Thì vẫn bình thường mà bác. Cơ bản là bác là tuýp người khác em. Nên bác thấy vậy là tào lao. Ghen tị thì chưa hẳn. Chỉ có điều cảm thấy bất công chút thôi bác. Chứ giờ có con rồi hơi đâu đi ghen tị nữa. Còn về việc mình mình làm, việc ông ấy ông ấy làm, thì cảm giác như đi ở nhờ vài hôm vậy, như vậy có gì vui đâu. Chi bằng tết nhất, nhà có việc hãy về bác ạ.
Mỗi nhà mỗi kiểu mà bạn. Như là họ hàng, hay các bác hàng xóm ấy, thấy cách họ sống, họ cư xử mà mình nghĩ bụng bảo giá mà ông bố vợ mình đc như vậy. mỗi người mỗi tính nên rất khó nói. Chỉ có giải pháp phù hợp với mỗi người chứ có phải giải pháp nào cũng là hay nhất đâu :). Suy cho cùng, họ không thích mình bởi cách nhìn và tư duy của họ, mình ko ép họ phải thích mình. Chỉ là cách mình xử lý việc này sao cho ổn hơn thôi.
Mỗi lần như vậy về cứ lôi con ổng ra mà đập vào mặt. Vài lần như thế thì ông ý cũng hiểu ra thông điệp thớt muốn nhắn gửi thôi. Đời cha ăn mặn đời con khát nước mà, cứ thanh thản mà xuống tay bạn nhé. Là thằng đàn ông giải quyết vấn đề phải theo ý của mình. Bố đẻ tớ lệch sóng tớ còn ko thèm nói chuyện 3 năm trời nữa là bố vợ, bạn bè thằng nào lệch sóng lập tức cút ngay, facebook đứa nào xàm xí lập tức xóa. Nhiều khi cứ phải khó chịu 1 tí thì mới ko ai dám làm tổn thương mình. Bất kì 1 cá nhân, tổ chức nào làm phiền lập tức búng tay bay khỏi cuộc đời.
Nói chung về nhà vợ thì do vợ cả, nó bảo gì mình làm nấy, ko thì ngồi chơi xơi nc. Ng Vân Đình mà heheh. Miễn lễ tết, ma chay cưới hỏi ko quên là đc. Còn lại thì mình ở nhà mình, mà con vợ nó ko đòi về thì kệ nó thôi
Vãi cả nịnh hót, thảo mai. Thứ nhất bố vợ là ghế trên mình, nuôi dạy con gái cả đời, giờ đem gả chi thằng rể lạ hoắc lạ ngơ. Tôi có 2 con gái, tôi hiểu cảm giác đó. Mẹ chồng con dâu hơn bố vợ con rể vì đàn bà bộc phát còn đàn ông lý trí, chứ chưa chắc bố vợ hay mẹ chồng xót con hơn ai. Ông muốn thân tình với ai thì phải hợp với thị hiếu của người ấy chứ kg phải hợp với cái thị hiếu của ông cho là đúng. Người ta kg thích thì kệ người ta, là do người ta không biết điều. Bán hàng phải lựa tâm lý khách hàng chứ kg phải tao thích thì tao bán, kg mua biến. Khéo léo với bố vợ mà ông bảo là nịnh hót, thảo mai thì chịu rồi. Đàn ông ai chả ưa ngọt, người già ai chả ưa lễ phép. Ví dụ nhé: bố vợ thích ăn ngọt, nhưng ông cứ mua đồ mặn đem làm quà, vì cho rằng đồ ngọt kg tốt cho sức khỏe, người lớn tuổi. Bố vợ kg ghi nhận tấm lòng còn hay chê con rể là do bố vợ hiểu chuyện. Ý là thế
Ông nói cũng đúng, muốn ng ta cởi mở với mình thì mònh trc hê ta cũng phải thế. Ko thì ít nhất cũng phải làm thế nào cho ng ta biết ý mình mà cư xử. Bố vợ là bề trên của mình rồi, phải theo ý của ông ấy thôi. Thứ nữa thì cái chuyện biếu quà, khen vv.. Vv nó ko phải là nịnh hót, đấy là cách để dễ mở lời, nói chuyện nhất.
Cái gì xuất phát từ tấm lòng thì sẽ là thành ý. Cái gì xuất phát từ tính toán thì là xu nịnh. Cũng là 1 hành vi, nhưng ông làm nó khéo léo bằng cả tấm lòng, thực sự quan tâm đến người đó nó khác với nịnh bợ , thảo mai. Còn ông tư duy 1 năm biếu tiền 2 lần là lễ nghĩa đầy đủ. Bố vợ chưa ghi nhận là ổng khó tính. Thì chưa ổn đâu. Thay vì 1 năm gửi 2 cái phong bì, đôi tháng đưa bố vợ đi ăn, xem phim, giản tị nhất là mời bố mẹ vợ đi ăn với vợ chồng mình. Khi người ta kg cảm nhận được chân thành của mình, bố vợ sẽ lo lắng : kg biết nó đối với con gái mình như thế nào Tôi đứng trên góc độ 1 ông bố của 2 đứa con gái, sau này phải gả cho mấy thằng giời ơi , phải mong nó tốt với con mình. Góc nhìn của bố vợ đấy
Bạn có con gái bạn nghĩ vậy, thế chả có nhẽ mình không đứng ở vị trí của người ta để soi lại mình xem mình đúng hay sai chưa ? Thế giờ bạn vớ phải thằng con rể nghiện ngập , cờ bạc hút chích, gái gú thì bạn làm thế nào ? hay 1 thằng con rể ăn nói phải ơhép, không cờ bạc rượu chè gái gú ? Thế bạn thích thằng nào hơn . Còn nếu sống mà vì nọ vì kia mới quý mến thì tôi không phải tuýp người vậy.
Tôi biếu và tôi đưa, thưa gửi đàng hoàng và lý do sao biếu, biếu sao cho họ hiểu thành ý. Chứ không phải ném cái phong bì vào mặt đâu mà bảo tôi không thành ý :). Việc biếu tiền, là vì tôi hiểu tính chất của những người sinh thành, mình không báo hiếu được nhiều, thì gọi là có chút để ông bà quà bánh. Việc này tôi thấy tôi nên làm thì tôi làm. Còn việc bạn bảo đưa bố vợ đi ăn đi chơi, tôi nói luôn với bạn là cách sống mỗi nhà khác nhau, gia cảnh khác nhau thì không ai cứ mang cái đó ra mà làm. Chẳng hạn Lịp xì tút bảo tôi ở comment trước tôi cũng làm vậy à . Bạn có câu chia sẻ và lời khuyên tôi rất cảm ơn, nhưng nó tùy thuộc vào nhiều vấn đề khác bạn ạ, không phải đơn giản là bạn áp dụng nó thành công thì tôi áp dụng nó cũng ok.
bác có chắc tiêu chuẩn thái độ đúng mực của bác tương đương với tiêu chuẩn thái độ đúng mực của người khác không ? nhất là với những người khó tính họ rất hay soi mói. mình biết 1 trường hợp, đứa bạn, nói năng bình thường thích nhấn nhá, dùng tục ngữ. đối với nó đấy là rất bình thường, mình là bạn thì cũng kệ chả vấn đề. nhưng khi nó về nhà thông gia nói chuyện thì về bị mọi người lớn tuổi kêu là ăn nói gì cứ thích dạy đời
có sự thật là có những người lúc nào cũng sẽ có thành kiến với mình, bất kể bản thân có đối xử đàng hoàng, lễ độ ntn đi nữa thì họ ghét thì vẫn sẽ ghét còn đã có thành kiến thì nhiều khi chả cần lý do, tao cảm thấy tự nhiên ngứa mắt là tao ghét
Mình đi làm và có rất nhiều người lớn tuổi, và mình không gặp khó khăn khi giao tiếp với họ. Ngoài ra do nghề nghiệp của mình bị ảnh hưởng, nên việc giao tiếp của mình nó cũng vậy, luôn có chừng mực, giống như chăm sóc khách hàng vậy. Vì thế nên cái mình nói tiêu chuẩn thái độ đúng mực, là thưa gửi đàng hoàng, nói năng không có văng nọ hay kia, dạ vâng hay ạ đều có đủ chứ không thiếu, chủ ngữ vị ngữ đầy đủ. Còn họ thấy thế nào thì còn tùy thuộc rất nhiều, mà mỗi ông bố vợ mình vậy, các bác mà mình gặp, tiếp xúc, họ đâu có vậy đâu. Lần trước về ăn cưới cu em vợ, đầy người nói ông ý thế này thế kia, làm mất lòng người trong họ, có ông bác hiền hiền nhìn ông ý lắc đầu cười. Nhưng mình kệ, chứ mình không theo họ mà thế nọ thế kia. Biết làm sao được hả bạn, đời là vậy, đôi lúc mình ngoan thì ng khác lại ghét, nhiều khi hư 1 tí ng ta lại quý, chả hiểu nổi. Mình cảm ơn bạn vì đã đồng cảm với mình. Còn có lẽ mình thấy cách giải quyết của mình là hợp lý nhất rồi, qua những chia sẻ của mọi người thì có lẽ không còn cách nào hay hơn.
Cái này là đèn nhà ai nấy sáng thôi. Chủ yếu góp ý chủ thớt. Mình cũng từng 1 thời bị bên vợ rất gì và này nọ nên khá là hiểu chủ thớt. Cho chủ thớt 1 lời chân thành nè, đừng nghĩ nhiều quá (nghĩ nhiều và có hành động thì vợ nó buồn), cứ đối xữ tốt với vợ và chăm con cho tốt là được, sống cả đời là với vợ con mà. Có nhà riêng thì sống nhà riêng, ở nhà thuê thì sống nhà thuê. Còn họ nội ngoại thì cứ thoãi mái mà nói chuyện, đừng sợ ai hờn ai giận. Cứ mà lo sợ người ta giận thì mệt bản thân mình và vợ con mình cũng không vui nữa.
Đoàn chuẩn, sống không vừa lòng hết mọi người nổi đâu, cứ sống đúng với lương tâm của mình thôi được rồi
chủ thớt cưới vợ hay cưới bố vợ mà quan tâm ổng nhiều vậy ? Ổng đã không ưa mình thì kệ mẹ ổng thôi, rảnh quá mà đi quan tâm bên cái nhà vợ.
Cảm ơn bạn nhiều nhé. Hiện giờ vợ chồng mình sống với mẹ mình. Nếu không có bà thì con cái không biết như thế nào luôn. Mẹ mình thì phải cái gia cảnh làm tâm tính bà thay đổi, lúc nọ lúc kia, nhưng cũng quý con dâu. Vợ mình đôi lúc bị áp lực nhưng mình đều đứng ra giải quyết. Mình ít về, nhưng việc gì liên quan mình vẫn có mặt và vẫn có sự lo lắng nhất định chứ không bỏ bê. Vì bỏ bê thì đương nhiên là không được phép. Cảm ơn bạn về những điều bạn đã tư vấn nhé. Chúc bạn vui vẻ và hạnh phúc. vãi bác hahaa Cảm ơn lời khuyên của các bạn. Như vậy mình hiểu và biết cách nào giải quyết tốt nhất rồi. Chúc bạn vui vẻ.