[Fanfic] Hậu Harry Potter

Thảo luận trong 'Văn Học' bắt đầu bởi phanthieugia, 9/9/09.

  1. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Chương 14


    Kẻ đeo mặt nạ cười khà khà:
    - Chắc đang thắc mắc tại sao mày không thấy tao đúng không? Chắc mày biết bùa Tan Ảo Ảnh chứ?
    Thì ra là vậy! Bùa chú đó có tác dụng giống như áo tàng hình vậy.

    Tôi hỏi tiếp:
    - Nhưng….mày không thể thấy Lucy đúng không? Thế tại sao bây giờ lại….
    - Vì mày đang ở trong Lãnh Địa của tao!
    - Đó là cái gì?
    - Tao có thể thấy bất cứ cái gì dù nó vô hình trong Lãnh Địa của tao. Đó là một loại ma thuật hắc ám. Tao đã mất rất nhiều thời gian để tạo được một Lãnh Địa của riêng mình. Bây giờ vì trời tối nên mày không thể thấy được lãnh địa của tao. Mày biết đấy! Lão Filch đã phát hiện ra tao. Lúc đó tao đang thí nghiệm. Có lẽ lão đã thấy Lãnh Địa. Thế là tao buộc phải khử lão ngay. Và tao đã phải ngăn chặn không cho linh hồn của lão trở về. Không thì tao bị lộ mất. Lão Filch là người duy nhất biết mặt ta. Bây giờ lão đã hoàn toàn chết rồi! Mày có thể cho tao biết cái gì đã giúp mày biết được âm mưu đánh cắp Hòn Đá Hồi Sinh của tao hồi năm ngoái không?
    - Đó là một bí mật! Nhưng quả thật là chính tao cũng không rõ nữa. Rốt cục mày là ai? Sao không bỏ mặt nạ ra?
    - Chưa đến lúc mày biết mặt tao đâu! Nào! Bây giờ hãy đưa Lucy đây!
    - Thế em gái tao đâu!

    Hắn ta bỗng rút đũa phép ra và hô: Accio!
    Em gái tôi từ đâu đó bay lơ lửng tới và hạ xuống mặt đất. Em Lily lúc này đang nằm bất tỉnh.

    Tôi hét to:
    - Mày đã làm gì em ấy?
    Hắn ta cười:
    - Đừng lo! Nó chỉ bị hôn mê thôi! Tao biết mày rất khoái làm anh hùng đơn độc nên đành phải dùng thủ đoạn hèn hạ này! Thôi không nói nhiều nữa! Không muốn em gái mày chết thì đưa Lucy đây! Mau lên!

    Tôi lúc này đang băn khoăn thì Lucy bỗng dưng bay ra khỏi đầu tôi. Cô ấy nhìn tôi bằng ánh mắt buồn bã.
    - Có lẽ đã đến lúc chúng ta tạm biệt nhau rồi…..tôi sẽ không bao giờ quên cậu đâu…..Albus
    Chẳng lẽ tôi và Lucy phải kết thúc như vậy sao? Tôi không thể vừa cứu Lucy vừa cứu em Lily được sao?

    Hắn ta cười to:
    - Lưu luyến quá nhỉ? Chấm dứt cái màn sướt mướt rẻ tiền ấy đi cho tao! Trên đời này có quyền lực là có tất cả! Bạn bè là cái gì chứ? Mày quá đa cảm đấy, Potter!
    Tôi hét to:
    - Đa cảm thì đâu có gì sai? Mày thì hiểu gì chứ? Không có bạn bè thì cuộc sống sẽ rất vô vị! Mày không thấy thế sao?
    - Dẹp cái mớ đạo lý phi thực tế ấy đi! Nào Lucy! Hãy đến đây với tôi!

    Lucy đang từ từ bay về phía hắn. Thế là hết! Tôi vẫn chưa trả ơn Lucy. Mà chắc gì hắn đã chịu tha cho tôi và em Lily chứ? Có lẽ hắn sẽ khử hết. Nhưng cũng chẳng sao. Tôi đã chuẩn bị tinh thần khi đến đây rồi. Nhưng tôi không muốn em ấy phải bỏ mạng vì tôi.

    Tôi quỳ xuống cầu xin hắn:
    - Tôi biết chắc…anh sẽ không tha cho tôi….nhưng tôi chỉ xin một điều….hãy tha mạng cho em gái tôi được không? Em ấy không biết chuyện gì cả. Người mà anh muốn là tôi đúng không?

    Hắn ta ngừng cười. Bỗng nhiên tôi thấy hắn ta thừ người ra đấy. Lucy cũng dừng lại trước phản ứng kỳ lạ của hắn. Trong một lúc, hắn không nói gì và chỉ nhìn tôi. Do đeo mặt nạ nên tôi không thấy vẻ mặt hắn thế nào. Nhưng tôi có cảm giác hắn ta đang đấu tranh nội tâm dữ dội. Có lẽ hắn sẽ chấp nhận lời thỉnh cầu của tôi chăng?

    Và sau đó hắn ta lên tiếng. Giọng nói của hắn rất lạ:
    - Ta….ta….thật sự không muốn giết cậu….nhưng để đạt được mục đích….có lẽ….ta phải làm thôi! Nhưng ta sẽ chấp nhận lời thỉnh cầu của cậu! Dù sao cô bé ấy cũng chẳng biết chuyện gì đã xảy ra!
    Dường như hắn đang khó xử. Và thật kỳ lạ là hắn đã đồng ý tha cho em gái tôi. Không hiếu sao hắn lại do dự khi giết tôi. Và tôi có cảm tưởng hình như hắn không định giết em Lily ngay từ đầu. Hắn chỉ dùng em ấy để uy hiếp tôi thôi. Nhưng có lẽ hắn đã quyết định giết tôi rồi. Vì hắn đã rút đũa phép và chĩa về phía tôi một cách dứt khoát.

    Lucy bỗng nhiên đứng chặn trước đũa phép của hắn:
    - Nếu ngươi định giết cậu ta thì phải giết tôi trước!
    Đột nhiên hắn ta trở nên cực kỳ giận dữ:
    - Lucy! Cô….cô điên rồi hả? Tôi không tin cô lại trung thành với hắn thế? Cô là Kẻ Phản Chúa! Cô đã phản bội Ngài! Tại sao một kẻ như cô lại trung thành với nó thế? Nó chỉ là một thằng nhãi không có tí quyền lực nào trong tay! Ngài đã tha thứ cho cô! Vì vậy hãy đi theo chúng tôi rồi cô sẽ trở thành Bá Chủ Thế Giới!

    Lucy nói to:
    - Ta chẳng biết ngươi đang nói về cái gì cả! Và ta cũng không hề muốn trở thành Bá Chủ Thế Giới. Ta chỉ cần ở bên cạnh Albus. Thế là đủ!
    Lucy vô cùng cương quyết.
    Hắn gầm lên:
    - Đồ dối trá! Chúa đã coi cô là bạn tốt nhất! Ngài chưa bao giờ bạc đãi cô! Tại sao cô lại sát hại Ngài! Ngài đã ra nông nỗi thế này là vì cô! Vậy mà Ngài vẫn không hận cô! Tại sao? Hãy giải thích xem!
    - Tôi thật sự không hiểu anh đang nói cái gì cả? Chúa nào chứ? Ông ta là ai? Tôi chẳng hề biết ông ta là ai cả? Tôi chỉ có một người bạn là Albus Severus Potter mà thôi!
    - Thật sự….cô không nhớ gì sao? Chuyện gì đã xảy ra với trí nhớ của cô vậy?
    - Ta không biết! Ta thật sự chẳng biết ngươi đang nói đến cái gì cả?
    - Tôi thật sự không hiểu cô mất trí thật hay giả vờ đây? Ngài cũng đã đối xử với cô rất tốt. Ngài đã đem đến cho cô những điều tốt nhất! Vì cớ gì mà cô lại thân thiết với thằng nhãi Albus thế!
    - Cậu ấy là người rất tốt! Chứ không xấu xa như các ngươi!

    Bỗng nhiên có tiếng bước chân của ai đó. Và tôi đã nhận ra đó là ai. Đó là người mà tôi luôn luôn yêu mến và kính trọng. Tôi đã thật sự kinh ngạc khi ông ấy lại ở đây. Đó là cha tôi: Harry Potter!

    Ông ấy lúc này trông vô cùng ấn tượng. Áo choàng màu đỏ của ông bay phấp phới trong gió. Ông ấy nhìn tôi và nở nụ cười hiền từ:
    - Con trai! Có lẽ ta đã đến kịp phải không?
    Tôi gật đầu rồi lau nước mắt đi vì xúc động. Thế là được cứu rồi! Tôi và Lucy sống rồi!

    Hắn ta lúc này cũng sửng sốt không kém gì tôi:
    - Harry Potter! Tại sao….ông lại ở đây?
    Cha tôi nhoẻn miệng cười:
    - Ta có công chuyện phải đi ngang qua đây. Và thấy con trai ta ở trong khu rừng này. Ta đoán ngay có chuyện rắc rối xảy ra rồi. Thế là ta bèn đi theo. Cũng may là Lãnh Địa của ngươi không đủ mạnh để phát hiện ra ta. Có lẽ do ngươi tu luyện chưa lâu.
    - Đừng tưởng là tôi sợ ông! Avada Kedarva!

    Cha tôi búng tay một cái. Một cái khiên lửa xuất hiện che chắn cho ông ấy. Lời nguyền chết chóc ấy bị đánh bật ra chỗ khác. Cái khiên lửa bốc cháy trông thật hùng vĩ. Ngọn lửa đã làm chung quanh sáng hơn. Và tôi thấy mặt đất được bao phủ bởi một lớp ma thuật gì đó màu đen. Có lẽ đây là Lãnh Địa ư?

    Hắn ta gầm gừ:
    - Đó là Giả Kim Bí Thuật đúng không? Được lắm! Tôi cũng đang luyện cái thứ này đây!
    Cha tôi bình tĩnh nói:
    - Thế nào? Cậu chỉ làm được có vậy thôi sao?

    Hắn nói to:
    - Được lắm! Nhưng bây giờ chưa phải lúc! Hãy đợi đi! Một thời gian nữa tôi và ông sẽ có một trận đấu thực sự.
    Rồi hắn ta dang tay ra một cách trịnh trọng:
    - Xin được giới thiệu, ta là Ekeziel – Chúa Tể Hắc Ám Tương Lai và là Đệ Tử Của Chúa. Bây giờ thực lực của tôi vẫn chưa bằng ông. Nhưng sau này ông sẽ bị tôi đánh bại thôi! Cả Thế Giới Pháp Thuật này sẽ nằm trong tay tôi! Cả nhân loại sẽ phải quỳ xuống trước mặt tôi! Tất cả những kẻ chống đối tôi sẽ bị tẩy rửa.

    Ekeziel áp lòng bàn tay phải vào ngực:
    - Chúa đã tiên tri rằng thế giới này sẽ nằm trong tay ta! Với sức mạnh của Ngài! Ngài sẽ giúp ta trở nên hùng mạnh hơn cả Voldemort nữa!

    Rồi Ekeziel quay sang chỉ vào mặt tôi:
    - Thằng nhãi ranh Potter! Rồi mày sẽ hối hận khi giữ Lucy bên mình! Mày biết được bao nhiêu về cô ta nào? Tao biết chắc mày chẳng biết gì cả! Rồi mày sẽ chuốc lấy sự đau khổ nếu cứ tin cô ta thôi! Mày thật sự là kẻ quá cả tin! Có lẽ cô ta vì lý do gì đó đã thật sự bị mất trí nhớ! Khi cô ta nhớ ra được chuyện trước đây thì mày sẽ bị bán đứng thôi! Lucy sẽ tự động về với bọn tao!!

    Tôi đứng thẳng dậy và nói mạnh mẽ:
    - Tôi tin Lucy! Tôi sẽ không hối hận vì đã tin cô ấy!
    Lucy nhìn tôi một cách cảm động: Ôi….Albus……
    Cha tôi mỉm cười hài lòng.

    Một tiếng nổ vang lên. Hắn đã độn thổ. Cha tôi nhìn Lucy và nói:
    - Ra đây là Lucy hả?
    Tôi ngạc nhiên:
    - Cha….cha nhìn thấy cô ấy hả?
    Ông ấy cười:
    - Hắn đâu phải kẻ duy nhất biết tạo ra Lãnh Địa đâu! Ta rành nghệ thuật hắc ám hơn là con tưởng đấy!
    Thật may cha tôi đã đến kịp giải nguy. Sau đó tôi đã kể cho ông ấy mọi chuyện. Tôi thật sự lo là trên đời này tồn tại kẻ còn mạnh hơn cả Voldemort ư?

    Em Lily đã tỉnh lại. Kinh ngạc vì không biết tại sao mình lại ở đây và tại sao cha tôi lại ở đây. Vì cha con tôi đã thống nhất Lucy là một bí mật nên câu chuyện mà Lily được nghe là: Cha tôi đang truy lùng một phù thủy hắc ám trong khu rừng Cấm. Hắn đã bí mật bắt cóc tôi và em Lily nhằm uy hiếp cha tôi. Nhưng ông đã đánh bại hắn và cứu anh em tôi.

    *
    * *​

    Sáng hôm sau, không ai biết cha tôi và cô Mc Gonagall đã có một cuộc thảo luận bí mật trong văn phòng hiệu trưởng. Và không ai biết tôi đã trải qua một thời khắc đáng sợ. Một thời khắc thật quá sức chịu đựng với một đứa trẻ 12 tuổi.

    Hiện giờ tôi đang thu xếp hành lý để ra bến tàu. Tôi chuẩn bị về nhà. Nhưng nỗi lo vẫn còn trong tôi. Kẻ đó vẫn chưa bị bắt và hắn có lẽ vẫn không từ bỏ quyết tâm bắt Lucy về. Tôi thật sự tò mò rất tò mò về quá khứ của Lucy. Nhưng cô ấy bảo là không nhớ gì cả. Tôi tin Lucy không nói dối. Và tôi tin Lucy sẽ không phản bội tôi cho dù cô ấy có nhớ lại mọi chuyện trước kia. Đó là niềm tin của tôi!
     
  2. lazaruschild

    lazaruschild The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    13/6/08
    Bài viết:
    2,193
    Nơi ở:
    Hell Kingdom
    qua 19 năm . HP sao imba dữ vậy , làm phép thuật ko cần đũa phép cộng thêm lại biết nghệ thuật hắc ám nữa chứ =))
     
    phanthieugia thích bài này.
  3. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Giả Kim Bí Thuật là loại pháp thuật mà không cần phải dùng đũa phép để thực hiện :>
    Thông thường đây là thứ pháp thuật giúp người ta lấy đồ vật ra từ không khí(Ví dụ như cụ Dum lấy ra từ không trung cái ghế bành cho Harry ngồi :D), nhưng Harry Potter đã biết cách sử dụng nó để tự vệ \:D/
     
  4. gigabyte

    gigabyte Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    7/5/04
    Bài viết:
    1,458
    Nơi ở:
    Hà Lội
    Cách hành văn chưa ổn lắm, nhiều "tôi" quá, đôi khi phải thay đổi chút để người đọc thấy đa dạng và không nhàm :-?
     
  5. anhtu07

    anhtu07 T.E.T.Я.I.S Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    22/11/08
    Bài viết:
    654
    Harry Potter oai ghê ta :D
    mà cái Giả Kim Bí Thuật nghe giống thuật luyện kim quá :-?
     
  6. sango1993

    sango1993 Donkey Kong Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    6/8/06
    Bài viết:
    337
    Nơi ở:
    The Hell
    có vẻ như Harry bây giờ còn pro hơn cụ Dum lúc còn sống :-o
    vậy loại của HP dùng là phép cao cấp à ? :-o
    chà ... ngày càng hồi hộp ... ko biết kẻ địch mới sẽ là ai ... :>
     
  7. PspIsMyLove

    PspIsMyLove Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    4/8/09
    Bài viết:
    231
    Nơi ở:
    Thanh Hóa City
    Truyện khá hay đấy chứ. Hoan hô tác giả. Tiếp tục đi nào :-*
     
  8. Oliv

    Oliv Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    19/9/09
    Bài viết:
    62
    Trong tay tớ cũng có mấy cái của J.K.Rowling liên quan HP đọc cũng hay nhưng mà tiếng Anh:

    Quidditch Through the Ages
    The Tales of Beedle the Bard
    Chapter 0 - Harry Potter Prequel
    Fantastic Beasts and Where to Find Them
     
    phanthieugia thích bài này.
  9. anhtu07

    anhtu07 T.E.T.Я.I.S Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    22/11/08
    Bài viết:
    654
    cuốn này là cuốn Hermione tặng cho Harry mà :-o
    còn cuốn này là cuốn sách giáo khoa của tụi nó nè :-B
    có ebook ko bồ ;))
     
  10. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Quyển này nội dung ra sao vậy? :)

    Thanks :D

    Đây là một thứ pháp thuật phát triển từ thuật luyện kim :))

    Thật hả? :P

    Ừ, đúng là phép cao cấp :>
    - Nói về kẻ địch mới thì....dường như Ekeziel rất giống một tín đồ, không hiểu Chúa của hắn là ai? Có quyền lực ra sao? Lời sấm truyền về một Chúa Tể Hắc Ám mới có thành sự thật? \:D/
    - Nhưng bí ẩn nhất có lẽ là thân phận của Lucy. Ekeziel đã bảo cô ta là Bạn Của Chúa và Chúa đã bị cô ta hãm hại :>
     
  11. lastsamurai

    lastsamurai Chuyên viên tâm lý Nhân Viên Y Tế

    Tham gia ngày:
    22/8/05
    Bài viết:
    4,531
    Chúa nào nhỉ ? Nếu là chúa của Kito giáo thì hắn phải chăng là một tên sùng tín đến điên loạn ?
     
  12. maihoanganh9

    maihoanganh9 C O N T R A Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    27/3/06
    Bài viết:
    1,574
    Cậu nên thay đổi cách xưng hô của nhân vật , đọc kĩ truyện và sửa lại những khuyết điểm mà mình mắc trên các chap :) , rất ủng hộ truyện này
     
  13. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Chương 15


    Tôi vẫn nghĩ mình là một người không bình thường. Không phải là tôi đang nói đến tính cách của mình. Mà là những khả năng kỳ lạ bên trong tôi. Tôi có thể trông thấy Lucy trong khi không ai khác có thể làm được như vậy. Muốn thấy Lucy thì phải sử dụng Lãnh Địa. Nhưng đó là Nghệ Thuật Hắc Ám.

    Phải chăng tôi cũng có Lãnh Địa của riêng mình. Nhưng khi nhìn xuống mặt đất thì rõ ràng không phải. Cha tôi bảo khi Lãnh Địa được tạo nên thì mặt đất sẽ được bao phủ bởi một lớp ma thuật đen có phạm vi rộng hay hẹp là tùy vào nội lực của bản thân người đó. Tôi càng ngày càng không hiểu nổi bản thân mình.

    Rồi tôi có thể nhìn thấy được âm mưu của kẻ địch để ngăn chặn chứ! Ekeziel rốt cuộc là ai? Nếu hắn là một học sinh ở Hogwart thì lại có thể am hiểu Nghệ Thuật Hắc Ám đến thế ư? Pháp thuật của hắn có thể cao cường đến thế ư?

    Ở trong trường người học giỏi nhất là Rose. Ồ không! Tôi không hề nghĩ đó là cô ấy! Nói chung là chịu chết! Tôi chỉ hy vọng hắn không thuộc Nhà Griffindor thôi!

    Hôm qua, tôi đã kinh ngạc khi đọc Nhật Báo Tiên Tri. Nhà tù Azkaban đã bị tấn công. Theo như các yêu tinh canh giữ ở đấy mô tả rằng bọn chúng là những sinh vật kỳ lạ và chưa bao giờ thấy trong lịch sử. Tôi tin rằng Ekeziel đã bắt đầu hành động. Toàn bộ tù nhân ở đó đã được giải thoát, các yêu tinh trấn giữ ở đấy bị đánh bại hết. Rốt cuộc bọn chúng là quái vật phương nào vậy? Ai ai cũng lo lắng về chuyện này. Cha tôi nói năm nay đến trường Hogwart đừng chơi trò "anh hùng đơn độc" nữa. Tôi nghĩ cha tôi lo xa quá rồi. Ở Hogwart thì hắn làm sao động đến tôi được chứ. Cô Mc Gonagall và thầy Flitwick hồi trẻ đã từng là vô địch môn đấu tay đôi. Chưa kể là ông ấy hồi trẻ cũng thích làm "anh hùng đơn độc" lắm mà? Sao bây giờ lại phải lo thế chứ?

    Sáng nay tôi ở nhà tập bắt bóng với Lucy. Mỗi lần tập là tôi phải chốt cửa lại để đề phòng em gái tôi. Lucy bay lượn và tung những cú ném hiểm hóc. May là phòng tôi khá rộng nên việc tập luyện cũng không khó khăn lắm.

    Anh Peter Weasley năm nay đã trở thành một Thủ Lĩnh Nam Sinh. Năm nay là năm học cuối cùng của ảnh. Mặc dù anh Fred không lấy thế làm vui lắm.

    Cha đã ký vào đơn cho phép tôi đến thăm làng Hogsmeade. Làng Hogsmeade là nơi duy nhất ở nước Anh có toàn – phù – thủy cư trú. Tôi rất háo hức chờ đến ngày đó.

    Bây giờ tôi phải đưa em Lily đến Hẻm Xéo mua sách cho niên học mới. Gì cơ? Tất nhiên là tôi tự đi mua sách được rồi. Tôi đã mười ba tuổi rồi đấy!

    Năm nay tôi thử đến Hẻm Xéo bằng Xe Đò Hiệp Sĩ. Và khi xuống xe, tôi thấy chóng mặt buồn nôn. Thành thật mà nói đi bằng phương tiện này tôi không khoái cho lắm. Mỗi tội là cô em gái tóc đỏ của tôi rất thích đi Xe Đò Hiệp Sĩ. Trời đất! Xe này xóc đến chóng mặt mà nó chẳng hề hấn gì cả.

    Nhưng có một điều làm tôi lo lắng hơn cả là: Lucy nói có người đang theo dõi tôi. Chẳng lẽ là Ekeziel? Hắn ta theo dõi tôi làm gì nhỉ? Chắc hắn không định tấn công tôi ở chỗ đông người thế này chứ?
    Em lily nhìn tôi cười chọc quê:
    - Anh vẫn bị say xe hả?

    Năm nay có hai môn học mới: Tiên Tri và Giả Kim Bí Thuật. Cho nên tôi mua hai cuốn Soi Rọi Tương Lai của Cassandra Vablatsky và Những cách khám phá ra thuộc tính của bản thân của Harry Potter. Đúng vậy! Cuốn này là do cha tôi viết.

    Tôi thấy nhẹ nhõm khi Lucy bảo kẻ theo dõi tôi đã bỏ đi. Và tôi gặp Nirvana với Rose ở đấy.

    Rose đã mua một con thỏ màu trắng béo múp míp có tài biến thành một cái nón bằng lụa. Cô ấy đặt tên cho nó là Rabbit. Nirvana thì mua một con chuột màu đen có cái đuôi dài đến nỗi nó có thể tự chơi nhảy dây đuôi. Cậu ấy đã đặt tên cho nó là Jerry. Tôi không thích nuôi con gì cả. Và tôi không hề coi Lucy là vật nuôi. Có Lucy để bầu bạn là vui lắm rồi.

    Năm nay hình như đang có mốt mua thú nuôi thì phải. Rất nhiều học sinh đến tiệm Sinh Vật Huyền Bí để mua.

    *
    * *​

    Sáng hôm sau, tôi lên chuyến tàu hỏa đến Hogwart. Vậy là một năm học mới bắt đầu. Tôi, Nirvana và em Lily đang tìm một toa trống. Nhưng toa nào toa nấy đều đầy nhóc người, ngoại trừ toa tận cùng của đoàn tàu lửa. Toa này chỉ có một hành khách đang ngồi nhìn đăm đăm ra cửa sổ toa tàu.

    Đó là một cô gái. Cô ấy trông rất xinh đẹp với cái kính màu hồng rất đẹp. Khi nhìn thấy bọn tôi, cô ấy mỉm cười rất tươi và đứng lên bắt tay bọn tôi một cách trịnh trọng:
    - Chào các bạn, tôi là Stacy Ferguson.
    - Chào bạn, mình là Albus Severus Potter, còn đây là Nirvana Longbottom và em gái mình, Lily Potter!
    - Ừ, mời ngồi!
    Cô gái này có tác phong rất lịch sự. Cứ như người lớn vậy. Nhờ vậy mà chúng tôi thoải mái hơn.

    Cô gái này trạc tuổi bọn tôi. Nhưng trông cô ấy rất lạ. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy cô ấy ở Hogwart. Nhưng thật ra tôi cũng chưa thấy hết mặt toàn bộ học sinh ở trường. Bỗng Nirvana hỏi:
    - Bạn ở Nhà nào vậy?
    Stacy không trả lời ngay. Cô ấy trầm ngâm:
    - Nhà nào hả?.....ừm…..thì….Griffindor…..
    Hả? Stacy ở Nhà Griffidor mà sao tôi chưa thấy bao giờ? Không lẽ trí nhớ của tôi có vấn đề rồi sao?

    Nirvana lại hỏi tiếp:
    - Ơ….tụi tớ cũng ở Nhà Griffindor này! Không phải tớ bất lịch sự đâu….nhưng quả thật bọn tớ chưa thấy bạn bao giờ!
    Stacy nhìn ra ngoài cửa sổ rồi nói mơ màng:
    -….à….ừ….thì tất nhiên là không thấy rồi…..
    Cô gái này kỳ lạ thiệt. Hay Stacy năm nay mới bắt đầu học ở Hogwart?

    Nirvana nói thầm với tôi:
    - Nhỏ này kỳ lạ thiệt…nhưng đẹp ghê!
    E hèm! Hình như Nirvana thích cô gái này rồi. Em Lily thì cứ nhìn cô ấy một cách thích thú như thể Stacy là một sinh vật ngoài hình tinh vậy. Nhưng Stacy vẫn cứ nhìn ra cửa sổ và không để ý tới Lily.

    Bõng Stacy quay ra nhìn bọn tôi và nói:
    - Các bạn cứ nói chuyện tự nhiên, cứ coi như mình không có ở đây cũng được!
    Rồi cô ấy lại quay ra nhìn cửa sổ với vẻ mặt khó hiểu. Và hình như tôi thấy Stacy đang mỉm cười. Có thể là do tôi tưởng tượng chăng?

    Lucy đột nhiên lên tiếng:
    - Sao nhìn cô gái ấy chằm chằm thế, Albus? Cậu thích cô ấy rồi hả?
    Tôi đỏ mặt:
    - Đâu có.
    - Thật hả? Thế hãy cho tôi biết, cậu thấy tôi và cô ấy thì ai xinh hơn?
    Gì thế nhỉ? Sao Lucy lại hỏi tôi câu này.

    -…à….ờ….thì tất nhiên Lucy là xinh nhất rồi….
    - Thật không vậy?
    - Thật mà.
    -Ừ! Cậu tinh mắt đấy!

    Vào khoảng một giờ chiều, có một bà phù thủy béo múp míp đẩy xe ăn đến toa cửa bọn tôi. Tôi quay ra định hỏi Stacy có ăn gì không thì thấy cô ấy đã ngủ gật từ lúc nào rồi. Mặt của Nirvana bỗng trở nên ửng hồng: Trông Stacy ngủ thật đẹp, cô ấy cứ như một thiên thần vậy.

    Tôi và em Lily lúc đó chỉ muốn phá ra cười. Nhưng sợ Stacy tỉnh giấc nên anh em tôi nhìn nhau và cố nín cười. Riêng Lucy thì phá ra cười ầm trên đầu tôi. Tất nhiên là chỉ có mình tôi nghe thấy tiếng cười của Lucy. Nirvana hình như bị sét đánh rồi.

    Bỗng nhiên một tiếng sấm nổ to như muốn rách cả bầu trời vậy. Bọn tôi giật bắn cả mình. Thế mà Stacy vẫn ngủ ngon lành. Tự dưng tôi cảm thấy có điềm chẳng lành. Mặc dù tôi luôn nghĩ trực giác của mình chưa bao giờ sai. Nhưng tôi đã tự trấn an mình rằng: Không có chuyện gì đâu, không cần phải nghiêm trọng hóa vấn đề lên vậy!
     
  14. rongtuchien

    rongtuchien C O N T R A

    Tham gia ngày:
    5/11/06
    Bài viết:
    1,520
    Nơi ở:
    Make Money Onl
    OMG, Fred chết ròy mà :|. Nếu chưa chết thì cũng phải trên tuổi bố của Albus :|
     
  15. anhtu07

    anhtu07 T.E.T.Я.I.S Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    22/11/08
    Bài viết:
    654
    ax, đọc kỹ lại cuốn cuối của Harry đi bạn :-b
     
  16. TomyG:.

    TomyG:. C O N T R A

    Tham gia ngày:
    7/3/08
    Bài viết:
    1,733
    Nơi ở:
    Silent Hill
    cháu của Alex Ferguosn =))

    .. n~ đoạn tình tiết mới mẻ, hay ho or bất ngờ xuất hiện thì cậu miêu tả hơi hời hợt, nhưng thôi kệ, nhanh nhanh đọc cho vui ;))
     
  17. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Fred Weasley là con của Geogre Weasley
    Peter Weasley là con của Percy Weasley :D
    Tớ cho cậu ta học ở Hogwart vì muốn trường Hogwart có một tay quậy khác ngoài James Potter :>

    Alex Ferguson có phải ông huấn luyện viên bóng đá người Scotland đúng không? :))
     
  18. PspIsMyLove

    PspIsMyLove Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    4/8/09
    Bài viết:
    231
    Nơi ở:
    Thanh Hóa City
    Đến giờ này mới có thời gian đọc. Tác giả giỏi tưởng tượng thật. Nhiều đoạn đọc 2` ghê. Tiếp tục nào, cố lên cố lên. Nhanh nhanh ra phần mới nào.
     
  19. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Chương 16


    Khi xuống tàu, mỗi học sinh đến trường bằng những cỗ xe ngựa được kéo bởi những con ngựa vô hình. Cha tôi đã từng kể rằng đó là Vong Mã. Anh James vẫn thường dọa tôi rằng bọn chúng trông rất kinh dị.

    Khi kết thúc buổi lễ phân loại. Tôi không thấy Stacy trong bàn ăn Nhà Griffindor. Đúng là cô ta nói dối rồi! Và cô ta cũng không có trong danh sách phân loại. Vậy rốt cuộc cô ta thuộc Nhà nào?

    Tôi đảo mắt nhìn xung quanh thì thấy Stacy đang ngồi ở chỗ….bàn giáo viên. Chuyện gì quái lạ vậy ta?

    Thắc mắc của tôi đã được giải đáp khi cô hiệu trưởng Mc Gonagall đứng lên thông báo:
    - Tôi xin chào mừng hai giáo viên mới gia nhập đội ngũ giảng dạy ở trường chúng ta. Người thứ nhất là giáo sư Teddy Lupin, người sẽ dạy môn Giả Kim Bí Thuật năm nay.

    Tiếng vỗ tay vang lên. Anh Teddy Lupin là con của ông Remus Lupin. Ông đã hy sinh cùng với vợ là bà Tonk trong trận chiến với Chúa Tể Hắc Ám Voldemort. Anh Teddy năm nay 23 tuổi. Không ngờ anh ấy trẻ thế mà đã trở thành một giáo sư. Cũng có thể môn Giả Kim Bí Thuật quá mới mẻ nên rất khó tìm người dạy.

    Khi hết tiếng vỗ tay, cô Mc Gonagall nói tiếp:
    - Tôi rất tiếc thông báo rằng giáo sư Sybill Trelawney đã về hưu vào cuối niên học vừa rồi, để có nhiều thời gian tu luyện cho khả năng tiên tri của cô. Tuy nhiên vị trí của giáo sư Sybil đã được thay bằng cô Stacy Ferguson, người sẽ đảm nhận dạy môn Tiên Tri năm nay.

    Tôi có nghe nhầm không? Cô ta chỉ bằng tuổi bọn tôi là cùng! Cô ta thật sự…là một giáo sư ư? Chỉ tội là Nirvana há hốc mồm ra trông ngố hết sức.

    Cả Đại Sảnh Đường lúc này không hề có một tiếng vỗ tay nào. Ai ai cũng ngạc nhiên sửng sốt. Anh James ở dãy bàn Slytherin giơ tay hỏi:
    - Thưa cô hiệu trưởng, mạn phép cho em hỏi bạn….à quên giáo sư…..Stacy….năm nay bao nhiêu tuổi vậy?
    Hỏi tuổi là một điều bất lịch sự. Nhưng có lẽ ai cũng tò mò rằng Stacy trông chỉ như một học sinh năm thứ ba mà lại là một giáo sư. Chưa kể lại ngồi cùng bàn với các giáo viên già xọm nữa chứ.

    Cô Mc Gonagall bực mình hết sức. Cô nói:
    - Giáo sư Stacy năm nay mười tám tuổi và sẽ là giáo sư trẻ nhất trong lịch sử. Không ai có thể am hiểu về môn này bằng cô Stacy. Cho nên đây là một đặc cách. Không ai còn ý kiến gì nữa chứ?

    Tiếng vỗ tay lúc này mới vang lên. Mặc dù chỉ lác đác. Nirvana nói:
    - Thật…thật không ngờ…..cô ấy….lại là một…giáo sư….đau lòng quá….Albus ơi….
    Tôi không biết là nên cười hay nên an ủi Nirvana đây. Vâng! Nirvana đã thích một giáo sư. Chưa kể là chị ấy hơn Nirvana những 5 tuổi. Lucy thì khúc khích cười. Em gái tôi thì vẫn chưa hết ngạc nhiên.

    Cũng phải thôi, hôm nay bọn tôi đã ngồi cùng toa với một giáo sư mà không biết. Lại còn gọi bằng vế nữa chứ. Thật lạ là Stacy đã mười tám tuổi mà trông như con nít vậy. Nhưng phải nói rằng ấn tượng đầu tiên của tôi về Stacy là cô gái này có gì đó người lớn.

    Thằng Aumus Finnigan nói với Bean Thomas:
    - Hình như cô Mc Gonagall lẩm cẩm rồi thì phải! Con nhỏ Stacy đó chỉ như một đứa con nít. Nói thật tao không phục chuyện này đâu! Gọi nó bằng giáo sư á? Tao không nghĩ thế đâu!
    Mặc dù thấy thằng Aumus nói có vẻ hợp lý nhưng cách thằng này nói thấy ngứa tai thật.

    Những cái đĩa và ly bằng vàng trên bàn ăn bỗng nhiên đầy ắp thức ăn. Tôi lúc này đã đói ngấu rồi. Toàn thể Đại Sảnh Đường lúc này vang lên tiếng cười nói, tiếng nĩa muỗng chạm nhau canh cách. Stacy trông thật nổi bật ở bàn giáo viên. Cô ấy cụng ly với các giáo sư.

    Sau khi ăn xong, bọn tôi về phòng ngủ Nhà Griffindor. Lúc này tôi đã thấy mệt mỏi buồn ngủ sau khi đánh chén một bữa ngon lành. Thế là tôi nhảy lên giường và đánh một giấc.

    *
    * *​

    Sáng hôm sau, tôi gặp Rose. Cô ấy đang mừng rỡ vì hôm nay sẽ học mấy môn mới. Tôi cũng đang bồn chồn đây.

    Ở bàn ăn Nhà Griffindor, tôi đang với tay lấy một cái hũ mứt thì một giọng nói quen thuộc vang lên:
    - Chào các bạn!
    Đó là Stacy. Cô ấy cười tươi với bọn tôi. Mặt Nirvana bỗng nhiên đỏ hơn bao giờ hết. Tôi cố nín cười và cũng chào bạn….à quên…giáo sư Stacy. Cô ấy nói tiếp:
    - Lớp bắt đầu sau nửa tiếng nữa nhé, rất vui vì đã được gặp các bạn trên tàu hôm qua.

    Stacy rất thân thiện. Điều đó trông cô ấy càng chẳng giống một giáo sư chút nào.
    Lucy lẩm bẩm trên đầu tôi:
    - Không biết cô nàng này dạy có ra gì không đây?
    Bọn Slytherin chỉ trỏ Stacy rồi cười tỏ vẻ coi thường.


    Tôi bắt đầu lấy thời khóa biểu ra xem, lớp Tiên Tri ở tầng trên cùng của Tháp Bắc. Bọn tôi vội vàng ăn xong bữa điểm tâm rồi đến ngay lớp Tiên Tri.

    Khi đến nơi, tôi ngạc nhiên khi thấy phòng học này giống một cái....tiệm trà hơn. Những cái bàn tròn màu hồng và ghế bành cũng….màu hồng nốt. Hình như Stacy thích màu hồng thì phải. Mà cũng đúng thôi. Bộ áo váy mà Stacy mặc cũng màu hồng. Mấy cái gối nệm thì bọc vải hoa lòe loẹt. Màn cửa sổ được kéo kín lại khiến căn phòng hơi ngột ngạt và xung quanh toàn là nến được thắp để chiếu sáng.
    Lucy hỏi tôi:
    - Đây là sân khấu hay phòng học vậy, Albus?

    Cả lớp đã tập trung trong phòng. Stacy mỉm cười và nói:
    - Mời các bạn ngồi!
    Tôi, Nirvana và Rose ngồi quanh một cái vòng tròn. Thật vui khi được ngồi cạnh Rose. Chưa bao giờ tôi ngồi cạnh cô ấy trong một lớp học.

    Stacy thì ngồi vào một cái ghế bành ở trước lò sưởi. Vẫn giữ nụ cười trên môi, Stacy nói:
    - Chào mừng các bạn đến với môn Tiên Tri, tên của tôi là Stacy Ferguson. Đây là bộ môn khó khăn nhất trong các ngành nghệ thuật huyền bí. Nhưng tôi nghĩ Tiên Tri là môn học rất hay, tôi tin rằng các bạn sẽ thích nó thôi.

    Cách xưng hô của Stacy khiến bọn tôi không quen cho lắm. Thông thường giáo sư hay gọi chúng tôi là “các trò” chứ không phải “các bạn”.
    Tôi thấy Nirvana nhìn giáo sư Stacy mà không hề chớp mắt, đầu thì gật lia lịa trước từng lời nói của cô ấy. Rose cũng chăm chú “nuốt” từng lời của cô Stacy.

    Giáo sư Stacy nói tiếp:
    - Những nhà tiên tri thực sự bây giờ rất ít. Và họ đều đã không còn trên cõi đời này nữa. Từ hồi đó đến bây giờ ngoài cô Sybill Trelawney ra thì không ai có khả năng tiên tri đúng nghĩa cả. Mặc dù khả năng của cô Sybill phải nói là thất thường. Nhưng cũng không có gì lạ. Tiên tri vốn là một thứ năng lực rất thất thường mà. Nhưng tôi cảm thấy…trong phòng học này…có một học sinh nào đó….sở hữu khả năng thiên phú này.

    Các học sinh bỗng nhiên tròn mắt ra ngạc nhiên. Chắc lúc đó họ cũng đang tự hỏi có phải giáo sư Stacy nói về mình không. Stacy lúc đó đã nhìn tôi một lúc rồi mới nói tiếp
    - Chúng ta sẽ nghiên cứu những phương pháp cơ bản của bộ môn Tiên Tri trong năm học này. Đầu tiên ta sẽ học về xem chỉ tay. Nào các bạn hãy ghi vào giấy da những gì tôi sắp đọc đây……..

    Bọn tôi bắt đầu lấy cuộn giấy da ra từ trong cặp và bút lông ngỗng.
    -….trong quá trình tiến hóa của con người thì đôi tay đóng vai trò rất quan trọng. Nhờ đôi tay mà con người có thể cầm nắm và sử dụng thành thạo các công cụ. Có thể nói, tay giống như một bộ não khác của con người vậy. Tay có mối quan hệ mật thiết với sự phát triển của não người. Xem xét bàn tay không những có thể phán đoán được trạng thái tinh thần mà còn hiểu rõ tình trạng sức khỏe. Khi xem, điều đầu tiên phải xác định là xem tay trái hay tay phải. Khi hai tay nắm vào nhau sẽ biểu thị cơ năng của đại não, tay nào đặt dưới được xem là vận tích cực. Tay đặt ở dưới biểu thị hiện tại và tương lai còn tay đặt ở trên biểu thị tố chất và tính cách bẩm sinh của bạn. Được rồi! Bây giờ các bạn hãy đặt bút lông ngỗng xuống và thực hành nào!

    Giáo sư Stacy ngừng lại lấy hơi rồi nói tiếp:
    - Đầu tiên hãy nhắm mắt lại, nắm hai bàn tay một cách tự nhiên, sau đó mở mắt ra và nhìn xem ngón cái của bàn tay nào đang đặt ở dưới, bàn tay đó sẽ là bàn tay được xem.

    Cả lớp bắt đầu làm theo hướng dẫn của cô. Ngón tay cái của bàn tay phải của tôi ở dưới. Như vậy có nghĩa là tôi được xem tướng bằng bàn tay phải. Stacy cũng làm theo. Chắc chỉ có tôi mới có thể xem chỉ tay được cho Lucy.

    Sau đó giáo sư Stacy lên tiếng:
    - Được rồi, bây giờ các bạn hãy ghi tiếp đây! Trong lòng bàn tay có 4 đường chỉ tay cơ bản quan trọng nhất. Đó là: Đường sinh mệnh, đường trí tuệ, đường tình cảm và đường công danh.
    + Đường sinh mệnh có hình vòng cung kéo dài từ cuối ngón tay cái hướng vào lòng bàn tay. Đường sinh mệnh không hề có liên quan đến tuổi thọ của con người. Đường này cho biết về thể lực và sức khỏe của bạn.
    + Đường trí tuệ là một đường cong, xuất phát từ đốt cuối của ngón tay cái làm khởi điểm, đi ngang qua lòng bàn tay. Nếu đầu mút của đường trí tuệ uốn cong về dưới cổ tay đó chính là biểu thị của người nhạy bén, có sức tưởng tượng và giàu tính sáng tạo.
    + Đường tình cảm có độ cong, chạy ngang lòng bàn tay, kéo dài từ cuối ngón tay út đến tận ngón tay trỏ. Đường này không chỉ nhận biết được tính cách mà còn thể hiện mức độ quan tâm của bản thân đến bạn khác giới.
    + Đường công danh là đường chạy dọc nằm giữa lòng bàn tay.

    Sau khi phải ghi đến mỏi tay những lý thuyết dài dòng. Giáo sư Stacy chia cả lớp thành từng cặp. Tôi rất mừng vì mình được cặp với Rose. Bây giờ cô ấy đang xem chỉ tay cho tôi. Rose cầm tay tôi và nhìn vào lòng bàn tay một cách chăm chú. Mặt tôi hình như hơi nóng lên thì phải?

    Rose trầm ngâm:
    - Ồ….sức khỏe của bạn khá tốt, còn về đường trí tuệ thì…đầu mút của đường này uốn về dưới cổ tay của bạn….bạn là người nhạy bén đấy…..đường công danh của bạn rất tốt…..còn về đường tình cảm của bạn….hừm…..rất phức tạp đấy….
    Rose nhìn tôi rồi cười khúc khích. Hử? Chẳng lẽ tình cảm của tôi phức tạp thế sao? Tôi vẫn tin rằng mình thích Rose mà?

    Bỗng nhiên Stacy đến chỗ chúng tôi và hỏi:
    - Thế nào? Môn này hay chứ?
    Rose nói một cách hào hứng:
    - Thú vị lắm, cô ạ!
    Đúng vậy! Môn này rất hay. Và tôi mong buổi thực hành nào cũng được cặp với Rose thì tốt quá.

    Bỗng nhiên giáo sư Stacy nói với tôi bằng giọng thì thầm:
    - Hãy cẩn thận với hắn nhé.
    Tôi định buột miệng hỏi thì Stacy đã đi ra chỗ khác. Rose hỏi tôi:
    - Giáo sư vừa nói gì với bạn vậy?
    - À….không có gì!
    Cô ấy đã nói đến “hắn”. Hắn nào? Chẳng lẽ cô ấy biết về Ekeziel. Nhưng rõ ràng chuyện này là một bí mật cơ mà? Rốt cuộc Stacy là ai? Sao cô ấy lại biết chuyện này.

    Và tôi thấy Nirvana đã giật bắn mình rồi đỏ mặt khi giáo sư Stacy đến gần hỏi chuyện. Thằng Aumus thì cặp với Bean Thomas và lẩm bẩm:
    - Tao thấy mấy cái này chẳng đáng tin cậy chút nào hết. Đúng là trò mê tín dị đoan.
     
  20. lastsamurai

    lastsamurai Chuyên viên tâm lý Nhân Viên Y Tế

    Tham gia ngày:
    22/8/05
    Bài viết:
    4,531
    Quá hay, quá tuyệt vời, xem ra bạn còn vận dụng nhiều nguồn khác nhau để viết nên truyện này, tiêu biểu nhất là cách xem bói chỉ tay trong chap này :)
     

Chia sẻ trang này