K ý kiến ý cò ji hết, chap tiếp theo đâu?X( Hấp dẫn quá chịu hem nổi. . ___________Auto Merge________________ . Đọc chap đầu tiên bên blogtruyen.com tới chap thứ 60 là bò wa đây đọc, đọc tới trang 26 lại phải ngừng. T_T hấp dẫn we. Nữa đi,...nữa đi a,..đừng ngừng lại mà... Lạy cụ tha cho những thằng não phẳng.
Bác chịu khó mò từ page 1 >> page 26 đi. Mò vậy đọc mới máu. K thì wa bên blogtruyen có từ chap 1>>60 đó. (K có quảng cáo nhá, tháy thì nói thôi)
Chương 88: Thức tỉnh Sylvia đã lên tầng ba. Cô ấy vừa bước ra thì bọn Vệ Binh vác súng mai phục sẵn ở đó và nã đạn liên tục. Sylvia nhanh tay tạo Bùa Khiên chặn hết đạn của bọn chúng. Sau đó khi bọn chúng hết đạn thì Sylvia hô to: - Watera! Câu thần chú cực mạnh này đánh bọn chúng nằm ngổn ngang ra đất. Bỗng một cánh cửa ở cuối phòng mở ra, đó là Cherry. Cherry mỉm cười: - Tôi đang chờ cô đây, Sylvia! Sylvia lạnh lùng nói: - Ta sẽ trả thù cho những đồng đội đã bị ngươi sát hại! Ngươi thật quá tàn nhẫn, Cherry! Cherry phì cười: - Ta cứ nghĩ ngươi đã thay đổi, Sylvia! Sylvia ngạc nhiên: - Ngươi nói vậy là có ý gì? Cherry nói: - Ngươi có nhớ cái lần đó không? Khi bọn ta đến gặp cái tên Albus đó. Lúc đó ngươi đã thuyết phục hắn gia nhập với chúng ta! Sylvia cau mày: - Ngươi nhắc lại những chuyện đó để làm gì? Cherry mỉm cười: - Ngươi luôn cho rằng cậu ta là Kẻ Hủy Diệt Thế Giới! Nhưng....lúc đó ánh mắt ngươi đã thay đổi! Từ cái nhìn của ngươi, ta có thể thấy....ngươi đã thay đổi cách nhìn về cậu ta. Thật sự lúc đó ta cũng không hề cho rằng Albus là người như vậy! Cậu ta trông rất hiền lành! Sylvia hỏi tiếp: - Thế thì sao? Cherry nói tiếp: - Cô vẫn tràn ngập sát khí như xưa. Điều này khiến ta vui lắm! Ta cứ nghĩ cô đã thay đổi rồi chứ! Sylvia trông như muốn nổi điên lên: - Im đi! Chính ngươi đã làm ta tức giận đến mức này! Ngươi thấy vui cái gì hả? Cherry nhắm mắt lại và nói bằng giọng mơ màng: - Thật sự đôi khi ta thấy ngưỡng mộ cô, Sylvia! Cô có thể gia nhập với bọn ta được không? Cô hãy coi như đây là một lời cầu xin đi! Sylvia hét to: - Không bao giờ! Một kẻ phản bội như ngươi mà có thể nói những điều như vậy ư? Ta thật thất vọng về cô, Cherry! Lúc đó họ đã rất buồn. Họ vẫn nhớ cô là người nấu ăn giỏi nhất đội. Họ thật sự đã không muốn tin cô rằng đã phản bội chúng tôi! Cherry trông thất vọng thấy rõ: - Hừm....cô thực sự đã thay đổi rồi, Sylvia! Mặc dù ta vẫn cảm nhận thấy sát khí của cô! Nhưng đó chỉ là sự tức giận! Có lẽ chính thằng Albus đó đã khiến cô ra nông nỗi này. Thật đáng tiếc............. Sylvia mỉm cười một cách hạnh phúc. Điều đó khiến Cherry tỏ ra rất ngạc nhiên. - Ta đã phạm những tội ác tày trời tưởng như không còn đường quay trở lại. Nhưng.....cậu ấy đã khiến ta thay đổi suy nghĩ. Cherry bỗng kêu lên: - Thôi đi! Đừng nói nữa! Sylvia sửng sốt thấy rõ: - Ngươi làm sao vậy, Cherry? Cherry lúc này trông điên hết sức: - Cô.....cô thật khiến tôi quá thất vọng! Tại sao lại nói những lời ủy mị như vậy? Cho dù tôi có muốn giết cô nhưng....tôi không muốn cô như vậy! Joker của ngày xưa đâu rồi? Người tôi muốn đấu là Joker chứ không phải Sylvia! Sylvia mỉm cười: - Joker ư? Biệt danh này tôi đã bò từ lâu rồi! Tôi chỉ là Sylvia Silverstone mà thôi! Ánh mắt của Cherry bừng bừng sát khí: - Ta thật sự muốn tiêu diệt tên Albus đó! Nhưng....có lẽ nó không thể qua nổi Đội Trưởng Kỵ Binh đâu! Sylvia nhìn Cherry bằng ánh mắt nghi ngờ: - Ngươi bảo là....ngưỡng mộ ta ư? Cherry mỉm cười: - Đúng vậy! Một cuộc chiến sinh tử là cách ta thể hiện sự tôn trọng với người mà mình ngưỡng mộ! Ta đã rất thất vọng khi cô không chịu nhìn mọi việc theo chiều hướng thực tế! Cô khi có thể lật đổ được ngài David ư? Đó là chỉ là ảo tưởng thôi! Sylvia lạnh lùng nói: - Cô thật điên rồ, Cherry! Cô ta bỗng lấy ra từ trong không khí một bàn cơ và nói: - Làm vài ván chứ? Xưa nay cô chưa bao giờ thắng được tôi! Lần này có muốn thử không? Hay là cô sợ? Sylvia nói ngay: - Được thôi! Sợ gì chứ! Lần này ta quyết không thua đâu! * * * Yfu sử dụng thuật Phân Thân để tránh đòn của gã Đội Trưởng Kỵ Binh. Francoise thì sử dụng thuật Thủy Hình Nhân. Giờ đây chỉ còn tôi và họ đứng vững trên chiến trường. Evan giờ đã bị loại khỏi vòng chiến. Tôi lúc này đã hạ gục toàn bộ những tên Vệ Binh còn sót lại. Bây giờ tôi sẽ giúp họ đánh gã Đội Trưởng này. Khi đến gần, đôi chân tôi bỗng nhiên cứng đờ lại. Sát khí của tôi này khủng khiếp quá! Chưa bao giờ tôi thấy sợ hãi đến vậy! Ngay cả khi đối diện với Ekeziel tôi còn có thể chiến đấu! Nhưng sát khí của hắn khiến tôi như chết đứng! Hắn còn đáng sợ hơn loài gián nữa! Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trở nên hèn nhát thế này....... Trong không trung xuất hiện một nắm đấm bằng nham thạch to lớn. Nó đấm văng Yfu vào tường và cô ấy bất tỉnh! Thôi rồi! Cả Yfu cũng bị rồi! Các bạn của tôi bị hắn đánh ra nông nỗi này! Vậy tại sao tôi vẫn còn đứng đây? Tôi phải cố gắng hết sức để thoát khỏi nỗi sợ hãi này! Francoise bỗng phát hiện ra sự sợ hãi của tôi. Không chỉ Francosie, gã Đội Trưởng Kỵ Binh cũng nhìn thấy tôi. Hắn cười to: - Kẻ hèn nhát như ngươi mà lại là một trong các Hộ Vệ của Banka ư? Thật không thể ngờ! Giờ đây chắc Francoise thất vọng về tôi lắm! Tôi vẫn nhớ cái lần cô ấy đề cử tôi làm Pháp Sư............... Francoise hét to: - Im đi! Không được sỉ nhục bạn của ta! Những lời nói của Francoise khiến tôi thấy cảm động hết sức. Cô ấy vẫn ra sức bênh vực cho tôi! Cám ơn bạn, Francoise! Cám ơn những gì bạn đã đem đến cho mình! Trong khoảng khắc này thời gian như ngừng trôi. Những ký ức về Bella trong tôi xuất hiện sống động như những đoạn phim vậy. Những ký ức hạnh phúc đó khiến tôi chợt muốn trào nước mắt. Mục đích của tôi là đến cứu Bella cơ mà? Tại sao tôi lại chùn chân ở đây? Tôi vẫn luôn nghĩ mình là một kẻ kém cỏi! Nhưng cho đến khi gặp Bella.....tôi đã thay đổi! Bella là cô gái quan trọng nhất trong đời tôi! Tôi không thể cứ vô dụng như thế này mãi được! Tôi sẽ cứu Bella bằng mọi giá! Cho dù có phải chết! Đôi chân tôi bắt đầu có cảm giác. Bỗng nhiên tôi cảm thấy trong cơ thể mình có một luồng khí nào đỏ di chuyện ào ào như dòng suốt. Cơ thể tôi như nóng ran lên rồi tỏa ra hơi lạnh. Tự nhiên trong tiềm thức, tôi nhận ra cái giọng nói đã xuất hiện trong đầu tôi khi ở cuộc chiến với Ekeziel là của ai. Đó là giọng nói của ông Gordic Griffindor - một trong Bốn Nhà Sáng Lập vĩ đại. Đúng vậy! Tôi đang mang Sức Mạnh Ngàn Năm trong mình! Tôi không thể làm mất mặt ông ấy được! Và trong khoảng khắc này, tôi chợt nhớ ra một chuyện: Ở trên thuyền, Sylvia nói với tôi: - Albus nè! Có lẽ bạn cũng giống mình! Bẩm sinh bạn có nội lực pháp thuật mạnh hơn những phù thủy bình thường! Tôi ngạc nhiên: - Bạn nói thật chứ, Sylvia? Sylvia mỉm cười: - Đúng vậy! Nhưng hiện giờ bạn chưa đánh thức được nó, cái thứ quyền năng đang ngủ say bên trong bạn! Dường như nó còn lớn mạnh hơn cả mình nữa! Tôi hỏi: - Đó là lý do mà chất độc chưa giết chết nổi bạn trong suốt bao tháng nay ư? Sylvia mỉm cười: - Tất nhiên rồi! Không lẽ tôi đang dần dần đánh thức được sức mạnh thật sự của mình? Có lẽ phải thử mới biết được! Một nắm đấm bằng nham thạch nữa xuất hiện tấn công Francoise. Nhưng tôi nhanh chóng tạo ra một bức tường băng chặn đòn của hắn lại. Gã Đội Trưởng ngạc nhiên: - Thật kỳ lạ! Làm cách nào mà nó có thể đỡ được đòn này của ta chứ? Francoise mửng rỡ: - Bạn đã thoát khỏi nỗi sợ hãi rồi, Albus! Tôi gãi đầu hối lỗi: - Xin lỗi, Francoise! Francoise mỉm cười: - Cái đó để nói sau đi! Lo đối phó với hắn trước đã! Nhưng.......trông bạn lạ quá! Tôi hỏi: - Lạ thế nào cơ? Francoise có vẻ rất ngạc nhiên: - Nội lực của bạn.....thật không thể tin được.......mạnh quá! Tôi trừng mắt nhìn gã Đội Trưởng: - Vậy sao? Được rồi! Mình sẽ đánh hắn để trả thù cho Yfu và Evan! Gã Đội Trưởng phá ra cười lớn: - Làm được thì hẳng nói nhé, đồ chuột nhắt!
Cả hai Sức Mạnh Ngàn Năm(Giống những người khác) + Sức Mạnh Bẩm Sinh(Giống Sylvia) P/s: Tiện thể tớ xin phân tích về những ưu đãi mà mình ban cho mainchar(Tức nhân vật Albus ^^) Đầu tiên cậu ta có khả năng Tiên Tri Đúng là lúc đầu khả năng này là độc nhất vô nhị và có vẻ tác giả hơi bị thiên vị Albus Nhưng về sau xuất hiện rất nhiều nhân vật có khả năng Tiên Tri giống như vậy, thành ra không thể gọi là ưu đãi riêng của tác giả dành cho Albus nữa Thứ hai là Albus bẩm sinh có đôi tay nhanh nhẹn hơn người bình thường Alessa cũng giống như Albus, đều có Bàn Tay Thần Sầu Nhưng cô ấy giỏi hơn ở chỗ là biết tận dụng nó vào việc rút đũa phép Nói chung nhiều khi tớ ban cho nhân vật phụ nhiều ưu đãi hơn là nhân vật chính
Nếu như Albus có sức mạnh bẩm sinh của Gordic Griffindor thì chắc phải có 3 người nữa có sức mạnh của 3 nhà sáng lập còn lại. Và muốn giết trùm cuối thì phải kết hợp sức mạnh của 4 người. Đoán mò thế.. :)
ác, giỗ tổ hôm đó đâu có tâm trạng đọc đâu T_T. Mà hôm đó up vài chap luôn đi :) up 1 chap đọc mất công thèm:P
Chương 89: Cái chết của Evangeline McDowell Tôi tạo ra một quả cầu băng tấn công vào bộ giáp của hắn. Gã Đội Trưởng kinh ngạc khi thấy trên áo giáp có vết nứt: - Cái gì? Bộ giáp này được làm băng hợp kim cứng nhất thế giới cơ mà? Ngay lập tức, hàng chục quả cầu băng do tôi tạo ra bay rầm rầm vào hắn ta. Những vết nứt trên bộ giáp lớn dần lên. Ông ta hoảng hốt thấy rõ: - SỨC MẠNH QUÁI QUỶ GÌ THẾ NÀY? Trên không trung xuất hiện hai nắm đấm bằng nham thạch và lao về phía tôi. Tôi nhẹ nhàng tạo ra một bức tường băng đỡ một cách dễ dàng trước sự ngơ ngác của gã Đội Trưởng và Francoise. Nhanh như chớp, tôi áp sát hắn. Quanh cánh tay phải của tôi được bọc bởi một lớp băng dày và rắn chắc. Tôi dùng hết sức đấm thiệt mạnh vào giữa bụng hắn. Ông ta ngã văng ra xa và bộ giáp bị vỡ nát hoàn toàn. Trong khoảng khắc tuyệt vời này, Francoise kinh ngạc đến nỗi há hốc mồm ra trông tức cười hết sức. Yfu cũng đã tỉnh dậy từ lúc nào. Và cô ấy cảm thấy hình bóng của Banka ở Albus. Từ trước tời giờ, Yfu vẫn luôn nghĩ rằng Albus không thể nào mạnh hơn Banka. Cho dù cậu ấy là Đấng Cứu Thế đi nữa. Nhưng lúc này Yfu cảm thấy cô ấy đã nhầm to. Albus hoàn toàn có thể kế thừa Banka! Bây giờ chúng tôi đã nhận ra ông ta là ai. Trông hắn ta trẻ hơn tôi tưởng! Đó là một anh chàng mặc áo choàng đỏ rực. Đôi mắt và mái tóc của anh ta cũng màu đỏ nốt. Anh ta đứng dậy và gầm gừ: - Không thể ngờ! Thằng nhóc này có thể đánh vỡ bộ giáp của ta! Nó còn lợi hại hơn cả Banka nữa! Yfu kêu lên: - Không thể nào! Ngươi đã bị anh Banka tiêu diệt cơ mà! Francoise hỏi: - Hắn là ai vậy? Yfu nói: - Đó là Diablo! Cái tên này khiến tôi và Francoise sửng sốt hết sức. Diablo cười khà khà: - Đúng là ta! Có lẽ lúc đó Banka chưa thành thục Sức Mạnh Ngàn Năm cho lắm nên ta chỉ bị trọng thương thôi! Kể ra ta cũng may mắn thật! Nhưng...với sức mạnh hiện giờ của ta thì Sức Mạnh Ngàn Năm của các ngươi chả là cái thá gì cả! Hãy xem đây! Một quả cầu nham thạch khổng lồ xuất hiện đánh văng tôi và Francoise vào tường. Chết tiệt! Đòn này mạnh quá sức tưởng tượng! Nó đã làm tôi bị bỏng ở tay. Diablo nói to: - Ta là Chúa Tể Hắc Ám Diablo! Không ai có thể đánh thắng ta hết! Kể cả cái tên Banka kia có sống lại đi chăng nữa! Yfu cau mày nhìn Diablo. Cô thật không thể tin được Diablo lại chính là Đội Trưởng Kỵ Binh. Diablo cười nhạo: - Giá như ta cũng ở đó! Được chứng kiến tên yếu ớt Banka đó chết ra sao! Yfu bỗng rơi nước mắt một cách giận dữ: - NGƯƠI KHÔNG ĐƯỢC PHÉP XÚC PHẠM ANH ẤY! Cô ấy phân thân thành bốn người khiến Diablo không phân biệt được thật giả. Và hắn bị trúng một gươm vào sau lưng và chảy máu ròng ròng. Đồng thời hắn bị trúng chưởng của Francoise và ngã văng vào bậc thang và thổ huyết. Diablo sửng sốt thấy rõ: - Không thể nào! Lần Phân Thân này của cô ta mạnh hơn nhiều so với lần trước! Yfu hét to: - TA SẼ KHÔNG THA CHO NGƯƠI ĐÂU! Diablo lạnh lùng nói: - Ngươi buộc ta phải sử dụng chiêu mạnh nhất rồi đó! Trên tay Diablo xuất hiện một cây giáo bằng nham thạch. Và hắn dùng nó tấn công Yfu. Diablo xông tới và nói: - Ngươi đã chạm tới giới hạn của mình rồi, Yfu! Ngươi không thể Phân Thân nổi nữa đâu! Quả thật là Yfu không thể Phân Thân được nữa. Cô ấy sẽ không tránh kịp mũi giáo chết người của Diablo....... Chính vì tin rằng với khả năng Phân Thân thì Yfu có thể tránh nổi đòn này của Diablo cho nên tôi và Francoise đều không phản ứng kịp trước tình huống này. Và một sự việc đau lòng đập vào mắt chúng tôi: Evan đã lao ra đỡ mũi giáo đó cho Yfu. Mũi giáo của Diablo đâm xuyên qua bụng Evan và đâm trúng Yfu. Mặc dù Yfu đã dùng thanh gươm to lớn của mình che chắc nhưng mũi giáo của hắn đã xuyên thủng thanh gươm của cô ấy và tỏa nhiệt ngùn ngụt. Thời gian như chậm lại. Evan đổ gục xuống ngay trước mặt bọn tôi. Yfu cũng bị thương nặng và khuỵu xuống. Diablo cười ha hả: - Đồ ngu! Thích tự sát hả? Mặc dù bị thương nhưng Yfu cố hết sức đỡ đầu Evan lên và hỏi: - Tại sao bạn....lại làm vậy hả Evan? Evan nói một cách nặng nhọc: - Mình....không còn....lựa chọn nào khác......... Nước mắt trào ra từ khóe mắt của Yfu và rơi xuống má Evan. Tôi và Francoise cũng chạy đến chỗ họ. Francoise cũng khóc rấm rứt: - Mình sẽ chữa cho bạn! Evan mỉm cười: - Vô ích thôi....mình sắp chết rồi.....nhưng.....không sao cả....có lẽ mình sẽ được gặp lại.......em gái mình.......... Tôi cũng rơi nước mắt: - Em gái của bạn? Cô bé ấy chết rồi sao? Evan buồn bã nói: - Đúng vậy......không ngờ.....khi lâm vào tình cảnh này......mình lại nhớ ra mọi chuyện về......cuộc chiến ở Hogwart lúc đó......em ấy đã chết rồi......... Yfu khóc lóc: - Là lỗi tại mình! Đáng lẽ mình nên tránh được đòn đó! Evan mỉm cười: - Không phải lỗi tại bạn đâu....đừng ray rứt vì mình.......tất cả mọi chuyện trông cậy vào các bạn cả đấy.......vĩnh biệt! Cô ấy nhắm mắt lại và ngoẹo đầu sang một bên. Thế là hết...........Evan đã chết....... Yfu và Francoise khóc to. Tôi thấy mặt mình cũng ướt ướt......... Diablo nói to: - Khóc xong chưa? Bây giờ tiếp theo đến lượt bọn mày đấy! Một cơn giận dữ trào lên trong tôi như núi lửa phun. Trong đời tôi chưa bao giờ giận dữ tới vậy. Diablo lại tiếp tục xông tới tấn công Yfu và Francoise. Trên tay tôi xuất hiện một lưỡi hái bằng băng trong suốt. Và tôi dùng nó để chặn mũi giáo của Diablo lại. Mặc dù tôi dùng tay trần để cầm nhưng không hề thấy lạnh. Phần lưỡi của cái lưỡi hái này có hình bán nguyệt to lớn. Trông nó có vẻ cồng kềnh nhưng tôi thấy nó nhẹ tênh. Diablo vung mũi giáo lên và chế nhạo: - Tao là khắc tính của mày! Mày nghĩ có thể đấu nổi tao sao? Đừng có mơ! Một quả cầu nham thạch khổng lồ đổ ập xuống đầu tôi. Lưỡi hái của tôi cắt nó dễ như cắt bánh vậy. Gom hết sự phẫn nộ của mình lại, tôi xông tới Diablo. Đây là lần đầu tôi thực sự muốn giết chết một ai đó! Sau một hồi đấu tay đôi, lưỡi hái của tôi chặt gãy mũi giáo của Diablo và cắt hắn làm đôi. Diablo thốt lên: - Không thể nào! Chẳng lẽ....mày đã đạt tới cảnh giới cao nhất của Hệ Băng sao? Nhưng kể cả có vậy.....thì tại sao mày có thể thắng nổi tao chứ? Tôi lạnh lùng nói: - Đến ta cũng đang ngạc nhiên về bản thân mình đây! Cuối cùng hắn tắt thở. Nhưng trong lòng tôi vẫn nặng trĩu. Evan đã chết. Vậy là chuyến đi này đã có một người chết........... Yfu buồn bã nói: - Mình là một Pháp Sư! Vậy mà.......lại để Hộ Vệ chết thay mình! Tôi an ủi Yfu: - Bạn đã làm hết sức rồi! Với lại nhiệm vụ của Hộ Vệ là bảo vệ Pháp Sư mà! Yfu nói: - Nhưng mình không muốn thế này! Bây giờ mình đã hiểu nổi khổ tâm của anh Banka khi còn là một Pháp Sư! Đúng vậy! Anh Banka không bao giờ muốn chúng tôi hy sinh tính mạng của mình để bảo vệ anh ấy. Và anh ấy từng có ý định trở thành Hộ Vệ của Seiya để giúp chúng tôi.................
Bạn so sánh khập khiễng quá đó. Chủ thớt chỉ viết phần mở rộng ra để relax. Còn Rowling viết là để kiếm cơm. <<thấy chênh lệch chưa?