Có cánh hoa nào không tàn úa Có hạnh phúc nào sẽ chẳng hụt hao Có cuộc đời nào không xuống thấp lên cao Có môi nào chưa rung vì tiếng nấc Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xôi ...Và có những chiều em thấy đơn côi Hãy về đây, dựa vai anh mà khóc Kể cho anh nghe chuyện đời gai góc Chia bớt cho anh cảm giác xót xa Vì anh suốt đời là một sân ga Đón nhận buồn vui con tàu em chở đến Dù có một ngày con tàu em thay bến Sân ga cũng vẫn sẽ còn đây ...Và khi nào sầu nặng dáng em gầy Hãy trở lại, dựa vai anh mà khóc Than thở với anh rằng người đời lừa lọc Xẻ bớt cho anh nỗi khổ bị dối gian Anh sẽ vỗ về "Dù mất cả trần gian Em luôn có bờ vai anh để khóc em không bao giờ lẻ loi, cô độc Em không bao giờ thiếu một bờ vai Em không bao giờ thiếu một vòng tay Khóc đi em, dựa vai anh mà khóc"
Hix, sao nhắn tin em không trả lời, yahoo em cũng không online, FB từ sáng đến giờ em cũng không vào. Vậy là sao hả trời.
Hừ hừ, ng ta cất công rút ruột nt xin lỗi thía mà dám chọc ng ta áh oánh oánh Mai gặp bít tay em nhá Đáng ghét
Em sẽ đi anh ạ , vì e k tìm thấy bất cứ thứ gì có thể nắm tay em - kéo lại !~ Em sẽ đi anh ạ , vì e k cảm thấy hạnh phúc khi ở đây nữa !~ Em sẽ đi anh ạ , vì e k cảm thấy mình còn đc yêu thương hay quan tâm gì khi đối mặt với mọi thứ nữa !~ Em sẽ đi anh ạ , e đi tìm một-anh-khác , một anh biết e cần gì , nghĩ gì , yêu thương e dù e bíêt có lẽ e chẳng yêu đc ai trong lúc này nữa , cũng có thể e sẽ yêu , cũng có thể không !~ Em sẽ đi anh ạ , vì cứ nhắm mắt là anh lại hiện ra - làm sao có thể quên nếu k rời xa nơi này ? Em sẽ đi anh ạ , vì em đã và đang yêu anh - dù e biết rằng k thể đc , k thể nắm cho dù cố gắng đến mấy , cũng k thể yêu cho dù e yêu a đến mấy . Chúng mình giống nhau quá , cô độc - lạnh - dửng dưng . Anh còn cười , e còn cừơi . Em và anh , ai đang thật cho chính bản thân mình đây ? [ Mệt mỏi quá ] **** Thu này , Su yêu quý Thu lắm đấy , rất thật lòng , hơn cả bé Nga , hơn cả Hai , hơn cả LAx , hơn cả Bu , hơn tất thảy chỉ sau bố mẹ em thôi đấy . Hôm rồi đi ăn kì kèo Thu đi mà k biết Thu đang mệt . Su gần như chả muốn ăn , chỉ muốn nói nhiều thật nhiều - biết có còn .... [ Su hứa là k khóc nữa nhưng mà .... xin lỗi ] . Cứ nghĩ là đi làm k thôi sẽ k mệt vì chính Su đi học r đi làm có mệt lắm đâu . Thu k cười với Su như lần trc nữa . Với cả LAx cứ bảo " Thu ghét Su rồi " . Nghe là hỏang " Su làm gì ư " ? Có lẽ , quá nhiều để ghét , quá nhiều để .... từ chối một đứa như Su , nhỉ ? Hai này , làm Hai mệt bao nhiêu lần rồi nhỉ ? Cái ngã tư đó , Su vẫn nhớ !~ Cám ơn Hai !~ LAx này , LAx là đồ ngốc !~ Bu này , M đi là đi luôn đấy . K về đây nữa đâu , k về nữa đâu !~ .... Có quá nhiều lý do để đi nhưng cả mớ lý do ấy sẽ bị vứt đi nếu .... Cuộc sống là thật , k phải để ảo tưởng ....
Nhớ thì vẫn nhớ , thích thì vẫn thích , nhưng nó vẫn chỉ là bạn - một người bạn một năm gặp vài lần . Mình nghĩ là mình đã chọn đúng
KO hiểu cậu nói như vậy là có ý gì nhưng làm cho tớ thấy cảm thấy muốn thích cậu , chỉ chờ cậu nói điều đó thui , add nick tớ đi nào :)