Thế là sắp có vợ rồi.......Còn nhớ hồi còn tò te đặc sản mủi vào đây spam bài . Giờ râu ria xòm xoàng sắp lấy vợ...... :) What a time........
Bao giờ mới có thể bình tĩnh hành động theo lý trí được nhỉ? Chwa thắng đa kiêu, chưa bại đã nản. Loại người như mình thì làm được gì nên thân đây chứ?
Ta không biết ta đang nghĩ gì, càng không hiểu nàng đang nghĩ gì. Rốt cuộc thì, đối với nàng mà nói ta chỉ là một "người quen". Suốt 1300 ngày qua, chẳng biết bao nhiêu lần ta tự nhủ lòng rằng nên buông tay đi thôi, nhưng rốt cuộc vẫn cứng đầu - mà có khi gọi là "lười" thì đúng hơn - không chịu buông bỏ cái tình cảm mông lung này. Lần này... liệu có thể là lần cuối được hay không? Ta cuối cùng... cũng chỉ cố gắng tới mức này được thôi sao?
"Yêu nhau là luôn nhìn về một hướng chứ không phải chỉ nhìn vào nhau." Ừ, em nói đúng thật, nhưng mà anh lúc nào cũng luôn nhìn về cái hướng của em. Anh thật vội vã quá đi, là do tuổi tác hay chỉ vì cô độc quá lâu rồi chăng? Ai cũng có thế giới riêng của mình, anh cũng thế, em cũng thế nhưng anh lại muốn thế giới riêng của anh luôn bao hàm cả thế giới của em, đó là ích kỷ sao? Thật lạ, nhiều người ngoài kia chỉ mong có người bạn trai chung tình, còn em lại muốn anh nhăng nhít. Anh hiểu em lo lắng cái gì. Em muốn anh trở nên chững chạc hơn, yêu em chậm rãi hơn vì lẽ "cái gì khó khăn thì mới quý giá". Anh hiểu, hiểu hết. Anh đang cố thay đổi mình, gắng yêu em chậm lại, gắng để mình hoàn hảo trong tình cảm để tạo cho em một điều gì hạnh phúc được trọn vẹn. Nhưng em ơi, anh lại rất tùy tâm sở dục, muốn gì làm đó. Anh nhớ em, nhớ nhiều lắm, muốn gọi điện hỏi thăm em luôn nhưng lại gắng ép mình quên đi hình bóng em. Đã 2 tuần rồi anh ép mình không được ngắm em trong những tấm ảnh, thay vào đó gắng tìm hiểu nhiều về công việc tương lai, gắng gọi điện cho những người con gái khác chỉ vì để muốn yêu em chậm lại. Hai ngày nữa, còn hai ngày nữa là anh ở đầu này đất nước, em ở đầu kia đất nước rồi, xa nhau hẳn 1800km. Hôm nay, khi ở cách nhau 600km, anh rất muốn bay đến bên em để tìm kiếm sự ấm áp cho những ngày đông giá rét ở thủ đô. Nhớ em, nhớ nhiều lắm, nhớ em quá rồi lại tự áp chế mình không được nhớ em. Cảm xúc mâu thuẫn lẫn lộn.
TIỀN đé0 phải là thứ quí giá nhất. Bởi vì cái thứ quí giá nhất, nó đé0 bán bằng tiền . Thế bọn mày nghĩ có tiền là bọn mày giàu bọn mày sang ? Xin lỗi. Trong mắt tao bọn mày chỉ là những thằng không học Giáo Dục Công Dân đến nơi đến chốn. Ngược lại tao lại quí những thằng có ước mơ, đam mê. Kô chê bai , không biệt những người thấp kém hơn mình. Đạo Đức , cái chữ NHÂN bây giờ. Tao đó bọn mày xách 1tỉ mà mua đc !!!!!!
đang ngồi quán cafe nhăm nhi cùng đám bạn thì dt rung lên có tn của 1 số rất là quen quen ,không nhắn lại thì nhận tiếp 1 tn toàn những tn quen thuộc từ rất lâu mỗi đêm hay nhắn đành mò vào fb bỏ hoang cả mấy năm tìm lại cái nick yêu thương ngày xưa cảm giác bồi hồi như lần đầu gặp nhau , tim nó cứ đập thình thịch tới giờ p/s có bác nào chia tay lâu rồi có cảm giác thế không
Đệch ... Có mấy bộ ecchi vẽ gái xinh quá.. mà phòng ko dc kín đáo mấy bà bác vô ngó tưởng coi sex nữa =.= Thôi quay về mãng stock của mình. Mong sao có nhà riêng luyện vài bộ ecchi..... Gái xinh =X
Hôm qua mới nhận được offer tăng lương, mức tăng cao hơn kì vọng nên khá vui . Nhưng mà chuyện tình cảm có vẻ ko tốt lắm, lại thêm 1 năm nữa chưa có người yêu :(