Hè năm nay thế là thất nghiệp dài hạn:p Hài thật,năm ngoái kiếm được việc làm thì chưa có gì để tiêu,năm nay đang cháy túi thì lại bị mất việc:p
Đôi lúc cái ý nghĩ muốn ôm em vào... khóc thật to lại xuất hiện... Đôi lúc... cảm thấy nhớ em da diết ... quên em sao mà khó thế Em có thật sự quên anh chưa ??? Nếu đã quên... xin em hãy chỉ anh làm thế nào đi...
Nụ cười của em dễ thương và hồn nhiên biết bao. Mỗi lần đc nhìn thấy nó mọi phiền muộn ủ rũ của anh như tan biến hết . 2 ngày tới ko được gặp em, nhớ em lắm ...
Tự dưng tới tối lại có việc bận đột xuấtT_T Làm xong thì 12h tối rồi,thấy bạn ý đang online,đang đánh chữ nhắc bạn ấy ngủ sớm thì bạn ý tắt ngay nick Y!M...:p Khi nào mình cũng hơi chậm chân thì phải...
ngày đầu tiên đi làm = xe đạp từ nhà chạy lên đó chỉ có 6 miles thôi, tưởng gần lắm nên mới đi walmart mua chiếc xe đạp, định tiết kiệm $ xăng. sáng dậy thật sớm, mon men chạy cũng cả năm trời ròi ko chạy xe đạp, nên khi mới lên ngồi đạp nặng thấy bà mình mập lên chăng? chạy riết đến con đường ko có walkway, mà níu xuống đường lộ chạy thì ngược chiều xe.. mà gặp chỗ đó là chỗ exit của freeway nên có cả khối xe .. đứng đó, ko biết làm gì giờ dắt xe xuống đừong thì sợ bị xe đụng mà đi ngược lại chỗ cũ rồi kiếm đường khác đi thì sợ trễ làm. bối rối quá trời nắng nóng dữ lắm. lấy phone ra gọi cho anh, trong lòng nghĩ "anh sẽ lại cứu mình mà". anh bắt phone, em trách tại sao anh chỉ cho em chạy con đường hổng có walkway, giờ làm sao em chạy? anh 1 mực cãi, nói là có mà, em nói không có anh nói, thôi kệ đi, xuống đường đi luôn, ko ai dám đụng đâu. r u kidding me? rồi anh off máy, anh đi ngủ tiếp. Mình cứ nghĩ ảnh sẽ thức dậy, chịu khó từ nhà ảnh chạy xe hơi lại chỗ mình đứng tìm mình để chở mình đi cho kịp Từ nhà ảnh lại đó có 3 phút lái xe hơi chứ bao nhiêu.. Nhưng anh đi ngủ tiếp. Đứng đó trong cái nắng buổi sáng, còn 20 phút nữa đến giờ làm, chần chừ sợ sợ xuống đường đi ngược bị xe hun, níu ko hun thì cũng bị police bắt Thấy vậy dắt xe chạy ngược lại chỗ cũ, tìm đường khác chạy à .. thấy đường khác rồi, lật đật chạy cho thật nhanh hôm qua trời mưa bão nên 2 bên đường toàn mud chạy trên cỏ & mud, bánh xe thật dơ, rồi dính đến cái bộ đồ scrub của mình Rồi bánh xe trợt vì muddy quá, mình té xuống, bây giờ mới nói là quần áo te tua. đứng dậy, ko biết nên khóc hay nên cười cho số phận của mình, mà thôi, phải lên xe chạy tiếp, sắp đến giờ làm rồi, không thể đi trễ đc. Trong đầu cứ nghĩ, "Ráng lên, sắp đến rồi, chỉ còn 1 con đường nữa thôi." Và rồi cứ ráng, đạp đến nơi... Khi đến nơi thì áo ướt đẫm mồ hôi ...quần thì mud ko, vội lấy napkin ra lau ... rồi vào chỗ làm, vừa đúng 7:30 sáng. ::) .. vào chỗ làm ông boss hỏi làm gì mà quần áo bẩn thế .. mình giải thích. ổng ngồi nhìn mình, chắc nghĩ mình bị điên 3:30 đc ra về, bây giờ thì biết đường về rồi nghen, Cứ chạy 1 mạch về .. giữa trưa dưới cái nắng gần 100F của Texas, đạp áo đẫm mồ hồ Đạp về đến nhà, cảm giác chiến thắng. Mình ko dễ bỏ cuộc đc. Trong lòng cảm thấy buồn buồn, dù mọi hoàn cảnh, hễ ảnh gặp khó khăn mình có thể bỏ tất cả để chạy đến giúp anh ấy .. Nhưng khi mình gặp khó khăn thì ảnh lại ......... ngủ. mà thôi, cũng ko nên trách ảnh, trách là trách mình , vì mình là người chọn bạn trai mà. ::) Thôi đi ngủ 1 tí cho bớt đừ người, mọi việc tính sau vậy.
Chỉ mún ngủ, mà ko dc là sao Đêm treo torrent mà quên click start đến chán Mất 7h vàng ngọc của mình Cổ họng rát rát, chắc cúm roài =.=" lại uống thuốc thoy
đã không muốn nghĩ rồi còn cứ hay nhắc đến trời ơi , khó chịu quá AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
ăn xong, định vào đây chơi ... vào box này gặp ngay mấy bài nói mình là gì ... cái gì mà ưu điểm hay cái gì gì đó của vũ trụ ... nói chung bài dài quá đọc chả hiểu đang nói gì, đại loại là đang chửi mình thì phải , đang ngồi mon men viết reply = tiếng em thì chị 2 gọi, nhắc mình phải phone về cho mẹ, mẹ đang trông. sợ nhất gọi về cho mẹ, hễ mỗi lần nói xong là lại khóc ... ủy mị lắm, mít ướt lắm... điểm yếu đuối nhất trong mình là mỗi khi nói về mẹ. mẹ bận nói chuyện với bạn, nên ba nói phone với mình .. kaka lần đầu tiên cha con mới có cơ hội nói chuyện lâu đến thế ... 15 phút ba rất ít nói, nên toàn mình kiếm chuyện để nói cho ba ừ khi hết biết gì để nói gì mẹ lại cứu bồ ... mẹ thì nói hổng ngừng dặn con phải ăn uống tốt nha, đừng hà tiện quá rồi kể anh 3,4 chửi ba như thế nào. nghe mà đứt ruột ..... ứa nước mắt. ba thì hiền, chửi thì ba chỉ im lặng. Tự nhiên thương ba quá .. khi cúp phone, nhìn lại 1/2 bài viết dở ở topic kia, thấy hết hứng thú trả lời. mặc kệ, nghĩ sao thì mặc, mệt.
Đạp xe lạch cạch 3 lần qua vũng máu đậm đặt và to tướng, cứ nghĩ là chai sirô bể, vì đến gần nghe thơm thơm. Cứ đến đó hít hít hửi hửi hoài! Hôm qua, mẹ mới nói ở đó có người té đập đầu chết ngay đó! Ơi mẹ ơi
Nếu mình ngủ được mình sẽ ngủ 1 giấc mãi mãi, nếu điều đó ko làm những người quanh tôi buồn thì tôi sẽ làm, thật đấy. Yếu đuối đúng ko? đời đầy sự dối trá và phức tạp, hình như mình sinh ra ko phải để đối mặt với nó. Quá nhiều tính xấu tạo thành 1 con người như vậy đấy. Chỉ có thiên nhiên là hoàn hảo nhất, lúc nào nó cũng hướng đến sự hoàn hảo, đó là lý do vì sao mình rất thick học những môn tự nhiên đặc biệt là toán và sinh Mong 1 ngày về với thiên nhiên :hug:
ặc, tối qua tới giờ cãi lộn vl với thằng kia, giờ mới phát hiện là mình nhầm ko phải nó... cái đầu mình vấn đề thật, vậy mà nghe cũng lộn tên... vui thật vui thật hahahahhahahahaha =)
tự hỏi... Hạnh phúc là gì ??? tự nghĩ... mình đã được hạnh phúc chưa ? người ta đã được hạnh phúc không ??? người ta có đang hạnh phúc không ??? ...