À giờ Thiệu kiều hùng có tiếng rồi . Thiên hạ giờ đây vô đối lại có chú con riêng tài giỏi binh hùng tướng mạnh mưu sĩ 1 đàn . Bác thiệu nhà ta bắt đầu con đường ăn chơi đú đởn sa đọa TB : TÚi bán 32-35 nè . 13 500/q
hehe có bác nào ở Hcm bán trọn bộ từ 1-35 thì pm em 1 tiếng nhé :-* Tự nhiên giờ ghiền cái cảm giác cầm cuốn truyện mà đọc
Bro muốn hỏi hình bìa màu phải ko? Bên VNS mình có một topic, khoảng vài chục tấm, cả cover lẫn wall, xài tạm :) http://vnsharing.net/forum/showthread.php?p=3001999#post3001999<br /> Không thì dung từ khóa này mà search, nhớ để trong ngoặc kép, nó ra cả lô :) 火鳳燎原 Còn bản đồ TQ, bên Filux có một tấm khá to, địa danh cũng rất chi tiết, link: http://img178.imageshack.us/img178/3636/maprtkvneio5.jpg
Cảm ơn Crystal Nhìn tấm ảnh đột nhiên muốn khóc quá :( [spoil]http://s579.photobucket.com/albums/... Nguyen/Cover/rthe_ravages_of_time_24_000.jpg[/spoil] Nhìn tấm này thì đỡ hơn :) [spoil][/spoil]
Còn nhớ đoạn Hỏa mơ được trở về cùng Tàn Binh không ? "Lâu lâu cả nhà mới được ngồi ăn cơm với nhau" Tình cảm của Hỏa với Tư Mã Gia Bác Mưu khắc họa khá tốt, nhưng với Hoàng Thúc thì cảm giác nhạt nhòa quá, đi theo vì mục đích trả thù, vì muốn thanh tẩy lương tâm. Có kính nể mà không có thân tình. Làm sao bằng cái cảnh 5 người ngồi ăn cơm trong "Xích Bích". Lưu gia có bảo Khổng Minh một câu thế này này: "Đường xa, ăn thêm bát nữa đi" Đó mới là quân chủ tôi vẫn ngưỡng mộ.
Chưa hiểu ý bác lắm, vì tui đọc đoạn Hỏa nói chuyện với Lôi trước mộ Tiểu Mạnh, so sánh giữa Bị và Ý thì thấy Hỏa tôn sùng cái trung nghĩa của Bị thật sự, bấy lâu nay theo TM gia nhưng chưa thỏa chí. Trả thù hay ko thì chưa biết, nhưng sau cái chết của Mạnh thì đoán là Hỏa shock thật sự.
Cái này chắc phải gọi là 1 cách nhìn khác về các nhân vật trong Tam quốc . Chứ k ng ta phải bầu bác Trần làm chủ tịch Hội sử hoc mất :):):) Cảm ơn bạn nhiều nhé . Nhìn ảnh có khi 2 nàng Kiều còn xinh hơn cả Tiểu Mạnh mất / Chắc phải lập topic bầu chọn các hot girl trong hỏa phụng Tấm này đẹp thật . ĐÚng là Trương họa gia
Thấy topic vắng quá iem đề nghị bình chọn những cái nhất trong HPLN đê: 1) Xinh gái nhất: danh hiệu này lại thuộc về 1 thằng đàn ông, vâng đó ko ai khác chính là Tiểu Mạnh: "Anh đào khẽ hé làn môi, 2 hàng bạch ngọc thốt lời dương xuân:-*". Sống đời của 1 hoạn quan, TM luôn cảm thấy mình ko hòa nhập được với cuộc sống đầy giả dối hiện tại, có chăng chỉ là những giây phút bên tàn binh- những kẻ cũng khuyết tật như mình hay tình yêu đơn phương dành cho Hỏa mới giúp TM có ý nghĩa tồn tại, cái chết bi thương đã đến nhưng đối với TM mà nói, đó có lẽ lại là sự giải thoát. RIP TM 2) Nhẫn nại nhất: Tư Mã Ý, vốn chỉ là 1 con buôn muốn sống cuộc đời tiêu dao ko bước chân vào chính trị tranh đoạt thiên hạ như bao kẻ khác, nhưng cuối cùng y lại ko thể ko bước chân vào con đường đó. Tâm cơ sắc bén, quan hệ rộng, áp dụng chiến thuật trên thương trường vào chiến trường, lại thêm túi tiền ko đáy, TMY đã lập nhiều chiến công để phần nào nhận được sự tin tưởng của Tháo, nhưng với 1 kẻ có tướng lang cố, tin tưởng y cũng đồng nghĩa với việc đang tự rước họa vào thân. 3) Nhân từ nhất: Ngọa Long- "Ko khóc nữa, vì, nước mắt đã cạn mất rồi". 1 người đại trí, đại nghĩa hiểu được mâu thuẫn giữa lí thuyết và hiện thực, tầm nhận thức đã vượt các kì còn lại, chúng ta cùng chờ đợi thất kì xuất sơn để thấy khả năng siêu phàm của kẻ được mệnh danh là giỏi nhất bát kì như thế nào 4)Người có nhiều bộ mặt nhất: Lưu Bị- Là gian hùng hay là quân tử, Lưu Bị chắc cũng đã rất nhiều lần tư lự về điều đó, sau khi được Trương Phi "lấy đồ trong túi", LB đã chính thức biến thành 1 gian hùng , nhưng trong mắt vạn dân y vẫn luôn là người nhân từ nhất, đáng ngưỡng mộ nhất, quả là 1 kẻ đáng sợ. Mời các bác tiếp tục
Ăn nói văn hóa nhất : Lã Mông tự Tử Minh . ANh là tướng của Tôn Sách nhìn mặt mũi cũng ok , võ công cũng tàm tạm có thể đứng vào hòng top 50 , đánh trận thì biến ảo khôn lường , ngay cả các bậc mưu sỹ của Bát Kì chắc k lường hết dc tài năng của anh . Nhưng mà sở trưởng khủng nhất của anh Mông là tài diễn thuyết trước công chúng tài độgn viên anh em binh sĩ thì thôi rồi . Những tài phát biểu của anh nằm trong những bài diễn văn kinh diển nhất của thế giới trong lịch sử . Dùng nhiều từ ngữ cũng k thể ca ngợi và diễn tả hết tài hùng biện của anh MÔng nhà ta mà chỉ có thể nói gọn là lời anh nói như khúc ruột ( hệ tiêu hóa ) nhà anh TB : Mời các đại hiệp khác ra tay .Mối anh em làm 1 bài cho nó xôm
Mạnh nhất : Hai tay cân 6 mãnh tướng của Tào, 2 lần đả bại Trương Phi, bất phân thắng bại với Võ Thánh Quan Vũ. Trước lúc ra đi cũng cần đến 2 người siết cổ cộng thêm một kẻ chặt đầu. Vâng, không ai khác chính là Lữ Bố. Nhưng anh ta không phải kẻ mạnh nhất vì vốn anh ta cũng đã 3 lần xin chết một cách tâm phục khẩu phục dưới tay 1 kẻ khác. Kẻ đó chính là Giả Hủ......
Đuối, Giả Hủ có vác kích bem nhau với Bố đâu, so sánh lấy "trí" với "sức" như thế. Càng đọc càng kết anh Bị, gian hùng cũng được, giả nhân giả nghĩa cũng được, nhưng anh ấy tay trắng dựng nghiệp quá đáng phục.
Lưu bán dép tui nghĩ rằng anh này là kẻ nhân nghĩa thật sự, chuyện đam mê quyền lực thì thời đó bá chủ nào chả vậy, vấn đề là sau khi nhất thống thiên hạ thì an dân, thi hành chính sách nhân nghĩa như nào thôi. Có điều qua những lần lên giời xuống đất thì anh cũng hiểu ra rằng nhân nghĩa ko đủ, "trung thần chân chính cần quyền lực để trấn áp gian thần". Sự nghiệp của anh tuy lận đận, nhưng nhân nghĩa của anh vang khắp thiên hạ, âu cũng là xứng đáng. @xitrumcanthi: Cách nhìn nhận một số nhân vật và quan điểm của bác Trần tui thấy hợp lý hơn so với chính sử, tất nhiên là cũng ko khẳng định được là hoàn toàn đúng hay ko. Chả hạn như " Hữu dũng vô mưu, anh hùng, sĩ khí luận, v.v.. "
- uhm .Thì tui bảo cách nhìn mà :).Nhất là cái vụ Tiểu Mạnh đọc truyện lúc đầu đúng là choáng .Nghĩ mà thương anh Bố và anh Trác quá - Đầu truyện Lưu bán dép chơi đòn cướp 1 thành cứu 2 thành đúng là tuyệt. Sau THành hạ nhất tự thì 3 anh em Lưu , Quan , Trương ngồi đàm đạo với Trác mới ghê chứ - Lã Bố 2 lần đánh Trương phi cũng là nhờ nhân tố khác .Như lần đầu là anh Bố có con ngựa khủng quá . Bố k đánh dc Phi nhưng con ngựa làm Phi đo đất :P . Lần 2 là do Cao Thuận nhảy qua ôm Phi mà ( Quả đó anh Bố mệt rồi Phi có lợi thế hơn . K phải ai cũng thích tha kẻ thất thế như bác Vũ ) - Sau đây kể về các pha chịu đòn nổi tiếng trong HPLN nào : 1. ANh Hỏa k rõ tên thật lắm chỉ biét qua điều tra lý lịch từ nhà Tư mã thì tên đầy đủ là Liêu Nguyên Hỏa - còn nhà này độ tin cậy ra sao chắc các bạn đều biết . Còn giới chư hầu khanh tướng gọi anh là Triệu Tử Long ( Rồng Chết ) hay gọi đểu là Thừong Bại tướng quân . ANh từng khiến giới học giả và học thật trầm trồ thán phục vì sự hy sinh hết mình cho khoa học khi biểu diễn đòn cắt tay và thản nhiên mỉm cười hỏi lại : Đau là éo gì .Lý do ANh bị teo cơ đau do hồi bé tiêm nhầm vắc xin nên k dc liệt vào danh sách . Vì anh ý có biết đau bao giờ đâu nên oánh nhau cực xung . Đúng là Thường Thắng tướng quân 2. Điển Vi . .Vốn là 1 thích khách có tiếng sử đụngđôi kích đã giương danh trên giang hồ hiểm ác làm bao anh bá chủ muốn thanh toánđối thủ bằng hàng nóng phải thèm muốn . ANh Vi theo Tháo vì Tháo có tặng anh VI món xyz khiến anh VI rất là abc luôn đi theo bảo vệ Tháo còn hơn cả Vợ . Lắm lúc các thiếp yêu của Tháo cũng phải bực tức chửi đổng lên : Chúng mà xăng pha nhớt à mà suốt ngày kè kè cạnh nhau. Thật là bội phục trí tuệ đàn bà hồi đó chắc cũng có dầu để thắp mà nghĩ ngay ra xăng và nhớt để diễn tả . Sau Vi tẹo thì có anh Chử to cao đẹp trai lao động đường phố tá - đẹp trai đến nỗi đàn bà theo đông quá anh Tháo sợ các em xinh ngon về hết tay Chử nên bắt Chử đeo khăn bịt ặt như phụ nữ đạo Hủi của Bin La Trắng . Thôi k nói chuyện lan man , quay trở lại anh VI do cay cú với mấy mụ đàn bà ( anh VI nhà ta mặc dù là đại trượng phu nhưng tính cũng hơi đàn bà . thù vặt ) nên tiện đi đâu xa anh toàn đưa Tháo tới chỗ mấy em xinh xinh để trả thù còn anh THáo có làm ăn ngon lành dc hay k thì k phải vệc của anh ý.TIếc thay đi đêm lắm có ngày gặp ma mà nực cười ở chỗ lý do thậtđơn giản . Người ta thường nói moị cuộc chiến chỉ vì Danh và Lợi nhưng lần này la vì Đàn Bà . CÒn theo tác giả bài viết này thì đàn bà mới đúng làđỉnh cao của các cuộc chiến tranh . Anh Tháo ăn chơi vào địa bàn cúa tay cưa gái giang hồ lừng lẫy là Bàng Thống tự là SĨ Nguyên , biệt danh là Phượng Sồ , Nghe các cụ từ xưa có bảo PHựogn hay dành cho hình ảnh đàn bà , vậy mà sư phụ ANh Thống đem danh hiệu này tặng cho anh đâu phải vì anh tài giỏi cái thế mà là cưa gái có nghề .Bàng lão lục tiên sinh ức quá đem vụ làm ăn này giao cho thiên hạ lừng danh k đau hỏa ca ca thanh toán cộng thêm hợp sức với mấy tay mê gái bị anh Tháo ăn chặn khách cộng thêm với nhà Tư mã - nhà này có vì mê gái ma giúp hay k thì chưa điều tra dc .Kết quả Hỏa mang theo chai a xít đi tìm Tháo để dạy cho Tháo biết lẽ đời .AI de đúng lúc ĐIển Vi chuẩn bị đi với em út thì Hỏa vô nhầm phòng . Kết quả VI tưởng Hỏa đinh tranh em út với mình đến để thanh toán nên hùng hồ - đúng như biẹt danh Hổ diên của anh - xông vào Hỏa . Nhưng Hỏa nào phải tay vừa vừa nhìn thấy mặt Vi .Maú hận từ trận Từ Châu bị cướp hàng bốc nên ngùn ngụt quên cả việc tạt a xit Tháo xông vô chiến luôn - tuổi trẻ nông nổi còn phải học nhiều , Ôi đúng là nghĩa lớn thiên hạ . Đánh nhau trăm hiệp suốt giờ gầ lên chuồng đến sáng hôm say \ với kẻ ngoại đạo đau như Hỏa ăn hàng chục đòn hiểm vậy mà anh ý vẫn xugn lắm .Nhưng lần này Hỏa khôn hơn chắc là do tiếp xúc 15 p hiệp phụ với anh THôgn vua cưa gái nên bàn đã có sự hỗ trợ của Trương Tú . Lại nói về Trương Tú cũng là tay chơi khét tiếng ở Uyển thành mà nay Tháo vừa mới đến đã hớt hết cả các h0t girl lại còn hihihaha với bà thím của mình thảo nào Tú k ức mà thanh toán luôn - khỏi phải trình bày với tay mưu sĩ chuyên bày trò công tử nhường em út cho ng khác là Giả Hủ .Thế là Điển VI ăn phải tế gọng kìm của Hỏa và Tú , sau đó Hỏa đánh sau lưng 1 đòn thế là VI đã từ giã em út mà ra đi . Nhưng thế vẫn chưa là gì , vì sau đó mặc dù bị đứt đôi người - k rõ là chỗ đó có đứt hay k ? anh VI vẫn gào thét điên cuồng : ANh k thể chết ! EM ơi anh chết ồi em ở với ai ? Theo anh nhé ( chắc ngoài thằng ngu ngu óc nho khô chứ k phải nho Mĩ chả ai làm thế cả ) . Mãi anh Vi mới chết. Đúng là hung hãn thật . Sau vu lầu xanh đìnhđám chấn độgn giang hồ này ANh Vi chết thì k cần ể nữa , anh Tháo thì mất con mất tướng sĩ tý nữa thì toi , nhà Tư Mã thì tý tuyệt tự giống nòi , các bá chủ khác k toi thì cũng chột mắt ù tai duy chỉ có Thiên Hạ đệ nhất tài tư cưa gái Bàng Thống nhà ta lừng lẫy thiên hạ uy chấn giang hồ 3. Lã Bố . Chiến thần võ công tuyệt đỉnh lừng danh thiên hạ lưu truyền cổ kim .Tài chịu đau của anh nổi tiếng nhất với lần cân 5 tướng Tào gồm Từ Hoảng , anh em nhà Hạ Hầu , Hứa Chử , Hàn Hạo nức tiếng giang hồ ( đó là chưa kể bọn lính bao vây tầng tầng lớp lớp ) . Giữa vong vây có thể nói là ghê hơn thập diện mai phục anh vẫn tả xung hữu đột né bên trái đánh bên phải cho cả 5 ông tướng kia nằm hít thở . Mặc dù bị thiệt hại mất đứa con gái kưng ( cũng là 1 hot girl ) và sau dc bác Quan Vân Trương tha mạng nhưng về mức độ lì đòn của anh k mấy ai dám sách dc . À quên lúc chạy về còn cứu Cao Thuân và đỡ vài thương với Phi nữa chứ . = > Caí bài về Lã bố chắc tẹo viết lại cho nó hay 4. Hạ Hầu Đôn rút tên nuốt mắt . Trc kia anh là học trò của Thiên Nhãn tiên nhân nên có tài trông xa nghìn dặm bằng mắt thôi . Chứ còn nói về tầm nhìn theo ẩn ý thì phải chờ xem xét lâu dài . Tuyệt chiêu phi lao thần chưởng của anh Nguyên Nhượng khiến các bậc phá kỉ lục của O lim pig ( trong các đại hội thể thao của Ô Long Viện ) cũng phải dè chừng :P . Biệt tài như vậy mà anh ĐÔn có phải khuyết điểm là hơi xấu trai chả có gì nổi bật nếu cởi bỏ giáp phục ra chắc anh cũng chả khác quái gì đám trông xe , cửu vạn trong quân độic .Thời đó danh y Hoa Đà chưa học môn phẫu thuật thẩm mĩ nên trừong hợp nâng cấp sắc đẹp của Đôn còn chờ nghiên cứu .Đáng lẽ phải chờ đợi hàng trăm , nghìn năm nhưng rất may là có ông lang vườn Tiểu Mạnh đã giúp anh chỉnh hình .Là đệ tử của Thần Tiễn Tào Tính , lang vường Tiểu Mạnh đã mạnh dạn áp dụng phương thức chữa bệnh mang tính chất cách mạng chỉ bắn có 1 phát mà anh khuôn mặt anh ĐÔn thay đổi hẳn ( bác Mạnh ngắm bắn người mà như các xạ thủ lừng danh bắn ruồi trong truyện ý ). VÌ đây là công nghệ mới như người thường chắc đi về hầu hạ tổ tiên từ lâu rồi . May sao người mang tính thử nghiệm này là anh ĐÔn nên anh ý chỉ nằm thở 1 lúc rồi bật dậy từ từ rút tên chém gió rồi nuốt mắt rồi lại chém gió sau đó chiến lại ngay . Lý do thật là hài hước vì Tiểu Mạnh bắn nhầm mắt cần phẩu thuật thế có chết k cơ chứ . Điều này chả khác gì gần hai nghìn năm sau các bác sĩ VIệt nam thay vì cắt gan lại bỏ nhầm buồng trứng . Chả trách khi đó anh Đôn điên tết lồng lộn nên xông vào đám lang băm chăn tiền cắt cổ con bệnh .Còn bên kia thì chửi lại : mày đi phong bì ít tao chỉnh thế là đẹp ồi còn kêu éo gì , Hậu quả là anh ý đấm chết hàgn chục binh sĩ đagn đảm đương nhiệm vụ y tá , hộ lý và cho anh bác sĩ trưởng ca phẫu thuật Tào tính 1 cú lao có tiêm văc xin bớt Ngu - để lần sau mà còn biết mổ đúng .Ai dè lang băm láyđâu ra vắc xin xịn nên đã dẫn đến cái chết thương tâm do sốc thuốc . May mắn là bác sĩ phẩu thuật TIểu Mạnh đã lui trc chứ k chắc cxung ú ú ớ ơ ngay . sau việc này có cái Lợi là anh Đôn đã có bộ mặt ĐỘc Nhãn Cẩu - vì anh ý tuổi Tuất mà rất là imba có nhiều em còn nhầm tưởng anh với Độc Nhãn thích khách năm xưa , số lượng Fan nữ - nữ thôi nhé còn xinh hay k thì chưa rõ- hâm mộ tăng ầmầm. Điều Hại là gây ra cuộc oán thù giết sư phụ k đội trời chung với Tiểu Mạnh . Thế nên k có gì khó hiểu khi về sau anh còn ăn thêm vài phát tên miễn phí còn kèm thêm khuyến mãi của Mạnh tỷ nhà ta . Tiếc là vì tư thù nên các công trình về sau của Mạnh tỷ để lại trên ng ĐÔn k còn dc thăng hoa như lần đầu. Còn anh Đôn vốn đã cay cú đã lâu thù cũ nợ mới tiêm ngay 1 liều vắc xin cúm heo bằng mũi lao dành cho heo khiến Mạnh tỷ tỷ cũng theo đó mà đi về với thầy . Lúc Mạnh tỷ gần ngắc ngoải 1 lũ lính theo đạo Hồi giáo của tổ tiên nhầ Bin La Trắng a lô xô té nước theo mưa. Qua câu chuyện này ta thấy được sức chiụ đựng phi thường của Nguyên Nhượng huynh và thấy câu ca " bác sĩ như mẹ mìn " thật là thấm thía
Nhìn lại trong lịch sử cũng không thiếu những anh tướng cầm quân ngu như lợn, đánh đâu thua đấy mà miệng vẫn ong ỏng viện hết lý do này đến lý do khác, mãi đến khi bị vua đá về vườn thì gân cổ lên "muốn dc làm cây giữa trời đất". Còn Bố, bảo nó gan to bằng trời dám đi ngược lại định kiến của xã hội lúc bấy giờ thì còn chấp nhận được, bảo nó anh hùng thì thật là nhục cho cái danh hiệu ấy. Cả cái gọi là sĩ khí luận thì nói cho oai chứ thật ra chỉ áp dụng được trong truyện tranh. Cách nhìn nhận một số nv và quan điểm của lão trần chỉ là "có phần mới lạ" chứ sai bét nhè ra đó, không đúng lấy được một miếng chứ ở đó mà đòi "hoàn toàn đúng", đọc HPLN cốt là để đổi gió chứ dùng để ngâm cứu thì thật tình là không nên.
Tui thì nghĩ rằng ( nói như Trần Cung): " thằng chỉ huy mấy nghìn người sao có thể đầu to óc quả nho được", chẳng qua nó gặp mấy thằng bựa hơn thì thọt thôi. Vụ chống chế " em thua do lagg, hoặc tại nó chơi bẩn"( sĩ khí luận) thì thời nào chả vậy. Tui cũng chỉ thấy quan điểm mới nó hợp lý hơn thôi, cũng ko dám bảo nó đúng ( tui dùng từ "hoàn toàn" sai ). Tui biết gì đâu mà ngâm cứu
Cái này chỉ là cách nhìn khác thôi mà . > K cần phải tranh luận nhiều Tui còn nhớ trc kia có xem nhân vật chính là Lã Bố . Trí thông minh của anh này cũng bằng quả nho khô thôi nhưng mà khỏe vô đối . ANh cùng ĐIêu thuyền là đôi trời . Lã Bố còn làm võ sĩ giác đấu nữa . Còn Trần Cung là con của bà chủ võ đài đấy Trong phim đó Trương Phi thì khờ khờ ngố ngố , Quan Vũ thì vẫn trung nghĩa k ai dám xuyến tạc .Còn Lưu bị là 1 tay rất là khôn lỏi .Giỏi nói giỏi bốc phét Thần y Hoa Đà thì cận thị trông đến ngu , nhớ k nhầm là sư đệ trong môn phái với Điêu Thuyền Phim đó có ví các chư hầu với 12 con giáp ( 1 số cái phim k nói nhưng tui thêm nốt cho nó đủ ) thì : 1. Con Chuột ứng với Viên THiệu . Tuy anh đứng đầu 12 con giáp nhưng mắt chuột nhỏ tầm nhìn kém có đứng đầu cũng k làm gì dc 2. COn Trâu là CÔng Tôn Toản . Tuy hùng hục cày bừa nhưng thành quả người khác hưởng hết . bằng chưng là vụ Hàn Phức 3. COn Hổ là ĐỔng Trác . VÌ hổ là loài có sức mạnh uy dũng tàn bạo 4. Con Mèo là Lưu Biểu . Vì chỉ biết nằm bếp cho ng ta chăm sóc .Tiếng là tiểu hổ nhưng tài cán chả là bao . béo múp . Hữu danh vô thực 5. Con RỒng . Là Vua của các loài lúc ẩn lúc hiện khi ẩn thì k ai hay biêt nhưng khi bay lên trời thì bốn phương phải e sợ thiên hạ phải rùng mình . Ứng với anh Lã Bố vì anh là nhân vật chính của phim mà 6. COn Rắn là Tào Tháo . Vì loài rắn ẩn mình rất kĩ khi đớp mồi thì toàn tung ra những đòn hiểm khó ai kịp trở tay 7. COn Ngựa là TÔn Kiên ,Tôn Sách . Hiếu thắng như ngựa non háu đá . Phi nhanh . Chạy nhanh . tiến nhanh mà toi cũng nhanh 8. Con dê là Lưu CHương . Vì loài này nhát gan chả dám tiến chả dám lui chỉ khư khư ôm 1 xó 9. Con khỉ là Trương Lỗ . Vì loài này chuyên làm mấy món kì quặc chắc chỉ đểu đạo ngũ đấu của anh Lỗ . Có cho nó cái gì trc sau nó cũng vứt đi 10. Con gà là Lưu BỊ . Tuy loài gà yếu ớt nhưng khi nó gáy vang 1 tiếng đánh thức cả thiên hạ . hàng khủng quá 11. Con chó là bọn Mã đằng , ĐỔng thừa , Phục Hoàn trung thành đến chết với chủ 12. COn lợn là Viên thuật . Vì loài này chỉ ăn cho béo k tài cán gì chỉ chờ vỗ béo rồi cho ng đến thịt
Thời Đông Hán dùng tiền mua chức quyền, con quan thì lại làm quan. Con sãi ở chùa thì ra quét lá đa. Vậy óc quả nho vẫn dư sức chỉ huy mấy nghìn người cậu ạ. So chính sử là so với cái gì ? Với TQDN à ? Vậy thì TQDN không phải là chính sử đâu, cũng chỉ là tiểu thuyết do cụ La bịa ra thôi. Còn làm gì có chuyện 2000 năm trước mà nhân vật nói chuyện "nhân sinh quan", nói chuyện "lấy dân làm gốc", nói chuyện "Trung Nghĩa chỉ là chiêu bài" ? Thử so Liêu Nguyên Hỏa với người này xem ai hơn: http://vi.wikipedia.org/wiki/Triệu_Vân