Sai bét. Cậu chủ top gần như giống hệt vs thằng bạn mình. Con ny lúc đầu thì ngoan, nhưng chiều quá đâm hư, sống cực kì ích kỉ. Mình đã sớm khuyên nó ko nên tiếp tục lấn sâu nhưng mà nó cũng lập luận kiểu kiểu như bạn. Nói mãi rồi, lần nào con ny cũng khóc rồi nó lại mềm lòng, cuối cùng đâu vào đấy. Đến lúc ko chịu nổi nữa thì chia tay, sau đó nó tự thấy cuộc đời sang trang, như vừa thoát khỏi tù túng, nó còn công nhận càng lúc càng thấy quyết định chia tay là đúng đắn . Thế mà thằng bạn mình chịu đc 2 năm, phục nó vãi . Con ny thì chia tay chưa được 1 tháng có ny mới . Đừng có lấy chữ yêu ra bao biện cho tất cả.
Con người yêu cách đây vài năm cũng thế,cái gì mà nó sai lè lè ra ko cãi đc thì nó có câu thần chú "thích vậy đó,h sao,muốn gây chuyện à?" ,rồi lúc căng thẳng thì "Em nghĩ 2 đứa mình ko hợp nhau" hoặc "2 đứa mình đến với nhau có lẽ là sai lầm" hoặc "h sao,h anh muốn chia tay phải ko?" blah blah...vậy mà mình cũng chịu đựng đc gần 2 năm.Sau khi xem phim 500 ngày yêu về mình bắt đầu giác ngộ cách mạng,và 1 dạo nó lại giở quẻ mình chia tay hẳn luôn.Ban đầu em nó cũng cưng rắn ok chia tay,đc đâu tầm 2 tuần thì bắt đầu ntin "tuy ko còn quen nhau nhưng vẫn có thể coi nhau là bạn blah blah...",mình ko để ý,tầm hơn tháng sau thì bắt đầu khóc lóc,hẹn ra gặp lần cuối nói chuyện blah blah.Mình cũng kệ mẹ,rồi nó lại nhờ thằng bạn mình gài mình ra,rồi nó xuất hiện,nắm tay nắm chân khóc lóc giữa quán xá,ức chế quá kéo nó ra lề đường cho nó nói rồi mình lên xe về,lại còn chặn đầu xe nữa chứ điên vật vả.Nói chung mấy cái thể loại này chia tay đc là phước chứ ko phải là họa đâu chủ topic à,chia tay mẹ nó đi cho xanh,kiếm con nào biết suy nghĩ mà quen,vậy mới lâu bền đc.