[Sáng tác] Hai Thế Giới

Thảo luận trong 'Văn Học' bắt đầu bởi lehuutri123, 19/2/11.

  1. lehuutri123

    lehuutri123 Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    5/3/07
    Bài viết:
    1,350
    ^ hà hà, nếu cậu mà nghe nói tới loại ký sinh này rồi thì k phải uổng công mình chế ra ah. Well, thế giới này có 1 thứ rất nồng đậm gọi là nguyên tố lực lượng. Vì thế có cái gì kì lạ thì cũng là bt.
     
  2. byakugan

    byakugan Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    5/4/09
    Bài viết:
    266
    Nơi ở:
    Nhà tui ^^!
    Cái con kí sinh khi bị tác động của điện co lại 1 chút rồi lại duỗi ra mình thấy bình thường mà, sinh vật nào mà chả như thế, bây giờ bạn lấy 1 con ếch về, giết nó xong rồi giật điện nó xem, nó cũng giật giật chút ít vậy thôi ???
    Là do Key thông thạo với các thể loại cạm bẫy hay bẫy quá đơn giản mà phát hiện dễ thế ? Theo mình nên là ý thứ 1, tại vì nếu là ý thứ 2 thì còn gọi gì là bẫy khi bị phát hiện dễ thế nữa :-?
    Anna thì như thế này, mà Key thì
    Gay à? mà dục vọng muốn nghỉ ngơi :((, tác giả cho Key giống người bình thường chút đi, :(( ít ra phải có tí xấu xa như người bt chứ, cứ kiểu này mình chắc phải kiếm thần tượng khác quá.
     
  3. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    À không, mình không nói đến vụ co giật khi thẩm điện, mà là dòng 'mặc dù đã chết nhưng vẫn hút dinh dưỡng theo bản năng', thường những cử động sau khi chết của sinh vật rất đơn giản, thường là do các tín hiệu thần kinh sau khi đến não (đã chết một phần), sau khi xử lý xong tín hiệu cũng không mất đi ngay mà cứ tồn tại đó, lặp đi lặp lại cho đến khi dây thần kinh hoặc phần não xử lý của nó cũng chết theo luôn.

    Còn về Key thì khỏi nói rồi, thực ra Key của chúng ta là đỡ rồi đấy, chứ có nhiều anh khác trong mấy truyện khác, tác giả lúc nào cũng làm cho gái đẹp bu quanh, mà anh nv chính cứ xạo sự, một lòng truy cầu lực lượng, băng lãnh không thèm để ý, cực kỳ buồn nôn.
     
  4. lehuutri123

    lehuutri123 Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    5/3/07
    Bài viết:
    1,350
    Về vụ kí sinh quái uh1t dinh dưỡng thì đó là sinh vật do mình tạo ra, các cậu mà nghe nói tới nó trước rồi thì hỏng cả bánh kẹo ah. Giống như zombie ấy, rõ ràng đã chết rồi nhưng vẫn còn bản năng ăn thôi. Trong ng` zombie có virus thì trong ng` con này có nguyên tố ma pháp. nói đi nói lại thì vẫn là 1 câu "mình nói nó có thể thì tức là nó có thể".

    về vụ Key. Thứ 1 là thật ra Key cũng có ngượng ngùng nhưng tình thế nguy cấp nên mấy cái vớ vẩn đó phải quăng qua 1 bên. Còn cậu dẫn chứng cái dục vọng nghỉ ngơi đó là khi Key điều khiển 11 sợi tóc điện, khi mệt mỏi thì dục vọng mạnh mẽ nhất tất nhiên phải là nghỉ ngơi. h thật sự nếu là bản thân mình cả thân thể lẫn tinh thần đều mệt thế này có ai đến dụ hoặc cũng đành lực bất tòng tâm thôi.
     
  5. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Med nghĩ cái dục vọng kagi mún nói là cái ham muốn nghỉ ngơi chứ chẳng phải cái ham muốn trần tục chi chi :> Bị dí chạy tóe khói như thế thì sức còn nữa đâu mà ấy ấy cơ :">

    Cơ mà Anna lộ nữa phần trên mà không thấy cái (.)(.) này à :-? Nếu ko mún miêu tả thì che lấp nó đi mới hợp lý chứ :-?

    Và khúc này
    Key phải gọi tên Anna chứ sao gọi là cô :-/
     
  6. LionRoar

    LionRoar Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    17/2/12
    Bài viết:
    130
    Nơi ở:
    Sodom
    Có cần phải chỉn chu quá không @@, lỡ con gái người ta dùng tay che rồi thì sa0 =))
     
  7. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Ghi mập mờ thế này hiểu làm sao :-"

    Nữa thân trên có thể tính từ bụng, dưới ngực và trên ngực mà :">
     
  8. lehuutri123

    lehuutri123 Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    5/3/07
    Bài viết:
    1,350
    Chương 92

    [spoil]

    Chương 92: Phân tán (2) (Author: Kagi)

    Mian nửa ngồi nửa quỳ trên một cành cây to, lẳng lặng quan sát tình hình phía dưới.

    Trong màn đêm đầy sương chỉ le lói ánh trăng, thân ảnh của bọn xác sống trông càng khủng bố hơn, dáng đi lờ đờ, cơ thể rời rạc sứt mẻ, cơ quan nội tạng lòng thòng nhỏ máu có thể khiến bất cứ kẻ nào yếu bóng vía cũng phải sơ vỡ mật. Tất nhiên Mian không nằm trong số đó, khi nãy cô chỉ định ra ngoài quan sát thì nghe vài tiếng động lạ nên đến xem xét, thật không ngờ bọn kí sinh quái lại đuổi được đến chỗ này.

    Kì thực nhóm của Key cũng xui tận mạng, những chỗ nghỉ ngơi được đánh dấu trên bản đồ này toàn là do các mạo hiểm giả đi trước ghi lại, nếu có người nghỉ ngơi mà gặp nguy hiểm thì sẽ xoá nó đi, không còn là nơi an toàn nữa. Đáng tiếc những mạo hiểm giả trước nhóm Key có vẻ đã chết hết, vì vậy chỗ của bọn kí sinh quái vẫn là "chỗ an toàn có thể nghỉ ngơi", hậu quả là khiến tình trạng cả bọn trở nên tồi tệ thế này.

    Trong lúc bọn xác sống còn đang mò mẫm trong màn đêm, hàng loạt suy nghĩ xẹt qua trong não Mian. Tuy hiện tại bọn kí sinh quái này vẫn còn đang mù đường nhưng cứ thế này có lẽ chỗ nghỉ ngơi của họ cũng không còn được an toàn nữa. Mà với tình trạng của Anna thì dù có chiến đấu hay chạy trốn đều rất khó khăn, không khéo còn lọt vào ổ của ma thú cao cấp, lúc đó thì quả là đại hoạ. Với khả năng của Mian, lẳng lặng trốn ra ngoài thì khả năng sống sót cũng khá cao, nhưng như thế thì Anna và Key hẳn sẽ chết không nghi ngờ, Key đối với bọn kí sinh quái này vốn đã bất lợi, lại phải chiếu cố cho Anna bị thương thì càng không ổn. Nếu muốn giúp Anna, vậy Mian hẳn là phải dụ bọn kí sinh quái này đi, nhưng như thế thì cô lại gánh phần nguy hiểm vào người. Đó chưa bao giờ là tính cách của cô.

    Lựa chọn sáng suốt nhất lúc này là lặng lẽ chạy trốn, nhưng mỗi lần nghĩ đến việc Anna sẽ gặp nguy hiểm tới tính mạng, Mian lại không nhịn được nhíu mày. Cô vẫn nhớ rất rõ cô gái tóc vàng kia đã làm cô mở lòng được một chút, khiến cô được một lần sống đúng với tuổi của mình. Sự hiền lành và thân thiện của Anna không ngừng hiện hữu trong đầu Mian, xen vào đó là sự nguy hiểm khi phải dùng thân dụ địch. Nhưng bọn kí sinh quái không cho Mian thời gian suy nghĩ nhiều, bọn chúng dần dần tiến tới gần khu vực Anna và Key đang nghỉ ngơi. Cô chậc lưỡi một cái, nghĩ thầm:

    -Đằng nào cũng có một thân một mình, muốn làm gì cũng dễ dàng hơn.

    Sau đó cô rút từ đôi bốt đen ra một con dao găm, nhún người nhảy xuống đất, ánh dao loé lên trong đêm cực kỳ mĩ lệ. Mian vọt xuống cái xác sống gần nhất, găm dao vào đỉnh đầu nó kéo mạnh xuống, cả phần lưng của cái xác bị rạch làm hai, đủ thứ bầy nhầy bắn ra ngoài, vừa có máu thịt lại kèm theo một đống chất lỏng màu trắng đục của con kí sinh quái.

    Tiếng động này quả nhiên đã kinh động đến gần hai chục cái xác sống xung quanh, chúng nó bắt đầu bu lại quanh Mian. Cô rút súng bắn tên từ sau lưng ra, kéo chốt bắn liền mấy mũi tên. Từng tiếng xé gió vang lên, kèm theo đó là tiếng ngã rạp của bọn xác sống. Mở được một đường máu, Mian liền vừa chạy vừa bắn, thu hút sự chú ý của đám quái vật, cô dẫn dụ bọn chúng ngày càng xa, ngày càng tiếng vào rừng sâu.

    Không giống như suy nghĩ của Mian, Key không hề ngủ mà đang mở mắt trầm ngâm. Lúc cô bước ra ngoài hắn cũng biết nhưng không lên tiếng, chỉ giả bộ ngủ. Trong suy nghĩ của Key, Mian vẫn được coi là người lạ, và ở cùng với một người lạ trong hoàn cảnh thế này thì bao giờ hắn cũng duy trì một sự cảnh giác nhất định. Tuy nói Mian đã cứu Anna nhưng điều đó cũng không khiến Key xích lại gần cô được bao nhiêu, hắn kì thực lúc nào cũng tập trung cao độ, chỉ cần Mian có cử động gì không đúng thì sẽ lập tức phóng thích điện lưu.

    Khi Mian ra ngoài hang động, không khó để Key phán đoán ra cô muốn làm gì, cơ bản ngoài đi trinh sát hoặc bỏ đi ra thì không còn thứ gì khác nữa. Và theo tình hình thế này thì hẳn là lựa chọn thứ hai, vì đã hơn một tiếng rồi Mian vẫn chưa quay lại. Key khẽ thở ra một hơi, hắn cũng không có nhiều oán trách với Mian lắm, dù sao mạng sống của bản thân vẫn quan trọng nhất, cô có thể cứu được Anna đã là có thiện tâm lắm rồi, hắn cũng không mong cô ta sẽ làm gì hơn nữa.

    Key bỏ thêm vài cành cây vào trong đống lửa, rồi tiến lại xem xét tình trạng của Anna. Không xem thì đỡ, vừa xem Key liền nhíu mày, trán cô khá nóng, người lại hơi run rẩy, có lẽ là bị sốt. Đây là tình trạng rất thường gặp khi năng lượng trong thể nội chiến đấu với một thứ gì đó xâm nhập vào, ở đây hẳn là ma lực của Anna đang tiến hành loại bỏ tàn tích của con kí sinh quái còn sót lại trong cơ thể cô, gây nên hiện tượng sốt. Cái áo khoác Mian đắp cho Anna có một ma pháp trận giữ nhiệt, nhưng xem ra nó cũng không có tác dụng lắm. Trong tình hình thế này Key cũng chẳng biêt làm thế nào, chỉ đành ngồi xuống cạnh Anna, hy vọng sẽ khiến cô ấm hơn một chút.

    Nào biết khi Key vừa ngồi xuống, chỉ chạm nhẹ liền khiến Anna có phản ứng. Cô khẽ run người, sau đó rất tự nhiên vòng tay qua ôm lấy cánh tay của hắn, đầu lại ngả vào vai hắn, từng hơi thở phả vào cổ khiến Key sững người. Lúc này dù là tảng băng cũng phải tan chảy, hà huống chi là Key, trong đầu hắn nổi lên đủ thứ suy nghĩ hỗn tạp rối loạn, hình ảnh cơ thể Anna lúc phẫu thuật lại hiện lên. Anna tất nhiên không biết Key đang bối rối, trái lại cô có vẻ thoải mái hơn trước nhiều, cánh tay cũng siết chặt lại, đầu dựa sát hơn. Khuỷu tay cảm nhận hai khối mềm mềm kẹp chặt, cổ lại không ngừng nhận được từng làn hơi nóng khiến đầu Key như muốn bốc khói. Nếu Will và Fei có ở đây chắc sẽ châm chọc Key một phen, vì hắn lạnh lùng như thế không ngờ lại đang đỏ mặt, cơ thể thì giật giật, trông vô cùng mất tự nhiên.

    Nhưng tình trạng này cũng không duy trì lâu, Key hơi khó thích ứng một chút rồi cũng ngồi yên, nếu Anna cảm thấy thoải mái thì hắn cũng không có lí do gì để khó chịu, chỉ là nét ngượng ngùng trong mắt dần bị thay bằng sự lo âu.

    Hắn không biết tiếp theo nên làm thế nào.

    ---

    Fei tựa mình vào một tảng đá to, không ngừng thở dốc, trong đầu không nhịn được hồi tưởng lại tình cảnh nguy hiểm lúc nãy.

    Chạy trốn từ lúc chập choạng tối đến hơn nửa đêm đã lấy đi toàn bộ thể lực của hắn. Bọn xác sống kia tuy nói là di chuyển chậm chạp nhưng vẫn mơ hồ đuổi theo phía sau khiến hắn không có cách nào cắt đuôi được. Lượng nguyên lực vốn cũng không còn nhiều lại càng tiêu hao hơn theo mỗi thuật pháp được Fei phóng thích ra nhằm cản địa bọn quái vật. Cảm nhận từng chút sức lực của mình bị mất đi, Fei có cảm tưởng hắn đã nguy đến nơi.

    May mắn là trời vẫn còn thương hắn, chạy loạn một hồi Fei lại đâm vào một ổ rắn. Đủ loại rắn xanh, đỏ, vàng, ... đang ngủ yên giấc liền chồm mình dậy nhìn Fei chằm chằm khiến da đầu hắn tê dại, đúng lúc này bọn xác sống lại đuổi tới. Nhưng tầm quan sát của đám này có vẻ cũng không tốt lành gì, đi bậy bạ thế nào lại giẫm lên mấy con rắn khiến chúng nổi giận, hàng chục cái đầu hình tam giác liền đổi mục tiêu sang kẻ địch mới tới, Fei nhân cơ hội đó mà dùng chút sức lực cuối cùng chạy ra xa. Từng tiếng xì xì của bọn rắn và tiếng va chạm xác thịt của đám xác sống khiến Fei không dám ngoảnh mặt lại nhìn lần nào.

    Đến được một chỗ có thể tạm nghỉ nhưng mối nguy hiểm của Fei không vì thế mà biến mất. Chưa nói tới chuyện lạc đường, hắn hiện tại không có bất thứ thiết bị đi rừng nào trong tay, có nghĩa là trong màn đêm tĩnh lặng này, mọi ngóc ngách đều mang theo nguy hiểm có thể lấy cái mạng nhỏ của hắn bất cứ lúc nào. Fei vừa nghỉ được một chút, cảm thấy như thế này không mất mạng trong đám xác sống cũng sẽ bị độc vật cắn chết. Hắn bèn rút trong ngực áo ra một xấp bùa, trên mỗi lá bùa đều có những hoa văn khó hiểu. Hắn phẩy xấp bùa lên không, tay bắt liền mấy cái ấn.

    Những tấm bùa bắt đầu lơ lửng vây tròn lấy khu vực hai mét xung quanh Fei, từng tấm đều sáng một màu vàng nhẹ. Trên đầu Fei cũng hiện ra một chữ vạn của phật giáo, khi chữ vạn xuất hiện, một bầu khí tức sâm nghiêm liền toả ra. Lấy chữ vạn đó và mấy lá bùa làm ranh giới, quanh Fei hình thành một lớp kết giới hình cầu màu vàng bảo vệ hắn ở bên trong. Kết giới này cũng không phải là thứ gì lợi hại, tuy nhiên nó có tính bài xích với những thứ âm độc quỷ quái, dùng để chống lại bọn rắn rết nhện trùng cũng còn đủ. Hơn nữa mỗi lá bùa này đều được vẽ trên giấy và mực chuyên dụng, khi vẽ ra đều mang theo một chút nguyên lực của Fei. Nếu không bị công kích thì sẽ không biến mất, đâm ra cũng không cần hắn cung cấp nguyên lực liên tục.

    Tận dụng tối đa thời gian nghỉ ngơi, Fei ngồi xếp bằng mặc niệm vài câu khẩu quyết, nguyên lực trong cơ thể được hồi phục từng chút một.

    Nhưng giống như Key, Fei cũng đang lo lắng suy nghĩ xem tiếp theo nên làm gì.


    [/spoil]
     
  9. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Xem ra lại vẫn là lạc bên trong rừng như hồi ở rừng rậm đóng băng, nhưng lần này xem ra tồn hao khá nhiều thứ, từ nhân lực đến vật phẩm đem theo chứ không có như trước, ít nhất nếu chỉ tính chuyện chia rẽ thôi thì cũng đã tệ hơn trước rồi.

    Mình không để ý đến chương trước, giờ đọc kỹ lại thì thấy hoá ra Will và Fei đã tách ra. Bên nhóm KEy thì Mian lại tách ra, lần này coi như không có hy vọng hợp chiến đánh ma thú cao cấp.

    Well, không nên để cho lòng dạ của Key đầy nghi ngờ như thế, hãy để hắn mở lòng ra một chút, dù sao người kia đã cứu bạn hắn một sinh mệnh.
     
  10. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    K đúng là hiểu lòng dạ người khác nhg sao ko nghĩ tời Mian có thể vứt cái áo quí giá không :D

    Ầy, K được một phen sung sướng nhỉ :"> Trong trường hợp đó thì K mà ko làm gì thì là ... :">

    ps: fei và woll phen này ốm đói rồi ;))
     
  11. lehuutri123

    lehuutri123 Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    5/3/07
    Bài viết:
    1,350
    Chương 93

    [spoil]

    Chương 93: Phân tán (3) (Author: Kagi)

    Một cơn gió nhẹ nhàng lướt qua từng kẽ lá, lùa vào hang động khiến chút tro tàn từ đám củi bay lên, rồi lại len vào áo khoác mơn trớn làn da trần trắng mịn của Anna khiến cô hơi rùng mình khỏi cơn ác mộng, mí mắt khẽ giật giật. Trong lúc còn chưa tỉnh hẳn, cô vô thức siết chặt vòng tay của mình hơn trước cái lạnh lan tràn khắp cơ thể, cũng không để ý bản thân chỉ mặc mỗi một cái quần ngắn cùng cái áo khoác đen bên ngoài.

    Trong lúc còn đang lơ lửng giữa mơ và tỉnh, cảm giác nhức nhối trên lưng cùng một số kí ức vụn vặt khiến Anna dần trở về với hiện thực. Cảm giác khó chịu khi bị trói, cảm giác đau nhói của khi bị vật nhọn cắm vào da thịt, cảm giác năng lượng trong cơ thể dần mất mát, tất cả những thứ đó có vẻ như đều là thật. Hơn nữa, cảm giác của một thứ gì đó thẳng thẳng ngay giữa ngực hình như còn thật hơn nữa.

    Mang theo hàng tá suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, mí mắt Anna dần mở ra.

    Thứ cô nhìn thấy đầu tiên là một mái tóc đen, một gương mặt có chút quen thuộc đang nhắm mắt, một người con trai. Một bên mặt của cô đang tựa vào cằm người đó, từng hơi thở nóng từ cô phả vào cổ người nọ trong cảnh tờ mờ sáng thế này có vẻ như rất nổi bật. Cô cũng nhận ra thứ đang yên vị giữa ngực mà mình ra sức ôm chặt chính là cánh tay của hắn.

    Theo từng phần thần trí trở về, máu tuần hoàn lên não hình như cố tình dừng lại ở mặt cô nhiều một chút, khiến gương mặt trắng trẻo chả mấy chốc đã ửng hồng, hơi thở trong mũi cũng nặng nề hơn. Tất nhiên cô hoàn toàn hiểu được mình đang ở trong một tình thế xấu hổ thế nào, dưới lớp áo khoác đen kia, từng tiếng tim đập thình thịch vang lên cực kì rõ ràng.

    Tuy nhiên, dù càng lúc máu lưu thông càng nhanh khiến cho cả gương mặt lẫn cần cổ trắng ngần của Anna đỏ lên, cũng khiến cho nhịp tim tăng lên rõ rệt nhưng Anna vẫn không có hành động gì ngoài giữ yên vị trí của mình.

    "Nếu mình động đậy có lẽ cậu ta sẽ thức giấc, như thế không ổn." Cô tự nhủ thầm. Có thể cô thực sự nghĩ như thế, hoặc có thể là một cảm giác lạ lùng đang sục sôi trong từng tiếng tim đập kia khiến cô không nỡ rời bỏ tư thế này.

    Nhưng dù thế nào đi nữa thì lí do của Anna thật ra cũng không cần thiết, vì Key chưa bao giờ có thể ngủ được. Từ tối hôm qua tới giờ là gần rạng sáng, hắn chỉ cố gắng nhắm mắt thả lỏng để hồi phục ma lực chứ không hề ngủ. Không biết Anna nằm mơ thấy cái gì mà càng lúc càng ôm chặt lấy tay hắn, cơ thể lại không ngừng run rẩy khiến hai khối mềm mềm cứ ma sát vào khuỷu tay. Trong tình trạng này mà vẫn có thể ngủ thì có lẽ Key cần phải xem xét lại về giới tính của mình.

    Tất nhiên do hắn không ngừng khôi phục ma lực, cảm giác được thả lỏng nên cũng có thể cảm nhận được vài thứ xảy ra xung quanh, ví như việc có người đang chú ý vào mình. Hắn không biết mình nên làm thế nào, nếu nói Key không thích cảm giác này chính là nói láo, nhưng cứ thế này thì có vẻ cũng không ổn lắm.

    Tình trạng cứ thế tiếp diễn trong sự ngượng ngùng của cả hai.

    ---

    Tạm không nói đến sự khó xử của Key và Anna, Fei cũng đang trong tình trạng khó khăn không kém. Điều này hắn đã nhận ra ngay từ tối hôm qua.

    Trong suy nghĩ của hắn, ba người Key đi chung với nhau hẳn là không có vấn đề trừ việc Anna bị thương. Will là cao thủ cận chiến với tốc độ và khả năng phản xạ cực cao, lại thêm ma lang Fawk cùng với địa long chở đủ thứ đồ chuyên dụng đi rừng coi như cũng ổn thỏa, hơn nữa cái hồ nước mà lúc trước hai người chạy tới cũng khá gần với rìa đầm lầy, muốn thoát ra cũng không khó.

    Fei thì không lợi hại đến thế, hắn không phải chuyên gia cận chiến như Will, cũng không có khả năng dã ngoại tốt như Mian, lại không có những thứ có thể tấn công tức thời như Key, ngay cả khả năng phòng thủ của Anna hắn cũng không có nốt. Thuật pháp của Fei tuy có mấy cái mạnh mẽ, lại đa dạng về chủng loại và hình thức, nhưng đều tốn thời gian, nhưng thứ có thể thi triển nhanh thì lại không ghê gớm lắm, mang tính chất cầm chừng là chính. Với những thứ đó gộp lại, tình trạng của hắn không thể nào tốt lành được.

    Điều đó rất nhanh liền được chứng minh chỉ trong một đêm. Fei cười méo mó nhìn xung quanh, qua ánh sáng nhỏ nhoi lúc tờ mờ sáng hắn cũng thấy được rất nhiều xác côn trùng ở ngoài kết giới. Dù đa số đều là loại nhỏ bé như bò cạp rắn rết nhưng số lượng cũng không phải là ít. Tuy biết kết giới màu vàng trong đêm sẽ khá nổi bật, nhưng nếu không có nó lúc này Fei hẳn đã nguy kịch lắm rồi. Bây giờ trời đã sáng, một vài mối nguy hiểm sẽ ẩn đi, nhưng lại có càng nhiều thứ sẵn sàng bổ nhào vào Fei bất cứ lúc nào hắn lơ là cảnh giác.

    -Từ khi vào học viện Minith, cuộc sống cũ ngày càng xa vời a. Fei khẽ than một câu rồi đứng dậy xoa đầu gối có hơi tê dại.

    Cuộc sống trước đây của Fei ở Thiên Phong môn có thể nói là cực kỳ bình yên. Hằng ngày ngoài tu luyện thuật pháp thì vui đùa khiến tiểu sư muội khả ái vui vẻ, thỉnh thoảng lại hội họp với vài người bạn cùng môn phái tán dóc ngắm cảnh, có thể nói là không phiền không lo. Còn kể từ khi hắn thất tình, sang đại lục này du học thì mọi thứ dần dần bị đảo lộn, cũng không biết do Fei muốn bản thân thay đổi, hay do hoàn cảnh xung quanh khiến hắn đổi thay.

    Vào nhà 116, quen được Key và Will, một người náo nhiệt ồn ào một người lại trầm tĩnh ít nói. Fei và Will ba ngày một trận nhỏ năm ngày một trận lớn đánh nhau liên miên, sau đó lại quen được một cô Anna e thẹn, một Vanes bí ẩn, rồi còn Graham lười biếng cùng với Ashley dịu dàng. Không những cuộc sống tu luyện bị khuấy động, nhóm của hắn lại còn đi mạo hiểm tùm lum, ở rừng rậm băng tuyết bị đủ thứ bất ngờ rớt xuống đầu, bây giờ xem ra còn dữ dội hơn, một thân một mình chốn nguy hiểm.

    Còn đang suy nghĩ vẩn vơ, Fei đã nghe vài tiếng gầm gừ bên tai, ngay lập tức hắn ngả rạp người xuống, vừa kịp né được cái vồ của một thứ gì đó. Đến khi định thần thì hắn đã thấy hai con chó lửa đang hằm hè trước mặt. Mang theo vẻ mặt bất đắc dĩ, hắn nhanh chóng bắt ấn, kèm theo một câu rủa:

    -Bọn chó này, mặt trời còn chưa ló dạng hoàn toàn đã đi kiếm ăn rồi.

    ---

    Ban đêm là lúc rất nhiều sinh vật chìm vào giấc ngủ, nhưng cũng có vài ngoại lệ, đó chính là đám kí sinh quái. Chúng có vẻ không cần ngủ, hay nói đúng hơn là có thứ không cho bọn chúng thời gian nghỉ ngơi.

    Mặt trời bắt đầu lấy lại vị trí của nó trên bầu trời, ánh sáng cũng len lỏi vào những ngóc ngách trong đầm lầy, mơ hồ rọi lên bóng người đằng sau một thân cây lớn. Mian nhẹ nhàng điều tiết lại hơi thở và nhịp tim của mình, núp sau một cái cây, lắng nghe tiếng bước chân của bọn kí sinh quái. Cái áo trắng bó sát giờ đã có nhiều vết đỏ thẫm, mái tóc hạt dẻ cũng bện chặt lại do mồ hôi, nhưng ánh mắt Mian vẫn luôn bình tĩnh, từ tối qua đến giờ vẫn thế.

    Cô đã giằng co cùng bọn kí sinh quái mấy tiếng liền, đám ma cây di chuyển chậm chạp sớm đã bị bỏ xa, bọn xác sống còn lại cũng dần dần bị loại bỏ. Một thân một mình, lại có rừng cây yểm hộ, Mian như một lưỡi dao sắt bén lóc từng miếng thịt của kẻ thù. Có lẽ lúc đi đơn lẻ thế này mới là lúc cô trở nên nguy hiểm hơn bao giờ hết.

    Tiếng soạt soạt của cỏ cây bị giẫm vang lên liên tục, dần dần di chuyển qua khỏi thân cây Mian đang núp. Cô khẽ hít vào một hơi, nắm tay siết chặt lấy cán dao, sau đó xoay người phóng ra ngoài.

    Đập vào mắt Mian là một khối thịt trắng với những đường gân xanh đỏ đang bám trên lưng một cái xác vật vờ, ngoài ra xung quanh còn thêm nhiều cái xác khác. Không chần chờ, cô cắm ngập dao vào khối thịt kia đến tận cán, trong lòng bàn tay còn lại từ khi nào đã có một mũi tên nhọn, nó nhanh chóng được ghim vào một khối thịt khác.

    Sau đó Mian vận lực chém ngang lưỡi dao rạch một đường dài trên thân con kí sinh quái, rồi dồn lực vào bắp đùi lộn một vòng ngược ra sau, trước khi ba cái xác sống kịp vồ trúng. Khi tiếp đất cô nhanh chóng cầm chặt cây súng bắn tên đã được giấu sẵn trong bụi cỏ bên cạnh bắn liền hai phát, cả hai mũi tên đều cắm vào giữa ngực cái xác, xuyên thấu qua cơ thể vốn đã mục rữa trực tiếp giết chết con kí sinh quái sau lưng.

    Cô lại bật lùi về một chút bắn ra mấy mũi tên, một cái xác sống nữa lại ngã xuống. Lúc này lại có thêm ba cái xác nữa di chuyển tới gần định vồ lấy Anna, không hề để ý một sợi dây leo nhỏ được căng dưới chân. Khi cả ba tên đều vấp ngã, Mian dồn đấu khí vào bàn tay đấm thẳng vào thân cây bên cạnh khiến mọi cành cây đều rung chuyển, những thứ được đặt trên đó cũng lũ lượt đổ xuống.

    Đó là những nhánh cây nhỏ được vót nhọn đầu, ba con kí sinh quái không có ngoại lệ đều bị cắm thành nhím. Số lượng của chúng chỉ còn lại bốn con.

    "Chậc, chỉ còn một nhúm thế này uổng công mình chuẩn bị nhiều thứ." Cô gái nhủ thầm, sau đó quyết định không mất thời gian dây dưa nữa mà cầm chặt dao găm, ánh sáng xanh dương của đấu khí bùng lên sáng rực.

    Một lúc sau, Mian đã tới một cái hồ nhỏ có thể dùng để nghỉ tạm. Có lẽ do vừa thành công tiêu diệt hơn hai chục con quái, lại thêm tinh thần mệt mỏi nên cô cũng không kiểm tra nhiều mà định cuối xuống rửa mặt.

    Và đó cũng là lúc gần chục bóng đen nhỏ dài đánh thẳng vào người cô, chúng như những sợi dây leo không ngừng quấn chặt lấy cô từ mọi phía.

    Quá bất ngờ, Mian không kiềm được một tiếng la chói tai.


    [/spoil]
     
  12. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Phần đầu chap này miêu tả hay lắm kagi :D

    -----------------------------------------

    Pt phen này lao đao, chia 5 xẻ 7 :D Mian thì đụng ma cây. Thảm thương rồi ;))
     
  13. lehuutri123

    lehuutri123 Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    5/3/07
    Bài viết:
    1,350
    Chương 94

    [spoil]

    Chương 94: Phân tán (4) (Author: Kagi)


    Dù bất cứ thứ gì tấn công Mian, nó cũng tới quá nhanh. Khi cô nàng còn chưa kịp phản ứng, nó đã trói chặt lấy cô, những cái xúc tu thịt mềm mềm có dính chất nhờn không ngừng trườn khắp người Mian tạo cho cô một cảm giác cực kỳ xấu hổ, nhất là khi nó lần mò vào những bộ vị mẫn cảm của người con gái. Mấy cái xúc tu này không phải là của kí sinh quái, nó to hơn nhiều, và cũng không tiến hành xâm nhập vào trong người Mian để hút chất dinh dưỡng, nhưng thứ nó làm còn đáng hận hơn.

    -Ứ. Mian rên lên một tiếng sợ hãi.

    Cần cổ nhỏ nhắn, cặp đùi săn chắc, vòng eo thon thả, v.v... đều bị những cái xúc tu kia quấn quanh, chất nhờn bám khắp người Mian. Lúc này dù cô có bình tĩnh thế nào thì cũng phải trở về là một cô gái tuổi đôi mươi với những cảm xúc ngượng ngùng đang dâng trào trong huyết quản. Từng bộ phận trên cơ thể hứng chịu sự cọ sát của mấy cái xúc tu, khóe mắt Mian đã ươn ướt, cô quả thực vừa sợ vừa giận.

    Với kiến thức của mình, Mian biết bản thân đang bị thứ gì tấn công. Con quái này có rất nhiều tên, nhưng đa số mọi người đều gọi nó là con "dâm tặc", đó cũng là do cách thức săn mồi hết sức kì lạ của nó. Nó chỉ chuyên săn động vật giống cái, nhưng khi bắt được rồi cũng không gây nguy hiểm gì tới tính mạng chúng mà chỉ tiến hành quấn quanh rồi sờ mó lung tung, giống như là đang "chơi đùa" với con mồi của mình vậy. Sau khi đùa chán chê tới lúc con mồi mềm nhũn thì nó sẽ thả con mồi xuống đất mà chuồn êm, quả không thẹn với cái tên "dâm tặc".

    Con "dâm tặc" càng lúc càng vui thú với con mồi của mình, Mian thì càng lúc càng khuất nhục, môi mím chặt, đôi mắt ướt át, cơ thể run rẩy, tim đập như trống, trong đầu hỗn loạn đủ thứ suy nghĩ. Đúng lúc này một bóng người phóng ra từ bụi cây, sau khi nhìn quanh thì chú ý tới chỗ của Mian. Cô rất vui vẻ khi nhận ra đó chính là Will.

    "Cuối cùng cũng được cứu rồi." Cô nghĩ, nhưng khi nhìn thấy phản ứng của Will thì Mian chỉ hận không thể một cước đạp chết hắn. Tên này không ngờ lại ngây ra như phỗng, mồm há to mà nhìn cô, trông ánh mắt hắn thì chắc là trong đầu chẳng có suy nghĩ tốt đẹp gì.

    "Đi chết hết đi." Mian hét lớn trong đầu.

    ---

    Vì vận động quá nhiều nên độc tố trong người Will lan nhanh, rất khó giải quyết. Hắn phải mất cả đêm không ngừng bức độc mới gần khỏi hẳn. Cũng may chỗ của Will hiện tại là ở gần ngoài rìa đầm lầy, cũng không có nhiều mối uy hiếp cho lắm nên hắn có thể tập trung mà giải độc.

    Với vị trí của hắn, Will có thể dễ dàng thoát ra khỏi đầm lầy này mà trở về "vành đai an toàn", nhưng hắn không làm thế, đơn giản vì còn đến bốn người khác đang bị thất lạc trong rừng. Tuy không biết bản thân có thể làm gì, nhưng Will cũng quyết định đi sâu lại vào trong, men theo hướng lúc trước Fei đã chạy, cho tới khi hắn nghe được một tiếng thét chói tai.

    Không chần chờ, Will vỗ vỗ đầu Fawk ý bảo nó ở lại bảo về địa long, còn bản thân phóng nhanh đến hướng âm thanh vừa phát ra. Chỉ cần tìm được người, thì mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều, mà tiếng thét vừa rồi lại là của nữ giới, Will tên háo sắc tất nhiên sẽ chạy đến giúp đỡ, còn Fei sao ... từ từ vậy.

    Phán đoán sơ bộ về vị trí, Will nhận ra tiếng la kia không ở quá xa. Hắn phóng qua hoàng loạt tán lá xanh biếc, khiến mấy động vật nhỏ bé xung quanh cuống cuồng né ra, trong đầu Will không ngừng hiện ra cảnh anh hùng cứu mỹ nhân, sau đó mỹ nhân lấy thân báo đáp, càng nghĩ miệng hắn càng mở rộng, tốc độ cũng nhanh hơn. Khi tới nơi, điều khiến Will không ngờ chính là tiếng thét nọ lại phát ra từ Mian, càng khiến hắn đớ người là cảnh tượng trước mặt.

    Mian bị nâng lên giữa không trung, mấy cái xúc tu thịt màu trắng vừa trườn vừa quấn, quậy khắp cơ thể gọn gàng chắc chắn của cô, khiến cái áo trắng vốn dĩ đã bó sát nay càng dính chặt vào thân thể hơn. Một chiếc bốt đã rơi xuống đất, bàn chân trần trắng ngần cũng bị xoa nắn đủ kiểu, còn những bộ vị mẫn cảm khác càng không cần phải nói. Với một tên cuồng văn hóa địa cầu như Will thì tất nhiên biết đây là thứ gì. Hắn há hốc mồm, lắp bắp một cách kinh ngạc:

    -Con mẹ nó, trên đời thật sự có quái vật xúc tu, ten-tentacle sao?

    Nhưng sau đó hắn chợt bừng tỉnh, tự hỏi tự trả lời:

    -Kia không phải là Mian, cô gái mình để ý sao? Vậy tức là con quái kia đang sờ mó người mình để ý? Khốn kiếp!!!

    Đáng thương cho con "dâm tặc" nọ, trong khi nó còn đang mải mê chơi đùa với con mồi thì mấy tiếng gió rít đã vang lên, sau đó cơ thể của nó bị cắt thành nhiều mảnh, máu nhuộm đỏ cả khoảng hồ.

    Mian cuối cùng cũng được giải thoát khỏi ma chướng của con quái, cô nằm dưới đất thở hổn hển, cả cơ thể như nhũn ra, tới khi Will dìu cô tựa vào một tảng đá mới đỡ hơn một chút. Nhưng cảm giác xấu hổ vẫn còn trong lòng kèm theo thái độ đáng hận của Will khi vừa thấy cô khiến Mian bộc lộ bản tính thật của mình, cô vừa ngượng ngùng vừa làm bộ lạnh lùng, nói:

    -Đừng, đừng tưởng là tôi cần cậu giúp, tôi, tôi sẽ không cảm ơn đâu.

    Nói xong cô mới thấy thái độ của mình có chút không ổn. "Dù sao Will cũng vừa cứu mình, nói như thế có phần hơi bất lịch sự." Mian nghĩ. Sau đó cô quay lại định nói tiếng cảm ơn thì Will một lần nữa lại ngây ra nhìn cô, giống như những lời vừa nãy của cô có gì rất bất ngờ vậy. Hắn hỏi, giọng hơi run rẩy:

    -Đừng nói cô, cô là cái gì tsun-tsundere trong truyền thuyết đó chứ?

    Trong lúc Mian còn đang khó hiểu, Will lại lẩm bẩm:

    -Mẹ kiếp, đã tentacle lại còn tsundere, quả là cực phẩm, cực phẩm a.

    Tuy Mian không biết Will đang nói về cái gì, nhưng ánh mắt của hắn thì cô lại biết, đó là ánh mắt cho thấy Will đang nghĩ bậy, và trung tâm trong suy nghĩ của hắn không ai khác ngoài cô. Lời cảm ơn chưa kịp thốt ra đã đổi thành tiếng la giận dữ:

    -Im, im đi.

    Nếu lúc này Mian còn sức lực, việc đầu tiên cô làm hẳn là ghim vào người Will vài mũi tên. cho hắn yên nghỉ chung với con "dâm tặc".

    ---

    Key và Anna vô cùng ăn ý giữ yên lặng về tình huống ngượng ngùng khi nãy, đem chuyện nguy hiểm của bản thân ra để đánh lạc hướng nhau. Sau khi bàn bạc một lúc, cả hai quyết định chọn một hướng mà đi, dù sao cứ chôn chân một chỗ thì cũng không ổn, trên đường đi còn có thể để lại dấu hiệu cho người khác biết hoặc có thể tìm thấy dấu hiệu của ai đó khắc lại.

    Tốc độ của hai người không thể nói là nhanh, một phần do nơi đây khá nguy hiểm, một phần là do Anna vẫn chưa hoàn toàn khỏe hẳn. Tuy nói toàn bộ những thứ còn sót lại của con kí sinh quái đã bị ma lực trong người Anna tiêu diệt hết nhưng cảm giác đau nhói sau lưng, cộng thêm sức lực suy giảm cũng khiến cô khá khổ sở trong việc di chuyển, thường xuyên phải nhờ Key dìu đi. Và một lí do nữa đó chính là Anna không quen với tình trạng ăn mặc của mình, bây giờ ngoài một cái áo khoác của Mian ra thì phần trên của cô chẳng còn gì cả. Bình sinh tới giờ đây là lần đầu tiên Anna mặc "mỏng" như vậy trước mặt người khác giới, tất nhiên không dám di chuyển nhanh. Ngay cả khi được Key dìu cô cũng cẩn thận để tránh những va chạm xấu hổ, dù thế thì gương mặt Anna cũng thường xuyên trong tình trạng thừa máu, luôn ửng hồng khiến cho Key cũng không được tự nhiên.

    Lấy tay rẽ qua một tán cây, tay còn lại đỡ Anna bước qua gờ dốc, Key dừng lại quan sát xung quanh. Hai người đang dừng lại ở một khu đất trống nhỏ chỉ khoảng vài mét, lúc này Key mới cảm giác có gì đó không đúng. Khi nãy do cảm giác ngượng ngập với Anna nên hắn không để ý, nhưng bây giờ cũng đã cảm nhận được thứ gì đáng ngờ, đó là chỗ này quá sức yên ắng. Hai người đã đi từ sáng tới giờ là gần trưa, dù quãng đường đi được không quá dài nhưng không ngờ xung quanh lại im phăng phắc, giống như không có bất cứ sinh vật nào khác ngoài hai người vậy.

    "Không lẽ quanh đây có ma thú nào lợi hại khiến không có con vật nào dám sinh sống sao?" Key tự hỏi, sau đó cảnh giác nhìn tứ phía.

    Cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại ở giữa khoảng đất trống, nơi có một đóa hoa sen màu đen, so với hoàn cảnh xung quanh, đóa hoa đó quả thực khá nổi bật. Trong khi Key còn đang ngờ ngợ thì từ hóa hoa đã bay ra một con bướm thuần một màu đen, to bằng hai bàn tay người. Con bướm nọ lơ lửng bay trên đóa hoa, trên hai cánh đen xuất hiện một đường kẻ màu đỏ dọc từ trên xuống. Lấy đường kẻ đó làm gốc, giữa cánh của con bướm dần tách ra để lộ ra một khoảng đỏ hình cầu trông như đôi mắt. Key dù rất cảnh giác nhưng cũng không nhịn được nhìn vào hai khoảng đó ấy.

    Sau đó, tri giác của hắn dần dần mất đi.


    [/spoil]
     
  14. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    E hèm :"> Dạo này kagi luyện M-A gì mà viết toàn echi thế này :"> Sinh vật mới này thật quái thai dị hợm =)) Trong hoàn cảnh nguy hiểm tột cùng của Mian chỉ đc mỗi cho Will thiếu gia rửa mắt mà thôi :))
     
  15. eet789

    eet789 Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    23/5/10
    Bài viết:
    44
    biết đâu sau này còn có cả harem nữa thì sao nhi?:">
     
  16. byakugan

    byakugan Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    5/4/09
    Bài viết:
    266
    Nơi ở:
    Nhà tui ^^!
    Con " dâm tặc " này đúng là ......... tuyệt phẩm :)) mà mình thắc mắc, nó chỉ vờn con mồi rồi bỏ đi như thế này thì sao mà sống dc nhỉ? Nó ko ăn ji ah ? Với lại thức ăn của nó là ji mà máu đỏ như người thế nhỉ ?
    Chắc Anna và Key gặp con " thôi miên " rồi, truyện của kagi nhiều loại quái lạ lùng phết nhẩy :))
     
  17. lehuutri123

    lehuutri123 Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    5/3/07
    Bài viết:
    1,350
    hà hà, mấy cái đó mình cũng k định nêu. Nhưng nếu cậu đã hỏi thì mình cũng trả lời, nó ăn bất cứ thứ gì k phải là giống cái.
     
  18. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Ừm, chap này rất hài hước, những đối thủ cũng ngày càng sáng tạo và đa dạng hơn rồi.

    Chỉ tội Anna phải chịu tình trạng xấu hổ như vậy.

    Có khi...con mắt đỏ kia chỉ có tác dụng với...con đực.

    Có thể tham khảo Bestiary của mấy game RPG, thường chủng loại, hình dạng và năng lực cực kỳ choáng ngợp, thậm chí vài mini game còn có số lượng vượt trội hơn cả...
     
  19. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Cơ mà người dày dặn xp đi rừng như Mian mà ko lường trước đc con quái này hay lũ kí sinh sao ta :-?

    ps: Sau tập này Will sẽ mời Mian về nhà dụ mặc đồ maid đội thêm neko nữa thì :">
     
  20. lehuutri123

    lehuutri123 Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    5/3/07
    Bài viết:
    1,350
    ^ hì người ai mà chả có lúc bất cẩn, mình cũng có giải thích ớ chap trước đó mà. Do tâm lý hơi thả lỏng sau khi diệt được kẻ địch.

    Chương 95

    [spoil]

    Chương 95: Bướm đen (Author: Kagi)

    Key được đặt dựa vào một thân cây, bên cạnh là Anna đang nhìn một cách đầy lo lắng. Hắn bất tỉnh cũng được vài phút, trong khoảng thời gian này Anna cũng không biết phải làm gì. Chỉ cần nhìn con bướm nọ tỏa ra ánh sáng màu đen đỏ đầy yêu dị thì cũng đủ hiểu tình trạng của Key là do nó tạo ra, nhưng chính vì thế mà Anna càng k dám mạnh động với con bướm, có trời mới biết nếu gặp nguy hiểm nó có làm ra trò gì với Key hay không. Hơn nữa theo kiến thức mà Anna biết, thì Key đang gặp một loại công kích mang tính tinh thần, đây không phải là chuyên môn của cô, và con bướm này cô cũng chưa từng được đọc trong bất kỳ tài liệu này, hiểu biết về nó là một con số không to tướng. Điều duy nhất cô có thể làm hiện tại là cố giữ an toàn cho cơ thể của Key, và cầu nguyện.

    Đúng như Anna nghĩ, con bướm nọ có khả năng tấn công tinh thần, nó có thể đi sâu vào ý thức của con mồi, tìm kiếm kí ức của chúng và phá hủy, gây ra thương tổn chí mạng về thần trí, đó cũng là lí do quanh đây không có con ma thú hay động vật bình thường nào. Hình thể con bướm rất nhỏ, muốn lẩn trốn là cực kỳ dễ dàng, muốn tiêu diệt nó thì phải chấp nhận khả năng tinh thần sẽ bị hủy hoại, dù là động vật bình thường cũng cảm thấy nguy hiểm chứ đừng nói ma thú vốn dĩ đã có linh trí.

    Lúc này con bướm đang tiến vào trong đầu Key, bắt đầu tìm tòi và phá hoại.

    Nó đi ngược dòng kí ức của Key, lướt qua hàng loạt hình ảnh mà không dừng lại chút nào, theo kinh nghiệm săn mồi của nó, những thứ nằm càng sâu bên dưới mới là những thứ có khả năng gây tổn hại cao nhất, vì thế nó cứ tiến mãi tiến mãi, cho tới khi bắt gặp hình ảnh cuối cùng mà nó có thể thấy. Đó là hình ảnh một bãi biển lúc hoàng hôn, lúc đó con mồi của nó còn rất nhỏ, vừa tỉnh dậy trên bãi biển đó, trong tay cầm chặt một cái chìa khóa.

    Con bướm dừng lại, có vẻ hơi bối rối nhìn xung quanh, đây là hình ảnh sâu nhất, xa hơn nữa là một khoảng tối đen. Với vốn kiến thức ít ỏi của mình về con người, nó không biết tình trạng của Key là thế nào, vì rõ ràng đây còn chưa phải là điểm cuối trong trí não của hắn, nhưng nó lại không thể tiến hơn nữa, điều này làm con bướm đen khó hiểu. Nhưng nó cũng không chần chừ lâu, nếu đây đã là điểm cuối nó có thể tới, vậy nó sẽ bắt đầu phá hoại từ đây, đến khi nào tâm trí của con mồi hỏng mất mới thôi.

    Hai khối cầu đỏ trên cánh con bướm sáng lên, có thể công kích bất cứ lúc nào, mục tiêu là hàng loạt hình ảnh trong kí ức Key. Nhưng trước khi nó phát động tấn công, trong hình ảnh cuối cùng về bãi biển kia, cái chìa khóa trong tay Key tỏa ra một ít khí đen thăm thẳm, so với con bướm còn đen hơn, đậm hơn. Sau đó, toàn bộ những hình ảnh phức tạp kia biến mất.

    Xung quanh con bướm lúc này là hàng loạt những mảnh gương vỡ, và giống như giấc mơ năm đó của Key, tất cả những mảnh gương này không ngoại lệ đều là khung cảnh chiến trường. Thây người và những thứ không phải người chất cao như núi, máu thịt nhiều đến mức có thể nhuộm đỏ cả bầu trời, khí cụ chiến tranh, vũ khí xếp thành đống, thành trì đổ vỡ, đất đai cằn cỗi, những hình ảnh tràn ngập sự hủy diệt. Con bướm cảm thấy bất an, những thứ xuất hiện quanh nó cực kỳ khủng bố, khiến nó bắt đầu sợ hãi và hối hận. Trong lúc hoảng loạn đó, nó không kiềm được mà tấn công, hai khối cầu trên cánh chiếu ra hai chùm sáng đỏ rực, bắn tới những mảnh gương. Lúc này, dị biến lại một lần nữa phát sinh.

    Những mảnh gương hứng sự công kích của chùm sáng thì không suy suyển gì, nhưng bắt đầu run lên, mỗi mảnh gương đều bay ra một loạt khí đen, số lượng khí đen càng ngày càng nhiều, con bướm cũng càng lúc càng sợ. Lúc này nó cũng bất chấp mọi thứ, chuyển mình định trốn thoát khỏi ý thức của con mồi đáng sợ này. Nhưng trước khi nó kịp vỗ cánh bay đi, luồng khí đen kia đã ập tới bao vây nó lại. Giữa đám khí đó xuất hiện một đôi mắt đỏ với ánh nhìn đầy lạnh lẽo và sắc bén. So với ánh mắt này, hai khối cầu của con bướm chỉ giống như một món đồ chơi biết phát sáng. Khi đôi mắt nọ xuất hiện, một giọng nói trầm khàn lạnh lùng cũng vang lên, nói một thứ ngôn ngữ xưa cũ mà chẳng mấy ai còn biết:

    -Đã bao nhiêu năm rồi?

    Con bướm tất nhiên không hiểu gì, nhưng nó cũng không dám loạn động, vì đám khí xung quanh mang lại cho nó một cảm giác tràn đầy áp bức, giống như nó có thể bị xé tan bất cứ lúc nào vậy. Sau một lúc trầm ngâm, ánh mắt kia bắt đầu hướng về nó, giọng nói khi nãy lại vang lên:

    -Ngươi khiến ta một lần nữa có thể thức tỉnh, nhưng lại dám tấn công ta. Mạo phạm uy nghiêm của Asgard là không thể tha thứ.

    Tuy con bướm nghe không hiểu gì, nhưng nó cảm giác khối khí xung quanh ngày càng nặng nề, ngày càng lạnh lẽo. Phòng tuyến cuối cùng trong lòng nó cũng tan vỡ, nó bắt đầu cầu xin, hai khối cầu nọ nhấp nháy liên tục như muốn truyền đạt thông tin gì đó. Ánh mắt đỏ kia vẫn không có biến chuyển gì, nhưng giọng nói nọ tiếp tục cất tiếng:

    -Ngươi cầu xin sự tha thứ?

    Có thể nói con bướm nọ quả rất có khiếu trong việc đọc tâm trạng của vật sống khác, dù không biết giọng nói kia muốn thế nào nhưng ý tứ thì nó cũng hiểu một hai, hai khối cầu đỏ càng liều mạng nhấp nháy. Lúc này giọng nói kia không vang lên nữa, mà một đồ hình màu đen lại hiện ra, có chút giống một vòng tròn ma pháp. Hai đường tròn lần lượt bao lấy ngôi sao lục giác, bên trong ngôi sao là một cái lưỡi hái, giữ hai đường tròn là hàng loạt kí tự khó hiểu. Thấy đồ hình này, trong khối cầu đỏ trong giống như đôi mắt kia bắt đầu hiện lên một chút do dự nhưng nhanh chóng bị áp xuống, con bướm run rẩy tiến tới gần vòng tròn kia, sau đó dung nhập nó vào thân thể mình. Vòng tròn đó khi chạm vào con bướm thì hơi lóe lên một chút, sau đó bắt đầu tiến vào trong cơ thể nó rồi biến mất.

    Sở dĩ con bướm do dự khi thấy đồ hình nọ chính là vì thứ đó là đại diện cho ấn ký ma pháp của ánh mắt kia, nếu con bướm tiếp nhận vòng tròn chính là đã chấp nhận kí vào khế ước chủ tớ, cài vào trong người mình một quả bom mà người giữ công tắc không ai khác ngoài ánh mắt đỏ bí ẩn. Nó vĩnh viễn không bao giờ được tự do nữa, chỉ cần một ý niệm của người nọ, nó sẽ chết không toàn thây. Đồng thời với việc kí khế ước, tâm trạng sợ hãi của con bướm cũng vơi đi bớt, chả ai rãnh rỗi đến mức đi giết một tên người hầu vĩnh viễn trung thành với mình cả. Lúc này giọng nói nọ lại vang vọng xung quanh, âm thanh hơi bị nhiễu loạn:

    -Tình trạng bắt đầu không ổn định rồi, ta sẽ lui về bên trong biển ý thức của hắn. Ngươi cứ cư xử với kẻ ngoài kia như chủ nhân của mình, nhưng tuyệt đối không được nhắc tới chuyện xảy ra trong đây, đặc biệt là về ta.

    Do đã kí khế ước, con bướm nọ có thể hiểu được giọng nói kia muốn truyền đạt ý gì, hai khối cầu trên cánh nhấp nháy liên tục, cho tới khi loạt khí đen kia lại rút về toàn bộ, trả lại hình ảnh một cậu bé hoang mang cạnh bờ biển. Con bướm biết, cậu bé này chính là chủ nhân của mình. Nó vỗ cảnh thoát ra ngoài ý thức của Key.

    Anna bên ngoài có thể nói là ngập tràn lo lắng. Đầu tiên là Key bất tỉnh, không bao lâu đó giữa ngực hắn phát ra một loạt khí đen, khi Anna vạch áo hắn ra thì thấy một cái chìa khóa được móc dây như mặt dây chuyền, khí đen chính là phát ra từ cái chìa khóa đó. Sau đó thì con bướm đang lơ lửng trên trời lại run rẩy dữ dội, ánh sáng đỏ đen bên ngoài thân nó không ngừng chớp tắt. Rồi trong lúc cô còn chưa hiểu gì, mí mắt Key đã giật giật, bắt đầu mở ra. Cho tới khi thấy ánh mắt của Key hướng về mình vẫn không thay đổi gì so với trước đó, Anna mới khẽ thở ra một hơi.

    -Chuyện gì đã xảy ra vậy? Key khó hiểu hỏi.

    Hắn quả thực chẳng hiểu gì cả, tự dưng mơ mơ hồ hồ bất tỉnh, sau đó lại tỉnh dậy một cách không rõ ràng, chuyện đầu tiên tất nhiên là hỏi Anna bên cạnh. Sau khi nghe phỏng đoán đại khái của Anna, Key nhíu mày nhìn sang con bướm nọ, lúc này đã yên vị trên bông sen đen. Bị Key nhìn chằm chằm, con bướm có vẻ hơi sợ hãi, cơ thể không ngừng run rẩy. Trong lúc Key còn chưa biết nên làm thế nào thì một giọng nữ lại vang lên trong đầu:

    -Chủ ... chủ nhân.

    Nghe chất giọng trong trẻo có phần hơi rụt rè và nhút nhát, Key thiếu chút nữa lại bất tỉnh. Hắn quay sang nhìn Anna với ánh mắt không thể tin nổi. Bị Key nhìn chằm chằm, mặt Anna ngày càng đỏ, dù vậy nàng vẫn hỏi:

    -Có chuyện gì vậy?

    -May quá, không phải là cô ta nói. Key lẩm bẩm.

    -Chủ nhân? Giọng nói kia lại xuất hiện trong đầu, mang theo một chút khó hiểu.

    Lúc này Key cũng dần đoán ra giọng nói đó đến từ đâu, hắn dùng ánh mắt hơi khó tin nhìn sang con bướm. Quả nhiên, lại tiếp tục có âm thanh vang lên:

    -Có chuyện gì sao chủ nhân?

    Key quả thực có chút dở khóc dở cười, tự dưng tỉnh dậy lại thấy một con bướm gọi mình là chủ nhân, bất cứ ai cũng sẽ cảm thấy hoang đường. Khi trong đầu Key xẹt qua hàng tá suy nghĩ, thì có một suy nghĩ khiến hắn chú ý, không nhịn được thì thào:

    -Khoan đã ... giọng nữ sao???

    ---

    Sau một lúc bực tức và khó xử, Mian cuối cùng cũng lấy lại sự bình tĩnh của mình, coi chuyện vừa nãy như một kinh nghiệm quý báu rồi cùng với Will đi tìm địa long và Fawk. Nhưng liệu cô có thực sự chôn chuyện kia đi không thì có trời mới biết, nhất là Will lâu lâu lại lẩm bẩm cái gì tsundere rồi tentacle khiến cô chỉ hận không thể một cước đạp chết hắn. Ngược lại, tên Will như được mở cờ trong bụng, theo như hắn được biết qua những bộ truyện tranh và phim ảnh thì bí mật chính là thứ nối kết đôi nam nữ với nhau. Hắn đã biết được Mian thì ra là một tsundere, lại còn thấy cảnh xấu hổ của cô với con "dâm tặc", coi như đó là bí mật chỉ hắn mới biết.

    "Xem ra ngày mà ta biết được bí mật bên trong lớp quần áo của Mian cũng không xa lắm." Will vừa nghĩ vừa cười hắc hắc, khiến cho ai đó đi phía trước như muốn phát hỏa.

    Tạm không nói tới mớ suy nghĩ trong đầu Will và Mian, sau khi tìm được ma lang và địa long, hai người nhất trí quay trở về chỗ nghỉ ngơi lúc trước của Mian. Dù sao từ khi cô rời khỏi tới giờ còn chưa được một ngày, có khả năng Key vẫn chưa rời khỏi, mà nếu rời khỏi thì cũng chưa đi xa lắm, có thể tìm thấy được.

    Quả nhiên, khi tới nơi Mian thấy thấy được vài kí hiệu nhỏ Key để lại, ngoài ra còn có những dấu chân mơ hồ. Điều này khiến cô và Will dù đang nghĩ vớ vẩn gì cũng không nhịn được có chút vui vẻ, lập tức đi về hướng của Key và Anna.

    Còn Fei, có vẻ hắn đã bị quên mất ...


    [/spoil]
     

Chia sẻ trang này