Kể về mối tình đầu - cấm chat nhảm

Thảo luận trong 'Tâm sự' bắt đầu bởi MasterGamer, 11/2/06.

  1. Felix Walken

    Felix Walken C O N T R A

    Tham gia ngày:
    16/5/04
    Bài viết:
    1,896
    Nơi ở:
    Another Timeline
    Cậu hơn tớ... là người ta chủ động muốn quay lại...
    Còn tớ... toàn chạy theo để quay lại... rồi 1 năm trước, tớ cảm thấy mệt mỏi... ko muốn tiếp tục chạy nữa...
    Hiện giờ thì ân hận vì đã ko chạy theo...
     
  2. roman_martin

    roman_martin The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    9/8/05
    Bài viết:
    2,226
    Nơi ở:
    ♥ of Winter !
    Ngày xửa ,ngày xưa ..........
    Có 1 cậu bé.......ít nói ,hay đánh nhau !!!
    Có 1 cô bé ........hiền khô,dịu dàng,xinh đẹp ..........
    Đầu năm học,2 nguời đc xếp ngồi cạnh nhau........... !!!

    1 Hôm.........
    Thằng bạn thân của cậu bé thách cậu bé hun cô bé kia.......
    Thế là.......
    Cậu bé hun cô bé trứơc mặt tất cả các cô cậu bé khác trong lớp ???
    Cô bé khóc..........
    Cậu bé tìm thấy cô bé trên ghế đá góc sân truờng.......
    Im lặng........
    1 Vòng tay ấm áp.......
    Cậu bé đã nói với cô bé 3 tiếng thiêng liêng lần đầu tiên trong cuộc đời mình !!!
    So happy,họ bên nhau..........tuởng chừng như ko có gì dạt dào và ấm áp hơn thế
    ..............
    3 Tháng sau,mùa giáng sinh........Ba mẹ cô bé phát hiện ra tấm thiệp của cậu bé đã gửi với những lời lẽ nồng nàn nhất dành cho nguời bạn gái......

    Rồi cô bé chuyển truờng.........
    Cậu bé ko còn gặp cô bé nữa........cho đến tận hum nay .......
    Break oy`.........So sweet !!!
     
  3. Felix Walken

    Felix Walken C O N T R A

    Tham gia ngày:
    16/5/04
    Bài viết:
    1,896
    Nơi ở:
    Another Timeline
    :| hồi đó cũng chơi TGHM...6 thằng chơi... rồi còn 5,4,3,2... còn hơn 2 tháng nữa là kỉ niệm 1 năm ngày bán acc :| bán acc Vũ Linh (tieu_na, ai biết ko) 8x giá 150k (gỡ tiền mua thẻ nạp)
    Chơi TGHM... để rồi chia tay... và nhận được 1 câu
    Haizzz... chỉ vì game mà ta đánh mất...
     
  4. drogba_11

    drogba_11 T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    5/4/08
    Bài viết:
    579
    Nơi ở:
    Làng quan họ quê tôi
    hơ hơ ! chơi game thì có tội tình gì chứ mà sao lai bị bồ đá
     
  5. kaiba_seto2004

    kaiba_seto2004 Race ... Race ... Revolution Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    11/12/04
    Bài viết:
    7,487
    Nơi ở:
    Rockport City
    Game online thì còn có thể chứ game offline mà bị đá thì chắc chỉ có mình tui bị quá :|
     
  6. kyori kusagami

    kyori kusagami Trollzilla Moderator

    Tham gia ngày:
    27/7/06
    Bài viết:
    10,471
    tớ chơi Both On và Off vẫn không bị gì
    nhiều khi GF thấy mê chơi quá lại ôm 1 cái để nhắc là GF tớ đang có mặt hoặc là nhéo lỗ tai 1 cái thôi :lol:
     
  7. kaiba_seto2004

    kaiba_seto2004 Race ... Race ... Revolution Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    11/12/04
    Bài viết:
    7,487
    Nơi ở:
    Rockport City
    Đc như bác thật là may! Tui là dân Speed mà cấm tui đụng tới thì thà tui bỏ GF còn hơn =((
     
  8. GiantTiger

    GiantTiger C O N T R A

    Tham gia ngày:
    9/9/05
    Bài viết:
    1,837
    Nơi ở:
    SG
    Ôi, mối tình đâu của mình :x, bắt đầu 1 cách dễ dàng, kết thúc 1 cách lãng xẹt :)), đúng là con nít thì ko thể khá hơn dc.
     
  9. sinister90

    sinister90 Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    13/6/06
    Bài viết:
    476
    Nơi ở:
    Mai Động city
    Mình chẳng thấy gì hài hước mới đau chứ, mỗi lần nghĩ lại chỉ thấy cay đắng thôi=((
     
  10. uranusxiii

    uranusxiii Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    1/5/06
    Bài viết:
    977
    Nơi ở:
    HCM city
    Chuyện của tui , chia sẽ với mọi người .
    Hồi năm 11 tui có 1 thằng bạn . Hồi đó 2 đứa chỉ là bạn bình thường , quen nhau từ hồi lớp 7 . Đến 1 ngày chán cái cảnh cứ mỗi buổi chiều đi học về hắn cứ lẽo đẽo sau đuôi 1 con bé "mini xanh , nón trắng , kính cận" . Từ hồi lớp 9 đến giờ đã gần 3 năm ... cứ thế . Lại gặp trúng thằng chết nhát , nên chẳng biết làm gì hơn . Nên tui mới tình nguyện làm trung gian vậy .
    Rồi 2 người quen nhau ... lúc đầu thằng bạn tui chả nói gì nhưng ẻm lại hiểu hết vì chả ai lại đâm đầu vào làm quen chỉ muốn chỉ là "bạn" thôi cả . Hắn quan tâm ẻm đủ thứ , nhưng tất cả đều không dám thể hiện ra ngoài , trời mưa nhờ tui đem áo mưa , ẻm đi học về khuya , nhờ tui đi đón hộ , và tất nhiên , tui giúp với danh nghĩa "TA nhờ anh đón em" ... cứ thế ... đến 1 ngày hắn ngỏ lời ... em lắc đầu ...
    Em chưa bao giờ dành cho hắn 1 ly nước , 1 cuộc đi chơi , hay bất kỳ điều gì khác . Còn tui ... có tất cả .
    Lúc đó tui nghĩ rằng mình là thằng khốn nạn , mình đâm sau lưng bạn mình ... nhưng chẳng biết từ bao giờ , lại luôn nhớ đến em . Những lúc buôn điện thoại cả buổi chiều , những lần dạo mưa quanh phố , những chuyến đi chơi chỉ có 2 đứa , và cả buổi ở trên nghĩa trang thành phố từ 4h chiều đến 10h tối nữa . Không hiểu sao hồi đó mình gan thật , nhưng nghĩ đến lúc đó , 2 đứa 1 cây đèn dầu , 2 hộp sữa , cùng khoác chung 1 cái áo , mưa lất phất , se se lạnh , nắm tay nhau ... chắc cả đời cũng chẳng quên đuợc .
    Sau đó tui đã kể tất cả sự thật cho thằng bạn mình ... kể tất cả , cả buổi tối hôm đó "Coi như tao có lỗi với mày , tao xin lỗi , mày thích xử tao thế nào thì tùy . Tao không trách " . Hắn bỏ qua ... mặc dù hắn còn yêu con bé nhiều lắm .
    Còn tui ... cứ thế .. hạnh phúc không được bao lâu . Rồi đến ngày tui ngỏ lời ... lại ... lắc đầu ... Nhưng có lẽ hồi đó còn học sinh nên hỏi 1 câu hơi bị ngu : "Em coi anh là gì ? " Về bị con em chửi , nó bảo chẳng lẽ chị ấy trả lời là coi anh là người iu à ... Con bé này vậy mà chí lí ... cứ thế ... cứ thế ... em bảo rằng tui thi đại học xong sẽ trả lời ...tui đợi ... tui thi xong ... em bảo đợi em thi xong ... tui đợi ... đến khi em vào đại học em có bồ mới =))
     
  11. Siêunhâncụtchân

    Siêunhâncụtchân Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    20/6/08
    Bài viết:
    326
    ngày ấy khác với bây giờ , khi tôi còn là 1 cô bé 7 tuổi , cái không biết gì cả . Mẹ cho tôi vào sài gòn chơi với bố , tôi gặp anh ấy , anh ấy là con trai của chú T bạn thân của cha tôi . Hồi đó còn bé , ngượng lắm , không dám nói , cứ cố gắng được ở gần anh ý , có hôm anh ý nói :
    - tại sao cứ nhặng nhít hết cả lên , đi ra chỗ khác , riêng 2 cái con dở hơi kia , chúng mày vén váy lên trêu chó nhà ông à , cút hết , Linh đi vào nhà .
    Đó là lần đâu tiên anh to tiếng với tôi , nghe có vẻ buồn cười , nhưng cả đêm hôm ý tôi khóc . Tui giận lắm , quyết làm cho anh ý biết là tôi giận , tôi phụng phịu không chịu ăn cơm bắt anh ấy xin lỗi , cuối cùng vì pa anh ý nói nên anh ý xin lỗi tôi , từ đó anh ý ghét tôi luôn . ở được 2 tuần thì tôi về hà nội , mối tình đầu của tôi T_T giờ không biết anh ấy thế nào rồi , ôi anh Quang của tôi :'>
    nghĩ lại thấy mình vừa ngốc vừa trẻ con
     
  12. uranusxiii

    uranusxiii Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    1/5/06
    Bài viết:
    977
    Nơi ở:
    HCM city
    Lạy chúa ! nghe câu chửi đó mà còn "iu" được thì tui bó toàn thân :))
     
  13. manonbike

    manonbike C O N T R A

    Tham gia ngày:
    16/9/07
    Bài viết:
    1,753
    Nơi ở:
    Nơi đã đi
    7 tuổi thì yêu cái gì,đến thích là cùng thôi
    Mà cái đoạn chữ đậm có thật ko vậy =))
     
  14. uNs | Batigol

    uNs | Batigol The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    12/9/07
    Bài viết:
    2,364
    Nơi ở:
    Chỗ tôi tối kin kín
    mình cũng tên Quang này :x :x
    Để mình thay thế anh ý cho :x :x
     
  15. FlyinDance

    FlyinDance Donkey Kong Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    19/12/07
    Bài viết:
    388
    Đây là lần đầu tiên tôi kể về chuyện tình đầu tiên của mình, kể về 1 chuyện tình giờ đã là dĩ vãng, kể về những gì tôi đã từng và đang nghĩ trong lòng, thật lòng tôi đang nghĩ...

    Vào những ngày lớp 12, cũng không biết là khoảng thời gian nào, có lẽ là giữa năm 12. Trước đó tôi chỉ là 1 thằng bé, cũng ko biết mô tả như thế nào, có lẽ là ngây ngô hết cỡ. Rồi một ngày, tôi bỗng nhiên lại cảm thấy thích 1 bạn gái học cùng lớp, đến tận bây giờ tôi vẫn ko thể nào hiểu được tại sao lúc đó tôi lại thích cô ấy, cái gì đã mang tình cảm của 1 thằng bé đến với 1 cô gái, tôi ko hiểu và cũng ko thể biết, trước đó chúng tôi ko là gì cả, hình như cũng ko bao giờ nói chuyện. Giống như nó đột nhiên xuất hiện và dần lớn lên trong tôi.
    Cô ấy tên là Hạnh…
    Và rồi sau 1 thời gian, mọi người biết chuyện tôi đã thích H, đúng ra là do tôi kể, chỉ kể với 1 người, và người đó đã kể lại với cô ấy. Tôi cũng ko có ý định tiến xa hơn, nhưng với việc cô ấy đã biết thì tôi mới quyết tâm hơn, vì đằng nào… chuyện cũng đã rồi.
    Tôi dần dần công khai việc tôi thích H, và thêm 1 việc cho đến tận bây giờ tôi vẫn ko hiểu đc, một thằng bé ko biết tí gì lại có thể làm 1 việc tày trời, là theo đuổi 1 cô gái. Ko ngượng ngùng với mọi người, chỉ ngượng với cô ấy.
    Và tôi và cô ấy dần dần thân hơn, có lẽ là cô ấy chủ động nói chuyện với tôi, lúc đó tôi học kèm cùng với cô ấy và giúp đỡ H trong việc học tập. Rồi 1 ngày cô ấy nói muốn ngồi cùng bàn với tôi, tôi không nhớ rõ cảm giác lúc đó của tôi như thế nào…
    Mọi điều tôi đang hồi nhớ lại, nhớ lại những giây phút khi đó, những cảm giác tuyệt vời và cả những giây phút nhói đau, tất cả đều đang rất mờ ảo, tựa như tôi đang nhìn quá khứ qua 1 lớp kính mờ, hay nói đúng hơn là qua một lớp mờ băng sương, tất cả đều tựa như 1 thước phim quay chậm…
    Cũng không biết khi đó tôi và cô ấy đã làm như thế nào để đc ngồi gần nhau, hình như là cả tôi và H cùng lên xin cô chủ nhiệm để đc xếp chỗ.
    Lúc viết những dòng này tôi chợt nhớ lại năm lớp 8, tôi cũng thích 1 cô bé, cô ấy tên là Chi, Vân Chi, cô bé có 1 mái tóc dài, và giọng nói hết sức nhẹ nhàng. Và để lập âm mưu được ngồi cạnh cô ấy, lúc cô giáo nhìn mọi người để sắp xếp chỗ ngồi theo chiều cao, thấp thì ngồi đầu và cao thì ngồi ở những dãy bàn sau. Lúc đó tôi cố gắng nhướng người lên, cho thật cao để ko bị xếp chỗ ngồi trước, chờ cho đến khi nào Chi đc xếp chỗ, tôi mới lại cúi thật thấp người xuống, và nhìn cô giáo với một ánh mắt long lanh, và cô giáo đã kêu tôi và xếp ngay bên cạnh VChi, kế hoạch thành công. Nhưng chỉ đến mức đó thôi, tôi luôn giữ tình cảm của 1 thằng bé lớp 9 trong lòng, nhưng luôn giúp Chi trong mọi việc, chỉ có đều, ở cấp 2 con gái lớn nhanh hơn con trai, nên tôi nghĩ cô ấy ko có tình cảm gì cho tôi cả. Cho đến ngày cuối của những năm cấp 2, mọi người mới ký tên lên áo, cô ấy mới ghi 1 câu là « I like you », tôi khi đó mới lặng người nhìn cô ấy… Nhưng rồi chỉ vậy mà thôi… Chúng tôi chia tay, và chỉ có 1,2 lần tôi gặp lại cô ấy sau này. Có lẽ 1 năm sau đó, tôi chợt bắt gặp cô ấy ngồi cùng với 1 đám bạn, những thằng mà tôi cho là thành phần ko tốt. Tất nhiên là khi đó tình cảm trẻ con trong tôi cũng đã hết, nhưng cũng nhói đau và nghĩ « con gái mà đẹp thường hư hỏng cả ». Buồn cười thật…
    Tất nhiên tôi với Chi chỉ là tình iu tuổi học trò,ko thể xem là mối tình đầu đc ^^
    Quay trở lại với câu chuyện chính.
    Có lẽ là do lúc đó cô giáo rất có cảm tình với tôi nên yêu cầu của tôi ngay lập tức được chấp thuận. Và từ đó tôi và H ngồi cùng nhau…
    Giờ nghĩ lại, tôi nhận ra hình như trong thời gian này, chỉ trong thời gian này thôi, cô ấy như vậy là muốn tôi hướng dẫn cô ấy trong việc học, chứ ko có ý định kết thân với tôi…
    Những ngày sau đó tôi dành tất cả cho cô ấy, bằng tất cả tấm lòng chân thành của tôi. Và tôi đã rất vui khi cô ấy đã vui vẻ đón nhận.
    Và tôi viết 1 quyển nhật ký, có lẽ tôi viết để cho vơi đi những nỗi nhớ khi đó, mỗi lúc ko gặp cô ấy, tôi nhớ H đến da diết, lúc nào tôi cũng nghĩ đến cô ấy, cho dù chỉ mới vừa gặp trên lớp. Mỗi khi ko gặp H, tôi mong chờ từng giây từng phút cô ấy sẽ điện thoại cho tôi, những lúc ấy mới buồn cười. Mỗi khi có điện thoại, tôi lao ngay vào cầm lấy điện thoại, và tiu ngỉu như con mèo khi đó ko phải là H. Đến mức mỗi khi có điện thoại, ko ai dám cầm điện thoại lên trước, phải gọi tôi đến để tôi nhấc máy lên. Lúc ko chờ đc nữa thì tôi lại gọi cho cô ấy, và nghe H nói đủ chuyện trên trời dưới đất, mãi mà ko hết. Tôi có thể biết cả chuyện của bạn của bạn của cô ấy. Có thể nói kể chuyện là biệt tài của H, còn tôi thì cứ nghe mãi nghe mãi tựa như là đang nghe 1 câu chuyện cổ tích và tôi đã lạc vào thế giới đó. Tôi thì ít nói, nhưng cũng may là cô ấy nói nhiều.
    Và vào ngày lễ Tình nhân, đó là ngày đầu tiên đi học ngay sau Tết, tôi đã tặng cô ấy 1 cái đĩa nhạc tôi tự làm. Đó là tác phẩm hand-made đầu tiên của tôi. Tôi đã dành những ngày tết để lên mạng, tải về hàng trăm bài hát, rồi ngồi nghe cũng chừng đó bài để chọn ra đc khoảng 10 bài hát hay nhất. Chỉ có đều, ngày lễ tình nhân, ngày mà tôi định tặng cho H, trên lớp trông H thật buồn, đôi mắt cô ấy thật buồn thật xa xăm, tôi ngay lập tức mất đi vẻ hào hứng pha chút hồi hộp ban đầu. H buồn sao tôi vui được. Nhưng đến cuối buổi tôi cũng đã tặng cô ấy, cô ấy nhận và tôi nhìn thấy cô ấy nhìn món quà của tôi rất lâu. Tôi nghĩ « H, hay vui lên H nhé ! ». Sau này tôi mới biết H buồn là do 1 người khác, giờ tôi cũng chả nhớ là vì lý do gì…
    … Một hôm, ko hiểu sao ngày hôm đó tôi nghĩ về H rất nhiều, chợt thấy yêu thương cô ấy vô cùng, và khi tan học, thấy cô ấy đứng bên cạnh hành lang, có lẽ là chờ bạn cô ấy (Yến), tôi đi ra và nhìn rất lâu vào đôi mắt của cô ấy, thời gian như chậm lại, dường như đối với tôi khi đó cả thế giới rộng lớn bao la này chỉ có mình tôi và H… « Khi bạn nhìn vào đôi mắt của cô gái mà bạn yêu thương, bạn có thể nhìn thấy được mơ ước lớn nhất của bạn… » Khi đó tôi đã nhìn thấy mơ ước và cũng là hạnh phúc của cuộc đời tôi, nó ở trong một đôi mắt đẹp, đôi mắt đó dường như đang có những tia nắng nhảy múa ở trong đó, nó lấp lánh và đôi môi của H thì đang cười… và tôi cũng cười, nhẹ thôi…
    Đến ngày lễ 8/3 năm đó, tôi đã tặng cô ấy 1 đóa hoa tulip ngay ở lớp, và 1 con gì đó bằng bông, nhỏ thôi (mà cũng ko biết là con gì) tôi thấy nó đẹp nên mua. Khi mua về mới biết nó có thể kêu «I love U », hoảng quá, tôi đâu có biết nó có thể kêu toáng lên như vậy. Nhưng mua rồi thì kệ, cứ tặng, mà khi đó tôi run quá, nói đại là : « Khi mua hoa, họ khuyến mãi cho con thú này, chứ mình ko có mua ». Ngượng chết.
    Sau đó khi về nhà cô ấy, mẹ cô ấy mới chỉ vào 1 bó hoa Ly và nói « đây là của L tặng nè » Tôi khi đó ngạc nhiên quá, nhưng cũng dạ dạ. Sau đó mới biết sợ mẹ cô ấy mắng vì tulip là biểu hiện cho tình yêu nên đành nói dối, khi đó tôi mới há miệng, té ra ý nghĩa của tulip là như vậy, tôi nào có biết, sau đó cô ấy mới viết 1 tờ giấy nhỏ nói rằng « tulip là loài hoa cô ấy thích nhất và đây là lần đầu được tặng hoa này… », khi đó tôi mới thấy may, may mà tôi ko biết ý nghĩa của hoa tulip, ko thì… dù sao để chọn được đóa hoa đó, tôi cũng đã lang thang khắp các shop hoa này đến shop hoa khác, mà vẫn lưỡng lự ko biết chọn hoa gì, sau cùng nhìn thấy những đóa tulip, tôi mới biết đây là những gì mình cần. Cũng vài giờ đi chọn hoa chứ đâu có ít.

    Thật ra, tôi cũng có tình địch (hahaha). Sau này mới biết có thêm 1 người, là bạn trai cũ của cô ấy… ko biết bao lần tôi dường như đã chết lặng mỗi khi cô ấy làm việc gì cho người đó… Nhưng tôi ko muốn kể về những việc này.

    Nhưng tôi vẫn dành tất cả cho cô ấy, bất kể việc gì tôi có thể nghĩ ra để làm cho cô ấy vui, tôi đều làm…

    Đến một ngày, H giới thiệu với tôi 1 người bạn gái của cô ấy, cũng trùng tên với H, nhưng thường gọi là Két, cũng khá xinh, nhưng ko bằng H đc ^^. Và Két đã gần như đã quyến rũ tôi, có thể nói như vậy, với 1 thằng bình thường như tôi điều đó quả là khác thường, và tôi cũng đã say nắng, tôi phải thừa nhận như vậy. Chỉ có điều ngay lập tức tôi biết điều gì quan trọng trong cuộc sống này…
    Vài ngày sau đó, K trên YM ! đã chat với tôi và bảo rằng ko có xe để về nhà, tôi cũng ko nhớ rõ, nhưng tôi đã đến chở K. Khi 1 người nào đó nhờ tôi việc gì, thì tôi thường ko từ chối, nhất là con gái, tính tôi từ nhỏ đã vậy, sửa ko đc, nên tất nhiên là tôi đồng ý, nhưng chỉ vậy thôi. Sau đó H biết chuyện này, giờ tôi cũng ko nhớ tại sao H lại biết, hình như là tôi kể lại với cô ấy. Và cô ấy lại ko vui… tôi đã hứa là ko tái phạm nữa. Nhưng…
    … Vài ngày sau đó, K lại nói cho tôi… nói thật là tôi ko nhớ rõ, hình như là K và H giận nhau, 2 đứa cùng nhau đi học thêm, K đi nhờ xe H, nhưng K giờ phải đi bộ về nhà. Tôi thấy quãng đường khá xa, nên tự mình chủ động nói để L chở K về cũng đc, tôi cũng ko biết sao mình lại tốt như vậy nữa. Và điều gì đến cũng đến, K và H học thêm cùng 1 lớp, tôi đến chở K thì H nhìn thấy, tôi gọi H, nhưng đột nhiên H chạy xe thật nhanh, chạy cái vèo, khi đo tôi mới hết hồn, vậy là mình tiêu rồi… mà thật ra tôi vốn chậm hiểu, biết là mình tiêu rồi mà cũng chả biết tiêu vì điều gì. Lúc đó K mới bảo tôi ngốc, nói tôi đuổi theo cô ấy, để K đi bộ về cũng đc…
    Nhưng lúc ấy tôi hiểu ra, tại sao cô ấy giận như vậy ? Tôi khi đó bình tĩnh 1 cách lạ thường, thậm chí còn cười 1 nụ cười nhẹ nhàng, có vẻ như đang vui nữa là khác. Tôi ko đuổi theo H, mà còn chở K đi chơi nữa mới ghê chứ. Đơn giản vì khi đó tôi có 1 niềm tin, rằng tất cả sẽ thay đổi từ sau ngày hôm nay… rằng cô ấy đang ghen… ông trời ơi, cô ấy đang ghen…
    Sau đó tôi tới nhà H, hình như khi đó H đuổi tôi ra khỏi nhà thì phải… Lúc về nhà tôi gọi điện cho cô ấy, cô ấy rất tức giận, cô ấy nói rất nhiều, rằng cô ấy mất lòng tin vào tôi… Và câu cuối cùng trong cuộc nói chuyện đó là của tôi « L làm như vậy là vì L tốt với tất cả những người xung quanh H, vì L yêu H… » tút tút tút… cô ấy dập máy. Phải mấy phút sau tôi mới trấn tĩnh được và nhận thức được bản thân vừa nói ra điều gì, khi đó tôi chỉ lầm bẩm mấy câu « mình vừa nói gì thế này, mình vừa nói gì thế này… »…
    Những lời nói ra ko kịp suy nghĩ, đó là những lời thật lòng nhất, sau đó tôi mới biết rằng tôi vẫn chở K là vì vậy, vì tôi muốn giúp những người xung quanh cô ấy.
    …tôi ko biết sau bao lâu thì H lại chủ động gọi điện cho tôi, có lẽ là 1 hay 2 tuần sau gì đó…
    Bây giờ, tôi ko thể nhớ đc, trong khoảng thời gian 1 hay 2 tuần sau khi tôi nói lên 3 từ đó, tôi đã như thế nào, tôi đã làm gì… giống như là 1 khoảng ký ức của tôi hoàn toàn biến sạch khỏi cái đầu vốn chóng quên của tôi, nhưng ko hề có vết tích. Thậm chí cái khoảng thời gian 1 hay 2 tuần đó tôi cũng ko chắc chắn, cũng có thể là vài ngày sau H gọi cho tôi và bảo tôi đến nhà cô ấy…
    Cuộc nói chuyện diễn ra bình thường, tuy ban đầu hơi ngượng ngập…
    Cuối buổi, lúc tôi ra về, cô ấy đã đưa cho tôi 1 tờ giấy và bảo khi về nhà mới đc mở ra. Nhưng mới đi được nửa quãng đường về nhà tôi mở ra đọc… tôi chỉ nhớ đc 1 câu là « khi trái táo bị cắn mất, thì nó ko là trái táo nguyên vẹn nữa, ko còn gì nữa.. ». Tôi viết lại và đưa cho cô ấy ngay sau đó. Tôi viết rất dài, lần đầu tiên tôi viết thư, cũng ko nhớ là viết cái gì, nhưng có 1 đoạn tôi ko thể quên « khi trái táo ăn hết thì còn hạt, L sẽ gieo hạt táo và chăm sóc thật cẩn thận để nó sinh ra vô vàn những trái táo khác ». Giờ nghĩ lại sao khi đó mình thông minh ghê, mà may mà H đưa ví dụ là trái táo, chứ ko thì tôi cũng chịu.
    … Tôi vốn ko tin vào thần thánh, nhưng khi đó tôi lại cầm lấy bức thư, và cầu nguyện 1 cách chân thành… tôi nhẩm cả ông Trời lẫn Phật và cả Chúa nữa…

    … Tôi và H lại trở thành bình thường, lại vui bên nhau như bao ngày khác.
    ... Cám ơn trời…
    Thời gian đó là thời gian chúng tôi chạy nước rút để thi vào ĐH, sau mỗi buổi học tôi đều ở lại để hướng dẫn thêm cho H, phải nói tôi có năng khiếu sư phạm ghê. Tôi nói rất rõ ràng và chi tiết, cô ấy cũng đã hiểu những bài toán mà tôi chỉ cho cô ấy. Chỉ có điều, ngày mai thì H lại quên mọi thứ… điều này khiến tôi rất lo lắng, thật sự lo lắng…
    Ngày thi khối A, tôi làm bài tối nhưng cô ấy thì ko… sau khi thi xong, tôi đã chạy thật nhanh đến 1 góc khuất gần nhà cô ấy để nhìn H đi thi về, tôi rất lo lắng cho cô ấy.
    Đến ngày thi khối B, H nói muốn tôi chở cô ấy đi thi, khi đó cả thế giới trong tôi dường như nở hoa…
    Đến ngày có kết quả, khi biết đc trên mạng có kết quả của H, tôi ngay lập tức lấy điện thoại và gọi cho H. Gặp ba của H, ba cô ấy bảo « sao lại gọi giờ này » , lúc đó tôi mới hốt hoảng nhận ra bây giờ đã là hơn 10 h đêm, tôi cuống cuồng xin lỗi, chắc mặt tôi lúc đó thảm lắm. Nhưng ba mẹ của H rất thương tôi, thậm chí cả nhà của cô ấy kia, nhớ lại có lần, dì của H đến và nói 1 câu « ba mẹ H thì dì ko biết, chứ dì thì dì đồng ý rồi đó »… khi đó tôi đỏ cả mặt.
    … Tôi đậu nhưng H lại rớt, niềm vui đậu ĐH của tôi lại ko trọn vẹn… niềm vui dù có lớn đến đâu cũng ko thể làm tôi vui khi biết người mình yêu thương giờ này có thể đang khóc 1 mình…
    … H quyết tâm thi lần nữa, thấy cô ấy vững tin như vậy tôi đỡ lo được đôi phần.

    Một thời gian sau, có lẽ sau khi biết kết quả ĐH 1 tháng, lúc đó trời cũng đã tối, tôi và H đang trên đường về, sau khi đến nhà 1 người bạn ở khá xa. Và H bỗng nhiên nói « H ôm L đc ko ? » và tôi đã gật đầu…
    … Trên thế giới này, còn điều gì hạnh phúc hơn… ?
    … Cô ấy còn đòi xem cuốn nhật ký lúc trước tôi viết, nhưng tôi cương quyết ko cho, nhưng cô ấy năng nỉ 1 hồi là tôi lại yếu lòng. Cũng định sửa lại nhưng chỗ « sến » quá, nhưng rồi tôi nghĩ thôi kệ, tới đâu thì tới. Tôi vẫn còn giữ quyển nhật ký đó cho đến bây giờ, đôi lúc đọc lại tôi lại ko thể tin được là cô ấy đã đọc nhưng dòng này, chắc khi đó H phải cười đến sái quai hàm mất.
    … Mọi chuyện sau đó đều rất tốt đẹp, tôi và H đã yêu nhau. Rồi đến những chiếc hôn… cái cách mà H thể hiện tình yêu với tôi, tôi yêu cái cách đó, khiến tình yêu của chúng tôi thật sự nồng nàn, tinh tế và đầm ấm, H thật sự làm tôi hạnh phúc, đây có lẽ là quãng thời gian tuyệt vời nhất với tôi. Tôi thật lòng yêu cô ấy. Nhưng…
    … Vài tháng sau đó, tôi đột nhiên ko liên lạc với H, trong suốt cả 3 tháng, chúng tôi ko gặp nhau, cũng ko hề điện thoại. Cô ấy cũng ko hỏi tôi, cũng ko chủ động gặp tôi. Đôi lúc tôi gặp cô ấy ở ngoài đường, đúng ra là cô ấy nhìn thấy tôi, có 1 lần H gọi to tên tôi và sau đó cô áy lại quay lưng lại…

    Tại sao tôi lại ko gặp cô ấy nữa, ngay đến tận bây giờ tôi cũng ko thể hiểu rõ bản thân mình lúc đó, đó vẫn là 1 câu hỏi luôn trong đầu tôi ngay đến tận bây giờ, lúc gõ bài này… Tại sao ?
    … Cũng có thể do rất nhiều nguyên nhân, tôi khi đó rất lo sợ, sợ cô ấy sẽ rời xa tôi… nhưng lúc bên nhau tôi dường như cảm thấy tình yêu của cô ấy vẫn dành cho người khác, nhất là sau chuyện tôi vô tình đọc được email của cô ấy. Và cũng có thể… H thường xuyên nói đến việc muốn kiếm 1 người chồng có thể kiếm ra nhiều tiền để lo cho tương lai cô ấy, những lúc nghe vậy tôi bất giác lại thở dài, nhà tôi rất bình thường, tôi học cũng bình thường, tuy có cố gắng nhưng tôi hiểu 1 điều, Tương lai đó là 1 thứ mà ko thể nắm chắc được trong tay, tôi chỉ sợ tôi ko thể lo cho người con gái mà mình thương yêu được 1 cuộc sống đầy đủ… Nỗi sợ hãi đó lớn dần lên trong tôi và khiến tôi e ngại khi gặp H, và thời gian tôi ko gặp H kéo dài ra, mỗi ngày tôi đều muốn gặp H, nhưng rồi tôi lại tự nhủ, « để thêm 1 ngày nữa » rồi cứ tiếp tục như vậy…

    Bây giờ, sau khi viết câu chuyện tình của mình này hàng tháng trời, tôi ngồi đọc lại, và hiểu ra 1 lý do tại sao, và tôi biết đó mới là lý do thật sự, đó mới là lý do làm lung lay tận gốc rễ tình yêu của tôi dành cho H... Lý do đó lúc ban đầu, tôi đã bỏ qua, nhưng rồi sau đó nó càng ngày càng hiện hữu, tôi càng suy nghĩ nhiều về nó, nó làm tôi khó chịu và bị ức chế...

    Lý do này, tôi sẽ giữ cho riêng mình...

    … Tôi thật sự là 1 thằng đốn mạt và hèn. Tôi đã chọn cách chia tay đáng khinh nhất, tôi đã ko nói 1 lời nào, ko 1 lời giải thích, ko gì cả… Liệu tôi có phải là 1 thằng con trai ?
    … Sau 3 tháng, cô ấy chủ động gọi cho tôi, và chúng tôi ko nhắc đến chuyện cũ… và chúng tôi lại là bạn, nhưng ít gặp nhau hơn…
    Tôi nhìn cô ấy, có 1 cái gì đó buồn hơn, dịu dàng hơn, lới nói của H tựa như gió thoảng nhẹ nhàng và ấm áp...
    Đôi lúc cô ấy lại gọi cho tôi, khi cô ấy buồn, và muốn tôi đến gặp cô ấy. Tôi khi đó muốn chạy ngay đến bên cô ấy, cô ấy đang khóc, tôi phải làm sao ? Nhưng rồi cái cảm giác có lỗi với cô ấy, lại ngăn tôi lại, tôi nói với cô ấy như những người bạn và L đang bận. Liệu H có biết đc rằng, sau đó tôi ko làm đc gì cả, chỉ nghĩ đến cô ấy, tôi lặng im trong đầu chỉ vang lên mấy câu « cố lên H nhé, cô lên H nhé » .. H cũng SMS cho tôi rất nhiều, H vẫn yêu tôi...
    « H đã ko biết quý trọng và đã đánh mất 1 thứ quý giá»… ko đâu H à, chính L mới là người đã đánh mất 1 điều quan trọng nhất của đời mình…
    Một thời gian sau, tôi cũng đã bắt đầu 1 mối tình mới, và bị từ chối. Rồi mọi chuyện cũng hết, tựa như khói sương.
    Có 1 lần tôi và H vào 1 quán Cafe, quán rất vắng, và ngồi trên sàn theo kiểu Hàn… Không gian lúc đó thật tĩnh lặng, chỉ có tôi và cô ấy, người con gái mà tôi đã yêu… tôi như chìm vào giấc mơ và tôi chủ động hôn cô ấy… cô ấy cầm tay tôi và cho tôi thấy trái tim của cô ấy đang đập rất nhanh… Tôi ko hiểu chính cả bản thân mình…
    Cô ấy học Công nghệ thông tin, nhưng lại ko biết gì về tin học, có 1 lần tôi sang giảng về C cho H, cảm giác thân thương của ngày xưa, tôi vẫn nói nhẹ nhàng và cô ấy vẫn lắc đầu ko hiểu… mùi hương của H quả là đặc biệt, tôi ko thể nào quên đc, ko phải là hương mỹ phẩm, mà chỉ riêng cô ấy mới có đc. Tôi dường như ngây ngất, nhưng tôi lại cố trấn tĩnh lại, mọi chuyện tất cả đã quá trễ rồi… Suốt đời này tôi ko thể quên đc mùi hương đó…
    ….
    Đến bây giờ, H đã là SV năm 3 cũng là hoa khôi cả Khoa và có lẽ cô ấy cũng đã tìm được tình yêu mới, tôi vẫn hay theo dõi blog và blast của H, có 1 người thường xuyên mời cô ấy đến những nơi sang trọng mà tôi ko thể. Thấy cô ấy vui, bất giác tôi lại cảm thấy nhẹ nhàng, nghĩ về mọi chuyện đã qua, cô ấy xứng đáng đc như vậy.
    Người đó sẽ yêu em nhiều hơn và sẽ cho em 1 cuộc sống đầy màu sắc hơn…
     
  16. sinister90

    sinister90 Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    13/6/06
    Bài viết:
    476
    Nơi ở:
    Mai Động city
    Chuyện của ông cũng buồn thật đấy, tuy cũng có những lúc vui vẻ nhưng rốt cuộc thì vẫn ko đi đến đâu cả. Mà tôi thắc mắc ko hiểu sao ông với H lại tự nhiên ko liên lạc trong 3 tháng dù đang yêu nhau???
     
  17. quadaychoi

    quadaychoi Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    19/11/06
    Bài viết:
    1
    theo tôi thì chyện tình của bác cũng hao hao giống tui. Tụi con gái mình đừng quan tâm nó quá, làm thế nó rất hay nản. Thôi coi như là 1 kỉ niệm đẹp về mối tình đầu, con gái nó là hay thế đấy, xin lỗi mem nào là nữ nhé, khi có người quan tâm thương yêu thì ko quý trọng gìn giữ để sau này quen 1 thằng chẳng ra gì.
     
  18. pth

    pth Dota | Uyenphuong

    Tham gia ngày:
    8/2/05
    Bài viết:
    1,666
    Nơi ở:
    Aus
    ....

    ::(
     
  19. hikaru1411

    hikaru1411 Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    20/10/06
    Bài viết:
    192
    Nơi ở:
    ToKyo
    Cảm xúc của mỗi người về tình đầu đều rất đẹp , rất trong sáng nhưng có 1 điểm chung là " mãi mãi ko quen được " :x

    Ngày đó ... em thật đẹp , thật khác lạ với tất cả những người mà mình từng gặp , tuy từ cấp 2 từng có những cô gái đã thik mình ,từng dối diện để bày tỏ ...nhưng mình chưa bao giờ đáp lại, chưa từng thik 1 ai !? Để rồi đến 1 ngày ,1 ngày thay đổi tất cả ...

    Em là con gái của người bạn thân nhất của mẹ mình ... Ở Nhật Bản với mẹ từ nhỏ và kì nghỉ hè đó về VN với mẹ ...Có bít đâu kì nghỉ hè đó làm thay đổi tất cả kể cả mình...Lúc đó mình vừa vào học lớp 10 , tuy vậy nhưng sự thay đổi khi mình vào cấp 3 là rất lớn , mình khá cao và cũng khá "hot" trong khối 10 .

    Rồi 1 một ngày kia...ắnh nắng thật đẹp của 1 ngày Chủ nhật đang rọi trên cửa sổ phòng mình ...Mẹ dẫn em đến chơi , lần đầu tiên trong đời mình gặp 1 người con gái dễ thương đến như vậy và với phong cách ko nhầm lẫn dc , em đang nhìn mình với cặp mắt thật to khiến mình cảm thấy ngại , lần đầu tiên mình có cảm giác này ...Mình cho rằng : nếu trên đời này mình dc tồn tại có lẽ là để chờ đợi điều này , ngày Định Mệnh này !

    ...

    Lần đầu tiên mình chủ động nắm tay 1 người con gái và cô ấy ko hề phản đối điều đó và còn khẽ nắm chặt hơn bàn tay mình ...Trong căn phòng của em chỉ có 2 ,người thật nhẹ nhàng , em khẽ nhón chân , hôn lên môi mình , lần đầu tiên mình hôn 1 người con gái , nụ hôn đầu tiên của mình ... mãi mãi nơi đây mình ko bao giờ quên dc ...

    Những lỗi lầm mình đã gây ra ...Ngày hôm đó trời mưa thật to !...Em đã nói : " ...chúng mình sẽ làm bạn ... " câu nói đó mãi mãi ...đến suốt đời mình ko thể quên dc , nó như 1 vết cắt ghi sâu vào tim mình ...lặng lẽ bước đi ,bỏ lại sau lưng 1 ánh mắt đang nhìn theo , bầu trời đêm và những giọt nước mưa đang lăn trên má hay là những giọt nước mắt !? , có lẽ ai kia sẽ ko bao giờ bít dc ...mưa sẽ hòa tan tất cả thôi !

    Có lẽ những suy nghĩ wa trẻ con của 2 người ...2 thế giới riêng 1 khoảng cách đã chia đôi con đường của 2 người ...Em trở về Nhật Bản và xa nhau từ đó ...Thời gian trôi wa ...3 năm sau , tôi trở thành 1 người hoàn toàn khác ,đã thay đổi rất nhìu ,nhưng có 1 việc tôi ko bao giờ thay đổi dc .... Tôi đặt chân lên Nhật Bản và cố tìm lại những kí ức xưa ... nhưng mọi việc đã quá trễ ...mãi mãi ko quay lại dc như ngày xưa .. ngày tháng anh đã có em mãi mãi ko trở về ...
     
  20. duythanh90

    duythanh90 Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    24/6/07
    Bài viết:
    227
    Nơi ở:
    Tay Ho - HN
    đọc bài của bác flyin tôi thật ko hiểu 2 người chia tay vì lý do gì
    nếu vì cô ấy có người khác thì thôi chứ nếu ko thì tôi khuyên ông nên quay lại với mối tình đó
     

Chia sẻ trang này