đến lúc làm lại rồi .... từ nay sẽ ko còn như xưa nữa phải suy nghĩ về tương lai nhiều hơn.....sống cần có sự nhiệt huyết
HW đi chơi với e dui lém ak, ăn kem naz, kimpak , hồng trà , ngồi nhìn mọi cử chỉ của e a chỉ thấy tức cười ko chịu nổi , đáng iu lắm ... cả lúc về nữa lần đầu a dc chơi 1 trò chơi với e a vui lắm e có bit ko?
Chuyện hôm qua như nước chảy về đông, mãi xa ta không giữ lại được Hôm nay có bao chuyện ưu phiền làm rối cả lòng ta Rút gươm chém xuống nước, nước càng chảy mạnh Nâng chén tiêu sầu càng sầu thêm Gió sớm mai thổi đi bốn phương, Chỉ nghe thấy tiếng người nay cười chứ có ai nghe thấy tiếng người xưa khóc Hai chữ ái tình thật đắng cay, muốn hỏi cho rõ hay giả vờ ngây ngơ Chỉ có thể biết nhiều hay ít, khó có thể biết hết cho đủ Như đôi uyên ương bươm bướm, trong những năm tháng khó khăn này Ai có thể thoát được nỗi sầu nhân thế trong thế giới phù hoa đó Đôi uyên ương đã yêu nhau sao còn muốn lên tận trời xanh? Thôi chi bằng hãy ngủ yên trong sự dịu êm
a little love,little kiss a litlle hug,little gift all of little something.these are our memories you make me cry make me smile make me feel that love is true you always stand by my side i don't want to say goodbye
Vừa mới nhắc hôm wa thì chiều hôm nay đã mưa rồi. ... Do you need some time On your own Do you need some time All alone Everybody needs some time On their own Don't you know you need some time All alone I know it's hard to keep an open heart When even friends seem out to harm you But if you could heal a broken heart Wouldn't time be out to charm you Sometimes I need some time On my own Sometimes I need some time All alone Everybody needs some time On their own Don't you know you need some time All alone ...
Mưa. Mưa thật! Mưa cứ mãi rơi, cứ mãi rơi, Hoa buồn ủ rũ, xác tơi bời, Lá úa trên cây sầu trĩu nặng, Đêm buồn biển vắng, xa mù khơi. Mưa cứ mãi rơi, cứ mãi rơi, Trăm nghìn giọt đắng bỏ quên đời. Say tình, say rượu, ưu tư mất! Say mưa nhẹ rơi, cất tiếng cười. Ai là mưa? Ai là hoa? Ai là lá? Đâu là đêm? Khi nào là đêm? Cớ sao say mưa lại không cất được tiếng cười? Haizz, mưa mà phải đi học :(
đúng 7h15 tối nay tôi sẻ nói hết tất cả với e...ko giấu diếm nửa... 99% mọi là thất bại và mọi chuyện chấm dứt....1% hy vọng nhỏ nhoi... trời đang mưa...điềm chẳng lành....
Tôi tin tưởng ở tôi. :) Có khi nào cố gắng cho sự hoàn hảo là cố gắng giảm thiểu những nhược điểm tới mức có thể che giấu được ko?
Thời gian trôi lâu quá . Bác sĩ k cho xuất viện . Nằm trong này với cái tinh thần bây giờ chỉ tổ suy sụp thêm thôi . Muốn gọi cho anh , muốn nghe giọng Bông yêu của em . Sao em đau thế này ? Em có lỗi gì sao ? Lỗi k làm cho anh ấm đc ư ? Em phải làm gì đây ? Đau lắm . Chắc có một số người sung sướng hạnh phúc khi mình thế này lắm nhỉ ? Từ đầu có ai ủng hộ đâu . Anh bảo k ai ngăn đc mà . Anh bảo anh yêu em mà , sao thế này , sao thế này ? Hai ơi , Su đau quá . Lax ơi , Su đau quá . Cứ nằm xuống là khóc , yếu đuối quá . Phải như nào đây ? Đau lắm biết k ? Đau lắm biết k ? Biếtt k ? K cảm thấy hạnh phúc nữa. Phải quay lại 6 tháng trước đây nữa ư ? Không phải em k quý trọng em , k phải đâu . aI ĐÓ đánh tao đi , đánh tao đi .... aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa Sẽ ổn mà , ngoan nào , ngoan nào . Sẽ ổn mà . Đau thế này ............
Cậu làm gì thế ? Bệnh phải vào viện hay là làm chuyện ngốc nghếch thiếu suy nghĩ gì vậy ? ...................
Đến hôm nay anh mới nhận ra anh làm người thật thất bại. Anh không thể làm em rung động, không thể khiến em yêu anh, và anh cũng không thể bắt mình quên được em. Dẫu biết anh và em là hai đường thẳng song song, nhưng anh cũng ước mơ một ngày được ôm em vào lòng, được hôn em, và được nói Anh Yêu Em. Nhưng ước mơ thì mãi mãi chỉ là mơ ước. Anh chưa bao giờ thổ lộ cho em biết những suy nghĩ và mong muốn của anh, nên anh cũng không thể trách khi em đã có người yêu. Nhưng tình yêu đâu cần phải dùng lời nói. Chẵng lẽ em không cảm nhận được những điều anh đã từng làm cho em sao? Lẽ nào em lại vô tình đến thế? Đối với anh em là tất cả, nhưng đối với em anh chỉ là "bạn bè". Hai chữ cay đắng đó như phán quyết mà em đã dành cho anh. Tại sao anh lại ngu ngốc cứ ôm trọn một mối tình câm để đêm đêm lại nằm mơ thấy em thuộc về anh, ôm anh, yêu anh, và rồi giật mình thức dậy và bàng hoàng nhận ra rằng em chỉ là của anh trong những giấc mơ. Tại sao ông trời lại trêu người như vậy, cho em bước vào đời anh để anh nhận ra mình không thể sống thiếu em, nhưng lại không cho anh được có em. Tại sao yêu một người thì khó, mà mất một người lại dễ dàng vậy? Có lẽ tất cả là do anh đã không có đủ can đảm đế nói cho em biết anh yêu em nhiều đến bao nhiêu. Nhưng làm sao anh có thể nói khi biết có thể em sẽ từ chối, và anh sẽ mất em mãi mãi? Em mỏng manh như một giấc mơ. Anh sợ em sẽ tan biến mất để lại một mình anh cô đơn giữa căn phòng vắng. Em đã yêu và được yêu, anh trở nên thừa thải. Thôi thì em cứ yêu tình yêu của em, anh sẽ mơ giấc mơ của anh, cho dù anh biết giấc mơ sẽ không thành sự thật. "What if she's your Cinderella, but you're not her prince Charming?"