@wind : xin lỗi nhiều, lần sau sẽ bàn với cậu trước Note:Tiếp theo sự việc của đêm hôm trước "Chết tiệt, tôi còn phải đứng nước đến bao giờ nữa đây? Bruno! bình thường anh thông minh và bình tĩnh lắm mà, tại sao không nghĩ ra cách gì đó đi ?" "Trật tự nào Ren"-Julien gắt-"Ở đây ai cũng như nhau thôi. Đều phải chống chọi với dòng nước, chịu khó chờ một chút, tôi sẽ đưa mọi người ra." Julien cố hết sức rướn cả người lên, tay cần một loại bom tự chế, anh đang cố châm cho hai dây điện chập vào nhau để nó có thể cháy được ngòi nổ. "Không được, ở đây quá ướt, không có cách nào có thể châm lửa được trong dòng nước thế này." "Chúng ta cần một vị trí cao hơn"-Kai bơi lại gần chỗ Julien-"Đứng lên vai tôi đi." "Anh điên à?"-Julien nói-Tôi đứng lên vai anh thì anh sẽ bị dìm xuống nước đấy." "Không sao, tôi có thể nín thở được hơn 5 phút, chỉ cần anh xong sớm thì tôi vẫn đủ oxy để trồi lên lại." "Còn kế hoạch nào khác không?"-Ren la-"Như vậy quá mạo hiểm." "Hừ, việc ngồi im không làm gì mới là mạo hiểm. Được rồi, Kai, lặn xuống dưới đi, tôi sẽ đứng lên vai anh." Kai lập tức nâng julien đứng lên vai mình, sức nặng từ Julien làm anh chìm xuống dưới đây, nhưng cũng đã tạo ra đủ độ cao để Julien mồi lửa cho quả bom mà không ướt. Sau khi mồi cho lửa trên dây ngòi của quả bom, Julien lấy ra từ trong túi quần một cuộn băng dính, rồi gỡ băng keo dính quả bom vào vách tường. "O kê"-Julien la lên-"Mọi người chuẩn bị lặn xuống nào !" Theo lời của Julien, tất cả đều thả người cho mình chìm xuống nước, riêng Kai thì anh đã ở dưới đó sẵn rồi nên không cần. BÙM !!! Sau tiếng nổ, tất cả bắt đầu trồi đầu lên khỏi mặt nước, nhưng cảnh tượng mà mọi người trông đợi lại không hề hiện ra trước mắt. Bức tường vẫn không có một lỗ thủng nào sau vụ nổ. Thực tế, nó chỉ bị tróc một phần bê tông ra thôi. "Thế là hết"-Ren la lên-"Chúng ta tiêu rồi, sáng hôm sau người ta sẽ tìm thấy xác của một người đẹp trai tóc nâu đã biến dạng vì ngâm trong nước quá lâu." Mọi người cũng bắt đầu tuyệt vọng, bức tường kia không những kiên cố, mà còn được yểm phép, những thứ vũ khí mang phép thuật chưa chắc phá nổi nó, chứ nói gì sức bật vật lý thông thường. Giữa lúc rối ren nhất, một giọng nói nhẹ nhàng đột nhiên cất lên "Ren, anh ồn ào quá, nếu còn la lối nữa thì tôi dám hứa với anh là sẽ cho hình dạng cuối cùng anh mang trên cõi đời này là bộ dạng xấu xí nhất thế giới loài Doppelgenge đấy." Mọi người ngạc nhiên tập trung nhìn về phía Stacy, bởi cô chính là người vừa nói câu nói đó. "Em không sao chứ, Stacy?"-Bruno lo lắng hỏi. "Không ngờ trong tình trạng này rồi, mà anh vẫn quan tâm đến em trước tiên."-Stacy nhẹ nhàng nói-"Em cảm động lắm." Bruno và Stacy bắt đầu nhìn nhau trân trối, và làm ngứa mắt 3 tên đàn ông độc thân kia vô cùng. "Đủ rồi, chúng ta sắp chết rồi, hay là làm đám cưới cho hai người này ở đây luôn nhé?"-Ren la-"Thế này đi, Julien là phù rể, Kai là phù dâu còn tôi sẽ là..." "Đùa đủ rồi, Ren!"-Bruno la lên "Phải đấy, sẽ không ai phải chết đâu, bởi vì anh ta sắp đến rồi."-Stacy nhẹ nhàng mỉm cười "Anh ta?"-Tất cả đồng thanh. CẠCH! ẦM! Đột nhiên, cánh cửa khóa kín của tòa tháp chuông bỗng bật tung ra, nước từ trong đó theo chỗ hổng đó bắt đầu ùa ra, giải thoát cho năm người đang kẹt bên trong. Cả năm bị cuốn theo dòng nước ra đến tận bên ngoài. Sau khi nước rút hết, bọn họ ngồi ho sặc sụa, đồng thời nhìn quanh để tìm hiểu xem sự việc gì đã xảy ra. Chỉ thấy có một chiếc xe gần đó, cửa xe bỗng tự bật mở, đóng lại, sau đó tự đề ga và chạy đi. Trong đầu của mọi người lúc đó chỉ có thể nghĩ đến ba chữ "Người Vô Hình."
^ko ngờ Ren là người hoảng loạn . Trong khi wind nói Ren rất điềm tĩnh và thông minh . btw,ãe viết sai Julien thành Hulien rồi kìa .
à khi Axe update diễn biến thì hãy sắp xếp nó lại theo mốc thời gian hợp lí nhé. Hơn nữa có nhiều phân khúc dính dáng đến cả 2 route nên cần phải để ở cả 2 route luôn, vd phân khúc khi mà tên rối chết và cả ba đuổi lại chỗ Gabriel ấy. *Note: Để cho mình mượn nv Gabriel và Vampire Lord vào buổi tối nhé, cả Julien nữa. Còn từ sáng đến 12h đêm thì cho họ làm gì cũng được. Hì trưa mai hoặc tối nay mình sẽ viết tiếp.
Note: chap này diễn ra sau khi thoát khỏi Gabriel . Diễn ra vào ngày hôm sau với NV Ren . Note: sau vụ này, Ren sẽ tạm rút khỏi mấy vụ action + điều tra để lo những event trong 7 dòng ghi chú nhé .
Ok đã đọc xong toàn bộ câu chuyện từ đầu tới giờ, sau đây xin ra mắt mọi người một nhân vật (hy vọng là cuối cùng cho đỡ rối ) : Bác sĩ Siegwelt Orsebész ________________________________________________________
^mới vào mà cũng đã biết vô hình . Liệu tên vô hình còn nổi tiếng đến chừng nào . Btw, Bác sĩ có mọc vuốt từ tay ko ? , hay bắn tia lade từ mắt ? . Hay hổ báo như Captain America ? ---------- Post added at 20:20 ---------- Previous post was at 18:58 ---------- @Kong: mình có ý kiến: bây giờ Ren đã bị thương,sao ko làm một event để Bác Sĩ trổ tài ? .
Sau một lúc lâu gác chân lên trán ngẫm nghĩ về toàn bộ cốt truyện đã được post ở đây, mình cảm nhận điệp vụ "nối truyện" này đã trở thành điệp vụ "chèn truyện", khi mà một bác viết về tương lai xa và chờ một bác khác trám vô phần trống. Phải hiểu cả khúc đầu lẫn khúc cuối mới có cơ mà hòa mình vào cốt truyện ở đây Nhận thấy sức cùng lực kiệt vì cách viết hao tổn công lực này và còn phải lo cho cốt truyện chính của riêng mình, thành thật xin lỗi khi phải tuyên bố rút lui trong danh dự, để lại nhân vật người vô hình Nameless cho các bạn tung hứng Rất vui vì đã được tham gia vào cái này, dù mình chỉ mới viết có 2 bài. Chúc các bạn ở lại vui vẻ
Sao chưa gì đã rút gần hết rồi, chán vậy À, mình đề nghị chúng ta thống nhất về cách qui định thời gian trong game. Giả định ngày đầu các nhân vật xuất hiện là ngày 1 đi, thì nv của mình xuất hiện vào ngày 2 chẳng hạn, vậy cho dễ nhé
*Note: Đây là phần tiếp theo của nv Julien, diễn ra vào buổi tối ngày hôm nay. [spoil] Julien vừa mở cửa bước vào phòng thì hắn lại cảm thấy có gì đó không bình thường, như một phản xạ ngay lập tức hắn rút súng ra đề phòng và cẩn thận bước vào trong. Hắn nhìn xung quanh để cảm nhận xem cái bất ổn ở đâu thì lại nhận ra tấm bạc đã bị lủng như tổ ong, còn có mùi thuốc súng vang vảng đâu đó. Hắn nhíu mày hỏi lớn: -Này ngươi có ở đó không tên doppleganger kia. Không ai trả lời, Julien lại gọi tiếp: -Này Ren Mac gì gì đó. Vẫn im lặng. Julien đánh bạo bước qua phòng 666 và hắn nhanh chóng mở to mắt ngạc nhiên. Đây còn gọi là căn phòng sao, gì mà bàn ghế tường vách đâu đâu cũng thủng đầy lỗ vầy nè, còn cả một đống súng ống vung vãi khắp nơi nữa. Lupara, Ithaca Mag-10, Luper P08, .... tên này định làm phần tử khủng bố sao. Julien nghĩ mà không nhìn lại bản thân mình súng ống giắt đầy người. Còn Ren, tên đáng ghét kia đang nằm dưới đất, quần áo rách tứ tung, nhiều nơi còn bị bầm tím. Julien nhíu mày, lại gần lay Ren vài cái. Không có phản ứng, hắn suy nghĩ một chút rồi đỡ Ren lên vai và đưa hắn tới Satan's Blood, đó là nơi duy nhất hắn có thể nghĩ tới. Trên đường hắn thu hút khá nhiều ánh mắt từ người dân cũng như các sinh vật huyền bí, nhưng mọi người có lẽ cũng chỉ nghĩ là một vụ thanh toán nào đó của các băng đảng ngầm mà thôi, chỉ có các sinh vật kia thì lưu ý tới tấm huy chương của Julien cũng như thân phận của Ren nên cũng có vài tên tò mò theo sau. Julien cũng không để ý lắm. Leng keng leng keng, tiếng chuông gió treo trên cửa của Satan's Blood vang lên. Mọi người trong quán đều nhìn ra ngoài và cau mày. Lại là con người. Khi Julien vác Ren vào thì hầu hết mọi người đều nhao nhao đứng dậy, có vài tên còn nhìn Julien với ánh mắt địch ý. Bruno cũng bước ra hỏi: -Có chuyện gì vậy, kẻ bảo vệ? -Không biết, tôi vừa về nhà thì nghe mùi thuốc súng, sang phòng thì chỉ thấy hắn nằm dưới dất, có vài chỗ xương bị gãy nên tôi mang hắn tới đây. -Vậy sao, vậy thì cám ơn, Julien. Nghe xong lời giải thích thì thái độ Bruno cùng mọi người cũng hòa hoãn hơn, Bruno cũng chuyển cách xưng hô từ kẻ bảo vệ sang Julien. Julien cũng chỉ gật đầu, đưa Ren qua cho Bruno. Sau đó cũng không rời đi ngay mà nói với giọng bình thản, đủ cho mọi người nghe được: -Tối nay, để làm một lễ ra mắt muộn, tôi sẽ làm một cuộc "thanh tẩy", vì vậy mong quý vị hợp tác yên phận nếu không muốn bị đưa ra hội đồng nhé. Tới cuối cùng khi nói tới chữ hội đồng thì giọng hắn đã lạnh như băng, ánh mắt đầy sát khí. Sau đó Julien bỏ đi để lại quán rượu đang nhao lên vì lời cảnh cáo đầy ác ý của hắn. Trời lúc này cũng ngả về chiều, hắn bước về nhà nghỉ ngơi một tí để chuẩn bị cho đêm tối nay. Khi bước ra khỏi Satan's Blood, hắn thấy bên góc đường kia có một bóng người cao lớn với cái áo choàng đen thui, Julien rõ ràng nhớ mình đã bắt gặp hình ảnh của người này ở đâu rồi. Như cảm nhận được ánh mắt của hắn, người lạ mặt kia cũng lủi đi mất. Julien lắc đầu mấy cái, bỏ qua mớ suy nghĩ với vẩn trong đầu rồi trở về nhà. Sau khi ăn một hộp cơm khô khan và tắm rửa xong, trời cũng tối đi, hắn sắp xếp lại đồ đạc một tí rồi ra ban công với cây súng ngắm trên tay. Lúc này đã hơn mười một giờ. Với cái ốm nhòm loại mới, hắn dễ dàng bao quát một góc lớn của thành phố. Ông trời cũng không bắt hắn đợi lâu, chỉ gần mười hai giờ hắn đã thấy một kẻ khả nghi, chính là tên lúc chiều, hắn lại lẩn quẩn ở khu vực Satan's Blood. Lần này cuối cùng Julien cũng nhớ người kia là ai. -Draconis, Vampire Lord, sinh vật nguy hiểm cấp AAA, thì ra là hắn. Cũng được, đã lâu không khiêu chiến vượt cấp rồi. Julien lẩm bẩm sau đó móc điện thoại ra gọi cho "trạm trung chuyển". -Này ông chú, phiền ông báo với sở cảnh sát là tối nay có nghe tiếng động gì cũng đừng can dự nhé, hết. Cũng không đợi bên kia trả lời, hắn liền cúp máy, canh hồng tâm ngay đầu Draconis. Cạch cạch đoàng. Gần như cùng lúc mặt đường bên kia lóe lên một cái, hắn hụt. Julien thầm than một tiếng, vừa rồi vài khắc trước bắn hắn đã để lộ sát ý của mình nhưng không ngờ xa như vậy mà Draconis cũng cảm nhận được, quả là sinh vật cấp AAA. Ngay khi tiếng súng vang lên thì tất cả các hộ gia đình xung quanh đều tắt hết đèn đóm và đóng cửa lại, có lẽ họ nghĩ là các băng đảng xã hội đen đâm chém nhau. Draconis cũng không hiện lên trong nòng ngắm nữa, mỗi lần hắn chỉ hiện ra một lúc rồi lại ẩn mình. Lại một lần nữa Julien thầm than về khả năng ẩn nấp tiềm hành của đối thủ. Hắn biết Draconis đã phát hiện ra vị trí của mình, vì vậy bỏ khẩu súng ở lại, chỉ lấy theo vài món đồ nhỏ gọn rồi phóng ra cửa sổ chạy đến chỗ nào vắng vẻ hơn. Hai bên một đuổi một truy chẳng mấy chốc đã đến sông Everest, Julien dừng lại ngay ngọn đồi, ngay sau đó Draconis cũng đuổi tới. Hai bên nhìn nhau một lúc thì Julien nói trước: -Chào, Vampire Lord. -Hừ, biết ta là ai mà vẫn dám khiêu chiến, rất dũng cảm đấy người bảo vệ trẻ tuổi. Giọng Draconis vang lên khàn khàn. Ở rất xa ngoài kia, Gabriel đang hứng thú nhìn hai kẻ đang gầm gừ lẫn nhau ngoài sông everest, hắn thì thào: -Lại có đánh nhau rồi. Đoàng đoàng đoàng. Julien không có thói quen nhường nhịn, vì vậy hắn ra tay trước. Nhưng Draconis rất dễ dàng né được ba phát đạn trước khi nó kịp bắn tới. Hắn lướt lại gần Julien nhanh như một cơn gió. Keng. Julien lấy báng súng lục đỡ được một nhát cào chí mạng, sau đó rút từ trong áo khoác ra một khẩu PN-90 với một hộp đạn phụ bảy mươi viên. Trong nét ngạc nhiên của Draconis xả luôn một tràng. Tạch tạch tạch. Draconis cũng phải lui về vì tốc độ bắn quá nhanh của khẩu tiểu liên. Cuốn kinh thánh cũng lơ lửng cạnh Julien từ bao giờ và đang dần sáng lên. Khi Julien bắn hết đạn thì từ trong quyển sách cũng bay ra hàng loạt tờ giấy với những kí tự kì quái, và từ trong đó hàng loạt tia sáng bắn ra bao phủ cả một khoảng đất. Draconis hừ nhẹ một tiếng rồi tạo ra một màn chán đỏ như máu ngăn cản tất cả, tiếng va chạm vang lên dữ dội. Sau đó hắn liền phản kích bằng một chùm năng lượng đỏ lòm ma theo mùi tanh của máu tươi. Julien không còn cách nào khác hơn là móc tiếp từ trong túi áo ra một cục tròn tròn và quăng xuống đất. Ngay khi quả cầu kia tan vỡ thì một màn chắn năng lượng cũng hiện ra che chở cho hắn khỏi chùm máu đỏ lòm kia. Tuy vậy rất nhanh vòng bảo vệ đã không chịu nổi và có nguy cơ tan vỡ. Julien liền lấy một quả lựu đạn ánh sáng, rút chốt rồi quăng ra ngoài. Draconis thấy thứ này cũng không dám đối đầu trực diện, bên hủy bỏ ma thuật vừa rồi và lập một màn chắn bằng máu khác. Lúc này Julien lấy một tờ giấy màu trắng với rất nhiều kí tự thần thánh ra và kẹp vào trong cuốn kinh rồi lẩm bẩm câu thần chú. Chỉ thấy hàng loạt tờ giấy trắng bay ra và dán lên người hắn rồi từ từ biến đổi. Ở xa Gabriel ngạc nhiên thì thào: -Ý, đây không phải là thánh pháp mà lúc trước ta hay dùng, "Bài ca của chúa" sao? Một chốc sau thì Julien đã được bao bọc bởi một lớp giáp trụ màu bạc thần thánh với rất nhiều hoa văn và kí tự, cả người hắn như thánh khiết đi rất nhiều. Đặc biệt là sau lưng còn có một hình ảnh thiên sứ giang rộng hai cánh màu bạc lơ lửng nữa. Draconis nhìn thấy hình dạng của thánh pháp này thì nói lớn: -Ngươi và tên Gabriel kia có quan hệ thế nào? -Nếu ngươi nói một tên toàn thân màu trắng thì hắn mém giết chết ta hôm qua. Julien trả lời sau đó tiếp tục niệm chú. Từ trong cuốn sách lại bay ra mười hai tờ giấy bao bọc hai người vào trong, các tờ giấy nhanh chóng hóa thành mười hai thiên thần nhỏ với đủ các loại nhạc cụ, Julien nói: -Thánh chiến ca. Tiếng nhạc và đồng ca vang lên, mỗi âm tiết như mang theo một sức mạnh kì lạ bao phủ cả không gian, Draconis hơi nhíu mày, ngược lại Julien thì khí thế tăng vọt. Dàn đồng ca vẫn tiếp tục trình diễn, âm thanh thần thánh của nó vang lên khắp nơi. Julien đưa ngang cây súng bạc lên, nói tiếp: -Chúa nói, thế giới cần có ánh sáng, vì vậy thế giới đã có ánh sáng. Xoẹt. Từ cây súng bay ra hai tia sáng kéo dài là hai đầu, hơi cong lại rồi dần dần định hình. Từ hai đầu của cánh cung cũng nối lại bằng một sợi tơ ánh sáng. Cây súng bạc lúc này đã biến thành một cây cung. Julien bắt lấy sợi dây rồi kéo căng ra, một mũi lên ánh sáng chói mắt hiện lên rồi xoắn lại dữ dội, tỏa ra một cỗ áp bức vô hình. Draconis lập tức tăng sức mạnh cho vòng bảo vệ. Khi mũi tên sáng lên đến đỉnh điểm thì Julien cũng buông tay ra. Nó bắn ra với một tốc độ cực nhanh đồng thời xoáy tròn trông không khí mang theo tiếng rít dữ dội rồi va chạm với vòng bảo vệ màu đỏ của Draconis làm lóe lên những tia sáng chói mắt. Gabriel lẩm bẩm: -Quả là một tên thú vị, đây chẳng phải là đòn combo ưa thích của ta ư. Thánh chiến ca để khới đầu, "Mũi tên xuyên thấu" tiếp theo, vậy cuối cùng hẳn sẽ là ... Khi Draconis định thần trở lại, chỉ thấy vòng bảo vệ của hắn đã đầy vết nứt, đằng kia Julien hai tay cầm thập tự kiếm giơ cao lên trên, hình ảnh thiên sứ phía sau cũng giơ lên một thanh kiếm ánh sáng, dàn đồng ca cũng chơi nhanh hơn nhiều. Hư ảnh thiên sứ dần dần nhập vào thanh kiếm làm nó sáng rực lên, khí tức thần thánh cùng uy áp không ngừng hội tụ lại. Julien quát đồng thời chém thẳng thanh kiếm tới: -Lưỡi kiếm thanh tẩy. -Cũng quả nhiên là nó. Draconis lẫn Gabriel đều nói. Ầm ầm ầm. Draconis đưa tay lên đỡ đấy lưỡi kiếm tạo ra hàng loạt vụ nổ lớn, cả một vùng như sáng rực lên chói mắt. Ầm, một tiếng nổ dữ tợn. Khỏi bụi tung mịt mù. Julien cuối người xuống thở dốc. Dàn đồng ca lúc này đã biến mất, hình ảnh thiên sứ cũng mờ đi rất nhiều, có lẽ không duy trì được bao lâu nữa, đây là lần đầu tiên hắn dùng nhiều sức mạnh như vậy. Nếu bây giờ có một cái giường, hắn sẽ không ngần ngại mà ngã xuống ngay lập tức. -Hừ, ngươi rất mạnh, loài người, đáng tiếc đây đã là lần thứ hai ta nếm phải chiêu này. Giọng nói Draconis vang lên, dù có phần yếu ớt. Julien nhăn mặt một cái, hắn gần như đã dùng toàn bộ thủ đoạn của mình. Gabriel cũng lẩm bẩm: -Bây giờ cậu sẽ làm gì đây, kẻ bảo vệ thú vị kia. [/spoil] *Note: Phần sau của câu truyện mời các bạn vào quyết định.
vậy là sự việc này xảy ra vào đêm thứ ba phải không, vậy để mình viết tiếp luôn, sẽ tới Satan Blood để cứu Ren, đừng ai viết vội nhé
như vậy là Ren đã ở chỗ Bruno nhưng đây là thương tích do thiên thần gây ra => ko cứu đc, lúc đó bác sĩ ra tay ?
Sau đoạn này là hết tối ngày thứ 3, nhưng mình định cho bác sĩ nói chuyện với Bruno một lúc nữa, chủ yếu là về cái thánh khí trên vết thương của Ren (gây ra bởi tia sáng bắn từ sau lưng của Gabriel ấy). Ai muốn thêm gì thì thêm nhưng nếu có viết đoạn ấy thì đừng quên chi tiết đó nhé ---------- Post added at 00:32 ---------- Previous post was at 00:21 ---------- Còn đây là pro5 của Siegwelt Orsebész, tạm thời chỉ có thế, sẽ update sau Tên : Siegwelt "Doc" Orsebész Tên thật : Chưa rõ Race: Mutant - khả năng cụ thể chưa rõ Age : trên 70 Ngoại hình : Nhìn vẫn còn trẻ, tóc đen ngắn, đeo kính mặc áo sơ mi trắng, quần jean hoặc quần tây, khoác áo măng tô, mũ beret và găng tay da đen nếu đi ngoài đường. Tính tình : Quá khứ phức tạp, đau buồn, nhiều ẩn khuất chưa sáng tỏ. Sống độc thân và vẫn đang trong quá trình đi tìm hạnh phúc đích thực. Khá vui tính và dễ gần với phụ nữ và sinh vật huyền bí. Aligment : Chưa rõ Nơi đặc trưng: Phòng mạch tư nhân 113 phố Debren Inventory: Vali đồ nghề chữa bệnh, dao mổ trong túi áo măng tô. Trong vali có ngăn dưới chứa một khẩu súng trường, còn lại hai khẩu súng lục trong túi. Job: Bác sĩ đa khoa chữa trị cho cả con người và sinh vật huyền bí.
Lại 1 người out -------------------------- Có vẻ như HCN đã chuyển thành kẹo rồi -------------------------- Mấy chap Froxi này cho thấy Froxi hiền lành nhút nhát nhỉ Chứ Froxi kia mạnh lắm à nha Crystal lady à -------------------------- Tiếp thu thêm nhân vật Draconis-Vampier Lord và vị bác sĩ Nếu med miêu tả khác với ở trong đây thì các bạn đừng giận nhé. Đặc biết là bạn tri vì Froxi sắp chạm trán Julien
ý med là sao, đánh nhau trong này hay ngoài topic riêng kia o_O ? Hay ta lập 1 topic thảo luận về truyện cho đỡ loãng nhỉ ? Mình đang bí ý tưởng cho nv Bác Sĩ, mục tiêu hắn đến tp Old Flower là gì, tại sao hắn quen Bruno, vân vân... khó nghĩ quá T_T
Thế này, mọi người không muốn viết nữa thì chỉ cần đơn giản là không tiếp tục post bài là được, vì đây là topic tự do, mọi người có thể vào hoặc không vào cũng được, Không cần phải post bài thông báo là : mình xin rút. Bởi có 2 nguyên do: một là khiến cho mọi người nhìn vào nghĩ đây là một nơi tôn nghiêm nào đó. hai là khiến những người còn lại nản chí. Nếu bạn có ý định bỏ cuộc, xin âm thầm rút lui, hoặc pm mình nhé. ---------- Post added at 19:25 ---------- Previous post was at 18:29 ---------- Hì hì, bây giờ Ren với Bác sĩ đi theo route Fallen Angel, còn Julien lại đi theo route Vampire Lord, xem ra chỉ còn Kai là theo Immortal tới cùng. Bên Topic kia, giờ coi như là route 4 Hẹn gặp lại mọi người khi nào gặp last boss ---------- Post added at 19:55 ---------- Previous post was at 19:25 ---------- Note:Tiếp theo trận đấu Julien vs.Draconis Draconis tuy cơ thể vô cùng mệt nhọc, nhưng là một sinh vật sống hơn cả trăm năm, sức chịu đựng của hắn vẫn hơn Julien. Và giờ đây, khi mà Julien đã kiệt sức khi tung ra đòn đánh mạnh nhất của mình, hắn không còn là mối lo ngại của Draconis nữa. Tiến từ từ đến chỗ Julien, gã đưa những chiếc móng vuốt sắc lẻm của mình lên. "Ngươi cũng không tồi, cho nên sau khi chết, ngươi sẽ được vinh hạnh có chỗ trong bộ sưu tập đầu người của ta." ĐÙNG ! Một lỗ đạn xuất hiện trên người của Draconis. "Gan lì lắm, con người! Trong tình thế này mà vẫn còn cầm súng được. Tiếc là..." Hắn chụp khẩu súng trên tay Julien, bẻ cong nó người ta bẻ tăm "Những cố gắng cuối đời của ngươi cũng không làm ta động lòng đâu." Phía trên cao, Gabriel lắc đầu tiếc rẻ "Thật đáng tiếc, lại thêm một món đồ chơi thú vị nữa sắp bị tên Draconis lấy đi mất. Tiếc là năng lượng ta đã cạn do trận đấu với tên Doppelganger, nếu không ta đã có thể cứu ngươi, Julien ạ." Và tên Ma Cà Rồng xuống tay. ... "Dừng lại đã !" Một giọng nói nhẹ nhàng đột nhiên vang lên. Gã Vampire, Gabriel và Julien đều cùng một lúc nhìn về phía nơi có giọng nói phát ra. Từ xa, một cô gái tóc trắng dáng người nhỏ bé đang tiến về phía 3 người, cô có nước da xanh xao và đôi mắt xanh u buồn, mặc trên người một bộ đầm đen cùng áo khoác mỏng cho nữ màu đen. "Đừng giết người tại đây. Xin các anh, đây là nơi thường đến của anh ấy, xin đừng làm bẩn con sông này." Draconis nhoẻn cười, vì đây đâu phải là lần đầu tiên hắn nghe thấy có người cầu xin hắn tha mạng cho ai đó. Tuy nhiên, đối với hắn, cho kẻ yếu đuối thấy cảnh giết chóc mới là một niềm vui lớn. "Có vẻ ngươi không thích giết chóc"-Draconis có thể nói vậy khi nhìn vào đôi mắt xanh không chút vẩn đục kia-"Để hôm nay ta cho ngươi thấy cảnh đầu rơi máu đổ, cho mở rộng tầm mắt." "Tôi bảo ông dừng lại." Uỳnh !!! Cô gái tiến đến gần gã ma cà rồng, và thậm chí chưa ai thấy cô làm gì, gã ma cà rồng đã bị vỡ ra thành hàng ngàn con dơi nhỏ. Gabriel không thể tin nổi vào mắt mình. Julien cũng vậy. "AAAAA!"-Có tiếng la của tên ma cà rồng. Rồi những con dơi bắt đầu phân tán đi khắp nơi. "Con bé này..."-Julien chưa kịp nói, thì cô gái kia đã đi đến gần và đặt tay lên trán anh. "Ngủ đi, người bảo vệ, anh dũng cảm lắm !" Rồi cô nở một nụ cười thật hiền lành. Julien bỗng đổ gục xuống, và chìm vào giấc ngủ. Từ trên cao, Gabriel vẫn không thể hiểu nổi chuyện gì đã xảy ra. Cô gái ngước lên chỗ Gabriel, gửi hắn một nụ cười thân thiện "Tên tôi là...Raine" Và rồi , có ánh sáng nhạt nhòa lóe lên, khiến Gabriel chói mắt. Hắn không thể tin là mình lại bị chói mắt vì ánh sáng. Cô gái biến mất, cứ như là nhân vật trong một giấc mơ. Nhưng những gì xảy ra lại là thật. Liếc nhìn xuống Julien đã bất tỉnh, Gabriel thở dài. "Coi như là một ngoại lệ, hôm nay ta đưa mi về nhà."