Ức chế vô cùng Dù có là bố cũng đừng như thế chứ , đừng có tự quyền quyết định như thế chứ Đã bảo là có lịch trước rồi mà cứ bắt theo ý mình , phải cho 1 tí nhân quyền đi chứ
Lại thêm 1 ngày hoạt động hết công suất :-* .Đúng là có nhiều thay đổi từ ngày ta xem Yes Man! . Đời bỗng vui hơn nhiều . 6 ngày nữa... Và ta vẫn đang chờ...
lần đầu tiên, mình khóc vì 1 người con gái lần đầu tiên, mình bị từ chối nhớ lắm, nhớ da diết, trong đầu chỉ có 1 người suốt 3 ngày nay tìm đc người mình yêu mà cũng yêu mình thật khó lắm thay cái cảm giác này, mình chưa bao giờ có cả, trước giờ, mình toàn đc người ta thích, rồi người ta theo đuổi, giờ có lẽ ông trời cho tới lượt mình rồi mình mất bình tĩnh rồi, giờ có lẽ đang chạy vòng vòng đâu đó rồi
Thêm 1 tuổi lại thêm 1 nỗi lo. Tìm việc, lo tiền cưới hỏi ... Cố gắng giữ vững tính cách nữa. Đôi khi thấy không đủ sức sống, nhưng cũng phải cố thôi. Vì ngày mai :)
đau đớn, buồn, chán, thất vọng, lao xe như điên giữa đường, buồn, thất vọng ... nhớ, hối hận ... chưa bao giờ thấy lạnh lẽo như mấy ngày này ...
Chết thật :( hum nay hư quá, sorry Cún nhá hứa lần sau ko đọc nữa đâu Cún yêu cái chăn hơn em rùi kêu mãi nhưng vì lười chui ra khỏi chăn nên có thèm dậy đâu, xì Cún ngủ ngoan nhé, mong được sớm gặp Cún :-*
Xem 'Little Chicken", bị ấn tượng mạnh bởi câu nói của gà bố :" Hãy đừng để mình hi vọng nhiều quá, con ạ ! ". Không hiểu vì sao cũng không rõ vì bất kì lý do gì, tự nhiên rất thích câu nói đó. Rất thích thú. Tự nhiên thấy đôi lúc cũng đúng. "Yêu thương, theo một nghĩa nào đó, cũng là gieo trồng những hi vọng. Và con người thì bao giờ cũng thế, cũng ích kỉ hơn hẳn những khác, luôn gieo và chờ đợi những cành cây kết quả thật đủ đầy. Nhưng ít ai biết rằng, càng đặt lên ng kia nhiều hi vọng, tức là đặt lên vai họ 1 gánh nặng. Mà gánh nặng j có thể gánh, chứ tình cảm, gánh càng nặng, nguy cơ đứt gánh càng cao, nỗi đau càng sâu, và hận thù sẽ thêm dài. Yêu thương, theo một nghĩa nào đó, không phải là thu nhặt hạnh phúc, nhưng lại là một quá trình trao trả hạnh phúc. Ban đầu, mình nghe khái niệm này, thoạt nhiên không tin. Bởi yêu thì không thể nào không đòi hỏi. Nhưng rồi càng lớn càng hiểu, yêu là ngay cả khi chới với và gần như ko còn 1 điểm tựa đáng tin nào, mình cũng phải sống như ngày hôm qua. Nỗi đau hoặc mất đi, hoặc sẽ nguyên vẹn, tuỳ thuộc vào mình yêu và tin như thế nào. Tập giữ đôi mắt cứ nhìn nghiêng, hơn là đôi môi và những lời ngờ vực. Chưa bao giờ niềm tin trong em mạnh như bây giờ...." Tôi mong em đủ mạnh mẽ, để biết mình đang gặp phải chuyện gì và đủ nghị lực để vượt qua. Sự chờ đợi sẽ giết chết em trong mỏi mòn hoặc nuôi em đến một nỗi niềm bất tử. Nhưng tôi tin em, cũng như tôi đã từng cho phép mình tin tưởng. Cuộc sống này có nhiều cách đối xử tệ bạc, nhưng phản kháng lại sự tệ bạc, tức phản kháng lại việc giúp ta trưởng thành. Học cách thoả thuận để mình dễ chịu. Em cũng vậy em nhé. Em cần phải nuôi mình bằng nhiều hơn những nụ cười. Vì em khóc là em cho phép mình thất bại. Cố lên em nhé.