[Phiêu Lưu Huyền Ảo] Ngoại Giới | Outworld

Thảo luận trong 'Văn Học' bắt đầu bởi basaf_13, 3/3/12.

  1. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,157
    Nơi ở:
    Another Reality
    Hề hề, cmt trễ theo =)).
    Như Axe đã nói, Frank quả thật rất badass, và mình thấy dù yếu hơn bạch, nhưng Frank mới là char favorite của mình vì đánh đấm rất bình thường, sức mạnh thật sự của Frank chính là cái cơn điên không dứt của ông ta chứ ko phải một thứ bí ẩn như bạch :P.
    Không biết xông vào phòng của Gecko, người đọc có thể thấy một biển mỹ nữ ko nhỉ ? :">.
     
  2. basaf_13

    basaf_13 Gate gate paragate Moderator

    Tham gia ngày:
    5/2/04
    Bài viết:
    4,664
    Nơi ở:
    Outworld
    Oh. Frank là một nhân vật phức tạp :D
    Nhưng Frank không yếu đâu, chỉ có điều trong Outworld thì mọi nhân vật đều có một "RULE" cho việc sử dụng sức mạnh của mình.
    Mà cái "RULE" của Frank để bộc lộ hết Power thì quá ngặt nghèo. Nhưng yên tâm, trong Tập I này mọi người sẽ thấy Sức mạnh thật sự của Frank là như thế nào :D

    P/S: Hận đời quá. Hai tuần rồi bị Kế hoạch truyền thông nó đè ngã ngửa. Hôm nay viết tiếp 2000 từ. Hi vọng đủ thuốc cho anh em :))
     
  3. basaf_13

    basaf_13 Gate gate paragate Moderator

    Tham gia ngày:
    5/2/04
    Bài viết:
    4,664
    Nơi ở:
    Outworld
    Chương VI: Quản gia nhà Lanchelor


    Chương 6.1: Veimor de Lanchelor

    Trong lịch sử được tính bằng hàng trăm thiên niên kỉ của mình, khái niệm ma cà rồng sợ con người được xem như một điều hoang đường. Một chủng tộc luôn tự nhìn nhận với niềm kiêu hãnh tuyệt đối về sự thượng đẳng lại có sự e dè và ái ngại với “thức ăn” của chính mình được chăng?

    Đó là một điều hoang đường.

    Nhưng hiện tại thì điều hoang đường có vẻ đang dần trở thành hiện thực.

    Ít nhất là trong hành lang dài mười hai mét, rộng năm mét với kiếm và khiên treo trên hai bức tường đá của chúng ta. Cánh cửa gỗ nặng và dày đã được mở tung. Đám ma cà rồng lúc này đã lên tới khoảng gần mười tên, tất cả đang đứng ở bên trong và trợn tròn mắt nhìn “con người” trước mặt.

    Bạch lao tới với hai nắm đấm và vạt áo kẻ sọc đỏ đen bay bay trong gió. Bốn tên cảnh vệ bị nguyền rủa, những nô lệ của máu đang gầm gừ với những lưỡi kiếm sáng lóa lần lượt vung ra chào đón.

    “Phạt”

    Tiếng gió bị xé toạc của một lực chém đủ để cắt lìa một thân cây cổ thụ lướt qua đầu Bạch. Anh rạp người xuống và áp sát kẻ địch trong một tích tắc. Nắm đấm như sấm sét được tống thẳng theo một chiều từ dưới thốc lên, tạo thành một cú móc hàm hoàn hảo.

    “Rốp”

    Con ma bị đấm bắn thẳng lên không trung như một quả pháo thăng thiên. Và người ta có thể nghe rõ từng tiếng xương hàm lẫn xương sọ vỡ vụn khi đầu lâu của tên ma cà rồng đập thẳng vào trần nhà.

    “Vụt”

    Bạch lượt tới tên thứ hai như một ánh chớp màu đỏ, bàn tay phải tống một cú thôi sơn thẳng vào bả vai phải của nó. Tiếng vỡ bục kéo theo phần ra thịt rách bươm và xương vụn bắn ra từ phía sau, con ma đau rớn rống lên một tiếng và buông rơi vũ khí. Đồng đội của y lập tức áp sát và xả một đường chém nhằm thẳng đầu của Bạch theo một góc nghiêng bốn mươi độ.

    Anh khẽ xoay người né đòn trong gang tấc, cùi trỏ trái giật theo đà chuyển thân và đâm thẳng vào sống mũi của tên cảnh vệ mới gãy tay như một lưỡi tầm sét. Nó bắn ngược về sau và vẽ vào không khí một đường cong tịnh tiến bằng dòng máu mũi đang phun ra tung tóe.

    Ngay khi con ma vừa bị đánh văng, Bạch nghiêng người bước chân sau lên trước và vung thẳng một cú đấm phải tay vào kẻ dám cả gan rút kiếm chém anh.

    “Hự”

    Cú đánh phá bục yết hầu của con ma và để lại đó một lỗ lớn vừa khít một nắm tay. Nó đau đớn trợn ngược mắt, hai tay ôm lấy cổ họng bị phá vỡ và cái đầu đang trực chờ rơi xuống trong một nỗ lực tuyệt vọng trước khi ngã quỵ.

    “Bịch...Bịch”

    Hai tiếng kêu duy nhất vang lên trong hành lang câm lặng. Và lúc này, cái xác vừa rồi cùng với chiếc đầu nét bét của con ma đầu tiên mới chạm xuống đất.

    Bạch kết thúc màn trình diễn vô tiền khoáng hậu trong không phẩy bảy giây của mình bằng việc vừa phủi tay vừa liếc nhìn đám ma cà rồng đang đứng chết trân trước mặt.

    Bằng một ánh mắt không thù hận.

    Nhưng cũng không khoan thứ.

    Nó giống ánh mắt của một Quan tòa – kẻ đang phán xét những tên tội đồ bằng một trái tim sắt đá.

    Và anh chầm chậm bước tới, khóe miệng khẽ nở một nụ cười hào sảng nhếch về bên mép trái.

    Một tên trong đám cảnh vệ bất ngờ bỏ chạy.

    Và cả đám ma quỷ quay ra nhìn nhau...

    Chúng thật sự hoảng loạn.

    ....

    Veimor de Lanchelor – kẻ kế thừa đời thứ bảy của gia tộc Lanchelor, một trong hai mươi gia tộc quan trọng nhất của chủng tộc ma cà rồng. Lanchelor là một thế lực tồn tại khoảng tám ngàn bốn trăm năm tính tới thời điểm hiện tại.

    Trong quá khứ, đây là một gia tộc nổi danh với những chiến binh hùng mạnh nhất của loài quỷ khát máu. Quý tộc nhà Lanchelor – bậc thầy của ma thuật hắc ám kết hợp với sức mạnh vượt trội bởi khả năng chiến đấu điên cuồng.

    Đó là một quá khứ huy hoàng tráng lệ cho cái thanh danh ấy. Và dòng máu chính thống khi được truyền tới Veimor cũng là lúc cái tên Lanchelor tụt xuống vị trí cuối cùng trong bảng xếp hạng quyền lực của loài ma quỷ.

    Tất cả bởi vì lối sống của Veimor “Gecko” de Lanchelor.

    Phòng ngủ của gã bá tước kế vị nhà Lanchelor rộng khoảng một trăm hai mươi mét vuông. Tất cả được phủ một tông màu tím diêm dúa, pha với những mảng màu hồng phấn, vàng rực của rèm ngủ, rèm cửa và hầu như tất cả những gì bằng vải trong đó.
    Căn phòng thênh thang với đá hoa cương lát nền, phủ lên đó là những tấm thảm dài và rộng với một lối thêu trang trí duy nhất là hình ảnh những mỹ nữ đang khỏa thân.

    Nhìn nhận trên phương diện kiến trúc, nó không hề thiếu đi sự tinh tế và cổ điển. Nhưng tổng thể về màu sắc, nó thể hiện sự diêm dúa lòe loẹt quá đáng của chủ nhân.

    Đó chính là Veimor de Lanchelor.

    Và gã là một kẻ hoang dâm sa đọa.

    Trái ngược hoàn toàn với tính hiếu chiến và ham muốn tìm tòi về ma thuật bóng tối của các tiền nhân, Veimor để ý nhiều hơn, và gần như bằng một sự đam mê tuyệt đối dành cho vẻ đẹp của phụ nữ. Hắn ham thích những phụ nữ có vóc dáng gợi cảm, với đủ mọi loại hình thức và thường thì bất kể địa vị hay tuổi tác. Từ mười lăm cho tới ba mươi nhăm, nếu lọt vào mắt xanh của Veimor, hắn sẽ tìm mọi cách chinh phục, hoặc cưỡng bức và biến cô gái xấu số ấy trở thành một kẻ cuồng dâm như mình.

    Veimor de Lanchelor vốn đã bị Frank để ý từ lâu, nhưng kỳ thật bản thân việc hoang dâm vô độ thì hắn cũng chưa gây ra tội ác nào quá lớn. Nhóm của Frank còn tìm hiểu thêm, đôi khi chính những ả đàn bà với nhân cách rách rưới giống như những bộ độ thiếu vải mà họ thường mang, lại chủ đồng tìm tới tên quý tộc ma cà rồng này cầu xin sự thanh xuân bất tử.

    Không thể thống kế được số đàn bà đã qua đêm với Veimor, có lẽ là ba nghìn, năm nghìn hoặc hơn thế. Tuổi thọ lên tới tám trăm năm của gã đủ để gã hưởng lạc hơn bất kỳ người đàn ông trần tục nào trên nhân gian.

    Nhưng ngược lại, mặt sau của sự đam mê nhục dục của Veimor chính là sự tàn nhẫn với những “đồ cũ” – theo cách mà gã gọi những người đàn bà hiến thân và bị cắn bởi gã. Không ai rõ Veimor đã làm gì với những con ma nữ mà gã không còn sùng ái, nhưng hầu hết chúng đều biến mất dần và đều theo thời gian.

    Thế nên, cho tới hiện tại thì Veimor chỉ còn lại mười người vợ bên mình.

    Và tất cả đang nằm trần truồng bên hắn trên một chiếc giường tròn đường kính mười mét. Từng tấm thân mịn màng với từng đường cong ma quỷ như một minh chứng cho vẻ đẹp mị hoặc chết người của đám ma nữ. Từng tiếng rên rỉ đầy nhục dục và khêu gợi khát khao hoan lạc vang lên theo một nhịp điệp trầm bổng đều đặn. Máu vương vãi trên chiếc ga trải giường trắng nhàu nhĩ, và mỗi ả ma nữ lại mang một sắc diện khác nhau.

    Có ả thì mồm bê bết máu, cặp môi căng mọng đỏ chót thở hổn hển với từng nhịp gấp gáp, lồng ngực căng đầy phập phồng lên xuống như mời gọi và khuôn mặt thì nở một nụ cười mãn nguyện.

    Đó hiển nhiên là những ma nữ đã được Veimor thỏa mãn về tình dục trong cơn say của máu và những vũ điệu nguyên thủy nhất giữa hai giống đực và cái.

    Còn lại, là những ả đang quấn lấy Veimor – kẻ nằm giữa với nụ cười đắc thắng trên môi và say sưa rít những hơi dài chiếc tẩu ngà nhồi đầy ắp cần sa.

    Những chiếc lưỡi ướt nhẹp liếm láp quay thân thể của gã bá tước, một tấm thân gày gò, trắng bệch với những đường gân xanh lộ rõ. Từng tiếng thở nặng nề, những tiếng rên rỉ không ngớt và những lời mời gọi dung tục nhất thoảng thốt trên “thiên đường” của Veimor.

    Một ả ma nữ, với thân hình mảnh mai, làn da nâu và bộ ngực căng đầy đang làm cái công việc kích thích dục tính của tên quý tộc một cách cặm cụi và say mê dưới hạ bộ của gã. Thi thoảng, ả lại dùng ánh mắt đầy phóng đãng khẽ liếc nhìn tình nhân như chờ đợi một sự ban khen cho mình.

    Còn lại, một ma nữ có vẻ như trẻ nhất, quãng độ mười lăm, mười sáu tuổi đang gạt hết những kẻ còn lại ra một phía và chồm lên người Veimor một cách cuồng nhiệt. Ả ngồi lên ngực Veimor và không ngừng tự vuốt ve cặp nhũ hoa rực rỡ xuân thì của mình và uốn éo cặp hông mời gọi.

    - Bá tước, “dùng” em đi... Ngài “dùng” em đi!!

    Ả rên lên những tiếng khát khao và lặp đi lặp lại điệp khúc như một đoạn kinh cầu. Còn Veimor thì cười sặc sặc, véo má của ma nữ bé bỏng ấy, khẽ đáp.

    - Rồi sẽ tới lượt em, Lo! Sau khi Lisa làm xong “việc” của nàng ấy đã. Ta vẫn chưa “cứng” lên cơ mà bé con!

    Ma nữ tên Lo nhõng nhẽo lắc đầu, ả lắc hông dữ dội hơn và bất ngờ trườn xuống bụng, rồi cong mình cắn mạnh vào bả vai của Veimor. Tiếng hôn hút máu “nhóp nhép” phát ra khẽ khàng cùng chiếc lưỡi điêu luyện của Lo. Và bên trái gã, một ả đang say mê mút ngón tay của Veimor như một chiếc kem ngọt ngào mùa Hạ khẽ thốt lên.

    - Em không bao giờ biết đợi nhé Lo, chị vẫn còn xếp hàng từ nãy giờ đây nhé.

    Và rồi ả ghé sát tai Veimor, nói trong hơi thở mạnh.

    - Còn Ana thì đang ướt đẫm rồi đây, “chồng” của em ạ!

    Và Veimor không ngần ngại quay ra trao một nụ hôn nồng nàn cho ả nhân tình khiêu gợi của mình.

    Đột ngột, một âm thanh cất lên phát tan bầu không khí trụy lạc ấy.

    “Thưa chủ nhân!”

    Một giọng nói trầm đặc vang lên trên góc phòng. Và ở nơi đó, một người đàn ông cao tuổi lịch lãm trong bộ vest đen đang đứng với một thái độ đầy nghiêm trang. Hai tay chắp sau lưng, khuôn mặt có nét trầm tĩnh lạ kỳ, tô điểm bởi mái tóc và bộ râu quai nón đã bạc trắng. Nhưng ánh mắt của lão thì ánh lên vẻ lạnh lùng đằng sau sự điềm đạm bên ngoài.

    Quản gia bốn đời gia tộc Lanchelor – Balthazar Mural.
     
  4. basaf_13

    basaf_13 Gate gate paragate Moderator

    Tham gia ngày:
    5/2/04
    Bài viết:
    4,664
    Nơi ở:
    Outworld
    Chương 6.2: Balzathar Mural

    Nếu bất cứ ai đặt ra câu hỏi, tại sao một gã bất tài và cuồng dâm như Veimor lại có thể sống tới tám trăm năm và nhà Lanchelor vẫn chưa bị các gia tộc còn lại thôn tính. Câu trả lời chính là ở người quản gia tận tụy với một sự bí ẩn che phủ hoàn toàn thân thế này.

    Suốt năm nghìn năm, chưa một ai biết lão từ đâu tới, nhân thân thế nào và quá khứ làm sao. Balthazar lặng lẽ ở vị trí quản gia, đứng sau bốn đời chủ gia tộc của nhà Lanchelor. Một cách âm thầm, nhưng bất cứ cuộc tấn công nào vào cái tên Lanchelor trong vòng năm nghìn năm qua, đều được “xử lý” một cách gọn gàng.

    Không có tên trong “Từ điển” của Ma cà rồng, không xuất hiện trong bất cứ một cuốn “Gia phả” hay “Sử ký” nào của dòng họ Lanchelor hoặc chủng tộc ma quỷ ấy. Nhưng sự hiện diện của Balthazar Mural như một đại biểu cho sự ổn định và tồn tại của gia tộc Lanchelor.

    Đặc biệt nhất trong thành tích của mình đối với Bá tước đời thứ bảy Veimor de Lanchelor, Balthazar đã làm được một việc được coi là “cứu sống” chủ nhân của mình.

    Đó chính là đưa kẻ hoang dâm ấy trở thành một nhân vật nằm trong “Hiệp Ước”.
    Một văn bản được ký kết giữa Hội đồng những con người quyền quý, giới Hành giả hùng mạnh và loài quỷ hút máu. Trong đó đề ra những điều khoản ràng buộc và luật cấm cụ thể cho những quý tộc ma cà rồng sống gần thế giới loài người.

    Đổi lại, kẻ nằm trong “Hiệp Ước” sẽ không bị giới thợ săn quỷ tìm giết, cũng như nhận được sự tôn trọng nhất định giữa các loài. Bù lại, kẻ đó cũng phải làm một số việc cụ thể cho những người còn lại và chấp hành nghiêm ngặt những điều luật đã được thông qua.

    Đưa một kẻ đầy tai tiếng như Veimor de Lanchelor vào “Hiệp Ước” danh giá đó, không thể phủ nhận khả năng ngoại giao kỳ tài của Balthazar Mural. Và cũng vì lẽ đó, mặc dù giật mình vì bị cắt ngang cuộc vui, nhưng Veimor vẫn đáp lời lão quản gia bằng một thái độ hết sức mềm mỏng.

    - Chuyện gì vậy quản gia? Ông làm ta giật mình đấy.

    Balthazar nghiêng mình, khẽ nhắm mắt và đáp lời.

    - Thưa chủ nhân, nô tài rất xin lỗi vì đã quấy rầy ngài. Nhưng có một việc nghiêm trọng mà ngài nên biết.

    Veimor rít một hơi tẩu, hỏi lại.

    - Chuyện gì vậy?

    Balthazar vẫn giữ tư thế cúi mình và nhắm mắt, lên giọng rồi đáp.

    - Có một nhóm xâm nhập lâu đài của chúng ta. Con người. Ba tên đang ở đại sảnh, một tên đang ở khu tập trung của cảnh binh, và một tên đang ở trên một trong hai tháp canh. Thưa chủ nhân!

    Veimor phẩy phẩy tay, nói.

    - Tùy tiện ông xử lý. Đám rác rưởi đó cho mấy thằng cảnh vệ ra “liên hoan” là được rồi chứ gì.

    Lão quản gia khẽ đáp, giọng ôn tồn.

    - Một trong số chúng là Frank Walpurgisnatch. Thợ săn ma cà rồng, có biệt danh là Frank Súng Điên. Một kẻ khá nguy hiểm. Gã đang ở đại sảnh cùng một lão già con người và một thằng bé con mang trên lưng.

    Veimor khẽ nhướng mày, rồi hỏi. Đám ma nữ khi nghe tới hai từ “thợ săn” thì cũng thôi khiêu khích tên bá tước, đều nhỏm dậy lắng nghe.

    - Frank Súng Điên. Hình như có nghe ở đâu đó? Hắn mạnh lắm sao? Vậy ông phái người đi xử lý nó đi. Thế nào cũng được, nhưng ta muốn thấy nó, còn sống hoặc đã chết. À, mà xử lý hai đứa kia nữa, nhanh nhanh nhé! Bắt sống càng tốt, thưởng máu tươi cho bọn lính.

    Ma nữ tên Lo khẽ véo nhẹ vào ngực của Veimor, gã liền giật mình nói thêm.

    - Và cho cả những cô vợ yêu quý của ta đây nữa.

    Gã bá tước nhìn Lo, khẽ nháy mắt và ả ma cà rồng liền cúi xuống hôn chùn chụt lên cằm và cổ của Veimor. Độ vài ba giây sau, khi thấy Balthazar vẫn im lặng đứng ở đó trong tư thế cúi người, tên quý tộc liền quay ra hỏi, với một ánh mắt rất mơ hồ.

    - Quản gia, còn chuyện gì nữa?

    Balthazar liền đáp, cao giọng hơn một chút.

    - Thưa chủ nhân, kẻ trên nóc nhà chưa biết là ai. Nhưng tên đang đi lang thang và chặn cửa để lính của ta không điều được xuống đại sảnh thì có lẽ cần phải chú ý.

    Veimor nhổm người dậy, dựa lưng vào góc thành giường, hỏi gấp.

    - Chú ý? Nó còn... ừm... đáng sợ hơn cả thằng Frank à?

    Balthazar gật đầu đáp.

    - Vâng, thưa chủ nhân. Theo như thông tin mà cảnh vệ vừa báo về cho nô tài thì hắn khá giống một người.

    Veimor hất hàm hỏi ngay.

    - Người nào?

    Lão quan gia trả lời bằng thái độ nhã nhặn từ tốn và tư thế vẫn chưa hề thay đổi.

    - Thưa chủ nhân, một tên được gọi là “Bạch hành giả”. Bạn của Frank Súng Điên.

    Gã bá tước rít một cần sa, nhận ra sự việc có lẽ nghiêm trọng, liền nói.

    - Hắn thế nào?

    Balthazar trầm giọng đáp bằng chất giọng già nua của mình.

    - Thưa chủ nhân. Không tên họ, không quá khứ, không biết hắn là người như thế nào. Nhưng hầu hết ai đấu với hắn đều bị tiêu diệt một cách tàn khốc. Sở trường dùng nắm đấm, nhưng sức mạnh thật sự thì không mấy ai được rõ. Vì hầu hết những người được cho là nhìn thấy năng lực thật sự ấy thì đều đã chết.

    Veimor thoảng thốt, liền hỏi.

    - Bọn nó đến đây có việc quái gì? Tìm giết ta à? Ta đâu có làm gì quá đáng đâu? Mà ta còn đang ở trong “Hiệp ước” mà?

    Lão quản gia vẫn cúi mình, đáp lời với thái độ cung kính không thay đổi.

    - Nô tài không biết, thưa chủ nhân!

    Thông tin này như một gáo nước lạnh dội vào mặt Veimor, gã khẽ liếc về một góc phòng, nơi có ảnh cha hắn, lão bá tước Lanchelor đang mỉm cười. Khoảng năm giây sau, Veimor mới mở lời.

    - Quản gia Balthazar, ông có thể xử lý vụ này được không?

    Balthazar khẽ đáp.

    - Thưa chủ nhân, nô tài sẽ cố gắng lo liệu.

    Veimor không giấu nổi tò mò, liền nói.

    - Ông tin mình đánh thắng hắn chứ? Không, ý ta là tất cả, thằng Frank “điên” gì đó, cả thằng Bạch gì gì đó nữa. Tất cả! Ông sẽ giết bọn chúng chứ?

    Balthazar đáp lời bằng một ngữ âm trầm tĩnh tới lạ kỳ.

    - Thưa chủ nhân, xin người hãy nhớ, năm ngàn lẻ chín năm qua nô tài đã sống, chưa một kẻ nào có thể uy hiếp tới sự tồn vong của gia tộc Lanchelor!

    Veimor nghe thấy câu này như nở hoa trong bụng, mọi ưu tư tưởng như được trút hết sang một bên, vỗ hai tay vào nhau hả hê nói.

    - Vậy tùy tiện ông lo liệu, Balthazar, ông toàn quyền lo liệu vụ này cho ta!
    Balthazar lúc này mới đứng dậy, nở một nụ cười thật tươi. Hai hàm răng trắng lấp ló dưới bộ râu quai nón bạc trắng.

    - Thưa chủ nhân, có lẽ nô tài cần tới sự trợ giúp của ba “ái nữ” của người!

    Veimor ngạc nhiên, liền hỏi.

    - Ai? Lo, Ana và Lisa ư? Sao lại là họ? Ông không thấy...

    Gã bá tước bỏ dở câu nói khi nhìn thấy ánh mắt rất nghiêm túc của lão quản gia tận trung cho gia tộc. Veimor liền gạt Lo ra khỏi bụng, và sau đó nghiêm nghị lớn giọng.

    - Ba nàng lập tức nghe lời của Balthazar. Cấm cãi. Và không được hỏi.

    Không phải nói, Lo và Lisa liền dùng ánh mắt không cam chịu nhìn Balthazar, trong khi đó Ana nhẹ nhàng đứng dậy. Tấm thân trần truồng của ả toát lên một vẻ gợi dục không thể từ chối bởi những đường cong thần kỳ của tạo hóa, tô điểm bằng làn da trắng mịn như tuyết và đôi môi đỏ chót quá sức khiêu khích. Ana khẽ đáp, và có lẽ ả chính là chị cả của nhóm ba người được Veimor sùng ái nhất.

    - Ana tuân lệnh bá tước. Và xin quản gia ra lệnh cho chúng em!

    Balthazar mỉm cười, liền đáp.

    - Ta cần khả năng của ba chị em người, thưa Ana tiểu thư. Có một kẻ rất nguy hiểm ở trên một trong hai tháp canh cao nhất của lâu đài chúng ta. Có vẻ là một tên bắn tỉa. Ta chưa biết được nó sử dụng vũ khí gì, nhưng hầu hết người ta đưa đi do thám đều đã không trở lại. Vì vậy, tiểu thư Lo, tiểu thư Lisa và tiểu thư Ana, ta hi vọng rằng ba nàng sẽ mang nó về đây.

    Lo ngúng nguẩy đáp, vẻ hờn dỗi.

    - Chỉ có một đứa mà ông yêu cầu tới cả ba chúng ta. Balthazar, ông quá đáng lắm nhé!

    Balthazar vẫn giữ nụ cười trên khóe môi, không đáp. Trong khi đó, Lisa không có ý kiến gì, chỉ lặng lẽ lẩm nhẩm một câu chú, tấm thân trần truồng của ả đột nhiên xù ra những đám lông mềm màu đen, và chỉ trong vài giây, nó kết dính và biến thành một tấm váy dài đen thẫm mềm mại.

    Tương tự như vậy, Lo biến hóa ra một bộ váy ngắn màu hồng còn Ana thì trở nên tuyệt đẹp trong một phục trang màu trắng mỏng tang, lộ rõ những nét vưu vật hiếm có của mình.

    Cả bọn cất lên một tràng cười man dại, rồi tung mình bay qua cửa sổ. Ngay khi ba ả ma nữ vừa dời đi, lại có ba bốn kẻ khác thế chỗ, quằn quại liếm láp Veimor. Gã bá tước mặc kệ đám đàn bà của mình, quay sang lão quản gia và nói.

    - Balthazar, ta tin tưởng ông sẽ lo liệu chu đáo việc này.

    Balthazar nở một nụ cười thật tươi, cung kính đáp lời.

    - Thưa chủ nhân Veimor de Lanchelor, nô tài xin phụng mệnh.

    Và rồi lão lập tức quay lưng, khẽ khàng mở cửa phòng bước ra. Phía bên ngoài, đã có hai tên hộ pháp đứng đợi. Balthazar quay sang một trong hai người, liền nói.

    - Athony, anh ngươi bị giết khi nào?

    Gã tên Athony, đầu trọc lốc, người to lớn, nước da màu đồng sẫm, hai chiếc răng nanh dài khác thường và ánh mắt rực lên một màu đỏ như máu trả lời.

    - Ngày hai mươi bốn tháng chín cách đây mười năm thưa quản gia. Trong sứ mệnh bảo vệ công nương Elizabeth và cuốn “Sử ký Corvinus”.

    Balthazar Mural gật đầu, rồi ra lệnh.

    - Vậy thì hôm nay là cơ hội để ngươi báo thù cho anh trai của mình. Hỡi Athony Ethan, con trai của Erik Ethan, kẻ giết anh trai ngươi, Frank de Walpurgisnatch chính là kẻ đang ở dưới đại sảnh và bắn giết người của ta. Đi đi, Athony, và mang nó về đây, còn sống hoặc đã chết!

    Gã ma cà rồng tên Athony không cần đợi thêm một giây, lập tức quay lưng bỏ đi. Mỗi bước chân của gã nặng nề đủ để nền đá phải rung lên nhè nhẹ. Trên vai, Athony Ethan vác một chiếc búa khổng lồ có lẽ nặng tới hàng trăm cân, và vung vẩy nó tựa như một món đồ chơi của trẻ nhỏ.

    Sau khi Athony bỏ đi, Balthazar mới quay sang tên còn lại, trầm giọng.

    - Đội trưởng đội cảnh binh, Jok!

    Gã tên Jok liền đứng nghiêm trang kiểu nhà binh, dõng dạc đáp.

    - Có tôi thưa quản gia!

    Balthzar khẽ nói, vừa đủ để hai người nghe thấy.

    - Ngươi khẩn cấp đi theo hành lang, xuống tầng hai, có một tên người đang ở đó. Nó tên Bạch, rất mạnh. Và ta muốn người bằng mọi cách phải giết chết nó và mang về đây.

    Jok liền vỗ tay vào ngực trái, đáp lời.

    - Xin quản gia tin tưởng nơi tôi.

    Balthazar Mural khẽ gật đầu, nhưng vẫn cho tay vào túi áo trong và lấy ra một chiếc lọ nhỏ xíu màu đỏ như máu đưa cho Jok.

    - “Máu Rồng Điên”. Nó có thể nhân gấp ba sức mạnh của ngươi lên trong vòng mười phút. Hãy dùng nó để tiêu diệt tên đó bằng mọi giá.

    Tên đội trưởng đội cảnh vệ của lâu đài Lanchelor nhận chiếc lọ chứa thứ bùa tăng lực đáng sợ ấy bằng một thái độ rất kính cẩn, rồi nghiêm trang đáp lời.

    - Tôi sẽ cố gắng để không phải sử dụng nó, thưa quản gia!

    Balthazar mỉm cười, phủi tay.

    - Tốt. Ngươi đi ngay đi.

    Lão quay người chầm chậm bước về phía cầu thang, và chỉ trong một tích tắc, Jok đã biến mất không để lại dấu vết gì.

    Balthazar Mural bật cười, một nụ cười khó hiểu. Đắc thắng, phấn khích hay sảng khoái? Đã bao lâu rồi lão không có cơ hội đụng độ những kẻ xâm nhập, những thế lực tìm đến làm tổn hại gia tộc Lanchelor. Hay lão còn ẩn chứa một điều gì bí hiểm đằng sau nụ cười ấy?

    Rất khó để có được câu trả lời ngoại trừ chính Balthazar nói ra.

    Nhưng có một điều rất rõ ràng khi bất cứ ai nhìn vào nụ cười của lão.

    Đó là một nụ cười không có răng nanh.
     
    Chỉnh sửa cuối: 11/4/12
  5. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Blab Blab :))

    Có vẻ như a cá chẳng hề bận tâm tới vấn để box này liệu có cô gái nào ghé đọc không :"> Khung cảnh lão mcr gộc cùng bầy tình nhân thật sự rất dung tục hoang dã. từng chi tiết đều gợi cả hai mặt tình và dục. Hoan nghênh một cây bút dám thể hiện điều này :x

    Trận chiến xem ra đã đến hồi vào giai đoạn nước rút. Tôm tép lui ra. Khi cả bầy lâu nhâu chẳng thể làm gì nổi thì đây là lúc Champion ra trận. Liệu những battle sẽ diễn ra thế nào trong khi lão quản gia có vẻ như là một chiến lược gia dày dặn, liệu sức mạnh ma quỉ của bạch có là cứu cánh cho tất cả, cơn điên của Frank sẽ tới mức nào và mỹ nữ Băng Băng ghê gớm ra sao ? Chờ hồi sau :x
     
    basaf_13 thích bài này.
  6. 0oShuuo0

    0oShuuo0 T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    13/3/10
    Bài viết:
    569
    Nơi ở:
    TXGC
    chap mới đâu Mr.Bạch :6cool_smile:
     
  7. Sida_hien_mau

    Sida_hien_mau Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    8/7/12
    Bài viết:
    38
    truyện này cho mình cảm giác giống xem những bộ phim hunter săn quỷ trừ một vài cái tên :-?, chắc vì lí do này mà mình có cảm giác abc, dù sao thì cũng có sự hấp dẫn. Cố lên nhé
     
  8. CACC

    CACC Space Marine Doomguy Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    13/2/06
    Bài viết:
    5,562
    Nơi ở:
    epic7
    liệu có được như cà chua hay vong ngữ không đây :4cool_doubt:, có khi văn đàn lại xuất hiện cá :6cool_smile:
    Đọc khá hấp dẫn, cố lên en.
     
  9. Alinhlag

    Alinhlag Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    24/10/09
    Bài viết:
    50
    truyện này không viết nữa rồi ah .
     
  10. kingoflove

    kingoflove The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    5/11/02
    Bài viết:
    2,028
    Nơi ở:
    Hoàng Hôn
    sặc đọc hay mà không viết tiếp ah ?
     

Chia sẻ trang này