[spoil]Chương VII : Awakening romance … Và hình như nó cũng đã thuyết phục được lão già Albert … Tuy không có biểu hiện gì nhưng nhỏ Pearl và lão đã dừng việc nâng cấp cho chiếc xe của tôi . Điều này thật không hay chút nào vì tôi cần phải tiến bộ hơn nữa để có thể đánh bại bọn chúng và dành chiến thắng . Mà tiến bộ sao được khi chiếc xe vẫn còn trùm mền trong garage , tiến độ đến ngày thi đấu tự nhiên bị dừng lại , đẩy nhanh sao được khi hiện giờ Pearl còn không nhìn mặt tôi chứ đừng đề cập tới việc hai người nói chuyện với nhau . Một mình một góc trong garage , càng suy nghĩ , tôi càng cảm thấy cuộc đời mình thật bế tắc , ngồi một hồi lâu cũng không thể nào thoát khỏi cái vòng lẩn quẩn , tôi lại nghĩ về những chuyện xảy ra với chính mình , với những người bạn , và cả giấc mơ hôm trước … Nói về giấc mơ ngày hôm trước , tại sao người cứu mình là Yumi lại không có ở đó , mà thay vào đó lại là Pearl ? Trong lúc tôi chỉ có một mình thì chỉ có cô ấy kề bên , kể cả cái chết ? Pearl trong lòng tôi bây giờ và Pearl của hai năm trước có gì khác , hình ảnh cô gái ở thư viện tay chân lóng ngóng ngày ấy và bây giờ !? Chẳng lẽ mình đã … Mà chắc gì đã thế , bạn bè quan tâm tới nhau là chuyên thường thôi , có gì đáng để kể chứ ? “ Cơn bão im lặng ” trong Silence Café không làm tôi thấy sợ mà trái lại nó còn làm tôi cảm thấy ấm áp vô cùng , cái cách của Pearl không dữ dội như Yumi … Yumi đem lại cho tôi cảm giác trước đầu sóng ngọn gió , thì Pearl lại hiền hòa bấy nhiêu , cảm giác yên bình ấy mà Pearl đem lại khiến lòng tôi bây giờ không bình thường chút nào … Nhưng dù sao thì con gái vẫn là con gái , Yumi cũng sẽ có lúc mềm yếu , Pearl cũng vậy … Cũng sẽ có lúc nó cứng cỏi và kiên quyết như lúc này đây , và cũng sẽ có lúc bạn nhận ra rằng : “ Dù bạn có thông minh đến đâu , trí tuệ của bạn của bạn có thể thắng được Deep Blue X28 siêu máy tính , thì bạn cũng có thể nào đủ trình độ để đoán được con gái cảm nhận ra sao , về cái khoản này thì chỉ có chúng nó và trời biết mà thôi ! ” … Nếu bây giờ , có ai đọc được những dòng suy nghĩ này của tôi sẽ cười phá lên rằng tôi bị điên , nhưng thử nghĩ mà xem , bạn bè với nhau hơn hai năm trời mà nảy sinh thứ “ tình cảm đặc biệt ” thì đã sao ? Mà ai biết được nó có suy nghĩ như mình không , chỉ có trời biết … Và có lẽ , trời còn biết nhiều thứ hơn tôi nghĩ nhiều … Chẳng là ông Albert có việc bận phải đi nên gara phải đóng cửa một ngày thứ bảy tuần này . Thay vì ở nhà học bài thì tôi lại muốn rủ Pearl đi chơi cùng một chuyến . Nhưng không như tôi tính lúc đầu , con nhỏ quái ác này lại rủ thêm bà Yumi , một phần là nó vẫn còn giận tôi , thứ hai là nó muốn hỏi Yumi về việc hôm bữa , thứ ba là nó muốn cả nhóm hiểu rõ về nhau hơn … Ở trường tôi cũng không thân với ai vì không ai cùng sở thích , chính vì vậy , tôi là đứa con trai duy nhất trong đám , nghiễm nhiên thì luật vẫn là luật , chi phí mọi thứ đều từ tiền túi của tôi , con trai mà ! Chính nhờ chuyến đi này tôi cũng hiểu hơn về Yumi , nó vẫn thế … ít nói , lạnh lùng nhưng hôm nay , lần đầu tiên tôi thấy nó không quát tháo , không cà khịa người khác , nó cũng bớt kiệm lời hơn với Pearl , hôm nay nó rất là… con gái . Dĩ nhiên người vui nhất hôm nay vẫn là Pearl , vừa được đi chơi , nó vừa tranh thủ “ moi ” tiền túi của tôi coi như trả thù . Để cho đỡ tốn kém , tôi chọn một khu trung tâm giải trí lớn ở trung tâm Aries cách chỗ nhà lão Albert khoảng 12 km xe buýt , và như tôi đã nói , hôm nay vui nhất chỉ có Pearl . Không phải là Yumi và tôi không cảm thấy hài lòng về chuyến đi , cũng đã lâu lắm rồi chúng tôi không được nghỉ ngơi như thế này … Cũng một phần vì Pearl chưa bao giờ được đi chơi như thế , mà bởi vì một lí do : Tôi và Yumi chẳng có hứng thú gì hết … Yumi thì nó cứ ngồi một chỗ mút kem , và khó khăn lắm Pearl mới kéo được tôi với nó lên cái tàu lượn siêu tốc … Con tàu bắt đầu lên dốc chầm chậm rồi đổ nhào xuống dưới một cách đột ngột , Pearl sợ đến khóc thét , tuy có dây an toàn nhưng nó vẫn ôm chặt tay Yumi khiến con này la oai oái … Yumi chỉ la như thế ,còn lại thì tôi và nó đều ngáp ngắn ngáp dài : “ Chẳng bằng một lần xả Nitrogen của người ta … ” ! Sang gian hàng bắn súng thì khỏi nói , Pearl chơi cùng với Yumi , và không nói chắc các bạn củng biết , bà Yumi vét hết cả gian hàng , chắc không cần nói thì cũng biết cỡ nó mà cầm tới cây súng là đủ loạn rồi … Ở cái máy game đua xe thì tôi dường như chẳng có đối thủ , cả ngày ở khu vui chơi không biết tôi và Yumi ngáp bao nhiêu lần vì chán , đi chơi cả đám là nói cho oai thế thôi , nhưng cả ba người không ai là không hài lòng về ngày hôm nay … Rồi trời cũng đã tối , cả đám leo lên xe về nhà … Yumi tạt qua công ty THE LIGHT có chút chuyện , trên đường chỉ còn mình tôi và Pearl , gió trời gần khuya bắt đầu se se lạnh , đi với nhau một hồi lâu mà chẳng ai nói gì , tôi đành bắt chuyện : - Hôm nay đi chơi bà có vui không ? - Ừ … - Pearl đáp lại , như muốn cho qua chuyện . - Không phải là cậu còn giận tôi à ? - ….. - Chẳng hiểu là nó nhiễm tính Yumi lúc nào nữa . - Cậu làm sao thế ? - Không có gì ! - Im lặng một hồi lâu rồi nó mới đáp lại … - Hôm nay , cậu cười trông rất đẹp đấy ! - Nó đã bắt đầu đi chậm lại … - ……. - À….ờ ! Mà hôm nay buổi đi chơi này là coi như lời xin lỗi đấy nhé ! - Tôi bắt đầu đánh trống lảng . - Vậy là ý cậu là chúng ta không ai nợ ai ? - Nó đứng lại và nhìn tôi … - Không , không phải ….ý tui ….à ý mình không phải là như thế …Mình…mình chỉ cho cậu thấy …là…là cậu “ quan trọng ” thế nào với tôi thôi … - …… - Gò má nó bắt đầu ửng đỏ lên , làn gió nhè nhẹ thổi bay tóc đó dưới ánh trăng nhìn dễ thương vô cùng , thật là tức , sao hai năm trời chơi với nó mà mình lại không nhận ra nhỉ ? - Dù cậu là ai , thì đối với tôi … cậu cũng sẽ….mãi là….BẠN !!! - Vừa nghe xong hết câu , nó cười khúc khích , còn tôi chỉ muốn chui xuống đất cho đỡ quê …. - Đồ ngốc ! - Một cánh hoa bên bờ tường rơi xuống , nó chìa tay ra đón lấy , thật là khác với thường ngày khi người nó lúc nào cũng lấm lem dầu nhớt … Nó gắn hoa vào bên hông cái nón len đang đội rồi bước tới gần chỗ tôi … - Cậu ngốc lắm ! - Nó cười với tôi , đưa một nụ hôn nhẹ lên môi của tôi , rồi nó chạy đi …. Tình huống bất ngờ như thế , tôi chỉ còn biết đứng như chết trân ngay tại chỗ , phải đến năm phút sau tôi mới hoàn hồn trở lại …. Bây giờ tôi mới thấy , tại sao đêm nay trời đẹp thế …[/spoil] Bây giờ mới xong cái Chap 7
^ Cái chap này bắt đầu có vẻ có "mùi" rồi này! Câu truyện được đột ngột dịu lại, như 1 dấu chấm lặng trước "cơn bão hành động" sẽ đến! Từ chỉ có "đua xe", đã đi sâu vào các mối quan hệ của con người rồi! Hay lắm bạn Kitr à! I like it! Tự nhiên, làm mình cũng muốn làm cái anh chàng trong truyện này! Giải quyết mối quan hệ "tay 3" này sao ta
[spoil]Chương VIII : Midwinter . “ Together , we can shine and rule the world …” Cũng đã hơn một tuần kể từ ngày Pearl lơ đi mọi cố gáng thuyết phục trở lại đường đua mặc dù chuyện của tôi và nó đã “ vượt trên mức tình bạn ” cũng lâu rồi .. Nhưng hễ cứ mở miệng tới chuyện xe cộ là nó liền lơ đi chỗ khác , vì thời điễm ấy cũng đã gần kề , tôi cần phải nhanh hơn , cần phải tiến bộ hơn để đánh bại mọi thủ , nhưng trước tình hình như thế , trong khi nó thì chẳng muốn đề cập gì tới chuyện tàu xe gì hết … Bây giờ thi hai đứa đi chung với nhau cũng nhièu mà sao thuyết phục nó lại khó đến thế … Thời gian càng trôi qua từng ngày một bao nhiêu thì tôi nóng ruột bấy nhiêu . Và trước một hoàn cảnh như thế . tôi đành tìm tới Yumi với hy vọng nó sẽ chịu “ sửa chữa ” những lời hôm trước nó đã nói với Pearl hôm trước , dù sao thì tụi con gái nói chuyện với nhsu thì cũng dễ hơn … Thời tiết giữa đông trời se se lạnh , kèm theo một cơn mưa buốt buốt giữa đông làm tê cứng đôi bàn tay khiến đường phố càng vắng hơn như lúc này đây , khi tôi bước chầm chậm xuống phố … Hôm nay không khí xung quanh thật là buồn tẻ , trước mặt tôi là công ty THE LIGHT , và không khí ở đây còn chán hơn … Người ta nói Yumi đã nghỉ làm ở đó chừng nửa năm vì bận học hay vì lí do gì đó , nó cũng chẳng nói ai . Theo địa chỉ mà ông trưởng phòng đưa cho , Tôi xách theo cây dù và đi ké người khác tới vùng ngoại ô nằm riêng biệt với khu trung tâm thành phố … Nhà của Yumi rât lớn , theo như tôi đoán thì nhà nó thuộc dạng giàu nhất nhi ở đây , và nếu nói tẩm cở quốc gia thi cũng đúng … Nhưng nếu như vậy thì….tại sáo còn đi làm kia chứ ? Phài đến một hồi lâu thì tôi mới thu hết can đảm để bấm chuông cửa , tưởng tôi là khách trú mưa nên họ cũng mở cửa để tôi vào … Nếu tính luôn cả giá trị cây cối ở đây thì cái sân cũng cỡ tiền xây sân vận động chứ chẳng chơi . Căn biệt thự của nó thể mua đứt cả mấy trái tên lửa chứ đừng nói là xe hơi đời mới . Ngồi một hồi lâu thì tôi mới hỏi về Yumi , người làm của nhà này nói nó đã bỏ đi mấy ngày nay chưa thấy về … Hình như người trong nhà chẳng ai biết nó đi làm thì phải ? Vì biét tôi nắm khá rõ thông tin về Yumi , cha của nó - ông chủ đã kể hết mọi việc về nó cho tôi nghe , giọng kể của ông cứ trầm trầm qua từng câu nói và đều đều lẫn trong cơn mưa làm câu chuyện đã buồn như càng buồn hơn … Từng sự việc qua những lời ông nói hiện lên trong đầu tôi như một cuốn ohim cuộc đời … Và có lẽ ông ấy cũng sẽ không bao giờ quên cái cảnh người bạn mình nhắn những dòng tin cuối cùng của cuộc đời khi bị kẹt trong ngôi nhà đang bốc cháy cho tới lúc ông ta nhắm mắt … Còn việc tại sao có chuyện nó đi làm ở công ty THE LIGHT thì ông không biết , mà nhắc đến đây , dường như mặt ông ta nhíu lại , hằn rõ nếp nhăn như nhớ ra chuyện gì đó … Hình như đã có lần ông gặp chị của Yumi , và nó cũng làm ở THE LIGHT … Liệu việc này và việc của Yumi có liên quan gì với như không , tình hình như thế nếu tôi có kể thêm thì mọi việc sẽ rối thêm . Nên tôi đành đứng dậy đi về . Cuối cùng thì tôi cũng đã hiểu ra mục đích của nó là đưa cái “ thế giới ngầm ” đó ra ánh sáng , còn không thì nó sẽ sống chết với ZNA để trả thù cho gia đình … Vì vậy , nó đã làm cho Pearl từ bỏ để không làm chúng tôi phải liên lụy, dù nếu thm gia thì có lẽ tính mạn tôi cũng sẽ khó bảo toàn như lời nó cảnh báo … Tôi liền kéo Pearl vào một góc rồi mới nói lí do : - Này Pearl ! Cái chuyện tham gia cuộc đua ấy … - Tôi đã cấm cậu nói về chuyện đó rồi mà ! - Nhưng … - Tự nhiên đứng trước nó tôi chẳng nó được lời nào ra hồn cả . - Cũng chỉ là vì tôi không muốn cậu gặp nguy hiểm mà thôi … - Thế còn Yumi thì sao … ? - Nghe tới Yumi , nó tròn mắt nhìn tôi không hiểu chuyện gì đã xảy ra , tôi đành phải kể hết cho nó nghe , chưa kể được một nửa thì nhìn sang đã thấy nó nước mắt ròng ròng , đúng là đồ con gái … Và khi nói câu này , dĩ nhiên là tôi vẫn phải trừ Yumi ra trước rồi , chợt thấy tội nghiệp cho nó , nó như ngày hôm nay cũng đều do hoàn cảnh mà ra … - Dù gì thì cô ấy cũng đã từng là đồng đội và từng cứu tôi , tôi không thể để nó đi vào chỗ chết và chiến đấu một mình như thế … - Tôi đặt tay lên vai Pearl , giọng tun run … “ Tôi đang rất cần sự công tác và giúp đỡ củ cậu , và nếu có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa , tôi cũng…rất vui khi được chết ở bên cậu …” Pearl ôm chầm lấy tôi và khóc nức nở hệt như giấc mơ hôm nọ , lúc này tôi thấy con người mình thật nhỏ bé , liệu sống vì người khác có dễ như người ta từng nói , nhưng tôi biết chắc một điều , có thể chết vì bạn bè là một điều tốt đẹp nhất tôi có thể làm … Cũng như cha nuôi của Yumi lúc này , trong những lúc khó khăn , chỉ cần chúng ta sát cánh bên nhau đối mặt thì nghịch cảnh cũng sẽ qua … - Tôi xin cậu đừng cố ngăn tôi nhé … - Tôi nói với Pearl . - ….. - Lúc này thì nó vẫn im lặng ,mọi việc xảy đến quá bất ngờ khiến Pearl không biết làm thế nào vào lúc này - Nếu là cậu trong trường hợp của tôi , tôi chắc chắn và cậu sẽ làm như thế ! - Giữa đông , khi mọi vật chậm lại trong sư buồn tẻ , thì hình như người cần hơn từ chính hơi ấm của người khác … - Nhưng tôi sẽ giúp cậu được gì ? - Pearl đang đi về nhà với tôi , tôi biết nó cũng buồn vì tôi đã quyết định như thế , con gái trong tình cảm thì ai cũng ích kỷ cả … Nhưng bây giờ thì chuyện đó cũng không quan trọng , vì nó biết , cho dù có cản tôi đến đâu , thì tôi cũng sẽ đi cùng Yumi mà thôi … - Chỉ cần cậu đứng đằng sau thành công của tôi là đủ … - Vừa nói dứt câu , tôi đã phải nhảy dựng lên , vì nó đưa tay nhéo tôi một cái thật đau , bây giờ tôi chẳng còn giật tóc nó nhưng chuyển ngược lại cho nó … Vì bây giờ , nó toàn đánh tôi . Thế là chiếc xe của tôi cũng đang hoàn thiện từng ngày , với tay nghề tiến bộ của Pearl thì chiếc Toyota G2011 của tôi bây giờ cũng có thể ngang ngửa với Yumi và Robert , nhưng tôi không lo về cái đấy , xe có tốt cách mấy mà kĩ năng Handing tồi tê thì cũng chuốc lấy thất bại mà thôi … Như đọc được suy nghĩ ấy của tôi , vào một ngày kia , khi tôi đến garage thì Pearl đã chờ sẵn ở đó từ bao giờ … - Xe của cậu tôi đã nâng cấp xong rồi đó , giỏi không ? - Pearl nháy mắt cười với tôi , còn cái tài năng của nó thì miễn bàn … Nhưng hôm nay garage không giống với mọi ngày , bên cạnh xe tôi là một chiếc xe khác , một chiếc Mitsubishi với toàn decal họa tiết , header và spoil được bọc lớp Carbon trên nền trắng càng làm tăng nét sang trọng cho nó , trời đang sáng nên tôi không biết Neon của nó màu gì nhưng tôi chắc là đẹp hơn chiếc xe màu xanh của tôi …. Chiếc xe này cũng phải cỡ 45.000 USD là ít … một con số xa xỉ , nhưng Pearl lại làm vỡ mộng tôi thêm lần nữa : “ Nhìn gì , xe tân trang đấy ông , tôi làm cả mấy ngày nó mới được như thế đấy …” Hic ! Hóa ra xe mình xấu và yếu nhất nhóm sao ? - Nhưng cậu đừng lo , bây giờ xe cậu húc bay cả xe Robert còn được mà . - Nghe nó an ủi thì tôi cũng an tâm phần nào …. Và có lẽ hôm nay không chỉ có thế , nó đứng chờ tôi vì nguyên do khác . Pearl luôn mang cho tôi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác : - Chiều nay , cậu đi với tôi tới nhà Caz nhé ? ….[/spoil] Nói thiệt thì theo như story truyện này , các phần viết tậm trạng thường là không dược dài thì phải =.="
Có là được rồi, cần gì dài, để mình coi bắt đầu vào cuộc đua sẽ đua như thế nào. Circle, Run out hay Drift đây
Sax, đến đây, thì "tôi" phải gọi Pearl là "Pearl" 1 cách thân thương và trìu mến chứ! Sao lại "nó" này "nó" nọ 1 cách thô lỗ thế kia! Chỉ cần tự nhiên thay đổi cách xưng hô 1 tý thôi, là đảm bảo sẽ làm người đọc sẽ ồ lên 1 cách thích thú: "à thì ra..." và tủm tỉm cười đó! Đâu cần phải "nói hoạch toet" thế này thế kia thì người đọc mới "đoán ra" đâu! Hấp dẫn người đọc bởi những điều thú vị, trong những câu văn, những cách miêu tả phá cách 1 tí tẹo, tưởng như nhỏ, ko đáng quan tâm nhưng lại rất có giá trị gợi tả! Đua đê!
[spoil]Chương IX : Caz … Chiều hôm đó , tôi và Pearl tới nhà Caz … Một căn nhà không rộng lắm chỉ có một mình cậu ta ở đó , trước đây tôi có nghe một lần vè Caz , năm 19 tuổi khi đang trong giờ học thì cậu bị ngất , các bác sỹ đều cho rằng nếu không phẫu thuật thì cậu sẽ chết … Một phần cũng vì không vì không muốn làm phiền gia đình do cha cậu ta mất khi cậu còn bé , bé đến nổi cậu ta cũng chẳng ấn tượng gì mấy , bao nhiêu cực khổ dồn hết lên đôi vai người mẹ … không muốn bà phải khổ nên Caz dọn ra ở riêng để khỏi phiền mẹ và em gái , vừa tiện việc học hành … Vừa vào bên trong ngôi nhà thì một anh chàng có thân hình trông có vẻ không giống ốm yếu vì bệnh tật như tôi tưởng , một anh chàng với mái tóc đen nhánh gọn gàng , và rất tiếc phải nói ra điều này là … hắn đẹp trai vô cùng , đứng bên cạnh hắn thì tôi dám chắc tôi với hắn được so sánh như vàng miếng với vàng lá vậy , nhưng tôi chưa kịp buồn thì Pearl đã giới thiệu tôi với hắn . Hắn nhìn tôi như dò xét điều gì đó … Và bây giờ tôi mới để ý là hắn đeo một cái máy trợ tim bên người , chắc là nhà trường tặng , hắn học trên tôi và Pearl một khóa nên tôi cũng chưa từng gặp hắn lần nào cả … Nhưng Pearl thì nó hòa đồng hơn tôi nhiều , ở trường thì nó nhiều bạn hơn bất cứ ai , và Caz cũng là một trong số đó … nhìn qua thì hắn ăn mặc cũng xoàng như bọn tôi : Áo shirt sọc caro đi kèm với quần Jean , cách ăn nói thì cũng tạm ổn … Mà nói chung thì hắn ăn đứt tôi về mọi thứ …. Và cứ thế , cậu ta nhìn tôi một hồi lâu , rồi quay sang Pearl : - Hai người kiếm tôi có gì không ? - À ! Bọn em cần anh giúp một chuyện … - Rồi Pearl kể cho Caz , cậu ta không nói gì . chỉ gật đầu một cách từ tốn . - Vậy chuyện này cậu tính sao , cậu giúp gì đươọ cho “ bọn tôi ” . - Tôi hỏi , và cũng không quên nhấn mạnh hai chữ ấy nhằm “ nhắc khéo ” hắn … Biết ý của tôi , Pearl kín đáo đưa mắt lườm tôi một cái , nhưng có vẻ Caz không chú tâm vào chuyện đó , cậu ta tiếp tục vào vấn đề chính … - Tôi sẽ tham gia cùng với Cris … - “ Cái gì ? Hắn mà tham gia cùng tôi á ! ” … Tôi dường như nghe tai mình ù đi … như đọc được suy nghĩ của tôi , Caz nhếch mép : “ Đừng nhìn tôi như thế , với kỹ năng Handing của cậu hiện giờ , thì cậu có xả ¾ Nitrogen lúc xuất phát thì cũng còn lâu cậu mới hạ được tôi … ” - Caz cười ranh mãnh . Vậy là ngay từ đầu , hắn đã biết là tôi sẽ đến để nhờ vả … Nhưng bây giờ cũng chẳng có thì giờ để mà tự ái , tính mạng của Yumi và cũng có thể là của các bạn tôi đang gặp nguy hiểm , cho nên bây giờ tôi càng phải tiến bộ hơn để giúp đỡ những người bạn của mình … Vì đây là cuộc thi nên tôi có giỏi cách mấy nhưng nếu không có đồng đội thì tôi cũng vô dụng , vì những lí do trên , tôi không muốn gây chiuyện với Caz … Xong lần gặp hôm nay , sang ngày hôm sau , trời về chiều là hắn đến garage đợi tôi , chiếc xe màu trắng bọc Carbon Pearl mượn tạm của lão già Albert , nên tạm thời Caz là chủ xe Mitsubishi R3E 2024 … Khi tôi đã sẵn sàng , trời cũng đã sập tối , Caz và tôi ra khúc gio nhau giữa xa lộ để chờ bọn dân chơi đến đua , thì ra đây là cách mà Caz giúp tôi , và tôi sẽ nhập bọn cùng với bon nó và lướt điên cuồng bất chấp sự truy đuổi của cảnh sát … Bọn này toàn dân chuyên nghiệp cho nên nếu không cẩn thận thì tôi có thể mất mạng . Chờ một hồi lâu thì một đoàn xe , gồm đủ loại , đèn xe Neon đủ thứ màu , thân xe chiếc nào cũng hoa văn chi chít , chúng nó độ xe dữ thiệt , nhìn từ xa cứ như chiến xa của quân đôi đi tới , đoàn xe này cũng cỡ trên chục chiếc nối đuôi nhau cứ thế mà đi đến dịa điểm tranh tài … Khi bọn nó vừa trờ tới thì Caz chầm chậm cho chiếc xe chắn ngang đường … Một người ăn mặc khá ngầu đưa đầu ra cửa sổ … - Này thằng oắt , còn muốn sống thì cút đi… Chỗ này không dành cho mày . - Đoàn xe dần chạy chậm lại … Mấy chiếc khác thì quây quanh bọn tôi . Người trên chiếc xe khi nãy bước xuống , không chừng phen này lớn chuyện đây . - Thằng chó ! Mày tính chọc tức anh mày à ? Vừa nói xong , thằng kia đang định giơ nắm đấm ra đánh , thì Caz lên tiếng …Người nó ướt đẫm mồ hôi , sức khỏe của cậu ta yếu thật …. - Đàn em nghe danh các anh đã lâu , hôm nay xách xe “đi dạo ” thì may mắn gặp đàn anh thì thật là vinh dự , nhưng đàn anh không chơi đúng luật chơi xe rồi đấy … - Caz cười cười , giọng nó không hề nao núng hay sợ hãi , người bị tim mà chịu được áp lực lớn như thế , chắc cậu ta phải chịu đựng dữ lắm … Trước khi ra chỗ này thì tôi thấy trong xe Caz đã để sẵn thuốc trợ tim và thuốc an thần , bất giác tôi chợt cảm thấy lo cho Caz … - Hôm nay đàn anh có thể cho tụi hèn mọn này mở mang tầm mắt thấy kỹ năng điêu luyện như người truyền tai nhau hay là hữu danh vô thực …. - Nụ cười nửa miệng của Caz đã làm lũ kia điên lên . - Vậy thì mày thách thức bọn tao à , vậy hai đứa mày có gì để đánh đổi , khác với xã hội đen - những người chơi xe như bọn tôi không bao giờ giải quyết bằng vũ lực - Tụi này thắng thì các anh cút khỏi chỗ này và mang xe ra bãi phế liệu mà đua , còn tụi này thua thì mạng sống sẽ tùy đàn anh xử … - Caz vẫn bình tĩnh mặc dù câu thở nhnh hơn , nhưng đòn đánh vào lòng danh dự của chúng đã hiệu quả . - 2:2 ! OK … Caz đi đến chỗ tôi thì thầm vào tai : “ Đừng lo vớ vẩn cho tôi nữa , hãy cho tôi thấy tài năng của cậu có xứng làm đồng đội với tôi hay không ” … Tôi nắm chặt vô lăng , trong lòng quyết tâm cho dù số phận có đưa đẩy như thế nào , tôi cũng sẽ vượt lên tất cả vì những người mình quan tâm đến trong đời … Hãy chờ tôi nhé ! Ở bên kia thì Caz ra hiệu cũng đã sẵn sàng cho cuộc chơi , báo hiệu một đêm mùa đông lạnh giá kèm theo cả lửa và gió từ trong tim của con người trong một cuộc chơi của danh dự và niềm kiêu hãnh …[/spoil] Cuối cùng cũng xong cả đống bài dồn mấy ngày không làm
xử lí hết cái chuyện tình cảm thì mấy chap sau đua điên cuồng à p/s : bận rồi , cuối tuần thi hết môn nên phải đến CN này mình mới viết được
[spoil]Chương IX-2 : Firefly . Caz ra hiệu sẵn sàng cho cuộc chơi . Hai chiếc xe kia cũng đã vào vị trí , đèn neon dưới gầm bật lên như chuẩn bị chiến thắng để lấy mạng của tụi tôi , ngó qua bên kia thì thấy Caz đang uống thêm thuốc … Vậy là cuộc đua này thì chắc chỉ có tôi đơn độc chiến đấu với lũ này là cái chắc . Rồi có một đứa con gái trạc tuổi tôi , mặc áo ngắn để hở cả một phần bụng , cái quần nó cũng chẳng khá hơn là mấy … Nó ra giữa chỗ hai chiếc xe của đội tôi và cả hai xe của nhóm kia … Chắc là hai đứa kia kỹ năng tốt nhất đám nên mới tự tin đến thế , còn tôi thì cũng không tự tin lắm về Caz . Nhưng Caz không để tâm đến chuyện đó , nó bật tín hiệu kết nối GPS liên lạc với tôi : - Ráng mà chạy nhé , tôi sẽ cản chúng giúp cậu và để làm bình phong cho cậu núp gió vượt lên … Tôi sẽ bám theo cậu , và khi cần hãy liên lạc với tôi . Con nhỏ đứng giữa bốn chiếc xe , chầm chậm đưa tay lên ra hiệu chuẩn bị … Cho tới lúc nó vụt tay xuống , bốn chiếc xe đồng loạt đề ba , xi nhan đằng sau rực sáng , tất cả lao đi với một tốc độ kinh hồn , để lại một đám khói mù mịt và con bé đang đứng … Vì bọn tôi bắt đầu đua ở đoạn đầu xa lộ nên con đường mới đâu cũng khá dễ chay , nhưng lúc này , xe cộ lưu thông trên đường cũng khá đông nên phải tránh xe liên hồi để cắt đuôi đối thủ , đối thủ xe cũng thuộc dạng đời mới nên cũng có thể so kè được với tôi và Caz … Nhưng chưa kịp cắt đuôi tên trưởng nhóm thì chiếc Aston Martin của tên còn lại áp sát spoiler của tôi , nó tăng tốc khiến bánh xe trước của nó cạ vào thân xe tôi nhằm cản địa không cho ai có thể vượt lên , Caz vẫn bám sát tôi , thấy tình thế như vậy liền vượt lện song song xe tôi , Nó kéo cửa kiếng xuống và hét lớn : - Bật Turbo lên khởi động và N2O đi - Vừa dứt tiếng , nó dùng hết sức dừng xe lại , chiếc Mitsubishi màu trắng đang lao nhanh bỗng đột ngột dừng lại , trượt một quãng , bốn bánh xe đang lao nhanh chợt bắt buộc phải dừng lại , lết trên mặt đường , ma sát làm cả bốn bánh bốc khói… Chiếc xe đang kè tôi đụng phải cái spoiler bằng Carbon do quán tính , sự việc quá nhanh nên hắn không thể phản ứng , chiếc kính chiếu hậu một bên văng ra , đầu xe chấn động mạnh hắn đành nới lỏng sự kềm kẹp , chiếc “xe tăng” bọc bằng Carbon của Caz đã phát huy tác dụng một cách tối đa , nhưng sự việc vừa rồi cũng đủ cho con quái xế kia có cơ hội kè sát chúng tôi một lần nữa … Một lần nữa chúng tôi lại bị bám sát , tên kia vẫn cố gắng tìm mọi sơ hở của chúng tôi để triệt hạ , tôi và Caz chia làm hai hướng , sẵn sàng đối đầu , tôi chạy đằng trước chặt chẻ không cho hắn và đồng bọn nó có cơ hội lên , còn Caz thì đi bên hông để cản chiếc xe kia không cho nó cản tôi , về mặt này thì Caz lợi hơn , vì chúng tôi đã chuẩn bị trước đó , còn tên đi chiếc Aston Martin bất đắc dĩ lắm mới phải làm nền cho nhóm trưởng bứt phá … Và cuối cùng , khúc ngoặt 40 độ lên đoạn đường đồi đã tới . Mẹ kiếp ! Kì này phải chiến tới cùng thôi ! Sở dĩ tôi với Caz sàng xe cản địa cốt để bọn nó không chú ý đến cái GPS trên xe ….Dường như biết được âm mưu của tôi , chiếc Aston bỗng nhiên thoát xác , lao lên chắn đường để báo cho tên kia , và khúc quanh đã tới , chiếc Aston giật hết số phanh gấp , chiếc xe bị kéo ngang ra , hắn liền tăng ga để lấy lại trọng tâm để tránh rơi xuống đồi , thân xe quẹt ngang vào thanh chắn đồi , nghe rít một tiếng dài đến tóe lửa , đang nhìn đằng sau thì một chiếc xe tải từ đằng sau , ngay khúc cua gấp như thê , thì tôi đành giảm ga để tránh chiếc xe tải …Chiếc xe tải lách tôi nên đâm thẳng vào chiếc Aston đang lao lên , một vụ nổ lớn rung chuyển cả đoạn đường , tên trưởng nhóm do đã được chắn an toàn nên đã vượt đoạn dễ dàng và draft lên trước tôi một đoạn khá xa …. Thấy tình thế bất lợi , Caz xả N2O chay đằng trước cho tôi núp gió tránh các xe lưu thông trên đường tạo cơ hội bứt lên , khúc đồi hiểm trở khiến Caz không thể chắn cho tôi cũng như “ hất ” tên kia ra khỏi đường đua … Bên tai tôi lúc này chỉ có tiếng gió và tiếng động cơ gầm thét , và trong đầu tôi chỉ có một ý nghĩ và phải chiến thắng trong cuộc đua nghẹt thở đến thắt tim như thế . Tôi sẽ trao hết cho nó tận lực những gì mình có thể làm để chiến thắng dù có đánh đổi sinh mạng này cũng đáng … Vì suy cho cùng thì đây không còn là cuộc tập luyện của tôi , mà nó là trận chiến vì danh dự của tôi , một cuộc chiến sống còn … Chiếc xe tăng của Caz bây giờ không thể phát huy tác dụng được nhiều nữa , luật đấu nhóm là một trong số ai về đích trước là nhóm đó thắng , nhưng trong cuộc đua như thế này thì chỉ khi nào không còn khả năng chạy nên cả nhóm đều chết thì thôi … Lúc này rhì tôi và Caz đang có lợi vì đã loại một người … Nhưng không nghĩa là chắc chúng tôi sẽ thắng , vừa ra khỏi đường đồi hiểm trở , vì drift nên khoảng cách giữa tôi và hắn vẫn không đổi ….. Ba chiếc đã chạy ra vòng ngoài thành phố , vì chiếc Ford của tên kia vẫn cố giữ khoảng cách để tìm cơ hội lấy mạng tôi , Caz bứt lên ép xe , lấy thân chèn tên kia , chiếc xe bị đẩy ra , một chiếc ô tô con con lao về trước , phanh lại để tránh va chạm, tên này liền tăng ga đâm thẳng , vì lực đâm chếch bên phải mép đầu xe , khiến nó lật nhào , lấy lại tay lái , hắn ủi lại xe Caz để trả đũa , chiếc Ford nghiêng trọng tâm về phía bên phải hướng xe Caz , thời cơ đã tới …. Tôi lao lên đâm thẳng nhằm loại xe hắn khỏi chiến trường … Trong bụng nghĩ thầm : Chia tay sớm bớt đau khổ nhé anh bạn …. Chỉ trong tích tắc khi xe tôi lao tới , có một chiếc xe lạ đâm ngang , lúc này thì những gì mắt thấy còn chậm hơn cả handing của tôi … Nhờ cú lách phản xạ nhanh ấy mà tôi tránh được tai họa , mẹ kiếp ! Nó đang chắn cho chiếc xe phía trước , tôi tránh được chiếc xe kia nhưng không tránh được đuôi xe của Caz , xe mình bị húc , chiếc xe có trớn đầy thêm một đoạn … Bây giờ Caz đang đi đầu , tức mình , nó la lớn : - Khốn kiếp , lũ mất dạy dám phá luật chơi … - Caz phát hiên tên lái xe chắn cho chiếc Ford là một trong số chiếc xe của nhóm đối thủ … - Ông làm vừa thôi , lên tim là mệt đấy ! Phải cố gắng sống để cùng tôi xử đẹp bọn nó nữa chứ … - Tôi cười với Caz qua bộ đàm . Nhìn từ xa , những chiếc đèn xi nhan phía đuôi xa như những đốm tàn lửa bay trong gió - Những con đóm đóm đang cháy hết mình vì tốc độ … Và tình huống trở nên vô cùng khó khăn khi lại thêm một chiếc xe nữa tới trợ giúp cho tên kia , tình thế hai chọi ba trong lúc này vô cùng khó khăn . Chiếc xe vượt lên một đoạn khá xa và rất nhanh , vì từ xa nên tôi cũng không biết đó là loại xe gì … Nó định khử Caz . Nguy rồi ! Chiếc xe lạ vượt lên gần xe Caz , áp sát vào , chớp tắt xi nhan mấy cái để ra hiệu , tôi bỏ mặc tên kia nhấn hết ga để chạy lên phụ với Caz , Chiếc xe kia phóng về trước chưa kịp lên tới nơi thì tên kia ép xe tôi vào góc , tôi buộc phải giảm ga lại còn đằng sau thì chiếc xe chắn ngang tôi lúc nãy đang lao tới , và tôi đã bị bọn chúng cô lập với Caz .[/spoil] Updating ...