Buổi trưa ngủ mơ: Mình là con của Đỗ Nam Trung, đm mình 13 tuổi cao 1m9, bố tỉ phú kiêm tổng thống Huê Kỳ, mẹ siêu mẫu. Mình éo hiểu ý nghĩa cuộc đời với động lực sống của mình là cái éo gì khi mà mình sinh ra đã vượt quá vạch đích không biết bao nhiêu km, phải leo lên máy bay bay giật lùi về để đến đích. May quá tỉnh dậy hóa ra mình nằm mơ, vừa làm việc mệt quá vào phòng thay đồ nhân viên rồi ngủ quên. Sống đéo có thử thách easy mode thế sống làm l` . Vơ lấy cái rẻ lau nhà với cái xô để lên xe rồi mình lại đi dọn toilet tiếp. Tự hào cuộc đời ở hell mode.
Có khi gộp mấy mẩu truyện lại, in thành sách, tựa kiểu " Tiên nhân hoang tưởng ký" đại loại vậy, bán cũng kiếm đấy nhỉ
Mình cũng bị vậy hoài, mà chắc ai cũng có lúc vẩn vơ. Nhiều hồi làm việc bị mâu thuẫn, đầu óc cứ AQ là mình có đàn anh đằng sau. Muốn là mình nhờ đem đệ ra chặn đường, chém hết những đứa dám cãi mình.
Quyển xàm xí này còn có người đọc người mua, chả lẽ cuồng nhân + linh dược thế ngoại không high lại https://www.goodreads.com/book/show/27249755-nghe-boy-gi-k-chuy-n-i
Hồi 3 4 năm trước mình cũng viết đc 1 truyện cỡ hơn 2000 chương rồi nghỉ, sau 1 năm đọc lại thấy như l nên vất mẹ đấy. Mà cái sách như trên đọc thử thấy cũng đc đấy. Nhưng làm sao để xuất bản, nhuận bút đủ sống ko