Bạn có biết là mình rất quan tâm đến bài viết của bạn không vì khi mình đọc bài của bạn mình nghĩ đến 1 người.mới đầu mình đã nghĩ người đó là .....nhưng mình nghĩ lại là không thể nào không phải là người đó
ai cũng nhận 3 câu đầu là giống bản thân mình nhỉ không lẽ con trai bây giờ ko vượt qua đc 3 câu đó à.biết rồi thì phải làm gì đi chứ
3 cái đầu giống mình ^^Nhưng theo mình thì muốn vượt qua 3 cái đấy thì Điều quan trọng là làm sao để quên đi vết đau ngày xưa T-T. Mình bi h mún quen bạn gái lắm nhưng vẫn không dám vì đã 3 lần bị từ chối ,đành nhìn ngưởi ta tử xa mà o nc với người ấy đc. . Dường như có cái gì ngăn cản mình lại khiến mình không nói ra đc .Mà cái cảm giác một mình trống vắng thật sự làm cho mình càng ngày càng mất đi niềm tin vào cuộc sống , khiến mình cảm thấy mình như là 1 cái xác không hồn chỉ biết đi học + chơi thể thao thôi p/s: mình 18 tuổi đang học ở sài gòn
- Không lẽ khi một mình, nói nhiều để ma nghe à ....... Cái này bình thường chứ có gì đâu ....... Chẳng lẽ ngồi trước tấm kiếng rồi nói nhiều như thằng khùng ........ - Còn chuyện tình cảm thì cứ để tự nhiên mà đến, 20t mà có những suy nghĩ .......... Cuộc đời còn dài .........
cố quên 1 người lại càng nhớ.3 ngày để yêu 1 người để rồi cả đời để quên đi người đó.không biết bây giờ người đó đang làm gì có nhớ đến mình như mình đang nhớ người đó không chắc là không rồi vì ng ta đã có người khác rồi mà
bạn đang nói về mình hay về bạn mà sao giống cảm xúc của mình bây giờ quá. nhớ em nhưng em vẫn hờ hững tay trong tay với người khác. đâu biết rằng có một ngươi yêu em rất nhìu. .con gái ơi là con gái. hix
Ông thích người ta quá rồi. Có lẽ vì mặc cảm gì đó hay vì ông bạn thân của ông nên phải tự đánh lừa mình --> cố tình ghét người ta. Cứ thoải mái đi....
chả biết khuyên thế nào,nhưng mà hãy suy nghĩ thoáng hơn đi -Có thể hiểu rằng chắc là nói chuyện với 1 người thì ít,còn nhiều người thì nhiều :-S
Kể cho chủ 2pic nghe chuyện của tui nè. ngày xưa thích em nhà bên cạnh,em đấy xinh ,hiền lành,học giỏi mọi người đều cho rằng tvs nàng là 1 đôi,còn tôi cũng kô nghĩ nàng có tình cảm với mình cho tới khitôi vô tình maybe cố ý ghép 4 cánh hồng có ghi dòng chữ"anh rất mến em" vào 1 cuốn sách cho nàng mượn và nàng đã cắt chúng thành hình trái tim và ep vào 1 tấm thiệp cất trong nhật ký của nàng{ban đầu có biết đâu mãi mấy tuần sau hôm nàng mượn sach con em từ nhà nàng chạy về bảo thế mói biết chứ,lúc đấy sướng run người}.Nhưng đời mà cứ đẹp thế thì đã tốt. Ngày em đỗ đại học ,tui tỏ tình và đã bị từ chối,nàng đưa ra nhìu lý do...mà lúc đó đầu óc t kô thể lọt chữ nào được. 3 năm sau đó t sống như 1 thằng dở người và khá là xa cách con gái,nói cách khác tôi ghet con gái-chính xác tôi đã nghĩ là tôi ghét con gái.Nhưng sau này t hiẻu ra là không phải tôi ghét họ, mà là từ nỗi thất vọng first love mà tui đâm ra tự tạo 1 khoảng cách với " lũ đàn bà" bất kể em nào có 1 chút tình ý j đó với tui ,vì tui sợ rằng tui sẽ lại đau khổ,rằng họ cũng sẽ chỉ như người kia thôi,nàng ấy tốt thể mà cuối cùng vẫn "đá" mình. Giờ thì tui hiểu rằng làm như thế thì mãi ta vẫn sẽ chìm trong đau khổ thôi,bạn hãy cứ mạnh dạn bước vào 1 mối quan hệ mới đi,và chia sẻ với her về chuyện cũ của bạn.tui nghĩ cô ấy cũng rất tò mò và nếu thích bạn her sẵng sàng chia sẽ tâm sự của bạn.bạn sẽ thoát qua nỗi buồn nhanh thôi.Vấn đề quan trọng là bạn có thực sự có tình cảm với her,hãy yêu her chứ đừng biến her thành cây tẩy xóa nỗi đau cho bạn tẩy hết thì vứt đi.
^ rơi vào hoàn cảnh giống bạn trên . Không những 1 mà ... 3 lần . và giờ vẫn chả thấy ghét con gái gì cả
từng như chủ topic, từng vì mặc cảm bản thân mà đến tháng trước, 1 mình ngoài biển nhìn người ta có đôi có cặp bên nhau yêu thương chăm sóc lẫn nhau mà lại tiếc, lại tức bản thân vì sao trước kia lại như thế, lại tỏ vẻ ghét người dù trong lòng rất thích, và người đó của hơn mình 1 tuổi ... giờ hối hận thì cũng muộn rồi, tình cảm người đó dành cho mình, có lẽ cao lắm bây giờ chỉ còn là lòng thương hại thôi ... chủ topic đừng như mình, cơ hội đã qua, sẽ ko bao giờ có lại, ko có lần 2 ... đâu ...