"You should divide your life into three parts: one-third for your work, one-third for your family, and one-third for society. Try to live by that principle."
trưa nay đang dưng nghĩ lại, thấy mình lựa chọn thiếu sáng suốt quá. Vẫn là phản ứng quá chậm, đáng lẽ không nên join khi dự án phình to thế này. Tất nhiên nghĩ qua nghĩ lại cũng không phải cái gì quá quá đáng, nếu mình có thể hoàn thành trong 1 tháng, đó là lời khẳng định đanh thép cho chuyên môn của mình đỉnh vcl đỉnh. Mà chua vd. Aiz, cuối cùng thì việc cần làm vẫn phải làm thôi, đâu tránh được? Mà chua quá. Thôi focus làm nhanh ăn nhanh, giờ hoặc là rút hoặc là đâm thôi, mà mình cũng không muốn rút.
Lỡ đâm thì phải theo tới cùng thôi, công việc mà. Thiệt hơn gì chắc chắn có, nhưng uy tín của mình không thể để người khác xem thường được.
Kỷ niệm tròn 10 năm ngày xóa số điện thoại clear sạch tất cả thông tin, kết nối của thời thanh xuân trên mạng, vô lại fb bằng nick rác, thấy hóa ra ex đã chống lầy bên Sing vậy cũng đc 5 năm rồi mà trong public photos của ẻm vẫn còn lưu lại đám hình do mị chụp hồi đó. xóa nick rác tiếp, nghĩ mình sao khùng rảnh đời làm chuyện ruồi bu.
Spoiler Chạy trên cầu Thủ Thiêm, cầu Trần Quý Kiên gió quật pặc pặc, lạnh cả bàn tay. Mà lạnh mấy cũng ko lạnh bằng lòng người.
Spoiler Đang tính mua vé máy bay đi Nha Trang thì đọc tin Covid lại thôi. Tranh thủ tiêm dc gì thì tiêm. Nay VNVC vắng lại rồi.
Mọi chuyện qua nhanh quá. Riết rồi cũng quên mất hết xảm xúc của bản thân. Nhiều lúc nghĩ, có những hoàn cảnh khổ hơn mình nhiều, vậy là lại tiếp tục. Con trai càng ngày càng lớn, nó càng hiểu chuyện, mình lại càng thấy thương nó hơn. Đôi khi muốn khóc một chút mà nước mắt chẳng rơi được
Spoiler Lâu lắm rồi mới đeo lại kính 3D, ko khó chịu như xưa. Phim vẫn hay, vẫn hồi hộp, mãn nhãn như lần đầu xem. Gravity IMAX 3D real luôn, rất đáng trải nghiệm, ko hề tối.
Nhớ phim 3D Hòi xưa mua cái tivi 3D Samsung dc cho cặp kính 3D xịn xò lắm, chạy bằng pin, mà bảo hành 24 tháng tới tháng 25 hư panel
Vẫn nhớ như in cảm giác lần đầu xem 3D với Step Up 3. Cảnh Moose tới muộn rồi xả nước ướt sàn nhảy nó vẫn là một trong những cái Climax đỉnh nhất đối với mình. Từng giọt nước văng tung tóe trước kính 3D nó phê khó tả. Càng về sau này, dù công nghệ kính có cao lên nhưng thị trường phim lại toàn làm kiểu convert. Roto cắt lớp làm phim 3D bị công nghiệp và phẳng một cách tệ hại. Hiếm hoi lắm mới có phim quay bằng máy 3D thật. Riết chọn 2D cho nó an toàn, đỡ mất trải nghiệm.
Nay em xem Gravity 3D real lắm Thánh, mấy đoạn vỡ mảnh vệ tinh nó bay vào mắt giật mình. Tàu với phi hành gia bay lơ lửng, em ngồi gần màn hình cảm giác đang trong không gian luôn.
Ngoài đường thì nên học cách tránh hiền Vì sói già gian ác sẵn sàng buông lời mạt sát làm đời mày tan nát Có mất mát cũng không sao cả Vì bài học mới là hơn cả Tìm những người mày mang ơn trả Mọi thứ cứ để nhân quả.
Tự nhiên bữa nay nhớ lại chuyện cũ. Hồi đó mình làm ở quán sushi một thời gian thì thấy nyc đi cùng với bồ mới. Bạn trai ăn mặc bảnh bao, đeo đồng hồ xịn, chắc trẻ hơn mình vài tuổi. Lần đầu mình đến phục vụ bàn thì bạn nam vẫn tỏ thái độ bình thường, còn nyc thì mặt hơi ngại, cho đến khi mình hỏi "Bạn nữ dùng gì?" (Câu hỏi này là sai quy tắc vì chủ dăn phải dạ thưa với khách). Sau khi gọi món thì mình đi vào bếp, lúc đó cảm xúc lẫn lộn. Nhớ lại đợt trước khi chia tay, nyc hay so sánh mình với người khác rồi nói mình không được thế này thế kia, làm mình mỗi lần đi làm về mệt mà nghe mấy câu đó còn mệt thêm. Hồi mới quen nhau thì không có vậy, hai đứa cũng từ gốc gia đình làm nông lên tp ở trọ mà sống, quen nhau đc một thời gian thấy hợp rồi dọn về sống chung cho đỡ tiền trọ. Mình càng sống gần cô ấy thì cảm thấy càng hiểu và cảm thông, còn cô ấy thì nói mình yếu đuối và thiếu nghị lực...Sau khi chia tay thì một thời gian ngắn sau mình nghe nói cô ấy có bạn trai mới, mà mình ko có thói quen theo dõi nyc trên mxh, nay thì mới được gặp... Hết đợt hồi tưởng thì món đã xong, mình bưng ra cho bàn đó. Ko biết nyc có nói gì với bạn trai của mình hay ko mà lần này mặt của bạn đó cứ nhìn mình cười cười, con nyc phải thúc cù chỏ mấy cái thì nó mới ngưng. Họ ăn xong và rời đi rồi mình đến dọn thì thấy đc tip tờ 500k trên bàn, mình lấy bỏ vào hũ tip jar trong bếp, kết ca rồi đi về. Trên đường về ghé mua bao thuốc, vừa hút vừa nghĩ đến chuyện cũ trong căn phòng trọ đó, buồn có, vui có, suy nghĩ một hồi thì tới sáng...Đi ăn sáng xong mình nhắn tin cho quản lý tiệm xin nghỉ luôn, tiếc là chỗ đó làm lương cũng khá, sếp cũng quan tâm nhân viên mà tâm lý của mình ko trụ nổi sau vụ đó. H thì qua chỗ mới làm rồi, đang ngồi nghỉ trưa uống ly cafe không đường mà chả thấy đắng, thôi vô làm tiếp...
Spoiler Gần 1 năm kết thúc một tình bạn. Buồn có nhưng thất vọng, ấm ức nhiều hơn. Vẫn im và nhịn từ năm ngoái đến nay dù bị chửi xéo, đổ thừa, nhưng càng im thì càng tức trong lòng. Đến giờ vẫn ko hiểu mình làm gì sai luôn mà bị thù ghét dữ vậy, đến độ mình nói gì post gì cũng suy diễn, xuyên tạc theo một hướng hoàn toàn khác rồi đem đi kể. Mà kêu hạ mình nhận lỗi, xin lỗi những việc mình ko làm sai để níu kéo một tình bạn hả? Thôi, dẹp. Một mình vẫn ổn, ko thèm khát bạn bè ảo đến mức cúi mình như thế. Tiếp tục tụng kinh "Kemenodi" Tự nhiên lướt trúng cái reel này cũng vui. "Ai nói gì kệ người ta, hổng có hơn thua, hơn thua để làm cái gì?" https://www.facebook.com/share/r/1FzvDhxYtd/
Spoiler I hope that in the next life, I will be a better person, worthy of walking beside you. But in this life, I can only carry the weight of my regret, knowing that I never deserved to.