Đến bao giờ thảo nguyên nhạt màu? Đến bao giờ Con Thú mới chui vào lò thiêu? Thực ra, màu lông đen của nó, vốn dĩ là do bị nướng mà ra.Màu lông thực của nó là màu trắng, qua bao nhiêu lửa và màu hóa học mới ra dc cái màu vàng vàng thơm thơm này, màu của pín rồng nướng chín giữa 2 cái chân thật là cái chân giả, nằm cạnh vài đám mây ( or lông ) lững lờ lang thang... hay là giàn hàng ra mọc
To RAT: your new poem is quite, i think this part is impressive "...when yours open wide you'll never tell your thoughts that hurts me a lot you'll tell the lies" Sorry about my postpone, but i don't want to use old poem for a new place, nothing change and nothing special.I will dedicate only brand new poem for your place, you gave me courage and motivation, i want you to be the first to have it. And you're damn rite, i prefer speaking English, i wish all Vietnamese speak English, my life could have been easier... Dying Heart O' dark moon of the night Will you be with me tonight? When he comes and tears me slight Was him not the love of mine? Alone with all this sadness Will you ever feel my emptiness? As his hand lays on my chest Dying heart was nothing less Once my soul prayed for a light And I thought you were my life Your eyes caught me deep inside Seized my heart in the first sight White nights of never ending dream Faded away in moonlight beam So long I felt the silence within Fantasy was my unforgiving sin At night my soul enshrouds in snow Hard broken sound of dark sorrow I slept with him, the shadow Pierced inside by million arrows Will you ever forgive your love ? When farewell not mean to hurt Time passes but lasts in heart To die for you i am always the first 
--Nhật kí--Thế nào là nghỉ ngơi? Là trạng thái tạm dừng của một sinh thể sau một khoảng thời gian hoạt động, là việc dĩ nhiên mà mọi sinh vật đều có quyền sở hữu, tuy lý do sử dụng có khác nhau nhưng đều là cùng mục đích. Dài dòng vậy thôi, chứ cái con mập mập tròn tròn làm bạn với thảo nguyên mà-ai-cũng-biết-là-ai-rồi đang nằm dài ra hóng mát, dưới bóng cây sẫm màu trong một buổi chiều đầy những điều gọi là học hành trở lại; vốn rất ư là quen thuộc nhưng lại động chạm vào bản tính lười ác thú :'> Hết một ngày, trở về thảo nguyên là Con Thú lại cảm thấy bao mệt mỏi như đã tan biến, đơn giản vì đã trút bỏ hết tất cả mọi trách nhiệm, trở lại là một sinh vật lười biếng, vô tư háu ăn cố hữu Chỉ một cái nhìn quanh, chợt nhận ra cỏ đã dài hơn trước, và móng vuốt cũng đã dài hơn, chắc là có cả răng . Thì mọi ngày vẫn trôi qua như mọi ngày, mỗi ngày lại cứ những công việc quen thuộc, có làm cũng như chưa làm, mà có làm hay không làm thì cũng chẳng thay đổi gì lớn cho cuộc đời vô tư. Nhưng lạ thế, vẫn cứ làm, đơn giản bởi vì nếu không làm, thì sẽ chẳng có gì xảy ra. Những điều xảy ra, vốn dĩ nhỏ bé khó nhận ra, nhưng qua bao năm tháng rồi cũng sẽ thành những điều vĩ đại. Ôi chao sao mà Con Thú cứ yêu quý những thay đổi ấy quá, yêu đến suốt đời. Chỉ vì mỗi ngày trôi qua, cỏ lại cứ lớn dần thêm, cũng như móng vuốt của Con Thú, chỉ mới hai ngày trước thôi nó cứ đinh ninh là ngắn, thì hôm nay nó lại phải ngán ngẩm rằng chúng đã dài, và nó lại sắp phải đi tìm cái gì đó để mài cho chúng ngắn lại :p Cũng như con đường mọi ngày mà Con Thú phải đi qua, để rồi lại đi qua một lần nữa để trở về thảo nguyên vào cuối ngày, đoạn nào cũng như đoạn nào, đi mãi chỉ thấy một cảnh sắc thiên nhiên chuyển động trước mắt; nhưng nếu Con Thú không nhấc chân, thì sẽ không chuyển động được chút nào, và kết cục là chưa đi được đâu. Con người thường hay nói, sống là phải tiến về phía trước, vươn tới mục đích, trông vào tương lai, nhưng những thứ mà Con Thú đã được trông thấy cứ diễn dịch từ đầu đến cuối rồi lại trở về đầu, xuân hạ thu đông cảnh sắc không đổi dời, con đường Con Thú đi cũng chẳng đổi thay. Mục đích của con người, Con Thú không có, mà nó chỉ có một nơi mà nó vẫn luôn mong ước được trở về vào cuối ngày, được nghỉ ngơi phè phỡn phơi bụng dưới ánh nắng chiều, cho đến màn đêm buông xuống để ngàn sao thắp sáng không trung. Cuộc sống vốn dĩ không phức tạp với những sinh vật chỉ cần tồn tại yên bình. Vô tư nhàn hạ vốn dĩ không phải là một cái tội, nếu kẻ vô tư nhàn hạ ấy không hề vô tư nhàn hạ trước những chuyện nên làm. Và nếu không có chuyện gì đáng làm, thì ...ngủ :'> --End-- --Music Room--Để gọi là kỉ niệm ngày thứ hai, Con Thú cố công khó nhọc, đi đến tận miền đất huyền thoại Greenfield, với mong muốn sẽ chăm sóc được cho thảo nguyên của mình được xanh tươi như cái tên của miền đất này, sẵn tiện tìm vài thứ cỏ mới. Vì không biết đường, Con Thú đã phải nhờ một Con người gầy ốm, trông hơi cao và lanh lợi, đã thương tình đắp cho nó một chiếc mền trông hơi kì quái có những mắt lưới trong khi nó đang ngủ khì , chỉ đường cho nó. Ngồi trên chiếc xe tải bon bon, nó còn giật thêm vài cọng cỏ cứng như thép, khô như bê tông, nhai muốn rã cả răng của con người sắp xếp dọc đường, cao có thấp có, xếp thành những khối vuông kì dị lên cao ; để lấp đầy cái dạ dày trống. Kết quả đã làm Con Thú hết sức thất vọng : Greenfield hóa ra chỉ là một nơi lèo tèo vài cái cây, cùng đủ loại thú sinh sống, di chuyển qua lại giữa những cái chuồng . Con Thú đành phải thất thểu trở về thảo nguyên, mệt mỏi vì Con người kì quái không chở Con Thú về, đòi nó phải bồi thường cho những nhà ở bị sập, mà còn gọi nó với một cái tên nghe dường như rất quen thuộc : Most Wanted : Dead or Alive May mắn thay, trong lúc rút vài cọng cỏ khó ăn kì dị , Con Thú tuy đinh ninh rằng Con người có dạ dày thép, ăn cả những thứ như thế, nó vẫn không vứt bỏ số cỏ ấy, và trong đống lẫn lộn sắt thép, nó tìm thấy một chiếc máy thu âm phát ra chỉ một bài hát...dù sao thì cũng xong hết một ngày. Greenfields Once there were green fields kissed by the sun. Once there were valleys where rivers used to run. Once there were blue skies with white clouds high above. Once they were part of an everlasting love. We were the lovers who strolled through green fields. Green fields are gone now, parched by the sun. Gone from the valleys where rivers used to run. Gone with the cold wind that swept into my heart. Gone with the lovers who let their dreams depart. Where are the green fields that we used to roam ? I'll never know what made you run away. How can I keep searching when dark clouds hide the day. I only know there's nothing here for me. Nothing in this wide world, left for me to see. Still I'll keep on waiting until you return. I'll keep on waiting until the day you learn. You can't be happy while your heart's on the roam, You can't be happy until you bring it home. Home to the green fields and me once again. --End-- --Logean's Room--That's good, and for you've come, please taste my Tea of Life; the Tea I commented a long time ago; although I'm learning to make a good tea, but you can have one : Its mixing water is the rain on the Plain. Its cup is from the Grass of Life. Please take a seat and enjoy, while listening to the music. Calm your mind, let it grows wings and fly high to the deep blue sky. PS : If I have any products, I will soon let you know by posting it here. I hope you would understand the true meaning of this Tea of Life. --End of Logean's Room-- @ to LazzyKet : Đến bao giờ thì Mèo Lầy hết bị virus cắn? Đến bao giờ Mèo Ngốc mới hết bị đếtliss(dateless )? Thực ra, bệnh virus cắn của nó, vốn dĩ là do Bựa quá mà ra. Bản chất thực của nó là lười nhác, qua bao nhiêu năm tháng nhảm nhí và Hay ho mới ra được con mèo spirrrrral này, mèo của lông rụng tá lả lốm đốm màu đen, cạnh vài đốm ghẻ "sáng chói" trên nền da trắng muốt trải dài thân mèo...hay là ghẻ bu thành màu trắng ?
Con Thú : mau mau, chạy lại bắt ngay 2 con ma song sinh, tớ nấu lấy đùi đãi khách, Cá Voi Cá Voi : có nên không, sao không lấy của con nai nào đó mới vào đây ấy
Nai : ko nên ko nên...ai ăn thịt khách bao giờ...chưa tính chuyện thịt nai bị cấm săn bắn...:'>:'>...
Ở thảo nguyên, luật lệ là do Con Thú đặt ra, vốn dĩ nai không có trong danh sách truy sát, nhưng lại cũng không có trong danh sách không ăn, thế cho nên...ai bảo béo tròn mũm mĩm mà lại sa chân làm gì
--- Dẫn --- Ngắn gọn thôi. Thảo nguyên thì rộng lớn mà Nhánh cỏ thì chỉ bé nhỏ thôi. Ngay từ lúc bước vào, nó biết nó cô độc và xa lạ với nơi đây. Nhưng nó mặc kệ, vì nơi đây, không ai biết nó là ai, không ai hiểu gì về nó. Họ có nhìn nó kỳ quặc, cười cợt nó nó cũng chẳng màng. Giấu mình dưới một vai diễn mới, một lớp mặt nạ mới. Nó có quyền nhìn cuộc sống với 1 cái nhìn khác. Cái nhìn của một kẻ nguỵ trang dưới lớp vỏ bảo vệ vững chắc. Nó rất thích làm một bí ẩn, dù có người nào muốn khám phá hay không cũng được. Miễn là được nhìn thử nhìn mọi vật với 1 vai trò khác, 1 cặp mắt khác. Với lại ở đây, nó có cậu bạn Thú hoang nhỏ, tính khí nồng nhiệt, vui vẻ lại hay nói năng lảm nhảm đi bên cạnh. Cậu cứ tung tăng khắp nơi, thỉnh thoảng lại chạy lại hỏi nó “Bạn thấy vui không? Nơi này tuyệt chứ?” bằng 1 cái giọng nhanh và gấp, với ánh mắt lấp lánh vui tươi, nửa huênh hoang, nửa phấn khích. Nhánh cỏ mỉm cười. Nó không hoàn toàn dễ chịu nơi đây, nhưng nó coi đó là một thử thách, thử thách ném nó vào 1 môi trường mới, để xem sức sinh tồn mãnh liệt của nó thế nào. Để xem nó có khả năng tìm được 1 chỗ đứng <dù bé nhỏ> giữa thảo nguyên rộng lớn hay không… Nào, Nhánh cỏ bé nhỏ. Mời em bước vào Thảo nguyên. --- --Profile-- Name : Nhánh cỏ Ngày sinh : Pờ rai vết Family : Pờ rai vết Năng khiếu : Sến không hạn độ. Like : Gió tự do, Mưa dịu, Nắng mềm, Lạnh ran rát. Dislike : Làm sai nguyên tắc đặt ra. Colors I like : Xanh cỏ Hình thể : Pờ rai vết. Tinh thần : thường thì là tệ. Quan niệm sống : Cuộc sống cơ bản là buồn. Còn sau đó là cái chết. <Cô đơn trên mạng> Characteristics : Không đoán định. Được đánh giá là “romantic, smart” Quan tâm nhất : Tình cảm. Loại nhạc yêu thích : Dịu nhẹ. Trầm. Phim yêu thích : Forest Gumps Anime yêu thích : Chả xem. Manga yêu thích : Basara, Monster, Slamdunk, Kenshin… Sách làm kệ đặt DS : Văn học Anh, Pháp thế kỷ 19 hoặc tất cả tác phẩm về chiến tranh và hậu chiến của Erich Maria Remarque. Tác phẩm yêu thích : Thời gian để sống và thời gian để chết <sir Erich>, Jane Eyre <Charlotte Bronte>, Đồi gió hú <Emily Bronte> Thần tượng : Quân. Món ăn ưa thích : ăn đc là thích hết. Thức uống yêu thích : Uống được là thích hết. Mùi hương yêu thích : Mùi cỏ thơm nhẹ. Ngôn ngữ yêu thích : Pháp. Văn hóa yêu thích : Nhật. Con vật yêu thích :không thích con vật.. Câu nói yêu thích : không có. --End of Profile-- Nhắn riêng chủ topic. Vật vã mãi rồi mới chui được vào cái topic này :”>. Bạn Cá Voi tung hoành ngang dọc quá. Đúng là “… gà cậy gần chuồng” <vế trên tớ ko nói đâu, ngại chết :”> bạn lại mắng tớ hư> Nhắn riêng cho mình. Mấy ngày nay bận bịu, bao nhiêu công việc không tên mà không công việc nào mang tên “học tập” hay “viết lách” hết cả. Nhưng bận là thế mà cũng chẳng thấy được thành quả đâu. Nhiều khi thấy nản kinh khủng.
That cup of tea was so warm, i feel better. Do i have to make a profile as well ? Today, i hope you're getting better, shooting people and slaying demon sure exhausted you. As usual, i come here only to post poem (it's crappy though ) Angel Descends Who am I in this world ? Behind their eyes I see the sword Forgive me tobe ugly born My fate is to die in snow alone Did I scare you to death? And why to live after you've left This scar I adore in my heart Endless pain of undying thirst My winter would've been forever If there was no moment to remember By your touch i was born once again Such beauty hurts more than pain To love I will be condemned Wonders in eyes why the angel descended Deliver my soul from this lonely prison Many nights I've dreamed of your salvation The dark path is somehow enlighted That was so much for a loner to cry Before there was the ocean of pain How long can this dream be remained ? Don't kiss me, my soul will bleed Don't hold me, i fall too deep Don't smile to me, it such a bliss Don't whisper, my heart can't sleep "You're not alone..." Why your hand reach to my grave ? Call my name and touch my face White tears or the snow are falling ? In your hand i heard one last thing "Our love is everlasting..."
--Nhật kí--Vì cái danh hiệu anh hùng thần thánh "Most Wanted : Dead or Alive" lần trước mà hôm nay Con Thú quyết định rong chơi một ngày cho thật thoải mái, mà sau đó dẫn đến nguyên cả một hệ quả là Con Thú sau một ngày phá phách thì đã èo uột như con mắm, không còn chút sức lực nào để gọi là nhở nhơ, vừa tới thảo nguyên chắc nó sẽ lăn đùng ra ngủ như chết. Tuy nói vậy, nhưng khi nó trở về tới thảo nguyên, màu xanh trải dài ra như vô tận lại khiến nó có cảm giác mọi thứ gánh nặng như đã được gỡ bỏ, thân thể cũng nhẹ hơn, tâm hồn sảng khoái, nó lại tiếp tục lảm nhảm cho một buổi cuối ngày. Ôm ngay cái cục kì dị mới chôm được, mát lạnh vô cùng, ngủ thật sướng, nếu nóng quá thì mở cửa, nhảy vào và đóng lại Người ta thường hỏi, cây cỏ có linh hồn hay không, chúng sinh sống như thế nào hay chỉ đơn giản là quang hợp và hô hấp, cây nhỏ dần trưởng thành, già đi và chết. Hỏi thì hỏi vậy, nhưng con người hiếm khi nói trước mà lại nhìn sau bao giờ. Từ xưa đến nay thực vật vốn là bạn của con người, từ nơi trú nắng che mưa đến lương thực, thuốc thang, đồ sưởi ấm và cả những cảnh vật tuyệt sắc do thiên nhiên đúc tạo nên, mà thực vật vốn đóng góp không nhỏ. Đến thời hiện đại thì con người lại phải dựa vào thực vật hầu có oxygene mà sống. Thế nhưng con người lại hiếm khi không thể hiện ra sự vô tư đến vô tâm của mình. Đơn cử như sách giáo khoa vẫn nói, muốn biết tuổi của một cái cây thì chỉ cần xem vân là xong, đơn giản thế thôi nhưng muốn xem thì đã phải chặt ngang một cái cây ra rồi. Nhẹ nhàng như khi muốn một cái cây lớn nhanh, con người chỉ cần tỉa bớt vài cành. Tiến bộ hơn thì có cấy, ghép cây cối vào nhau, hay là biến đổi gene. Ôi thôi đủ kiểu, muốn mổ muốn xẻ làm thế nào thì làm, vì cây cỏ có biết nói bao giờ? Chúng không bao giờ oán thán, vì chúng luôn giữ im lặng, luôn tâm niệm hoà bình, với những tâm tư riêng mà con người không bao giờ hiểu được, vì sự tồn tại của vài cây cỏ nhỏ bé nhiều khi con người còn không biết đến, thì còn nói đến chuyện tâm tư làm gì? Mỗi sinh vật đều có ý nghĩa riêng, cũng giống như trên đời này có biển có sông có núi, thì cây cỏ cũng có linh hồn của chúng. Nhưng chúng không nói ra bao giờ, chúng chỉ yên lặng nhẹ nhàng và tinh tế, rì rào cùng làn gió thoảng qua, rực rỡ trong sương sớm hay những buổi chiều tà, vươn cao trong mưa rào mùa hạ, ngủ yên khi mùa đông đến, để rồi lại xanh tươi hơn trước vào mùa xuân mới. Thảo nguyên là nơi tự do sinh tồn của thiên nhiên, cây cỏ vốn tràn ngập, một màu xanh, một hương thơm luôn hiện diện tại thảo nguyên, với Con Thú làm bạn và cũng là thực khách thường xuyên nhất, vì Con Thú vốn yêu Cỏ và cũng xực Cỏ là chính :'> Vì vậy mà Con Thú là sinh vật hiểu rõ Cỏ nhất, luôn đoán được thảo nguyên sẽ biến đổi thế nào. Cỏ nghĩ gì khi là thức ăn của Con Thú? Con Thú không cần biết, chỉ cần nó tham ăn, và có ăn, thế là...đủ --End-- --Music Room--Mệt mỏi, Con Thú nằm xuống và ...yên nghỉ trong hòa bình, chỉ mong rằng mình chưa chết Nó mơ thấy một giấc mơ cứ lặp đi lặp lại...cứ như ác mộng, nhưng đây lại là mơ đẹp Over And Over I never dare to reach for the moon I never tought I'd know heaven so soon I couldn't hope to say how I feel The joy in my heart no words can reveal REFRAIN Over and over I whisper your name Over and over I kiss you again I see the light of love in your eyes Love is forever,no more good-byes Now just a memory the tears that I cried Now just a memory the sighs that I sighed Dreams that I cherished all have come true All my tomorrows I give to you Life's summer leaves may turn into gold The love that we share will never grow old Here in your arms no words far away Her in your arms forever I'll stay Refrain twice Lai...la...la...la --Logean's Room--Due to some problems with IE, I had to rewrite the Diary twice and don't have enough time to post a poem. So sorry, but I will give you as the firecalming gift http://www.onemanga.com/Mx0/ Ya can as well find it on vnsharing.net --End of Logean's Room--
Ngày hôm nay đáng lẽ là một ngày vui, và trọn vẹn, nhưng sao Ngọn cỏ bé nhỏ nơi thảo nguyên lại ràu ràu rũ cành buồn bã? Này con Thú hoang, con thú đang vui à? Con thú có nhận thấy Nhánh cỏ đang buồn không nhỉ? Vì Nhánh cỏ đã lỡ coi Con thú là thân thiết, nên từng lời của Con thú, cũng đủ quan trọng đến mức làm Nhánh cỏ tổn thương sâu sắc. Con thú vẫn vô tư, răng vuốt sắc nhọn, mải mê chinh chiến và săn đuổi theo những gì nó yêu thích, tự do đến hoang đàn. … Ngọn cỏ đã rất giận, nhưng rồi nó hết giận, và trong nó chỉ còn một nỗi bùôn sâu sắc. Nó buồn vì những lời nói của Con thú thì ít mà buồn vì lo sợ cho tương lai thì nhiều. Kẻ không gốc rễ như Con thú thì làm sao hiểu được tấm lòng của Cỏ. Mà Cỏ là kẻ không dễ dàng yêu thương, nên nó cũng đa nghi vô cùng. Nó muốn tin, muốn được trọn vẹn hạnh phúc với niềm tin nó chọn, nhưng nó lại không thể hoàn toàn đặt niềm tin vào Kẻ-lang-thang-vĩ-đại là Con thú nhỏ nghịch ngợm phóng túng. Nó sợ một ngày Con thú sẽ bỏ đi, khi Thảo nguyên đã trở nên chật hẹp, ko còn hợp trú chân cho nó nữa. Và tình cảm gắn bó này, liệu sẽ được bao lâu? Thôi nó chẳng nghĩ, và chẳng muốn nghĩ nữa. Nhánh cỏ mềm mại, còn ẩm ướt sương đêm <hay nước mắt?>, lại bắt đầu đung đưa mình theo cơn gió nhẹ, hát khe khẽ và vẫn dịu dàng như nó vốn thế. Aimer [MEDIA]http://mp3.baamboo.com/Mp3/forward.aspx?Url=16f75936e977c1e120323afc464339651[/MEDIA] Roméo: Aimer c'est ce qu'y a d'plus beau Aimer c'est monter si haut Et toucher les ailes des oiseaux Aimer c'est ce qu'y a d'plus beau Juliette: Aimer c'est voler le temps Aimer c'est rester vivant Et brûler au cœur d'un volcan Aimer c'est c'qu'y a de plus grand Roméo et Juliette: Aimer c'est plus fort que tout Donner le meilleur de nous Aimer et sentir son cœur Aimer pour avoir moins peur Roméo, Juliette et Chœurs: Aimer c'est ce qu'y a d'plus beau Aimer c'est monter si haut Et toucher les ailes des oiseaux Aimer c'est ce qu'y a d'plus beau Aimer c'est voler le temps Aimer c'est rester vivant Et brûler au cœur d'un volcan Aimer c'est c'qu'y a de plus grand Aimer c'est brûler ses nuits Aimer c'est payer le prix Et donner un sens à sa vie Aimer c'est brûler ses nuits Aimer c'est ce qu'y a d'plus beau Aimer c'est monter si haut Et toucher les ailes des oiseaux Aimer c'est ce qu'y a d'plus beau Aimer... Nhật ký. Hôm nay không ổn và chưa ổn chút nào. Mình cứ nghĩ hôm nay phải khá chứ. Mình đang đếm ngược, còn 6 ngày nữa, 6 ngày nữa, 6 ngày nữa. Mình muốn được thiền, được hít thở sâu, và ngăn lại những xốn xang trong lòng mình. Mình phải tĩnh tâm hơn để suy nghĩ kỹ về những ngày tới. Hôm nay mình mắc liên tiếp những sai lầm, đáng lẽ đã là một ngày rất tệ, nhưng rồi mình cố gượng dậy vì những tin tưởng vào ngày mai. Khi hôm nay có một người nói rằng: “Tôi đứng sau lưng cậu, hãy yên tâm dựa vào và đừng sợ ngã nữa. Tôi sẽ bảo vệ cậu.” Mình nghĩ rằng mình sẽ dựa vào câu nói này để tìm lại chính bản thân mình đã mất bao nhiêu ngày qua. Sức mạnh của mình chưa đủ, thì mình tìm sức mạnh ở hơi ấm một người khác. Mình không sai. Mình đúng. Những ngày vừa qua thật khủng khiếp, mình không muốn nhìn lại nữa. Từ nay mình không nhìn lại nữa. Mình muốn mắt hướng thẳng và nhìn về phía trước, vì phía trước luôn là những điều mới mẻ ko đoán định. Mình sẽ bước, sẽ bước, sẽ bước. Dù mùa đông thật dài và lạnh, dù bên cạnh con đuờng nó, chẳng có hơi ấm thực sự nào, chẳng có ai che chắn cho mình khỏi những những cơn gió lạnh buốt kia. Đã lâu rồi HN không có nắng, nhưng mình vẫn tin vào con nắng nhỏ lấp lánh nơi tim mình. Nào… Cùng đếm ngược với tớ đi, bạn thân yêu…
Hôm nay tớ đi học nhé, tớ đi làm việc nhé, tớ đi bận bịu nhé. Lulu ở nhà ngoan, không được cúp học, đừng lên net nhiều, hôm qua mệt rồi đấy. :) Còn 5 ngày nữa thôi.
To Mr.Mouse: I'm not like you, i won't kill a person just because they don't do what i want , so take your time man. And moreover, MxO i read it already 2 months ago, but to be honest it's not a very good production for me (do you know its previous concept before it come out as MxO?), pretty face is always the best for this mangaka So the fire is still burning, theoretically Today i gave you, only this place, my one of my "top secret poem" that i save to make it a lyric if i form a rock band....later...duh HEAVY METAL PRINCESS They, the blindfold mortal crawling Their soul are under fire, burning Eyes tantalizing, mouth parching Deep voice within, fanaticizing Arise, arise Like the last day when the sun die All but her shall be collided There she come to dry your eyes Hail ! Heavy Metal Princess Hail ! Immortal Enchantress Open your mind, listen to the last gospel Even now you might be drowned to hell With her call, all shall be repelled Believe or not, this is your only shell Despite, despite She did show that you lived such striking life Know nothing but a lie Child, let cry it out until you break down and die Hail ! Heavy Metal Princess Hail ! Immortal Enchantress To Nhánh Cỏ: bạn có thể cho mình English version của bài Aimer được không, tiếng Pháp thì phải 3-4 năm nữa mình mới hiểu
--Nhật kí-- Buổi sáng, tiếng cỏ rì rào đánh thức Con Thú dậy. Sau chút vươn vai giãn cốt, Con Thú chào mặt trời, bắt đầu một ngày mới có lẽ cũng sẽ như mọi ngày, khi Con Thú phải è cổ ngán ngẩm lò dò tới lại trường học, sau cả một kì nghỉ dài hạn tưởng chừng như đã làm xương cốt nó gỉ sét đi. Bạn bè xúm lại bình phẩm về nó, khiến nó vừa tự hào lại vừa giận giỗi, nào là màu lông sao mà mới thế , sao Con Thú trông ú thế, sao lại ngốc thế, đủ cả mọi thứ trên đời mà mọi người có thể quăng cho một sinh vật làm lớp trưởng. Giá mà bạn bè của Con Thú là con người, hẳn nó đã chồm lên gầm gừ hù dọa cho họ sợ bỏ chạy, nhưng những sinh vật mà nó hết sức thân quen lại là Fly, Eagle, Super Kat, Model Wolf, Flower...vốn đã rất quen thuộc với thói quen mượn chức danh lên giọng hù dọa của nó, nên giờ mặc sức nó gào thì gào, thét thế nào cũng thế, tình hình dường như sắp dẫn đến việc nó sắp bị mang ra "rửa"; xong xuôi chắc cũng phải bay mất màu lông mới, hix. Sợ quá, Con Thú đành cố im hơi lặng tiếng chìm như tàu ngầm, mọi việc để bạn lớp phó xử lý thay, và có lẽ mọi sự sẽ êm xuôi nếu bạn lớp phó không trả giùm đồ cho Con Thú và tiện tay, giữ luôn chiếc thẻ sinh viên, và Con Thú chỉ có thể lấy lại khi đã bao cả lớp một chầu ...bạc lông thực sự rồi đây. Và Con Thú sau một ngày lên lớp, trở về thảo nguyên thì vẫn bèo nhèo như mọi ngày, có khi màu lông lại còn trắng hơn trước >________) ngã vật ra, nằm dài ra mà ngắm đất trời; trời vẫn cứ xanh thế, gió vẫn cứ mát nhẹ như thế, cỏ vẫn cứ xanh như thế, thảo nguyên vẫn đẹp và yên bình như thế, chỉ có màu lông của Con Thú hiện sao không giống màu trời nữa, mà cứ như màu của một otaku đang cosplay trời sao. Thảm họa. Chỉ là, Cỏ à, dù có chuyện gì xảy ra, thì Con Thú vẫn cứ là Con Thú, vẫn luôn ở bên cạnh Cỏ, và Cỏ cũng luôn tràn ngập, tâm sự cùng Con Thú mọi điều và làm thức ăn cho Cỏ :-P --End-- --Music Room--Mệt mỏi nhân mười, Con Thú nằm lăn ra ngủ, và lần này tìm thấy Never Ending Dreams(hay Never Ending Nightmares), trong giấc mơ nó thấy Cỏ lớn lên gấp 10, và làm thịt nó . Never Ending Dreams Inside your pain and sorrow Never ending dreams Still live close to your wounded heart Don't fall apart, let me hold you in my arms so you can rest your soul Drifting through the winds of time Feeling warmth of sweet memories You'll realize you're not all alone Always I'll be right here by your side Don't be afraid, open the door to your heart you'll find All the dreams that you believe is waiting for you, shining bright Together we'll make it through Feeling your love, there's nothing to fear when you are near Through every seasons love grows You're a part of my life, live with you this precious moment forever I'm thinking of you always, feeling you inside I hear only your gentle voice Your words of love when I close my eyes My heart can still feel your warm embrace I'm not afraid, every piece of my broken heart Shining bright showing the way I can see a new day and with you Gonna find my tomorrow dreams Feeling your love, bringing so much joy into my life Through every seasons love grows, You make me feel alive Share with you this precious moment forever. Feeling your love, bringing so much joy into my life Through every seasons love grows, You make me feel alive Share with you this precious moment forever. --End of Music Room-- --Logean's Room-- Well, my strength after one regular day remains not much, and I must say, although I planned to wrote three poems to cover two days of no poems, but it's out of my capability, even if I wrote, those three must have the same tone. Here you are, if you want to play a text game, I can join but *too busy* makes me little time fighting, and if you want to create a band, I can join your cat band, not anything else The Battlefield (rock song version) (Inspired from my fic, Events of Death : The First Event) [pi pi pi pi, rock] Here I am, no where to live Standing here in the lines of fire Shoot all I can, fight all I could Just wanna live Here the gun, shoot till it burst All foes or human should fall Not a person, dare show mercy Just to return [rock guitar] I am the death's refuser, I am the rock of the field I play on corpses, I play on lives I am the one to win, to live till the end Just that I AM, THE ONE TO BE STILL!!! Storm, earth, and fire, HEAR my call!!! The dumped thing, the worthless one! I rock all things, I come to the end! Just that I BE, THE CHAM-PION BE SLICED !!!! [end of rock] Fierce through, the creation of God Cleaning out all things blocks way Tear all I can, Kill all I could Just want you be Here you are, you should stand still All I could do would stop here Just I want, my best friend Live till the end [rock guitar] I am the death's refuser, I am best of all kinds I play on love, I play on lies I am the one to fall, to let my love live Just that I AM, THE ONE BE HUMAN!!! Sky, sea, and mountain, SEE my vote!!! The dumped me, worthy dying! I leave all things, I let you live! Just that I DO, LOVE YOU TILL THE END!!!! [end of rock] [refrain-slow rock] I the unbeatable, let you live just I die 'cause I love you than all things... Just that I am, a failed one who couldn't confess All my mind to you my dearest... [repeat from beginning, after that, fade, excluding refrain] PS : If that rock is not enough for your fire, then I'll just throw some other BIG rocks onto your sturdy head --End of Logean's Room-- @ to Nhánh cỏ : nơi đây nắng ấm luôn ngập tràn, mưa ít gió nhiều, bởi vậy Con Thú hay thích ăn trộm tủ lạnh về ôm, ngủ; nếu nóng quá thì mở cửa tủ bò vào, đóng lại :'> @ to logean : yeah, a song's meaning can only be fully stated when it's in original language. Ya should try to be better at French.
Hôm nay tớ mệt quá, nên không thể viết được chút gì hết, tớ xin lỗi. Tớ gửi mọi người bản tiếng Anh của Aimer này. Tớ ko thích dịch Aimer là to like lắm, like là like, love là love. :) Romeo: To like It is what there is of more beautiful To like It is to go up so high And touch wings of the birds To like It is what there is of more beautiful Juliette: To like It is to steal time To like It is to remain alive And bruler the heart of a volcano To like It is what has of larger Both: To like It is stronger than all To give The best of us To like And to feel its heart To like To be less afraid Everyone: To like It is what there is of more beautiful To like It is to go up so high And touch wings of the birds To like It is what there is of more beautiful To like It is to steal time To like It is to remain alive And bruler the heart of a volcano To like It is what there is of larger To like It is bruler its nights (It is bruler its nights) To like It is bruler the noise (It is bruler the noise) And to give a direction has its life To like It is bruler its nights To like It is what there is moreover in vain (It is what there is of more beautiful) To like It is to go up so high (is to go up so high) And touch wings of the birds To like It is what there is of more beautiful To like ___________________________ Dịch thử: Yêu, là đẹp nhất Yêu, là leo đến bến bờ cao hơn Khi ta chạm vào đôi cánh của những chú chim Yêu, là đẹp nhất.... Yêu, là đánh cắp mất thời gian Yêu, là tồn tại mãi mãi Và bừng cháy giữa núi lửa Yêu, là điều to lớn nhất. Yêu, là mạnh hơn tất cả Đưa cho ta những điều tuyệt vời, Yêu và cảm nhận con tim Yêu, dẹp tan nỗi sợ hãi... Yêu, là đẹp nhất Yêu, là leo đến bến bờ cao hơn Khi ta chạm vào đôi cánh của những chú chim Yêu, là đẹp nhất.... Yêu, là đánh cắp mất thời gian Yêu, là tồn tại mãi mãi Và đốt cháy trái tim trong lúc gian nan Yêu, là lớn nhất. Yêu, là đốt cháy những buổi đêm Yêu, là sự trả giá Và đời ta thêm ý nghĩa Yêu, là đốt cháy những buổi đêm Yêu, là thứ đẹp nhất Yêu, là leo lên cao hơn Và chạm vào đôi cánh của những chú chim Yêu, là thứ đẹp nhất. Yêu.......
--Nhật kí-- Khi nhỏ, Con Thú thường hỏi papa mama : "Tại sao con chim lại bay được? Con cũng muốn được bay cao tự do như thế mà không được?" Mama thường đáp, "vì con là Con Thú, con không có đôi cánh". Papa thường trầm ngâm, và trả lời : "Cuộc sống không bao giờ thiếu công bằng, con cứ tự nhiên mà bước đi bằng chính đôi chân của mình, và rồi con sẽ nhận ra khi đứng một mình trong cuộc sống, con cũng sẽ giống như cánh chim trời nhỏ bé trong khoảng không bao la, đầy bất trắc hiểm nguy." Những lời trả lời như vậy thường không làm Con Thú thỏa mãn, vì Con Thú rất thích bầu trời xanh trong đầy gió mát, đậm đà ánh nắng ấm áp phủ vàng lên khắp bầu trời mây tản thành ngàn mảnh, tô điểm cho khoảng không bao la. Con Thú luôn mong ước được bay, và luôn tìm mọi cách để thực hiện cho bằng được điều ấy. Chắc nó sẽ cứ mãi sống trong mơ như thế nếu như không có một ngày, nó thử nhảy từ trên một nơi thật cao xuống đất, nhắm mắt lại và rồi, gió thật mát, vù vù bên tai; cảnh vật cũng thay đổi rất nhanh, và rồi tất cả đều tối đen. Con Thú đã phải nằm bẹp dí trên giường suốt 2 tháng sau đó Con Thú đành phải từ bỏ mộng bay bổng. Nó không còn mơ mộng nữa, vì các giấc mơ tuy đẹp nhưng không dễ trở thành hiện thực, mà nó lại chỉ luôn muốn sống bình an hạnh phúc. Hạnh phúc vốn dĩ giản đơn và nhẹ nhàng như một đám mây, chợt ẩn chợt hiện, mỗi sớm mai và chiều hôm chớm lạnh lại sà xuống mặt đất thành sương trắng cả một vùng trời. Hạnh phúc vốn dĩ không có hình dáng, cũng như ta thấy mây có hình dáng mà khi ta lại gần thì mây chẳng còn hình thù gì. Ta cũng không thể nắm bắt được gì trong một đám sương mù, mà chỉ có thể cảm nhận, hương vị tinh khiết lành lạnh của hơi sương, để tâm hồn trong lành hơn, để cuộc sống thăng hoa đẹp đẽ, một khi sương đã tan, thì ta lại tiếp bước trên con đường đời, rồi sẽ hội ngộ cùng nhiều đám mây khác. Hạnh phúc với mỗi người có nhiều dạng thể, có nhiều con đường và đích đến khác nhau, mà không ai giống ai hoàn toàn trên đời này. Chỉ bởi vì con người không ai giống ai hoàn toàn, cũng không có ai hoàn hảo, nên hạnh phúc cũng không hoàn hảo. Mỗi sinh vật chỉ có thể có được một chừng mực hạnh phúc nào đó khi nó còn biết đến sự tự hài lòng thỏa mãn, vui vầy với hạnh phúc mà nó đã đạt được. Sương mù vốn dĩ vô hình vô tướng vô tình, ta chỉ có thể nắm bắt được nó một khi đã có nó trong tâm sinh. Khi nó đã tan biến đi, thì đối với ta vẻ đẹp của nó vẫn còn đọng lại mãi trong kí ức, đó chính là cách mà một màn sương huyền ảo lại có thể tồn tại mãi mãi trong ta. Khi ta đánh mất đi kí ức về nó, thì ta đã đánh mất đi vẻ đẹp ấy rồi. Kẻ không biết giữ hạnh phúc có thể là kẻ vô tâm vô tình, nhưng kẻ chôn dấu hạnh phúc trong lòng mà không với tới là kẻ hèn nhát vĩnh viễn không bao giờ có được hạnh phúc thực sự, cũng như những kẻ luôn quá tham vọng không biết lưu giữ lấy hạnh phúc đã có trong hiện tại. Luôn nghĩ về Cỏ. Cùng ngắm bầu trời đêm với Cỏ, là tuyệt thú trần gian mà Con Thú có được; bầu trời sao bao la luôn lấp lánh, chính là vì tâm hồn của kẻ ngắm cảnh đang phát sáng lấp lánh, mới nên được như vậy. --End-- --Music Room--Thế nào là hạnh phúc? Hạnh phúc chỉ đơn giản là cảm giác đạt được khi mơ? Hạnh phúc thực sự có phải là cố gắng biến giấc mơ thành sự thực, cố gắng với tới giấc mơ, dù rằng trong hiện thực giấc mơ là điều vô lý? Không cần biết đến những điều khó hiểu đó, Con Thú chỉ cần sống thật vô tư yên bình...mơ về những điều không thể......ặc, khó ngủ quá đành lôi chiếc máy đĩa cổ lổ sỉ ra bật một bài hát lên để dễ ngủ vậy. 'cos I Love You I was walking down the street Didn't know who I would meet But you were there I couldn't understand You were looking straight at me Did you think I couldn't see That was yesterday and you'r all I thought of since Why did I just look away Like I'd nothing more to say I've been waiting for this day And never thought you'd come my way Here alone all by myself Had no thoughts of someone else But the moment that I saw you I just knew I would love you I believe, you and me We were always meant to see That the day you walked into my life was the start of everything Could it be, You and me One for all eternity Looking back it seems so clear Nothing could change Cos I love you Cos I love you baby And I knew from the moment that I saw you Yeah I will always love you Going crazy in my mind Need to find you one more time Then I can see If we were meant to be Fate has brought us to this place There is still so much to face But today's the day It's the start of everything Cause I Love You --End of Music Room-- --Logean's Room-- And...y'know the reason why I couldn't post a poem here Ya should try to read Death Note, which is already published in Vietnam. On romance/comedy field, try to read School Rumble and Midori no Hibi. And...how can you live if your soul is lost in a desert which is abandonned? I just comment, throw your shit soul to the light place, let it grow like growing a tree... then like this ??? --End of Logean's Room--
--- Nhật ký --- Hôm nay là ngày ôn lại bằng hết tất cả những điều đã qua, và có nhiều lần nước mắt đã chảy ra. Có những lúc tự dưng mà va phải cái cảm giác cuồng quay như thế, những thứ đã ngủ quên, thi thoảng vẫn lò dò quay trở về, làm rối đầu óc, làm cho tiến trình cuộc sống như chậm bánh quay. Và quả đúng hôm nay đã không giữ được phong độ của hôm qua. Bằng chứng là đã trốn chạy bằng hết, dành cả một ngày cho quá khứ và tất nhiên là cả sa ngã nữa. Viết, viết như một con điên, viết như một con bệnh thần kinh, viết như một con nghiện. Lục lọi trí nhớ mình không đủ, còn lôi cả những nơi cũ kỹ nhất, lần mò theo dấu vết thời gian, để lật tung tất cả những gì bụi còn phủ mờ. Đó là 1 cách đau đớn, khó khăn, nhưng là một điều cần thiết, để dứt bỏ hoàn toàn khối u trong tim, một cuộc đại phẫu thật sự! Nhánh cỏ bé nhỏ, em làm được điều đó không? Bản thảo vẫn còn dang dở, em đã cảm thấy lòng nhẹ nhõm hơn chút nào chưa? Em đã nhiều lần cố gắng như vậy, tôi đã nhìn thấy nhiều lần em vật vã leo dốc như vậy, nhiều lần rồi. Nhưng lần này, tôi cảm thấy em không cô đơn., tôi mong lần này em làm được. Em hãy cố lên, em nhé, em không còn nhiều thời gian nữa đâu. Những cột mốc cũng chỉ vô nghĩa thôi, tôi biết, quan trọng là em làm được, làm muộn hay làm sớm cũng chỉ khác nhau đôi chút. Em cứ làm được đi, vì tôi biết em đã cố gắng. Tôi muốn được lại một lần nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của em, nở ra xanh biếc giữa thảo nguyên xanh rộng lớn. Em làm được, đúng không em? Tôi biết là em còn chưa tin tưởng vào tương lai. Tương lai ấy là gì, em còn chưa nhìn ra, em còn hồ nghi nhiều lắm. Như biết bao nhiêu những điều đáng hồ nghi trong cuộc đời, tôi biết là em ko muốn tin tưởng để rồi gặm nhấm nỗi đau khổ bị dối lừa, một cơ chế tự bảo vệ quen thuộc thôi. Em đã mãn tính với những cơn đau và những dối lừa, em khó lòng tin được. Dù người ấy có nói 1000 lần lời yêu, em vẫn đầy thắc mắc. Em thắc mắc tại sao người ấy chọn em, em thắc mắc tình yêu của người ấy có thật hay ko? Và em thắc mắc liệu tình yêu ấy sẽ đi tới đâu. Tôi biết những hồ nghi ấy nơi em. Tôi muốn thời gian trả lời điều ấy. Hôm nay em có dấu hiệu bị ốm đấy. Nghỉ ngơi đi nhé, ngày mai là một ngày mới. --- Musik’s room --- I love you - Lorie Par la fenêtre, Je regarde seule, La pluie qui tombe encore Mais rien ne me touche Je n'ai sur ma bouche Que ton prénom qui m'obsède Philadelphie, cette ville où tu vis C'est si loin de chez moi On s'écrit souvent Mais à quoi tu penses vraiment ? Tu ne sais pas me "je t'aime" Moi je te l'écrirais quand même Tu ne sais que me dire sans cesse "Girl I miss you" Tu ne sais pas me "je t'aime" Moi j'essaierais quand même "I love you"... Et toi ? Do you love me too ? Sur mon e-mail, j'ai souligné ton nom Brandon@love.com Est-ce que tu souris ? Quand tu me lis ? J'aimerais tant qu'on se revoit La prochaine fois Que tu viens ici Je serais toute à toi Je te donnerais Ce que tu voulais parfois Tu ne sais pas me dire "je t'aime" Moi je te l'écrirais quand même Tu ne sais que me dire sans cesse "Girl I miss you" Tu ne sais pas me "je t'aime" C'est mon doux théorème: "I love you"... Et toi . Do you care ? Do you love me too ? Tu ne sais pas me dire "je t'aime" Moi je te l'écrirais quand même Tu ne sais que me dire sans cesse "Girl I miss you" Tu ne sais pas me "je t'aime" C'est mon doux théorème: "I love you"... Et toi . Do you love me too ? ... Je t'aime... Em yêu anh Qua cửa sổ Một mình em đứng ngắm cơn mưa Tuy vậy, chẳng có gì chạm vào được cảm xúc của em Trên bờ môi em chỉ ám ảnh có tên anh mà thôi Philladenphie, thành phố nơi anh sống Xa em, xa nhiều quá Mình thường hay viết cho nhau Nhưng thực sự anh đang nghĩ gì? Anh chẳng bao giờ chịu nói yêu em gì cả Dù vậy, em sẽ vẫn cứ viết điều đó. Anh chỉ biết nói không ngừng rằng "Girl, I miss you" Anh không biết nói "Je t'aime" với em Dẫu sao em cũng thử "I love you".... Còn anh? Anh có yêu em không? Trong email của em, em đánh vần tên anh Brandon@love.com Anh có mỉm cười không mỗi khi đọc thư em? Sao em muốn mình gặp nhau đến vậy Lần sau Khi anh đến đây Em sẽ là trọn vẹn của anh Em sẽ trao cho anh Những gì - thỉnh thoảng - anh muốn Anh chẳng bao giờ chịu nói yêu em gì cả Dù vậy, em sẽ vẫn cứ viết điều đó. Anh chỉ biết nói không ngừng rằng "Girl, I miss you" Anh không biết nói "Je t'aime" với em Đó là định lý dịu dàng của em : I love you....còn anh ? Do you care? Do you love me too ? Anh không biết nói "Je t'aime" Nhưng dù sao em vẫn viết Anh chỉ biết nói không ngừng rằng " Girl, I miss you" Anh không biết nói " Je t'aime" với em Đó là định lý dịu dàng của em : I love you .... còn anh ? Do you love me too ? Bản dịch tiếng Anh I love you By the window, I only look at, The rain which still falls But nothing touches me I do not have on my mouth That your first name which obsesses me Philadelphia, this city where you live It is so far from at home One is often written But of what do you really think? You cannot say to me "I love you" Me, I would write it nevertheless to you You can only tell unceasingly me "to Girl I miss you" You cannot say to me "I love you" Me, I would test "I love you"... And you? Do you love me too? On my e-mail, I underlined your name Brandon@love.com You mouse? When you read me? I would like as much as one is re-examined The next time That you come here I would be very with you I would give you What you sometimes wanted You cannot say to me "I love you" Me, I would write it nevertheless to you You can only tell unceasingly me "to Girl I miss you" You do not know me "I love you" It is my soft theorem: "I coils you"... And you. Do you you care? Do you love me too? You cannot say to me "I love you" Me, I would write it nevertheless to you You can only tell unceasingly me "to Girl I miss you" You do not know me "I love you" It is my soft theorem: "I love you"... And you? Do you love me too? ... I love you.  To Con thú: Bài hát của bạn lần này rất hay, nó làm tớ cảm thấy dễ chịu nhiều trong một ngày khó chịu như hôm nay…
--Nhật kí-- Con Thú thực sự băn khoăn. Trời lạnh nó lo Cỏ bị giá rét, trời nóng chỉ sợ Cỏ héo úa tàn phai, trời mưa chỉ sợ Cỏ úng, trời sấm lại sợ Cỏ bị sét đánh Hôm nay trông Cỏ có vẻ buồn buồn, yếu ớt; Con Thú hết chạy ra lại chạy vào, nhìn trước nhìn sau lo lắng cho Cỏ, ôm Cỏ vào lòng, chỉ sợ Cỏ bị làm sao. Phải đối mặt với mọi thứ gió bão mưa sa nắng cháy trên thảo nguyên, không như Con Thú lúc nào cũng nằm hóng mát dưới cây ngàn năm, Cỏ thật tội nghiệp và mỏng manh trước những ngoại lực thiên nhiên mạnh mẽ. Ấy vậy mà Cỏ vẫn cứ vững vàng, xanh um, béo tốt qua năm tháng; Cỏ thật dễ lớn, mau cao, xanh mướt đẹp đẽ khắp chân trời. Con Thú thật tự hào vì có một thảo nguyên tuyệt trần đến như thế, vừa giàu oxygene lại vừa là tuyệt cảnh nhân gian Nếu Cỏ có ốm, thì chắc Con Thú cũng sẽ ốm theo, nếu Cỏ có buồn, Con Thú cũng chẳng vui; Cỏ có làm sao thì Con Thú cũng không ổn như thế theo, đến nỗi, nếu chẳng may Cỏ chết đi, hẳn Con Thú cũng đi theo. Con Thú chăm lo cho Cỏ là thế, chẳng phải là vì yêu thương gì đâu. Chỉ là vì Cỏ là thức ăn của nó, nếu nó không giữ gìn thì đói bạc lông >_________) Ui cái chuyện thức ăn và nhà ở...sao mà rắc rối vậy nhỉ, cứ bình yên qua ngày mà sống, không tốt hơn sao? Không nặng nề quá khứ, không có bí mật hay đau khổ ẩn giấu, trên đời này chỉ cần sống tốt, với mọi sự đều bình thản và nhẹ nhàng --End-- Để kiểm tra xem thảo nguyên có vấn đề gì không, Con Thú leo lên một ngọn núi thật cao, ngắm nhìn đồng cỏ trải dài trước mắt...nằm xuống và rồi bật một bài nhạc yêu thích lên và...ngủ --Music Room-- Top Of The World Such a feelin’s comin’ over me There is wonder in most everything I see Not a cloud in the sky Got the sun in my eyes And I won’t be surprised if it’s a dream Everything I want the world to be Is now coming true especially for me And the reason is clear It’s because you are here You’re the nearest thing to heaven that I’ve seen I’m on the top of the world lookin’ down on creation And the only explanation I can find Is the love that I’ve found ever since you’ve been around Your love’s put me at the top of the world Something in the wind has learned my name And it’s tellin’ me that things are not the same In the leaves on the trees and the touch of the breeze There’s a pleasin’ sense of happiness for me There is only one wish on my mind When this day is through I hope that I will find That tomorrow will be just the same for you and me All I need will be mine if you are here --End of Music Room-- --Logean's Room-- Ya should let yourself fall into love's hands, but don't claim that you've had a GF so fast, ya will find it hard to live if ya 're having too many things to care about, especially your shit band, text game project and creation mind. The Flying Fly (Inspired from my fic, Events of Death : The First Event; chapter 3 : The Tower of Death) I'm here, alone in the dark Without hopes I seeked for long, or escape Without lives of dears I find, and friends I'm all alone One second pass, one life's down Screams flow all the way in the darkness One glance around, one scream leak out Where's the true fear There's you, the Beauty of Death Only your smiles can bring down thousands Without any light, you kill for fun I'm going to die Sneaking in fear, I see nothing But avoiding screams, all around me Without a hope to live, I'm scaring to death I'm running I'm here, has almost die You're there in the light, the light of Death Radiate slowly, just by one step Hopelessness Here you are, you're flying Flying on all corpses, singing poems Maverlous like a saint, deathly one I'll be soon corpse I'm here, flying in the sky Without burden or fear, I'm free Without love or hatred, I fly I'm the Flying Fly The last moment I saw my love With no doubts' become the Beauty Oh Beauty of Death, I love you so much But I have to go Here I am, glancing my dear With all love I can have, I fly My last wish is fulfilled, I sing Not letting you go Oh my dearest, I really don't want Just a sin you commit, or forced Just have to kill me, or willed I killed myself I'm the Flying Fly... --End of Logean's Room--
37 Thói quen của người thất bại Lang thang vào blog và ghi lại để tự nhắc nhở bản thân tránh những thói quen xấu được liệt kê bên dưới 1. Tranh cãi 2. Luôn giả định 3. Hay than phiền 4. Ngồi lê đôi mách 5. Kiêu căng 6. Không ngăn nắp 7. Phê phán người khác 8. Hay mỉa mai, châm biếm 9. Khiển trách người khác 10. Phê bình một người trước đám đông 11. Quên tên hoặc những thứ quan trọng 12. Đưa ra những lời khuyên không được yêu cầu 13. Phớt lờ những vấn đề 14. Ngắt lời người khác 15. Để cảm xúc kiểm soát bản thân 16. Để mất đồ 17. Bào chữa, chống chế 18. Phớt lờ phản hồi của người khác 19. Luôn trễ giờ 20. Không biết lắng nghe 21. Không sắp xếp thứ tự ưu tiên cho công việc 22. Không để ý đến chi tiết 23. Không thành thật 24. Ngủ quá nhiều 25. Ăn uống quá nhiều 26. Đổ trách nhiệm cho người khác 27. Chần chừ hoặc trì hoãn 28. Nói "CÓ" trong khi muốn nói "KHÔNG" 29. Hút thuốc lá 30. Vượt quá giới hạn trong giao tiếp 31. Tiêu tiền nhiều hơn thu nhập 32. Bắt đầu công việc nhưng bỏ nửa chừng 33. Vào những trang web không liên quan công việc 34. Nói nhiều 35. Lãng phí thời gian 36. Làm việc quá sức hoặc làm biếng làm việc 37. Hay lo lắng ( Sưu tầm )