xem ra nhiều đồng đạo cũng mắc cái tật trời đánh này nhỉ mình cũng ưa nói thẳng theo kiểu "thuốc đắng dã tât, sự thật mất lòng", nhưng thường là chỉ nói thế với người mình coi là thân thôi nhưng khổ nỗi giờ mới thấy chính ra người thân còn dễ mất lòng hơn cả người lạ
Em thì , dù có nói thật , nói thẳng cỡ nào cũng không bao giờ giận được em , và hầu như giận là thứ không tồn tại ở những mối quan hệ của mình , có thì giải quyết lẹ lắm :)
Người Việt Nam hình như ghét sự thẳng thắn các bạn à, cứ phải vòng vo thì mới chịu, hồi cấp 3 tính tớ cũng giống anh LK thế là bị lớp tẩy chay. Vì đơn giản tụi nó cũng chơi học giỏi, khinh học dở, và phải nói là rất ích kỷ thụ động. Nghĩ lại những người sống thẳng thắn trên đời này ít quá, còn người mưu mẹo tính toán lại quá nhiều. Cảm giác nhiều lúc mình cũng bị ảnh thưởng :(
chuẩn đấy. Người tính tình như bạn làm ở môi trường VN sẽ gặp nhiều khó khăn. Vì ở VN thì người giỏi là người làm nhiều, và người thẳng tính là người suốt đời làm lính.
Xem ra nhiều cậu trong này hiểu sai nhỉ? Không tiện nói dài, thôi thì góp một vài ý cụ thể hơn cụ thằn lằn Salam một tí (cụ đoán em là ai ạ? :P). Trong R.Kenshin: có một đoạn nói về chuyện tại sao không phải đích thân Kogoro Katsuga làm thích khách, câu hỏi đặt ra là: những người như Kenshin - những người biết tất cả và hiểu tất cả - có cần người khác đem chuyện này ra trước mặt mình không? Thử dành thời gian nhé. Trong Kungfu Panda: khi gấu Po chắp tay lễ thầy, thầy Sifu cũng chắp tay lễ lại. Giải nghĩa điều này có thể như thế này: Trước hết với người thầy, người học trò là người tiếp nối những gì được truyền lại sau bao thế hệ. Về mặt kỹ thuật mà nói, ở mỗi thế hệ đều có giới hạn, và cho đến lúc ngang bằng thì về nỗ lực mà xét người trò cũng phải rèn luyện được người thầy, điểm khác nhau là ở mỗi con người riêng biệt ở một vị trí, hoàn cảnh, và mang trong mình cái hồn riêng. Cho nên ở khía cạnh khác thì người học trò cũng là người đi chung trên một con đường, "một người đồng đạo". Và cần phải nhắc rằng "thế hệ sau phải tốt hơn thế hệ trước", thì có nghĩa là trò phải làm được hơn thầy mới là điều nên. Nhưng đấy là việc tại sao người thầy chắp tay lễ lại người học trò, còn tại sao lại là người học trò lễ thầy, và tự mình ngộ ra để chắp tay lễ thầy trước? Cái này tôi để bạn thử dành thời gian. Nhưng nên để ý rằng Kungfu Panda được làm bởi người Âu, và mặc dù đặc điểm ngôn ngữ của người Âu sử dụng các đại từ mang tính bình đẳng, nhưng khi tôi thấy ở trên LK nói rằng mình "cảm thấy ngang hàng" với những người trên mình, tôi nghĩ bạn không hiểu. Về chuyện thẳng thắn hay vòng vo, có lẽ ít người để ý đến những chuyện bề tôi chất vấn và mắng thẳng trước mặt vua. Bạn nghĩ rằng văn hóa Á Đông "vòng vo"? Không hề, hãy đọc lại. Còn những gì bạn thấy, nếu như bạn đọc hết khoảng trên dưới mười cuốn sách, tôi nghĩ bạn sẽ hiểu nó phức tạp như thế nào để gần như không thể trở nên phổ cập. Không phải ngẫu nhiên người châu Âu để tâm đến đạo lễ của người châu Á, và nếu để ý một chút có những điểm chung trong việc "đơn giản hóa" để ứng dụng, làm một cái ví dụ nhỏ như thế này: A quen B; B quen C. C bán một thứ hữu dụng cho A nên B giới thiệu. Về lý thuyết nhờ mối quan hệ của B A mới có được món hàng, cho nên xét trên "chấm công" mà nói rõ ràng B có một phần. Giờ thử xem ứng xử sẽ như thế nào: Người châu Á: B giúp tôi (A), nên tôi không thể để B thiệt, mặt khác có gì đền đáp B thay lời cảm ơn, gây dựng mối quan hệ cho lâu dài (tự hiểu) ~> Chia phần cho B. Người châu Âu: Khó nói, đau đầu, làm nguyên cái "luật bất thành văn cả làng đều biết" nguyên một cái hóa đơn hoa hồng cho B, ok. Nếu A "ki bo"? Cả Á lẫn Âu: À, anh nhờ người ta mà có ăn, nhưng anh lại vơ một mình, kiểu này làm ăn kiểu gì anh cũng vơ phần anh, tại sao tôi phải hợp tác? Nếu B không đòi hỏi? Bạn không thể giúp tôi mãi, thời gian công sức mà bạn bỏ ra phải có sự đền đáp thỏa đáng, hãy để tôi giúp lại điều gì đó. Một kiểu khác: trường hợp thực tế trong xã hội hiện đại, B trong vai trò trung gian tự động add thêm một khoản cho mình khi chuyển hàng cho A, và thực tế là nếu B giúp free thì tôi khá chắc chắn rằng dân kinh doanh nếu biết, 100% A sẽ "bắt" B phải nhận. Chỉ là một ví dụ. Tóm lại, trung thực và rõ ràng là điều ở bất cứ đâu cũng đúng, đừng nói mình như thế là không đúng với chỗ này chỗ khác. Nhưng thẳng thắn và rõ ràng khác với cứng nhắc. Tôi nghĩ rất nhiều bạn nghĩ rằng "chỉ cần thẳng là được", thì đó là cái sai, câu hỏi phải đặt ra trước là "cần hay không cần?" Nếu làm việc không để làm gì, nhiều khi nó không chỉ là việc thừa, mà thậm chí còn gây hại, như không anh công tố viên nào vì "đúng giờ" với "rõ ràng" mà xăm xăm đi lập biên bản tố tụng giữa đám tang, hay cũng như đề thi văn cho học trò từng một thời bị cả làng văn rủa là nhảm nhí khi bắt con nít đi viết về tình yêu - cho nên khi cái đề ra thì chả phụ huynh nào bắt con mình phải nghiêm túc với một cái đề như thế. Đôi lời, hy vọng giúp được chút gì đó ^o^~.
với mình thì bạn bè nhiều, đứa nói thẳng cũng có, đứa nói giỡn cũng có.....nhưng mình được cái là ai nói gì cũng đều cho qua, tại suy nghĩ nhiều mấy cái nó nói mệt óc lắm
Chủ 2pic kêu mềnh cầu toàn mà hok thấy cụm từ "Quan niệm sống" nghe nó hok xuôi à. Cầu toàn thì trước hết cầu toàn ở bản thân đê Kẻ biết thời thế mới là tuấn kiệt. Mờ sao mềnh lại thấy tây cũng có thằng thích nịnh, hay để bụng(Ng quen mềnh kể) Thẳng thắn thì họ cũng tùy chuyện thôi. Nước mềnh trọng cái này, họ trọng cái kia hem thể nói trc được.
Từ gì thế nhỉ? Tiếng việt có từ này à? Cậu có kỹ bài của tôi ko? Tôi luôn học hỏi và làm tốt nhất những gì mình có thể, vậy có phải là cầu toàn ko nhỉ? Tôi ko rõ quan niệm sống của tôi là đúng hay sai nên tôi mới lập topic để nhận ý kiến, vậy có gì mà bạn post dòng in đậm nhỉ? Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt nhưng phải coi thức thời cái gì? Nếu hy sinh quyền lợi bản thân để đổi lấy cái gọi là nhường nhịn cho qua chuyện thì mình ko bao giờ. Nhất là với những người ko có thái độ đóng góp và ko xem ai ra gì.
Thật ra thì mình đã đọc topic này nhiều lần rồi, mình có vài quan điểm với chủ topic như sau: Cái gì cũng có 2 mặt của nó thằng thắn đôi khi có lợi mà cũng có hại, bạn có thể nói thẳng nhưng khéo 1 chút vì con người ta cũng có lòng tự trọng và không thích bị chỉ trích, không hằn là nói cho qua sự việc nịnh hay nọt gì mà là được lòng người và cả ta, đi đến 1 cuộc tranh cãi mà ta giành phần thắng hả hê thì sao, còn người kia thế nào họ sẽ thấy khó chịu lắm, cho nên mong chủ topic có những quyết định đúng đắn cho riêng mình ( chuyện nhỏ bỏ qua, quân tử không chấp kẻ tiểu nhân
Tớ chỉ góp ý chút thôi là khi bạn nói lý lẽ với một ai đó và chắc chắn một điều bạn sẽ đi thẳng vào vấn đề cho tới khi ra ngô ra khoai mới thôi, cái này là cần thiết không có gì cả nhưng trước khi bạn nói lý lẽ bạn nên tự hỏi xem có đáng không ? ::)
chủ topic mà cứ quan niệm như thế này thì ở Việt Nam ngồi vào bàn nhậu nó đáp chõ vỡ mồm , không nên không nên
Mỗi người, mỗi lúc, mỗi khác. Bạn cứ sống là chính mình, đến 1 lúc nào đó sự mất mát, tổn thương, thất bại sẽ tự làm bạn thay đổi và hòa nhập với cuộc sống này thôi. Bạn đừng có cố gắng thay đổi, vì khi chưa có tác động mà thay đổi thì chỉ làm cho suy nghĩ thêm biến chứng => nặng đầu. Cũng giống như việc bái sư học đạo thì cũng phải có thời gian xuống núi va chạm mới nên thân được. Còn nếu ko vui thì add yh (giống name) mình nói chuyện cho đỡ vì mình cũng hay thức khuya lắm!
lối sống của mình thì buông thả , không thik sự ràng buộc , thik gì làm nấy nhưng phải hợp lí nói chung quan niệm sống của mình chưa đc hình thành , chưa có lập trường sống
sống vậy cũng hay. tớ cực ghét cái loại người ta nhờ chỉ bảo, rồi trong lúc chỉ bảo mặc sức chém gió, bêu rếu cái dốt của ng` ta, khinh khỉnh. [spoil]năm 12 tớ có 1 thằng bạn thân, lúc đó thì nói thật, lớp mình tụi nó chỉ lo chú tâm đến những môn chính để thi đh, chuyện đứa này biết làm bài này, ko biết làm bài kia là chuyện bt. ấy vậy, mình ko hiểu 1 số bài, hỏi nó, nó luôn buông ra 1 câu: "bài này dễ ẹt, mày ko học bài hả?", dù trình nó thì cũng chẳng hơn gì mình, luc đó mình chỉ quan tâm là phải biết làm bài đó, nên đành bỏ qua, ko chấp nhắc đến mấy câu đó. đôi lúc có những bài minh làm dc, thấy nó ngồi nghiền ngẫm cả giờ liền ko ra, mình cũng tình thiệt định chỉ nó, nó khăng khăng 1 2 ko cần chỉ. thà nó đi hỏi đứa khác chứ nhất quyết ko hỏi mình. nghĩ cũng tức, học trong lớp ae chơi với nhau, chưa 1 lần mình lên mặt với nó( dù kết quả của mình luôn nhỉnh hơn nó rõ ràng). Còn nó cứ so đo từng chút 1 với mình, bạn bè ko chịu thua kém nhau là chuyện bt, nhưng chẳng hỉu sao nó lại tỏ thái độ như vậy với 1 đứa đã chơi rất thân như vậy. thi ĐH, mình đậu, nó rớt thảm(điểm = điểm sàn, 2 đứa thi khối A). nó rớt do quá ẩu lúc làm bài, chứ mình biết khả năng của nó lúc đó cũng ko kém gì mình. năm rồi nó ôn thi lại thì đậu, 22đ, vô K tế. trc' đó, nó bộc lộ tính xấu ra quá nhiều, nhà mới bắt net, mình qua chơi, tiện thể ngôi lên PC của nó mở nik lên, lên GVN đọc tin, nó thì luôn: "ấy, tao làm cái này tí", rồi khéo léo...bật bảng tính tiền lên. Trình vi tính của mình luôn hơn nó, nó nghĩ nó qua mặt dc mình chắc. còn quá nhiều ch khác, nhưng thui, ko chơi với nó nữa, mình thấy lại hay.[/spoil]
Nếu như vậy bạn cô độc, có ít bạn bè, bị nhiều người ghét, chỉ những ai thực sự thông cảm mới có thể làm bạn gái với bạn đc vì thẳng tính đến mức khó ưa như bạn nói. Nhưng dù gì cũng vậy, đã là tính cách của mình thì đừng thay đổi, miễn sao đúng với bản chất của mình là ok.