Vấn đề là như vầy: cuộc đời vốn ko tồn tại 2 chữ công bằng. Mi nỗ lực 10 ko có nghĩa là mi sẽ lấy lại 10. Quan trọng là phải xác định rõ mình đang ở đâu trên cái biểu đồ cuộc sống này, từ đó mới tìm được hướng đi. Mi bất mãn, mi cảm thấy ko thỏa đáng, mi cảm thấy bị lừa lọc... Ờ, ai chả thấy vậy. Vấn đề là làm thế nào để thay đổi. Đừng bao giờ đổ cho cái nghịch cảnh, vì hãy nhớ rằng "nhìn lên mình chẳng bằng ai, nhìn xuống chẳng ai bằng mình", hoặc "tôi buồn vì mất đôi giày, nhưng nhìn ra phố có người mất cả đôi chân". Nếu có cái gọi là số phận, chẳng qua nó là một chuỗi những kết quả do các hành động trước đó tạo nên. Những hành động đó có thể do mi, có thể do người khác, nhưng chắc chắn là lúc thực hiện những hành động đó ko ai đoán dc kết quả. Vậy nên đừng có bám vào quá khứ, cũng đừng mơ về tương lai, mà hãy sống cho tốt ở hiện tại đã.
ta thấy là ta đã lành lắm rồi, cũng ko phải là dạng suốt ngày nói chuyện bất mãn xã hội, các chuyện nghèo trước nay ta có nói đâu, ta thường nói chuyện đồng tính là bởi vì đó thuộc quyền còn người, nó hỗ trợ khá nhiều về tinh thần để ta phấn đấu làm ra tiền
cố gắng cỡ nào mà ko đạt kết quả đều vô dụng hết thôi, thời đại này xh thường lấy thuớc đo thu nhập ra làm chuẩn đánh giá, giỏi mà ko dùng đuợc cái tài giỏi đó cũng vậy. Bất mãn làm đuợc gì, 1 là cam phận chịu vậy, 2 là đột phá bản thân
Đã bảo mà,mấy thằng đã thất bại mà cứ tìm cái để đổ lỗi thì khó mà ngóc đầu lên được.Tao đếch thích share chuyện cá nhân nên không kể,chứ tao một thân một mình từ miền Trung vào đây học.Mà lúc học Mĩ thuật thì bà già đã chửi lên chửi xuống rồi,vì 3 năm trời cấp 3 chỉ ôn khối D,đùng cái nộp hồ sơ khối H,chuyện đã rồi bả phải chịu chứ chưa một ngày nào bả ưng cái nghề này hết.Nhà đếch có giàu,thậm chí nghèo nữa,vì lúc đi học ĐH,bà già còn phải nuôi ông anh đang học CĐ,trong khi bả chỉ là giáo viên,lương 3 cọc 3 đồng.Tiền tháng gửi lúc sớm lúc trễ,nhiều lúc ko gửi được một lúc phải chia mấy lần.Chưa có thẻ ATM phải gửi qua thẻ người quen,mỗi tháng nhờ người ta rút mấy lần bị nhằn cũng nhục chết mẹ.Nên tao hết năm 2,rành pts rồi là đi làm ngay,phần vì ko thích học,phần vì ko thích làm gánh nặng cho bà già.Tao đếch giỏi giang hơn ai,nhưng tao rất ngứa mắt mấy thằng đéo dám đối diện với sự thật.
Mình thấy đừng có đổ thừa do xuất phát điểm. Hay ngồi mơ tưởng nếu mà mình đc thế này, thì bây giờ được thế nọ. Cái sự nghiệp của mình là do mình quyết định, lúc trước bị thíu cái này, cái kia, thì bây giờ chấp nhận đi dài hơn người ta và năm, cố gắng hơn người ta 2-3 lần. Và cái quan trọng nữa là ngoại ngữ, bây giờ đếch có ngoại ngữ thì cứ dậm chân tại chỗ. Cũng đừng đổ thừa là do mình tiếp thu ngoại ngữ ko được, chẳng qua là chậm hơn người khác thôi chứ chả có gì là không tiếp thu đc hết. Thay vì người tiếp thu nhanh 1 ngày họ bỏ 1 tiếng học, 1 năm sau họ có thể sử dụng tốt được ngoại ngữ thì mình phải ráng 1 ngày 2 tiếng, sau 2 năm phải bằng họ. Mọi thứ là do ý chí của mình có muốn hay không thôi. Đừng bao giờ đổ thừa bất cứ thứ gì.
Thứ ta hối hận nhất là ko học tốt ngoại ngữ, giờ muốn mua bán hàng nước ngoài, hay dịch mấy câu sub game rất là khó khăn :(
mấy cái liên quan bên design UX/UI thì thời gian với tiền bạc tỉ lệ nghịch với nhau dữ lắm, lúc thì dự án nó đổ về nhiều làm bỏ mẹ, nhất là mấy ngày lễ như noel, valentine, năm mới.... khách hàng cũ nó cần thay đổi giao diện website mấy ngày đó nó nhờ làm ói luôn, mà tiền thì bao la
Các bạn nào vẫn chưa tiết kiệm được gì thì tham khảo bài viết này. Quản lý tiền bạc để thoát vòng chuột: http://www.peacat.com/vi/quan-ly-tien-bac-de-thoat-vong-chuot/ Thoát vòng chuột khi thu nhập dưới 5 triệu: http://www.peacat.com/vi/thoat-vong-chuot-khi-thu-nhap-duoi-5-trieu/ Chú thích: vòng chuột là vòng lẩn quẩn kiếm tiền, chi tiêu, kiếm tiền, chi tiêu… mà không có dư. Khi thu nhập thụ động của bạn lớn hơn chi tiêu hàng tháng, bạn đạt được sự độc lập về tài chính (thoát vòng chuột)
Mình có cái vòng chưa thoát được là vòng gà với vòng rau, cứ làm bao nhiêu nuôi rau bấy nhiêu, lâu lâu cũng cho gà ăn nốt. không biết 2 cái vòng này có thoát được không
Chưa thành công thì cứ cố gắng, nếu có khả năng và nỗ lực thì trước sau cũng gặt hái đc thành quả, ko lớn thì nhỏ (trừ khi gặp hoàn cảnh quá "hẻo" thì ko nói). Nhưng mà M.O nói cũng ko hẳn đã sai đâu, xuất phát điểm nó quan trọng lắm, nhất là ở những nơi có tính "quan liêu", đôi khi cũng có ít nhiều năng lực và cũng chịu khó nhưng gặp hoàn cảnh khó khăn thì duy trì đc cuộc sống là may rồi chứ chưa nói tới chuyện dư dả. Ví dụ so SG với ĐăkLăk: Hồi trước ở SG mấy năm, thấy rằng ở SG nhiều cơ hội kiếm tiền hơn, nhưng giờ về ĐăkLăk thì thấy khó khăn hẳn, cơ hội quá ít (về đây chủ yếu là để gần gia đình, Cha Mẹ cũng thích ta về). Ở SG, dù cho ko giỏi giang gì thì đi phụ các quán xá cũng đc 3-5tr, còn ở ĐăkLăk cầm cái bằng CĐ hay ĐH đi xin việc mỏi miệng chưa chắc đã có chỗ tuyển, lương thì trên dươi 2tr, có kinh nghiệm thì 3-4tr. Nếu với cái mức này mà dính thêm 1 cục nợ thì rất là bế tắc, thậm chí tuyệt vọng ấy chứ. Ko phải ở ĐăkLăk ko thể kiếm ra tiền, người ta vẫn kiếm tiền tỷ đầy ra, nhưng do cái kiểu của ĐăkLăk nó vậy đó, ít việc hơn SG nên người ta cũng chèn ép lắm, đòi hỏi đủ thứ nhưng lương thì ko bằng 1/2 so với SG (mà chi tiêu hàng ngày thì cũng ko khác gì). Đấy là nói chuyện hoàn cảnh cũng có ảnh hưởng rất lớn tới sự nghiệp thôi, chứ quan điểm của ta thì vẫn là phải chấp nhận và cố gắng phấn đấu hết mức, đâu phải ai cũng may mắn mà có xuất phát điểm tốt đâu, đời nó thế thì cứ chấp nhận và tính đường vươn lên, chứ cứ nhìn và so với những người may mắn thì tâm lý sẽ ko tốt đâu. Ví dụ giờ làm 6tr, cảm thấy bản thân làm tốt và có năng lực, thì cứ cố gắng trau dồi thêm kiến thức và nỗ lực lao động hơn nữa, chắc chắn sẽ kiếm thêm đc thu nhập, và nếu thấy chỗ làm hiện tại trả lương chưa xứng đáng thì cũng đừng nghỉ vội, tranh thủ đi kiếm việc ở nơi khác, khi nào có chỗ ngon hơn thì thông báo và bàn giao công việc ở bên này và qua chỗ mới làm thôi :)
Lương ~18 củ :3 Mỗi tháng ăn chơi tiêu pha lặt vặt cũng để đc 7-8 củ. Nhưng mà cái tiền tiết kiệm này mỗi lần đi du lịch hay đăng ký học lại hết vèo vèo :3 Tính ra 1 năm tiết kiệm đc khoảng 30-40 củ là may :3
lương 14 củ nhưng là do chấp nhận cty cùi, ko có khả năng phát triển cao, cty cũng to nhưng ko có ai giỏi hơn mình để học hỏi, cũng ko có điều kiện làm cái mình thích, sếp quái thai dc mỗi cái sỏng phẳng tiền bạc. lương chia 1 nửa tiết kiệm lấy vợ, còn 7 củ ăn hết 1t, ăn chơi nhậu nhẹt tầm 2t, đi chơi với ny tầm 3t, 1t điện đón mạng mủng điện thoại v.v... nói chung là do mức chi tiêu + mức sống + cách suy nghĩ mỗi người để quyết định là việc mình có để dc tiền hay ko thôi
dạo này đang trong giai đoạn khủng hoảng vcc . Cũng đéo hiểu tại sao bản thân có thể len lỏi đến vị trí như hiện tại trong khi bản thân tự thấy đéo có 1 cái gì giỏi giang cả. Theo chuẩn chung thì chuyên môn có thể coi là hơn phần lớn những người thông thường trong ngành , cơ mà thấy xung quanh toàn bọn giỏi giang, chúng nó nói chuyện chuyên môn mà ta nghe nhiều khi chả hiểu cái mịa gì cả ??? Lương ? Thời điểm hiện tại tính bằng trăm củ vnđ, cơ mà số âm , éo biết bao h mới trả hết nợ nên cũng éo biết tiền để ra hàng tháng đc bao nhiêu..
tháng sau đi học lai mua sắm máy móc ,xe cộ mới rồi . Ko mơ mộng cao xa nữa , đặt ra mục tiêu nhỏ rồi hoàn thành Đi học lại , nạp them kiến thức viết nên bản thiên anh hung ca " Batman " nào
Nhiều khi gặp thời là lên mà, như chơi bài ấy, nhiều thằng tính toán rất kỹ, nhớ từng lá bài, nhưng xui thì cũng ko ăn thua Cơ mà lên đc vị trí cao thì ít nhiều cũng phải có khả năng gì đó, có thể chuyên ngành ko giỏi (đủ xài là đc) nhưng lại quan hệ tốt, chém gió hay, biết trên biết dưới,... thì công việc suôn sẻ là đúng rồi
mỗi lần thiếu tiền lại có khoản gì đó về. lại sống vui tươi. mỗi tháng gửi nhà 3 củ là 36 củ, cuối năm thưởng 30 củ gửi nhà là 66 củ. sang năm xây nhà mình vay thêm 200 củ nữa là đủ phần vốn góp xây nhà.