Đúng 2 tháng kể từ ngày 2 đứa chia tay ! Nói hết yêu nhưng lòng vẫn nhớ Nói hết chờ nhưng dạ vẫn mong
Dạo này cũng quen với nhiều bạn mới, vui thì có vui, nhưng mà... Hình như trong một lúc nào đó lại muốn quay về như bản thân mình thời đó... Cảm giác chán chán nó khó tả thật =__= Cố gắng lên nào...
Ngày mới Mở mắt ra Thấy anh bên cạnh Cứ ngỡ mìng đang mơ Chùm chăn lại Bàn tay ấy, hơi ấm ấy... là thật !~ Em nhớ Anh !~
lúc ko có tiền thì chẳng có chuyện gì xảy ra vừa cầm đc mấy trăm thì quá trời thứ phải chi quỹ lớp, quỹ đội banh, xe bể bánh, mua balo... hết nhẵn
Hạnh phúc giống như thủy tinh vậy. Nó rất đẹp, nhưng lại rất mong manh dễ vỡ. Một khi đã vỡ rồi thì khó mà lành lặn lại. Nhưng nếu ta biết trân trọng nó, vẻ đẹp của nó sẽ vẫn còn mãi Đôi lúc trong cuộc sống, có mấy lúc chúng ta nhìn lại về bản thân, về con người của chính mình, về những gì mình nhận được, hay đơn thuần chỉ là về những gì mình đã làm cho cuộc đời. Ngồi một mình với ly cafe, một ấm trà, bên tai là những bản nhạc quen thuộc, những lúc như vậy chính là những lúc cái tôi của chính mình thể hiện lớn nhất. Khi đó, mình bỗng nhiên cảm thấy bé nhỏ, ngẫm về cuộc đời, ngẫm về những gì mình đã làm và những thứ mình đang sống vì nó. Có người nói, đôi lúc con người cần có một khoảng lặng cho chính bản thân, để tự ngẫm nghĩ lại cuộc đời mình. Có người lại nói, đôi lúc ta cần khép mình lại, không phải để tách biệt mình với mọi người, mà chỉ để thử xem, có một ai đó đủ lòng tin để kéo mình ra khỏi những bức tường do chính bản thân mình xây nên hay không... Cuộc sống luôn đi về phía trước, nó là một dòng chảy không ngừng. Một khi có ai đứng lại thì chỉ là một hòn đá chết không ai để ý mà thôi. Cuộc sống không đón chờ ai cả, hãy tiến về phía trước. Đừng hỏi cuộc đời đã làm gì cho ta, hãy tự hỏi ta đã làm gì cho mọi người xung quanh ta! Sống là để yêu thương...
Nhiều ng mình bảo sự thật lai cho là mình k lắng nghe , dạy đời Mình bảo bây giờ mình lắng nghe lại cho là mình giả dối Mình nói trúng tim đen thì bảo là ngồi trong họng Thôi cứ sống thật với lòng mình Tự nhận mình là nam nhi , cả cái lỗi cũng chả dám nhận . Thôi bạn cứ sống với những điều bạn cho là đúng . Nhá . Thân ái và chào tạm biệt .
Lại một đêm mất ngủ. Lâu rồi không ngồi lướt net, uống trà trong đêm như thế này, trong căn phòng kín gần như không một lần mở cửa sổ để thấy được ánh sáng ở ngoài, ánh nắng của ngày hay ánh trăng của đêm. Lại một lần nữa những dòng suy nghĩ vu vơ khiến con người ta buồn, không khí yên lặng nhưng không hề nhẹ. Cõi lòng người ngồi trong đêm như thế cũng theo đó mà trĩu nặng? Người ngồi đó bất chợt tưởng lại suy nghĩ cũ, cũng trong đêm thế này, phòng thế này, không khí thế này, nhưng của hơn một năm trước, hay hai năm trước, hoặc lâu hơn cũng không thể nhớ rõ. Người lại không thể nào dứt được cơn suy nghĩ về chuyện cành cây, chiếc lá, dòng sông và ngọn gió. Tất cả vốn đều gắn với những thứ không thể lấy lại được. Chiếc lá một khi đã rời khỏi cành thì không cách nào gắn lại được. Dẫu xuân sang cành có lại hội kiến với lá nhưng không phải là lá cũ. Rời cành, lá có thể được sông đón nhận. Song lá và sông vốn không phải là sự tương thích. Bởi vậy, gió có thổi sông vẫn như sông. Thế nhưng, lá phải bay theo gió. Trớ trêu, gió luôn tồn tại, lá có thể bay theo nhưng chỉ là tiễn người một đoạn. Lá không thể theo mãi mà phải dừng lại nghỉ ngơi và rồi không còn ai nhớ ở đâu, khi nào, lá lại tan biến không một vết tích. Đấy là sự đời, lẽ tự nhiên ở đời. Cớ sao ngẫm chuyện tự nhiên lại không thể thuận được tự nhiên? Người biết chính dòng suy nghĩ này là một trong số hàng bao nguyên nhân khiến cuộc sống trở nên mỏi mệt. Nhưng dù bận rộn đến đâu, vui vẻ đến đâu, buồn sầu đến đâu, khi đêm đến, lại có lúc người nhớ về nó. Nó là nỗi khổ cần bỏ, nhưng nó cũng lại là thứ khiến người cảm thấy mình còn sống, là thứ răn đe và nhắc nhở chính bản thân người. Nó là thứ khiến người mệt mỏi ngồi trong phòng với vài tia nắng qua song cửa. Nó là thứ khiến người buồn khi nghe tiếng mưa. Nó là thứ khiến người không dám say mỗi khi uống rượu.
"...Người ngồi xuống xin mưa đầy Trên hai tay cơn đau dài Người nằm xuống nghe tiếng ru Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ." [mp3]http://dl.mp3.kapsule.info/fsfsdfdsfdserwrwq3/2d54bd1698576a1d8626a4d4b01c9916/4b199470/c/8b/c8baa8150ae382973fd623285b92f444.mp3?filename=Mua-Hong.mp3[/mp3] Dù sống theo mỗi cách khác nhau, theo những bắt đầu khác nhau, những đắng cay hay ngọt bùi khác nhau, nhưng đều chỉ có một kết thúc theo một cách giống nhau - nằm xuống - mà thôi .Mỗi con người đều chỉ một lần được sống, vậy hãy sống sao cho ra sống nhé. Sống thật yêu thương, sống cho kỹ càng ,sống cho đầy đặn, sống cho mình và cho cả mọi người, sống cho hôm qua, cho hôm nay, và cho cả ngày mai nữa. Vì một lẽ đơn giản lắm thay: " Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ "
:( [spoil] The stars lean down to kiss you, And I lie awake I miss you, Pour me a heavy dose of atmosphere. Cause I'll doze off safe and soundly, But I'll miss your arms around me I'll send a postcard to you dear, Cause I wish you were here. I watch the night turn light blue, But it's not the same without you, Because it takes two to whisper quietly, The silence isn't so bad, Till I look at my hands and feel sad, Cause the spaces between my fingers Are right where yours fit perfectly. I'll find opposing new ways, Though I haven't slept in two days, Cause cold nostalgia chills me to the bone. But drenched in Vanilla twilight, I'll sit on the front porch all night, Waist deep in thought because when I think of you. I don't feel so alone. I don't feel so alone. I don't feel so alone. As many times as I blink I'll think of you... tonight. I'll think of you tonight. When violet eyes get brighter, And heavy wings grow lighter, I'll taste the sky and feel alive again. And I'll forget the world that I knew, But I swear I won't forget you, Oh if my voice could reach back through the past, I'd whisper in your ear, Oh darling I wish you were here. [/spoil]