Quyết chiến-Support Liu Bei VS Anti-Luibei

Thảo luận trong 'Kỷ niệm Hội Vườn Đào' bắt đầu bởi great_sephiroth, 25/6/04.

  1. wiwi

    wiwi The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    31/1/04
    Bài viết:
    9,401
    Nơi ở:
    *ADULT CONTENT*
    chưa ắt, người man theo Hán là từ đời Vũ Đế kìa :))
    mà KM có thua đâu :))
    cũng nhờ có Lưu Bị xây dựng đồng bằng Tứ Xuyên trù phú, đủ nuôi sống cả 1/3 dân TQ thì sá gì một cái xó núi là Tây Thục. KM có bao giờ hết lương, chỉ là không tải kịp thôi :))
     
  2. great_sephiroth

    great_sephiroth Mayor of SimCity GameOver

    Tham gia ngày:
    29/5/04
    Bài viết:
    4,145
    Nơi ở:
    North Cave
    Mạnh Hoạch, người Khương lúc trước tuân phục nhà Nguỵ, nhưng sau nghe lời dụ dỗ mà lầm đường lạc lối theo Bị. Tiếc là vùng đó ko thuộc quyền kiểm soát của nhà Nguỵ để thực hiện chính sách hoà hợp dân tộc như ở ta. Bị quả còn cao tay hơn Ksor Kor, thằng này phải sánh với phiến quân Tresnia.
    Sau đó, Khổng Minh lại dâng biểu lên Hậu Chúa đại ý tự nhận đã không biết dùng người nên để Nhai Ðình bị thất thủ phải kéo binh về và xin được giáng xuống ba bậc để chịu tội.

    Hậu Chúa xem biểu văn rồi nói :

    - Việc binh gia thắng bại là thường, sao Thừa Tướng lại tự trách như vậy ?

    Phí Vĩ tâu :

    - Nay Thừa Tướng bại binh mà tự xét như vậy, thiệt là một cái gương sáng cho triều đình. Ý người muốn lấy mình mà răn kẻ khác. Xin Bệ hạ chớ phụ lòng .

    Hậu Chúa cực chẳng đã, bèn hạ chiếu giáng chức Khổng Minh làm hậu Tướng quân, và kiêm nhiệm việc Thừa Tướng.
    Rồi sai Phí Vĩ đệ chiếu đến Hớn Trung.
    Khi lãnh chiếu, Phí Vĩ sợ Khổng Minh hổ thẹn, nói :

    - Ai nấy nghe Thừa Tướng lấy được bốn quận thì mừng lắm .

    Khổng Minh cả giận nói :

    - Lấy được rồi làm mất thì có ích gì. Nếu lấy điều đó làm mừng thì thật nhục cho tôi .

    Phí Vĩ lại nói :

    - Nghe Thừa Tướng thâu được Khương Duy ai nấy đêu phục.

    Khổng Minh nói :

    - Ðược một tướng mà không hoàn thành việc lớn, ấy là kẻ bất tài có chi mà khen. Những kẻ vì nước quên mình đều phải coi thân danh mình đứng sau sự hưng vong của Quốc Gia. Phải biết xét lỗi mình mà răn dè, phải tự mình khắc phục lấy mình mới giúp ích quốc lợi dân được.

    Phí Vĩ rất bái phục . Rồi giã từ trở về Thành Ðô.

    Đến tự KM và các vua quan nước Thục còn rõ là thắng hay thua nưa là.:lol:
    Lý Nghiêm vì sao tâu láo là Đông Ngô đánh, lương dồi dào mà thu gom ko kịp, bó tay:lol:
     
  3. wiwi

    wiwi The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    31/1/04
    Bài viết:
    9,401
    Nơi ở:
    *ADULT CONTENT*
    Nếu thật là vậy thì Tư Mã Ý cần gì "kết liên" mà cứ gửi thư chiêu an chẳng hơn à :))
    Ấy là KM dùng kế để khích lệ tướng sĩ, chứ như vậy có khác gì trận bị Hậu Chúa gọi về đâu :))
    Lý Nghiêm mãi ăn nhậu quên hết ngày giờ, chứ nếu quả của kho không đủ thì cần gì "tâu láo" :))
     
  4. great_sephiroth

    great_sephiroth Mayor of SimCity GameOver

    Tham gia ngày:
    29/5/04
    Bài viết:
    4,145
    Nơi ở:
    North Cave
    Phiên Man ở xa nên phải vậy, âu là hết sức tôn trọng họ, đâu như Bị dùng vàng lụa mà xin quân của SaMaKha.
    Kế này KM diễn đi diễn lại khoảng 5 lần, đến lần thứ sáu chưa kịp diễn tiếp thì ngỏm. Sau đó học trò là Khương Duy diễn tiếp 9 lần nữa, kết cục là nước Thục đi đời :lol:
    Thôi, trở lại vấn đề quân số của Thục:
    Khương Duy hỏi Khổng Minh :

    - Nhai Ðình là nơi trọng yếu, sao Thừa Tướng không tập trung quân nơi đó ?

    Khổng Minh đáp :

    - Binh lực có hạn, ta cần giữ Nhai Ðình , mà cũng phải lấy Mỹ Thành. Nếu giữ được Nhai Ðình cũng không ích gì, còn nếu mất Nhai Ðình mà tản binh đi ắt sẽ lâm nguy.

    Nếu lương thực có sẵn trong kho thì chỉ việc chở đi, cần gì phải đến như Lý Nghiêm là người đang phải trấn giữ mặt Đông.Mà lương thực cho cả triệu người ăn(Theo số liệu của Wiwi, mà trữ hết trong kho thì dân lấy gì mà ăn) Đây là Lý Nghiêm phải thu gom của bá tánh, do bá tánh cũng ít lương nên mới thiếu lương, không kịp thu đủ vậy.
     
  5. Dogmeat

    Dogmeat C O N T R A

    Tham gia ngày:
    14/7/04
    Bài viết:
    1,596
    Wiwi bảo Dogmeat đuối lí buông đại một câu, nhưng trước khi Dogmeat nói câu nào thì cũng đều có dẫn chứng hoặc suy luận, so sánh cẩn thận, chứ đâu phải như wiwi, bảo Dogmeat là “đuối lí, dùng đại một câu” mà chẳng có tí căn cứ nào. Wiwi vác chuyện làm vua để so sánh với chuyện con đỡ cha, Dogmeat chỉ cho chỗ sai đã không nghe lại cố tình lảng tránh sang truyện khác, bảo Dogmeat đuối lí, tệ quá:D

    Hê hê, Bị thì bình thường thì khác người, lúc nào cần khác người để có lợi cho mình thì sẵn sàng khác người (thằng duy nhất ném con xuống đất), nhưng khi có thằng khác động chạm đến mình thì cũng lập tức thượng cẳng chân, hạ cẳng tay như người bình thường thôi, chẳng lo nghĩ gì đến quốc gia, chẳng lo nghĩ gì đến binh sĩ cả. Đã là người thì ai cũng có lúc làm sai, khác ở chỗ Cố tình làm sai trong khi bao người can gián, thế thì ko thể nói là không có tội.
    Tất nhiên, đã gây chiến tranh thì bao giờ cũng có người chết, đã có chiến tranh thì bao giờ cũng có tang thương, chính bởi vậy Dogmeat ko bao giờ ủng hộ chiến chanh, cho dù nó vì bất cứ mục đích gì. Tuy nhiên, nếu hoàn cảnh bắt buộc phải lựa chọn hoặc gây chiến tranh để đem lại hòa bình, ấm no cho dân chúng với gây chiến vì tư thù cá nhân, thì Wiwi cho rằng cái nào đáng bị lên án hơn???
    Giỏi thật, Lưu Bị không trung với vua thì Wiwi đổ lỗi cho KM là ko tính kĩ, giỏi thật, giỏi thật! Thế Lưu Bị có ra lệnh cho KM nghiên cứu kế hoạch cứu Hiến Đế không? Wiwi “không quy kết khi chưa có chứng cứ” thế mà đã đổ tội ngay cho KM được, nhanh thế không biết=))

    Còn nữa, cái hành động thể hiện sự bất trung của Bị với Hiến Đế, có thể đối với Wiwi là vớ vẩn ( vì nó gây khó chịu cho Wiwi chăngJ), nhưng đối với những người khác thì đâu có vớ vẩn tí nào. Làm ơn đừng đánh trống lảng nhanh vậy nhé. Nói đại một câu chửi KM, rồi chạy sang chuyện khác luôn, đúng là cưỡi gà có khác ehhehehe.
    Cái này đúng. Ai bảo Lưu Bị không tài giỏi, không thông minh, không biết lấy lòng người, không biết tận dụng cơ hội, Dogmeat sẽ phản đối ngay. Nhưng cứ luôn miệng lải nhải Lưu Bị anh hùng nhân nghĩa trung hiếu làm đầu, thì Dogmeat cũng sẽ lập tức phản đối he he he. Còn nếu ai bảo Lưu Bị tạo dựng cơ nghiệp cho bản thân trước ( có thể dùng bất cứ thủ đoạn gì để có sự nghiệp) rồi mới lo cho nước, cho dân, thì Dogmeat sẽ im re, hề hề hề.
     
  6. wiwi

    wiwi The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    31/1/04
    Bài viết:
    9,401
    Nơi ở:
    *ADULT CONTENT*
    Lưu Bị đền bù phí tổn nhân lực vật lực cho dân man đấy chứ, thật là minh quân vậy :)). còn cái chuyện ở xa hay ở gần thì thượng quốc cũng không phải "kết liên" làm gì :))
    aaa, đoạn này ở đâu ra thế? đệ nhớ đại khái đoạn ấy là thế này:

    KM nghe tin (Mạnh Đạt chết) thì thất kinh vỗ án nói:
    - Mạnh Đạt hành sự bất cẩn, chết không có gì đáng nói, nhưng nay Tư Mã Ý đã nắm binh quyền, tất nhiên nó đến lấy Nhai Đình mà chẹn đường lương của ta.
    Rồi quay sang chư tướng nói:
    - Bây giờ phải cử một tướng ra giữ Nhai Đình, đây tuy là chỗ nhỏ hẹp nhưng liên can đến tính mạng toàn quân, phi tướng trí dũng không làm được.
    Mã Tốc liền bước ra xin nhận. KM nói:
    - Đấy là chỗ trọng yếu của ta, Tư Mã Ý lại là tay kình địch ngươi tuy thông binh pháp nhưng chưa ắt đã giữ nổi.
    Mã Tốc nói:
    - Giữ không được xin theo quân lệnh.
    KM mừng lắm, khiến lập quân lệnh trạng, lại cử Vương Bình làm phó tướng, cắt cho 5 vạn quân, lại dặn Bình:
    - Ta biết ngươi là người cẩn trọng nên mới cử đi, có gì thì bàn bạc với nhau mà làm, chớ nên phụ lòng ta ủy thác.
    Hai người vâng dạ dẫn quan đi. KM vẫn còn chưa yên tâm, liền khiến Cao Tường dẫn quân đi giữ Liệt Liễu Thành sau Nhai đình. Xong KM lại nghĩ Trương Cáp là đại tướng của Ngụy, Cao Tường không phải đối thủ, nên dùng một đại tướng nữa đóng bên cạnh Liệt Liễu Thành mới xong, liền lệnh cho Ngụy Diên đem quân đi. Diên nói:
    - Tôi là tiên phong đại tướng, đáng lý nên xung trận hãm thành chém tướng chứ sao thừa tướng lại giao cho chỗ nhàn hạ như vậy.
    KM nói:
    - Nhai Đình là cổ họng của Hán Trung, ta sai ngươi đi giữ chỗ trọng yếu như vậy, nếu giữ an Nhai Đình thì khi lấy được Trường An là công thứ nhất, sao lại bảo là an nhàn? Ngươi chớ khinh thị mà hỏng đại sự của ta!
    Diên nghe mừng lắm, hăm hở kéo quân đi. KM giờ mới yên tâm, liền sai người thúc Triệu Vân tiến binh...

    sai rồi, KM trước nay cực kỳ cẩn trọng, nếu biết biện không kịp do thực sự thiếu lương thì khi nào lại trách tội (như những trận bắc phạt khác). Lý Nghiêm cũng là người có trí tuệ, không lẽ lại không biết KM, nên nếu không phải là do lỗi của Nghiêm thì không lý gì lại bày trò giấu diếm :cool:
     
  7. wiwi

    wiwi The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    31/1/04
    Bài viết:
    9,401
    Nơi ở:
    *ADULT CONTENT*
    Dogmea chỉ nói "không giống nhau", rằng "nối ngôi vua thì khác dân thường" thì xong, thế chẳng hóa là nói ngang làm được sao? đạo hiếu của con người là cái nghĩa vụ, nhưng ở đây vì việc Bị lên ngôi không những là nghĩa vụ mà còn là quyền lợi của Bị nên dogmeat lại chối bỏ cả cái nghĩa vụ ấy, lại cho rằng không phải. Con nhà đế vương thì tất nhiên cái đại hiếu là nối nghiệp ngàn đời, là thiên luân chi đạo, sao lại bảo là không phải hiếu? nếu ví cái nghiệp đế vương là tài sản của nhà Lưu thì khi tài sản bị cướp, con cháu trong dòng tộc phải lấy lại mới là hiếu chứ! không lẽ dogmeat lại không tự hiểu à?
    dogmeat chỉ nêu ra được vài tình huống bình thường của Bị rồi bảo rằng cố ý, thế thì wiwi cũng có thể bảo đấy là tình cảm tự nhiên. :))
    Trả thù cho em là đúng chứ có gì sai? cất quân phạt Ngô cũng là chuyện bình thường trong cảnh chiến loạn, cái chuyện thua cũng là chuyện ngoài ý muốn, không thể bảo rằng sai (dù không thể gọi là đúng :))).
    Đáng bị lên án nhưng cũng đáng cảm phục.
    Tài trí của Lưu Bị chỉ ở mức khá, đại sự trong thiên hạ đều theo ý KM, thế thì chuyện cứu Hiến Đế quan trọng là thế phải do KM điều động, thành bại cũng ở KM, điều này suy ra là biết, không lẽ Dogmeat còn cần phải nói nữa à :))
    vớ vẩn ở chỗ đó là điều ai cũng biết là không tưởng. Xưa kia Tôn Tẫn là người đại trí mà còn phải giả điên mới thoát khỏi nội thành Đại Lương (cũng nước Ngụy, hay nhỉ :D) , nhờ xe sứ giả ra vào tự do nên làm được. Nay nước Ngụy biên cương vạn dặm không nói, Hiến Đế còn quan trọng gấp ngàn Tôn Tẫn, tính chuyện len lén đem ông ta ra chẳng khác nào tính chuyện đột nhập White House bắt cóc Bush :)).
    không có cơ bản vững chắc thì làm sao có thượng tầng đẹp đẽ? Bị lo cho thế lực của mình mới lo được cho dân cho nước. Nếu cứ muốn là lo cho dân cho nước trước thì Bác Hồ đã không cần tạo cơ sở lí luận và thực tiễn cho Đảng Cộng Sản làm gì.
     
  8. great_sephiroth

    great_sephiroth Mayor of SimCity GameOver

    Tham gia ngày:
    29/5/04
    Bài viết:
    4,145
    Nơi ở:
    North Cave
    Đền bù cho Samakha mũi tên vào ngực đó.
    Đoạn kia chính là đoạn sau khi Diên đi, có cần anh trích cả hồi ra ko?
    [/QUOTE]sai rồi, KM trước nay cực kỳ cẩn trọng, nếu biết biện không kịp do thực sự thiếu lương thì khi nào lại trách tội (như những trận bắc phạt khác). Lý Nghiêm cũng là người có trí tuệ, không lẽ lại không biết KM, nên nếu không phải là do lỗi của Nghiêm thì không lý gì lại bày trò giấu diếm
     
  9. wiwi

    wiwi The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    31/1/04
    Bài viết:
    9,401
    Nơi ở:
    *ADULT CONTENT*
    bị Chu Thái chém chết chứ, cái đó thì nên trách võ nghệ kém :))
    có lẽ cần, em đã bảo là cần một bản TQC hoàn chỉnh trên Hội mà, tiếc là dạo này đang bận thi, ai đó làm giúp đi :D
    thứ nhất, KM yêu dân như con, khi ông chết cả đất Thục đều trắng khăn tang, đến nay người Tứ Xuyên vẫn có phong tục đội khăn trắng để tang cho ông, không có chuyện "thu lương của dân" :p
    thứ hai, huynh nói như vậy thì bảo KM thật vô lý. KM tài trí là dường nào? không lý nào ông không biết được lương thực có thể cung ứng đủ hay không khi mà "hình phạt từ 10 trượng trở lên đều tự mình coi xét" sao? Lý Nghiêm là người tài trí, sao lại không tự thú nhận sự thật, chẳng lẽ KM lại trách phạt sao?
    thứ ba, có những lúc quân Thục cạn lương phải lui binh mà có thấy Lý Nghiêm bày trò đó đâu?
    Ấy rõ là Nghiêm mãi ăn chơi sa đoạ mà quên lãng ngày giờ tải lương chứ không thể bảo là KM không tạo đủ lương thực cho đất Thục.
     
  10. Dogmeat

    Dogmeat C O N T R A

    Tham gia ngày:
    14/7/04
    Bài viết:
    1,596
    Giỏi thật, giỏi thật, Wiwi nghĩ ra được đến chuyện tài sản bị cướp con cháu có nhiệm vụ lấy lại. Quá đúng, quá đúng. Nhưng Wiwi có nghĩ được thêm một bước nữa, là lấy lại xong thì cần phải trả đồ vật lại cho chính chủ không? Nếu tài sản của họ hàng bị mất, mình lấy về rồi giấu tiệt trong nhà mình, mặc cho cô gì chú bác con cháu anh em than khóc, ta cũng mặc kệ, thế thì có khác gì chính mình là thằng ăn cắp??? Thế gọi là con có hiếu, là bây tôi trung hả Wiwi. Bố thằng Bị nơi chín suối biết thằng con mình "nhặt được của rơi tạm thời đút túi" chắc cũng lại tức hộc máu mồm mà chết thêm một lần nữa. #>:)
    Cố ý hay không, thì làm sai cũng vẫn là làm sai. Tình cảm tự nhiên hay tư thù cá nhân, làm sai cũng vẫn là làm sai, chẳng thể thay đổi được.
    Trả thù cho em, nếu đứng trên vị trí của người làm anh thì là có lí, nhưng đứng ở vị trí của người làm vua, mỗi câu nói, mỗi hành động đều có thể quyết định tính mạng của hàng triệu người, mà lại cứ nhất quyết làm theo cảm tính, thế thì là sai, là lỗi, là tội! Vẫn biết Bị có tình cảm với Vũ, Phi, nhưng để hả được cái thù riêng của mình, mà gây nên một triệu mối thù khác, thế thì Wiwi có bảo là đúng không? Bị làm vua mà ko tròn trách nhiệm, làm tôi mà không trung, vậy có đáng được ca ngợi nhiều đến thế không?

    Khổng Minh khi dùng Mã Tốc, để mất Nhai Đình, bị thua rrõ ràng là ngoài ý muốn, nhưng Km cũng biết là mình làm sai, tự mình giáng chức, tự phạt chính bản thân. Người ta phải biết nhìn vào cái sai để sửa sai, để tiến bộ, chứ đừng có tội thì đổ là ko phải ý muốn của mình, thế thì ngàn năm cũng ko khá lên được.
    Hô hô hô, công nhận cảm phục thật. Trước kia Dogmeat chẳng bao giờ có thể tưởng tượng được làm sao có thể giết 75 vạn người trong 1 đêm. Tsunami ở châu Á, giết 150 nghìn người trong 1 buổi sáng, Bị giết 750 ngìn người trong 1 đêm, quả thật giỏi hơn thần, không cảm phục không được. #>:)
    KM là người của Bị, ăn lương của Bị, chức tước của Km cũng do Bị ban cho, thế nên Km trung với Bị cũng giống như Hoa Hâm trung với Tào Phi, KM ủng hộ Bị lên làm vua thì cũng giống như... ha ha ha. Nếu Bị ko ra lệnh cho Km cứu Hiến Đế thì tự KM dám ngồi nghĩ cách chỉ đạo điều động à? Suy luân của Wiwi càng lúc càng trở nên nực cười.

    Còn Wiwi cứ nhất quyết kêu chuyện cứu Hiến Đế không tưởng, thì để Dogmeat bôi vài câu ra cho Wiwi thấy nhá: KM tài giỏi, có thể gọi gió hô mưa, thì khi cứu HD, gọi mây đen đến tối sầm cả lại, cách 3 bước nhìn không rõ mặt người, xoè bàn tay ra ko thấy ngón, gió mạnh, sấm chớp đùng đùng, mọi người đều sợ hãi rúc trong nhà, HD có đi ra ngoài cũng ko ai nhìn thấy. Lại cho thêm một đôi Trâu Gỗ, Ngựa máy húc nhau ngoài cổng thành phía đông, có sự lạ nên quan quân đều tập trung hết vào hướng đông, còn chủ tớ nhà Hiến Đế bồng bế nhau qua cổng Tây mà ko gặp một tí trở ngại nào. #>:) #>:)

    Đấy, theo kiểu suy luân của Wiwi, cứ nhất quyết là ko làm được, thì suy luận của Dogmeat lại cho thấy chuyện này dễ như trở bàn tay vậy đó ha ha ha.=))
    Tốt, tốt, không uổng công Dogmeat cãi nhau mấy chục trang, ha ha ha. Rốt cuộc thì cũng thống nhất được ở điểm này. :p
     
  11. wiwi

    wiwi The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    31/1/04
    Bài viết:
    9,401
    Nơi ở:
    *ADULT CONTENT*
    thế thì dogmeat lại cố ý đá qua chuyện không trả ngôi vua cho Hiến Đế, chúng ta gom lại nói luôn, khỏi gõ rồi paste lại :))
    nói thế thì dogmeat không hiểu luật khoan hồng của nhà nước cũng như lòng bao dung của con người rồi, lại có thể đánh đồng một kẻ sát nhân với một người ngộ sát nữa chứ, hay thật, giỏi thật :))
    Bị là vua, dân phục tùng Bị, Bị chỉ huy dân, chăm sóc cho họ, đó là hai chiều của chế độ quân chủ thật sự như ý các nhà nho. Vì vậy Bị có quyền dùng quân đội của nhà nước do mình gây dựng lo cho việc của mình vì Bị đã có nghĩa vụ chăm sóc, lèo lái nhân dân rồi. Hành động trả thù của Bị tất nhiên đáng được ca ngợi về chữ nghĩa hơn đáng bị phê phán về chữ nhân vì Bị là một ông vua phong kiến, nếu là vua Sihanuk của Campuchia bây giờ thì mới khác :))
    cái chết mòn mỏi của Bị, sự hối hận, cắn rứt lương tâm cũng đã là một hình phạt cho cái bốc đồng đó!
    Lục Tốn thật là cái thằng bất nhân ác đức, chả trách thằng con Lục Kháng của hắn bị Ngô Chúa Tôn Hạo đem đày (không chừng còn chém cả nhà), thằng con Lục Dận của hắn bị người Việt Nam nguyền rủa, hình phạt của nhà hắn như vậy cũng chưa đủ đền cho cái tội "sát hại 750000 mạng" (mà chết nhiều thế thì đất Kinh Tương phải mất vài năm mới hết mùi thối rữa) :))
    Bị đã ra lệnh đó thôi, không thì ai khiến Quan Công đánh vào Tương Dương, Phàn Thành dẹp đường cho sau này cứu vua vậy :))
    :)) :)) chỉ trích hai đoạn này ra là đủ rồi, không cần bàn gì nữa :)) :))
    haha, đây chỉ là xét việc Bị lên ngôi, chứ chưa xét chuyện Bị dắt dân chạy khỏi Tân Dã, xét việc Bị được nhân dân quỳ xin làm mục Từ Châu, xét việc Bị bỏ kế đi sớm lấy Giang Lăng để đỡ cho dân chạy nạn, xét việc Bị không vào Tương Dương chỉ vì một câu "ta muốn vào Tương Dương cho dân được an thế mà hóa ra lại làm loạn dân, thế thì ta không vào Tương Dương nữa". Xét như vậy mới gọi là xét việc khách quan nhiều chiều :))
     
  12. Dogmeat

    Dogmeat C O N T R A

    Tham gia ngày:
    14/7/04
    Bài viết:
    1,596
    Thì từ đầu đến giờ vẫn bàn về chuyện Lưu Bị không chịu đón Hiến Đế đấy chứ, chỉ có Wiwi là đá sang chuyện khác thôi :D
    Cho dù là ngộ sát thì cũng vẫn có tội, tuy nhiên có thể sẽ được án nhẹ hơn mưu sát, cố sát. Luật của nhà nước hay lòng khoan hồng gì thì cũng vẫn kết luận thằng ngộ sát là có tội, chỉ có Wiwi nói rằng không cố ý thì không có tội thôi ha ha ha #>:)
    Theo Dogmeat hiểu, thì ý của Wiwi là "Bị là vua, nhưng Bị sống trong thời phong kiến, nên không nên bàn luận về chuyện tình người, trách nhiệm, nghĩa vụ, bởi nó không tồn tại trong thời phong kiến". Có đúng là Wiwi định nói như thế không?
    Ha ha ha, lần trước cũng chuyện này thì Wiwi đổ tội nháo nhào cho Km rồi lái sang cái khác, lần này lại mon men nói lại à. Thế thì bẻ những ý Dogmeat trình bày ở bài trước về chuyện Quan Vũ đánh Nguỵ đi đã nhé.
    Sau mấy tháng trời cãi nhau ròng ra, nay thống nhất được một điểm, không phải là chuyện đáng mừng ư? Còn mấy chuyện khác, hình như Stalig hay ai đó đã từng mở topic "Bản chất vụ Di dân ở Tân da" thì phải, Wiwi cãi nhau chưa chán về chuyện ấy, nay lại muốn bàn với Dogmeat chuyện này à? OK liền, xin tiếp chiêu.
     
  13. great_sephiroth

    great_sephiroth Mayor of SimCity GameOver

    Tham gia ngày:
    29/5/04
    Bài viết:
    4,145
    Nơi ở:
    North Cave
    Đấy, ăn được mấy thỏi vàng của thằng bán dép có phải dễ đâu, đúng con buôn có khác, cái gì cũng phải kiếm lời.:lol:
    Đây, cả đoạn của chú muốn đây, tạo điều kiện cho anh câu MP:lol::
    La Quán Trung

    Tam Quốc Diễn Nghĩa


    Hồi 94

    Mã Tắc trái lời khuyên, Nhai Ðình thất thủ
    Khổng Minh ôm đàn gảy, Tư Mã chạy dài

    Ngụy chúa sai Trương Hấp làm tiên phong theo Tư Mã Ý đem binh thẳng tới , còn một phía sai Tân Tỷ và Tôn Lễ đem năm vạn quân đến giúp Tào Chơn.
    Riêng Tư Mã Ý dẫn binh ra khỏi ải rồi mời Trương Hấp mà dặn :

    - Khổng Minh thường làm việc gì cũng rất cẩn thận. Vì thế nay y đồn binh nơi đó, ắt là phải đánh ngã Mỹ Thành. Vì vậy ta đã có hịch văn cho nơi đó cứ cố thủ không đánh .

    Trương Hấp hỏi :

    - Vậy Ðô Ðốc định tấn binh đường nào ?

    Tư Mã Ý đáp :

    - Chưa nên đánh vội ? Trước hết phải lấy Nhai Ðình, vì đó là yết hầu của Hớn Trung. Hễ Nhai Ðình lấy được thì tất nhiên Khổng Minh phải trở về Hớn Trung. Nếu y không chịu về thì chỉ trong một tháng là hết lương.

    Ý lại dặn thêm :
    - Khổng Minh chẳng phải kẻ thường. Tướng quân phải cẩn trọng lắm mới được.

    Sau đó, Trương Hấp vội vã ra đi .
    Còn Khổng Minh đang ở Kỳ Sơn, bỗng có tin báo :

    - Trương Hấp đã tới Tân Thành, còn Mạnh Ðạt đã bị Thân Nghi và Thân Thầm làm nội ứng giết rồi . Nay Ngụy Chúa dùng Tư Mã Ý tiến quân đến đây .

    Khổng Minh thất kinh nói :

    - Mạnh Ðạt làm việc không kín, bị chết đã đành, còn hư cả việc của ta nữa . Nay nó đem binh đến Nhai Ðình là nơi yết hầu của ta . Vậy chư tướng ai dám ra giữ Nhai Ðình .

    Vừa dứt lời thì Mã Tắc xin đi .

    Khổng Minh nói :

    - Nhai Ðình rất quan hệ cho cả tính mạng đại binh ta . Mã Tắc tuy thông binh pháp, song nơi đó không có thành quách gì, rất khó mà kiên thủ.
    Mã Tắc thưa :

    - Sá gì một chổ Nhai Ðình nhỏ xíu ấy mà Thừa Tướng lại khinh tôi giữ không nổi ?

    Khổng Minh nói :

    - Tư Mã Ý không phải kẻ thường lại có Trương Hấp làm tiên phong, e ngươi cự không nói.

    Mã Tắc thưa :

    - Nếu không giữ nổi tôi xin chịu tội.
    Khổng Minh nói :

    - Không nên nói chơi như vậy !

    Mã Tắc thưa :
    - Tôi xin làm đoạn văn.

    Khổng Minh xem đoạn văn rồi, nhưng vẫn còn e ngại bèn nói với Mã Tắc :

    - Ta phát cho ngươi năm ngàn binh mạnh và một viên Ðại tướng theo giúp. Vậy phải cẩn trọng !
    Lại kêu Vương Bình đến dặn :

    - Ta biết ngươi là ngươi rất thận trọng, nên giao việc này. Vậy hãy hết lòng . Hễ đóng trại thì phải lựa chỗ hiểm yếu. Ðóng trại xong phải lập bản đồ gửi về cho ta. Nếu chỗ ấy giữ được, sau khi ta lấy xong Trường An rồi, ắt công ngươi sẽ đứng hàng đầu . Hai người lãnh mạng ra đi.
    Khổng Minh sợ hai người còn sơ thất, nên gọi Cao Tường lại dặn :

    - Phía Ðông Bắc Nhai Ðình có một thành tên Liệt Liễu thành, chỗ ấy đường núi rất hẹp nên đóng binh lập trại được. Vậy ngươi hãy đến đóng tại thành ấy, nếu Nhai Ðình bị nguy thì hãy đến cứu ứng.
    Cao Tường vâng lệnh ra đi, Khổng Minh sợ Cao Tường không phải là đối thủ của Trương Hấp, bèn sai Ngụy Diên dẫn bốn đạo binh ra phía sau Nhai Ðình mà đóng.

    Ngụy Diên thưa :

    - Tôi làm tiên phong lẽ ra phải đi dẹp giặc, sao lại để tôi trấn nơi an nhàn như vậy ?
    Khổng Minh nói :

    - Ta lo chổ Nhai Ðình lắm. Vậy ngươi hãy đi đi ?
    Ngụy Diên bèn vâng lệnh ra đi.

    Khổng Minh lại kêu Triệu Vân và Ðặng Chi vào mà nói :

    - Từ nay Tư Mã Ý dụng binh, các tướng phải rất cẩn trọng. Hai người hãy ra đóng nơi Tà Cốc, hoặc đánh, hoặc không hư hư thực thực miễn sao cho địch không rõ lực lượng của ta.
    Sau đó, sai Khương Duy làm tiên phong ra đánh Mỹ Thành.
    Khương Duy hỏi Khổng Minh :

    - Nhai Ðình là nơi trọng yếu, sao Thừa Tướng không tập trung quân nơi đó ?

    Khổng Minh đáp :

    - Binh lực có hạn, ta cần giữ Nhai Ðình , mà cũng phải lấy Mỹ Thành. Nếu giữ được Nhai Ðình cũng không ích gì, còn nếu mất Nhai Ðình mà tản binh đi ắt sẽ lâm nguy.


    Khương Duy nghe nói rất kính phục.
    Còn Mã Tắc và Vương Bình đem binh đến Nhai Ðình xem xét địa thế, rồi cười :

    - Thừa Tướng quá lo xa. Một hòn núi hiểm trở thế này sao địch dám tới.

    Vương Bình nói :

    - Dẫu sao cũng phải đề phòng cẩn mật .

    Mã Tắc nói :

    - Ta xem một bên là núi, bốn phía lại không ăn thông vào đâu , đây là chổ trời dành cho ta đó !

    Vương Bình nói :
    - Tham quân nói như vậy sai rồi , đồn binh nơi giữa đường, dọc theo mé núi mà đóng. Dẫu binh có mấy vạn cũng khó qua, chứ đâu có nên đóng chót vót trên núi. Thảng giặc đốt núi thì sao ?

    Mã Tắc nói :
    - Ngươi thiệt kiến thức của đàn bà !

    Vương Bình nói :

    - Tôi xem Thừa Tướng đóng binh đã nhiều, chỗ nào ông cũng giảng cho tôi biết. Nay tôi coi nơi này, nếu quân giặc chặn đường nước chỉ rồi trong một ngày, quan sĩ sẽ chết khát .

    Mã Tắc nói :

    - Ta đã thông rõ binh pháp, há không biết điều ấy sao ?

    Vương Bình nói :

    - Nếu Tham quân đóng trại trên núi thì hãy chia binh cho tôi, để tôi đóng dưới chân núi. Nếu giặc vây núi tôi sẽ đến cứu ứng.

    Mã Tắc không nghe.

    Bỗng có tin báo :
    - Binh Ngụy đã kéo đến .

    Vương Bình xin ra Cự.

    Mã Tắc nói :

    - Ngươi đã không nghe lệnh của ta, ta cho ngươi một ngàn binh, tự đóng trại lấy.

    Vương Bình bèn dẫn binh ra khỏi núi đóng trại, lại vẽ họa đồ gửi về cho Khổng Minh.

    Còn Mã Tắc dẫn binh lên núi trấn.


    Nói về Tư Mã Ý dẫn đạo Trung quân đến nơi, bèn sai con là Tư Mã Chiêu đi thám thính và dặn :

    - Nếu Khổng Minh đã cố thủ ở đó thì chớ có đến.
    Tư Mã Chiêu đi hoi lâu, về thưa :

    - Khổng Minh đã trấn thủ nơi đó .

    Tư Mã Chiêu lại nói :

    - Binh Thục không đóng quân nơi yếu lộ, mà lại đóng trên núi. Con tưởng lấy Nhai Ðình dễ như chơi.

    Tư Mã Ý nói .
    - Nếu quả thế thì trời giúp ta đó. Nói rồi, bèn cùng Chiêu thẳng đến chân núi mà xem.

    Ðêm ấy trời có trăng, Mã Tắc ở trên núi ngó xuống nhủ thầm :

    - Nếu chúng bây muốn chết thì đến đây.

    Nói rỗi truyền lệnh quân sĩ, hễ binh Ngụy tới thì phải coi chừng cây cờ đỏ này, khi thấy dao động thì phải tràn xuống bốn phía núi mà giết quân địch.
    Còn Tư Mã Ý trở về sai quân đi dò thám thử coi tướng giữ Nhai Ðình là ai.

    Quân về báo rằng :

    - Tướng giữ Nhai Ðình là Mã Tắc.

    Tư Mã Ý cười :

    - Thằng đó hữu danh vô thực. Thiệt là tên bất tài. Khổng Minh dùng người như vậy, ta có sợ chi.

    Ý lại hỏi :

    - Bốn phía núi còn gì chăng ?

    Quân thám thính thưa :

    - Dưới chân núi cách chừng mười dặm có đạo binh của Vương Bình đóng nơi đó.

    Tư Mã Ý bèn sai Trương Hấp đến chận Vương Bình không cho ứng cứu. Lại khiến Thân Thầm và Thân Nghi đến chặn đường đi lấy nước , chờ binh Thục loạn rồi mới đánh nhầu.
    Qua bữa sau, trời vừa hừng sáng, Hấp dẫn binh vòng sau mé núi ,

    Ý dẫn binh ùa tới vây núi ấy.

    Mã Tắc ở trên ngó xuống thay binh Ngụy đông như kiến, thì cả kinh.

    Mã Tắc bèn lay động lá cờ đỏ, ba quân thảy nhìn nhau không dám xuống.

    Mã Tắc nổi giận giết hết hai tướng. Quân sĩ thất đảm, ùa xuống mà đánh quân Ngụy. Hai bên cầm cự không phân thắng bại, Mã Tắc bèn thâu quân kiên thủ cửa trại chờ quân cứu ứng.
    Vương Bình đem quân đến cứu thì gặp Trương Hấp chận lại.
    Bình quân ít phải rút lui. Binh Thục ở trên núi, vừa khát nước vừa đói phải mở đường máu mà thoát thân.

    Trương Hấp dẫn quân rượt theo. Chừng vài chục dặm, thì đạo binh của Ngụy Diên ùa ra chân Trương Hấp lại mà đánh. Hấp lui binh chạy dài. Diên đuổi theo, quyết lấy lại Nhai Ðình. Nhưng chạy được ít dặm thì quân Tư Mã Ý và Tư Mã Chiêu ùa ra đánh nhau. Ngụy Diên bị khép chặt vòng vây, binh hao phân nửa. .
    Ðang lúc nguy cấp thì Vương Bình đến tiếp cứu.

    Ngụy Diên bèn hợp sức với Vương Bình đánh nhầu một trận, binh Ngụy mới chịu lui.
    Diên và Bình vội trở về trại thì binh Ngụy đã chiếm rồi. Túng thế, hai tướng phải chạy tới Liệt Liễu Thành, hiệp với Cao Tường. Lúc ấy nghe tin Nhai Ðình thất thủ, Cao Tường lập tức đến tiếp cứu. Vừa ra khỏi thành chừng ít dặm thì gặp Bình và Diên. Cả ba dẫn binh trở về thành thì trên thành đã dựng cờ Ngụy.
    Nhai Ðình hoàn toàn thất thủ, ba tướng bèn phải trở về Kỳ Sơn.
    Tư Mã Ý chiếm được Nhai Ðình rồi, biết thế nào Khổng Minh cũng phải lui binh, bèn tin cho Tào Chơn và Quách Hoài hay, chuẩn bị để tiêu diệt binh Thục.
    Còn Khổng Minh, từ khi sai Mã Tắc đến giữ Nhai Ðình thì lòng không an. Lại nhận được bản đồ của Vương Bình thì thất kinh nói :
    - Mã Tắc không biết gì hết, chắc đã chôn quân của ta rồi.

    Chư tướng hỏi thì Khổng Minh nói :

    - Chỗ yếu lộ không đóng binh nhè trên núi mà cố thủ.

    Dương Nghi nói :

    - Tôi xin đến thế Mã Tắc .

    Khổng Minh nói :

    - Ta chỉ chỗ cho ngươi nơi đóng trại. Hãy đi ngay !

    Vừa dứt lời, có tin báo :

    - Nhai Ðình và Liệt Liễu Thành đều bị mất rồi .

    Khổng Minh than :

    - Lỗi tại ta ! Nói xong kêu Quan Hưng và Trương Bào dặn :

    - Hai tướng hãy dẫn quân theo đường nhỏ núi Võ Công mà đi, khiến ba quân la ó vang trời. Nếu gặp binh Ngụy chớ có đánh. Làm cho nó chạy thôi, chờ ta lui binh rồi hãy kéo về Dương Bình Quan.

    Sau đó, Khổng Minh sai Trương Dực lo việc sửa sang đường sá mở cho rộng, khiến đại quân sắm sửa hành trang chờ lệnh, khiến Mã Ðại và Khương Duy ở đoạn hậu song hãy dẫn binh lui hết rồi mới thâu quân, sai người tâm phúc báo cho quan lại, dân quân ở quận Thiên Thủy, Nam An và An định phải rút về Hớn Trung, khiến người đến Ký Huyện rước mẹ Khương Duy về .
    Khi Khổng Minh đến Tây thành, thì quan quân ai nay đều lo việc của mình.

    Bỗng có tin báo Tư Mã Ý kéo mười lăm vạn quân tới Tây thành.

    Khổng Minh bèn sai ba ngàn quân chở hết lương ra khỏi thành, chỉ để lại hai ngàn và một số văn quan.

    Lại có tin báo :

    - Tư Mã Ý dẫn mười lăm vạn kéo đến Tây thành như gió.

    Các quan ai nấy đều lo sợ .

    Khổng Minh bèn lên thành quan sát thì thấy binh Ngụy đông như ong, bèn ra lệnh cho quân sĩ phải dẹp hết cờ xí, im lặng tuyệt đối. Lại truyền mở hết bốn cửa thành, mỗi cửa để vài người giả làm dân và dặn hễ địch tới thì cứ tự nhiên lo quét đường.

    Sau đó, Khổng Minh mặc áo trắng, dắt vài tên tiểu đồng lên lầu gảy đờn vui chơi.
    Ðạo tiền binh của Tư Mã Ý tới nơi thấy quang cảnh như vậy thì không dám đến nữa , bèn về thông báo cho Tư Mã Ý.

    Ý không tin, bèn giục ngựa bay tới trước, đúng xa mà ngó, thấy Khổng Minh ngồi trên lầu gảy đờn, nét mặt vui tươi bên tả một tiểu đồng tay cầm bửu kiếm, bên hữu một đứa cầm cây phất trần. Còn trong thành chỉ có vài người quét dọn.

    Ý thấy vậy thì nghi lắm, bèn khiến hậu quân làm tiền quân rút lui hết theo đường núi Bắc Sơn.

    Tư Mã Chiêu hỏi :
    - Sao cha lại nghi như vậy ? Chắc là y ít quân nên làm ra vậy chăng ?

    Ý đáp :

    - Xưa nay Khổng Minh dụng binh rất cẩn thận, không hề cầu may. Nhỡ ta tấn binh mà sa vào kế của y thì nguy, tốt hơn hết là rút ?
    Khổng Minh thấy binh Ngụy rút hết thì vỗ tay cười :

    - Ý sợ ta gảy đờn không dám vào.

    Các quan ngạc nhiên hỏi :

    - Binh mã của Ngụy cả đông cớ sao lại rút ?

    Minh đáp :

    - Ý biết ta là người cẩn trọng, thấy ta làm như vậy, nó nghi là ta phục binh nên lui.

    Các quan nói :

    - Kể như bọn tôi thì bỏ thành chạy rồi.

    Khổng Minh đáp :

    - Binh ta có hai ngàn, lại không có tướng, nếu bỏ thành mà chạy ắt bị bắt trọn.

    Nói rồi vỗ tay cười mà rằng :

    - Nếu ta như Ý , ta chẳng chịu lui binh.

    Bèn truyền bá tánh phải theo quân sĩ mà vào Hớn Trung.
    Còn Tư Mã Ý lui binh rồi theo lối nhỏ nơi núi Võ Công mà đi, xảy nghe sau núi, quân hét vang trời , trống chiêng dậy đất.

    Tư Mã Ý bèn nói với hai con :

    - Nếu không chạy, ắt trúng kế của Khổng Minh rồi !
    Vừa dứt !ời bỗng tin thấy một đạo binh cầm cờ đề chữ :

    - Hữu Hộ Vệ Sứ Hổ Dực Ðại Tướng Quân Trương Bào .

    Binh Ngụy thất kinh bỏ chạy tứ tán.
    Chạy được một quãng, trong núi lại có tiếng la ó, rồi một đại kỳ đề chữ :

    - Tả Hộ Vệ Sứ Long Nhưỡng Tướng Quân Quan Hưng xuất hiện.

    Binh Ngụy thất kinh hè nhau mà chạy.

    Quan Hưng và Trương Bào hiệp nhau kéo về Dương Bình Quan
    Lúc ấy Tào Chơn được tin Khổng Minh lui binh thì lật đật kéo quân đi truy kích. Ðang đi bỗng thấy binh Thục kéo đến đông đảo, cầm đau là Khương Duy và Mã Ðại.

    Tào Chơn vội lui binh , nhưng Mã Ðại xông vào chém tiên phong Trần Tỷ nhào xuống ngựa. Nhờ vậy binh Thục bình an trở về Hớn Trung.
    Phần Triệu Vân và Ðặng Chi tại Tà Cốc, được tin Khổng Minh trở về, bèn nói với nhau :

    - Binh Ngụy sẽ thừa lúc ta lui mà truy kích . Vậy phải chia thành hai đạo, một giử phía sau, một đi chậm chậm mà về.
    Nói về Quách Hoài đem binh rượt theo đến Tà Cốc, bèn kêu Tô Ngung mà dặn :

    - Triệu Vân là tay võ dõng, nên ta phải cẩn thận. Nếu binh y mà lui đây, ắt có kế ngừa binh ta truy nã. Nghe xong, Ngung dẫn quân tiến vào Tà Cốc.

    Ði được nữa đường thì gặp Triệu Vân, Ngung cả sợ truyền lui quân.

    Triệu Vân liền xông lại đâm Ngung một thương té nhào, chết tốt. Binh Ngụy vỡ tan tành.

    Triệu Vân cứ thế thẳng tới, nhưng sau lưng lại gặp Vạn Chánh đang rượt theo .

    Triệu Vân bèn gò ngựa đứng chờ.

    Vạn Chánh nhìn thấy Triệu Vân nên không dám tới.
    Khi Quách Hoài tới thì Vạn Chánh nói :

    - Triệu Vân đứng là tướng võ dõng vì thế tôi không dám tới.

    Quách Hoài liền truyền lịnh rượt theo truy cản.

    Ði đến khu rừng rậm, bỗng gặp Triệu Tử Long hét lớn :
    - Triệu Vân ta đây ! Tiếng hét khiến binh Ngụy hoảng hồn té ngựa mà chết dư trăm. Còn lại bao nhiêu trốn chạy tán loạn. Còn Vạn Chánh tuy hoảng sợ , nhưng cố cự, cuối cùng bị Triệu Vân bắn một mũi tên té nhào. Sau đó, Triệu Vân dẫn binh về Hớn Trung vô sự.
    Tư Mã Ý hay binh Thục đã lui thì bực tức lắm, bèn dẫn quân đến Tây Thành mà hỏi thì được biết, trong lúc binh Ngụy tới Tây Thành thì binh Thục chỉ có vài ngàn, lại không có võ tướng nữa. Lại được tin nơi miệt Võ Quang, Trương Bào và Quan Hưng cũng chỉ có vài ngàn quân la ó vang trời chứ chẳng có phục binh nào hết.
    Tư Mã Ý tức tối vô cùng, ngẩng mặt lên mà than :

    - Ta thật chẳng bằng Khổng Minh .
    Nói đoạn dẫn quân về ra mắt Ngụy Chúa.

    Thứ nhất, KM liệu có yêu dân bằng Bác Hồ ko, vậy mà Bác cũng ko thể quản hết việc, vẫn có những chuyện xảy ra như cải cách ruộng đất.
    Thứ hai,Tất nhiên là lương thực có thể cung ứng đủ, nếu chịu khó đi thu gom(cứ cho là mua lại của dân đi), nhưng Lý Nghiêm ko chăm chỉ, nên ko thu kịp, điều đó chứng tỏ lương của đất Thục cũng tàm tạm, ko dồi dào để có thể thu gom nhanh được. Thêm nữa, nếu lương thực dồi dào, đầy đủ trong kho, thì Nghiêm chỉ việc sai một thằng như Cẩu An đi tải đến cho KM là được, tội vạ đâu nó chịu, chứ cần gì thời gian đi gom mà mình bị chịu tội.
    Thứ ba, những lần trước, cạn lương vì Nhai Đình bị mất, ko có đường vận lương, hoặc Cẩu An đến trễ, đã lộ cái thiếu lương đâu ra mà phạt Nghiêm. Đây gọi là cái kim lâu ngày trong bọc lòi ra.
     
  14. wiwi

    wiwi The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    31/1/04
    Bài viết:
    9,401
    Nơi ở:
    *ADULT CONTENT*
    Huynh Sephiroth câu MP dở wá, đáng lý phải tách ra vài bài chứ :))
    nhưng riêng cái đoạn in đậm của huynh thì đệ không thấy có trong sách, mà đây là đệ đọc từ 2 bản in khác nhau, 1 bản của ông cố để lại (gia bảo :D) in từ trước 1945, bản thứ hai, phiên âm không còn kị húy (như "Hán Trung" :D) thì do NXB Văn Học ấn hành, hình như khoảng 1980s. Cả 2 bản đều nói đến sự việc này giống nhau, trong đó:
    -quân của Mã Tốc là 5 vạn :D
    -việc sai các tướng Khương Duy, Quan Hưng, Trương Bào rất êm thấm, không có vụ Khương Duy hỏi han gì hết.

    và theo nhận xét riêng của đệ thì người như KD sao lại có thể hỏi một câu:
    "Nhai Ðình là nơi trọng yếu, sao Thừa Tướng không tập trung quân nơi đó?", chẳng lẽ Duy không thấy là KM đã sai 4 đại tướng ra đó rồi sao? cộng hết quân của 4 người ấy cũng phải gần 15 vạn chưa kể quân sĩ ở thành Liệt Liễu. Còn "tập trung quân" là thế nào? không lẽ bảo KM đưa trung quân đến đồn ở đó?

    Theo 2 bản sách của đệ thì sau khi sai 4 tướng đi giữ Nhai Đình, KM chỉ nói đại loại là: bây giờ trước tiên phải lấy My Thành, lấy được My Thành rồi thì Trường An lấy rất dễ. Nhưng KM cũng chưa an tâm về Nhai Đình nên đóng quân lại, sau khi nghe tin thất thủ thì mới điều động bọn KD. tức là lúc Nhai Đình thất thủ thì KD vẫn còn bên cạnh KM, thử hỏi làm sao có chuyện sau khi lệnh bọn Mã Tốc đi thì lại cử Khương Duy làm tiên phong đánh My Thành?
    thứ nhất, KM tuy có thể không quản hết được, nhưng thân là người chấp chính hết sự vụ thì không thể không biết lương thực cung ứng của đất Thục đạt được bao nhiêu? nên nếu biết rõ không thể cung ứng đủ lương khi Bắc Phạt thì sao lại xuất chinh cho hao sức quân, tổn tiền nước?
    thứ hai, lương thực tất nhiên là do lấy từ của kho. Nên biết Lý Nghiêm chỉ là một đề đốc đứng đầu Đông Xuyên, không lý nào lại thân đi thu gom, tất là lương từ các châu huyện trong Đông Xuyên nộp về. Công việc này lúc bình thời cũng do KM quản lý nên sao KM có thể không biết là lương thực có cung đủ hay không? Lý Nghiêm bất quá chỉ là người giữ kho, cứ mỗi lần các châu huyện nạp đủ số thì cử người vận đến. Nếu lương thu nạp không kịp thì là lỗi của quan lại mà Nghiêm cũng có lỗi thiếu kiểm tra đôn đốc, lương không vận kịp thì là lỗi của Nghiêm không tính toán ngày giờ, lương đến không kịp thì là lỗi của người bảo tiêu!
    thứ ba, đường Bắc chinh cực kỳ xa cái vại lúa Tứ Xuyên, lúc mới ra khỏi Nhai Đình thì mới cần lương thực từ đó vận ra, nhưng sau khi đã đánh vào tận Lũng Hữu thì chỉ có chờ chết đói để lương vận ra kịp. Thế nên những trận ở Tà Cốc, Kỳ Sơn mà KM phải rút lui là vì không chiếm được Lũng Hữu làm vựa lúa "nóng", cũng là vì thiếu lương nhưng không phải là vì lương trong nước thiếu mà là đường dài vận không kịp. Còn lần mà Lý Nghiêm khai man là vẫn còn phụ thuộc vào lương thực ở Đông Xuyên, Nghiêm ăn chơi bê trễ sau đó làm trễ ngày giờ nên mới phải "chơi gian" cốt trốn tội chứ nếu không đủ lương thực thì cứ như bọn Vương Bình, Trương Dực quỳ xuống trước mặt Km mà rằng: "thừa tướng muốn giết chúng tôi thì cứ giết ngay đây" (lúc KM sai 2 người đem 2000 binh ra chống Tư Mã Ý :)))
     
  15. wiwi

    wiwi The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    31/1/04
    Bài viết:
    9,401
    Nơi ở:
    *ADULT CONTENT*
    ở chỗ "hắn không giết người mà là người ta vì hắn nên chết", nhưng toà gán cho hắn tội giết người thì vô lý wá :))
    thời nào cũng vậy thôi, giả sử như bây giờ lính Mỹ chết tại Irac cũng không đổ lỗi cho chính phủ Mỹ được, họ là lính, bình thời được chu cấp, ra trận chết là chuyện họ chấp nhận như nghĩa vụ với tổ quốc, bù lại quyền lợi công dân của họ. Còn cái nguyên nhân gây chiến thì lại là vấn đề khác. Dogmeat thì cứ cố bảo Lưu Bị giết lính ở cái trận thua, thế là vô lý (chứ chưa nói đến vô tình)!
    dogmeat không có chứng cứ Bị không muốn cứu, wiwi có chứng cứ thể hiện việc Bị muốn cứu, sao lại bảo là đổ :)) :)). cái câu trả lời có nhảm nhí chăng nữa thì nó cũng là hệ quả của câu hỏi nhảm nhí, không nên trách làm gì :))
    vấn đề là thế này: như wiwi đã nói, Bị lên ngôi vua là có cả quyền lợi của Bị mà cũng có nghĩa vụ của Bị, lên làm vua rồi thì từ đó Bị có thể làm lợi cho dân, cho nước. Nên nếu cho rằng Bị tham lợi cho mình cũng đúng mà rằng Bị lo cho dân cho nước cũng đúng, vì chúng ta chỉ đang xét ở một vấn đề. Muốn có kết luận khác thì phải xét nhân cách của Bị từ những vấn đề khác. Trong đó các sự việc nhân đức của Bị thì ngay cả bà mẹ của Từ Thứ và tên thợ săn Lưu An cũng biết: "nhân đức rải khắp thiên hạ" :))
     
  16. Đổng Trác

    Đổng Trác Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    9/1/05
    Bài viết:
    23
    các thủ đoạn của lưu bị mà các ngươi cho là giả nhân ấy,thực ra chỉ là thủ đoạn chính trị thôi.Xem các cuộc tranh cử thì biết.
    Thế mà lại đem thủ đoạn về chính trị ra so với cách sống thường nhật thì thật là ngu si lắm.

    Tóm lại,mưu gian thủ đoạn của thằng Bị,Trác đây đều biết cả.
     
  17. Guo Jia

    Guo Jia C O N T R A

    Tham gia ngày:
    14/10/03
    Bài viết:
    1,950
    Nơi ở:
    Hội Vườn Đ
    clap,clap...cái nhìn của Đổng là rất bao quát,rộng lớn,thật hợp ý tôi lắm.
    Hy vọng sẽ được thỉnh giáo ở một ngày gần đây hehe
     
  18. great_sephiroth

    great_sephiroth Mayor of SimCity GameOver

    Tham gia ngày:
    29/5/04
    Bài viết:
    4,145
    Nơi ở:
    North Cave
    Hai công đoạn Copy và Paste cũng chỉ nên đến thế thôi:lol:
    Việc quân cốt ở chỗ thần tốc, nhất là khi binh tiếp viện của Nguỵ do Tư Mã Ý cầm đầu đã đến. Nếu KM chỉ đồn binh để chờ xem Nhai Đình có giữ được hay không, thì về binh pháp là vô cùng dở, bởi khi đó nếu Tư Mã Ý không đánh được Nhai Đình, tất sẽ đem quân sang Mỹ Thành mà giúp Mỹ Thành chống giữ. Do vậy, việc sai Mã Tốc giữ Nhai Đình là để làm gì?, để cho cả Ngàn vạn đại quân đứng đằng sau nhìn và ngôì chơi ư?, không, chính là để kềm chân Tư Mã cho Khương Duy đem binh lấy Mỹ Thành vậy.
    Thứ hai, nếu KM đồn binh chờ tin ở Nhai Đình, thì ko có lý gì sau khi Nhai Đình thất thủ, KM lại không có đủ quân để chọi với 15 vạn quân của Tư Mã Ý, đến nỗi phải dùng đến hạ sách vô cùng nguy hiểm là kế bỏ trống thành.
    Cuối cùng, nếu như cứ án binh để chờ tin Nhai Đình, nhưng chờ tin gì ở Nhai Đình. Chỉ có thể là hai loại tin. Một, Nhai Đình thất thủ, và hai là Nhai Đình chưa thất thủ. Nếu Nhai Đình thất thủ thì KM rút, nếu Nhai Đình chưa thất thủ, có nghĩa là sắp tới cũng chưa biết nó có thất thủ hay không, vậy thì binh mã cứ đứng chờ mãi sao?
    Thứ nhất, không ít người can KM đánh Nguỵ, nhưng vì lời hứa với Lưu Bị, để thực hiện chí lớn của mình, KM vẫn tiến binh. Còn đợi đến khi lương ăn dồi dào mới đánh thì e nước ta đến giờ vẫn chưa thống nhất được miền Nam.
    Thứ hai, Lương từ các châu huyện Đông Xuyên nộp về, là lấy từ đâu?là của dân mà ra. Nghiêm chính là sao nhãng cái việc quan lý bọn quan lại thu của dân, mà dân có ít lương thì lấy đâu ra mà nộp.
    Thư ba,Wiwi ko biết câu "Quân lệnh như sơn" à. Nếu năm xưa ta đánh Mỹ, Cục trưởng cục hậu cần cũng phán một câu xanh rờn:"Hiện nay lương thực rất khan hiêm, ko có để chuyển vào mặt trận" thì đánh đấm ra sao?
     
  19. Đổng Trác

    Đổng Trác Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    9/1/05
    Bài viết:
    23
    việc này phải xét đến động cơ. X(


    ai yêu hoà bình cũng lên án chính phủ Mỹ cả.
    chiến tranh chỉ có một nghĩa vụ là bảo vệ tổ quốc và hoà bình thế giới thôi,không ai nói đi xâm lược nước khác,gây bao tôi ác là nghĩa vụ cả. X(

    hé hé,tai to sai mặt đỏ đánh tương dương là vì muốn đánh đổ nhuệ khí của ngụy ngô,làm chúng run sợ,thế mà cũng bảo là chứng minh chứng mẫn
    viên thiệu đánh tháo cũng là đủ chứng minh hắn có ý cứu vua cơ đấy X(

    đúng đấy,tai to lên ngôi là hợp lý,để cho thiên hạ hỏi nhau:"bây giờ ai là hoàng đế nhỉ?" và trả lời cho nhau:"đếch piếc nữa mày ạ,ở phía bắc có 1 ông,ở phía tây cũng có 1 ông,ở phía đông cũng có một ông nữa" X(
     
  20. Dogmeat

    Dogmeat C O N T R A

    Tham gia ngày:
    14/7/04
    Bài viết:
    1,596
    Ô hay, nói rồi cơ mà nhỉ. Nó ko trực tiếp giết người, ko trực tiếp cầm dao cầm kiếm cắt tiết cả 75van người, nhưng nó cho cả lũ lên đài phong thần tán phét bằng cái sự ngu si nóng giận ( Wiwi thì gọi là "tình cảm con người"#>:) ) + tinh vi( trẫm cầm quân già đời rồi, mà không bằng thằng nhãi con Lục Tốn ư- Trích TQ) của nó.
    nếu Wiwi cứ nhất quyết đòi đá sang Iraq, Mĩ thì Dogmeat cũng xin tiếp chiêu. Hỏi Wiwi, hơn 1 tháng trước, có một thằng cầm bom giả làm cơm hộp đi vào lều của lính Mĩ đang ăn trưa rồi cho phát nổ, làm hơn 3 chục ông Mĩ lên đài phong thần, thế hỏi Wiwi là thằng canh gác hôm ấy có bị kết tội không( Wiwi bảo ko cố ý thì ko phải tội, thế nên chắc thằng ấy ko sao nhỉ) Thằng captain của cái trại ấy có bị kỉ luật vì để an ninh lỏng lẻo không? ( Wiwi lại tiếp tục bảo, nó ko cố ý để an ninh lỏng lẻo, nên ko có tội #>:) )
    Thế Wiwi cứ nhất quyết bảo là QV đánh Phàn thành là lệnh của Lưu Bị bảo cứu Hiến Đế, thì chững cứ của Wiwi đâu (đoạn nào nói rằng Bị lệnh cho Quan Vũ, Gia Cát cứu Hiến Đế). Còn nếu Wiwi bảo cái hành động sai QV đánh Phàn Thành đã đủ chứng tỏ rồi, thì Dogmeat lại hỏi là tại sao ko đưa quân hỗ trợ, cho một tướng nữa đánh Trường An để địch đầu đuôi không cứu được nhau, đằng này lại cứ để Vũ bắc đánh Nguỵ, đông cự Ngô. Thế Bị cho rằng một mình QV đủ để bình cả Ngô lẫn Nguy, rồi giải cứu HD ngon lành à?? Thế thì không biết thằng Bị ăn cái gì mà ngu dữ #>:) #>:)
    Thế Wiwi có cách nhìn nhận khác thì nói ra đi.
    Bà mẹ của Từ Thứ, không hiểu học hành thế nào, nhưng chắc cũng ko đủ trình độ tú tài, củ nhân đâu nhỉ. Thằng thợ săn Lưu An có biết chữ không? Cả đời săn bắn kiếm ăn biết đếch gì chuyện thiên hạ. Con người vô nhân đức đến mức giết mẹ mình(hay vợ nhỉ, ko nhớ rõ lắm) làm thịt nấu cháo, thế mà Wiwi cũng có thể kể ra sao??? Wiwi bám vào lời nhận xét của 2 người vu vơ ở đâu rồi nói là Bị nhân nghĩa, thế xin hỏi nhận xét của những người có học, có trình độ thì như thế nào? Tào Tháo, Quách Gia, Tuân Úc, Trình Dục, Tư Mã Ý có bảo là Bị nhân nghĩa không? Chu Du, Lục Tốn, Trương Chiêu, Tôn Quyền có bảo Bị nhân nghĩa không? Wiwi nhận xét nhiều chiều, nhưng chỉ nhìn nhận sự việc theo một chiều, nghe một phía, làm sao mà Dogmeat đồng ý với Wiwi được đây?
     

Chia sẻ trang này