[Sáng tác] Haley In Wonderland

Thảo luận trong 'Văn Học' bắt đầu bởi Axetylen, 22/5/11.

  1. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Xanh lam


    Đêm hôm sau, 6 giờ 30 tối tại quán rượu The Blue.

    Gã bảo vệ to con, đầu trọc, mặc vét đen đứng ngoài quán vẫn cứ đang nhìn chằm chằm vào Haley, cố tìm xem liệu hắn có điểm sót chỗ nào trên khuôn mặt của con bé này không?

    “Có thật là cô đã đủ 18 tuổi?”-Gã bảo vệ gằn giọng hỏi lại lần nữa.

    “Đúng thế...”-Haley đáp lại, cố giữ bình tĩnh.

    Gã bảo vệ đa nghi cứ ngắm đi nghía lại tấm giấy tờ tuỳ thân “dỏm” của Haley, rồi lại liếc mắt nhìn về phía cô không biết bao nhiêu lần rồi, thế mà vẫn chưa thể tin được cái sự thực chói mắt trước mặt mình.

    “Khó tin quá, con bé này nhìn cứ như một học sinh trung học...”-Gã lẩm bẩm rồi quay sang nhìn mấy tên khác đứng cùng mình như hỏi ý kiến, tất nhiên mấy gã kia cũng đồng tình.

    “Này, làm gì lâu thế? Nhanh lên đi chứ?”-Có tiếng ai đó đứng phía sau Haley bực mình la lên, và cô đang rất cần những điều đó, sự thúc ép từ khách đang đứng chờ sẽ cho gã bảo vệ sớm ra quyết định của mình thôi.

    Đúng như Haley dự đoán, gã bảo vệ bối rối nhìn mấy tên bạn thân cầu cứu nhưng tụi kia cứ nhún vai lia lịa khiến gã cũng bó tay. Khi bị thúc ép, bạn thường có xu hướng chọn giải pháp dễ và ít rắc rối hơn.

    “Thôi được rồi, vào đi.”

    Điều Haley mong đợi đã đến, gã bảo vệ cuối cùng đành phải thở dài trả lại cái thẻ “dỏm” cho cô đồng thời mở dây cho Haley đi vào trong như một khách hàng trưởng thành thực thụ.

    Mừng rỡ, Haley toan bước vào trong thì gã bảo vệ bỗng chộp tay cô lại, nói với cô bằng một chất giọng nghe đầy vẻ đe doạ
    “Tôi để mắt đến cô rồi đó nhé, cô nàng hai màu mắt !”

    Haley giả bộ làm động tác nâng gọng kính rồi nói
    “Anh nên thay vì để ý tôi thì hãy chú ý đến những chuyện khác quan trọng hơn. Ví dụ như khoá quần của mình chẳng hạn.”

    Gã bảo vệ giật mình lúng túng, hắn thả tay Haley ra rồi hoảng hốt nhìn xuống quần mình. Thế nhưng hắn nhanh chóng nhận ra là hắn vẫn “an toàn”.
    Tức giận, gã ngẩng đầu lên định chửi thề thì thấy con bé tóc đen nọ đã biến đi đâu mất dạng.


    Thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng cũng vào được bên trong, Haley nhanh chóng tháo chiếc áo khoác lông thú dày cộm của mẹ mình ra, đồng thời tháo luôn cặp kính cận của bà xuống. Tuy mang chúng gây cản trở khủng khiếp nhưng nếu không nhờ vậy thì Haley đã không thể làm mình trông già đi để mà đánh lừa tên bảo vệ.

    Còn cái tờ giấy tuỳ thân “dỏm” kia thì giúp Haley khai man là mình lớn hơn hai tuổi so với tuổi thật. Để làm tờ giấy dỏm đó trông thuyết phục, Haley đã phải bỏ hàng giờ ra ngồi khắc cái cục mực đỏ chôm được của bố, rồi dùng nó đóng lên giấy giả một con dấu. Tuy không giống lắm nhưng mấy ai trong đám bảo vệ kia để ý đến những chi tiết nhỏ nhặt đó chứ.

    Sau khi đã trút bỏ lớp hoá trang, Haley tiến vào sâu bên trong quán, và ngay lập tức cô nhìn thấy một không gian rộng lớn có tông màu xanh da trời đập vào mắt mình. Hầu như tất cả mọi vật dụng có trong quán đều mang màu xanh dương, từ bàn ghế, đèn cho đến ly, tách hay thảm trải sàn, có thể đây là lý do cho cái tên của quán.

    Không gian của quán rượu này thì lớn hơn nhiều so với Satan's Blood, các bức tường của quán được lắp những bể cá lớn, và trong các bể cá đó cũng có những bóng đèn neon phát ra ánh sáng màu xanh dương dịu nhẹ. Bên trong quán có hai dãy bàn được đặt đối diện nhau, ở giữa chúng là 1 con đường được tạo thành từ các hộp lớn chứa bóng đèn bên trong. Đi trên con đường đó, bạn bước đến chỗ nào thì chỗ đó lập tức sáng lên, trông rất thú vị, và tất nhiên khi bỏ chân ra thì đèn sẽ tắt.

    Ngoài những chiếc bàn đơn lẻ ngăn cách nhau bởi các vách ngăn mỏng bằng kiếng mờ, còn có những bàn đặc biệt mà tại đây ghế ngồi được thay bằng đệm salon êm ái, bàn thì đặc biệt dài hơn và có vị trí thuận lợi nhìn về phía sân khấu hơn. Khách hàng ngồi các bàn đặc biệt này thường sang trọng hơn và cân nặng dư thừa cũng nhiều hơn.

    Nhân viên phục vụ bên trong quán thì đều là những người có ngoại hình đẹp và vóc dáng cân đối, nam thì cao ráo, nữ thì xinh xắn, có lẽ các tiêu chí tuyển người của quán này rất cao. Khách của quán thì đa số là con người, họ chiếm đến 97% khách đến đây, hơn nữa, 80% trong số 97% đó đều là những người có cuộc sống thượng lưu.

    Khác hẳn với không khí của quán Satan's Blood vốn mang đến cho khách hàng cảm giác yên tĩnh và thư giãn, tại The Blue, mọi người đến để tìm sự náo nhiệt, cho nên không khí trong quán luôn ồn ào và sôi động đến nỗi có thể thúc giục cả một gã thụ động thành một tên nhiều chuyện.

    Dù gì thì hôm nay Haley đến đây không phải để khảo sát về cái quán này, bản thân nó đã nổi tiếng đủ để cho cả cư dân phía tây của Old Flower biết đến rồi. Haley đến để khai thác thông tin từ Sera Jenkins, cô gái mang thân phận sinh vật huyền bí duy nhất được hàng ngàn con người yêu quý và mến mộ.

    Nói về cái đường đi phát sáng ban nãy, con đường đó chính là lối dẫn lên trên sân khấu. Không giống với sân khấu bình dân, “cây nhà lá vườn” của quán Satan's Blood, sân khấu của The Blue cực kỳ rộng lớn với hàng chục đèn chiếu sáng đầy màu sắc vận động theo đủ loại công thức. Có thể nói nếu bạn chỉ là ca sĩ hạng trung trở xuống, cảm giác nhỏ bé và áp lực sẽ xảy đến với bạn mỗi khi bạn mon men mò lên sân khấu với ý định thử giọng.

    Sân khấu lúc này thì tạm thời chưa có người, chỉ có những bài hát không lời vang lên từ dàn nhạc ở phía sau bức màn, có lẽ vẫn chưa đến giờ biểu diễn. Haley trông thấy bọn họ, những nữ ca sĩ của quán The Blue bao gồm cả Sera đang cùng ngồi uống cocktail trên một chiếc bàn tròn đặt gần sân khấu. Quan sát bọn họ, Haley thấy những cô cô gái này người nào cũng đều có một mức độ xinh đẹp hơn người thường, nhưng Sera vẫn nổi bật nhất trong số họ xét về tài lẫn sắc.

    Thật ra, vẫn còn một cô gái khác ở đó có nhan sắc không thua thua kém gì Sera, đó là cô gái tóc vàng buộc hai đuôi và để đuôi tóc uốn như kiểu tiểu thư các gia đình hoàng gia, cô mặc cái áo trắng bông cùng chiếc váy màu vàng có buộc những sợi dây chéo ở hông, đuôi váy xoè ra và chỉ ngắn đến đùi, chân đi tất đen kẻ sọc dọc màu trắng cùng giày bốt vàng. Khác với những cô gái kia, cô gái này đang ngồi uống rượu một mình ở một cái bàn riêng trông rất cô đơn, mặc dù phải nói rằng vẻ đẹp của cô ta là cực kỳ thu hút.
    Nhưng dù cô ta đẹp như thế nào mà bản thân không nổi tiếng thì chẳng cần phải quan tâm nhiều, Haley nghĩ vậy, hơn nữa không hiểu tại sao cô có cảm giác là không nên đến gần cô gái đó, cứ như cô ta chỉ toàn mang vận xui đến nên mới bị mọi người xa lánh.

    Chầm chậm tiến đến gần cái bàn Vi Ai Pi, Haley chăm chú quan sát từng người một, chỉ một lúc sau cô đã để ý thấy những thứ như cử chỉ, lời nói, điệu bộ, ánh mắt của những cô ca sĩ khác đang trò chuyện với Sera rất giống nhau, nhất là cái kiểu nói chầm chậm, nhè nhẹ kèm với nụ cười mỉm ở môi, cứ như họ học từ một thầy ra vậy. Thực lòng mà nói, Haley đã thấy nó trước đây rồi, cho nên không nghi ngờ gì nữa khi mà hầu hết những cô gái kia đều đang cố gắng bắt chước phong cách của Sera.

    Cũng không có gì lạ, thường khi một người có khả năng thu hút được nhiều sự chú ý của người khác thì những người xung quanh sẽ có xu hướng bắt chước người đó để mong có được chú ý giống như vậy.

    “Rất may là bọn họ không mặc đồ giống Sera hay dùng tên của cô ấy luôn.”-Haley ghi một câu đùa nhỏ vào sổ tay của mình, tuy chẳng để làm gì nhưng đó là thói quen của cô.

    “Này, em tìm ai à?”

    Có giọng ai đó gọi khiến Haley chú ý và nhìn lên và thấy những nữ ca sĩ kia đang nhìn mình, họ đã phát hiện ra sự hiện diện của cô.

    “Ô các cậu, nhìn mắt của cô bé kìa !”-Một cô gái tóc hồng bỗng đứng dậy, tiến ra chỗ Haley rồi nhìn chằm chằm vào đôi mắt của cô-”Kỳ lạ ghê, cô bé này có hai màu mắt này.”

    Nói rồi cô gái đó quay mặt ra sau làm vẻ hớn hở như đang tìm người hưởng ứng chung với mình. Đáp lại cô là những cái gật đầu nhẹ từ những người kia.

    “Rita à, cô bé này là em gái cậu phải không? Nó có mái tóc đen dài giống cậu ghê?”-Cô gái tóc hồng nhìn về phía một cô gái khác có mái tóc đen dài đang ngồi đằng xa, tay đang cầm điếu thuốc. Cô gái này có một cái mụn ruồi trông rất duyên ở bên mắt trái.

    “Tớ không có em gái.”-Cô gái tóc đen đáp ngắn gọn rồi lẳng lặng quay đi, tay đưa điếu thuốc lên miệng rồi rít một hơi.

    “Em tìm ai hả, em gái?”-Cô gái kia quay lại với Haley, vừa lấy hai tay nựng má cô bé vừa hỏi

    “À...em tìm chị Sera ạ.”-Haley nói

    Mọi người nghe thấy cái tên quen thuộc thì bắt đầu đổ dồn ánh nhìn về phía một góc bàn.Từ phía chỗ ấy, Sera ngạc nhiên nhìn ra, trông thấy Haley, cô nhẹ nhàng cười

    “Chúng ta...có quen nhau à?”

    Haley cười đáp lại
    “Chúng ta có quen...chung một người ạ !”



    “Ra tên của gã đó là Johann. Hắn ta đi tù thật rồi à?”

    “Vâng, anh ta tự nguyện để mình bị bắt, chị không xem tin tức mấy ngày hôm trước à?”-Haley ngạc nhiên hỏi

    “À...chị ít khi xem báo hay vô tuyến lắm...mà cái gã đó chịu tự nộp mình quả thật làm chị bất ngờ đấy.”-Sera nhẹ nhàng nói

    Haley thấy Sera quả là một người dịu dàng và dễ gần khác với tưởng tượng của cô, có lẽ nếu chai mặt một tí thì có lẽ Haley sẽ hỏi được rất nhiều điều thú vị từ cô ấy.

    “Chị với tên Johann đó đã gặp nhau được mấy lần rồi ạ?”-Haley hỏi

    “Chỉ 2 lần, một lần khi chị và anh ta bắt gặp nhau ngoài con kênh lớn của thành phố, chị có hát cho hắn ta nghe một chút vì thấy hắn trông có vẻ buồn. Lần thứ hai hắn đã tới tận quán The Blue kèm với hoa và thư tình.”

    Ôi trời, chỉ mới gặp một lần đã yêu, đúng là kẻ trộm đa tình, đúng là Johann mà.

    “Johann có nhắc đến ngoài The Blue thì Satan's Blood là nơi chị hay lui tới để hát, em có thể hỏi vì sao lại là cái quán đó không ạ?”-Haley lại hỏi, cố gắng dùng Johann làm bình phong cho những câu hỏi cá nhân của mình

    “À...đó là bởi vì...”-Sera bỗng ngập ngừng rồi đỏ mặt-”bởi vì...một người quen...”

    Một người quen làm nữ ca sĩ xinh đẹp đỏ mặt khi nhắc đến? Có thể đó là người trong mộng của Sera mà Johann từng nhắc đến chăng? Đó có thể là ai nhỉ? Hôm đó ở quán Satan's Blood, Haley chỉ thấy có mỗi người pha rượu tóc bạc là trông xứng với Sera nhất. Tuy nhiên sau khi biểu diễn xong thì Sera rời khỏi quán rất vội vã không chút luyến tiếc, điều đó chứng tỏ người mà cô yêu có thể không hề có mặt tại quán lúc đó.

    Haley bỗng nhiên có cái ý nghĩa cực buồn cười là có khi nào Sera lại đi thích một gã nào đó nghèo xơ nghèo xác không nhỉ? Chuyện này không phải là hiếm đâu, nó xảy ra đầy rẫy trên báo đài và trong tiểu thuyết rồi.

    “Chị Sera, chị có...”-Haley định hỏi thêm thì bỗng Sera đưa tay ra chặn lại.

    “Chị sẽ không trả lời thêm những câu hỏi của em nữa đâu.”-Sera nói

    “Ơ, nhưng...”

    “Chị biết em có mục đích gì khi đến đây, em gái ạ. Johann chỉ là cái cớ cho em moi thông tin từ chị thôi, đúng không? Cái kiểu tung hoả mù lấy tin này chị quá quen rồi...”

    “Vậy...vậy à?”-Haley ấp úng

    “Chị không biết tại sao mấy người bảo vệ lại cho em vào đây, nhưng dù em là ai thì em cũng còn quá nhỏ để theo đuổi công việc tò mò và nguy hiểm này. Chị cho em một lời khuyên thật lòng nhé, quay về nhà và ngủ sớm như bao cô công chúa khác đi, đừng cố gắng tìm hiểu chuyện của thế giới ngầm của Old Flower làm gì, nó sẽ làm em phí phạm cả một tuổi trẻ đấy.”

    Sera nói rồi quay đi, để lại Haley với vẻ mặt ngơ ngác

    “Em...chỉ hỏi thêm vài câu nữa thôi ạ.”-Haley cố gắng nài nỉ

    “Em mau về đi, chị rất ghét cánh phóng viên, đừng để chị phải ghét em luôn đấy.”

    Lời nói cuối của Sera nghe như sét đánh ngang tai với Haley, cô bé đành lẳng lặng gạch bỏ dòng “Sera là một người dịu hiền” trong cuốn sổ của mình đi.



    Lúc này, bên trong nhà vệ sinh, Haley đang tranh thủ giặt cái khăn tay của mình trong khi lòng cứ bực dọc mãi vì mọi việc không thuận lợi như cô đã tính.
    Khó khăn lắm mới qua mặt được cái gã bảo vệ trọc đầu để vào trong quán, mà để làm được chuyện đó Haley đã phải mất hơn một ngày làm thẻ giả và chôm cái áo lông của mẹ mình chứ đâu ít. Vậy mà không hiểu sao cô ca sĩ “dịu hiền” Sera Jenkins lại đổi tính 180 độ khi được phỏng vấn như vậy., người ta bảo lòng dạ con gái rất khó đoán là đúng mà.

    “Nhất định phải có cách nào khác.”-Haley tự nhủ

    Bỗng có tiếng nước dội từ những gian phòng đằng sau, rồi tiếng mở cửa, Haley thấy có một cô gái mặc váy văn phòng bước ra từ trong những buồng vệ sinh. Cô ta tiến đến dãy bồn rửa mặt nơi Haley đang đứng, đặt bịch cái túi xách xuống, lấy ra một cây son môi rồi đứng trước gương mà tô tô vẽ vẽ.
    Haley khẽ liếc cô gái đó, thấy cô ta có mái tóc đỏ hoe ngắn và bù xù như tóc tỉa, đôi môi cô ấy rất đẹp.

    Cô gái kia nhận thấy con bé đứng cạnh mình cứ nhìn chằm chằm vào mình nên mỉm cười và hỏi
    “Trông em hình như chưa đủ 18 phải không, em gái?”

    “Đúng ạ.”-Haley nói, mắt rời đi khỏi thỏi son của cô gái kia.

    Cô gái kia lại tiếp tục nói
    “Thế sao em lại vào đây được, con của người quen à?”

    “Không, em khai man tuổi với bảo vệ, bằng một tờ giấy tuỳ thân giả.”-Haley thú nhận

    “Chà, em dám làm thế cơ à?”-Cô gái kia nói trong khi tay vẫn lia nhanh thỏi son trên môi.

    “Em chỉ muốn làm quen với ca sĩ Sera, hỏi cô ấy một vài vấn đề cho bài báo ở trường em, thế nhưng...”

    “Bị từ chối chứ gì? Chị biết.”

    Haley tròn mắt
    “Sao chị lại biết?”

    Cô gái kia dừng son môi, cất thỏi son vào và lấy ra hộp phấn
    “Sera ghét các phương tiện truyền thông lắm, ghét cánh nhà báo tọc mạch, ghét luôn sự nổi tiếng của mình, nghe đâu vì những thứ đó mà cô ấy đã không thể đến được với người mình yêu.”

    Haley ngay lập tức bị thu hút
    “Chuyện là thế sao? Vậy chị có biết người mà chị Sera yêu là ai không?”

    Cô gái kia nhìn vô gương, tiếp tục màn trang điểm cho mình bằng cách thoa phấn.
    “Dĩ nhiên là biết.”

    “Chị nói em nghe được không?”-Haley hỏi với giọng phấn khởi

    “Dĩ nhiên là không.”

    “Ơ, tại sao ạ?”

    Cô gái kia cười, cất hộp phấn vào giỏ xách, sau đó lấy ra từ trong đó một cuốn sổ và một cây bút
    “Vì chúng ta có cùng nghề đó, em gái dễ thương ạ.”

    Haley giật mình khi biết cô gái kia cũng là một phóng viên. Phải rồi, đối với cái nghề này, chia sẻ tin tức cho người khác chính là tự đào để hố chôn mình.

    “Thôi chào nhé, chị đi đây. Hãy yên tâm là chị không giành ca sĩ Sera với em đâu.”-Cô gái đó nháy mắt tạm biệt Haley rồi nhanh chân bước ra khỏi nhà vệ sinh.



    Tuy không dám thừa nhận nhưng cô gái ban nãy đúng là một hình mẫu trong tương lai mà Haley muốn trở thành: tự do, năng động, xinh đẹp và...láu cá.
    Tuy nhiên, nghĩ kỹ thì Haley vẫn có ước muốn được tìm hiểu về những sinh vật huyền bí cùng những chuyện liên quan đến họ hơn những chuyện giật gân của con người như các phóng viên thông thường.

    Vắt cái khăn mình lần cuối cho ráo nước, Haley quyết định sẽ kiên trì cho tới cùng, có thể cô sẽ bị ghét bởi Sera, điều đó không hay tí nào nhưng Haley không muốn bỏ cuộc bây giờ. Bị ghét là một điều hiển nhiên trong công việc của phóng viên, và Haley chấp nhận điều đó nếu có thể giúp cô có được mọi chuyện rõ ràng, minh bạch.

    Nhưng làm rõ ràng mọi chuyện không đồng nghĩa với soi mói đời tư người khác, Haley quyết định từ nay sẽ tập tính nhẫn nại và tôn trọng người mình phỏng vấn, bởi vì điều đó sẽ giống như là tự tôn trọng chính bản thân mình vậy.
    Với suy nghĩ như thế, Haley quyết định sẽ tiếp tục công việc của mình sau màn độc diễn của Sera sẽ diễn ra trong nữa tiếng nữa.

    Lau mặt và chuẩn bị bước ra khỏi nhà vệ sinh, chợt Haley chú ý đến cái gương trước mặt mình, dường như cô phát hiện ra có gì đó không ổn.

    “Tấm gương này...sao càng nhìn gần lại thì càng thấy mờ...”

    Quả như vậy, khi đưa mặt lại gần tấm gương lớn treo ở bồn rửa mặt, Haley nhận thấy hình phản chiếu của mình mờ hẳn đi, ngoài ra cô còn có thể mơ hồ nhìn được xuyên qua bên kia mặt kiếng và thấy một không gian tối đen ở đằng sau.

    “Cái gương này..không lẽ...”

    Chần chừ một hồi lâu để suy nghĩ, Haley bỗng la lớn lên, rồi bỏ chạy mất về phía cánh cửa phòng vệ sinh

    “Quán bar này có kẻ nhìn trộm !”
     
    Chỉnh sửa cuối: 29/5/11
  2. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,173
    Nơi ở:
    Another Reality
    ^ oài, quán bar gì kinh thế :-ss.
    btw, có khả năng cô nàng tóc đỏ là Ren hóa thân vào để nhìn trộm :">
     
    Chỉnh sửa cuối: 29/5/11
  3. lehuutri123

    lehuutri123 Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    5/3/07
    Bài viết:
    1,350
    hắc hắc bắt đầu thú vị rồi ;))
     
  4. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Từ truyện này mà bọn tớ nảy ra ý tưởng rằng sau này sẽ làm một story về một kẻ chuyện tọc mạch vào chuyện đời tư của người khác, để rồi phát hiện ra những bí mật kinh dị ;))

    Mà đúng Haley là thân con gái, lại còn nhỏ nữa
    Đi làm công việc nguy hiểm này không biết có gì tự vệ không ta :-?

    Chưa kể còn bé thế này mà thích thâm nhập vào TG của người lớn thì quả là có tư chất hơn những đứa trẻ cùng tuổi :)) :-*
     
  5. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,660
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    Con bé này láu cá phết nhỉ, chưa chi đã đủ trò nhắn cả lên. Tên nào lọt được vào mắt xanh của cô ẻm này chỉ có 2 dạng: Một là dễ bị gái dụ và cắc mẫm sẽ bị quay như quay dế, Hai là thoắt ẩn thoắt hiện, hành tung bí ẩn để không bị cô nàng "tận dụng" =))

    Cách nhìn nhận và điều tra của một con người bình thường thì quả là thường có nhiều điểm hay và hồi hộp hơn những sinh vật huyền bí với khả năng trời phú :))

    Mà người hai màu mắt bẩm sinh ngoài đời có thiệt ko vậy ta :-?
     
  6. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,173
    Nơi ở:
    Another Reality
    ^ có mà, nó cũng là một hội chứng bẩm sinh mà có :-?
     
  7. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    \m/ Có con mèo hai màu mắt mấy triệu đô :-o
    ===========================
    Chap này tuy dài mà thành ra ngắn :-?

    Nhỏ Haley này điều tra theo kiểu nhẹ nhàng khác với Froxi :D Giờ mới nghiệm ra axe lập cái CSI: Haley cạnh tranh :-"=))
    btw, nhìn sao biết cía gương một chiều đó nhỉ :-?
     
  8. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    @Gia: Ừ, con gái không có gì để phòng thân thì nguy hiểm thật, nhưng may mắn cho Haley là cô sẽ không phải đi một mình, mà đi kèm với dàn cast (tuỳ vụ và đi với tuỳ người)
    Nhưng theo mình không có vũ khí nào tự vệ hiệu quả hơn tự biết mình biết ta và giỏi lo liệu :-) (kiểu phòng hơn chữa)
    ------

    @TKH:mình cũng có nghĩ đến chuyện này, nhưng con gái khi yêu thì chỉ có trái tim và tâm hồi thôi, không dùng não đâu :-D
    -----

    @mọi người: hai màu mắt có đó, tuy thường phổ biến là do thiếu melanin hay di truyền hơn, nhưng muốn được có hai màu mắt đẹp như Haley thì chỉ viện cớ "bệnh" thôi :-9
     
  9. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,173
    Nơi ở:
    Another Reality
    Khi axe off, cậu ấy nhờ mình post giùm cái này khi gvn vào lại đc :-bd.
     
    Chỉnh sửa cuối: 1/6/11
  10. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,660
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    ^Sao thấy kính kiếc gì rắc rối thế nhở? Ta nhớ có loại kính một chiều mà mấy ông cảnh sát hay dùng ở phòng nhận diện tội phạm mà ta (cái phòng mà nhân chứng đứng một bên kính thấy hết mặt mũi các nghi phạm, còn nghi phạm ở phía bên kia thì chịu chết ko cách nào thấy đc nhân chứng) :-?

    ^Đề nghị có thêm một màn hành xác, tẩm quất hay thịt luôn lão quản lý cho đọc giả hả dạ. Ghét nhất hạng người vô trách nhiệm rồi khoái suy bụng ta ra bụng người như thế :-w

    ^Cuối cùng cũng có người hỏi cô bé Haley câu mà lẽ ra đã được hỏi ngay từ đầu chứ khôg phải đợi ẻm lang thang chán chê :))
     
  11. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Thật a kính thẩm vấn tội phạm có nghĩ tới, nhưng nó không dùng để soi gương được.
    Kính ma thuật thì lại xa vời so với The Blue quá...
    cho nên...chế.
    -------
    Gã quản lý đó số phận sau này sẽ chẳng hay ho gì đâu, nhưng người đời có câu:kẻ ác sống lâu để cho người ta tức chơi :-9
    --------
    con bé nhỏ con quá nên không ai phát hiện ra, cố gắng chap sau bắt hết trộm luôn để chuyển qua câu chuyện của Salin và Froxi :-)
     
  12. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Ừm, hóa ra Axe viết lại các vụ án theo góc nhìn haley à :-? Hai nhà này giàu có chắc sống chung khu và làm ăn chung rồi. Mà cho hai bé học chung cũng tốt :>
     
  13. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Salin. Melisssa, Raine trong truyện mình lớn hết rồi, chỉ còn Bell với Haley là còn Loli thôi :-9

    Salin học trường nữ tu mong làm trinh nữ phụ việc cho cha xứ, còn Haley học trường năng khiếu (một kiểu học chuyền ngành sớm) để làm phóng viên, cho nên xác xuất cả hai học chung là 1 %
     
  14. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Hóa ra nữ quyền là vậy =)) Truyện toàn Girl với loli ko :x Mel thế mà cho đôn tuổi rồi. Salin cỡ 17,18 cũng có thẻ là lớn :-"
     
  15. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Rình Mò (2)


    “Em tên là Haley Hayden, 16 tuổi, trường trung học phổ thông năng khiếu Jalen. Rất hân hạnh được biết các chị ạ.”

    Một loạt những cái ánh nhìn tò mò pha lẫn thú vị tập trung về Haley, hầu hết các cô gái đều mỉm cười và nói “Chào Haley!”. Chỉ riêng cô nàng Rita vẫn chưa rủ bỏ hết ám khí trên người mình và vẫn tiếp tục nhìn cô bé bằng cái ánh mắt tuy đẹp mà đáng sợ của cô ta.

    Chống tay lên cằm, Rita nhìn Haley hờ hững rồi nói
    “Chỉ thế thôi à?”

    “Ơ?”-Haley ngạc nhiên

    Sao thái độ của chị ấy kỳ lạ như thế nhỉ? Chị ấy nghi ngờ mình giấu diếm thân phận như các gián điệp hay làm ư? Mà nói gián điệp thì còn ai giống hơn chị ấy chứ: tóc đen, mắt đen, dây buộc tóc, váy gothic ngắn, giầy cao gót lẫn vòng da đeo tay cũng có cùng màu đen. Haley không hiểu tại sao cô gái này chỉ mang độc một màu tăm tối đó từ đầu đến chân thôi mà vẫn đẹp rạng ngời thế kia?

    Bất chợt cô nàng Rita đưa tay chống lên trán rồi bật cười
    “Ôi, mình đang suy nghĩ thế nhỉ? Cô bé này chỉ là một người bình thường thôi mà...Chưa già mà mình đã lẩm cẩm rồi sao?”

    Các cô gái khác trong phòng cùng với Haley nhìn về phía Rita bằng ánh mắt ái ngại.

    “Cậu đang lẩm bẩm gì một mình vậy, Rita? Cậu làm bọn mình hơi sợ rồi đấy!”

    Rita ngẩng đầu, mỉm cười và nói
    “Xin lỗi các cậu, cái bệnh nghề nghiệp cũ của mình lại tái phát...mình không thể ngừng thôi lảm nhảm về những thứ đó được, ha ha...”

    Phải cô gái tên Rita vừa mới cười không? Lạ thật, cô ta toàn nói những thứ khó hiểu rồi lại cười cười như chính mình cũng chẳng hiểu bản thân đang nói gì.

    “Vậy là em là Haley phải không? Thế em muốn hỏi chị chuyện gì nào?”-Rita đột nhiên nhìn về phía Haley hỏi

    “À vâng!”-Haley lúng túng-”Ừm...như lúc nãy em đã hỏi, chị mất những loại đồ nào khi phát hiện tủ của mình bị lục lọi ạ?”

    “À...”-Rita mỉm cười trong khi tay đang vân vê một điếu thuốc mới-”Những thứ mà chị mất không đáng giá lắm nhưng lại...khó nói ra vô cùng.”

    “Đó là một món đồ kỷ niệm quý giá phải không chị?”-Haley đoán

    Rita cười và lắc đầu
    “Không phải...Để chị nói thế này cho em dễ hình dung, giả sử một ngày em phát hiện ra căn phòng riêng tư của mình bị lục lọi, lúc đó em nghĩ bản thân mình sẽ sợ kẻ lục lọi đụng đến món đồ nào của mình nhất?”

    Haley lấy cây viết gãi đầu
    “Là tiền bạc chăng?”

    Rita phẩy nhẹ tay
    “Không, không! Đừng đặt em vào tình huống của chị, hãy đặt vào tình huống của em ấy.”

    Haley đứng suy nghĩ thêm một lúc nữa rồi trả lời
    “Nhật ký chăng?”

    “Em ngốc quá, làm gì có ai mạo hiểm đột nhập vào phòng người khác lục lọi chỉ vì muốn xem nhật ký chứ. Để chị nói rõ thêm một chút nhé, quần áo của em văng đầy trên sàn nhà...”

    Haley đứng ngây người ra một lúc rồi bỗng đỏ mặt la lên
    “Ôi không, cái hắn tìm...không lẽ là....”

    Nhìn vẻ mặt của Haley, Rita bật cười
    “Em đoán đúng rồi đấy.”



    “Các chị cũng bị mất đồ giống như chị Rita sao?”-Haley ngạc nhiên khi hàng loạt những cô gái khác thú nhận họ cũng bị mất những loại đồ giống như trường hợp của Rita.

    “Đúng ra mình nên nói ra chuyện này sớm hơn với các cậu. Nhưng vì mình nghĩ chỉ có mình là kẻ duy nhất bị lấy trộm cho nên đã giấu nhẹm nó đi vì xấu hổ.”-Một cô gái nói

    “Không có gì đâu, bọn mình cũng giống như cậu thôi.”-Các cô còn lại nói

    Trong quá trình trò chuyện, Haley được biết là do quán The Blue có chế độ bao ăn và ở cho nhân viên nên có rất nhiều người mang quần áo lẫn đồ đạc cá nhân của mình tới đây. Chính vì lý do này mà tên trộm kia mới có mục tiêu để hắn ra tay....

    “Ai lại đi trộm những thứ như thế chứ? Rõ ràng là...tầm bậy quá mà.”-Một cô nàng bức xúc lên tiếng.

    Quả thật, nếu như tên trộm này nhắm đến quần áo của phụ nữ thì hắn chắc là một kiểu người có thú vui lệch lạc, suy nghĩ bệnh hoạn khi mà tự mình thích thú với những món đồ đó.

    Việc mở khoá của nơi này thật ra không khó, bất kỳ ai chịu bỏ thời gian nghiên cứu những cách mở khoá trái phép đều có thể đột nhập một cách dễ dàng. Tuy vậy, với bao nhiêu con mắt của những bảo vệ lẫn nhân viên ở đây, giả sử kẻ trộm là một người lạ nào đó thì việc hắn thực hiện trót lọt nhiều lần trộm đồ thành công cho thấy công sức bỏ ra không nhỏ. Nhưng với những gì đã bỏ ra đó mà chỉ để lấy đi vài món đồ loại “kia” thì nghe rất vô lý.

    Haley nghĩ ít nhất hắn cũng phải lấy thêm tiền hoặc nữ trang, như thế mới đáng cho công sức bỏ ra để lên kế hoạch đột nhập và che đậy chứ.
    Loại trộm nào có thể sống không cần lấy tiền mà chỉ cần lấy trang phục của phụ nữ cơ chứ?
    Và quan trọng hơn là: tại sao ngày hôm nay hắn lại vào đây, lục tung mọi thứ lên mà không thèm lấy đi một món nào cả?

    Haley cảm thấy nếu muốn đoán ra câu trả lời thì có lẽ cần thiết nên đặt thêm một số câu hỏi nữa
    “Có ai trong các chị từng bị mất thứ gì khác không? Ví dụ như một món nữ trang chưa định giá hoặc một đồ vật cũ rất cũ nào đó?”

    Tuy nhiên, các câu trả lời “không” của những người được hỏi khiến Haley thở dài, giả thuyết tên trộm lấy trộm quần áo chỉ để nguỵ trang cho việc trộm tài sản nhanh chóng phá sản.

    “À có một chuyện này, không biết là có quan trọng không nhưng...mình muốn nói cho mọi người biết.”-Một cô gái bỗng rụt rè lên tiếng

    “Là chuyện gì hở chị?”-Haley hỏi

    “Ừm...thực ra chị có mất một món đồ khác ngoài những món đồ “kia”, chỉ là nó không có vẻ liên quan gì lắm...”

    “Chị mau nói xem đó là gì?”-Haley hồ hởi hỏi

    “Đó là...”-Cô gái kia đỏ mặt-”...một bịch bánh snack...”

    “Hả?”-Tất cả mọi người đồng thanh.



    Haley nằm dài trên cái ghế gỗ trong phòng, một chân duỗi thẳng, chân kia đung đưa, tay trái để lên trán và suy nghĩ.

    Mọi chuyện dường như càng phức tạp thêm sau mỗi lần Haley đặt câu hỏi, cô gái kia sau khi ấp úng tuyên bố mình đã từng bị mất đồ ăn vặt thì...mọi người trong phòng lập tức nháo nhào lên bảo mình cũng đã từng bị mất đồ ăn, chỉ là nó không đáng giá gì nên chẳng ai buồn nhắc đến nó cả.

    Một tên trộm nhằm vào đồ “nhạy cảm” cùng với đồ ăn của người khác ư? Hắn là loại trộm gì vậy? Nếu hắn đói thì trộm tiền để mua đồ ăn sẽ dễ dàng hơn và cũng hợp lý hơn nhiều?

    Mà thôi! Haley tự nhủ là mình đến đây để thu thập tin tức về Sera chứ đâu phải ngồi tìm trộm với những cô ca sĩ này. Hiện tại Sera đã không cho Haley phỏng vấn nên có lẽ cô sẽ viết tạm về một vụ trộm xảy ra tại quán The Blue này vậy.
    Nhưng liệu viết về một vụ trộm đồ nội y và bánh snack thì có hút khách không hay chỉ tổ làm trò cười cho đám bạn của mình?

    “Ôi, số mình đúng là số con rệp mà !”-Haley la lên một tiếng lớn

    Nhũng cô gái trong phòng bật cười khi nghe thấy Haley than thở, hiện tại họ đang trở về tiếp tục với công việc dọn dẹp đống bừa bãi ở trong căn phòng này.

    “Tên trộm này thật là quá đáng, hắn đã ăn trộm đồ rồi còn để lại một đống bày bừa cho người khác dọn.”-Haley nghĩ thầm-”Có lẽ mình nên dậy phụ các chị ấy một tay hơn là nằm dài để suy nghĩ vớ vẩn.”

    Vừa dựng người ngồi dậy, đột nhiên Haley cảm thấy như chợt nghĩ ra được điều gì đó
    “Mình thắc mắc liệu tên trộm này còn để lại thứ gì khác nữa không?”

    Nghĩ thế, Haley đứng dậy và chạy đi hỏi ngay


    “Có phát hiện ra thứ gì lạ trong phòng không à?”-Rita đang thẫn thờ lượm đồ rớt thì dừng lại để trả lời Haley-”Hình như là...có chút ít...”

    “Đó là gì hở chị?”

    “Ừm....tôi không biết phải diễn tả nó như thế nào nữa...”-Rita để tay dưới cằm và ngẫm nghĩ-”...hình như là nó là một thứ nhỏ nhỏ, có màu trắng, nằm rải rác trên đất...”

    “Có phải ý cậu là mấy cái mảnh nhựa màu trắng rơi rớt trên sàn dạo trước phải không, Rita?”-Một cô gái gần đó chợt nói

    “Mảnh nhựa đó là sao hả chị?”-Haley lại hỏi

    “À, có hôm chị và Rita đi vào phòng thì thấy trên đất có rất nhiều những miếng màu trắng nằm rải rác khắp nơi, chị cứ nghĩ đó là sơn tường bị tróc ra cho đến khi nhặt thử lên thì thấy nó cứng và hơi dẻo như nhựa vậy...Sau đó thì chị quét nó đi ngay”

    “Lúc đó chị không thấy lạ sao?”

    “À có chứ, nhưng mấy mảnh nhựa ấy hay xuất hiện lắm, trông lạ riết rồi cũng thành quen. Hơn nữa còn có nhiều người khác biết những mảnh nhựa đó nhưng lại không quan tâm lắm nên dần dà chị cũng quên mất chuyện đó luôn.”

    “Ừm...vậy...chị tả cho em những mảnh nhựa đó trông như thế nào được không?”-Haley hỏi, trong lòng lại nỗi lên sự hào hứng.

    “À, đó là những miếng nhựa màu trắng rất mỏng, hình dạng như một cái vỏ sò, hơi trong suốt, kích thước thì nhỏ cỡ đầu ngón tay cái của em đó,...”-Cô gái kia trả lời

    Haley lấy tay gãi nhẹ đầu, đó là thứ gì lạ thế nhỉ? Nhỏ, dẹp, màu trắng, hình dạng như vỏ sò, cứng và dẻo...

    Ý khoan ! Không lẽ đó là...

    Haley bất giác ngước đầu nhìn lên trần nhà.

    Nhìn cái lỗ thông gió phía trên đầu mình, Haley reo thầm
    “Vật là bắt được ngươi rồi nhé !”

    ----------​

    “Haley, trèo xuống ngay !”

    Rita la thành tiếng rất lớn, khuôn mặt cô nhăn nhó dữ tợn, đủ để doạ cho bất cứ ai sợ chết khiếp. Thế nhưng sao nó lại chẳng có tác dụng gì với con bé tóc đen bướng bỉnh kia vậy?

    Haley đang làm gì để Rita phải làm cái bộ mặt đó? Cô bé đang chơi trò xếp hình tháp, cô chập 3 cái ghế dài lại phía dưới lỗ thông gió thành một cái bục chắc chắn, sau đó để 4 cái ghế xếp sát nhau phía trên cái bục, rồi chồng thêm 1 cái ghế nữa lên trên 4 cái ghế đó. Đúng là trông như đang chơi trò xếp hình tháp, nhưng Haley không phải chỉ xếp nó cho đẹp thôi mà còn tính dùng nó để trèo lên trên cái lỗ thông gió.

    Thế nhưng, trở ngại độ cao là 1 vấn đề, bị cô gái Rita dữ tợn ngăn lại thì lại là một vấn đề khác đau đầu hơn.

    “Xuống ngay đi, Haley! Sera mà về thì em sẽ bị đòn nặng đấy.”-Mặc cho Haley năn nỉ hết lời, Rita vẫn nhất quyết không cho cô bé bày thêm thứ gì nữa

    “Em hết phận sự ở đây rồi, mau về nhà đi ! “

    “Chị không muốn tìm hiểu sự thật đằng sau chuyện này sao?”

    “Có sự thật nào ở bên trong cái lỗ bé xíu đó chứ?”

    “Có mà !”

    “Đừng có lì lợm nữa !”

    “...”

    Thấy Haley á khẩu, Rita thở phào khi biết cuối cùng con bé cũng chịu thua. Thế nhưng, chỉ tận hưởng được chiến thắng vài giây, Rita lại tự nhiên động lòng khi thấy khuôn mặt ủ rũ của Haley.

    “Sao em trông buồn ghê vậy?”

    “Chị còn hỏi?”

    Trên đời này sao lại có một con bé thích thú những thứ này đến như thế nhỉ? Rita tự hỏi

    “Nói thử cho chị nghe xem: dựa vào đâu mà em tin chắc rằng thứ chúng ta cần tìm đang ở trên đó”-Rita hỏi, tay chỉ lên trần nhà.

    Haley ngay lập tức lấy lại vẻ mặt tươi tỉnh và nói
    “À, em cứ nghĩ mãi về chuyện tiền nong, tại sao tên trộm nhất quyết không chịu lấy tiền trong khi cứ làm cho quàn áo và đồ ăn vơi dần? Sau một hồi bế tắc với chuyện đó thì bỗng em lại nghĩ có khi vấn đề thực ra rất đơn giản: biết đâu thực sự tên trộm này không cần tiền.”

    “Hả, em đang nói cái gì vậy? Không lẽ đây đúng là loại trộm bệnh hoạn như chúng ta nghĩ sao?”

    “Trộm nào cũng là trộm thôi chị ạ. Trừ những tên trộm công khai, hoành tráng như Johann thì tất nhiên là trộm cho vui thì còn lại những tên trộm lén lút đều vì lợi ích cá nhân của mình. Cho nên nói trên đời nếu có loại trộm không vì tiền thì nhất định hắn không phải là con người.”

    “Ơ ?”

    “Phải đó, chị hiểu rồi phải không, vì là con người nên chúng ta mới cần tiền bạc, nhưng đối với một sinh vật huyền bí cấp thấp thì những thứ đó còn làm vướng bận chúng thêm, cái chúng cần chỉ là một nguồn thức ăn dồi dào và một chỗ ở là đủ.”

    Như hiểu ra toàn bộ vấn đề, Rita đột ngột lên tiếng
    “Vậy ý em tức là: có một sinh vật huyền bí nào đó đang sống bên trong ống thông gió của nơi này, và khi đói bụng hắn lại chui từ ống thông gió vào đây để trộm đồ ăn của bọn chị, đúng không?”

    “Phải, đúng vậy đó !”

    Nói rồi, Haley nhanh chóng nhảy lên mấy cái ghế và trèo lên trên cao

    “Khoan đã, Haley !”-Rita gọi to

    Khi đã trèo lên chỗ cao nhất, Haley đưa tay kiểm tra cái nắp của lỗ thông gió rồi quay lại nói
    “Chị xem, ốc vít của cái nắp này đã bị tháo ra hết, chúng ta đã đi đúng hướng rồi đó.”

    Rita nhìn Haley ái ngại
    “Nhưng...”

    Haley nhìn Rita bằng ánh mắt thành khẩn
    “Đi mà chị...”

    Các cô gái khác trong phòng cũng nhìn Rita hồi hộp, họ đang chờ xem ý cô thế nào? Vì có thể nói tiếng nói của Rita được mọi người coi trọng thứ nhì chỉ sau Sera.

    Rita chống tay nhìn Haley thở dài
    “Thôi được, nhưng chỉ 15 phút thôi đấy !”

    “Cám ơn chị nhiều !”-Haley la lớn trong vui sướng. Ngay sau đó cô lập tức đẩy cái nắp ra, đu người, nhảy tọt lên phía trên cái ống thông gió.

    Rita rất muốn theo giúp cô bé, nhưng cô biết chẳng còn ai ở đây có thể chui vừa cái ống đó ngoài Haley ra cả.
    ...

    Mò mẫm bò trong cái không gian tối tăm, lạnh ngắt và chật kín của đường ống thông gió , Haley thực sự rất chật vật, cô chỉ biết trông cậy vào ánh sáng nhỏ nhoi của cái đèn pin gắn trên cây bút để tìm đường. Haley soi thật kỹ bên dưới, bởi vì thực tế cô đang đi theo dấu vết những mảnh nhỏ màu trắng nằm rơi vãi bên trong không gian chật hẹp này.

    Một khi thấy được hình dạng của những cái mảnh nhựa mà những cô gái kia nhắc đến, Haley mới biết thực ra nó chẳng phải nhựa, mà là canxi, những thứ này khi nhìn kỹ trông không khác gì những cái vảy.

    Vảy của một loài bò sát.

    Mình liệu rồi sẽ đối mặt với sinh vật huyền bí nào đây? Haley cứ tự hỏi mình mãi câu đó, bản thân cô tuy có hơi sợ hãi một chút, nhưng kinh nghiệm của Haley cho thấy kẻ có thể sống được trong cái đường thông hơi nhỏ xíu này thì chẳng thể to lớn hơn cô bao nhiêu.

    Sau một lúc bò rồi trườn đau hết cả đầu gối, cùi chỏ với cái đầu do 2 lần cụng đầu đau điếng, Haley ngỡ ngàng nhận ra mình đã đi hết đường và gặp phải ngõ cụt.

    “Sao chẳng có gì ở đây hết vậy nè? “-Haley than-”Thật là tốn công quá đi mà !”

    Có lẽ tên trộm không ở đây mà đã bò ra chỗ khác, ống thông gió này có rất nhiều ngã rẽ khác nhau dẫn đến nhiều căn phòng khác nhau, Haley nãy giờ chỉ mới đi được một đoạn nhỏ của nó thôi.
    Chỉ có điều thật lạ, tại sao đoạn đường từ lỗ thông gió cô trèo lên đến đường cụt lại dài như vậy? Nó gần gấp đôi căn phòng thay đồ, nhất định là có một thứ gì đó nằm ở giữa căn phòng thay đồ và bức tường.

    Bỗng Haley chợt nhớ đến những khoảng tường rộng bất thường của quán rượu này mà cô đã thấy trước đó khi đang đi lang thang.
    Nếu như thực sự có một tấm gương nhìn trộm, thì chắc chắn phải có một căn phòng ở đằng sau nó.

    Ôi, không thể nào chứ!

    Lúc này Haley chợt nhớ là: không phải bên trong căn phòng thay đồ cũng có ốp một tấm gương lớn ư?

    Hốt hoảng, Haley ngay lập tức quay đầu lại và bò về phía lỗ thông gió, quên béng mất chuyện mất trộm, trong đầu Haley lúc này chỉ còn có thể nghĩ đến một nguy cơ khác lớn hơn đang tồn tại ở đây.

    Có một kẻ nhìn trộm đang sống bên trong quán bar này!
     
    Chỉnh sửa cuối: 12/6/11
  16. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,173
    Nơi ở:
    Another Reality
    ^ oài, mất trộm cái gì ghê thế :">.
    Chúng ta có một tên Otaku hạng nặng ở OF, và hắn ko phải người, oh yeah \m/.
    Sera dữ thế à :-ss.
     
  17. lehuutri123

    lehuutri123 Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    5/3/07
    Bài viết:
    1,350
    òi, h lại lòi ra 1 tên sinh vật huyền bí thích trộm nội y, đồ ăn và nhìn trộm trong quán bar ah =))
     
  18. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,660
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    Viết thế là được rồi. Keep it up!!! \m/

    Thủ phạm là đây :-"

    [spoil]

    [​IMG]

    [/spoil]

    Lúc đầu đọc đến khúc sinh vật huyền bí là thủ phạm thì lòng đang mong là Fairy hay Pixie chôm đồ lót để làm nệm nằm, chôm bánh snack ăn sống qua ngày :))

    Sinh vật huyền bí cấp thấp mà lại có vảy bò sát à? Chịu thua không đoán ra được là con gì cả. Lizardman chăng :-?
     
  19. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,173
    Nơi ở:
    Another Reality
    ^ hentai kamen thì là người rồi =)), không tính =)).
    Thế có moe snakewoman thì sao ? :D.
     
  20. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Theo ta đây là con thăn lằn :)) Axe viết gớm thiệt X_X
     

Chia sẻ trang này