mình chẳng còn tâm trạng đôi co với các bạn từng câu cú mà mình viết . Quen đi xe tay ga rồi đi xe bus nó khó khăn , riêng tôi đó lả sự thật . Cs ai chả muốn có nhà cửa có xe đẹp v....v. Khi đã có rồi bạn xem nó như vật không thể thiếu vậy, hằng ngay cưỡi trên chiếc xe mà gia đình hỗ trợ mua cho và rồi bạn bị mất đi , thì cảm giác của bạn có vui vẻ đón nhận tin đó không ? Gia đình tôi không giàu có , việc tôi có chiếc xe tay ga đi học là niềm sung sướng đối vối tôi . Bây h mất đi rồi , không có xe đi học , không có phương tiện đi lại , thay vào đó phải đi xe bus , vậy cảm giác của bạn ntn ? có vui vẻ mà đi học không ? Cơ thể tôi không được khỏe mạnh đi xe bus thường bị say xe ? Vậy tôi than đi xe bus nó khó khăn quá cũng gây phản cảm cho bạn sao ? . Nếu bạn không muốn nghe hay chưa từng trải qua chuyện này thì đừng vào topic này rồi bảo mình so sánh này nọ . Xin lỗi chứ bạn biết cái cảm giác mang sida trong người nó như nào không mà so sánh ? Bạn có biết cái cảm giác dẫm vào xilanh của bọn nghiện chích hút rồi nó như nào không ? Bạn đã hỏi thì mình trả lời : Tôi chưa hề trải qua cảm giác đó và chẳng ai phải muốn , nhưng cái cảm giác của tôi lúc này vậy bạn có hiểu dùm cho được không ? Tôi lại hỏi lại bạn 2 câu bạn hỏi ? và hỏi thêm bạn đã từng trải qua cảm giác giống tôi chưa ? P/s: Có lẽ bây giờ cs của mình sẽ thay đổi nhiều , việc học là nhiệm vụ quan trọng nhất , hy vọng gia đình kiếm cho con xe TQ phục vụ việc học tập vậy .
Bạn đừng so sánh hai chuyện với nhau Mất xe, dù bạn có mất ô tô đi chăng nữa,bạn vẫn còn cả đời để có thể kiếm lại Còn bạn nghĩ đạp vào xilanh thì sao ? bạn mất 1 chiếc xe cảnh cổng cuộc đời có đóng sập lại ngay trước mắt bạn ko ? 4 năm trước chẳng may tôi dẫm vào 1 chiếc kim tiêm, nguy cơ phần nhiều là của bọn nghiện chích hút, để rồi suốt 1 tháng sau đó phai tiêm thuốc chống phôi nhiễm Lấy độc trị độc, chắc bạn hiểu, cả thằng trời tôi tiêm và uống thuốc độc vào người, bạn nghĩ cơ thể tôi ra sao ? như thế nào ? Chẳng biết như nào , đến tận bây giờ là 1 thằng con trai 22t tôi vẫn sống khỏe mạnh và bình thường, nhưng tôi vẫn ko có đủ can đảm để mà đi xét nghiệm máu ... :) Tôi không tranh cãi với bạn , có thể bạn buồn, thất vọng nên như thế, vậy thôi, chúc bạn sớm trở về với c/s bt
Chia buồn cùng chủ topic. Thôi kiếm con xe ghẻ đi tạm vậy. Khi nào ra trường kiếm tiền mua lại con khác. Âu cũng là bài học đi đâu nhớ khóa xe cẩn thận. Tuy nhiên cũng không nên quá chán nản, suy sụp quá- sự việc đâu phải quá nghiêm trọng và hơn hết là có chán hơn cũng đâu giải quyết đc gì
mới mua sao lại biển 54 nhỉ mình tưởng biển 56 chứ , mùng 2 tết mình cũng vừa bị giựt cái I 4 lúc đó mới mua chưa đc 1 tháng , 21 tr lận , cũng hiểu tâm trạng bạn , nhưng sao giờ , của mà giữ 0 đc thì giờ đành ngậm ngùi xài 1202 chờ ngày mua lại thôi bạn à , chia buồn cùng bạn T_T
Mới mua ở HCM thì biển 59 chứ nhỉ ? Mình cũng vừa mua con LX, sáng đi làm để ở nhà chủ quan để cả chìa khóa trên xe luôn. Đọc bài này sợ thật. Mà bạn nào cho biết gắn GPS cho xe máy bao nhiêu ko ?
Hình như mua cái thiết bị >3 triệu tùy loại và hàng tháng/năm phải trả tiền ( kiểu như thuê bao điện thoại ~ 1 triệu 1 năm gì đấy ). Lên mạng tìm sẽ rõ hơn.
Thôi , của đi thay người bạn a , chứ đi toi cái mạng thì còn khổ hơn . Sau này kiếm lại cũng được . P/s : Hiện h có thiết bị theo dõi và điều khiển xe máy từ xa qua GPRS đó mọi người . Ko phải GPS đâu . GPS mắc lắm . Kì trước mình xem trên báo thấy khá hay và nhiều chức năng . Giá cả lại rẻ nữa . Ai có xe đắt tiền thì nên sắm 1 bộ http://tuoitre.vn/Nhip-song-tre/413300/Gan-“nao”-cho-xe-may.html
@hoande12 : dù có dẫm xilanh của bọn nghiện đi nữa thì tỷ lệ bị dính cũng thấp lắm đừng lo , thằng bạn mình cũng bị dính 1 nhát , nhưng xét nghiệm thường xuyên đến bây giờ 3 năm mà chẳng sao cả @chủ thớt : mất cái xe thì cũng buồn nhiều làm gì ,, nhà bạn đã mua cho bạn hẳn 1 con LX thì ít nhiều gia đình cũng khá giả, cứ nói thẳng , đặt vấn đề cho gia đình biết.. bạn cứ thử đi làm ... tự lập , dành đc ít tiền mua con wave để đi làm rồi mất thì mới biết là buồn thế nào từ đấy cũng rút kinh nghiệm là mua xe đắt tiền thì nên mua còi báo trống trộm xin 1 tí mà lắp vào, đi chơi đâu thì tránh đi một mình chỗ vắng vẻ khi đã muộn , chỗ mình ở có nhiều công nhân đi làm mỏ than về , làm ca 2 đi về bị bọn nó đập thanh gỗ vào thẳng mặt để cướp xe đấy ,, ở chỗ ở thì cố gắng giap lưu nhiều với hàng xóm , vẫn biết nhiều người quan điểm là sợ hàng xóm cũng trọ như mình nhưng phải biết cảnh giác và họ cũng là những người đảm bảo an toàn cho mình khi vắng nhà đấy << kinh nghiệm đời sinh viên đấy
Một lần nữa cảm ơn các bác đã chia sẻ, xe mình mất tại nhà, nên gia đình là người biết đầu tiên . Tuy ông già không đánh đập mắng chửi nhưng trong thâm tâm thì chắc người cảm thấy sốc nhất vẫn là cha tôi , việc mất xe là điều không thể ngờ tới . Nhà khá giả thì mình không dám nhận, nhưng bây giờ muốn có chiếc dream hay chiếc wave đi cùng là một ước mơ . Hiện tại thì cũng đỡ choáng váng hơn rồi , vì đã có bạn bè động viên . Nhưng mình vẫn muốn khóc lắm, sao tôi yếu đuối thế này . Tôi đã làm khổ chính bản thân, chính cha mình các bác ạ. Nhìn vào góc tường , nơi chiếc xe máy yêu quí của mình hay để đó nay không còn nữa . Chẳng biết làm sao bây giờ nữa ! . P/s : Cảm ơn cảm ơn rất nhiều mọi người đã động viên . Thôi thì của đi thay người . Mình chẳng thể trách cứ ai ngoài bản thân cả, chỉ có một vài lời khuyên các bạn chưa mất xe hãy cảnh giác cao độ. Để lúc đấy bạn sẽ không phải ở trong trường hợp của tôi. Thế mới biết kẻ gian luôn ở khắp mọi nơi . @hoande12: trước tiên mình xin lỗi bạn, mình không biết là bạn đang ở trong tình cảnh như thế . Đúng là mình buồn lắm, thất vọng vô cùng, đây có lẽ là biến cố lớn nhất trong đời mình . Còn quãng thời gian phía trước thì mình chưa biết . Hy vọng bạn hiểu và thông cảm cho mình. Bạn cũng là người từng trải qua những việc đau khổ như thế , nếu bạn có thể chia sẻ với mình thì tốt quá!.
Đừng trách mình nữa bạn ơi, nếu bạn bỏ đi ra khỏi nhà mà cửa ko khóa, xe ko khóa cổ mà bị mất thì cái đó mới gọi là đáng trách. Đằng này là cái số cả bạn à, nhỡ lúc đấy bạn cùng xe ra khỏi nhà, ăn trộm bẻ khóa vào nhà bạn thì nó sẽ làm những gì ? rồi tới cả gia đình bạn nữa. Lúc giao thừa mình đi xem pháo bông ở đường Nguyễn Huệ đi cùng với bạn bè cũng đông lắm, mà còn bị giật túi xách, trong đó đủ cả : dt , giấy tờ , bóp , tiền , card, đồ cá nhân.. đủ thứ luôn , lúc đó cũng chết lặng luôn chứ biết nói lời nào đâu. Nhưng mà bây giờ thì đâu vào đấy rồi, đừng buồn nữa.
chia sẻ với bác, động viên bác của đi thay người thôi. nhưng bác vẫn chưa khổ bằng con em họ mình, nhà nó thì nghèo, vừa đỗ đh xong, bố mẹ nó bán hết lợn ở nhà đi để đầu tư cái laptop cho nó đi học, mới mua về chưa đc 1 ngày, hôm sau thằng hàng xóm(mới ở trại về) qua trộm mất luôn, báo công an vô ích nên xác định là mất luôn rồi, nó còn shock và bàng hoàng lắm, đau
2 năm trước mình cũng bị mất chiếc xe JU yêu quý, tâm trạng lúc đó của mình cũng tồi tệ lắm. Đi lang thang từ sáng đến tối mịt mong tìm lại được chiếc xe của mình, chay đôn chạy đáo ra CA phường - quận khai báo để cho mình cái huy vọng gì đấy. Đêm về nằm suy nghĩ không biết rồi những ngày sau mình đi học bằng gì, xe bus ư. Trời !!!!!! Đang có xe máy đi bây giờ đứng chờ, chen chúc nhau trên chiếc xe bus rồi lại cảm thấy ngượng ngùng xấu hổ ( các bác cứ ném gạch ) khi đứng đợi xe. Nhưng đi học vẫn là quan trọng nhất và mình quyết tậm bỏ qua sự ng2 xấu hổ đó, bây giờ mình ngày nào cũng đi xe bus này.
chia buồn, nhà mình cũng từng mất xe tuy chỉ là wave nhưng nó là pt làm ăn của nhà lúc đó, thế là nhà mình phải chuyển qua xe đạp để tằn tiện rồi cũng mua dc xe, nếu chỉ đi học thì xe đạp cũng dc nhà xa trường thì đi bus thôi. hôm đó giả sử bạn hay người thân bạn phát hiện ra thì thằng trộm nó sẽ kô để yên đâu, cùi kô sợ lở mà, mất xe cũng tiếc mà lỡ người thân có sao thì mệt lắm
Gia đình bạn vậy là hiền rồi đấy. Khi tôi bị mất xe,gia đình tôi mắng tôi suốt 1 ngày, gia đình tôi trách tôi, gia đình tôi chửi tôi, ba mẹ tôi chửi tôi rất nhiều, chị tôi thương tôi nên không nói với tôi câu nào, cảm giác của tôi lúc đó còn hơn bạn rất rất nhiều. Bạn mất xe tay ga, tôi chỉ mất wave, nhưng wave mà tôi có là cả 1 tài sản của ba mẹ tôi, của gia đình tôi. Nói chung tôi rất hận bản thân mình, và rất buồn. Nhưng tôi biết, xe mất người còn, tôi phải ráng kiếm lại những đồng tiền quý báu để ngày nào đó mua lại 1 chiếc xe khác. Và tôi mnog rằng bạn đừng buồn nữa, xe bạn mất, gia đình bạn buồn nhưng gia đình bạn thương bạn, sao bạn không thử nói với bạn bè. Bạn bè tôi khi biết tôi mất xe đã động viên khuyến khích tôi rất nhiều, còn gia đình tôi chửi tôi là vì thương tôi, sao bạn không nghĩ tích cực tí,cái gì đã xảy ra cũng đã xảy ra, cái gì đã đến đã đến, bạn không nên suy sụp vậy nữa
Thôi bác ạ! Dù gì cũng đã mất rồi! Đau buồn cũng chẳng tìm lại xe! Có lẽ mình chưa bao giờ mất những thứ giá trị như thế nên không thể hiểu được cảm nhận được cảm giác của chủ topic và một số bạn trong này nhưng các bạn hãy cố lên! Mất một chiếc xe nhưng ta phải tự hứa với mình sẽ làm việc thật chăm chỉ để kiếm lại 10 chiếc xe Lần sau hãy cẩn thận hơn với tài sản mình dù bất kỳ ở đâu! Bạn có thể đứng trước mặt những người thân của mình và xin họ tha thứ vì đã không cẩn thận rồi hứa với họ sẽ tự kiếm tiền để mua lại chiếc xe khác! Mình tin họ sẽ thôg cảm và cổ vũ cho bạn!
của đi thay người. Con bạn mình hôm qua 2 chị em đi chơi cũng mất chiếc AB. Được cái gia đình cũng có điều kiện,mẹ nó động viên bảo mua cho 2 chị em mỗi đứa 1 cái xe đạp điện:(
cố lên đi bạn , đừng bi quan nữa ko biêt ở đây có ai như mình ko == , cách đay mấy tháng mất chiếc wave vàng bị chửi rất nhiều , lại thêm vừa bị thất tình nữa , cảm giác của mình lúc đó là buồn đến cùng cực vô cùng , chỉ muốn chết đi cho rồi == , may là còn người động viên chứ ko chắc ...