Thế này là ko nặng thì còn thế nào là nặng nữa bro. Vẫn ở với gia đình, nhưng nhà ít người. Công việc ko áp lực thì có vẻ đúng, việc chỉ có thể làm ở cty nên hôm nào về muộn đã đành, còn về rồi là tung hê hết, chả nghĩ ngợi gì nữa.
Mình cũng có những triệu chứng sau: - Tối đến là kiếm tra khóa cửa phải mấy lần - Có lần quay đi quay lại kiểm tra khóa đến 3 lần khi đi ra khỏi nhà. - rửa chân liên tục, éo hiểu sao ko rửa chân cảm giác nó cứ nóng nóng, ráp ráp, bẩn bẩn rất khó chịu Cái này mình bị nặng nhất, mang cả tính mê tín nữa Đó là rất sợ phá vỡ vị trí hay cách xắp xếp của các đồ vật đã để trong nhà, nhiều khi chuẩn bị đi làm vội mà để một vật ở vị trí khá là cảm giác ko yên tâm, luôn có suy nghĩ là nếu để như thế trong hôm nay sẽ có việc không hay xảy ra với mình, mặc dù đã dắt xe ra cửa lại phải lộn lại vào nhà phi lên tầng 3 đặt đúng nó vào vị trí thường ngày. - Ko dám xắp xếp lại vị trí của sách trong giá - Ko dám thay đổi thứ tự ngăn tủ quần áo - Cốc tách để lâu chỗ nào là phải để đúng nguyên ở đấy - Bênh hoạn hơn là áo quần vắt ở đâu, cái nào chồng lên cái nào cũng phải đúng thứ tự @@ Nc là cứ các đồ vật mà mình xắp xếp lâu lâu 1 thời gian là ko dám di chuyển đi đâu @@
Cái màn gấp giấy thì khốn nạn thật Tui cũng gấp giấy, mỗi lần cắt hình vuông ra là cực hình vì ko bao giờ gấp trúng mép được. Cũng hơi cáu bẩn khi có việc xảy ra ko như ý nhưng ko đến nỗi lắm. Tui thuộc loại khó quá bỏ qua. Nhưng cũng hay chấp vặt mấy chuyện người khác làm (nhìn người ta làm mà bực mình - lấy đồ xong ko để lại vị trí cũ, v.v...) Nói chung cũng khá khó khăn ~~
Mấy tình yêu có đang bị kỹ tính thì đừng ráng biến nó thành OCD nghen. Cái bệnh tâm lý này nó khổ lắm chứ ko sướng đâu. Lỡ mà có triệu chứng rồi thì giảm tần số làm việc gì đó lại, thí dụ đi vệ sinh xong phải rửa tay 5-7 lần mới yên tâm thấy sạch thì ráng giảm xuống còn 2-3 lần, rồi xuống còn 1 thôi. Kiểm tra khóa cũng vậy, cái đó là tốt nhưng kiểm 1 lần thấy ổn thì thôi, có khó chịu cũng phải tự nhủ là "Lúc nãy kiểm tra rồi, khóa kỹ hết rồi, đếch có vụ quên đâu"
mình nghĩ là bị nặng phải khó chịu cho người xung quanh nhu Sheldon thì mới tính giờ kể thử vài câu chuyện, mong là giúp bạn được mình có thằng bạn khá là kỹ tính, cặp đi học của nó, bút phải để từ cây ngắn tới cây dài, vở mỏng đến dày, sách tương tự vậy, gáy quay 1 đầu, đi xe bus là trong lớp phải ngồi soạn tiền ra trước để vào túi áo, tờ nhỏ đến lớp gấp vuông vức, đi đái rửa tay xong bôi dầu vv.... hồi đó nó ở 1 mình, quần áo là lượt, trong cặp có đồ sơ cua luôn, chuyện gì làm là nó bắt mình ktra lại 2 3 lần mới tha xong sau này tự nhiên nó có bạn gái, rồi nó đòi ra ở trọ cho gần chỗ bạn gái, ở chung với mấy thằng cùng lớp nữa, xong 1 tgian sau nó bớt kỹ tính, vì mấy thằng ở cùng vừa dơ vừa vô trách nhiệm, ban đầu nó cũng bực mình, tự dọn, tự làm lại, riết nó cũng thấy mệt nên kệ, mà ko biết vì sao nó ko chuyển nhà từ lúc có bạn gái thì tự nhiên nó cũng dễ tính, nhưng vẫn là khá kỹ tính với người bt`, mặc dù nó ko dám kỹ tính trc mặt gf nó đến năm 2 bọn tớ bị lên QD4, trên đó ăn ở khổ vãi, tắm bãi công cộng, sáng tưới rau chiều đi dọn đặc sản, ban đầu nó phải chạy ra ngoài thuê nhà nghỉ để tắm, sau thì cũng tắm truồng, khỏi là quần áo luôn tới giữa năm thì gf nó bỏ nó, thằng này bắt đầu sinh hoạt vô độ, ăn uống linh tinh, tối uống rượu xong cũng chả về nhà, lúc này chả thấy nó chỉn chu ở đâu nữa, ít lâu sau thì nó cũng quen con khác, nhưng mấy cái bệnh kia gần như mất hẳn gần như thôi, lâu lâu cũng lộ ra, tới lúc ra trường, thất nghiệp phải đi làm kho với bán đồ siêu thị, giờ gặp lại thấy nó luộm thuộm còn hơn mình luôn T.T
Giờ sinh ra lắm bệnh nhỉ . mình thì ngược lại với các bác luôn , mấy cái việc vặt làm xong không bao giờ thèm kiểm tra lại . đồ đạc thì chuyên môn vứt lung tung , quần áo thì 1 tháng đem ra giặt 1 lần . đái xong chẳng thèm rửa tay , bốc đồ mỡ xong chùi vào quần hoặc mút luôn cho sạch , quay tay xong bắn thẳng ra sàn nhà rồi mới lấy khăn chùi . Không biết đây có phải là 1 dạng bệnh ngược với bệnh kia không mấy bác này ở với mình chắc khoảng 1 tuần là hết chịu nổi luôn .
Hồi nhỏ hay bị mẹ quát nạt, quát gọi, nên giờ cứ hễ nghe thấy tiếng vọng giống như tiếng gọi từ dưới nhà lên lầu là y như rằng phải chay xuống xem có phải mẹ gọi không, nhiều lúc xem phim buổi tối khuya đeo tai nghe mà vẫn bị, tiếng trong phim nó vọng mà ta cứ nghĩ là mẹ gọi là lại phải bỏ tất cả để đi xuống, rồi còn cái triệu chứng sợ nghe tiếng chuông điện thoại bàn nữa.
Mi ăn uống sa đọa, rượu chè, đêm ko ngủ ở nhà (ko tính thời gian học trong sg) lúc nào? Lúc éo nào cũng say pepsi, ko thì say sờ-tinh, đêm thì quay tay đến tối muộn. Đậu má con VVN
Spoiler Thử cách này, đi Toilet rửa tay là chuyện bình thường, nhưng chỉ rửa đúng 1 lần tầm 1 phút thôi, cảm thấy sạch hay không cũng kệ nó, lâu lâu cảm thấy tay dơ cũng kệ nó (trừ phi tay dơ thật, có thể nhìn thấy vết bẩn bằng mắt). Nếu chịu được như thế thì không sao. Còn nếu cảm thấy bứt rứt khó chịu, cuối cùng không chịu nổi nữa phải đi rửa lại như kiểu bị nghiện rửa tay thì chắc chắn bị bệnh rồi. Mà xác định được có bệnh thì đi khám là tốt nhất, Post lên đây cũng chả có tác dụng gì.
Spoiler Việt Nam cũng có phòng khám tâm lý mà (nếu Serious), ví dụ nếu ở HCM: http://suckhoetamthan.net/ Còn nếu April Fool thì...
Thường thì bệnh tâm lý mình thấy là bệnh nhà giàu. Giàu rồi ở không hay suy nghĩ linh tinh đâm ra bệnh tâm lý.
Mấy bạn bị cái này mà ở trọ chung với mình chắc điên luôn quá Đây - chuyên gia quăng đồ đạc lung tung rồi lúc cần phải mò tìm lại
Các thanh niên thử đang chơi Dota, canh lúc combat xong đi vệ sinh xem rửa tay mấy phát. Nếu lúc đấy mà rửa 5 6 phát thì bệnh không chữa được đâu :(.