Hôm trước tôi dính một pha còn thảm hơn, ngày làm việc bình thường 8h-5h, tăng ca đến 8h về nhà nằm nghỉ, đến 12 cty gọi cần tăng gấp phải phi xe xuống vũng tàu rồi làm xuyên đêm đến 7h sáng, tối đó đó phải nóc 3 lon bò húc để ráng mà làm, xong nằm vật vờ đến 8h lại vào làm tiếp đến 12h giờ chiều mới phi xe về lại SG, chở ông anh sau lưng mà ổng ngồi một lúc xong ngủ gật xém ngã xe. Thế là ghé lại bắt xe cho ông ấy về còn tôi lại chạy tiếp về. Về đến sg là tầm 3h ngã ra cái mở mắt ra thì đến sáng hôm rồi.
Tháng trước bị thằng bạn cấp 3 úp sọt, nhờ lắp cho cái case PC cho khách. Xong nó ôm đi mất bảo hôm sau trả tiền. Tới giờ vãn ko thấy mặt đâu. Vốn làm ăn tháng trước coi như đi tong... :(
Vào thế bắt buộc phải là cho xong trong tối hôm đó. Trường hợp bất khả kháng thôi may là từ trước đến giờ chỉ gặp một lần xuyên đêm thế này. Chứ gặp mà mỗi tháng 1 lần thế này thì sớm muộn cũng đột quỵ chết.
Nghe nản nhỉ Đợt dịch này mấy đứa học chung thời đại học hơn chục năm không nhắn, tự nhiên nhắn lại hỏi mượn tiền, dù rất buồn nhưng vẫn phải block hết luôn 2 năm trước thì thằng bạn quen con giám đốc sở cũng nhiều năm không gặp hỏi mượn 30tr, mình ko có xong tầm vài tháng sau mượn 3tr mình biết chẳng lành nên hỏi mấy ông bạn lòi ra nó mượn mỗi người ít tổng đc vài tỏi, mất hút tới nay luôn.
Làm ăn với người ngoài thì chả sao, cứ động tới bạn bè với người thân thì sợ vl . Ko giúp thì bảo ác, mà giúp xong thì mất hút
Bảng hiệu quảng cáo fen ơi, đợt đó bị deadline khánh thành heineken vũng tàu. Mình thường chỉ thiết kế bốc khối lượng với báo giá thôi đợt đó bị dí quá phải ra công trình luôn.