Tự nhiên đi vào làm quen rồi đi ra à bác .........lại còn có bà thợ may ngồi đó nữa chứ :( p/s: Có bác nào có cách nào tự nhiên hơn ko nhỉ.........hay hôm nào rảnh ra đầu cổng trường em ý......chờ lúc tan học rồi rủ đi uống nc nhỉ<<<như này chả khác gì mấy thằng lông nhông ngoài đường . ___________Auto Merge________________ . Nếu hỏi mà em đó ko cho thì lúc đó nên xử lí thế nào bác......chẳng lẽ bảo uh thôi lần sau anh xin à
Theo lý thuyết thì may đồ thì chắc bên nhà may có số đt của em ấy... Giả qua xin rồi call lên giả bộ hỏi em có phải may a b c ở nhà may x y z (a b c là giả, x y z là tên thật nhà may) tất nhiên là em đó bảo ko phải và thế là bảo để check lại rồi 5 ph sau call lại giờ thì hỏi cái món đồ thật em đó may và hỏi luôn chừng nào em lấy đc. Thế là canh bữa em tới lấy bắt chuyện thôi và tất nhiên là khỏi xin số đt rồi Cách này quá tự nhiên... nhưng phải có sự giúp đỡ bên kia muh chắc ko vấn đề gì đâu :)
Vấn đề khá là dễ dàng, nếu em ấy còn quay lại nữa thì ... Cứ vào tiệm may của bác, đứng đó hằng ngày, phụ giúp, lúc em ấy có lại thì niềm nở tiếp đón, tận tâm vào Đánh vào tâm lý của em ấy là thấy có anh chàng này giúp đỡ quá :P Rồi xong thì tiện thể nếu em ấy có để lại sđt thì có gì nt, gọi luôn. Vài ngày sau nữa thì ... chắc bác tự biết Có con nhỏ nào mà dễ dãi đến nỗi chấp nhận đi uống nc với 1 người ko quen ko nhỉ Làm theo cách của sếp DM thì thua rồi
bác nào cũng bảo vào nhà may xin sdt nhỉ ........ thế h xin số+ tên xong.......gọi điện làm wen này nọ......xong hẹn đi cafe cà pháo......xong nhỡ em ý ko đồng ý thì say goodbye à......cùng trong 1 ngõ hôm nào cũng chạm mặt rồi như này suốt ngày phải tránh nhỉ :(
Quán thuê nhà của bác thì sợ cái gì mà ko xin đc số đt. Mà ko xin cũng ko sao, lúc nào em đến thì lân lân la la sang kiếm cớ tán nhảm gì đếy ( với ai cũng đc) mắt ngang mày dọc xem tên em nằm ở tờ nào chở thời cơ ta ghi lại. Lúc em về thì lanh chanh ra dắt xe hộ. Tổng hợp 2 cách ổn nhất imo ^^ Mà cơ bản nhất dẹp cái ngại đi, cứ ngại mãi mà đòi làm quen với gái sao đc.
Chứ ko vào thì còn cơ hội nào khác nữa mà xin ==" Cứ ngại thế này, cơ hội ngay trước mắt mà ko chịu cố gắng thì thế nào cũng thất bại, sau này cũng hối tiếc cho mà xem Nói thật với cậu là ai đi cua gái hay gì cũng ngại cả, nhưng từ từ rồi quen thôi
Đứng trên gát cầm cái khăn tay đợi em đi qua, nhắm cho chính xác chút rồi vức xuống chỗ em đó. Rồi em nhặt đem lên công chúa lụm khăn tay cho hoàng tử
sáng mai ra hàng may xin sdt+ tên của em ý.......hết sáng mai thỉnh giáo các tiền bối tiếp Cố gắng làm quen để thứ 7 đi chơi :P
Đừng mang cái tư tưởng làm quen gấp để rồi thứ 7 đi chơi. Cái gì đến dễ, đi dễ. Cái j có khó khăn mới biết quý trọng, mới dễ bền lâu đc. Chúc may mắn
vào hỏi tiệm may,khéo mồm có khi còn xin được cả số đo 3 vòng ấy chứ có số đt rồi thì dễ,nhiều cách làm quen đã được các bác nêu ra rồi đấy
trước nghe kể có 2 anh nào đó, đang đi trên đường thấy 2 em xinh lắm, xáp xe vào làm quen. 2 em nó mặt lạnh bỏ đi, 2 anh vẫn cứ bám theo, một hồi cỡ mấy mươi phút 2 em chịu vào quán cafe nói chuyện. thế là quen. Chai mặt
^ Ko hẳn cậu, các bậc tiền bối đã dạy, cứ có một nụ cười và làm cho em nó cười theo thì thế nào chẳng đầu xuôi đuôi lọt :P *PS: mà 2 anh chạy xe đúng là chai thật
Giãn giãn ra ko cháu nó sợ bác ơi. Dân tình ngồi đọc mà còn hãi đêy này. Giờ mà thế này thì nếu 2 em nó ko bị ngu thì lại chả 1.cho hít khói 2. La lớn đề phòng cướp, dê v.v...
Có khi nó chửi cho như dog. Nhiều anh lãng mạn không phải lối thành ra vô duyên, mà chai mặt lần mò theo nó hô hoán gặp phải đúng quân dân anh hùng nó táng cho mềm xương mà đi về