1 hôm éo hiểu đơ đơ thế nào lại giơ tay, gọi lên mới sực nhớ chưa học, 'thưa cô em chưa học bài', giờ thỉng thoảng họp lớp chúng nó vẫn nhớ hôm trước mơ thấy ác mộng ngủ quên ko dậy đi học, bật dậy mới thở phào
Thế chắc mới thay, nhớ mang máng hồi mình bị đuổi học phải ngồi tạm GDTX lúc tìm trường để chuyển bị nó dọa sợ vãi =)
ko mới đâu, vì chuyện đó cách đây 7 năm rồi câu hỏi trên từ năm 2007, theo mình biết từ khi có quy chế tuyển sinh thì nó đã câu in đậm trên
Năm 12 thi tốt nghiệp bà cô lúc bà cô phát giấy để đi thi thì bả nói : thực sự thì tôi không muốn cho em đi thi đâu Nhưng thực ra trong cả đám giáo viên trước giờ của mình thì bả là người thương mình nhất. Còn phổ thông là cái thời mà mình chẳng có tí ấn tượng nào. Đấu đá ghen tuôn nói xấu đủ điều. Mình thì do có quen biết trong khu vực nên cái ăn hiếp là không có. Còn vụ các con bích nói xấu + tưởng bở là nhiều lắm. Thi tốt nghiệp môn lý học đến hết năm rồi mà học chưa xong chương trình ra đề thi cuối năm thì lại có phần đấy, thi khối a thì dính ngay 1 câu. Buồn đời thi đậu cđ rồi bỏ. Sau học trung cấp , giờ đi làm ngồi ngày 2 tiếng đi về mà bằng cấp chả ai hỏi
ta thì không chép đủ bài, không làm bài về nhà, không soạn bài mới, không học thêm thầy cô giáo trong lớp...... thế nên bị đì khá mạnh lúc cấp 2, cấp 3 thì không đì nổi ta và mặt ta cứ vênh vênh lên nên thầy cô cũng ko làm gì đc cả, chỉ là điểm của ta cứ thấp mãi thôi, cấp 2 cấp 3 ác mộng đều dồn về hôm họp phụ huynh cuối năm, bài ca đứng bét lớp vẫn thế đến nỗi mẹ ta còn quen với việc ta đứng bét lớp rồi. à còn 1 lần bị đánh hồi lớp 10 nữa, mà lại còn là thằng học cùng lớp nó gọi đội lớp khác sang đánh nữa, h ta vẫn thù nó
Mình cũng bị ám ảnh về cái thời phổ thông, mà giờ lên đại học thấy ko biết học phổ thông làm gì. Tại thấy kiến thức lúc đó thì nhớ chứ giờ đâu còn nhớ gì đâu. Lại thêm nữa học quá nhiều áp lực quá lớn mà vận dụng vào cuộc sống không được bao nhiêu. Nhưng mình là 1 cá nhân nhỏ bé sao mà thay đổi được thực tế chưa. Thật là đau lòng
Nói thẳng ra là do bạn ko chịu khó học, nếu cảm thấy quá yếu những môn đó mỗi ngày chỉ cần 1h/môn là có bị đì cỡ nào cũng vẫn lên lớp đc. Thời phổ thông ai cũng sợ gv đì, lớn rồi mới thấy điểm số của 3 năm cấp 3 chẳng là gì (trừ khị bị lưu ban) :)
Cấp 3 bay nên chả ấn tượng gì nhiều, có cấp 2 thì học dốt môn Hóa, suốt ngày điểm 1-2-3 đếm đều bước, được mấy môn còn lại kéo lên nên cũng chả sao. Chỉ bị 1 cái nhục nhất là bà dạy Hóa sỉ:"Ông ngoại là bác sĩ, mẹ dược sĩ sau này em là khất sĩ", cay bả từ đó :v
Tên MO giống ta thế,cũng mất căn bản trầm trọng mấy môn khối A,có điều ta ko bị ai đì,vì bà già cũng là gv,quen biết hết cả (cấp 3) Còn cấp 2 thì đúng là ác mộng thật sự,học mất căn bản mà thầy cô lại éo thương,mỗi lần có kiểm tra là sợ vãi cả đái.Được mỗi Văn với Lý là học khá.Bà gv chủ nhiệm là gv Văn,mình hsg Tỉnh môn đó mà đến năm lớp 9 chỉ vì bị ghi vô sổ đầu bài bả báo lên trường đưa mình vào nhóm học sinh chậm tiến,cấm thi TN ( trong khi những đứa khác bị ghi hàng ngày thì lại chả sao).Còn mời phụ huynh đi họp nữa,mà bà già ko thèm đi,ở nhà gọi điện lên cho hiệu trưởng nói chuyện rồi xong.Mãi sau này lớn mới giải thích cho mình là do hồi đó ko chịu đi tiền cho bà chủ nhiệm nên bả ghét Nghĩ lại giờ qua rồi,đêm đi làm về ngồi rung đùi chơi game,có mệt người nhưng không phải lo chép bài,ko phải lo mai có bị gọi lên bảng không... Bản thân mình là minh chứng cho sự vô dụng của giáo dục Việt Nam,hành xác một cách vô ích,phí phạm thời gian và tiền bạc,kiến thức học ở trường ra đời có đụng đến đâu mà suốt 12 năm...
Nói ác mộng thời học sinh thì cuối năm lớp 9 với năm lớp 10 cũng có ác mộng. Đợt lớp 9 trường theo chỉ tiêu hay sao mà nâng điểm hs khá cao làm mình hoang tưởng là học tốt, đâm đầu nv vào trường cao tới lúc biết điểm thì hụt hẫn không đỡ đc. May phước vẫn đậu vào bán công nv3. Lên lớp 10 thì vẫn còn hoang tưởng mình học tốt, không thèm học, đâm đầu vô gameonline đến mức xém ở lại. Cho tới giờ cái đó vẫn là cái ổ gà lớn nhứt trong đời học hành của mình cho đến bây giờ.
cái mà hồi còn học cấp 2,3 ám ảnh mình tới bây h là sự k chính kiến thi chuyển cấp,chọn trường,học nghề,thi ĐH...toàn theo lũ bạn chứ éo phải chọn theo năng lực của bản thân
Mình thấy thời phổ thông sướng bm ra, ăn, ngủ, chơi, lên lớp thì nói chuyện chém gió, tối về nhà xem tivi, đi ngủ sớm . Hồi cấp 3 cũng hài vãi, cô chủ nhiệm vừa nghiêm vừa tâm lý, cả lũ đi đánh điện tử, 10 buổi thì 5 buổi bị cô bắt, gọi cho phụ huynh, kiểm điểm các kiểu. Lên cấp 3 thì chán học rồi, 3 cái điểm số linh tinh éo bao h mình để ý.
Nghe tên MO kể thấy thê thảm, tuyệt vọng qúa vậy. Hồi cấp 3 học trường Nguyễn Khuyến dân lập ngày ăn chửi với ăn roi như cơm bữa tối về vẫn ngủ ngon và fap đều đều
Mình thì ác mộng hồi phổ thông là môn Thể Dục ngày xưa ham chơi game , lại ốm đói . thành ra thể trạng rất kém. mình còn nhớ có lần chạy bền 2km tính thời gian (mình nhớ là lúc đó chạy hết 7p). Mình cố hết sức chạy xong về đến đích là nằm luôn không đi nổi , bạn mua cho ít nước chanh mới đạp xe lết về nổi Ngày xưa mình học trường cũng khá quậy ở CT , mấy trường khác thường nhìn bọn mình bảo là "bọn này dốt lắm , chơi gì với nó" May cái là nguyên lớp toàn gặp thầy cô tận tình dạy ( chắc có tâm lý sẵn là bọn này dốt ) , chỉ có 1-2 người có hiện tượng đì hs.Lớp quậy nhưng đoàn kết Mình được chọn làm Lớp phó HT do điểm số tổng kết khá hơn các bạn (7x-8).Mới đầu thì GVCN bảo nhớ kèm cặp mọi người nhưng cuối cùng lại thành ra đầu têu mấy trò quậy phá : lập kế hoạch cho bọn trong lớp quậy , thu dọn tàn cục , bao che , lớp dính 2-3 tiết C trong tuần thì giấu sổ đầu bài xin sổ mới..... Kỷ niệm vui nhất là lúc học môn văn : gv Văn bảo "tiết sau có dự giờ của tổ Văn, lớp phó HT nhớ học bài đấy" , mình cũng gật gù. Tiết sau lên , trả ngay bài " Người lái đò Sông Đà" mình nói thẳng "em không thuộc bài , vì nói thật là em chẳng thích cái bài này tý nào , nên không học " . cả tổ Văn cười gật gù , bà cô cũng phì cười " thôi cho điểm 0 " " anh liệu đường mà gỡ điểm " Giờ lên ĐH , mấy bạn tỉnh khác trong lớp có người hòa đồng có người không ( mình cũng chả hiểu) thành ra không vui như phổ thông
Con MO hơi hơi giống mình :( Những đứa lười học , hay là học dốt đa phần đều bị ám ảnh thi cử vãi cả ra . Chục năm sau nằm mơ lại vẫn thấy thốn ... :(
ác mộng duy nhất là con nhỏ lớp trưởng cấp 3, giang hồ q12, mập 90kg và luôn luôn ngồi kế mình với những bộ áo dài mỏng tanh FFFFUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUFFFFFFFFFFFFFFFUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUU