Với cái thời gian này thì bạn bè, có cũng như ko, tự dưng cảm giác lạc lõng và phí thời gian khi phải làm bạn với tụi nó vậy.
Em hỏi anh vì sao lại chọn như vậy, em nghĩ anh thật sự có lựa chọn khác à? Anh chỉ đang cố gắng làm tốt những gì mình giỏi thôi, muốn hay không đâu quan trọng nữa, nếu dừng lại lúc này thì anh là ai, anh sẽ làm gì tiếp theo? Ước mơ của anh à, anh quên từ lâu rồi.
Có lần duy nhất một bạn hỏi mình, chúng ta còn phải chờ đến bao giờ, mình không biết, chỉ là tự nhủ, bao năm chịu nhiều vất vả rồi, giờ chịu thêm một chút nữa thôi.
Thằng bạn quê Kiên Giang, làm việc ở Sài Gòn. Quen bạn gái quê Nha Trang, cũng làm việc ở Sài Gòn. Giờ cưới nhau, chỉ làm 1 đám cưới ở Nha Trang quê vợ, đám cưới ngay ngày thứ 2 đầu tuần. Phải chi làm đám ở SG thì ko nói gì. Đằng này mời đi xa + mời ngày làm việc thì cũng nên thuê 1 chiếc xe 30 - 45 chỗ cho khách ai đi được thì đăng ký, người ta còn thấy chu đáo, có động lực đi. Chớ đằng này đưa cái thiệp rồi coi như xong trách nhiệm, để mấy chục khách người ta tự lo A-Z. Làm gì sống nhăn vậy trời. Hồi trước có đám cưới đồng nghiệp cũ ở Bà Rịa cách SG 2 tiếng thôi mà người ta đã thuê xe cho khách rồi. Thôi khỏi đi luôn, gởi 500k cho xong chuyện.
đúng hay sai thì có còn ý nghĩa gì không? câu trả lời có thay đổi kết quả gì không? đây là con đường đã chọn, sẽ tiếp tục đi để xem nó dẫn đến đâu
Hôm bữa con bé học cùng ngày xưa up ảnh, cty thưởng nó bằng mẹ 3 năm đi làm của mình. Thấy hơi xấu hổ. Tâm trạng bữa giờ.
Hôm nay ăn cá rô hơi ẩu, bị hóc cái xương nhỏ, khó chịu vl. Khạc trầy cả cổ họng mà vẫn ko hết, đành phải móc sâu trong cuống họng thì mới văng mẩu xương ra. Trước giờ chưa bao giờ bị, cứ tưởng hóc xương cũng bình thường như trầy da, đứt tay, hôm nay bị mới thấy kinh khủng hơn nhiều, vừa đau về thể xác vừa phải chịu tâm lý lo sợ. Bài học rút ra cho bản thân: ko được ăn cá nhiều xương khi đang có việc gấp, ngon mấy cũng ko đáng.