con thiếu tướng mà thi đỗ thì nó cũng chả phải ra chiến trường đâu, chẳng qua thằng Dũng nó ngu quá thi trượt thôi... Anh tả backgound khủng, gái bu ko thiếu tức alf anh đang tả thằng Dũng cmnr chứ éo phải thằng Ngạn nhóe... Gái bu ko thiếu tức là phải nhiều gái, truyện nó viết rõ ra chỉ có 1 đứa giờ lại kêu thêm tìm hiểu... Mà cả truyện ko có dòng nào nói rõ bối cảnh lịch sử đâu nhóe... Anh thử sang bên voz mà kêu thằng này winner background khủng xe thằng nào đồng tình với anh, lũ voz tung cái truyện này lên hàng quốc văn của chúng nó rồi vì thằng nào cũng joke thằng Ngan loser y hệt vozer
Nói chuyện càng lúc càng hợp lí Quay về hỏi bố mẹ đi, ah quên, quê mi ngoài bắc thì hiểu đéo thế nào được của cái giá trị bằng sư phạm trước năm 1975. Sau khi trà long lớn (đi học) thằng ngạn nó quên hình bóng con hà lan rồi. Cho tới cái sự kiện ở rừng sim,thì nó nhận ra là nó yêu trà long vì hình bóng hà lan trong đó. Nên mới bỏ đi. Nội cái diễn biến nội tâm nhân vật như vậy mà ko hiểu, thì bày đặt coi phim darkdeep làm mẹ gì. Cứ phải loser loser để tỏa vẻ thượng đẳng
anh có thấy anh tự mâu thuẫn ko vậy??? thằng Ngạn nó có tình cảm nam nữ với chè rồng cũng vì em chè rồng quá giống Hà Lan thoi... "có phải chú hát về mẹ cháu" "bài đéo nào chú cũng hát về mẹ cháu" quên được cái lòn á...
mà anh cứ lôi mãi cái nghề nghiệp với background của nó ra làm yếu tố winner làm gì? Giờ một thằng công tử thiếu gia nhà giàu có nhưng vốn sống xã hội bằng 0, đần đàn đụt đụt thì nó vẫn là loser thôi chứ winner cái méo...
Trời vậy cũng cãi nhau tung trời. Về công việc, học thức, vị trí xã hội => Thằng Ngạn nó là một người tài, một người thành công. Về chuyện tình cảm cá nhân => Thằng Ngạn đến 1 thằng giẻ rách còn không bằng, hại đời của chính nó và ít nhất thêm 1 người nữa - bé Dragon Tea. Một người thành công ở phương diện này đâu có nghĩa là cũng sẽ winner trong phương diện khác. Gia đình Vũ - Thảo Trung Nguyên nếu chỉ nhìn tài sản, kiếm tiền thì họ là winner, nhưng nếu nhìn vào đời sống cá nhân - gia đình của họ thì họ nát như cc.
Tới cái lúc ngạn ôm trà long thì mới nhận ra ngạn dành sự quan tâm cho trà long vì trong trà long có một nữa của hà lan. Vì vậy mà mới bỏ đi. Còn trc đó mấy cái bài hát, lời hóa thì ngạn nó nghĩ là kỉ niệm. Nhưng cho tới khi nó ôm trà long thì mới thấy không phải nên bỏ đi. Mà trà long khi đó mới 18 19 tuổi chứ có gì mà hại đời con nhỏ. Anyway, không ai nói tới dũng. Dũng trong chuyện cũng chỉ có nhắc tới 2 gái là hà lan và bích hoàng. Rõ ràng chỉ cần bích hoàng ra dấu hiệu thì dũng tới với bích hoàng ngay. Cuối cùng nó cũng cưới bích hoàng. Vậy dũng có suy tình không? dũng có loser không? Thì không thấy ai nói tới. Bởi vì dũng và bích hoàng chỉ là tuyển nhân vật phụ. THậm chí là thứ phụ, nên tác giả không đề cập. Chứ nội cái chuyện thằng dũng nếu là playboy đúng nghĩa thì bích hoàng cũng như hà lan, với nó là vui chơi thôi. Tương tự với ngạn, tác giả chả việc gì phải đề cập thêm gái khác tán tỉnh ngạn làm gì, vì bản thân ngạn chỉ muốn học xong rồi về quê rời xa phố thị. Chứ có đặc sản mà trai sư phạm mà không có cô gái tán tỉnh.
thôi ngồi xem tấu hài truyện na ná như vầy của ông ánh có ngày xưa có 1 truyện tình đấy,cũng nuôi con thằng khác yêu mãi 1 người nhưng em trong truyện ko vô tình như em lan,chú main giống ngạn 90%.may kết có hậu
Ok best suy diễn, tự đẻ ra tình tiết ko có trong truyện để đi đến kết luận... Xét về lí luận như vậy anh fail lòi... Trong truyện cũng ghi rõ thằng Dũng ngoài 2 đứa này ra thì lăng nhăng hết con này con khác rồi. anh đọc truyện có nhớ méo gì đâu đừng bày đặt...
Nhưng tại sao cuối cùng lại cưới bích hoàng. Còn cô khác đâu? Truyện ko giải thích, cũng không nói gì nhiều. Kiểu trời sinh một cặp. Còn ngạn thì đơn giản nó không quan tâm. Chứ làm sao biết nó không ai theo đuổi? Mỗi đứa mỗi tính. Cứ thích áp đặt. Chả ra làm sao.
Vl tính bênh cái luận điểm thằng Ngạn không loser trong công danh sự nghiệp nhưng đến đoạn lôi thằng Dũng cưới con BH ra so ngược với thằng Ngạn thì thua. Vãi cả luận điểm. Dũng nó cưới con kia vì con kia nhà giàu. Hết!
thứ nhất là nhà con Bích Hoàng môn đăng hộ đối, thứ 2 theo tâm lý bình thường như vậy giống cưới chạy để trốn trách nhiệm với con Lan, và cũng vỉ chỉ là tuyến phụ nên ko ai đề cập và quan tâm nữa. Nói rồi, cái này cũng giống như so feat của nhân vật, anh muốn chứng tỏ nhân vật ra sao anh phải lấy feat có hẳn trong truyện, stop suy diễn thế lọ thế chai... Kiểu như ông tác giả chêm 1 câu "khi đi học sư phạm cũng có nhiều cô gái làm quen tôi, nhưng tôi vẫn nhớ Hà Lan" thì lúc đó luận điểm của anh mưới đúng.
Loser hay Winner thì còn phải tùy xem bạn so sánh với ai. So với cỡ đại gia thì cỡ nào bạn cũng là loser thôi mà. Ở đời sống sao thấy hạnh phúc là được. Thằng Ngạn nó không quên đc Hà Lan nhưng nó cũng không phải ngày đêm mong nhớ, ham muốn chiếm đoạt gì cả. Đơn giản là nó chưa muốn yêu tiếp và nó thấy okvới điều đó. Không thể áp đặt suy nghĩ là 30 40 tuổi ko mảnh tình thì là kém cỏi được. Về sự nghiệp thì nó đi học rồi về giúp làng nó, nghĩ rộng ra cũng giống như mấy ông đi du học về giúp Việt Nam thôi. Có gì đâu mà kém cỏi.
Lúc mà Hà Lan đi với Dũng thì nó toàn thơ thẩn cầm đàn đạp xe ra ngoại ô ngồi hát lêu nghêu. Nói về tâm lý thì suốt gần 40 năm nó có buông được hình ảnh con lan đâu, lúc nào cũng sầu não, đến mẹ con Lan nhìn thằng Ngạn còn thấy tội nghiệp nên như thế khó có thể gọi là hạnh phúc với cuộc sống.
Giả sử người ta nhìn thấy bạn lao đầu vào làm việc, rụng cả tóc, dù bạn kiếm được bao nhiêu tiền thì vẫn có người thương hại bạn thôi. Nhưng bạn lại cảm thấy vui vẻ hạnh phúc. Người ngoài nhìn vào làm sao mà đúng được bạn. Hạnh phúc hay không chỉ có bạn mới biết.
Toàn các cựu học sinh chuyên văn có khả năng phân tích tác phẩm đỉnh kout đi bash nhau. Kiểu như ngày xưa đi học bắt ngồi phân tích 4 câu thơ dài cả mấy trang giấy nào là kỹ thuật, ý đồ tác giả, nghệ thuật thơ văn này nọ... Trong khi ông nội nhà thơ hứng lên làm 5-10 phút xong bài thơ chứ có nghĩ vẹo gì sâu xa. Mấy bố cứ bash nhau y như mình là NNA ...phát mệt
Đang cẫi nhau về thằng Ngạn xem nó có phải loser ko thôi. Ông kia cứ khăng khăng nó là loser, còn mình thì nghĩ thằng Ngạn nó cũng bt.
Ngạn nó fail về mặt tình cảm thôi, chứ về tổng thể thì Ngạn là người tốt, địa vị xã hội, được mọi người quý và trọng vọng, thế thì sao có thể gọi Ngạn là loser được? Hồi xưa thì nghề giáo có giá lắm, là tầng lớp trên của xã hội đấy đừng đùa, không phải nát như bây giờ đâu.