Năm nay đợt mùng 2-9 từng bị thì phải, người như thằng mất hồn, cảm giác cơ thể nó hoạt động bằng 50% bình thường . Đến tận khi nhảy xuống dòng thác nước lạnh kinh khủng thì mới bừng tỉnh
ahhh, tui bị đây, cam đoan với ông là bệnh ko hề đáng sợ, tui bị 1 năm trời luôn, bác sĩ cả ở trong Nam này lẫn ngoài Bắc đều phán chung 1 câu là khó hết lắm, nhưng hoàn toàn là xạo quần. Tất cả biểu hiện bệnh của mấy bác cmt trên tui đã bị và trải qua hết, suốt 1 năm thuốc thang éo hết là éo hết, nản ơi là nản. Và liều thuốc duy nhất cho bệnh này chính là: 1. ko dc thức khuya sau 11h 2. ko suy nghĩ vớ vẩn nữa, lạc quan lên 3. quan trọng nhất nhất luôn, đó là tập thể dục , điển hình là chạy bộ, điều 1 và điều 2 có thể ko, nhưng thể dục là éo thể ko có dc sau đúng 3 tháng thì gần như tui giảm 90% bệnh, giờ gần như là khỏi hoàn toàn rồi
Cái số 3 với ta ko ăn thua vì bản thân ta làm lao động chân tay(bốc vác) Cái số 2 thì khó vì bị áp lực công việc quá Cái số 1 thì vẫn làm thường xuyên
Ta cũng y chang , vẫn ngủ lúc 23h , làm culi nên hoạt động thể lực hàng ngày . Còn bắt ko lo lắng suy nghĩ thì hơi bị khó , mặc dù tự cho mình là người hài hước . Culi cũng có áp lực công việc ngay tại nơi làm , mặc dù về nhà thì vứt hết không cần lo nghĩ về công việc nữa , nhưng lại bị áp lực cơm áo gạo tiền
Áp lực,stress sẽ gây ra bệnh này ,có ngủ nghĩ đủ mà đầu óc lúc nào cũng căng thẳng Ko hết đâu.Có 1 thời gian cũng dính bệnh này,đầu óc lúc nào cũng mụ mị,mất ngủ thường xuyên,lo lắng,bồn chồn kiểu 1 dạng trầm cảm nhẹ vậy đó.Sau đấy phải tự mà vực lên thôi,Ko suy nghĩ nhiều nữa hay quên nó đi nói chung thuốc chả ăn thua gì đâu,phải tự mình vực mình dậy thôi
Cũng định đi mà gia đình k muốn t đi ý, kiểu uống mấy thuốc cho bệnh thần kinh toàn tác dụng phụ. Hy vọng sắp tết thuyết phục đc
Bắt đầu lẩm bẩm đòi trả thù xã hội như đại đế, thỉnh thoảng cầm mấy cái bát đập xuống đất lúc mọi người tụ họp rồi làm như chưa có gì xảy ra. Làm khoảng 2 lần thì ai cũng động viên đi ấy chứ
Nói thật, khuyên các bạn là ngay khi có ý nghĩ về tâm thần mình không ổn, thì nên lập tức đi viện khám. Đừng để đến lúc nhặt lá, đá ống bơ bị cưỡng chế vào khi đấy thời gian chữa trị lâu mà còn gây thiệt hại cho gia đình nữa. Xã hội hiện giờ áp lực lên tâm lý rất nặng, không phải thảnh thơi như các cụ ngày xưa nên đừng lôi tiêu chuẩn của các cụ vào.
Má, xưa học tiểu học t lên cơn tăng động đi lung tung xong thấy con bạn cùng lớp thì tụt mẹ quần nó lun mà đếu kịp suy nghĩ, đến lúc chạy xong mới hoàn hồn thì đã muộn. Đến giờ vẫn đ hiểu sao t lại làm như vậy vì lúc đó chả suy nghĩ đc cái mẹ gì. Má ta biết vụ đấy nên cũng hiểu ta nhưng lại sợ t bị mấy cái kiểu tác dụng phụ gây trầm cảm -> tự sát hay sao ý. Có khi t đi khám chui cho lành cũng nên :(
tự bẻ cổ vặn xương sống vai các kiểu thì dễ bị hỏng dây thần kinh lắm mình 1 hôm năm trước có bẻ cổ sao mà bị đau đầu, giật kinh phong nhẹ, từ đó ớn luôn
hồi xưa ông già ta đi khắp bệnh viện đéo chữa được , cũng đéo tìm ra nguyên nhân còn phải đi Huế đeo cái máy đo nhịp tim như cái cái áo bom nguyên tử trong người , bắt đeo 24h tiếng để đo tim , kinh khủng