đó giờ đối với mình trừ đất phương Nam chất lượng phim Việt bao giờ cũng tệ nên thôi spoil luôn chả sao...
Đã xem cuối tuần. Phim hay về mặt ý đồ, thông điệp ... nhưng dở về mặt dàn dựng. Dựng phim theo kiểu kể chuyện đều đều, tiết tấu phim rất chậm... xem có cảm giác lê thê, dài dòng, Thiếu tình tiết cao trào, hay những điểm nhấn giúp đẩy cảm xúc phim lên cao -> người xem hiểu thông điệp của phim nhưng không ấn tượng. Đối với mô tuýp phim loại này rất cần những đoạn cao trào, cảnh quay đẹp, tình tiết lãng mạn, hài hước đắt giá. Một phim phải có vài cảnh như thế để làm điểm nhấn cho phim, nhưng phim này kg có. Mọi thứ chỉ dừng lại ở mức trung bình. Điểm + của phim chắc chỉ nằm ở : - Thông điệp của phim - Diễn xuất của các DV: ổn, kg kịch và cường điệu quá. Tuy nhiên cũng kg hẳn là xuất sắc do thiếu chiều sâu của kịch bản. - Âm thanh: cảm nhận cá nhân thì phần âm thanh của phim lại làm khá tốt, các bài hát lồng vào phim rất hợp và phê. - Quay phim: các cảnh quay được chăm chút, cẫn thận; nhưng lại thiếu cảnh đẹp, đặc biệt thiếu ngoại cảnh: quanh đi quẩn lại chỉ có vài cảnh: cafe, trong nhà/ văn phòng nv chính, trước cửa nv nữ chính --> BIên kịch và Đạo diễn còn non lắm
Gần 3 năm không ra rạp coi phim VN , hôm nay cũng gắng ra ủng hộ xem thế nào , ai ngờ vẫn dở như ngày nào , bài học thì cũng có mà mô-tip quá cũ , hầu như đoán hết được phim muốn nói gì từ khoảng 20p đầu phim , có khá nhiều chi tiết không cần thiết làm cho phim thêm dài dòng khó hiểu và có thể nói là khó chịu.
Quả Tim Máu hả bác ? Xem phim Việt phải suy nghĩ kỹ đế mất công thất vọng :) . Còn phim Tèo Em noel ko biết sao .
Cá nhân mình khá thích phim này, chắc mình hợp với kiểu hài này nên thấy coi vui hơn Long Ruồi nữa , hy vọng phim hài sau này của VN cỡ cỡ này trở lên chứ đừng nhảm ruồi nữa là dc
quả tim máu coi kịch ko chê vào đâu được, xem Thái Hòa diễn cười muốn sái quai hàm ko biết lên phim thế nào
Thật sự Monk phải nói thật lòng là Monk không thích phim này. Đây là phim VN đầu tiên mà xem được 45p thì Monk không còn muốn xem tiếp nữa, định đứng dậy đi về nhưng vì dẫn bạn theo nên ráng ngồi lại cho đến hết, với hi vọng kết thúc của nó sẽ giải đáp nhiều vấn đề hơn, nhưng hoàn toàn không. Câu chuyện có mở đầu tạm ổn, giới thiệu được hoàn cảnh nhân vật với tính cách riêng, nhưng về tờ tiền rách, là nguồn cơn của toàn bộ chuyện phim, là cái cớ để thúc đẩy câu chuyện thì không rõ ràng ở cả sự xuất hiện, lẫn kết thúc. Nó cũng không trả lời được lý do vì sao Khương Ngọc và Vân Trang phải quen nhau. "Tiền không thể lừa được cái chết". Câu nói này được mở đầu và kết thúc bộ phim, tạm xem như key, thông điệp chính của phim, nhưng Monk vẫn không thể suy luận ra được chi tiết nào trong phim được khai triển dựa trên ý tưởng này. Căn cứ theo câu tiếng Anh "Money can't cheat the death" (theo Monk nhớ có thể sai). Nếu hiểu chữ Death ở đây là thần chết hoặc người chết (dead) và phim đi theo hướng tâm linh hóa 1 chút, kiểu như tờ tiền rách này có được từ sự tham lam cướp của người khác và cuối cùng thì của thiên trả địa... thà làm thành phim ly kỳ pha hài thì có khi sẽ dễ xem hơn. Các nhân vật xuất hiện trong phim đều không có sự đóng góp rõ ràng cho câu chuyện phim. Tình yêu của chàng luật sư và cô Lều Phương Anh như 1 kết thúc đẹp cho có đôi có cặp. Ông thầy bói xuất hiện chỉ như để chọc cười mà thôi. Điểm sáng của phim chỉ có 1: Khương Ngọc. Anh này đã có sự lên tay trong diễn xuất, từ vẻ đểu giả, tưng tửng, cho đến sự trầm lặng, hay sự hoảng loạn, run sợ, thì nét mặt, ánh mắt thật sự thuyết phục. Tính cách nhân vật nhất quán trong phong cách như uống hộp thuốc giảm huyết áp mỗi khi nhắc đến mất tiền, hay cái phong cách tặng quà cho gái rất "tỉnh và đẹp trai" Còn Vân Trang, bỏ qua đoạn uốn éo, tạo dáng khá thô ở đầu phim, cả bộ phim chỉ là khóc lóc, mếu máo, la hét... câu chuyện xoay quanh cô gái này cũng gần như không có, ngoài tình tiết bị bạn trai bỏ, khóc lóc, rồi gặp Khương Ngọc, thấy chiếc váy con gái Khương Ngọc mặc, tự nhiên thích rồi.. Bài Có Bao Giờ Anh Nhớ chỉ thật sự phê nhất khi được mix ở trong quán bar. Nói chung, Monk thật sự thất vọng với phim này, vì cứ nghĩ nó sẽ khá hơn Âm mưu giầy gót nhọn, nhưng hóa ra cái Âm mưu dù nó dở nhưng cũng có 15 phút đầu hấp dẫn và Monk vẫn có thể kiên nhẫn ngồi xem cho đến khi phim Âm mưu kết thúc. Còn phim này sau hơn 45p mà nhịp phim vẫn đều đều, tình tiết vẫn dàn trải chậm rãi mà vẫn không tập trung vào 1 vấn đề gì cụ thể cả.