Tôi ko tính làm về văn... :( Tôi thích đọc thì đúng hơn. Hồi nhỏ tôi khoái đọc văn tả cảnh lắm, nhưng từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ có ý định làm một nhà văn... Nếu bác đọc về tài liệu những ng` tự kỉ thì tôi có hết đấy. Tôi thích âm nhạc, tôi thích thơ văn (những đoạn tả cảnh), tôi thích sự trực giác..... Những cái gì về tự kỉ tôi đều có. Nhưng tôi chưa bao giờ nhận tôi là mắc bệnh nặng tự kỉ. Tôi ko dám chắc chắn tôi có tự kỉ ko :( Vì tôi chưa đi khám, do cũng ngại ra dg` thôi bác. Và điều nữa là đừng xem tôi là một thằng tự kĩ :( Vì diều đó ko hay chút nào đâu, tôi chỉ nhận mình là ng` giao tiếp kém trong xã hội. Một loại giống giống kiều NEET ở nhà riết rồi ko còn khả năng giao tiếp kiểu kiểu như sợ ng` lạ và lâu lâu nói chuyện với người thân ko ở cùng nhà ghé chơi nói chuyện cũng cảm thấy sợ hãi... Nói chung, tôi ko phải là thằng tự kỉ :( Nên dùng một câu văn chương hơn là "tôi là một thằng giao tiếp kém" và chỉ thế thôi :( PS: Hên là ko uống thuốc suốt đời như mấy thằng tự kỉ. Chắc mốt tập ra đường là quen thôi... Nhưng tôi cũng chả muốn chui ra khỏi cái vỏ óc này. Tốt nhất là ở trong căn phòng nhỏ của tôi như cái tường thành bảo vệ tôi khỏi thế giới
cái này thuộc về tâm lý là chính , quan trọng là phải tự tin, nhưng theo tường trình thì có vẻ tự tin k nổi nếu muốn nc vs gái thôi thì thế này kím đối tượng khác > để avatar sáng sủa đẹp trai cùng vs bảng tường trình sáng bóng , du học ở đâu đâu , đang làm công việc mí ngàn $/tháng , thì khỏi cần biết chủ đề quái j cả, bạn giới thiệu xog 6-70% tự động mốt gái nó nt , than trời trách đất đủ chuyện trên đời kiếm chuyện để nói vs cậu Còn nếu bạn thuộc loại trung thực nói thẳng nói thật vs bản tường trình này thì xin lỗi cho mình nói thẳng 99% k có con nào thời nay chịu quen cậu đâu , làm bạn thì cũng gượng gạo lắm con gái bây h có thể k coi trọng vẻ ngoài nhưng ít ra cũng phải ra dáng đàn ông, có ý chí, có tương lai 1 chút ,k cần nhìu nhưng ít ra nó thấy còn có tí niềm tin vào cuộc sống, con gái h hỏi anh tên gì, nhà ở đâu, anh nhiu tuổi làm gì, nghe 28 tuổi ở nhà chờ phụ cấp ba mẹ thì nhỏ nào nghe xog cũng lắc đầu h nó có chịu quen thì cậu cũng k có chi phí để duy trì quan hệ đâu , lúc đó còn ê chề hơn , nhân lúc còn sớm mình khuyên nên tìm đường lui , tạo quan hệ, tạo tương lai, công việc nào đó , có thu nhập thì bản thân sẽ tự tin hơn, lên đồ cắt tóc xog tự động đẹp , ra đường nhiều tự động khôn ra, nc vs gái k cần phải để ý quá đến việc nó có thích mình không, bản thân tự tin thì sẽ bít k có con này tự có con khác thôi , còn trường hợp bạn quá thích đứa này thì cnag2 phải cố gắng hơn , thích 1 ng` thì phải lo đc cho ng` ta, nhắm lo k đc thì để ng` ta sống hp vs thằng khác đi, cua nó chi để nó khổ vs mang nhục chung vs mình
cầm xe máy mà phóng đi đây đó ra ngoại thành ngắm cảnh, mình dạo này ko biết làm gì phóng xe đi 40-80 cây xố ra vùng ngoại ô ngắm cảnh , ko ngờ cảnh đẹp ở daklak lại mê hồn như vậy , gái dân tộc nhìn đã vậy, cứ tự tin lên đi cẩn thận sống dc 60 năm nữa thì nên tận dụng hết cơ hội, thời gian ngồi nhà tu luyện đã hết, tìm bài vở sách vở mà học đăng kí học 1 môn nào , kiếm 1 nửa thay đổi đời mình đi, nói chung cầm xe mà đi dạo đi bộ đi dạo, sáng nay mới lên buôn hồ, có mấy e mình quen trên buôn hồ nên lên tìm hiểu, cảnh đẹp mê hồn, thôn quê, giờ mà có vk ở buôn hồ ngày ngày đi đón quả là sướng vê lờ, e 30t còn học dc chứ bác 2 năm nữa mà ko tận dụng ko có bồ là chết đói đó, mua cái bao cát làm cái xà mà hít xà đơn tập sướng lắm, sống vui vẻ biết đâu vận may thay đổi cuộc đời bác đến lúc nào ko hay, mình giống bác có khi còn tệ hơn nên mình hiểu cảm giác của những người không dám bước chân ra đường, đừng ngại vấp té thì lại đứng dậy đi tiếp, chừng nào có bồ nhớ mang ảnh lên đây khoe nha
Thanks bác ...... Đau nhưng thấm. Lúc trước, tôi còn ra đường dc. Nhưng vẫn là thằng thất nghiệp. Năm đó tôi 18-19t gì gì đó. Cua con tiếp viên cafe nó cũng nói y như bác. 10 năm rồi... Haizz .... 10 năm đá sông cũng mòn, nhưng cuộc đời tôi ko thay đổi. Nó chỉ thay đổi là từ một thằng bình thường trở thành giao tiếp kém. Vẫn thất nghiệp như xưa ...... Dù gì cũng thanks các bác ...
Nói thật mình ko tin vụ 28 tuổi ngồi nhà ăn bám 365 ngày liên tục của bạn nhưng nếu là thật thì mình có chút lời khuyên,bệnh sợ giao tiếp có 1 cách để chữa đó là cai Porn nhé,tránh hết tranh ảnh phim ảnh mát mẻ và nhất là quay tay bằng mấy thứ đó.Tầm khoảng 3~4 tháng cai bác sẽ thấy khác rất nhiều.
Hỏi thật ko đùa, sống 1 mình còn chưa nên kiếm thêm 1 đứa chịu khổ chung làm méo gì thế chưa hiểu ? Ví dụ giờ có con khùng nào nó đâm đầu vào yêu chú éo quan trọng tiền nong nhá, ơ thế tình phí đâu ra, nhỡ yêu quá đà muốn lấy nó thì lại tiền đâu ra , qua đc 2 cửa đó thế con cái bỉm sữa ai lo Ghét kiểu cứ phải có bf, bff, bạn bè xã giao quần què gì ấy mới nên ng hay gì. Vớ cmn vẩn ! Sống phải làm cái cột cho dây leo nó bu vào bám r đạp ra bớt chứ kiểu cứ èo èo uột uột đi lang thang tìm cột để leo thì tù vkl ra. Mind your own business trc đi đã. Phase 1 : Khi bạn chả có giá trị gì, bạn ko có quyền lựa chọn nhưng bạn lại muốn lựa chọn này nọ lọ chai các thứ. Phase 2: Khi bạn có nhiều giá trị, 1 đống lựa chọn nó ụp vào mặt bạn và bạn có rất nhiều quyền lựa chọn. #Ngưng ngu muội thức cmn tỉnh đi Thời gian trôi như chó chạy chim bay, muốn thay đổi chính mình thì giờ làm ngay cmn luôn đi. Lập gd rồi thì đổi kênh TV xem bóng đá còn khó. Nói thế cho nó vuông. Nhá !
Bf, bff là gì vậy sis? Mỗi ng nó khác sis à.... Tôi có kể chuyện tôi ra thì cũng méo ai tin. Nhưng sis nói đúng, giờ tôi còn chả có 10 tr trong Tay. Chắc chỉ có con nào khùng mới vớ lấy một thằng như tôi... Mà sis dùng tiếng Anh nhiều quá. Có đoạn hiểu đoạn ko. Như bf, bff thì tôi chả biết là gì.. Tôi vẫn chưa tự tin mà giao tiếp với ng khác. Có ai giao tiếp kém thì mới biết dc nổi khổ này sis ơi.
Khác KQ cũng là 1 mục tiêu thôi. Ko phải k tồn tại con khùng đó, nhưng tất nhiên đến 1 giai đoạn thì những vấn đề sau là 1 nhu cầu. Trong thời gian ngồi than thở vì éo có con khùng nào vớt m thì làm cái gì có ích đi. Tiền làm ra đc nhưng thời gian k quay lại đc. Bạn khác biệt, ko có nghĩa là bạn có ích. Vấn đề k phải 10 tr hay 100tr mà éo có sự nghiệp coi như là tay trắng vì tiền tiêu thì cũng hết nhưng nghề nghiệp nó tạo ra tiền.
Thế bây giờ sis kêu tôi làm gì bây giờ. Tôi sợ đám đông nên ko thể đi học dc. Tôi thì chỉ có đọc báo, chơi game mobile... Kiến thức tôi chỉ loanh quanh ba cái tờ báo... Dù gì cũng tthanks sis đã góp ý. Tôi sẽ cố để phấn đấu vậy....
bước đầu tiên là đi tập GYM ! kiếm phòng nào vắng vắng gần nhà mà tập. sợ đám đông thì tập giấc tối 8g mấy. ở nhà thì tìm hiểu phương pháp tập cho đúng, tự nghiên cứu lấy. về nhà ăn uống ngủ nghỉ đầy đủ, 2 tháng sau cơ thể nẩy nở tự khác tự tin lên hẳn. rồi từ từ vác xác ra đường cafe cà pháo này kia các thứ. Bản thân thì muốn thay đổi nhưng ngại hết chuyện này chuyện khác thì ko bao giờ thoát đc cuộc sống hiện tại đâu.
Nói thật với bác là đọc xong có 2 cái em rút ra, bác đọc xong ngẫm gì thì ngẫm nha: + bác thiếu tự tin quá Bây giờ bác làm gì cũng sợ, cũng trốn tránh. Em nghĩ đây là 1 vấn đề lớn. Nếu bác thích, bác có thể học chơi ck, học lập trình, đồ họa làm free lancer, đủ kiểu,... Còn chuyện 20 - 50tr vốn giắt lưng, bác nghĩ bác ăn bám bao lâu vậy thì nó lại chả đến con số hàng trăm triệu ấy chứ. Ví như chuyện chơi ck, bác có thể chơi demo, bác có thể đăng ký acc bên Mẽo, chuyện gì cũng có cách giải quyết hết, nhưng chưa nghĩ mà đã chùn thì chịu rồi. Trên đời, tôi chỉ thương những ai không biết tới internet, không có cơ hội, tiền bạc túng thiếu, vì họ khó mà có điều kiện tiếp xúc với cơ hội. Bác có internet, bác có gia đình chăm lo, thì chỉ cần đi ra đường, làm quán cafe (như bác từng làm) đã là từ hòa tới thắng rồi. + bác có vấn đề về tâm lý. Bác nên nhìn nhận và đối mặt với nó. Bác có thể liên hệ 1 số page như beautifulmindvn để các bạn tư vấn cho, nhiều khi cũng chả cần thuốc men gì, liệu pháp tinh thần là đủ. Quan trọng nhất, bác có cảm thấy cuộc sống hiện tại ổn không? Nếu ổn thì bác cứ sống tiếp, nếu không ổn thì thay đổi. Đừng để lúc chết đi, lúc không còn điều kiện sống như bây giờ, lại mới khóc mếu víao đã để bản thân lâm vào tình cảnh như vậy
Ngại giao tiếp huh. Bói khắp họ hàng, bạn bè cũ (bạn mà nó có thành ý với mình chút). trình bày nỗi khổ của bản thân thật rõ ràng ra rồi nhờ nó giúp. Bảo nó hằng tuần đưa đi chơi, đi nhậu nhẹt, lâu dần sẽ quen và lấy được tự tin giao tiếp thôi. Đi một mình thì ngại thì đi 2 người đỡ ngại. Quan trọng là có muốn thay đổi k thôi, chứ tôi thấy bạn muốn ở trong hang cả đời thì phải.
Thanks các bác, ý kiến ông Dyrus tôi cũng từng nghĩ đến. Nhưng liệu bác tự dưng có thằng chưa học đến lớp 12. Đến và nói với bác :"Tôi cần tiền, nếu chú với tôi đồng ý thì mình đầu tư chứng khoán". Thì ai tin ?? Hỏi cái anh có bằng cấp chứng khoán hay học trường kinh tế ko ?? Ko lẽ nói "Ôi dào, tôi chưa có bằng 12. Chỉ là nghiên cứu lúc rảnh rỗi..." Nòi ra ai cũng e dè. Tôi mà có tiền, có thằng chưa học dc tới 12 nói chỉ nghiên cứu chứng khoán rồi kêu tôi bỏ tiền đầu tư blah blah.. Thì tôi sút thẳng cẳng. Một thằng học kinh tế ra chém gió trước mặt đại gia mấy ông ấy còn cười và nói thằng này sửu nhi.... Nhưng tôi xin tiếp thu ý kiến bác... @Nocturnal+5 Dường như tôi chưa muốn ra đường bác à :( Nhưng sẽ suy nghĩ lại vào một ngày đẹp trời nào đó -_-
đọc mà mắc mệt. Lý do thật vkl. Chán éo cả muốn nói. Thôi tiếp đi chẳng buồn cản. Tao cũng sợ đám đông vkl , đâm đầu 1 m đi show khoảng 2k người. Cái chó j cảm thấy m sợ, càng làm nhiều cho chai cmnl. Khi ng ta muốn sẽ tìm giải pháp, còn k muốn thì tìm lý do. Nói thế thôi cho nó nhanh. Nghe chữ "cố" chắc n ngày mai nữa mới bắt đầu 28t chứ k phải 18t nữa đâu mà còn hứa hẹn vs hão huyền. Mệt, ung cmn thư.
Calm down nào sis -_-. Có nhiều người nghĩ đơn giản quá, nhưng .. giao tiếp kém làm khó hòa nhập lắm... Có đôi khi mình ko muốn vậy. Nhưng cái đầu nó luôn nghĩ sợ thì biết làm sao ?? -_- Thôi để tôi kêu MOD lock topic cho nó lành
Từ nhiều bình luận ở các topic thì ta thấy tên này vừa tự ti vừa hoang tưởng nhưng không có ý muốn thay đổi số phận. Ta có thằng bạn lên SG làm hơn chục năm rồi cuối cùng nó cảm thấy không có tương lai mới trở về quê làm ăn. Nó đã từng làm phục vụ ở Caravelle, quán karaoke, nhà hàng, sau này nâng cấp lên quản lý nhà hàng... nhưng nó ngẫm nghĩ làm hoài như vậy cũng chỉ là làm công cho người khác thôi nên nó tính hướng khác. Có 1 ông chủ tiệm điện thoại hay ghé nhà hàng nó ăn, nó lân la làm quen rồi xin ổng học nghề, sáng làm tối học. Sau 1 thời gian nó làm thợ chổ đó luôn và ổng phải trả lương lại cho nó. Cuối cùng khi tay nghề đã vững nó về quê mở tiệm đt của riêng mình, tuy nhỏ nhưng mình là chủ thích thì làm buồn thì nghỉ vẫn sống ngon lành. Những năm tháng ở SG nó kiếm được nhiều không? Có nhưng kiếm được bao nhiêu lại tiêu hết bấy nhiêu, nhưng cái nó thu được nhiều nhất và không bao giờ mất là kinh nghiệm cuộc sống, kinh nghiệm ứng xử giao tiếp đối phó với nhiều loại người khác nhau. Vì thế nó nhắm cua em nào là dính em đó, em nào tâm lý thế nào nó đều biết được vì nó tiếp xúc nhiều nên có kinh nghiệm hết rồi. Vậy chẳng ai mới sinh ra là giỏi cả. Chỉ có những người luôn than vãn về những vấn đề tiêu cực của mình mà không chịu làm gì để thay đổi thôi. Giờ thế này, nếu đã không chịu ra đường thì hãy bổ sung kiến thức của mình qua sách báo. Nói chuyện mà muốn có đề tài thì phải đọc sách thôi, cái gì cũng không biết thì nói thế éo nào được. Hoặc like trang này của ta đọc Kinh Phật mỗi ngày không chừng sớm giác ngộ: https://www.facebook.com/phapnguvn/ Có 1 tên hay nói nhảm trên youtube là Dưa Leo, dù hầu hết là xàm và nhảm nhưng có 1 vài clip ta thấy xem xong mi có thể suy ngẫm và áp dụng được trong tình hình của mi Chúc 1 ngày tiến bộ không xa . Bonus thêm là ở nhà muôn đời đéo bao giờ có gái đâu