Mình cũng chả bảo quyển "xin lỗi em chỉ là con công nhân nghành" xúc động, mà là nó mang lại cho mình nhiều "cảm xúc" hơn... nói mình máu lạnh cũng đc dù sao nghe chuyện đứa bé 8 tuổi này mình vô cảm
Văn muốn câu khách thì phải chế được nhiều chi tiết lấy được cảm xúc độc giả, nếu không ai mà xem? Đời thực không cần chế mà còn khiến nhiều người phải khóc, không mời mà nhiều người vẫn muốn xem, để rồi nhói đau... Nói chung, ý kiến cá nhân, không ai áp đặt gì cả. Tuy vậy, cũng chưa chắc cậu không cảm câu chuyện của cô bé bây giờ nghĩa là không bao giờ cảm được. Biết đâu, sau này vật đổi sao dời, đọc lại rồi lại có nhiều cảm xúc hơn chăng? Rốt cuộc, so sánh mẩu chuyện nhỏ này với câu chuyện trong sách kia thì hơi khập khiễng nhểy?