Quý tôi tính viết tiếp phần 2 mà chả có quý ngài nào thèm đọc thế này thì mất quý mẫu thân nó hứng rồi. Thế này thì bảo sao quý box không đi xuống đc.
Sao truyện viết hay thế này mà mấy quý ngài box 50 chả chịu bọ thời gian vào đọc nhỉ, hy vọng 2 ngày thứ bảy chủ nhật nhiều quý ngài chịu bỏ chút thời gian ra ngâm cứu. Bao nhiêu công sức và tâm huyết bỏ ra của các văn sĩ box50 mới được những kiệt tác thế này đấy. Số lượng vote mà ít quá thì Qúy tôi chỉ trao giải 200k thôi còn kết quả vote này quý tôi bỏ qua luôn không cộng cho các ngài tham gia đỡ thiệt thòi .
Dài quá nên scroll xuống đọc phần nhận xét của các Mod, thấy Mèo Hoang kêu bài 2 vô lý vì Goku lại đi hâm mộ 1 Superman quá sức tầm thường so với 1 Super Saiyan là thấy nản rồi.
Nói chung là quý tôi thấy nên kết thúc vote rồi trao giải quý tôi đang đứng trước nguy cơ "Tôi về 1 gói mì tôm "
Mod box TG bình chọn cũng đâu có được cộng vào. Bình chọn + bình luận tốt tí là có 200k hút thuốc lào chơi mà không ai chịu làm nhỉ. Bỏ chút thời gian có mất mát gì đâu .
Xem ra mọi người khoái truyện số 4 hơn hẳn nhỉ. Văn phong sặc mùi kiếm hiệp vẫn thu hút Nhưng mình vẫn thấy sao nhân vật lịch sử lại so sánh được với nhân vật viễn tưởng nhỉ. Nếu so sánh được thì phải nâng bi nhân vật lịch sử lên nhiều. Tất cả bọn họ đều là "bán thần"?
Vậy thì giành ra ngày mai đề bình luận các bài vậy - - - Updated - - - Chắc bình loạn bài thơ cho dễ =), bài 5 văn phong lúc đầu khá hay, thật sự muốn bình loạn bài này trước, có điều check số hồi đến 3x thì hãi quá. Bài số 3 : Thơ lục bát, tuân theo quy luật gieo vần chuẩn quy tắc. Nội dung hài hước, tuy nhiên lại ko có trọng tâm và điểm nhấn, cốt truyện xoay quanh một trận đá banh do ý tưởng ham vui của Ngọc Hoàng, sự xuất hiện của các nhân vật hơi "xảo diệu" - mời phát đến ngay, nhưng vì là 1 tác phẩm chú trọng vào tính hài hước, nên điểm này có thể nhắm mắt cho qua. Cũng lưu ý thêm là qua nội dung bài dự thi, có thể thấy "tác giả" cũng "đã" chơi qua game Hỗn Thế. Bài thơ làm dài nhưng trôi chảy chứng tỏ sự đầu tư rất cao của tác giả, tuy nhiên có thể vì dài nên đã mắc phải 1 số lỗi về logic. Cụ thể là việc vào thế giới ảo đá banh, đá trúng dây diện thì lo gì điện giật mà bảo rằng quận đó hôm nay cúp điện. Hay là sự xuất hiện của người thường trong thế giới ảo, tuy nhiên đây là truyện tưởng tượng, 1 lần nữa yếu tố này có thể nhắm mắt cho qua. Vì không có trọng tâm và điểm nhấn, cũng như nút thắt để giải quyết nên bài thơ chỉ mang tính chất giải trí đơn thuần, đọc xong nhanh quên, càng đọc càng quên đi phía trước đã nói gì, kết cuộc lại để mở một phần 2, ko chính thức hoàn thành. Tổng kết, đây vẫn là 1 tác phẩm đáng giá nhất trong 6 bài dự thi lần này, một phần vì tính mới lạ của nó, thoát khỏi quy tắc là viết truyện thông thường, một phần vì khả năng làm thơ dài nhưng vẫn đảm bảo quy luật gieo vần chuẩn xác, ý tưởng ko cạn.
Bài số 6 : Bên cạnh sự độc đáo của bài số 3, thì bài số 6 chính là tác phẩm táo bạo nhất trong cuộc thi lần này. Việc vẽ truyện tranh ko hề đơn giản mà đòi hỏi sự chỉnh chu, chăm chút và đầu tư rất cao của tác giả. Khác với viết truyện chữ là thông qua câu chữ đem thế giới của tác giả đến với độc giả, truyện tranh là thông qua tranh ảnh để làm được điều này. Mỗi cái có một cái khó riêng của nó, nhưng nói về sự đầu tư để đạt được mục đích thì truyện tranh khó khăn hơn đến vài phần. Một mặt nghĩ ra cốt truyện, mặt khác truyền đạt nó vào từng khung ảnh, cảnh vật, biểu cảm nhân vật trong khung ảnh đó mà vẫn đảm bảo tình tiết ko gượng ép, bố cục trang hợp lí, mãn nhãn. Đó ko phải là điều mà một cá nhân có thể làm được mà đòi hỏi một tập thể chuyên nghiệp. Bản thân tác giả là người rõ nhât khó khăn này nhưng vì quá gượng ép hoàn thành tác phẩm trong thời gian ngắn, nên thành ra cố quá lại thành quá cố. Tranh chưa được hoàn chỉnh, như 1 bản nháp. Nét mặt của nhân vật cũng ko phù hợp với lời thoại. Ngoài ra, việc cố gắng tạo ra cốt truyện cho câu chuyện lại chính là cái gây hại đến tác phẩm, nếu đây chỉ là 1 câu chuyện kể về trận đánh giữa 2 nhân vật bất kì trong the avengers hay là trong dragon balls thì tác phẩm sẽ gây được ấn tượng hơn tương xứng với ưu điểm mà truyện tranh có thể đem lại, chính là sự trực quan, thứ tốt nhất để tả cảnh chiến đấu. Cái hại của việc cố gắng tạo ra cốt truyện có thể thấy rõ rằng là truyện kết thúc một cách "chưng hửng", ko đem lại cho người đọc bất kì 1 cảm xúc nào mà còn gây ấn tượng xấu. Tổng kết, tuy có quá nhiều khuyết điểm nhưng số 6 vẫn là 1 món ăn mới lạ giữa những món ăn truyền thống khác trong cuộc thi lần này. - - - Updated - - - Thôi 2 bài thôi nhé sorry các cụ là em chỉ dám đụng vào 2 bài ngắn nhât thôi, để bình loạn văn học thì phải đầu tư đọc kỹ, vạch lá tìm sâu tuy dễ hơn sáng tác nhưng cũng ko phải kiểu xuất khẩu thành thơ ngay được.
Bài mình muốn nhắm đến là một tiểu thuyết hoàn chỉnh mà , ít thời gian quá nên về sau ko kịp tg phải lược bỏ đi nhiều ko thì chắc phải 100 chap mới đủ
Gọi là hoàn chỉnh thì cũng chưa được, 1 hồi - chương truyện bây giờ ít nhất cũng phải từ 1500 - 2000 từ. Của bác chỉ tầm 300-500 từ. Hơi ít. Tuy nhiên nhìn cách bác chia đoạn, hình như bác hay đọc truyện online trên mạng lắm phải ko, bác chia rất giống những truyện bây giờ .
Truyện chữ trước h đoc mỗi Tru Tiên, thần mộ . Viết theo bản năng mà , chứ trước h mình lười đọc truyện , lần đầu tiên viết cái gì dài quá 2 trang A4 luôn đấy . Chia chuơng kiểu này lúc viết mình tưởng tượng trong đầu là cảnh phim hay từng chap manga thì đúng hơn
bài 6 mà có thời gian đầu tư thêm cốt truyện và đồ họa thì sẽ rất cao điểm, tiếc là chưa đủ chín bài 3 lẽ ra đứng thứ 2 nay cho lên thứ 1 ngoài ra rất đáng khen cho bài 1 về vốn kiến thức và nguyên do cốt truyện tuy nhiên ko phải ai cũng biết nhiều và rõ về các nhân vật nên ý đồ đó ko đc hiệu quả
Thần mộ mở ra ý tưởng ban đầu khá hay, nhưng truyện càng về sau càng chán, boots lv nhân vật quá thuận lợi để đấu với cao thủ về sau. Càng ngày càng mang màu sắc tự sướng lộ liễu. Tru tiên yếu về mặt pk, nhưng bù lại văn phong trau chuốt, khung cảnh + tâm lí nhân vật đạt đến mức thượng. Có điều đoạn kết cũng chỉ vì liên quan đến tiền dẫn đến 1 kết cuộc nhảm như chưa từng dc nhảm hơn, phá hỏng cả một mỹ cảnh vẽ ra từ đầu, nhiều nút thắt mãi mãi bị chìm hẳn, tru tiên nói là 1 tác phẩm thành công cũng đúng mà nói 1 tác phẩm thất bại cũng chả sai.
Tham gia bình loạn kiếm tiền mua thuốc, nhưng ko phải là thuốc lào mà là thuốc ho uống . Bài số 4 : Một chàng trai trẻ có tương lai, đầy khao khát thể hiện bản thân, bước chân ra thế giới rộng lớn bên ngoài để rồi phát hiện rằng mình chỉ là 1 quân cờ trong 1 bàn cờ, chỉ là một con tốt trong 1 âm mưu to lớn. Chàng trai trẻ sẽ chiến đấu để chống lại số phận này ? Con đường phía trước của chàng trai sẽ có những hồng nhan tri kỉ, sẽ có những kì ngộ đi kèm là âm mưu tranh đoạt, thù hận miên man ? Để rồi chiến thắng được số phận đã được sắp đặt từ đầu ? Đó là 1 đề tài ko mới, nhưng ý tưởng thể hiện nó thì luôn có rất nhiều, bạn đã đọc thần mộ, đã đọc tru tiên hay là đã chơi the world ends with you. Bạn đã đồng cảm với số phận của Thần Nam, Neko hay thậm chí khóc cho số phận của Tiểu Phàm khi biết được ân nhân lại chính là cừu nhân của mình ? Phảm tam quốc chí - tác phẩm số 4 cũng là tác phẩm duy nhất mang sắc thái đậm chất kiếm hiệp của cuộc thi lần này là 1 tác phẩm như thế. Táo bạo trong việc trộn lẫn giữa phương đông và phương tây, táo bạo trong việc dùng đến thời gian để đưa đến sự xuất hiện của những nhân vật lịch sử, bên cạnh hệ thống nhân vật hoàn toàn mới được sáng tạo thêm làm nòng cốt chính của câu chuyện, tất cả được pha trộn một cách nghệ thuật và đầy hợp lí vào 1 tác phẩm truyện ngắn có độ dài gần đạt 1 truyện vừa. Với văn phong kiểu ko lẫn vào đâu được, khác xa cách chia đoạn ngắn gọn của những tác phẩm online hiện đại thường thấy trên mạng hiện nay. Những đoạn văn trong phản tam quốc chí khá dài, tạo cảm giác rườm rà và chán nản cho người mới đọc nhưng khi thật sự chú tâm đọc vào, bạn sẽ nhận thấy đó là 1 sự chau chuốt trong ngôn từ, thậm chí có phần hoa mỹ ở một tác phẩm được thực hiện trong thời gian gấp rút. Sự tiến bộ trong từng câu chữ, từng đoạn văn có thể thấy rõ ràng theo mạch truyện, giống như tác giả đã hoàn toàn hóa thân vào câu chuyện, mỗi lúc một kể say sưa hơn, vẽ ra cho người đọc một mỹ cảnh càng ngày càng đẹp hơn. Xuất phát điểm chậm rãi với những nhân vật mới lạ được tác giả sáng tạo ra, người đọc có thể ngỡ ngàng tự hỏi rằng : "Bài dự thi này đã viết lạc đề?". Không phải vậy, đó là sự chuẩn bị cho đại kết cuộc của câu chuyện, sự chuẩn bị cho những tình tiết dồn dập, căng thẳng và thậm chí là bi ai ở phía sau. Giống như 1 chiếc xe khi mới xuất phát sẽ đi chậm rãi, để rồi ngày một chạy nhanh hơn khi ra đến đường lớn. Hạ Vũ là 1 đứa trẻ mồ côi và hắn còn đáng thương hơn khi cha mẹ nuôi cũng đã chết. Giữa xã hội thời nay, một người trẻ cô độc sẽ ko tránh được cám dỗ thể hiện mình. Giúp đỡ kẻ yếu, cứu người bị nạn. Hạ Vũ đã làm thế, như những gì mà hắn được cha mẹ nuôi dạy bảo. Nhưng chính quyết định đó đã khiến hắn phải đối diện với cửa tử, bị 1 tổ chức thần bí truy sát rồi may mắn được 1 trung niên nhân cứu giúp. Quyết định này đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời hắn, cũng như cuộc đời của rất nhiều con người khác ở các thời đại khác nhau. Đây là bước ngoặt của câu chuyện, là tình tiết châm ngòi cho những cuộc chiến đẫm máu sau này mà chỉ có đọc, bạn mới có thể thấy, có thể cảm nhận và đồng cảm với Hạ Vũ, với con đường đau khổ mà hắn phải đi. Bên cạnh Hạ Vũ là nhân vật chính của câu chuyện, có rất nhiều nhân vật phụ tuy chỉ xuất hiện ít nhưng cũng lưu lại trong lòng người đọc những cảm xúc đan xen. Đó là hai anh em họ Ngô : Tuyết và Tình. Đồng số phận mồ côi lưu lạc, họ cũng được một người thần bí cứu giúp, để rồi sa vào con đường sát thủ, sống 1 cuộc sống chỉ biết giết chóc trong bóng tối. Đó là 1 Lã Bố kiêu hùng, tâm ngoạn thủ lạt, biết tiến biết lùi, hình mẫu của những người làm đại sự, khi cần sẵn sàng xuống tay với cả những người thân cận. Đó là 1 Trương Liêu trung nghĩa, 1 đời theo sát Lã Bố, tận tâm phục vụ đến cả tính mạng cũng ko cần để rồi bị vứt đi như 1 con chốt. Nhưng sau cùng, ông vẫn hơn Lã Bố 1 điểm là trong tim vẫn còn tình. Những nhân vật khác tuy xuất hiện ít hơn, nhưng mỗi người khi xuất hiện đều được tác giả không tiếc bút mực khắc họa nên cho họ 1 tính cách đặc sắc, không ai giống ai. Như 1 bức tranh muôn màu có nóng có lạnh. Đó chính là điểm làm cho tác phẩm trở nên chân thật hơn trong mắt người đọc. Bên cạnh những ưu điểm, một tác phẩm sẽ ko tránh được những khuyết điểm của nó, đặc biệt là với 1 tác phẩm được hoàn thành trong thời gian gấp rút. Truyện đầu tư rất cao ở những cảnh chiến đấu, khắc họa ko thể rõ ràng hơn làm cho người đọc như được thấy những cảnh chiến đấu trong truyện đang diễn ra trước mắt, nhưng lại thiếu đi những chiêu thức mới lạ, hầu như các nhân vật chỉ có 1 dạng chiêu thức được biến hóa ra 3 4 kiểu khác nhau. Con đường của Hạ Vũ sau khi võ công đại thành và trở lại thời Tam Quốc được khắc họa quá nhanh, cũng như thiếu đi quá trình phát sinh tình cảm với Tuyết Nhi. Đây là cái nhược của việc viết truyện ngắn, người đọc có thể hiểu, có thể mường tượng ra. Nhưng việc bỏ qua không khai thác 2 điều này là 1 cái thiếu sót rất lớn vì nếu đánh vào và vận dụng tốt, chắc chắn sẽ chiếm được rất nhiều cảm tình của đọc giả. Tổng kết : Mỗi con người có 1 số mệnh khi sinh ra, điều quan trọng là bạn sẽ chấp nhận nó hay đối mặt và thay đổi nó. Con đường của Hạ Vũ chính là như thế, đó cũng là con đường chinh phục đầy khát vọng của những người trẻ tuổi.