Năm mới chúc mọi nỗi buồn đều sẽ qua mau và nhẹ nhàng. Mong mọi người trong topic sẽ gặp nhiều may mắn, vui vẻ trong cuộc sống .
Đừng phí thời gian cho những thứ ko trân trọng mình. Căn bản là cũng hết cmn tuổi nhây rồi, ngược đi các em. Anh dạo này ko có thời gian và kiên nhẫn với các em chảnh tuy là các em cũng ngon thật
Có một số người, chân trần đi ngang qua cuộc đời bạn, mang theo nụ cười, không ngắn ngủi cũng chẳng dài lâu. Nhưng lại đủ khiến bạn trải nghiệm được hạnh phúc, hiểu được nỗi đau, hoài niệm cả đời...Đúng hay không đúng người thì có quan trọng gì? Chỉ là trong lòng mình muốn thì là đúng người, không muốn thì là không đúng mà thôi. Tôi là người rất sợ phải chủ động liên hệ với người khác. Nếu như tôi chủ động tìm bạn, đó là vì bạn giữ vị trí quan trọng trong trái tim tôi. Nếu như tôi không chủ động tìm bạn, không phải vì bạn không quan trọng, mà vì tôi không biết, trong lòng bạn, tôi thực ra có quan trọng hay không.
Chọn một cái gì đấy đồng nghĩa là bỏ một cái gì đấy khác Có khi nó là đúng, có khi nó là sai, có khi nó đéo đúng mà cũng đéo sai Vấn đề là ông đã chọn rồi là ông phải tự tin vào lựa chọn của mình, đm mình đéo tin mình thì tin ai Thế nên là chọn rồi là thôi, đéo có cái thói tiếc tiếc như ngày trước nữa đâu nhé dm
Mẹ .... Thế là vuột mất một em xinh .... Bà già mình ko biết làm kì đà cản mũi biết bao nhiêu em xinh ?? Méo biết con mình năm nay đã 28 và ế bm ra rồi chăng ?? Gặp con nào bà cũng chê, cũng nói đẹp nó đào mỏ mày !!!! Mà méo biết tiền đâu ra cho nó đào mỏ ?? Mẹ thế là lại vuột mất một em... Má aaaaaaaaaaaaaaa 28t cmnr mà chưa biết cái nắm tay ... Đis mẹ cái số như hồ bách thảo ....
Lúc trước có con nhỏ lại nhà ta ăn bánh xèo khá xinh. Tính ra làm quen vì má nó nói nó sắp đi Sing du học. Mẹ Ta kêu nó méo chịu quen ta đâu... Thế là méo dám ra xin face... Vụ này nữa, bà già ta nói chơi con ta mới xin nick face book. Xin hôm qua thôi chứ đâu. Nhưng bà nói chơi là sợ ẻm đào mỏ ta (mẹ méo biết tiền đâu con bà cho nhỏ đào mỏ) thế là ẻm lơ ta ko thèm add fr face .... Hôm nay méo đọc sách Kinh tế lên mạng ngóng ẻm. Mà giờ thì biết kết quả
Biết đâu má bạn có tiền để dành ko cho bạn biết. Dành cho khi thằng con thất bại ko nuôi được má. Vậy nên sợ gái vô dụ bạn lấy tiền bỏ má bạn ko sống được.
Tự dưng rảnh rảnh quay lại chốn cũ, nghĩ mọi người cũng tan rã hết rồi, thế mà chỉ vì một câu "Đường Nguyệt đã về đấy à?" mà rơm rớm nc mắt. Hóa ra vẫn có người đợi nhiều năm như vậy.
tự nhiên nãy đi ăn gặp một đống xe buýt hội trại thành phố chạy ngang qua. tụi nó vẫy tay chào, la hét, quậy quạng làm nhớ lại thời cấp 2, cấp 3 quá. mà thôi cấp 3 đíu có gì để nhớ
Bọn đàn bà gần đây hay bóng gió rằng "đàn ông phải kiểu nổi loạn-hơi hư 1 tí, chứ hiền như anh thì bọn nó ít dám mò vào lắm" Kệ mẹ các em.
chia tay mối tình 6 năm cũng vật vã lắm, đã có lúc mình nghĩ quẩn định mua nhân sâm về ăn tự tử... cơ mà một ngày bỗng ngộ ra một điều: cái gì mất đi mới là thứ tồn tại vĩnh viễn. nên dù có đau xót hay tiếc nuối, cũng chỉ như lỡ tay mà làm đổ cốc nước. đàn ông cầm lên được thì chẳng hà cớ gì lại k thể bỏ xuống được. ...Nếu có thể quay ngược thời gian, dẫu một lần cho tới một nghìn lần, tôi vẫn chọn cách gặp gỡ và yêu cô ấy một cách mù quáng. Tình yêu mù quáng là cái thứ tình yêu đẹp đẽ nhất mà có lẽ con người chỉ có thể trải qua một lần ở mối tình đầu, nta cho đi mà k hối tiếc, k cần nhận lại.