Thánh nói đúng rồi đấy, nói 1 ví dụ cho dễ hiểu là hành tinh A cách Trái Đất 50 năm ánh sáng thì sau 50 năm ánh sáng từ hành tinh đó mới đến được Trái Đất, lọt vào kính viễn vọng của ông thiên văn học, ông này mới nhìn thấy cảnh tượng trên đó, nhưng thực ra ánh sáng này là của 50 năm trước mới đến được đây, còn những cảnh vật hiện tại của hanh tinh A thì đang được ánh sáng chuyển đến, phải mất gần 50 năm sau thì ông đó mới quan sát được. trong khi thằng phi hành gia, có tàu đi nhanh hơn ánh sáng, đến A thám hiểm, sau đó trở về ngay tức thì, kể lại cho ông thiên văn học. ông này 50 năm sau nhìn lại vào kính viễn vọng, thấy được cái ánh sáng của hành tinh A từ hồi mà phi hành gia đến đó, thấy y chang như thằng đó kể, mới thốt lên "ôi thằng này đúng là đã đến được tương lai 50 năm, 50 năm trước mà nó đã biết được chuyện bây giờ" (nhưng thực ra là ông đang nhìn quá khứ 50 năm đấy)
thì có người đang thắc mắc hỏi vì sao đi nhanh hơn ánh sáng sẽ du hành thời gian dc, đây là 1 giả thiết giải thích cho câu hỏi đó. và giả thiết này không liên quan đến sự tương đối của thời gian so với 1 hệ quy chiếu
Delta v lớn thì mới nhận ra sự khác biệt về chênh lệch thời gian.Đồng hồ nguyên tử chạy chính xác nhất trong các loại đồng hồ từng chế tạo. Và lắp trên tàu vũ trụ mới chỉ nhận ra chênh lệch 70 nano giây giữa 2 cái đồng hồ.
Cái này ta đọc từ hồi ta còn bé, chỉ nhớ mang máng thế thôi. Đại khái là 1 cái dưới đất, 1 cái phóng vèo vèo trên trời... :'>
Ở đây có nhân tài nào trả lời được câu hỏi này thì VN đã thành cường quốc số 1 thế giới về vật lý lý thuyết .
Thông tin mã hóa được chuyển gần như tức thời từ nơi này đến nơi khác mà không cần đến một dòng chuyển động nào của các hạt cơ bản. Thí nghiệm đang gây chấn động thế giới, vì nó có thể mở ra một thời đại thông tin mới. Nhà vật lý Australia gốc Trung Quốc Ping Koy Lam cùng cộng sự tại Đại học Quốc gia Australia ở Canberra (ANU) vừa thực hiện thành công thí nghiệm chuyển thông tin theo nguyên lý hoàn toàn mới dựa trên "tương tác ma quỷ" của các quang tử (photon). Đúng vào lúc một chùm laser chứa những dữ liệu thông tin nhất định bị hủy tại một vị trí trong phòng thí nghiệm, thì nhóm của Lam đã tạo ra một chùm laser khác giống hệt như thế tại một vị trí khác cách vị trí ban đầu 1 mét. Mặc dù chùm sáng không hề chuyển động từ điểm này đến điểm kia nhưng vì hai chùm sáng giống hệt nhau nên người quan sát có cảm tưởng rằng, chùm sáng đã được di chuyển tức thời từ điểm này đến điểm kia (giống như trong truyện Tây Du Ký, Tề Thiên Đại Thánh dùng phép biến hình và hiện hình để cùng một lúc biến mất khỏi trần gian và xuất hiện trên thiên đình). Các nhà khoa học gọi kỹ thuật này là sự "chuyên chở tức thời qua không gian xa cách" (teleportation), một khái niệm xưa nay chỉ có trong truyện thần thoại hoặc khoa học viễn tưởng. Nhưng thí nghiệm của ANU lần đầu tiên đã biến thần thoại thành hiện thực. Vì hai chùm sáng giống hệt nhau, tức là thông tin chứa trong chúng như nhau, nên kết quả thí nghiệm cho thấy: Thông tin đã được chuyển tức thời qua không gian mà không cần đến một dòng chuyển động nào của các hạt cơ bản. Đây là nguyên lý truyền thông tin hoàn toàn mới. Thật vậy, trong liên mạng computer điện tử và trong sợi cáp quang hiện nay, thông tin hoặc được chuyển qua các mạch điện tử (tức là nhờ dòng chuyển động của electron), hoặc được truyền trong sợi cáp quang (tức là dòng chuyển động của các photon). Hai dạng truyền thông tin này, mặc dù đã rất nhanh, nhưng đều không thể so sánh được với tốc độ truyền tin tức thời trong thí nghiệm của ANU. Nguyên lý truyền tin này có hai ưu điểm vượt trội: tốc độ siêu nhanh và siêu an toàn (rất khó giải mã ngay cả trong trường hợp thông tin bị đánh cắp). Vì thế, thí nghiệm của ANU đang gây nên một chấn động trong giới khoa học, như tiếng chuông báo hiệu một thời đại thông tin mới sắp ra đời. Thực ra, không phải các nhà khoa học Australia đã khám phá ra một nguyên lý hoàn toàn mới. Họ chỉ khai thác một hiện tượng vật lý đã được biết đến từ lâu, đó là hiện tượng "vướng lượng tử", hoặc "rối lượng tử" (quantum entanglement), trong đó hai quang tử (photon) được tạo ra cùng lúc có liên hệ rất kỳ lạ với nhau. Thật vậy, nếu hai photon được tạo ra đồng thời và được đặt ở hai vị trí khác nhau, chúng sẽ không tồn tại một cách biệt lập riêng rẽ, mà ngược lại, luôn có mối ràng buộc chặt chẽ với nhau - trạng thái của photon này quyết định trạng thái của photon kia. Nếu ta buộc photon này tuân theo một trạng thái lượng tử nào đó, thì photon kia cũng lập tức có ngay một trạng thái lượng tử tương ứng. Nói cách khác, nếu biết trạng thái của photon này, thì lập tức ta sẽ biết trạng thái của photon kia. Điều đó có nghĩa là, giữa hai photon tồn tại một quan hệ tương tác nào đó. Tương tác này không phải là một trong 4 tương tác đã biết (hấp dẫn, điện từ, hạt nhân yếu, hạt nhân mạnh). Vậy nó là tương tác gì ? Đến nay, vẫn chưa ai đưa ra được một khái niệm chính xác. Albert Einstein từng gọi đó là "tương tác ma quái" (spooky interaction). Tờ Guardian của Anh số ra ngày 18/6/2002 bình luận: "Hiện tượng này còn bí hiểm hơn cả chính sự tồn tại của vũ trụ". Đa số các nhà vật lý hiện nay "đành" giải thích điều bí hiểm này như một biểu hiện của thế giới lượng tử mà nguyên lý bất định của Heisenberg đã chỉ rõ. Bạn có thể hình dung ra nguyên lý bất định này trong ví dụ sau: Giả sử, nếu biết lực tác dụng vào quả bóng trong cú sút phạt của Ronaldinho trong trận Brazil - Anh vừa qua ở World Cup, thì cơ học Newton có thể giúp thủ môn Seaman tính chính xác quả bóng đó sẽ bay ra sao và sẽ rơi vào đâu. Đó là vì trong thế giới vĩ mô, quan hệ nhân - quả là chìa khóa giúp giải thích rõ ràng mọi hiện tượng. Nhưng trong thế giới của các "quả bóng vi mô" (thế giới của các hạt hạ nguyên tử) thì quan hệ nhân - quả hoàn toàn sụp đổ. Các hạt cơ bản hoàn toàn bất định. Tính chất này biểu hiện theo nhiều cách khác nhau, một trong những biểu hiện đó chính là hiện tượng "vướng lượng tử": Một hạt cơ bản có thể cùng một lúc tồn tại ở hai vị trí khác nhau mà giác quan thông thường của chúng ta coi là hai hạt khác nhau. Những năm gần đây đang dấy lên một làn sóng vật lý đi tìm những biểu hiện bất định của các hạt cơ bản. Năm 1995, một nhóm vật lý ở Colorado đã làm lạnh vật chất xuống tới -273 độ C (gần 0 độ tuyệt đối), trong điều kiện đó các nguyên tử "ứng xử" giống hệt nhau và tạo thành một "đại nguyên tử". Năm 2001, một nhà vật lý Đan Mạch đã làm chậm ánh sáng đến mức như đứng lại, giữ được nó trong một khoảnh khắc, rồi lại "thả" nó ra để cho nó trở lại chuyển động với tốc độ ánh sáng. Nhưng kỳ quái nhất vẫn là hiện tượng "bất định vị" (nonlocality) của các hạt hạ nguyên tử, tức hiện tượng một hạt có thể xuất hiện cùng một lúc ở hai vị trí khác nhau nói trên. Một bộ óc kỳ lạ như Einstein cũng đành phải mô tả nó như là "tác động ma quỷ từ xa" (ghostly action at a distance), thay vì đưa ra một giải thích theo một công thức toán học nhân - quả. Nhưng nhờ thái độ chấp nhận "tương tác ma quỷ" như là một biểu hiện của nguyên lý bất định nên các nhà vật lý đã hướng mục tiêu nghiên cứu vào ứng dụng tương tác đó. Người đi tiên phong theo hướng này là giáo sư Athon Zeilinger (Áo). Năm 1997, lần đầu tiên ông đã nêu lên ý kiến cho rằng do tính chất đồng thời tồn tại tại nhiều vị trí khác nhau nên các hạt ánh sáng có thể được "vận chuyển tức thời" qua những khoảng cách lớn trong không gian. Ngay lập tức 40 phòng thí nghiệm trên thế giới đã bắt tay vào nghiên cứu nhằm biến ý tưởng của Zeilinger thành hiện thực. Thí nghiệm của ANU là một trong số đó, và đây là lần đầu tiên thực hiện được việc chuyển thông tin tức thời qua khoảng cách không gian 1 m, trong đó hai chùm sáng laser thực chất chỉ là một, nhưng đồng thời tồn tại ở hai vị trí khác nhau! Tiến sĩ Lam nói: "Về lý thuyết, không có gì ngăn trở con người di chuyển tức thời trong không gian, nhưng vào thời điểm hiện nay, đó vẫn là chuyện viễn tưởng. Tuy nhiên trong tương lai không xa, việc vận chuyển tức thời một vật rắn có thể trở thành hiện thực. Tôi dự đoán trong vòng từ 3 đến 5 năm nữa khoa học sẽ có thể vận chuyển tức thời một nguyên tử". Theo vnexpress đủ chưa bạn
Theo mình nghĩ ánh sáng hoàn toàn có thể bị biến dạng( ko truyền thẳng). Điều này nghĩa là những gì ta thấy chưa chắc đã đúng!Nếu giả sử có 1 chiều ko gian khác so với những gì chúng ta đã biết, vật chất hoàn toàn có thể di chuyển với vận tốc ko lớn lắm nhưng lại đi được những quãng đường mà theo cách con người nhìn nhận là rất xa. lấy ví dụ bạn có 1 cuốn sách, mở cuốn sách ra thì 2 điểm ở 2 rìa của bìa sách sẽ rất xa nhau, nhưng nếu gấp sách lại thì chúng lại như sát cạnh nhau.
ánh sáng truyền theo đường sao cho tốc độ là nhanh nhất chứ k hẳn là truyền thẳng và "kiểu truyền" này là của hầu hết vật chất ví dụ như đổ nước xuống đất, nước len lỏi theo những nơi mật độ vật chất thấp, và khi xuống đến cùng thì chưa chắc là 1 đường thẳng so với đằng trên (mình ví dụ cho dễ hiểu thôi ), có thể là xiên đi, xéo trái xéo phải ánh sáng cũng thế, giống như nó bám vào vật chất, chỗ nào "thoáng" thì nó có xu hướng đi đường đó... và cho dù đi nhanh hơn vận tốc ánh sáng thì cũng k thể quay về quá khứ dc. bởi vì khi đi nhanh hơn ánh sáng, ta bắt kịp dc ánh sáng đã đi qua trước đó, và nhìn thấy lại, và những gì trc mắt là hình ảnh chứ k phải thực thể nên k thể tác động lên dc, quy luật nhân quả k thể bị phá vỡ. mình có 1 câu hỏi thế này, khi gieo hạt xúc xắc lần 1, ta dc số 3, khi gieo lần 2, dc số 1, và cứ gieo thì sẽ nhận dc các kết quả 1 -> 6 theo xác xuất. Nhưng giả sử ở lần gieo 1 (ra số 3,), ta save lại tất cả điều kiện: từ tốc độ, vị trí thả, nhiệt độ, dòng khí chuyển động, mặt bàn tiếp xúc... và lặp lại y chang ở lần 2, thì kết quả là ra số 3 y như lần trc hay ngẫu nhiên 1 -> 6. (có thể thực tế k thực hiện dc, nhưng ở đây mình muốn bàn tới tính quy luật, tính xác xuất, thuyết hỗn mang...) ---------- Post added at 23:44 ---------- Previous post was at 23:31 ---------- di chuyển theo cửa thần kì của doremon là cách di chuyển của electron mà hình như vẫn chưa giải thích dc cái này theo mình học là "hiệu ứng đường hầm", đám mây orbital , electron xuất hiện và biến mất trong 1 phạm vi và hình thành orbital chứ electron k phải di chuyển từ chỗ này sang chỗ khác, ở thời điểm t, e ở bên phải, ngay sau đó ở thời điểm t', e ở bện trái, và k tìm thấy bằng chứng cho thấy e từng ở giữa (nếu nó đi từ phải qua trái), như vậy e xuất hiện và biến mất liên tục. nếu hiểu được hành vi của e, thì có lẽ chế tạo dc cửa thần kì, nhưng với dk là k vi phạm tốc độ as thì phải có nhiều câu chuyện thực tế về việc bị rơi vào "lổ hồng thời gian", bổng chốc trải qua hàng chục năm ở vị trí cách xa nửa vòng trái đất, nghe rất ảo nhưng k biết có thật k, mình đọc trong cuốn bí ẩn thế giới, nếu có thật thì có lẽ đó là "cửa thần kì" tự nhiên
^ hình như khi không gian 3 chiều bị đè nén và bẻ cong theo kiểu di chuyển như vậy thì lực sinh ra rất lớn, vật thể sống khó toàn mạng khi du hành
Cho mình hỏi hóa phổ thông nha các bác [spoil]Cho hỏi tại sao e lại có xu hướng nhảy vào tạo trạng thái bão hòa or bbh bền vững? Cái này lúc nào cũng xảy ra hay chỉ 1 số TH nhất định? Tại sao ( ví dụ như đồng-Cu 3d10 4s1 có đến 2 hóa trị +1 +2, vì 3d10 bh bền làm sao nó tách thêm 1 e nữa thành 3d9) ? thanks + rape [/spoil]
hỏi hóa (cho là phổ thông ) màu của CuCl, màu của K[Cu(CN)2], màu của Sb2S3, SnS, tại sao khi có mặt PbO2 thì Mn+2 sẽ lên ngay Mn+7 mà ko lên Mn+4
cái đoạn này mình hiểu là họ làm biến mất tia laser ở điểm A rồi tạo ra nó ở điểm B không biết có đúng không nếu vậy thì đâu gọi là vận chuyển tức thời
đối với đồng,thì thực tế 3d9 lại bền và phổ biến hơn 3d10 (mặc dù 3d10 nhìn đẹp hơn ), bởi vì đơn giản là có rất nhiều nguyên do dẫn đến trạng thái hiện tại của chất, thường người ta chỉ nói đến vài lí do chính. Còn ở đồng, lí ra 3d10 bền hơn, nhưng còn nhiều nguyên nhân: trạng thái, lực liên kết, mạng,... các nguyên nhân cùng tác động và dẫn đến 3d9 bền hơn. (hầu hết các cấu hình đẹp đều bền hơn , nhưng k phải là tất cả, cấu hình chỉ là 1 trong các lí do) ở hóa thì người ta thường nhìn thấy rõ ràng rồi mới giải thích, và lí thuyết hóa thường chỉ đúng 80 90%, k tuyệt đối bằng bên lí và toán, giả thiết nào đúng nhiều trường hợp thì thừa nhận hơn, chứ vi mô còn nhiều điều chưa giải thích dc, nhất là về electron.