The Host Phim này có chết chóc,thảm họa quái vật mà cái nhạc tởn tởn với vài chi tiết hơi gây nhếch mép của nó khiến mình bắt buộc phải cho điểm trừ,tuy vậy đoạn kết tốt nên vẫn là một phim xem được.Hơi nản với cái chính quyền trong phim 7/10.
Có khi bác "miss the point" rồi. Thực ra cái đấy lại chính là cái hay và độc đáo mà ít đạo diễn nào có được đấy là khả năng xóa nhòa ranh giới giữa các genre trong 1 phim. Phút trước bật cười vì cái độ tưng tửng, phút sau có khi đã rớt nước mắt, hoặc tim đập thình thịch,... Như trên RT đầy rẫy nhưng câu như thế này để tóm lược về phim của Bong Joon-ho: The Host có lẽ là phim dễ nhận thấy nhất cái phong cách này. Btw, phim này có khá nhiều metaphor và châm biếm xã hội nói chung ko phải là 1 phim action/monster đơn thuần.
^ vế trước : có nhận ra trong khi xem phim,cơ mà kiểu "cười trong nước mắt" lại không hợp với mình,nó khiến người coi phim (là mình) bị đứt mạch phim hay nói cách khác là đứt mạch cảm xúc,khiến bị chưng hửng và cảm thấy hơi "khó chịu".Có lẽ phải lâu mình mới quen được kiểu thể hiện phim thế này,mình hợp với phim "thuần" hơn . Vế sau : ,,,...
Chắc là vì bác quen với các phim công thức mà đạo diễn "direct" luôn cả cảm xúc của khán giả. Nhưng mình xem thì cảm thấy ko hề bị "đứt mạch" gì cả, chỉ thấy những chi tiết ấy quá sức xuất sắc thôi, như trong cái quote đã viết ấy, "without betraying the emotional truth". Mà 3 cái facepalm nghĩa là gì Mình nghĩ The Host là phim bị underrated khá nhiều bởi khán giả, nhưng mà critic reception đã chỉ ra giá trị của nó Dù sao vào IMDB Board cũng có nhiều post giá trị phết
^x2 3 cái là mình đồng ý với cái vụ phim đả kích chính quyền nên (đau đầu). Thế này nhé,các chi tiết gây cảm xúc trái ngược của phim vd như khi người ông quyết ở lại bắn con quái,giương súng lên thì súng hết đạn do ông con cả nhớ nhầm số đạn đã bắn.Chi tiết này nếu xếp đặt tách biệt riêng khỏi bộ phim thì kô khác gì những mẩu tiếu lâm mà anh em hay kể cho nhau vậy,xem đến đây dù biết người ông đang hết sức nguy hiểm nhưng ai cũng sẽ "cười" dù chỉ là trong 1 thoáng ý nghĩ,nhưng sau đó nhìn cảnh người ông quay lại khoát tay nói đám con chạy đi thì chúng ta lại "mềm lòng".Đến đây thì không biết là cười hay khóc mới hợp hoàn cảnh.Do đó mình mới nói là bị đứt mạch cảm xúc.Chi tiết mình thấy bị "móc họng" nhất trong phim chắc phải là cảnh gia đình 4 người khóc trước ảnh bé Hyun-Seo,hoàn cảnh éo le gia đình mà cách thể hiện ỵ hệt những bộ phim hài . Không có ý chê trách nhưng cách thể hiện phim thế này của đạo diễn sẽ khiến phần lớn người xem phim có cảm giác bị "phỉnh" .
hôm nay mình xem phim Nhật Ký Cậu Bé Nhút Nhát 2: Luật Của Rodrick - Diary Of A Wimpy Kid: Rodrick Rules 2011 nói về Greg Heffley là cậu bé nhút nhát. Cậu phải đối đầu với những kẻ bị coi là ngốc, hung bạo hay “đầu gấu” ở trường. Greg luôn có những cách đối phó rất hay trong ... trí tưởng tượng của mình và đều được cậu ghi vào cuốn nhật ký của riêng mình.
Vừa coi BIG FISH xong, đúng là xứng đáng 8.1 điểm trên imdb , quá tuyệt, hài mà rất ý nghĩa, đoạn kết cảm động vãi
Lost In Translation. Chính thức trở thành fan đạo diễn phim này ngay khi dòng credit hiện lên. 1 phim quá tuyệt vời và gần như hoàn hảo về mọi mặt! 9.75/10
xem cung tỏa tâm ngọc hay thế kết cặp Phong Mi chết lun tối nay lại cày típ Thần thoại 2010 thui!! 50 tập lận nhưng mà xem rồi lại không bỏ dược quá hấp dẫn