Ko biết là do tui ko biết thưởng thức hay sao mà nghe thấy ko hợp .Đàn tranh là loại nhạc cụ chỉ dành cho dòng nhạc mang âm hưởng cổ điển của trung quốc nên khi cover lại bài rolling deep thấy ko hợp lắm .
Cũng tùy, mình thì thấy mỗi loại nhạc cụ khi được sử dụng trong một bản nhạc mang âm hưởng khác nhau có cái hay khác nhau. Không loại nào là phù hợp tuyệt đối với dòng nhạc trái ngược nhưng nó đáng để nghe thì mình sẽ không từ chối nghe nó chỉ vì lý do " nhạc cụ cổ điển thì không nên dùng cho nhạc hiện đại."
Đi hát karaoke thì hát được 3 bài này, mấy bài xưa hơn thì ké thôi, mà cũng có thím thích beyond luôn, mình tưởng ở VN Beyond chả ai biết
^ toàn tranh minh họa của Y Xuy Ngũ Nguyệt làm mình càng bị .....upset :'( ---- Spoiler "Nói thật, tôi không thật sự hài lòng tên ca khúc là《 tinh hoa phù mộng 》. Ý cảnh trong ca khúc cũng không thích lắm. Nhưng dù sao cũng là tác phẩm hợp tác cùng xã đoàn khác, cũng phải thể hiện chút thành ý nên mới gọi tên ca khúc là như vậy. Trước đây, ca khúc này tên 《 nữ nhi hồng 》. Nữ nhi hồng, là rượu nổi tiếng của Giang Nam, cơ hồ người của cả đại giang nam bắc đều biết đến cái tên dịu dàng này. Nữ nhi hồng, là rượu người cha chôn xuống khi con gái mới sinh ra, luôn chôn tới khi người con gái lấy chồng mới lấy lên uống. Đó là rượu hạnh phúc, rượu chúc phúc. Ở cổ đại, có một cô gái ở trong ngày xuất giá, người chồng bị bắt đi sung quân. Từ đây là một đi không trở lại. Vài chục năm đi qua, cô gái biến thành một bà lão, hũ nữ nhi hồng chưa kịp uống năm nào luôn luôn được đặt dưới giường của cô gái. Cuối cùng cũng có một ngày cô ấy gặp lại người chồng mà bản thân mong nhớ ngày đêm nhiều năm. Nhưng người chồng đó cũng đã thành chồng của một người khác trong hơn bốn mươi năm. Khi cô nhìn thấy anh ta, anh ta chính đang cười với người cháu trai của mình, đó là một nụ cười đầy hạnh phúc. Cô không khóc cũng không đi tìm gặp hắn. Chỉ yên lặng về nhà, lấy ra hũ nữ nhi hồng đã cất giữ hơn sáu mươi năm, ngồi ở bờ sông, nghe tiếng dòng nước chảy, từ từ uống. Nữ nhi hồng cạn dần, cuối cùng hóa thành loang lổ vết máu, ho dính lên đầy người. Say nằm bờ sông, yên tĩnh qua mấy ngàn năm. Trăm ngàn năm. Chỉ là một câu chuyện xa xưa như thế, không có nhiều tình tiết đau lòng, nhưng là Tiểu Thi thực sự tán thưởng một người con gái có thể vì tình yêu mà kiên cường chờ đợi như vậy." "Tôi nghĩ cô ấy không đau lòng, dù sao cô cũng biết người mình yêu hạnh phúc. Bản thân cô cũng hạnh phúc thôi..."