cảm giác như có rào cản ấy bác ạ, y nhau ko đc nhiệt thành như trc nữa, dò xét, thử lòng, đá đểu đủ cả @@
Bác thử đặt cảm giác có một con nào đó bác đem lòng yêu chân thành, say đắm xong suốt ngày đi đú với thằng này thằng nọ, lúc bác bị bệnh thì cũng kệ mẹ (so sánh với việc chị kia nói có thai vì bác éo thể có thai đc xong bác suy sụp đứa con gái đó cũng kệ mẹ thì bác có phản ứng bình thường được không? Vấn đề này không hề mới, nhưng cực kỳ nan giải. Nó giống như khủng hoảng về mảng thương hiệu vậy. Chắc bác còn nhớ vụ Number 1 con ruồi. Vậy nên bác cần lập ra 1 danh sách điều nên làm và ko nên làm theo như các cáo kiến trên + tự bản thân cân nhắc. Cứ bám theo danh sách đó 1 thời gian đã. Chị kia thứ nhất là còn tình cảm với bác (chứ nói thật nếu đã coi như người dưng thì người lỗi lầm như bác đem cho voi dày ngay), thứ 2 cũng lớn rồi, ko còn mơ mộng kiểu teen nên bác đừng có lo chị bị thằng khác nó cua mất mà vội vàng rồi làm mấy chuyện tào lao ko đúng thời điểm.
nói chuyện thì biết là thời điểm chia tay đó em ấy hết sạch tình cảm với mình, nghĩ mình là thằng đểu , và nói là mình ko xứng đáng, lọ mọ thế nào lại tán lại đc. giờ mọi chuyện đã bớt căng so với trc kia. nhưng chân thành và hết lòng như xưa thì đúng thật là không dám hi vọng .
Bác làm người ta có cảm giác sợ khi ở bên bác đó. Theo mình bác phải làm gì để đối phương có thể cảm thấy an toàn, bình yên khi ở bên cạnh bác, chứ không phải thấy bác là lo lắng, suy nghĩ, "liệu anh ấy có như ngày xưa không", "lỡ lần này mình có thai thật thì anh ấy có chán mình nữa không".... Một người lúc nào cũng nơm nớp lo sợ và có những suy nghĩ đó thì sẽ không bao giờ chân thành nữa... Phải mất một thời gian mới tạo được sự bình an cho đối phương, chủ yếu bác phải kiên trì, không hấp tấp, vội vã...
- Vợ tui cưới nhau rồi mà tối ngày cứ hoạch họe nhau đủ kiểu nè bác. Chẳn hạn như đặt tên con, cũng lôi mấy tên người yêu cũ tui ra mà nói hic... Mà tui chẳn lăng nhăng hay mèo mỡ mà còn thế. Nếu bác yêu thật lòng thì tốt nhất hãy dành thời gian suy nghĩ xem : Nếu có gây nhau thì bác có bỏ em nó mà ra ngoài hú hí không ? .
Thật sự thì bạn nên suy nghĩ kỹ lại xem tình cảm của mình là gì , có thật sự yêu người đó ko . Hay chỉ là do bản tính thích sở hữu quá lớn đến nỗi nghĩ đó là yêu . Nếu là thục sự bạn nghĩ đây là tình cảm thật tự đáy lòng và không thấy hối hận thì thử đặt ra 2 trường hợp . Trường hợp a lớn : rạn nức quá lớn đến nỗi cô gái muốn trả thù ( nói thì bảo thuyết âm mưu này nọ nhưng trên đời có cả ngàn người , triệu suy nghĩ , tỷ lựa chọn không ai biết trước đc) . Cô gái cứ cầy kéo đong đưa đợi bạn thật sự yêu cô ta điên dại rồi bỏ bạn , thì lúc đó bạn sẽ thế nào . Trường hợp b lớn : cô ta còn tình cảm và muốn bên bạn , nhưng như đã nói rạn nức bạn gây ra là quá lớn đến nỗi sinh ra hoài nghi trong cô gái , bạn nghĩ liệu tình cảm có xóa nhòa đi nó hay nó sẽ là chủ đề của mỗi cuộc tranh cãi nếu như có xích mích . Kết luận : một mối quan hệ có chỉ khi được dựng xây trên cơ sở niềm tin . Theo mình , người ngoài cuộc sáng suốt hơn .Mình khuyên , nếu một thời gian bạn thấy đủ lâu mà trong cô gái vẫn còn ác cảm , thì nên chia tay . Đỡ đau khổ cho cả hai .
Thành thật với chính bản thân mình đi đã ... Có khoảng cách là điều đương nhiên, bỏ cái ý định trở lại như xưa đi, cứ nghĩ như thế tự làm khổ mình thôi.
hôm rồi em dẫn về nhà rồi, gia cảnh nhà e cũng bth, cũng ko muốn giấu diếm gì nữa, show hết ra, chấp nhân đc thì chấp nhận vậy. cũng có nói là cảm động mấy ngày nay thấy mình vất vả vì em ấy có nói ẻm là con út trong nhà, đc chiều chuộng nhiều, thấy gia cảnh nhà mình cũng có hơi thất vọng, nhưng cũng có động viên cùng làm, cùng cố gắng....
Nghe chuyện bác kể bỗng em thấy thốn. Em chả lăng nhăng gì chỉ la gia đình cũng khó khăn. Dắt được gái về chắc nó cũng thất vọng. Haizz lại nghĩ xa quá rồi. Em còn chưa tán được mà đã nghĩ lung tung. Hên thì dính ko được lại buồn tiếp thôi.
mệt mỏi quá các bác ạ ! chia tay rồi. làm hết mọi thứ, cố gắng mọi thứ nhưng vẫn nói là sẽ ko cưới mình, nói ở bên mình ko yên bình ko thể níu đc ấy. mà vẫn nói nấu sốt vang mang đi cho minh, vẫn qtam mình, hỏi thăm ng nhà mình, như là thói quen ấy, thà cứ bỏ ngang đi cho bớt đau. ko biết còn bị dày vò đến bao giờ nữa.
chia tay rồi à, a cũng mới chia tay xong, dm bị bọn bdh cctalk hãm hại, may lúc này có bạn bè vây quanh ko éo vượt qua dc, thằng bạn thân nhất thì gả e gái nó cho mình, thằng thứ 2 khuyên mình đi học đh, thế là mình vào lớp ôn đại học quen dc 1 em sinh năm 97, xinh lắm mà bé tý à, hp nhất là ngày nào cũng dc gặp e, thấy e ấy đến lớp và nhìn mình cười, nhưng mà tao để ý hơi lạ hình như gái cả lớp nó cứ nhìn mình, đéo biết có phải mình già quá ko, hay sao, nhiều e xấu xấu mất dạy lắm, nay nó ngồi cách một bạn, hôm sau nó ngồi cạnh bàn mình, hôm sau nữa nó nhảy lên bàn mình ngồi, hôm sau nó ngồi cạnh mình, mình chửi thề dm con ranh con này, nhưng ngồi cạnh nó sướng lắm, động lực học lại là tụ nó thôi, quý ông thầy lắm , nên quyết tâm cố gắng theo học đến cùng ko biết có dc ko, còn mấy con chó kệ mẹ nó đi nó chọn ai cho nó chọn chia tay nó thì trù cho nó chết mẹ đi, liên quan đéo gì đến nó nữa, thôi tâm sự tới đây thôi giờ anh đang rất vui
có một e bay xuống ngồi cạnh bàn mình đối diện ây đù, xinh mà thế này a chịu sao nổi, nó thấy mình ngắm ngía nó nó lại chuyển lên bàn trên ngồi, bực bội éo chịu dc, cố lên bạn dũng
mà mình cũng già lắm rồi đi học nhiều bạn nam cười k hinh khi mình mình cũng ngại bỏ mẹ, thôi cố gắng lên đh , gái đh xinh éo thể tả