thì đó khổ cái là có phải gặp được đối tượng nào như thế đâu, mà có gặp thì chắc gì đã thích, mà thích rồi chắc gì tán đc
Mẹ với 2 ông bà cũng dụ mình y chang thế, cưới đứa nào nhà khá giả tí, hứa cho cho đất, cho nhà, còn tổ chức đám cưới dùm nữa. Mình nói dell cần cho gì hết, thiếu cái gì thì tự kiếm, quan trọng là cưới được người nào vừa ý mình thôi.
Kể cả gái quê mà có nhà trên thành phố vẫn phải cẩn thận ông ạ, ông bác tôi vd để đời mỗi lần nhà có giỗ or gì gì có đại gia đình rồi.
Thường thôi, bác lo nghĩ gì. Vợ như một thứ không nhất thiết phải có, mà đã có thì phải cho đáng vậy. Đàn bà sợ ế không có chồng thì thôi coi như thói nữ nhi thường tình đã đành. Còn đã là trượng phu, với lại bác chắc cũng thuộc vào có vị trí xã hội lẫn tiền bạc thì cứ vui theo những thứ đam mê hoặc ước muốn lâu nay chưa thực hiện thôi, nếu có thể gặp được người hợp thì tốt, ngộ nhỡ xui rủi ko có ai hợp cũng chả sao. Việc gì phải bận tâm theo cái lo sợ tầm thường của những kẻ thất phu khác :). Mình thấy, đàn ông thì ko có khái niệm ế, chỉ có hữu dụng hay vô dụng, mà đã hữu dụng thì mấy việc nữ nhi thường tình cứ kệ nó đi haha.
Xin lỗi nhưng mình thấy bác gia trưởng ý. Sau này vợ làm không đúng ý chắc nạt vợ ghê lắm :( @Kronpas : Nếu còn trẻ tầm dưới 29 thì cứ tận hưởng cuộc sống theo cách mình thích thôi. Mà đừng lo là không tìm đc người phù hợp/đạt tiêu chuẩn. Gái HN, làm công/viên chức, gia đình cơ bản, biết nấu ăn với biết điều còn nhiều.
Đàn ông hay đàn bà cũng có tuổi lấy vợ gả chồng, quá cái prime time đấy đi về sau mệt. Tầm 33-35 trở đi là nên lấy vợ rồi. Mà tớ cũng không sống với cái tư tưởng cao đạo gia trưởng đấy. Tớ không "trẻ" nữa. Mà không phải lo, chỉ đang góp tý lời về việc chọn người thôi.
Ý mình là nếu đã tìm rồi mà ko thấy được người hợp thì kệ thôi, ko nên lấy đại cho bằng anh bằng em haha. Còn nếu có thì dĩ nhiên là nên thành gia lập thất chứ, một mình thì ít vui hơn hai mình rồi.
Thấy vậy thôi chứ tính mình ít lỗ mảng lắm, lại thiên về tật xấu dấu trong bụng rồi trả thù hơn (đang tập sửa) Mình ảnh hưởng suy nghĩ cổ điển, cũng thích vậy nên thật ra là trong quan hệ (kể cả ngang bình thường như bạn bè giao hảo) thì nữ luôn được đối xử khá cưng chiều. Chỉ duy nhất là khi đã có gì đó tiến hơn chút thì những việc mình đã nói rồi, hai bên đã thoả thuận rồi mà cứ ko chịu sửa thì mình sẽ thuyết giáo vài lần, vẫn vậy thì cho nghỉ chơi luôn, ko thì cũng chửi cho 1 trận. Hoặc thể loại thứ hai là nói chuyện thiếu muối do quá nông cạn, hoặc nói chuyện phi lý vì cứ thích kiểu mộng mơ quá mức mình cũng kệ thây luôn. Mình ít khi to tiếng với phụ nữ nếu họ ko chọc tức mình