Party này imba quá trời Nhân vật nào cũng lv cao Em Anna ngày càng cool hơn ---------------------------- Tên K đúng là khôn Chọn tăng lv chứ cái gậy kia mai mốt đánh boss bựa rớt thiếu cha gì Một pháp sư siêu đẳng thì trong tay ko có gì cũng khiến người ta sợ
hì thì thà từ đầu nâng cao nv mình lên 1 tí đỡ hơn lúc đầu nói nv chính cùi bắp mà về sau cứ gặp may tăng cấp vù vù thì .... Coi mấy bộ may mắn nhiều đôi khi cũng ức chế lắm.
May trong điều kiện cho phép thì ai nói gì đâu. Tỷ như lang thang gặp con boss event ra nó tặng đồ vậy
Chương 43 [spoil] Chương 43: Lại tới đế đô (Author: Kagi) Cứ như vậy nhóm bạn với nhiều sự chuẩn bị cùng mong chờ cũng lên đường, lần này để cho nhanh chóng cả bọn quyết định đi tàu hỏa. Sau chiến tranh, hai bên ai nấy cũng học hỏi những thứ mới mẻ của đối thủ và đã đạt được nhiều thành tựu đáng kể, điển hình là tuyến đường sắt này. Cả đế quốc hiện tại chỉ có năm tuyến đường sắt và đang xây dựng thêm vài tuyến nữa. Tuyến đường cả bọn định đi gọi là tuyến đường Mascottino, đặt tên theo hoàng tộc của đế quốc, đây là tuyến đường sắt dài nhất nước thông thẳng từ bắc xuống năm, từ vài thị trấn gần khu vực rừng rậm phương bắc xuyên thẳng xuống dưới, qua thủ đô Bistec, học viên Minith rồi nối với đầm lầy phương nam. Là một tuyến giao thông quan trọng của cả nước. Hàng năm tuyến đường này và tuyến đường thủy dọc theo con sông Rite chở không biết bao nhiêu khoáng sản, tài liệu, ... cũng như kim tiền cho đế quốc. Dĩ nhiên các loại hình vận tải và dịch vụ khác cũng thi nhau phát triển, hàng loạt đội xe vận tải ra đời dần dần thay thế các hãng xe ngựa cũ kỹ, xe ngựa bây giờ hầu như chỉ dùng cho mục đích văn hóa và du lịch là chủ yếu. Có thể nói sau gần ba mươi năm, nền văn minh từng bị đánh giá là cực kỳ lạc hậu này đã có những chuyển biến rõ nét, trừ một vài mặt không thể thay đổi ra thì trình độ nơi đây đã ngang với Địa cầu thế kỉ mười chín, hai mươi rồi. Đương nhiên sự so sánh này là tổng hợp từ nhiều phương diện khác nhau mà ra, độ chính xác chỉ ở mức tương đối. Cách Minith khoảng nửa cây số về phía đông chính là một trạm dừng nhỏ, cả bọn đến đó mua vé rồi ngồi chờ. Trừ ba người Anna có vẻ đã quen, Key thật sự cảm thấy không hợp lắm. Dù sao ở Địa cầu hắn đã quen đi các phương tiện như máy bay, tàu điện ngầm, v.v... với các trạm chờ đầy ánh sáng, máy điều hòa, các ô cửa kính với những cô tiếp viên ở trong, vạch kiểm thẻ hiện đại, v.v... Bây giờ bảo hắn đến một nơi với ngoại cảnh của gần trăm năm trước dĩ nhiên không thể quen thuộc được. Trạm chờ này không thể nói là xấu xí được, ánh sáng đầy đủ, điều hòa cũng có, thậm chí trạm soát vé cũng có luôn, chỉ là sự khác biệt khá xa mà thôi. Ánh sáng phần lớn là do các viên bảo thạch gắn trên tường phát ra, điều hòa thì do hàng loạt các trận pháp trạm khắc khắp nơi mà thành, còn cả những đội tuần tra dao kiếm sáng loáng đi ngang đi nhọc, trạm soát thì là một cái quang cầu ảo ảnh khá nhỏ không ngừng chiếu ra một thứ ánh sáng gì đó khi có người cầm vé đi qua, có vẻ đang đọc và nhận nhiện kí hiệu vé. Chỗ này cũng không quá lớn, đường ray cũng chỉ có hai mà thôi, có lẽ chỉ có duy nhất một chuyến tàu Mascottino là đi ngang qua đây. Trên vé cũng không phải là cái gì số seri hay chuyến tàu hay công ty gì đó mà là một cái ấn kí ma pháp khó hiểu, có lẽ là để nhận dạng, cùng chức năng với các loại mã vạch ở bên kia. Chờ một lúc thì tàu hỏa cũng đã tới. quả là sản phẩm của thế kỉ mười chín hai mươi, con tàu toát ra một vẻ đầy cổ kính, tất nhiên là chỉ với những kẻ như Key mà thôi, còn với mọi người ở nơi này thì con tàu hỏa đã được coi là cực kì hiện đại và tân tiến rồi. Đầu tàu dạng tròn với rất nhiều bộ phận cơ giới kéo theo hàng loạt các toa tàu phía sau, tất cả đều được sơn màu xám, điều khác biệt là khi cập bến không có hiện tượng xả khí mà chỉ dừng lại rồi phía trên đầu tàu, vị trí vốn dĩ phải là ống khói lóe lên một vòng tròn ma pháp rồi con tàu liền dừng lại. Cả nhóm liền xếp hàng tiến lên, khi bước qua nơi kiểm soát, cái ánh sáng kia chiếu lên vé của Key thì tấm vé liền tỏa ra ánh sáng màu xanh chứng nhận là vé thật và đúng chuyến tàu, nếu có gì sai sót thì tấm vé sẽ chuyển sang các màu khác nhau, ví dụ vé giả thì màu đỏ, lầm chuyến thì là màu tím, v.v... Cả đám thuận lợi thông qua rồi tiến về toa tàu được phân theo loại vé của mình, vé tàu hay bất cứ loại vé giao thông nào ở đây cũng có bốn loại từ thấp đến cao, lần lượt là bình dân, thượng lưu, chức nghiệp giả và đặc biệt. Với hai loại đầu thì không có gì để nói, loại thứ ba chính là dành cho những người như Key, những ma pháp sư, võ sĩ, nhà giả kim, v.v... nói chung là những người theo các chức nghiệp và có huy hiệu chứng nhận, còn loại thứ tư là đặc biệt nhất, nó dành cho hoàng gia, quan chức, quân đội, đặc sứ, v.v... và cả phạm nhân nữa. Với tùy loại vé bọn họ sẽ có những đãi ngộ khác nhau. Đây cũng là một cách để kích thích sự cạnh tranh, khi một chức nghiệp giả nhìn người khác có đãi ngộ cao hơn mình thì tâm lý sẽ không tránh khỏi có một tia ghen tức, đâm ra sẽ tự biết cố gắng hơn. Giống như nhóm của Key, họ đều dưới mười tám tuổi mà đạt được cấp ba thì đãi ngộ sẽ tốt hơn mấy ông già lẩm cẩm quanh quẩn ở cấp bốn nhiều. Toa tàu của họ có vẻ rất sang trọng với các loại thảm, vải vóc dưới chân cũng như trên ghế, chất liệu ghế ngồi cũng tốt hơn, nghe nói ở khoang cao cấp còn có cả quầy bar nữa, dĩ nhiên chuyện này hiện tại cũng không phải mối quan tâm của họ. Nhanh chóng ngồi vào ghế, gọi một ly nước từ người tiếp viên, Key hiếu kì đánh giá xung quanh một lúc, đại loại tương đối giống với các con tàu trước tân lịch trừ nhiều bộ phận được thay đổi bằng ma pháp, toa này toàn bộ đều là chức nghiệp giả với những trang phục đặc trưng từ kiếm sĩ đến pháp sư của mình. Nhìn quanh một lúc thì chuyến tàu cũng khởi hành, điều khiến Key kinh ngạc chính là nó rất êm, không có bất kì tiếng ồn nào đáng lí phải có đối với những con tàu kiểu cũ như vậy. Hắn còn ngạc nhiên hơn nữa khi từ miệng ba người kia biết được động cơ con tàu này không hề thải ra một thứ bụi nào. Khoang nhiên liệu khắp nơi đều khắc các ma trận nhỏ để xử lý chất thải một cách tốt nhất, có vẻ Địa cầu đã làm tấm gương tốt nhất cho thế giới này rồi, vấn đề môi trường từ sau chiến tranh ở Terra Magica chỉ có hơn chứ không kém. Người ở đây đã ý thức được sự nghiêm trọng của ô nhiễm môi trường từ rất sớm ngay sau khi kết thúc chiến tranh. Dọc đường thì cả nhóm cũng chỉ tán gẫu, coi tạp chí hoặc ngắm cảnh xung quanh mà thôi. Tuy nhiên Key được chứng kiến một thứ rất hiếm ở Địa cầu mà lúc trước hắn đã có dịp nhìn thấy nhiều lần ở đây đó chính là màu xanh. Cho dù nhìn bao nhiêu lần đi nữa thì Key vẫn phải cảm thán về độ trong lành ở chỗ này, cây xanh được trồng khắp mọi nơi. Một phần do chưa được khai thác thì phần nữa chính là do các chính sách của hoàng thất. Rất nhiều quyết định đúng đắn được đưa ra, từ bảo vệ, trồng rừng cho tới các chính sách về dân số. Đế quốc Mazca có diện tích gần bằng Trung quốc thế nhưng dân số chỉ có hơn sáu trăm triệu người, độ che phủ của rừng thì tuyệt đối có thể xếp vào hàng xanh tốt nhất Địa cầu, chỉ thua mỗi rừng rậm Amazon mà thôi. Điều này thật sự rất đáng kinh ngạc. Chỉ khoảng hơn một tiếng thì mọi người đã tới nơi, có hơn nửa khách hàng xuống tại trạm này, từ đó có thể biết Bistec đóng vai trò quan trọng thế nào. Dĩ nhiên chỗ bọn họ xuống cũng không phải là Bistec mà là một thị trấn phía đông nam mà thôi. Trạm chờ ở đây đông hơn lúc ở Minith rất nhiều, đủ thứ tạp âm vang vọng khắp nơi, đường ray thì có hàng loạt tuyến song song nhau, quy mô cũng lớn hơn, lượng nhân viên và cảnh vệ cũng rất đông đảo. Một lần nữa đi ngang qua trạm soát, khi tấm vé toát ra ánh sáng xanh thì người cảnh vệ liền thu vé của cả bọn và hủy đi, điều này để xác nhận bọn họ đã tới chỗ này qua chuyến tàu kia, dùng để truy ra những tên phạm tội hay gián điệp của địch quốc khi cần thiết. Ra khỏi trạm chuyển thì cả bọn bắt một chuyến xe ngựa đi tới đế đô. Chỗ này nếu nói là thị trấn thì không bằng nói đó là một trạm trú ngự của quân đội cảnh vệ cũng được, hơn nữa số người ở đây đều là quân đội, họ thường túc trực nơi này để bảo vệ an ninh chuyến tàu cũng như phòng hờ nếu như kẻ địch kiểm soát được tuyến đường sắt này mà đột kích bất ngờ vào đế đô. Khắp nơi có thể thấy những hán tử cao lớn người đầy vết sẹo đi qua đi lại cười đùa lẫn nhau, có lẽ khi không có việc thì họ cũng chỉ số một cuộc sống bình thường mà thôi. Dĩ nhiên thị trấn này là một trong khá nhiều "trạm nghỉ " của quân đội đế quốc, là nơi nghỉ chân của các người lính về hưu, trạm nghỉ của những cánh quân trên đường hành quân, v.v... Đế quốc cũng rất ưu đãi cho những người lính về hưu này, thứ nhất chính là miễn toàn bộ loại thuế, thứ hai là nhiều lợi thế trong việc kinh doanh của người lính cũng như nhiều chính sách có lợi khác. Có thể thấy quân đội cũng như quân tâm quan trọng thế nào với đế quốc. Chỉ cần nhìn những người thân đầy sẹo, có người còn cụt tay mà vẫn vui vẻ đùa giỡn, thậm chí mỗi ngày đều theo lịch mà rèn luyện sức khỏe thì cũng đủ biết một khi đế quốc kêu gọi, họ sẽ không ngần ngại mà để máu của mình chảy thay cho Mazca, về điểm này ở rất nhiều đời vua đều cố gắng thi hành và thành công đáng kể, ít nhất theo sử sách ghi lại thì hiện tượng đào ngũ là cực kì hiếm có, trừ phi là chỉ huy quá vô năng mà thôi. Lần này cả nhóm đi vào đế đô từ cổng đông, dù sao thiên môn và cổng lịch sử tuy rất đẹp nhưng ở đó luôn có một bầu không khí thần thánh, nghiêm túc và khang trang nên không phải ai cũng có thể ngày nào đều đi qua được. Thông thường sau khi thưởng thức vẻ đẹp kì tích kia một lần thì đa số mọi người đều chọn đi bằng cổng đông hoặc các cổng khác ở hai bên khu vực thiên môn này, nhường chỗ đó cho những người lần đầu tham quan. Cả đám quyết định trở về nhà Will nghỉ ngơi một chút đến chiều sẽ tiến hành khảo hạch thăng cấp, sau đó mua dụng cụ chuẩn bị hai ngày rồi sẽ xuất phát lên phương bắc. Ở nhà Will thì một lần nữa lại là tràng diện hoành tráng kia. Cả đội hầu gái xếp hàng ở đại sảnh và đồng thanh: -Chào mừng trở về nhà, chủ nhân. Cũng phải nói tên Will tiếp thu rất nhanh, cả đội hầu gái không ngờ ai nấy cũng có một đôi tai mèo, khiến cho Key nhất thời không biết phải nói gì còn hai tên kia thì mắt càng lúc càng sáng, chỉ có cô nàng Anna là không cảm thấy có gì bất thường mà thôi. Quả là một nhóm bạn đặc biệt mà. [/spoil]
Chương 43, chương 43 rồi nhé... Mà vẫn chưa thấy có sự kiện gì đó thực sự ấn tượng xảy ra. Tất nhiên mấy cái thăm cố đô hay lễ giao thoa là sự kiện, nhưng nó không dc tính vào các nút thắt của truyện đúng không? -------- Phải Kagi tính biến Hai Thế Giới thành tiểu thuyết không, trên dưới ngàn chap? Cái quãng thời gian này mình có cảm giác đã qua 1 năm bên Hogwart mà vẫn chưa có sự kiện nào kích thích để lôi đọc giả theo tiếp. Tất nhiên, các sự kiện chiến sự thì xa vời quá,ý là sao không có các biến cố v..v...xảy ra xung quanh trường học. Vì miêu tả các nv ăn uống, tập luyện, tán dóc hay lăp lại qua nhiều chap. ----- Hơn nữa, các đoạn như tán dóc hay vân vân có thể là nơi để thể hiện cá tính các nv, đừng diễn tả nó đại loại như "cả bọn cùng ngồi tán dóc suốt chuyến tàu", thử nghĩ ra một chuyện gì đó xảy ra trên tàu, cả bọn ngắm cảnh trầm trồ v..v...lôi cả đám vô,cho độc giả thấy Terra Magi qua cái nhìn của nhiều nv, hay của tác giả, chứ đừng phải là Key vì gã này phi tình cảm mờ. Ngoài ra, các kiến thức lâu lâu đưa vào cũng không đúng chỗ lắm, đôi khi gây hoang mang và kéo dài mạch truyện. Nếu có, sau mỗi lần như vậy thử đưa tâm trạng nv vào suy nghĩ về các kiến thức đó, hay trình bày nó theo một phong cách khác đi. --------- What the hell am i talking about?
uhm những chg đầu diễn biến sẽ khá chậm, nhưng lần tập huấn này sẽ có 1 cái biến cố nho nhỏ kéo anh main về các sự kiện hoành tráng hơn 1 chút( 1 chút thôi nhé). Tầm chg 7x 8x diễn biến sẽ nhanh hơn vì đã vào đoạn giữa.
nếu đủ sức viết thì với cốt truyện của mình cũng phải cỡ đó hoặc hơn, quan trọng là đủ sức theo hay k thôi.
Theo med nghĩ ông nên cân bằng lại. Tui cũng có thể nhảy lên 200 hay 300 nhưng không phải ai cũng theo tới đó được
thì cũng do cái không gian này nó quá rộng cũng như có quá nhiều ý tưởng để phát triển nên nếu viết ngắn ngắn thì có cảm giác tiếc vì không khai thác hết thế giới của chính mình lắm.
Ừm :( Chính vì thế mà mấy cái FF thế giới của nó thật là btw, tui nghĩ ông nên đẩy nhanh tiến độ hoặc cắt bớt đồ thừa, tập trung vào mấy cái chính :P
thật sự thì mình cũng chả biết cái nào là thừa nữa, vì cốt truyện sẽ diễn biến từ 1->n, và khi mình viết đến chỗ n-m(m<n) thì trong đầu lại nảy ra: "tại sao mình k thêm cái này vào nhỉ hay tại sao mình k viết thế này nhỉ" thế là viết vào thôi. Ví dụ về thủ đô Bistec, tới khi mình viết chg 16 tự nhiên lại nghĩ "tại sao k miêu tả tòa thành này thật hùng vĩ nhỉ?" nên dành nguyên chg để tả nó thôi.
Tớ thấy bên tangthuvien có nhiều tác phẩm kéo đc tới trên 1k chap Vì nó quá dài nên tớ cũng không có time mà cày đc nổi 1 tác phẩm nào ở đó Chưa kể là đọc trên máy tính thì mau mỏi mắt @Lehuutri: Tớ không rõ là những tác phẩm đồ sộ như thế là nó bắt đầu gay cấn và dồn dập như ý Axe và Med muốn là từ những chap đầu hay là những chap về sau?
Không hẳn là phải lôi cuốn dồn dập, chỉ là có các tình tiết gợi mở, nút thắt, những đoạn cao trào, nhân vật tiến triển :-D
well sắp tới sẽ là màn khảo hạch và cũng là trận battle đầu tiên của ku Key, cứ chờ xem nhé, có lẽ sẽ khá thâm ảo đấy
tớ nghĩ là nên có phong trào , ngừng stop lại , sau đó thì săn tìm những truyện tranh nào có kết cấu tương đồng , sử dụng phương pháp chế chuyện để gán các ý tưởng của mình vào tranh truyện . Vì việc viết chuyện nhất là những truyện có các kỹ năng , kỹ thuật , khi viết tác giả sẽ có khả năng viết nó không thoát được hết tầm tưởng tượng của mình . Và người đọc cũng không đọc thoát được hết trọn vẹn những ý mà tác giả muốn đưa vào . cái này khá mới mẻ , nhưng các bạn nên thử . Bởi vì ở VN ngoài truyện đô rê mon , với một số chuyện khác chế , chưa từng có ai nghĩ ra việc sử dụng hình ảnh của truyện tranh khác , cắt các khung hình của nó và xào nấu lại thành của mình . Nếu như khả năng PTS vượt trội , cùng với đầu óc sáng tạo và tưởng tượng cốt truyện phong phú . Tớ tin không có gì là không làm được. ============================ Hãy nhớ là nếu làm thế , ban đầu bạn sẽ bị chê là ăn cắp hình tượng nhân vật , nhưng sau này khi bạn thành công , và người đọc cảm ra được truyện có cái tâm của bạn . Thì phong trào truyện viết lại , hay là truyện sáng tác , sử dụng lại hình ảnh , sẽ là 1 phong trào khá nổi . Không cần phải giỏi vẽ , nhưng vẫn có thể xuất bản truyện của mình . Đó là những gì mà những nhà viết truyện của trung quốc , như ôn nhật lương , mã vĩnh thành đã đạt được
Ý med như axe Phải có các chap dãn hơn là những chap miêu tả quá nhiều ngoại cảnh,. Đồng ý là nó hay ấn tượng như cái Bistec nhưng dễ khiến người đọc nganbs vì tình tiết cứ tà tà, nv chính mải ham chơi Vụ đi săn á @hoanganh: ý bạn rất hay nhưng đây là 4rum nghiệp dư :(
Chương 44 [spoil] Chương 44: Khảo hạch (Author: Kagi) Ăn uống no say nghỉ ngơi phè phỡn thì cả nhóm bốn người cũng đi khảo hạch thăng cấp kiếm một cái huy chương mới về đeo. Anna cùng Key thì tiến về phía tây bắc tòa thành nơi hiệp hội ma pháp tọa lạc, ngược lại Will đi sang phía đông bắc để tiếp nhận khảo hạch ở hiệp hội kị sĩ, dù sao ma võ sĩ tuy có sử dụng ma pháp bổ trợ nhưng về bản chất vẫn là võ sĩ, chỉ tội cho Fei phải đi xuống thành nam, nơi đó có một phân hội nhỏ của tu luyện giả phương đông, hắn sẽ khảo hạch ở đó. dù sao đại lục này chủ yếu vẫn là ma pháp và đấu khí. Đường phố không mấy khác biệt, người dân vẫn tấp nập qua lại sinh hoạt sôi nổi, có chăng chỉ là không khí lạnh giá cùng tuyết của mùa đông đã thay bằng khí hậu ấm áp với các tán cây xanh tốt. Rất nhanh cả hai đã tới cổng chính của hiệp hội ma pháp, nơi này có vẻ cực kì đơn giản với hai hàng rào sắt có trạm trỗ nhiều đường vân kì lạ, một vòng tròn to ở dưới chân dùng để cảm ứng ma lực, khi có bất cứ ai đi vào đều sẽ được cảm ứng và ghi nhận lại diện mạo. Nhưng Key biết ở đây, hay đúng hơn là toàn bộ khuôn viên của hiệp hội này đều khắc đầy rẫy những ma pháp trận to nhỏ các nhau, chỉ cần có kẻ nào dám làm loạn thì cũng đừng nghĩ đến chuyện rời khỏi chỗ này. Đi vào bên trong chính là một con đường lớn với một bức tượng rất to ở ngay ngã tư, hai bên trồng đủ loại hoa cỏ ma pháp cùng với các vòi phun nước. Vừa vào cả hai đã có một cảm nhận khác biệt với bên ngoài, do thường xuyên có ma pháp sư nghiên cứu và tập luyện ma pháp cũng như trồng nhiều loại dược vật kì lạ nên không khí, hoặc rộng hơn là cả vùng đất này đều có chút gì đó rất huyền bí, chỉ cần vừa bước vào là nhận ra, cảm giác này rất vi diệu và không thể diễn tả thành lời được. Chỉ biết là bất cứ ma pháp sư nào bước vào đây cũng có một thứ cảm xúc như được về nhà vậy, Key và Anna cũng không ngoại lệ. Nhiều người thường nói đùa trong khuôn viên này thì chỗ nào cũng có dính dáng đến ma pháp cả, ngay cả bụi cũng là bụi ma lực. Lẳng lặng cảm nhận không khí nơi này một chút, Key và Anna tiến tới cúi mình với pho tượng đằng kia một cái rồi rẽ sang trái, bước thẳng tới dãy nhà khảo hạch thăng cấp. Chỗ đó có chút tương tự học viên Minith với kiến trúc mái vòm rất rộng cùng rất nhiều dãy phòng. Chúc nhau một câu xong cả hai tiến về hai phòng còn trống. Gặp người gác cửa, Key đưa huy chương của mình ra cho người đó bỏ vào máy quét một chút. Vài giây sau người nọ nói: -Key, cấp bậc ma pháp ba sao, cấp bậc chiến đấu ba sao? Nhận được, một cái gật đầu của Key, hắn hỏi tiếp: -Cậu muốn tiếp nhận khảo hạch thăng cấp bốn sao? Phần nào? -Cả hai. Key trả lời. Người đọ gật đầu, xoay ra sau bấm vài cái nút rồi nói gì đó, sau đó gật đầu mở cửa cho Key vào trong. Bên trong là một căn phòng rất rộng với đầy đủ dụng cụ kiểm tra như lần ở học viện. Dĩ nhiên Key dễ dàng thông qua từng yêu cầu của người khảo hạch, phần thi triển ma pháp thì hắn vẫn làm một cái ma pháp Bách Lôi trùng sát nhưng số lượng là năm trăm tia sét, trên chuẩn bốn sao một tí. Rất nhanh có một người bước vào thu lấy huy chương ma pháp cũ của Key đi làm mới, còn huy chương chiến đầu thì còn phải chờ qua lần khảo hạch kế tiếp. Người nọ dẫn Key vào sâu bên trong, tới một căn phòng khác, chỗ này cực kì đơn giản, chỉ có một ma pháp trận kết giới lớn dưới chân cùng các loại bảo thạch chiếu sáng. Dĩ nhiên để bảo đảm tính công bằng thì toàn bộ trang bị ma pháp của Key cũng phải cất vào một chỗ riêng, chỉ sử dụng bộ trang bị chuẩn do hiệp hội ma pháp cho mượn, nếu không các công tử nhà giàu cứ đắp đủ thứ trang bị lợi hại vào thì còn gì là khảo hạch. Hắn lại đứng đó chờ một lúc đồng thời cũng để điều chỉnh lại trạng thái tới mức tốt nhất trong khi hiệp hội điều hai ma pháp sư cấp ba đến để chiến đấu với hắn. Hai ma pháp sư này là chọn bất kì trong số các nhân viên của hiệp hội. Một lúc sau thì hai người kia đã bước vào, đều là nam, một là ma pháp sư hệ hỏa, một hệ lôi. Hai bên chào hữu nghị rồi lùi xa ra một chút chuẩn bị chiến đấu. Key nhủ thầm: -Hệ lôi sao, vừa đúng lúc thử nghiệm vài cái. Tiếng giám khảo vang lên, khảo hạch bắt đầu. Key nhanh chóng niệm chú ngữ, một vòng tròn ma pháp màu vàng hiện lên sau lưng rồi sáng rực lên, hàng loạt tia sét bắn ra tiến thẳng tới ma pháp sư hệ hỏa. Người kia cũng không hoảng loạn, chỉ lùi về sau niệm chú, một vòng tròn đỏ rất nhanh thành hình rồi tụ tập thành một hỏa cầu lớn trên không trung va chạm với chùm sét tạo thành một vụ nổ lớn, khói bụi mù mịt. Bên kia ma pháp sư hệ lôi đã hoàn thành câu chú của mình, một lần Bách lôi trùng sát phóng tới chỗ Key. Key niệm chú rất nhanh, bốn vòng tròn nhỏ hiện lên sau lưng, rồi từ mỗi vòng tròn có khoảng vài chuc tia sét bay ra, chính là bốn lần ma pháp sơ cấp "thập lôi oanh kích" cực kì đơn giản. Trong mắt ma pháp sư hệ lôi hiện lên một tia khó hiểu, có lẽ không tin vài cái ma pháp sơ cấp lại ngăn chặn được Bách Lôi trùng sát. Nhưng điều tiếp theo đã làm cho hắn phải bất ngờ. Chỉ thấy bốn chùm sét nhỏ lần lượt bẻ những góc khác nhau rồi đánh lên chùm sét lớn của tên pháp sư kia, mỗi cái va chạm ở những chỗ khác nhau với các góc độ khác nhau, mỗi sự va chạm tuy có ảnh hưởng rất nhỏ nhưng bốn lần lại làm cho chùm sét kia phải chuyển hướng một góc nhỏ. "Sai một ly đi một dặm", khi ma pháp kia tiến tới chỗ Key đã lệch sang cả mét, bạn học Key tất nhiên bình an vô sự. Phía trên lầu, trong một gian phòng có ba người đang đứng, hai người đàn ông trung niên và một lão giả râu tóc bạc phơ, có vẻ là giám khảo, người đàn ông nói: -Đây chẳng lẽ là ... -Thao khống ma pháp, người này có quan hệ gì với đại ma pháp sư Allen sao, ngay cả kĩ xảo này cũng truyền cho hắn? Lão giả nói. Đây là một cách sử dụng thao khống ma pháp mà Key nghĩ ra, chính là dùng những ma pháp đơn giản, tiêu hao ít ma lực, câu chút ngắn nhưng điều chỉnh cho nó những góc độ khác nhau để làm lệch ma pháp của đối phương đi. Cần phải biết đánh tan một ma pháp luôn dùng nhiều ma lực hơn là chỉ làm lệch hướng ma pháp đó, biện pháp này chú trọng vào sự chính xác cũng như khả năng tiêu tốn ít ma lực để hóa giải ma pháp. Ma pháp sư hệ lôi kia thấy hắn dễ dàng hóa giải đòn tấn công của mình cũng không nản lòng, chỉ tiếp tục niệm chú. Bên phía còn lại một lượng lớn hỏa nguyên tố đã được tụ tập, một vòng tròn ma pháp đỏ rực hiện ra trong màn khói của vụ nổ, mơ hồ còn có tiếng chim ngân vang. Từ trong vòng tròn một con chim lửa bay ra rất nhanh, là một phiên bản thu gọn của ma pháp Phương hoàng lửa dùng cho những pháp sư trung cấp. Ma pháp sư hệ lôi cũng hoàn thành câu chú mới, một tấm lưới điện màu vàng hiện ra và nhanh chóng tiến lại bao trùm chỗ của Key, quả là tình cảnh hai mặt thụ địch. Key cũng không có gì hoảng loạn, sau lần thăm dò vừa rồi hắn cũng hiểu được trình độ của hai người này, chỉ là hai ma pháp sư cấp ba bình thường không có bao nhiêu thứ đặc biệt, cũng đâu phải ai cũng có thể được đại ma pháp sư chỉ điểm rồi còn nghiên cứu thành công cách sử dụng điện lưu như Key. Hắn niệm ra một lần bách lôi trùng sát mạnh nhất có thể, thanh thế lớn hơn lần thăm dò đầu tiên rất nhiều. Hơn năm trăm tia sét bắn ra khỏi vòng tròn ma pháp hợp thành một chùm sét lớn gáo thét xông thẳng tới con chim lửa kia, nhất thời ma lực đỏ vàng va chạm mãnh liệt, cả hai đều bị tiêu hao nhưng có thể nhận thấy con chim lửa rất nhanh sẽ không chịu nổi, dù sao cũng là sự chênh lệch ma lực giữa hai cấp độ. Còn tấm lưới điện kia tới rất gần Key, những tưởng sắp chụp vào được thì bỗng nhiên dừng lại một chút, giống như bị thứ gì va chạm vào vậy, khắp nơi bỗng như co giật một cái rồi từ từ tan rã ra thành các dòng điện nhỏ bắn xuống đất trong ánh mắt mở to khó hiểu của ma pháp sư hệ lôi kia. Chỉ có Key hơi mỉm cười một chút, quả nhiên thành công mĩ mãn. -Cái, cái này, là ma pháp nào vậy, có vẻ rất tinh vi. Một người đàn ông lại nói. -Hừ, thật phí công ta đào tạo ngươi mấy năm nay, đó là Điện lưu. Lão giả lại nói, có vẻ trong ba người hắn có địa vị cao nhất. -Điện lưu, bây giờ còn có người học thứ ma pháp ấy nữa sao? Người còn lại có vẻ rất ngạc nhiên. Vừa rồi chính là một trong những con bài của Key, điện lưu, thứ đã tốn không biết bao nhiêu nơ ron thần kinh cùng một mớ thời gian dài để nghiên cứu cách sử dụng hiệu quả. Khi nãy có gần một ngàn những dòng điện cực nhỏ được Key tập trung trung trong nháy mắt va chạm với tấm lưới ở rất nhiều vị trí khác nhau. Điều này đã tạo một hiệu ứng cộng hưởng, từng tia điện nhỏ va chạm với tấm lưới điện như một hòn đá thả xuống nước, tuy dao động sóng lan ra rất nhỏ nhưng nếu có một số lượng lớn đá như vậy thả xuống ở nhiều vị trí gần nhau thì cả mặt hồ cũng phải dậy sóng, về một mặt nào đó còn lợi hại hơn một hòn đá lớn nhiều, nguyên lí này cũng giống vậy, từng tia điện nhỏ tuy không mấy đáng kể nhưng hàng ngàn tia va chạm ở nhiều chỗ khác nhau thì hiệu quả cực kì lợi hại. Trong khi ma pháp sư kia đang còn khó hiểu thì con chim lửa đã không chịu nổi mà bốc cháy thành một đốm lửa rồi bị chùm sét nuốt chửng, thế tới của nó vẫn còn đủ lớn để tiếp tục xông thẳng lại chỗ hỏa ma pháp sư nọ. Người kia bắt đầu lộ ra vẻ hơi lúng túng, một phần là do Key đối phó hai người bọn họ quá ung dung, hai là hắn cũng bất ngờ vì khả năng hóa giải đòn tấn công quỷ dị kia, chỉ hối hả gọi ra một hỏa cầu để chặn lại luồng sét. Nhưng Key cũng không phải đơn giản như vậy, khi đã thăm dò xong thì hắn muốn kết thúc trận đấu một cách nhanh nhất. Ánh mắt hắn lóe lên một cái, chùm sét đang bay tới chỗ hỏa cầu bỗng dưng tan ra rồi biến mất, biến mất như nó chưa từng tồn tại vậy. Hỏa cầu không có mục tiêu cứ thế bay thẳng tới kết giới và nổ tung. Ngược lại hỏa ma pháp sư kia bỗng nhiên cả người co giật liên hồi như bị chích điện, vài nơi còn bốc khói, chỉ một lúc sau đã bất tỉnh. Đây là một ứng dụng khác của điện lưu, và cũng là ứng dụng chính của nó trong hệ thống ma pháp mới của Key. Trong nghiên cứu của hắn, những dòng điện lưu có thể hợp lại thành một cột sét lớn thì ngược lại, một chùm sét lớn cũng có thể tách ra thành những dòng điện lưu cực nhỏ. Điều này chứng thật một điều là điện lưu chính là đơn vị cấu tạo cơ bản của hầu hết các ma pháp hệ lôi, rất nhiều ma pháp đều được cấu tạo từ điện lưu chỉ là cách thể hiện khác nhau ma thôi. Vì vậy lúc nãy hắn đã tách phần còn lại của bách lôi trung sát thành hàng ngàn dòng điện cực nhỏ, chỉ có một phần bị hỏa cầu nuốt chửng còn lại thì đều bao phủ khoảng không gian xung quanh hỏa ma pháp sư nọ, với thể chất của hắn tất nhiên không chịu nổi. Việc "tách ngược" này tốn của Key hơn hai tháng nghiên cứu và thử nghiệm không ngừng, tất nhiên hiệu quả cũng rất đáng để bỏ ra nhiều công sức như vậy. -Còn, còn có thể sử dụng như vậy? Hai người đàn ông đều rất ngạc nhiên, hay nói đúng hơn là khiếp sợ. -Quả nhiên, cũng quả nhiên là tự sáng tạo hệ thống ma pháp riêng. Lão giả lẩm bẩm, trong mắt lóe lên một vẻ gì đó. Sự việc tiếp theo có lẽ sẽ rất đơn giản, chỉ là một đối một với ma pháp sư yếu hơn bản thân một cấp, nhưng chỉ thấy người kia không có vẻ gì là muốn lùi bước, hắn cắn răng quyết tâm dốc hết vốn ra. Dưới chân Key xuất hiện một vòng tròn ma pháp khá rộng và ngày càng hoàn thiện. Một đại hình ma pháp. [/spoil]
Rốt cuộc cũng thấy K ra tay Đúng là khá mạnh nhưng cái thằng mainchar lẫn nghiên cứu(bò tiền cày đồ) mà không mạnh nữa thì mần răng ra sao btw,có cái điện lưu đó thì mọi phép điện đều quá cha người ta rồi