Nước mắt chiến binh (truyện phỏng theo Tearing Saga)

Thảo luận trong 'Turn Based Strategy' bắt đầu bởi KNIGHT_1988, 19/8/05.

  1. NamĐờiKhổ

    NamĐờiKhổ Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    8/7/09
    Bài viết:
    173
    Nơi ở:
    .....
    Up......................................................
     
  2. KNIGHT_1988

    KNIGHT_1988 C O N T R A

    Tham gia ngày:
    3/12/04
    Bài viết:
    1,820
    Nơi ở:
    Vahalla
    Chương XVII: Danh dự của Kiếm Sĩ


    1/ Đã 5 ngày trôi qua, nhưng cái chết của "Sói biển" vẫn ám ảnh trong những giấc mơ của Katri. Cô thấy bàn tay Machen đưa ra, khô khốc và gầy guộc, bàn tay ấy như muốn tìm kiếm những hơi ấm còn sót lại trong kí ức mơ hồ, những kí ức về 1 thời ông còn là 1 người cha. Chẳng biết sao, cổ họng của cô cứ nghẹn lại, và nước mắt cứ ko ngừng tuôn chảy, không chỉ trong những giấc mơ.

    Holmes cảm thấy nhói, anh cũng ko giải thích được những xúc cảm của mình, cái thứ tình cảm mà anh vẫn luôn cho là phiền phức đang đeo bám anh mỗi ngày, nhưng cứ nhắm đôi mắt lại, anh thấy hình bóng của cô gái đó, nước mắt của cô ấy cứ chảy xuống, nóng hổi như muôn thiêu cháy trái tim vốn đã chai đi vì quá khứ.

    - Đừng khóc nữa - Holmes hét lên với cô, như sự chịu đựng đã vượt quá giới hạn .

    Katri ngạc nhiên nhìn anh , cô tính buông lời "anh là 1 kẻ ác độc, một kẻ không có trái tim", nhưng cô khựng lại, khi bắt gặp ánh mắt kì lạ của Holmes, không còn ngạo nghễ như cô từng biết, lại xa xăm và đau đớn hơn rất nhiều. Một thoáng cô nghĩ rằng chắc anh ấy đau xót vì mất đi một đối thủ quen biết đã lâu, nhưng cô đâu biết phần lớn là vì mình.

    - Xin lỗi anh, nhưng tôi … tôi không thể kiềm chế được

    - Cứu sống tên ấy là được chứ gì – Holmes thở dài

    - Anh nói gì cơ ?

    - Chúng ta sẽ đi cứu lão già ấy trở lại, và cô phải hứa là từ giờ đến lúc đó đừng khóc nữa

    - Anh nói thật chứ , Holmes ? Machen có thể sống lại sao ? –Katri bám lấy cánh tay anh, như nhìn thấy 1 tia hi vọng mỏng manh nào đó, à không, là tuyệt đối, chẳng biết từ lúc nào, cô đã đặt trọn niềm tin của mình vào người con trai mới gặp này

    - Holmes, cậu tính sẽ tới đó sao ? - Shigen lên tiếng hỏi

    - Đúng vậy, bảo tất cả mọi người chuẩn bị, chúng ta sẽ hướng thẳng tới Phế tích Kuranion.

    Phế tích Kuranion – nó đã từng là 1 thành phố phồn hoa, đã từng. Ngày ấy, khi ngọn lửa của Thánh Long Kuranion thiêu rụi mọi thứ, chẳng ai biết nguyên nhân, chỉ thấy những tro tàn còn sót lại. Holmes tới đó, ko phải để tìm hiểu bí ẩn của sự diệt vong, mà chỉ để tìm “viên ngọc sự sống” , thứ có thể hồi sinh người chết trong truyền thuyết.

    - Holmes, ko phải trước đây a cho rằng tìm cách cứu người chết là đi ngược lại quy luật của Thượng Đế à ? – Đứng trên mũi tàu, Shigen khoanh tay nhìn về phía đại dương, nơi mà Holmes cũng đang dõi theo.

    - Vậy thì cứ đi ngược lại đi – Holmes cười

    - Có phải cô gái ấy làm anh rung động rồi không ?– Shigen hỏi thẳng điều mà gần đây anh vẫn nghi hoặc

    Holmes không còn bình tĩnh được, anh quay lại nhìn Shigen, trong một thoáng a đang nghĩ sẽ chối bỏ câu hỏi, nhưng nhìn vào đôi mắt của người bạn tri kỷ từ nhỏ, anh biết giấu diếm điều đó là vô ích, anh bật cười .

    - Vậy cậu sẽ ủng hộ tôi chứ ?

    - Tôi đã luôn ủng hộ cậu từ lâu rồi anh bạn – Cả 2 lại nhìn về phía đại dương, trên môi vẫn nở những nụ cười chưa dứt.

    2/

    - Đứng lên, chẳng phải ngươi muốn giết ta sao ? – Thanh gươm Kunasagi kề vào cổ Krisheena, đó là 1 câu chuyện khác tại gần bìa rừng đảo Ô khôt.

    - Tên khốn, ta ko đánh lại ngươi, giết ta đi, như khi xưa người giết người ta yêu vậy – đôi mắt Krisheena ngấn lệ, không phải vì sợ hãi, mà vì sự bất lực và căm phẫn tột độ

    - Người đó là ai ?

    - Anh ấy chỉ là 1 người thương nhân hiền lành, cho đến cái ngày ta chứng kiến ngươi đã đâm lưỡi kiếm xuyên qua tim anh ấy, ta căm hận ngươi đến tận xương tủy.

    Vega chợt sững lại, trong thoáng chốc anh lục lọi với mớ kí ức hỗn độn của mình, chẳng thể nhớ ra được… đã giết quá nhiều rồi. Nhưng nhìn vào đôi mắt phẫn nộ ấy, anh tin đó là sự thật.

    - Một ngày nào đó, hãy đủ mạnh để giết ta – Anh hạ kiếm xuống rồi lặng lẽ quay đi. Câu nói ấy, không phải là 1 lời thách thức, đó là 1 sự thỉnh cầu.

    Lòng oán hận không thể chờ được tới ngày đó, Krisheena muốn báo thù, nhưng với sức cô thì không thể. Như nhớ tới ai đó, Krisheena lao về phía đồn Ô khôt. Cô tìm tới kẻ được xưng là “Ma Kiếm”

    - Tại sao tôi phải giúp cô báo thù ? – Nhận được lời thỉnh cầu đột ngột của Krisheena , Shigen vẫn điềm tĩnh.

    - Xin anh , tôi đã thật sự tuyệt vọng – Krisheena hiện tại ko còn sức lực để suy nghĩ, cô sẵn sàng vứt bỏ mọi thứ chỉ để thỏa được cơn báo thù đang xâm chiếm.

    - Báo thù , đó không phải là một ý hay, nhưng tôi sẽ giúp cô – Shigen nhoẻn cười

    - Thật sao ? anh sẽ giúp tôi giết Vega thật sao ?

    - Báo thù, không nhất thiết phải giết chóc , Krisheena , nếu đó không phải là Vega, tôi sẽ bỏ mặc.

    Lúc này đây, Krisheena vẫn không thể nào hiểu được ý của Shigen, nhưng ngày hôm nay, định mệnh của Kunasagi và Masamune đã bắt đầu.

    3/ Trở lại với chuyến hành trình tới Phế tích Kuranion, cánh quân của Holmes đã vượt đại dương tới được Leda , họ tiếp tục phải đi qua Alter ,một thị trấn nhỏ khác. Nơi mà họ buộc phải dừng lại, vì sự thống trị của một toán sơn tặc.

    - Alter ? ta chưa từng nghe rằng ở đây lại có sơn tặc – Holmes nhìn về phía thị trấn đang bị những tên bặm trợn tay cầm vũ khí đi lại quanh vùng

    - Trước đây là thế, nhưng từ khi trên núi Golda xuât hiện bọn quái vật, chúng đã bị đuổi xuống tận đây, chúng cũng chỉ là nạn nhân thôi – Xeno nói

    - Nạn nhân gì chứ ? Vẫn chỉ là những tên cướp thôi – Yuni chen ngang

    - Chúng ta sẽ làm gì Holmes ? – Katri hỏi Holmes, nhưng lòng cô thực mong anh sẽ giúp họ

    Nếu là trước đây, anh sẽ đi lướt qua, nhưng chẳng hiểu sao, đôi mắt ấy làm anh không thể lựa chọn:

    - Vậy sẵn tiện giúp họ một chút, chúng ta cũng cần chỗ nghỉ ngơi – Holmes rút 3 mũi tên ra tra vào cung. Bắn ngay 1 phát hất văng vũ khí của 3 tên sơn tặc đang canh gác ngoài vùng thị trấn

    - Vậy là phải đánh rồi đấy – Xeno thở dài tuốt gươm ra.

    - Holmes, anh chắc rằng viên ngọc sự sống có thể hồi sinh được chị của tôi chứ ? – Attrom cũng tuốt gươm hỏi lại Holmes lần nữa để khẳng định. Anh không muốn chiến đấu, anh chỉ muốn bảo vệ cho những người mình yêu quý, đó là lý do anh đi theo tên hải tặc này.

    - Câu trả lời đang nằm ở phía bên kia thị trấn này đấy , tôi nợ cậu 1 câu trả lời,cậu nợ tôi 1 ân huệ - Holmes vừa nói vừa bắn trúng vào 1 tên sơn tặc khác đang lao tới

    Attrom biết rằng người đàn ông này có thể tin tưởng, không cần hỏi thêm nữa, anh cùng Xeno lao vào phía trước. Dù là 2 kẻ xa lạ, nhưng cùng là những kiếm sĩ tài ba, cả 2 phối hợp rất nhịp nhàng đánh gục từng tên một. Yuni cũng thừa cơ , thấy tên nào vừa gục xuống thì mau chóng trấn hết tiền bạc, nhưng không có chuyện cống nạp đâu , cô là đạo chích cơ mà .

    Đánh được hồi lâu, bọn bên trong thị trấn nghe có động tĩnh bắt đầu túa ra, toan tính tấn công Xeno và Attrom thì lưỡi búa của Gado đã ném phập vào một tên, cả bọn khựng lại. Rồi chưa kịp định thần, một bóng sáng lướt qua giữa chúng, 5 tên gần đó gục ngã mà vẫn chưa kịp túa máu, tốc độ và kiếm thuật của Julia đã tăng lên một bậc trong những ngày luyện kiếm với Shigen.

    -Tên Shigen đâu rồi nhỉ ? – vừa nói Holmes vừa thả tên

    Krisheena ở gần đó nghe thấy, cô im lặng không đáp, chỉ nở 1 nụ cười mãn nguyện. Holmes làm sao biết được, chỉ cách đó vài trăm dặm, một trận chiến khốc liệt khác đang diễn ra, trận chiến của những kiếm sĩ mạnh nhất đại lục.

    Nhưng dù có biết, cũng chẳng có ai có thể nhìn thấy được, với tốc độ của họ, chỉ nghe thấy tiếng lá cây và tiếng cành trúc dao động. 2 chiếc bóng rượt đuổi nhau xuyên qua khu rừng, cho đến khi tiếng binh khí chạm nhau ken két, dừng lại giữa không trung

    - Trổ hết tài ra đi , Vega – Shigen nhìn thẳng vào đôi mắt vô hồn của kẻ được gọi là Tử Thần .

    Vega im lặng , hắn vẫn luôn như vậy , rõ ràng, với hắn ta, không cần biết nguyên nhân, không cần tìm hiểu, chỉ có kẻ sống và chết. Gạt phăng cây kiếm của Shigen, Vega lùi lại,cả người là một màu tím thẫm. Shigen cũng vậy.

    - Để xem ai sẽ sống sót sau Phi Vũ này – Shigen nhoẻn cười, rồi cả 2 lao tới như ngọn gió, ngay khi chạm nhau, cùng lao vút lên không trung.

    Không có tiếng binh khí , không có tiếng động, cho đến khi cả 2 chạm đất, và máu đã đỏ thẫm trên lưỡi kiếm Kunasagi – Masamune. Cả người Vega lại rực 1 màu đỏ , lao tới nhắm vào phần hông của địch thủ. Shigen bất ngờ, chỉ kịp đưa kiếm gạt đi, nhưng vẫn bị dính một vết cắt . Vết thương của Vega dần nhỏ lại, với sức mạnh của Huyết Tụ, Tử Thần là kẻ không bao giờ sợ nguy hiểm, với cái giá phải trả cho cả 2, Vega luôn là kẻ lợi thế.

    Nhưng chưa kịp vui mừng, Shigen đã tung ngay Song Ảnh Kiếm , chiêu thức bí truyền nhất của mình. Lần trước là Gado dũng mãnh, nhưng lần này thì khác, một kẻ còn nhanh hơn cả đường kiếm. Vega nhanh chóng phóng lên không né được 1 kiếm, dùng tiếp Kunasagi để đỡ lấy kiếm thứ 2. Nhưng ngay lúc đó, cả thân người Shigen lao tới ngay phía sau, vút kiếm nhắm vào cần cổ, Vega chỉ kịp hất cổ ra sau, nhưng lưỡi gươm cũng kịp xẹt qua vùng má, để lại một vết thương dài.

    Sát khí trong người Vega bắt đầu tuôn chảy, lần đầu tiên anh đụng độ một đối thủ như vậy, một kẻ mà với một sát thủ như anh, còn khó kiếm hơn 1 người bạn. Cảm nhận được luồng khí ấy, Shigen vẫn điềm tĩnh

    - Tại sao ngươi phải làm sát thủ ? – Shigen chợt hỏi

    - Ta cũng muốn biết – Vega chầm chậm bước tới gần hơn

    - Kiếm đạo không phải để giết người, kiếm đạo là để bảo vệ

    - Ta không có thứ để bảo vệ - Vega vẫn bước tới

    - Vậy … Julia thì sao ?

    Vega dừng lại, Julia, âm thanh ấy , cái âm thanh mà anh chẳng thể nào lý giải được, cứ làm anh ám ảnh mỗi khi nhắc tới. Thật đáng thương, Shigen biết rằng Vega đã nảy sinh tình cảm với người con gái ấy, nhưng như một đứa trẻ mới ra đời, anh không định nghĩa được đó là thứ gì, tình yêu là gì , kí ức và nhận thức với Vega, chỉ là một màu đỏ của máu.

    - Krisheena, là người muốn giết ngươi để báo thù . Ta không phải đến giết người, ta đến để bảo vệ cho cô ấy, nếu ngươi còn sống, Krisheena sẽ chết.

    - Krisheena ? – Vega lờ mờ tìm lại trong kí ức, có vẻ như anh có biết cô ấy

    - Đó là con gái của sư phụ ta, ta muốn báo ân.

    - Đánh đi - Vega lại tuốt gươm lao tới

    4/ Trận chiến ở thị trấn Alter cũng đã gần ngã ngũ. Với lực lượng tinh nhuệ và đầy rẫy cao thủ, Holmes đã nhanh chóng trấn áp bọn sơn tặc, trả lại bình yên cho thị trấn. Trong lúc cả làng hân hoan mừng chiến thắng, Holmes để ý tới một nữ vũ công xinh đẹp, nhưng đôi mắt cô ấy buồn quá, cứ như đang mang cả một nổi tâm sự gì đó rất lớn.

    - Cô gái đó, có vẻ như không muốn nhảy – Holmes nâng ly rượu, nói với Katri, mắt vẫn dõi theo nữ vũ công

    - Anh thấy người ta xinh đẹp chứ gì ? – Katri cau có

    - Cô … vớ vẩn, tôi đang nghiêm túc đấy .

    - Ừ, nghiêm túc, vậy anh hãy giúp cô ấy đi – Katri giận tới nỗi chẳng thể kiểm soát được bản thân, cô chụp lấy li rượu, uống ực 1 phát, rồi như nhận ra mình chưa bao giờ biết thứ này, vội đỏ mặt chạy ra ngoài, miệng lẩm bẩm “Mình làm sao thế này ?”

    Holmes tính chạy ra giúp đỡ, nhưng cô vũ nữ đó tiến lại gần anh, nắm lấy vạt áo :

    - Anh, có phải là Holmes không ?

    Ráng nhìn gương mặt của cô ấy sau tấm vải , rồi như nhớ ra một chút gì đó, Holmes reo lên:

    - Plum , em là Plum phải không, em gái của Batsu, chúng ta đã gặp nhau ở đảo Okhot, nhưng sao em lại ở đây ?

    - Chuyện kể ra dài dòng lắm, nhưng anh có thể dẫn theo em gặp lại anh trai không ?

    - Chuyện này… - Holmes chợt ngập ngừng, rồi nhìn thấy đôi mắt em ấy đang sắp rơi ra , a vội chấp nhận . Thôi thì có thêm 1 vũ công cho đoàn quân vui vẻ cũng tốt

    Có tiếng gió cất lên trong không trung, từ ngọn gió ấy, giữa lúc buổi tiệc đang cao trào, một chàng trai từ từ tiến lại gần, tay đang bế một người khác, đã đẫm máu.

    - Vega !!! – Julia hốt hoảng khi nhận ra chàng trai ấy, đang nhắm mắt im lặng.

    Đặt Vega xuống đất, Shigen vẫn không dám nhìn vào Julia đang kêu gào bên cạnh thi thể của y. Holmes, cảm nhận được bên cạnh Krisheena đang rung lên bần bật, còn Shigen, 2 bên má một vệt nước lăn dài, bầu trời đã bắt đầu 1 cơn mưa.

    - Vega, anh ta muốn chết – Shigen cất tiếng nói giữa khoảng không tĩnh lặng. Rồi ngửa mặt lên nhìn những giọt mưa bắt đầu đổ xuống, hình ảnh Vega lao tới rồi hứng trọn lấy đường kiếm của Shigen, hình ảnh khóe miệng của y chảy máu mà vẫn nở nụ cười .... còn đọng lại.

    Chắc là chẳng bao giờ Julia hiểu được, anh đã phải chiến đấu với số phận của mình như thế nào kể từ ngày gặp cô. Kể từ ngày trái tim anh biết nhói lên vì 1 ai đó, kể từ ngày cô để cho anh một kí ức khác ngoài việc giết chóc. Anh muốn làm người, nhưng anh không biết cách, ngay cả thứ tình cảm anh dành cho cô, anh cũng không biết nó là tình yêu. Anh không muốn giết chóc nữa, nhưng quá khứ vẫn ám ảnh và đeo bám, ngay cả khi Krisheena tìm đến báo thù, anh cũng chẳng nhớ nỗi kẻ đó là ai, anh đã giết như thế nào, nhưng anh tin rằng anh đã từng ... Cái chết, có lẽ đó là một cách nghĩ vụng về, nhưng là thứ duy nhất Vega có thể nghĩ tới

    - Anh sai rồi, sai rồi Vega ơi – Julia cứ gào thét dưới những cơn mưa, cô cảm thấy vừa mất đi thứ gì đó quý giá nhất cuộc đời, thứ mà cô đã ko trân trọng. Máu, nước mắt và mưa, như cái lần đầu Vega gặp cô, vẫn đau đớn và cô độc.

    Đứng nhìn Julia , Krisheena nhớ lại hình ảnh của mình ngày trước, ngày mà cô cũng ôm lấy thi thể người mình yêu mà điên dại. Thù đã trả, người đã chết, nhưng không một ai sống lại, chỉ để lại thêm 1 người đau khổ như cô đã từng.

    - Krisheena, cô đã hiểu chưa ?– Shigen lặng lẽ nói trong làn mưa, gương mặt vẫn hướng lên trời như muốn ngăn nước mắt.

    Krisheena gục xuống, cô thét lên man dại như trước đây, rồi bỏ chạy vào khoảng không tối mịt. Còn Katri, vẫn gục mặt vào ngực Holmes khóc nức nở.
     
    Chỉnh sửa cuối: 18/11/15
    longmagic thích bài này.
  3. longmagic

    longmagic Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    1/12/08
    Bài viết:
    1,263
    Nơi ở:
    Dark Load
    anh ấy vẫn tiếp tục làm :x
     
  4. KNIGHT_1988

    KNIGHT_1988 C O N T R A

    Tham gia ngày:
    3/12/04
    Bài viết:
    1,820
    Nơi ở:
    Vahalla
    Ừ, từ giờ sẽ tiếp tục, trước đây tớ mắc kẹt ở chỗ quá nhiều nhân vật, và không biêt phải nhét họ vào đâu, sau khi dựng xong hẳn cái sườn chính để không đi quá xa, tớ mới bắt đầu viết tiếp nên thời gian có hơi lâu
     
  5. dung123456789

    dung123456789 Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    10/5/11
    Bài viết:
    39
    Thớt chắc định để cho con làm tiếp đây mà. 10 năm vẫn chưa xong=))
     
  6. longmagic

    longmagic Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    1/12/08
    Bài viết:
    1,263
    Nơi ở:
    Dark Load
    để con nó lớn dạy nó chơi rồi làm tiếp đời của bố =))))))))))
     
  7. NamĐờiKhổ

    NamĐờiKhổ Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    8/7/09
    Bài viết:
    173
    Nơi ở:
    .....
    Bao lâu rồi, BAO LÂU RỒI? Anh ấy đã trở lại, và lại ngồi chờ :))
    PS: Lâu quá không vào GVN
     
  8. longmagic

    longmagic Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    1/12/08
    Bài viết:
    1,263
    Nơi ở:
    Dark Load
    Chương phụ lục : Kẻ mạnh nhất

    Kể từ cái ngày 2 đạo quân của Runan và Holmes tách ra,kẻ chinh chiến tới Eva,người đi mở mang các vùng đất tìm nhân tài,có 1 người vẫn âm thầm chiến đấu,trong những buổi thảo luận về các trận đánh,anh luôn là kẻ đứng ngoài cuộc,chẳng cần biết chiến thuật thế nào,có ai hy sinh hay không,điều anh quan tâm duy nhất chỉ là được chiến đấu,được thả mình vào những hạt máu tanh nồng,để quên đi những gì đã xảy ra trong quá khứ..

    Eugen từ tốn bước tới nhắc nhở Runan về con người này,người hơi có xu hướng tách mình ra khỏi tập thể,tuy nhiên vương tử chỉ đáp lại từ tốn :

    -Ông thấy cái cách mà anh ta đang cười chứ,đâu có gì đáng lo phải không?
    -Thưa vương tử,tôi có cảm giác không ổn,sức mạnh của Zeek ngày càng tăng,nó quá nhanh,không giống như của 1 con người bình thường.
    -Ta hiểu,Raffin và Narron ngày hôm qua sau buổi tập luyện đã có 1 buổi so tài hết sức thú vị với Zeek,sau buổi đó ta thấy 2 người họ có những biểu hiện khác hẳn.
    -Ý công tử là...

    Runan tường thuật lại diễn biến trận đấu giữa 3 người được coi là mạnh nhất đội quân Horizon thời điểm hiện tại,năm 706 theo lịch Trabia:

    Kể lại 1 chút về Narron,sau khi tới ngôi đền Toper theo lời tướng quân của Eva "Thanh kiếm của Canaan" Ernest,anh đã tìm ra được bí mật về nguồn gốc của mình,nghe nói sinh sống ở đây là 1 tộc người thiểu số sống khép kín và những trang trại hết sức quy mô,những con ngựa ở đây được huấn luyện cực kỳ kỹ càng,có sức mạnh gấp 3,4 lần loại ngựa thường,khi tới đây anh hoàn toàn bất ngờ,1 vùng đất rất nhỏ nhưng vô cùng giàu có,nằm ngay giữa thảo nguyên xanh là ngôi đền Toper mà vị tướng quân kia nhắc đến. Dạo quanh thị trấn 1 lúc rồi tới gặp trưởng làng,Narron mới biết rằng toàn bộ những gì mà vùng đất này đang có là do tướng quân Ernest đã 1 tay gây dựng,vị trưởng làng nói:

    -Tuy đây không phải là nơi ông sinh ra nhưng tất cả tâm huyết ông dành cho nơi này quả không nhỏ,có lần 1 người thân cận của ông tôi cũng không nhớ rõ tên,chỉ nhớ rằng anh ta có 1 chiếc chiến xa màu tím,anh ta có nhắc về cuộc chiến tranh mà tướng quân Ernest đã gặp phải khi còn trẻ,trận đánh đó đã lấy đi tất cả mọi thứ của ông ấy,cả đất nước đều tan hoang,chúng tôi là những kẻ còn sót lại được ngài mang tới mảnh đất này,nghe nói vợ con ông ấy sau cuộc xâm lăng ấy cũng đã thất lạc..

    Kể đến đây vị trưởng làng sau khi dò hỏi và biết Narron được tướng quân chỉ dẫn đã tới ông đưa anh vào ngôi đền và dặn:

    -Nếu anh là bạn của tướng quân xin mời thoải mái tham quan,nơi này cũng chẳng mấy khi có người từ nơi xa tới thăm,chúng tôi luôn nhớ ơn đại tướng quân Ernest.

    Narron từ tốn bước vào bên trong ngôi đền,từng bước từng bước anh cảm thấy 1 khí thế hào hùng toát ra từ bên trong thánh điện,có điều gì đó thôi thúc anh lạ kỳ,quan sát những bức tường xung quanh chợt đập vào mắt Narron là những hình khắc kỳ lạ về những chiến binh trên lưng ngựa bằng vàng,và họ đều mang ký hiệu hình bán nguyệt y hệt dưới lòng bàn chân của anh.Ngay khi đang sững sờ vì những điều anh thấy thì từ ngay giữa chính điện 1 ánh sáng màu hoàng kim toả ra chói lọi,Narron chợt bước tới thì thấy 1 kỳ quan đặc biệt,1 chiếc hộp hình vuông cỡ lớn bên trong như đựng 1 thứ gì đó rất quý giá.. đang trong lúc tò mò thì vị trưởng làng có vẻ hớt hải bước vào.

    -Có,có phải là Panđora đang loé sáng?
    -Xin lỗi,tôi không đụng chạm vào thứ gì trong điện cả..Narron trả lời lúng túng.
    Trưởng làng lập tức hô lớn:
    -Cậu có thể nhìn ngay xuống dưới sàn thánh điện,có những hình khắc hình bán nguyệt,nó được thiết kế chỉ những ai có hình xăm bằng loại vàng đào được ở quê hương ngài Ernest mới có thể kích hoạt ánh sáng bên trong chiếc Pandora kia,phải chăng cậu..có dòng dõi vương gia trong gia tộc Canaan?

    Sau đó vị trưởng làng lập tức đưa Narron đặt tay mở chiếc hộp bằng vàng khối đang toả sáng,bên trong là 1 chiếc áo giáp được trạm trổ rất công phu bằng vàng,1 loại vàng rất đặc biệt,nó toả ra thứ ánh sáng như mặt trời mà lại dịu mát đến lạ thường.

    -Tôi được ngài Ernest căn dặn rằng ai kích hoạt được chiếc Pandora này thì phải đưa cho họ huấn thư này,Narron mời anh hãy mở ra xem.

    Narron không bỏ sót từng lời từng chữ trong tờ huấn thư,tất cả là những kĩ năng cần có của 1 kị binh hảo hạng,từ cơ bản cho đến nâng cao,cả cách chọn ngựa đến việc huấn luyện chúng trở thành những con chiến mã bậc nhất,và hơn hết là nguồn gốc của những kị sĩ hoàng kim,dòng dõi mạnh nhất 1 thời gây tiếng vang cách đây 160 năm xứ Canaan..

    Vậy là truyền thuyết của những chiến binh hoàng kim đã được trỗi dậy,Narron biết được mình chính là 1 người mang dòng máu trong đội quân huyền thoại ngày nào,ngọn lửa trong anh bừng tỉnh...

    ______________

    Raffin,sau khi tập luyện với Luxy,loài rồng đen Genius mà chẳng mấy ai có thể điều khiển được,tốc độ bay cực nhanh lại khoẻ vượt mọi địa hình,khả năng chống chịu thời tiết quá tốt,lúc này với Luxy anh tự tin hơn bao giờ hết,anh cảm giác mình mạnh đến mức không ai trên thế gian này có thể sánh được,nhưng anh đã lầm...

    2 tuần sau từ cái ngày Narron nói lời chia tay với Raffin sau khi xin phép vương tử Runan,anh trở về với 1 hình ảnh hoàn toàn khác,không còn là 1 kị sĩ tập sự nhút nhát,đập vào mắt kị sĩ rồng Raffin lúc này là 1 chiến binh với bộ giáp màu vàng,ngồi trên 1 con ngựa trắng bờm hoàng kim lấp lánh tuyệt đẹp,cả người và ngựa toả ra thứ ánh sáng ảo diệu đến mức anh không thể tin nổi vào mắt mình đó chính là Narron.

    -Cậu có vể đã tiến bộ nhiều,thử sức nhé !
    -Ahihi,tại hạ không dám thưa hoàng tử,1 lúc nào đó tôi sẽ kể hết mọi chuyện cho người về chuyến đi đầy thú vị vừa rồi của mình.
    Narron đáp,dù gì anh cũng chỉ là bề tôi của vua Marlon cha của Raffin,nhỡ đâu gây thương tích cho công tử thì quả là có tội lớn.

    Nhưng với bản tính của mình,Raffin luôn muốn thử sức với những người mạnh nên quyết không thể bỏ qua Narron,anh muốn xem sức mình tới đâu nên trong vòng 3 ngày,Raffin liên tục lệnh cho Narron phải đấu với anh 1 trận cho ra trò.Tuy nhiên đều bj Narron từ chối khéo léo,điều đó làm Raffin rất hậm hực,đã lâu lắm rồi kể từ cái ngày anh chiến đấu với Roger mà chưa có đôi thủ xứng tầm,cho đến khi 1 tiếng nói cất lên:

    - TA SẼ GIẾT,CẢ 2 !

    Từ đằng xa 1 màu u tối lan toả,bước ra là 1 kị sĩ hắc ám và thanh kích tím thẫm đầy sát khí,Zeek với đôi mắt đỏ ngầu đưa lời thách thức kỳ lạ,anh không bao giờ mở miệng bất thình lình như vây cả.

    -Thật láo lếu,người muốn chấp cả 2 ta ư ? Raffin bực tức quát,ánh mắt anh lộ rõ vẻ thích thú.
    -Có lẽ nên cho anh ta 1 bài học thưa hoàng tử. Narron mìm cười đáp.

    3 thanh kích loé sáng.
    ________

    Mưa bắt đầu nặng hạt,như để che dấu đi những giọt nước mắt của 2 chàng chiến binh tư hào nhất đội quân xứ Welt,con rồng đen Luxy liếm nhẹ lên những vết thương đang rỉ máu của Raffin như lời an ủi cho chàng hoàng tử đang thẫn thờ "hắn quá mạnh",còn Narron ngồi 1 góc đọc lại huấn thư lẩm bẩm "con vẫn học chưa đủ,xin lỗi cha"

    Phải,trong ngày mưa rả rích chiều hôm ấy,họ đã đại bại,có lẽ cả 2 sẽ chết nếu không có sự xuất hiện của 1 người.

    Ru
    nan đưa tầm mắt xa xăm về nơi đôi nam nữ đang ngồi bên nhau trên con ngựa đen tuyền,mái tóc xanh và làn tóc da cam như hoà quyên vào làm một..

    "Mong là cô ấy sẽ làm được điều kỳ diệu,dẫu sao anh ấy vẫn là 1 con người."






     
    Chỉnh sửa cuối: 6/8/16
  9. NamĐờiKhổ

    NamĐờiKhổ Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    8/7/09
    Bài viết:
    173
    Nơi ở:
    .....
    Mỗi lần về gvn là lại vào đây chấm 1 cái. Mỏi mòn :))
     
  10. chicong9

    chicong9 Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    19/6/08
    Bài viết:
    24
    lại chấm 1 cái nữa , mòn mỏi .
     
  11. NamĐờiKhổ

    NamĐờiKhổ Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    8/7/09
    Bài viết:
    173
    Nơi ở:
    .....
    chấm một cái nữa nhé.
     
  12. KNIGHT_1988

    KNIGHT_1988 C O N T R A

    Tham gia ngày:
    3/12/04
    Bài viết:
    1,820
    Nơi ở:
    Vahalla
    Giờ ai coi nữa đâu mà viết :))
     
  13. chicong9

    chicong9 Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    19/6/08
    Bài viết:
    24
    Vẫn hóng mà bạn , chỉ là đợi lâu quá thôi , chứ vẫn hóng . (*)
     
  14. longmagic

    longmagic Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    1/12/08
    Bài viết:
    1,263
    Nơi ở:
    Dark Load
    cài bài mình bốc phét về siek hay thật =)))
     
  15. tssunpro

    tssunpro Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    20/11/17
    Bài viết:
    17
    :P vẫn ngóng đấy chứ. Chấm một cái nào
     
  16. tssunpro

    tssunpro Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    20/11/17
    Bài viết:
    17
    cách đây 13 năm T đã từng ước lớn lên sẽ làm một bộ phim hoạt hình hay vẽ manga về Tearing Saga. Nhưng mơ ước mãi cũng chỉ là mơ ước thôi.
    Cảm ơn chủ thớt rất nhiều. Cậu chuyện rất hay mặc dù vẫn còn dang dở
     
  17. NamĐờiKhổ

    NamĐờiKhổ Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    8/7/09
    Bài viết:
    173
    Nơi ở:
    .....
    Coi như là tự viết cho bản thân đi bác, cơ mà vẫn có người coi nhé :))
     

Chia sẻ trang này