Vì là không thể ở ngoài được nên mình mới phải coi nó là một game - hay chính là sử dụng góc nhìn của game thủ để nhìn vào cuộc sống. Bạn cứ nhìn xem, game được xây dựng dựa trên một khía cạnh nào đó của cuộc sống.
cho là tinh thần thể lực sức khỏe thân thể là cỗ máy gear pc gaming đi gear bây giờ quá lỗi thời để cày game lúc này chơi game cổ chờ sụp nguồn
bảo dưỡng và nâng cấp máy thôi, thể dục thể thao, cài đặt hệ điều hành mới bằng những cuốn sách phát triển bản thân. Xác định tính năng mình muốn có rồi học tập và rèn luyện. Cố gắng thôi man. Tôi còn vài năm nữa là 4x, đang bắt đầu lại sự nghiệp đây (build lại char với kỹ năng mới, kinh nghiệm mới và level mới bằng PC cũ được nâng cấp).kkk
Gamer thì phải có thắng có thua chứ. Tập trung vào chiến thắng nào. Khả năng đó là tính năng của game này, thôi thì chấp nhận mà chơi vậy, hãy chiến thắng trò chơi này nhé. :d
mình chỉ là một nhân vật phụ giới hạn max lv là 5, ở trong một thôn trang nhỏ xung quanh là quái lv 50. Không lối thoát luôn
Mmorpg hardcore survival server, chết 1 lần xoá char, drop rate = 0, server sống lâu quá mấy thằng chơi lâu nó lập guild với alliance chèn nát bọn noob rồi
Chia ra thành 2 kiểu: - Sinh gia trong giàu có là game easy mode, có nhiều vũ khí, đạn dược, ít quái, enemy dễ phá đảo. Hoặc nạp vip để được xếp team với những cao thủ chơi lên cấp dễ dàng hơn. - Sinh ra trong nghèo khó là chế độ hard hoặc extremely hard mode, có ít đạn, nhiều quái, khó hoàn thành game được. Không nạp vip thì server ghép team với đám đồng đội rác, è cổ mà gánh team. Giàu thì coi cuộc sống như trò chơi vì có tiền. Nghèo thì như một cuộc cạnh tranh khốc liệt để tồn tại đến hết cuộc sống mà thôi.
Cuộc sống này chắc chắn là trò chơi, chẳng qua đã là game thì sẽ có character, và mỗi char nó lại có các stat lẫn "cách suy nghĩ khác nhau" - Có những char trong sáng ngây thơ, coi cuộc đời màu hồng - cũng có những char nhìn đời xám xịt - có char theo thuyết âm mưu - có char nghĩ nhiều, thích logic, và cũng có char "chẳng nghĩ cái gì" Thế cho nên trong sâu thẳm mỗi CHar- họ lại đang chơi trò chơi riêng của họ, thành ra ko có quy chuẩn nào hết, vd một số người ngày nay cho rằng các nền kinh tế lớn như Mỹ, Nga, Trung có thể đang điều khiển thế giới này, ko sai, nhưng cũng chỉ đúng với mấy ông "đời thực" (mấy ông online NET thì thường dạng này) Chứ thực ra tồn tại rất nhiều người họ sống theo style khác, ít online, thậm chí ko dùng MXH, sống đạm bạc, hoặc 1 niềm tin tôn giáo/tín ngưỡng riêng nào đó, họ chẳng quan tâm chuyện thế giới ---> tức game trong họ khác. Tóm lại hệ quy chiếu khác, game sẽ khác, đừng cho rằng mọi con người đều nghĩ như nhau. Do đó, về cơ bản để thắng game (thứ game của từng Char) cũng sẽ có nhiều cách, con đường riêng. Nhưng theo tôi, dù game của riêng bạn là gì, thì có 1 số thứ cốt lõi về mặt cảm xúc mà hầu như Char nào cũng thèm khát, đó là SỰ HẠNH PHÚC, câu chuyện tiền nhiều hay ít bản chất cũng chỉ là thứ quy đổi/mua bán hạnh phúc thôi (tiền là vật trung gian nên mn hay nghĩ về nó- họ dùng nó để mua hạnh phúc) ,nhưng tiền ko phải căn nguyên, hạnh phúc mới là gốc rễ. Và để hạnh phúc thì với tôi: 1. Cần thực sự suy ngẫm và tìm hiểu bạn là ai, thứ gì sẽ mang lại hạnh phúc cho chính bạn (khái niệm hạnh phúc của mn khác nhau- do đó cần tìm ra nó) 2- đừng tự đâm đầu vào khổ đau (nói thực nhiều rắc rối, u ám, bất hạnh xuất hiện thường từ chính quyết định của Char- họ biết đó là bể khổ- là thứ ko nên vào-nhưng họ vẫn nhắm mắt bước vào- khi đã khổ rồi thì lại vật vã ko thể rút ra, vì game đời thực ko có UNDO) 3. Cố gắng hạn chế tham-sân-si, vì tham-sân-si sẽ mang tới những quyết định sai lầm, và nó lại quay lại ý thứ 2. =========== Đôi lời chia sẻ cá nhân vậy.
Câu này như lý do bao biện của mấy đứa ngồi không chẳng làm gì cả, cứ nói xung quanh thấy cái gì cũng ko đáng làm vì nó ko có "vinh quang", ko có "trí tuệ", xong rồi lại ì một chỗ rồi xài ké oxy của mọi người một cách ích kỷ
Đấy là do bạn muốn "vinh quang", chứ nhìn một đứa trẻ chạy nhảy vui chơi đâu cần nghĩ là nó ném trái banh này càng mạnh thì càng vinh quang. Quay lại với câu chuyện nhìn đời là game, bạn vào một diễn đàn tên gamevn rồi đặt câu hỏi như vậy thì bạn chỉ mong người khác đồng ý quan điểm của bạn thôi Bạn sang otofun hỏi "có nên nhìn cs là một chuyến đi?" xem thử sao
Có một người đàn ông từng làm và bán cà phê vỉa hè rồi. Tuy chăm chỉ làm cà phê rồi ship hàng cho khách không kể nắng mưa vẫn phơi mặt ra ngoài đường, mỗi ngày dành cho công việc này có khi đến 12 tiếng mỗi ngày. Mà vẫn có những người đến tận nơi để nhục mạ vì làm công việc bán hàng vỉa hè(dù việc bán hàng chỉ chiếm 30% thời gian lao động) Do đó, vinh quang cũng chỉ là một loại ngôn từ mang tính trừu tượng mà con người tưởng tượng và áp đặt cho những người ham hư vinh. Bro nghĩ sao?