Hồi cấp 3 thằng lắm mồm ngồi cạnh lục balo mình bị mình bắt được cùi chỏ 1 phát vào mồm gãy đôi 1 cái răng, mẹ nó mang nó tới bắt vạ, bố mẹ mình thì cũng chả mắng mình, cơ mà đưa thằng kia đến bác sỹ người quen thì chỉ cô bác sỹ bảo chỉ mất 500k hàn gắn chỉnh sửa 1 tý là xong, mẹ thằng kia không chịu nên tự đem đi 1 ông bác sỹ xa tít tắp ở tỉnh khác, ông kia nhổ xoạch luôn chiếc bị gãy và 3 chiếc xung quanh, về bắt đền tiền trồng lại 4 chiếc :/, mà bảo phải để tới nó đủ 22 tuổi mới trồng nên năm ngoái lúc đang học ĐH nó có ra đây trồng và mình ra thanh toán tiền phí 4 chiếc răng. Lúc đó hối hận không mạnh tay thêm tý nữa cho nó bay hẳn 4 chiếc cho đỡ phí tiền :/
tháng trước đi công tác ở Long xuyên, ngủ lại 1 đêm ở khách sạn 2 sao, có yêu cầu con lễ tân sáng gọi mình dậy lúc 7h, sáng hôm sau tận 8h30 nó mới gọi, xuống hỏi thì nó bảo quên, gặp quản lí thì "xin lỗi" cho có, bực mình lên fb của khách sạn rate 1 sao + kể lí do vì sao rate như thế hôm qua ngồi xem fb thấy có thằng trả lời cái bài review đó của mình, vào xem thì thấy nó chửi mình không biết tự thân vận động các kiểu ... ngồi suy nghĩ thấy nó nói cũng đúng nhưng mình bỏ tiền ra ngủ khách sạn 2 sao mà có mỗi cái việc đánh thức khách dậy sớm mà cũng éo làm được thì còn làm được con mẹ gì nữa
Nhiều khi cũng hoài niệm, nhưng mà mình không quá hối tiếc về những gì mình làm. Hối tiếc làm gì, đời nhiều sai lầm lắm.
Nhớ ngày xưa vật được nhỏ kia xong. E nó buông xuôi roài mình lại ko làm gì thì nên tự hào hay hối hận nhỉ?
có or không đâu phải vấn đề, vấn đề là thích sử dụng dịch vụ khách sạn, bỏ tiền ra chứ có phải free đâu
Mỗ giáo thì nắm tay cô bé xinh nhất lớp. Nói với nó sau này tớ nhất định cưới cậu. Chơi vs nhau thân lắm, còn đến nhà tắm chung vs nhau cơ. Mẹ nó toàn gọi mình là con. Cho đến khi em ý ra nước ngoài ở. Hình như đầu năm lớp 1 thì cô nàng đi rồi. Tiếc.... Cấp 1 thì auto bài trên vs một em xinh nhất khối. Viết thư hẳn hoi. Méo ngờ nó méc cô giáo. Cô giáo bắt mời phụ huynh đến gặp. Nói mình phát triển nhân cách quá sớm . Năm cấp 2 thì mải mê em lớp trưởng mà bỏ lỡ mất một cô bạn thân ngồi bên cạnh. Lúc nó đưa thư tỏ tình thì lại nói dối là của em lớp trưởng kia. Vẫn giữ mẩu giấy tớ thích cậu cho đến tận bây giờ. Lên cấp 3 thì ngu hơn. Buổi cuối liên hoan với lớp xong về nhà. Chở con bạn thân về. Nó kêu ko về mà hai đứa đi chơi. Loanh quanh nhiều chỗ cho đến khi cơn giông bất chợt ùa về. Hai đứa ướt như chuột, nên thành thử hai đứa tắm mưa luôn. Thật là ngu khi nó bảo chở nó đi đâu cũng đc. Mình thì rõ tồ chở em ấy về nhà vì lo em ấy ốm. sau ấy thì bận thi ĐH nên cũng ít gặp nhau hơn. Nghĩ lại tiếc vãi lol. . . và còn rất nhiều nữa. Tự hứa với lòng mình. Nếu một lần trở lại làm tới bến luôn. Để ko phải hối tiếc