[Sáng tác] Happy Dark Time

Thảo luận trong 'Văn Học' bắt đầu bởi Axetylen, 28/1/11.

  1. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Mình thì vẫn không ưa Lisa cho lắm
    Nhưng....mình hiểu đc cảm giác cô đơn khi bạn thân của mình tự dưng lại chơi thân với người khác
    Tớ cũng từng nhiều lần bị như vậy rồi :)

    Không hổ danh mà MCR ăn chay =))
    Cho lên chùa đi tu ngồi gõ mõ cầu nguyện cho phe Roy thắng trận là vừa(Đùa chút :)))
     
  2. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Mọi người coi chừng nhầm Laura với Diana đó nha ^_^
    mà dù là Laura hay Diana thì cũng lười như nhau thôi, họ đã sống quá lâu rồi mà.
    Ngược lại với Roy, anh ta thì do phải bôn ba nhiều nên lại không thích ngồi yên một chỗ
     
  3. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    À, hình như nhầm thật
    Laura là MCR ăn chay
    Còn Diana là Phù Thủy...ăn chay =))
     
  4. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Mấy đứa sống lâu mà :))

    Cái này ai chả biết :|
    =)) Ta bảo mi quote bài ta mà. Mi không quote không hiểu đúng rồi :)) MẮc công người lại nói ta spoil :-"


    Đoán thử :-? Laura dùng máu eva. eva là người sói. Roy với diana chắc có quan hệ thân mật :))
     
  5. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    6.4
    Night Of The Beginning

    "Đã lâu không gặp, Kaenbyou."

    Gặp lại được bạn cũ, Orin vô cùng mừng rỡ, Reiuji có thể biết được điều gì đó, hoặc cái gì đó mà cô đã vô tình bỏ qua.
    Do đó, bao nhiêu tâm sự của trong lòng mình, cô bèn kể hết ra cho người bạn thân của mình.

    “Ừm, ra mọi chuyện là vậy.”-Reiuji nói

    “Phải đó, bây giờ tớ không biết phải làm thế nào nữa, chị Satori bị như vậy đã hai ngày rồi.”

    Reiuji khẽ rung bộ lông đen, lấy mỏ rỉa vào đôi cánh của mình, sau đó mới lên tiếng.
    “Đầu tiên, Kaenbyou này, hãy gọi tớ là Okuu, đó là cái tên mới của tớ, và tớ sẽ gọi cậu là Orin.”

    Orin ngạc nhiên
    “Tên mới? Không lẽ cậu cũng đã tìm thấy chủ nhân của cậu.”

    “Phải, chủ nhân của tớ là một người vô cùng yêu thương động vật, lại mang một nguồn nội lực rất lớn trong người, tớ rất kỳ vọng vào người này.”

    “Vậy, thì hay quá, có lẽ tớ sẽ không cần phải làm phiền đến chị Satori nữa.”

    Okuu lại nói tiếp
    “Tuy vậy, có một vấn đề nhỏ. Chủ nhân của tớ có cái nhìn khá tiêu cực về thế giới loài người. Cho nên, cô ấy quyết định sẽ...”

    Orin ngẩn ngơ
    “Sẽ...?”

    “...Sẽ làm cho loài người biến mất khỏi thế giới này.”

    Orin nghe như sét đánh ngang tai mình, sao trên đời này lại có người có ý nghĩ điên rồ đó chứ.
    “Không được, Reiuji, cậu không được thừa nhận người này làm chủ nhân, cô ta rõ ràng đã có mục đích sai trái.”

    Okuu lắc đầu
    “Không đâu, khi tớ báo về cho cổ thụ vĩ đại, ngài đã nói chấp nhận.”

    “Không thể nào. Không đời nào Cổ thụ vĩ đại lại đi chấp nhận một người như vậy.”-Orin la lên

    “Tình hình là đã quá gấp rồi Orin, Cổ thụ không còn cách nào nữa...Orin, dường như trong tất cả những linh thú được cử đi, chỉ có hai chúng ta là có thể biến được thành người. Tức là chỉ có 2 người được chọn.”

    “Thế Reiuji, sao cậu vẫn còn...”

    Okuu cười
    “Chẳng qua là trong hình dáng con người tớ thấy bất tiện quá nên tớ vẫn muốn ở hình dạng cũ của mình.”

    Bỗng, phát hiện có tiếng động phát ra, nghe như tiếng chân người, cả Orin và Okuu đều quay đầu về hướng chiếc cầu thang dẫn lên lầu.
    “Hình như là có người tới, đã đến lúc tớ phải đi rồi, tạm biệt cậu nhé, Rin Kaenbyou.”

    Orin hoảng hốt hỏi
    “Thế còn về tình trạng của chị Satori, cậu có biết gì về chúng không?”

    Okuu đập đập hai cánh chuẩn bị bay đi
    “Nếu cô ấy trở nên giống như cậu đã tả, thì có nghĩa là cô ấy đang trong quá trình biến đổi, đó là một dấu hiệu đáng mừng đấy.”

    “Cậu nói như vậy có nghĩa là gì ?”-Orin ngơ ngác

    “Không có thời gian rồi, chào nhé, Orin !”

    Và rồi Okuu đập cánh bay đi mất.
    Sau đó, Orin quay lại thì thấy Heart đang đi từ trên cầu thang xuống.
    “Chuyện gì vậy, Orin? Lúc nãy anh có nghe thấy tiếng em nói chuyện với ai đó.”

    Orin lắc đầu
    “Không có ai cả đâu, em chỉ tự lẩm bẩm với mình thôi.”

    Heart cảm thấy hoài nghi khi Orin nói vậy, nhưng rồi anh cũng thôi không nghĩ nữa, lúc này chuyện về Satori mới là vấn đề quan trọng. Anh thở dài.

    “Chị Satori thế nào rồi anh?”-Orin hỏi

    “Vẫn thế, không có tiến triển gì hơn.”-Heart nói-”Orin, em canh cửa hàng một chút, anh đi gặp một người, có thể người đó giúp được chúng ta.”

    Orin gật đầu, Heart di tới với lấy chiếc áo khoác choàng nó lên, sau đó bước nhanh ra khỏi của hàng.

    Heart đi xa rồi, nhưng trong đầu Orin vẫn băn khoăn về những gì Okuu đã nói
    “Reiuji nói chị Satori đang biến đổi, có thật là vậy không? Liệu điều đó là xấu hay tốt đây?

    Có lẽ lúc này, việc duy nhất Orin có thể làm là ngồi chờ.

    ----------​

    “Các bạn, tất cả ngồi xuống đi, đừng ngại.”
    Rogan, Meliessa, Rin và Lenny đứng sững sờ, ngạc nhiên vì một phụ nữ xinh đẹp có mái tóc màu tím đang bay lơ lửng ngay trước mặt họ.

    Hôm nay quả là một ngày có nhiều bất ngờ với cả 4 người bọn họ.
    Đầu tiên, một cách vô tình, bọn họ biết được đối thủ trong trận chiến mà họ theo đuổi không ai khác chính là những người học cùng trường với họ.
    Tiếp theo, họ bị thuyết phục bởi một vị giáo viên trong trường đến một trong những nơi kỳ lạ nhất thành phố, một nơi mà dường như đã tách biệt với cuộc sống văn minh hiện tại.
    Sau đó họ tiếp tục đi vào một nơi còn kỳ lạ hơn, một thư viện khổng lồ với hàng chục những dãy sách dài dường như đến vô tận. Chiêm ngưỡng vẻ đẹp lung linh đầy màu sắc của những tia sáng phát ra bởi những chiếc đèn kỳ lạ bên trong thư viện.
    Còn lúc này đây, họ lại đang được chứng kiến một nữ phù thuỷ xinh đẹp trong bộ trang phục màu tím đang lơ lửng trước mặt họ.

    “Mình đã nghe đến nơi này nhiều lần trước đây, nhưng hôm nay là lần đầu tiên được chiêm ngưỡng tận mắt.”-Meliessa nói

    “Quả là kỳ lạ giống như mọi người đã kể.”-Lenny tiếp lời

    Roy mỉm cười, anh vui vì bọn trẻ cảm thấy thích thú nơi này, không cảm thấy áp lực hay nghi ngờ lẫn nhau nữa.
    Những người hầu trong thư viện rất dịu dàng và ân cần, khiến 4 người nhóm Rogan cảm thấy an toàn.

    Eva nhanh chóng rót những tách trà đem ra cho Rogan và những người khác, mùi trà thơm ngát khiến tâm trạng họ cảm thấy bớt căng thẳng, tăng hưng phấn cho tinh thần.

    Laura đi lại gần Roy, mỉm cười nói
    “Ha, trông anh hôm nay cứ như là người trông trẻ, nói thật là bọn trẻ rất dễ thương, tôi thích chúng.”

    Roy cười
    “Cô cũng thích trẻ con à? Tôi không ngờ đấy.”

    Nụ cười trên mặt Laura bỗng dưng vụt tắt
    “Anh định làm cái quái gì vậy? Biến nơi này thành nhà trẻ à?”

    Roy nhún vai
    “Đó là ý của Diana.”

    Laura lườm Roy, suy nghĩ gì đó một lát rồi nói
    “Thế còn cây dù đâu?”

    “Cây dù nào?”

    “Đừng nói là anh không nhớ, tôi đã bảo là anh nhớ đem trả khi quay lại đây mà.”-Laura cau mày

    Roy chợt nhăn mặt
    “Thôi chết rồi! Cây dù.”

    Cây dù, anh đã cầm theo nó đi mà không dùng để che mưa. Để rồi bây giờ rút cuộc anh không thể nhớ ra là đã để nó ở đâu.
    “Tôi...không nhớ là để nó nằm đâu nữa. Tôi....”

    Roy đột nhiên sực nhớ ra, anh đã dựng cây dù ở góc tường cho rảnh tay trong lúc giải cứu cô bé tên Garnet bữa trước. Có lẽ khi quay về anh đã quên cầm nó theo.
    “Tôi...đã để quên đâu đó....”

    Laura làm vẻ mặt hốt hoảng
    “Anh...để quên đâu đó? Anh có biết cây dù đó có ý nghĩa thế nào đối với tôi không ?”

    Cô quay sang, gục mặt vào vai Eva
    “Khốn khổ, tên chết tiệt này đã làm mất cây dù kỷ niệm mà em đã tặng cho ta rồi.”

    Roy tái mặt, cây dù đó thực sự quan trọng như vậy ư? Đã vậy sao còn giao cho anh? Nhưng tạm gác chuyện đó đã, Roy cần quay lại chỗ cũ kia, có lẽ cây dù vẫn còn nằm ở đó...có lẽ...
    “Tôi sẽ quay lại ngay !”

    Nói rồi Roy quay lưng chạy ra khỏi cửa thư viện.

    Đợi tiếng chân của Roy xa dần rồi, Laura bắt đầu ôm bụng cười.
    “Ôi, cái tên đại ngốc Roy này !”

    “Sao tiểu thư phải làm vậy?”-Eva hỏi

    “Chẳng tại sao cả, tự nhiên ta không muốn hắn ở đây thôi.”

    “Có phải tiểu thư không muốn anh ta ở đây vì không muốn bọn trẻ cảm thấy phụ thuộc vào anh ta, có đúng không?”

    Laura nhắy mắt
    “Ngươi nói gì vậy, Eva? Ta không hiểu?”

    Eva che miệng cười khúc khích
    “Chính em còn không hiểu mình nói gì nữa là...”


    Về phần Diana, cô đã giải thích cho 4 người Rogan, Meliessa, Rin và Lenny biết tất cả những gì liên quan đến Azygous. Hầu như là những chuyện mà cả 4 người đều biết rồi, chỉ trừ hai chuyện, một là về nguồn gốc của Azygous, nó là một sản phẩm phi tự nhiên có nguồn gốc từ vũ trụ, xuất hiện cách đây hơn 400 năm. Sau khi một sinh vật kỳ lạ từ vũ trụ có tên là Pluto bị tiêu diệt bởi 7 chị em công chúa nhà Hiavara. Kể từ đó, vùng đất xinh đẹp Hiavara biến mất không chút dấu vết, đổi lại là xuất hiện của vòng tròn này cứ mỗi xấp xỉ 100 năm 1 lần, gây ra bao nhiêu là cuộc chiến đẫm máu.
    Thứ hai là về phần thưởng của Azygous, ngoài việc ban tặng cho người chiến thắng điều mà người đó hằng mong, người chiến thắng có thể dùng Azygous để mở cánh cổng đến thế giới khác được một lần.
    Nhiều người đã mở những cánh cổng đến những nơi chất đầy vàng bạc châu báu và mang về không biết bao nhiêu là cơ ngơi của cải. Tuy nhiên, do cánh cổng đó có thể đóng lại bất cứ lúc nào nên nếu tham lam thì có khả năng sẽ bị mắc kẹt ở thế giới đó vĩnh viễn trong trường hợp người đó không kịp trở về.
    Tiếp theo, Diana nói về chuyện hợp tác, cô nói do phần thưởng không chỉ có một cho nên việc hợp tác sẽ đem lại nhiều cái lợi. Ví dụ, trước đây dòng họ Lazario cũng đã từng hợp tác với một phù thuỷ vĩ đại và đã chiến thắng. Theo như thoả thuận, Vị phù thuỷ kia sẽ lấy điều ước, trong khi Kabel-trưởng tộc Lazario lúc bấy giờ-chọn việc mở cánh cổng và trở nên vô cùng giàu có.

    Meliessa nghe thấy thông tin này thì giật mình. Kabel, đó không phải là tên ông cố của cô sao?
    Vậy là những gì mình nghe đêm hôm đó là thật, dòng họ Lazario đã từng tham gia Azygous một lần và đã trở nên giàu có, hưng thịnh vì nó.

    “Ta biết nói những chuyện này với các bạn có khi là hơi thừa. Nhưng ta chỉ muốn các bạn lưu ý rằng một khi tham gia vào trận chiến này rồi thì có nghĩa các bạn đã đánh cược mạng sống của mình. Sẽ không có đường để quay lại, bởi đây không đơn thuần chỉ là một cuộc thi tài.”

    Vẻ thận trọng xuất hiện trở lại trên gương mặt của Rogan và những người kia.

    Diana mỉm cười
    “Các bạn đừng lo lắng, chỉ cần các bạn đứng về phe chính nghĩa, tôi sẽ ở bên cạnh để hỗ trợ các bạn cho đến phút cuối.”

    Rogan và những người kia bắt đầu chuyển sang ngạc nhiên
    “Nhưng...tại sao?”-Lenny hỏi

    Diana nhẹ nhàng trả lời
    “Ta muốn chính nghĩa phải chiến thắng...chỉ có vậy thôi.”

    Nghe thật khó tin, nhưng biết đâu đấy lại là thật, ai mà chẳng muốn chính nghĩa chiến thắng chứ? Có chăng chỉ là những sinh vật hắc ám và những kẻ xấu xa.

    “Ta cũng từng là con người, cho nên ta không muốn loài người phải diệt vong.”-Diana nói

    Bỗng dưng Rin đứng dậy, nhìn về phía Laura đang đứng gần đó.
    “Vậy còn con quỷ hút máu kia thì sao? Không lẽ nó cũng muốn thứ chúng ta muốn?”

    Laura nở một nụ cười thú vị
    “Khả năng quan sát cũng không tồi.”

    Diana nói
    “Laura không muốn loài người bị diệt vong đâu.”

    “Sao có thể thế? Chẳng lẽ ma cà rồng không phải cũng là một loại sinh vật hắc ám?”

    Laura cười nói
    “Ma cà rồng không thể để con người biến mất được vì họ là thức ăn của chúng.”

    Cảm giác bất an trỗi dậy bên trong mọi người.

    “Một lý do thật là ti tiện.”-Rin hầm hè

    “Ti tiện? Thế con người có tiêu diệt hết gia cầm vì chúng gây bệnh không? Hay là vẫn giữ chúng lại vì cần thức ăn?”-Laura cười, để lộ những chiếc răng nanh nhọn hoắt

    Nét hoảng sợ hiện lên trong ánh mắt của Rin.

    “Đừng nói như vậy thưa tiểu thư, bọn họ sẽ hiểu lầm đấy.”-Eva nói

    “Ta không quan tâm, những người chúng ta gặp rồi cũng sẽ lại đi mất, do vậy có ai đó nghĩ không hay về chúng ta cũng chẳng quan trọng.”-Laura khua tay.

    Một không khí im lặng đến đáng sợ bao trùm cả thư viện, cho đến khi Diana lên tiếng trở lại.
    “Tôi có thể đảm bảo Laura sẽ không làm hại đến một sợi tóc của các bạn, chừng nào tôi vẫn còn ở đây.”

    Diana liếc về phía Laura.
    “Tôi đã hứa là sẽ không để Laura làm hại bất cứ người vô tội nào nữa. Nếu một trong số các bạn gặp chuyện gì đó gây ra bởi Laura, tôi sẽ tiêu diệt cô ta.”

    Meliessa, Rogan,Lenny và Rin chợt rùng mình khi nghe thấy những lời của Diana. Có thật là cô ta sẽ xuống tay với bạn mình chỉ để bảo vệ sự an toàn của những người khác?

    “Nói hay lắm, Diana!”-Laura cười-”Chỉ mong là thời điểm đó đến, cậu có thể làm được mà không có chút do dự nào.”

    Diana nhìn đi chỗ khác, tránh ánh nhìn của Laura, liệu một lúc nào đó cô có thể thực sự làm như mình đã nói?

    “Vậy, mọi người có muốn chúng ta cùng hợp tác?”-Diana quay lại vấn đề chính-”Trở thành đồng minh của nhau?”

    Rogan bước tới trước, sự nghi ngờ của cậu đã không còn sau cuộc đối thoại vừa rồi của Diana và Laura
    “Tôi đồng ý!”-Cậu nói-”Chỉ cần phe chính nghĩa chiến thắng, tôi có thể chiến đấu cùng bất cứ ai, thậm chí là phải chiến đấu một mình.”

    Lenny thì hơi ngập ngừng, nhưng cậu cũng gật đầu đồng ý
    “Mục đích của tôi có lẽ khác với mọi người, tôi lại không đủ tự tin để chiến đấu một mình. Có lẽ lựa chọn tốt nhất lúc này là hợp tác với nhau, ít nhất thì nó giúp tôi có thêm nhiều cơ hội hơn.”

    Diana gật đầu mỉm cười, rồi cô nhìn sang phía Meliessa và Rin.

    Meliessa định lên tiếng, nhưng Rin bỗng níu tay cô lại, lắc đầu tỏ vẻ không đồng tình.
    “Không sao đâu mà, Rin.”-Meliessa mỉm cười

    Rồi cô quay sang Diana
    “Tôi cũng đồng ý, tôi sẽ chiến đấu hết sức mình để bảo vệ những gì mà tôi yêu quý, cho dù có thể là sẽ không đạt được mơ ước của mình.”

    Mọi người lúc này chỉ còn chờ câu trả lời từ Rin. Tuy vậy, trông vẻ mặt của cô không có vẻ gì là sẵn sàng.
    “Hợp tác ư? Thật ngớ ngẩn, làm sao chắc liệu con ma cà rồng và bà phù thuỷ kia không lật lọng chúng ta? Chúng thừa khả năng để làm thế ! Hơn nữa, tại sao Meliessa lại không thể tin tưởng mình hơn là những người kia?”

    Cuối cùng, suy nghĩ một lúc, Rin nói
    “Tôi đồng ý hợp tác với các người, nhưng tôi sẽ không trở thành đồng minh của các người. Đề phòng trường hợp chúng ta có trở mặt với nhau thì cũng không cần phải xấu hổ hay cảm thấy ray rứt.”

    Diana nhìn Rin và cười
    “Tốt thôi, ta thấy như thế cũng hay.”

    Meliessa nhìn Rin với ánh mắt cực kỳ khó hiểu, nhưng phần nào đó cảm thấy ấn tượng.

    “Vậy từ nay chúng ta đã là đồng minh, nếu có khó khăn gì, mọi người hãy tới thư viện này tìm gặp tôi.”

    Diana vừa dứt lời thì đột nhiên tất cả mọi người trong thư viện cảm thấy một cảm giác vô cùng kỳ lạ, như là có một dòng điện chạy qua dọc sống lưng.

    “Ơ!”

    “Cảm giác gì thế này?”

    “Tớ cảm thấy như là điện giật.”

    Diana vẫn bay lơ lửng ở phía trên, khuôn mặt cô bắt đầu trầm ngâm.
    “Bắt đầu rồi...cuộc chiến Azygous.”

    Sự việc tiếp theo, cả 4 người Rogan, Meliessa, Rin và Lenny đều cảm nhận thấy có thứ gì đó trong người họ như đang phát ra năng lượng cực mạnh, chúng làm cho họ phải chú ý.
    Cả 4 bọn họ sờ soạng kiểm tra người, cho đến khi ngạc nhiên nhận ra đó chính là thẻ bài Sabbath mà họ đang cất trong người, chính nó là thứ đang phát ra năng lượng.
    Khi mang những chiếc thẻ bài ra ngoài, thật ngạc nhiên là tất cả chúng đều đang phát ra ánh sáng trắng rực rỡ.

    “Chuyện này là sao? Rút cuộc chuyện gì đang diễn ra vậy.”-Rogan hốt hoảng nói.

    Laura cũng cầm một tấm thẻ Sabbath đang phát sáng trên tay, nhưng khuôn mặt cô trông cực kỳ bình tĩnh.
    “Đừng hoảng sợ, những tấm thẻ Sabbath chỉ đang xác định danh tính chủ nhân của nó thôi.”

    “Danh tính..”-Lenny nói-”..chủ nhân của nó.”

    Diana bình tĩnh giải thích
    “Nó gọi tên người sở hữu nó theo năng lực của người đó. Các bạn sẽ biết ngay bây giờ thôi.”

    Và rồi, không để cho mọi người phải chờ lâu, đột nhiên tấm thẻ của Lenny ngừng phát sáng, cậu nhìn vào tấm thẻ rồi bàng hoàng kêu lên.
    “Thẻ bài của mình...xuất hiện chữ...và hình nữa”

    Ánh mắt những người khác đều hướng về phía tấm thẻ của Lenny, cậu thấy thế bèn hướng tấm thẻ về phía mọi người, quả nhiên có dòng chữ xuất hiện ở phía dưới hình ảnh một tia điện. Nó ghi là THE VOLTA.

    “A, chiếc thẻ của mình cũng hết sáng rồi.”-Meliessa là người tiếp theo, trên chiếc thẻ của cô xuất hiện hình một thiên thần tóc vàng chỉ có 1 cánh, ở dưới ghi dòng chữ THE ONE WINGED BIRD.

    Liền sau đó, thẻ bài của Rogan, Rin và Laura cùng ngừng phát sáng một lúc, và tất nhiên họ đều thấy thẻ bài của mình đã thay đổi.
    Thẻ bài của Rin là hình một sinh vật có đôi cánh đen và đôi mắt đỏ, phía dưới ghi THE MOTHMAN.
    Của Rogan là hình của một chiến binh mặc một bộ giáp đỏ rực, dòng chữ ghi THE RED KNIGHT.
    Còn Laura thì xuất hiện một con dơi màu đen, xung quanh nó là những sợi dây xích thấm đầy máu, THE BLOODY PRINCESS.
    Phản ứng của tất cả những người bên trong thư viện trước sự việc này không giống nhau, Laura thì cười có vẻ tự mãn, Lenny tay cầm tấm thẻ mà khuôn mặt ngỡ ngàng, những người khác thì chỉ biểu lộ tâm trạng bất ngờ.

    Diana nhẹ nhàng đáp xuống đất, môi nở một nụ cười bí hiểm
    “Chào mừng đến với cuộc chiến Azygous, các chiến binh.”
    ...

    ---------- Post added at 21:22 ---------- Previous post was at 20:07 ----------

    Mình có thấy rồi, nói chung là cậu đúng cả rồi đấy, có điều Me có thích Roy không thì chưa biết.
    Thân phận của Rogan thì cũng chẳng có gì bí ẩn, cậu chính là con trai của Haara, một trong 7 vị công chúa ngày xưa, người Roy yêu...
    Hên xui à nha
     
    Chỉnh sửa cuối: 17/3/11
  6. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Vì mình sắp đi ngủ nên chưa đọc chap 6.4 của bạn(Sẽ kêu anh Phanthieugia đọc vào ngày mai)
    Nhưng mình cảm thấy truyện của bạn rất hay
    Story cực kỳ đa dạng, theo kiểu nhiều góc nhìn của nhiều nhân vật để tạo nên một story hoàn chỉnh
    Những trường đoạn tâm lý rất khá, đây là một trong những truyện mình cảm thấy hay nhất ở box này ^^
     
  7. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Quá khen.
    Dạo này mình cảm thấy các chap của mình đang dần mất đi phong cách ban đầu.
    Mình sẽ đầu tư kỹ hơn cho những chap về sau này, mong vẫn nhận được sự ủng hộ từ hai bạn.
     
  8. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Phong cách ban đầu là sao?
    Mình thấy hướng đi của câu chuyện vẫn tốt lắm mà
    Như chap Shadow vừa rồi mình thấy hay quá
    Mình thấy tội Rogan quá, từ khi Nancy xuất hiện nào là bị ăn tát của Lisa, rồi lại bị chửi nữa.......:))

    Quote ra đây để nhớ, mai sẽ xử lý..........
     
  9. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Cmt chap: Truyện hấp dẫn rồi đây :D
    Chủ nhân con quạ đã có mặt chưa :-? Chi tiết mấy lá bài hay đây \m/

    Lenny: THE VOLTA Sở trường thằng này chơi điện.

    Meli: THE ONE WINGED BIRD.: chim 1 cánh :-o À, có phải chỉ có một mel mà không có jess :D

    > sao lại là con Rin :-?

    Hiệp sĩ đỏ. He is a antagonist :-o

    Hoàn toàn hợp lý.

    Tui thấy vẫn hay mà :-?

    ---------- Post added at 14:59 ---------- Previous post was at 14:58 ----------

    Tui xử giùm nè ^^ .

     
  10. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way

    6.6
    The Beginning Of The Night

    Roy đang đứng tại con phố kỳ lạ ngày hôm trước, đêm hôm nay nơi này trông còn vắng hơn đêm hôm trước. Khi đến được đây và ngẫm nghĩ lại, Roy cảm thấy dường như mình đã bị Laura lừa.
    Chắc hẳn con ma cà rồng chết tiệt đó muốn anh phải rời khỏi thư viện nên mới giả bộ làm cái mặt khổ sở như mất đồ quý kia, để buộc Roy phải đi tìm cây dù của cô ta.
    Roy chỉ không hiểu tại sao anh lại bị mắc lừa dễ dàng như vậy, khuôn mặt cô ta lúc ấy trông như là đang đau khổ thật vậy.

    Phụ nữ thật là khó đoán. Cho dù một người đàn ông tưởng anh ta am hiểu và sành sỏi về phụ nữa như thế nào, thì cũng có lúc chính bản thân anh ta sẽ phải bất ngờ về những gì mà những người phụ nữ có thể làm được.
    Roy đã chứng kiến nhiều gã sở khanh đi lừa tình những cô gái trẻ, để rồi hôm sau hốt hoảng khi toàn bộ tư trang, quần áo, tiền bạc trên người đã bị lột sạch. Trong lúc trần như nhộng chạy đi kêu giúp đỡ, cảnh sát ập đến và đưa hắn đi ăn cơm tù.
    Roy bật cười khi nhớ lại mình đã trông thấy cảnh tượng như thế trong lúc đi ngang một khách sạn sang trọng cánh đây nhiều năm.

    Sau một hồi tìm kiếm, Roy đã tìm thấy lại con hẻm mà bữa trước anh đã gặp đám thanh niên bốc đồng và cô bé tên Garnet kia. Con hẻm này nằm trong một dãy nhà cũ chưa quy hoạch nằm không xa ngôi trường kỳ bí mà Roy trông thấy.
    Đi theo những lối rẽ cũ để đến chỗ mà mình đã giao chiến với những tên nhóc kia, Roy thở dài khi trồng thấy đúng là cây dù chẳng còn ở đây nữa.

    Thật lạ là vẫn có người cầm cây dù quái đản đó đi, mà cũng không ngờ cái nơi vắng vẻ như bãi tha ma này cũng còn có người qua lại.
    Nhưng nghĩ kỹ thì Roy chỉ đến đây vào ban đêm, biếtđâu ban ngày có nhiều người thì sao? Cũng phải, thường những khu vực xung quanh một trường học ban ngày thì vô cùng đông đúc, ban đêm thì lại như là bãi đất trống.

    “Chắc lúc này, Diana đã cho bọn trẻ biết tất cả những gì liên quan đến Azygous rồi, mình nên về xem sao.”-Roy nghĩ bụng

    Roy quay mặt lại, đi được vài bước thì bỗng có một người xuất hiện đứng trước mặt Roy.
    Anh nhìn lên và ngạc nhiên, đây không phải là người mà mấy bữa trước anh đã gặp sao, cô bé có mái tóc đen dài, khuyên tai bạc lấp lánh, đôi mắt màu đỏ đẹp như cái tên của cô, Garnet.
    Cô bé đứng đó, nhìn anh mỉm cười, trên người vẫn mặc bộ đồ như con trai, nhưng trông có vẻ đỡ hơn bữa trước.
    Và thật bất ngờ, Garnet đang giữ cây dù của Roy...à không, của Laura ở trên hai bàn tay chắp sau lưng của mình.

    “Ồ, thật trùng hợp.”-Roy nói trùng hợp, nhưng anh biết dường như không phải vậy.

    “Chào, tôi biết thế nào chú cũng đến đây nữa.”-Cô bé lên tiếng.

    “Phải, bởi vậy ta mới nói thật trùng hợp, khi hai lần tới đều gặp cháu, rồi gặp...cây dù của ta.”-Roy nói

    Garnet đưa cây dù lên
    “Ồ, ý chú là cái này? Tôi không nghĩ vậy, kiểu dáng này là của nữ mà.”

    Roy cười
    “Nếu chú nói là của chú có thể gây nhiều hiểu lầm. Nhưng...nó đúng là của chú.”

    Garnet phá lên cười.
    “Ông chú, ông thật quái dị đấy.”

    Roy đáp
    “Thế cháu nghĩ mình trông có vẻ bình thường lắm hả.”

    Garnet đột nhiên ngừng cười, cô nhìn về phía Roy.
    “Chú nói thế nghĩa là sao?”

    Roy nhún vai
    “Cháu thử nhìn lại mình xem.”

    Garnet trông có vẻ đăm chiêu, cô bé nhìn quanh rồi lại mỉm cười
    “Ồ, ý chú là mái tóc và đôi bông tai này đấy hả? Thật ra thì không có nó tôi vẫn ổn, chỉ có điều tôi thích để chúng hơn.”

    Roy không biết cô bé kia đang đùa hay thực sự không biết anh đang nói về cái gì.
    “Ừm, nếu cháu thấy ổn với chúng...”-Roy nói-”Sao cháu không thử thay bộ đồ con trai kia bằng môt bộ khác trông nữ tính hơn xem. Chắc chắn cháu sẽ trông đẹp hơn đấy.”

    Garnet tròn mắt
    “Chú thật sự nghĩ như vậy à?”

    Roy cười
    “Phải. Bộ cha mẹ hay bạn bè cháu không nói với cháu như vậy à?”

    Khuôn mặt Garnet bỗng dưng biến sắc, cô nghiến răng ken két.
    “Đừng...có nhắc đến bọn họ nữa !”

    Roy nhíu mày, xem ra đây quả thực không phải là một cô bé bình thường, từ lần trước anh đã có cảm giác cô bé này đang che đậy điều gì đó không ổn.

    Bỗng dưng, Roy cảm thấy đau nhói ở sống lưng, như là có một luồng điện chạy dọc xuyên qua cơ thể.
    “Cảm giác gì thế này?”-Roy tự hỏi

    Roy thoáng trông thấy Garnet cũng khuỵu xuống, không lẽ cô bé cũng bị giống anh?
    Rồi bỗng dưng Roy cảm thấy có thứ gì đó đang phát ra một nguồn năng lượng cực mạnh ở bên trong túi áo của mình, chỗ anh cất giữ tấm thẻ Sabbath.

    “Đây là...”

    Roy nhanh tay rút chiếc thẻ ra khỏi túi áo và đưa ra ngoài, anh ngạc nhiên vô cùng khi trong thấy chiếc thẻ đang phát ra ánh sánh trắng rực rỡ.
    Chưa hết bàng hoàng vì những việc đang xảy ra, Roy trông thấy Garnet bỗng đứng lên, rút từ trong túi quần ra một tấm thẻ.

    “Thẻ bài Sabbath...không lẽ cháu...”-Roy thốt lên

    Garnet mỉm cười
    “Chúng ta...giống nhau rồi.”

    ----------​

    “Orin ơi, anh Heart ơi...mọi người...”

    Orin giật mình khi nghe thấy tiếng gọi của Satori, cô lập tức chạy thật nhanh lên trên lầu.

    “Chị Satori, chị tỉnh rồi hả?”-Orin tung mạnh cửa chạy vào phòng, và cô suýt la lên khi trông thấy Satori đã ngồi dậy từ lúc nào.

    Mừng rỡ, Orin lao đến ôm chầm lấy Satori.
    “Ôi chị Satori, chị tỉnh lại rồi, em mừng quá! Em cứ tưởng là chị đã bị làm sao rồi chứ.”

    Satori khuôn mặt vẫn còn ngẩn ngơ, cô hỏi
    “Có chuyện gì vậy, Orin?”

    Orin ngẩng đầu lên
    “Thực ra là...”

    “À, thì ra là vậy.”-Satori bỗng cướp lời Orin-”Chị đã ngủ thiếp đi suốt 2 ngày liên tiếp, sau đó thì em đã lo lắng cho chị quá nên gặp bạn của mình để hỏi thăm tin tức, còn anh Heart thì đã ra ngoài tìm người giúp đỡ.”

    Orin trợn hai mắt nhìn Satori, miệng không nói được lời nào
    “Sao...sao...sao...chị biết được tất cả những chuyện này?”

    Satori mỉm cười
    “Thì...em vừa mới nói cho chị nghe mà.”

    Orin ngạc nhiên
    “Em...đã nói gì đâu?”

    Satori lúc này mới chuyển sang vẻ mặt khó hiểu
    “Sao cơ, nhưng rõ ràng...chị nghe thấy em nói mà.”

    Orin thực sự muốn phát điên, thế này là như thế nào? Sao tự nhiên có chuyện quái đản này xảy ra, rút cuộc là chị Satori đã bị cái gì sau khi ngủ dậy?
    Bất chợt, Orin nhớ ra điều gì đó, cô chạy vội đến cái tủ chứa đồ của Satori, lấy từ trong ra tấm thẻ bài Sabbath mà cô đã cất vào khi Satori bị ngất đi.

    Orin há hốc mồm khi nhìn thấy hình vẽ một con mắt xuất hiện trên tấm thẻ, phía dưới ghi dòng chữ THE MIND READER.

    ----------​

    “Satori”

    “Hả, cậu đang lẩm bẩm gì thế, Diana?”-Laura ngạc nhiên hỏi

    Diana chỉ khẽ lắc đầu rồi nói
    “Không có gì, đột nhiên tớ nhớ đến một cô bé kỳ lạ vào thư viện của chúng ta dạo trước, cô bé ấy có trao đổi gì đó với Roy và nói tên của mình là Satori.”

    Laura trầm ngâm
    ”Thì sao nào?”

    “Theo tài liệu tớ đọc được, Satori là tên của một sinh vật có trong truyền thuyết Nhật Bản, chúng có 3 mắt và có khả năng đọc được suy nghĩ của con người.”

    Laura cười
    “Có sinh vật thú vị như vậy trên đời sao?”

    Diana đăm chiêu
    “Phải, tớ cảm thấy có gì đó liên hệ giữa cô bé hôm trước với những sinh vật này. Không phải là do cái tên, mà là trực giác bảo thế.”

    “Này, đừng nói là cậu muốn thu phục cô bé đấy vào hàng ngũ của chúng ta đấy nhé.”-Laura nói

    “Nếu được như vậy thì quá tốt, năng lực của loài Satori có thể rất có ích cho chúng ta. Tuy vậy, tớ không biết chắc là cô bé kia có tham gia vào trận chiến này hay không?”

    “Không chắc? Thế sao tự nhiên cậu lại đề cập đến chuyện này?”

    “Chỉ là...”-Diana nói-”Tớ cảm thấy cuộc chiến lần này không hề đơn giản, có quá nhiều thế lực hùng mạnh trỗi dậy, khả năng chiến thắng của chúng ta đã thấp đi rất nhiều. Tuy vậy...”

    Nói rồi Diana chỉ tay vào Meliessa lúc này đang đi loanh quanh trong thư viện.
    “Tớ dám chắc cô bé kia có một thiên thần hộ mệnh ở bên cạnh.”

    Laura sửng sốt
    “Cậu nói gì cơ, một thiên thần hộ mệnh?”

    Diana gật đầu
    “Phải, tuy lực lượng chúng ta yếu, nhưng bù lại rất đa dạng về năng lực, đây có thể là một lợi thế.”

    Laura cười
    “Ha ha, để tớ tính xem, một hiệp sĩ, một tia điện, một thiên thần gãy cánh, một con chim kỳ lạ màu đen, một phù thuỷ lười biếng và một con ma cà rồng ăn chay. Quả thật chúng ta...rất lạ.”

    Diana cũng cười
    “Còn Roy nữa.”

    Laura gật đầu
    “Phải, và một gã lang thang...”

    Laura và Diana cùng ngồi trên cao nhìn Rogan và những người kia, bọn họ bất chợt nở những nụ cười hạnh phúc.
    “Đã lâu rồi thư viện này mới lại có được cảm giác ấm áp như thế này.”
    ...

    ---------- Post added at 15:23 ---------- Previous post was at 15:19 ----------

    Cám ơn, nhưng hiện giờ chủ nhân của con quạ chưa xuất hiện.
    Yes !
    Rin là Hậu duệ của một tộc người có cánh, họ thường đi theo con người để cảnh báo tai họa cho họ.
    -------
    Gia trốn rồi ^^
     
    Chỉnh sửa cuối: 13/3/11
  11. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Siêu ngắn thật :)) Khác xa mấy chap mi từng viết :))

    Gái dẹp ko đáng tinh. Gái càng đẹp lừa càng giỏi. :))

    Satori là kẻ đọc tâm :)) Hóa ra co nhỏ này là chủng tộc ba mắt, Nhờ đọc truyện này rồi :-w

    Không lẽ cái liên minh này đánh với nhà Albert :-?

    PS:Ta thấy truyện này mi nên đổi tên thành "Vòng tròn Az..." Nghe hay hơn :-?
     
  12. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Ồ vậy à, thực ra năng lực của Satori không chỉ dừng lại ở chỗ đọc tâm đâu, cho nên để mind reader thấy cũng hơi thiếu, nhưng mình nghĩ những cái tên khác sẽ gây hiểu lầm.
    Còn nhiều Villain khác ngoài nhà Albert lắm \^.^/
    Chả biết nữa, nhưng chắc để Happy Dark Time để gây thêm tò mò
     
  13. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Bạn axe lo lắng quá rồi, mình lại thấy truyện càng ngày càng hay đấy chứ
    Nếu Garnet gia nhập liên minh với Roy thì có vẻ hay hay ^^
    Cảm giác ban đầu của mình quả không sai, Laura và Diana có vẻ là người tốt

    P/s: Rin là một nhân vật đa nghi và thẳng thắn
    Mình có cảm giác trong quá khứ nhân vật này gặp chuyện gì đó nên mới như vậy
    Rin có vẻ giống một người gặp phải nhiều sóng gió nên luôn cảnh giác với mọi thứ xung quanh

    Thực sự dựa vào kinh nghiệm do xem một số bộ phim hay manga thì mình thấy nhân vật Rin có gì đó hơi đáng lo
    Những nhân vật kiểu thông thường rơi vào 2 loại:

    1. Nếu đụng chuyện thì có lẽ nhân vật này sẽ chỉ làm cho tình hình căng thẳng hơn, loạn hơn vì sự nghi ngờ lẫn nhau
    Cô cần có một nhân vật có cái "đầu lạnh" ở bên cạnh đề kiềm chế bớt, đó là cảm nghĩ của mình ^^
    2. Với tính đa nghi của mình, Rin sẽ đưa ra những phán đoán sáng suốt nhất để giúp cả nhóm

    Không biết Rin sẽ rơi vào trường hợp nào đây ^^
     
    Chỉnh sửa cuối: 10/3/11
  14. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Tớ là rất thích cái thư viện đấy nhé
    Diana và Laura thú vị phết

    Liệu có đến cái ngày mà Diana sẽ ra tay với Laura không?
    Mình hy vọng là không =((

    Ký tên: Phan Thiếu Gia!
     
  15. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Sợ spoil hả :))
    Nhưng solo thì làm gì đánh được party, chưa kể bên đây toàn là thứ dữ. mcr(cực mạnh)+phù thủy(gừng càng già càng cay)+thiên thần(too strong)+hiệp sĩ(già trẻ)+quái vật(more power)+pháp sư(lenny)+ roy(già lão) với con garnet(mystic)
    Quên còn con eva(sói) với chủ nhân thư viện chi (o_O) phe này imba dã man (>.<)
     
  16. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    6.8
    Planning

    Lúc này, trên khắp mọi nơi trong thành phố bạc, tất cả những người tham gia vào Azygous đã nhận được thông điệp của Azygous Ring là thời điểm bắt đầu cuộc chiến đã đến. Thông qua những lá bài Sabbath, người tham gia có khả năng cảm nhận thấy sự tồn tại của những người sở hữu thẻ bài khác.
    Trong vòng 3 tháng, người tham gia sẽ phải thu thập đủ 25 thẻ bài từ kẻ khác, có thể bằng bất cứ hình thức nào. Kể cả cướp giật, thương lượng, trao đổi, mua bán..v..v...

    Sau đó, khi thời hạn cuối cùng đến, Azygous Ring (AR) sẽ xuất hiện, ai có thể mang 25 tấm thẻ đến và lắp nó vào AR trước thì sẽ là kẻ chiến thắng.
    Như vậy có nghĩa là cho dù bạn đã thu thập đủ 25 thẻ bài trước, bạn vẫn phải đợi đến ngày cuối cùng để có thể tiếp cận được AR. Điều này tạo ra một cơ hội ngang nhau cho tất cả những kẻ tham gia.

    Tại phòng khách của Dinh thự Lazrio, Albert và Clever đang truyền đạt những vấn đề này lại cho Cody và Max, đồng thời cho họ biết thêm một số thông tin về những đối thủ mà họ có thể gặp phải.
    Cody trông có vẻ bình tĩnh và khá tự tin, trong khi Max thì bản thân không thể tin nổi một điều khác mà hắn vừa nghe thấy.

    “Meliessa?”-Max la lên-”Ông giao cho con bé Meliessa thẻ bài Sabbath sao?”

    “Phải!”-Albert điềm đạm trả lời-”Ta đã làm thế đấy, bộ có gì không ổn sao?”

    Max phải cố gắng lắm mới không phát điên vì thái độ dửng dưng của Albert.
    “Sao lại thế? Cháu tưởng chỉ có đàn ông trong nhà mới có đủ tư cách tham gia vào trận chiến này?”

    Albert cười khẩy
    “Ta không nhớ là đã từng nói như vậy?”

    “Nhưng tại sao lại là Meliessa? Con bé đó thì có tài cán gì cơ chứ?”

    “Nó khá hơn một số người chỉ suốt ngày biết nịnh bợ ta.”-Albert nói-”Mà sao lại lo lắng hả Max, bộ không tự tin vào khả năng của mình sao?”

    “Ơ, không...”-Max cứng họng, không biết nói gì thêm.

    “Cậu tốt nhất là nên tập trung nghe dì Clever nói về những thứ cần thiết cho cuộc chiến này hơn là cứ hỏi những câu hỏi làm phí phạm thời gian của chúng ta, Max ạ.”-Cody thở dài nói

    Max trừng mắt nhìn Cody, nghiến răng giận dữ nhưng không muốn đôi co thêm với cậu ta. Max không muốn bị mất thêm điểm trước mặt của Albert.

    Clever lúc này lại tiếp tục, nhưng tâm trí của Max lúc này đã không còn tập trung để lắng nghe được nữa. Đối với Max, Cody chính là rào cản lớn nhất đối với việc hắn là cháu cưng của Albert, nhưng hắn cũng tự tin là sẽ có ngày hạ bệ được Cody. Lúc ấy cha hắn và hắn sẽ nắm chắc vị trí của Albert khi ông qua đời.
    Tuy vậy, điều Max không ngờ nhất là Albert còn một con át chủ bài khác trong trận chiến này ngoài Cody, đó là Meliessa. Tự dưng giờ đây Max lại có thêm một đối thủ nữa, thêm một rào cản nữa ngăn cách hắn đến với điều hắn mơ ước.
    Albert rõ ràng coi trọng Meliessa hơn Max, hắn mơ hồ cảm thấy được điều đó qua cách ông ta nói về Meliessa.

    “Phải tiêu diệt Meliessa trước.”-Max tự nhủ-”Không thể để một đứa con gái trong nhà nghĩ nó ngang hàng với mình, điều đó là một sự sỉ nhục lớn.”

    Sau cuộc họp, Max cúi đầu chào Albert và hậm hực bỏ ra ngoài.

    “Có vẻ như...Max của chúng ta đã quyết định được gì đó.”-Clever nói

    “Dĩ nhiên, chắc chắn bây giờ nó sẽ đi tìm và phá bỏ cái rào cản đầu tiên của nó trên con đường đến vị trí lãnh đạo dòng họ này.”-Albert nói.

    Cody chỉ đứng trầm ngâm như đang suy nghĩ gì đó.
    “Lúc nãy dì có nói là gia tộc Belphegor đã thu thập đủ 25 thẻ bài rồi phải không?”

    Clever gật đầu
    “Phải, bằng cách nào đó, Mammon Belphegor đã thu thập đủ số lượng thẻ bài, thậm chí trước khi Azygous bắt đầu. Sau đó hắn phân phát chúng cho tay chân của mình để hình thức hoá những tấm thẻ. Bây giờ, hắn đang ngồi rung đùi chờ cho đến hạn cuối cùng để được chạm tay vào AR.”

    Cody nói
    “Vậy là...kẻ thù lớn nhất hiện nay là gia tộc Belphegor, những kẻ khác không cần quan tâm nhiều lắm.”

    “Ừm, nhưng muốn đối phó với bọn chúng chúng ta phải cần thêm những trợ giúp từ bên ngoài.”-Albert nói rồi quay sang hỏi Clever-“Những người mà anh bảo em liên lạc họ trả lời lại như thế nào?”

    “Họ đều đã đồng ý giúp chúng ta.”-Clever đáp-”Nhưng tất cả họ muốn được hành động riêng, và chỉ xuất hiện khi thời điểm thích hợp đến.”

    “Có tổng cộng bao nhiêu người thưa dì?”-Cody hỏi

    “4 người.”-Clever nói-”Tất cả bọn họ đều là những người không hề tầm thường.”

    Albert không nói gì, chỉ nhắm mắt lại, dường như đang suy nghĩ về chuyện gì đó.

    “Ừm.”-Albert lên tiếng-”Cứ tạm thời như thế đi đã.”


    ----------​

    Ban nãy, một chuyện kỳ lạ đã xảy ra.
    Heart đang đi trên đường thì bỗng toàn cơ thể anh tê nhức như bị điện giật, một cảm giác vô cùng khó chịu. Sau đó, tấm thẻ kim loại mà Justice đưa cho anh cách đây mấy ngày bỗng phát sáng như một cái bóng đèn điện.

    Heart bỗng nhớ ra lời Justice căn dặn mình, đêm hôm nay chính là đêm bắt đầu của Azygous, anh mãi lo về chuyện của Satori mà quên bẵng đi.

    Cuối cùng, sau một lúc phát sáng, ánh sáng từ thẻ bài của Heart đột ngột tắt ngúm đi và bản thân tấm thẻ đã thay đổi, nó xuất hiện thêm hình ảnh của một chiến binh cầm song kiếm bắt chéo, một dòng chữ in ở phía dưới là THE DUAL SWORDMAN.

    Hẳn là những kẻ mang thẻ trong thành phố sau khi nhận được dấu hiệu giống Heart, đã bắt đầu lùng sục khắp nơi để tìm ra những kẻ mang thẻ bài giống mình.
    Heart cần phải nhanh chân đến nơi ở của Clever để tìm kiếm sự giúp đỡ. Nhà của Clever hay nói cách khác chính là dinh thự của dòng họ Lazario.

    Heart không ngờ cũng có ngày anh lại phải đến những nơi như vậy.
    Nhưng hiện giờ ngoài Clever và Justice, anh không còn biết nhờ đến ai nữa, và Clever thì ở gần chỗ Heart hơn so với Justice.

    Sau một vài phút đi bộ từ sau thời điểm AR thông báo bắt đầu trận chiến, Heart cũng tới được nơi mà anh cần.
    Không khó để nhận ra dinh thự Lazario, nó rất lớn và mang vẻ ngoài hào nhoáng vượt trên tất cả những căn biệt thự, dinh thự khác trong khu vực này.
    Một khu vực rộng lớn, được bao bọc bởi hàng rào sắt cao khoảng 7 thước, trên hàng rào từ độ cao 3 mét trở đi là hệ thống báo động cực nhạy. Lối ra vào duy nhất là một con đường bị chắn bởi một cánh cổng cực lớn bằng sắt có các chỗ rỗng so le với chỗ kín.

    Có thật là Clever đang sống ở chỗ này? Hay là Heart đã đến nhầm địa chỉ? Chắc là không rồi.

    Heart định đi về phía cánh cổng nhấn chuông thì trông thấy một người khác bên trong đang đi ra gần cánh cổng. Đó là một người đàn ông trông có vẻ rất già, ông ta mặc bộ đồ của những quản gia nam.
    Tiếp theo đó, một ánh đèn lớn chiếu xuyên qua cánh cổng, Heart nhận ra đó là đèn pha của xe hơi. Anh hiểu ra người đàn ông trông như quản gia kia đang chuẩn bị mở cổng cho xe đi ra, nên anh lập tức đứng lùi ra xa.
    Cổng lớn được mở ra, một chiếc xe hơi bóng bẩy màu đỏ lập tức chạy vụt ra sau đó.
    Do kính xe không đóng xuống, Heart vô tình nhìn thấy người đang lái bên trong xe là một thanh niên trẻ, ăn mặc vô cùng lịch sự, đầu tóc chải gọn gàng. Tuy vậy, khuôn mặt của anh ta thì đang trông có vẻ tức giận, mang sát khí như đang muốn giết ai vậy.

    Sau khi chiếc xe chạy đi rồi, vị quản gia già kia không vội đóng của cổng lại ngay, mà chầm chậm tiến đến chỗ Heart.

    Anh giật mình quay sang khi người quản gia đó gọi tên mình.
    “Cậu là Heart có phải không, thưa cậu?”

    Heart ngạc nhiên
    “Sao bác biết tên cháu?”

    Vị quản gia đáp
    “Cô Clever đã dặn là sẽ có một thanh niên có mái tóc dài màu nâu và cột đuôi ngựa sẽ đến đây nên dặn tôi nhớ tiếp cậu.”

    “Cái gì?”-Heart ngạc nhiên, anh không thể ngờ là Clever có thể đoán trước được việc anh sẽ đến đây.

    “Cô Clever có dặn là tôi nhắn lại cho cậu hai chuyện.”-Vị quản gia nói tiếp

    “Đó là gì?”

    “Đầu tiên, cô ấy nhắn là nếu như có chuyện gì đó lạ lùng xảy ra, xin đừng lo lắng. Vì điều đó là hết sức tự nhiên, chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi thì mọi thứ sẽ trở lại bình thường.”

    Heart cảm thấy lời nhắn này tuy có vẻ chung chung nhưng dường như lại có liên quan đến sự việc của Satori. Nếu vậy dường như Satori không xảy ra chuyện gì, mà đó chỉ là một quá trình tất yếu nào đó như Clever đã hàm ý.

    “Thứ hai, cô ấy muốn nhờ cậu một chuyện.”

    “Chuyện gì ?”-Heart hỏi

    Vị quản gia già bỗng lấy ra một thiết bị cầm tay như là một chiếc điện thoại di động, nhưng khác ở chỗ màn hình của nó rất rộng và chỉ có vài nút bấm.
    Trên màn hình, là những hình vẽ như ký hiệu các con đường trong những tấm bản đồ, ở giữa là một chấm đỏ đang chớp sáng.
    Heart ngay lập tức nhận ra đây chính là một thiết bị theo dõi sử dụng hệ thống định vị toàn cầu GPS.

    “Cái này...”

    “Cô Clever muốn cậu chọn mục tiêu trong thiết bị này làm đối thủ đầu tiên của mình.”


    ----------​

    Sau khi rời khỏi thư viện “Diana và Simon”, Meliessa chia tay Rogan và Lenny rồi cùng đi bộ với Rin ra bến xe buýt.

    “Vậy là...cậu sẽ quyết định tin tưởng và cùng chiến đấu với những người trong thư viện đó thật à, Meliessa?”-Rin hỏi trên đường đi

    “Phải! Hình như cậu vẫn chưa thể tin tưởng họ một cách hoàn toàn phải không, Rin?”

    Rin trầm ngâm một lát, rồi nói
    “Mình cũng không biết nữa, việc cậu gia nhập liên minh này là một việc nằm ngoài dự đoán của mình.”

    “Thật ra có chuyện gì vậy, Rin? Cậu cư xử trông lạ lắm.”-Meliessa hỏi, vẻ mặt có chút lo lắng.

    “Không có gì quan trọng lắm.”-Rin nói

    Cả hai im lặng và tiếp tục đi.
    Cuối cùng, khi đến được bãi chờ xe buýt, Rin nói
    “Cậu lên xe về nhà đi, mình sẽ gọi người nhà đến đón.”

    “Ừm...vậy à...vậy chào tạm biệt nhé.”-Meliessa vẫy tay chào

    Rin vẫy tay chào lại, sau đó quay mặt và bỏ đi, để lại Meliessa với một tâm trạng rối bời kỳ lạ.

    Tại sao vậy Rin? Tại sao luôn có thứ gì đó khiến tớ và cậu luôn cảm thấy xa cách.
    Rút cuộc đó là gì?
    Tớ chỉ muốn chúng ta có thể là bạn. Mong cậu sẽ hiểu được, Rin.


    Một chiếc xe hơi trông kiểu dáng đơn giản và có vẻ sờn cũ bỗng xuất hiện và chạy đến và đậu trước mặt Rin, cô dừng lại và thở dài.
    “Chào anh, Ben !”

    Ben mở cửa xe bước ra ngoài và nở một nụ cười dịu dàng.
    “Có chuyện gì mà trông em buồn vậy, Rin?”

    Rin đáp
    “Có lẽ cả anh và em đều đã nhầm! Meliessa đã đủ mạnh mẽ để có thể tự đứng vững trên đôi chân mình, bạn ấy có thể tự đưa ra quyết định cho cuộc đời mình. Bạn ấy không cần một ai chăm sóc cả, không phải anh, cũng không phải em.”

    Ben gật đầu và mỉm cười
    “Anh cảm thấy thực sự rất vui khi nghe em nói thế.”

    Rin nhìn vào mắt Ben, nói
    “Vậy, tiếp theo, chúng ta nên làm gì?”

    Ben nhắm mắt lại, hít một hơi thật dài rồi thở ra. Sau đó anh lấy từ trong túi ra chiếc điện thoại và nói
    “Như mọi khi thôi, giúp đỡ những người cần chúng ta.”

    Rin nhìn vào màn hình điện thoại của Ben, bên trong là một tin nhắn ghi

    “Chào Ben.
    Rất vui vì con đã nhận lời giúp dì.
    Có việc dì muốn nhờ con, hãy đi tìm người này và chọn đó làm đối thủ đầu tiên của mình.
    ********
    Clever.”

    ...

    ---------- Post added at 19:51 ---------- Previous post was at 19:48 ----------

    E là Rin sẽ rơi vào trường hợp thứ 1 -_-
    Lenny, Meliessa, Rogan chỉ là tay mơ thôi, đối thủ của họ cũng không phải là đơn giản đâu.
    Cậu còn nhớ Dante chứ, hắn không mạnh, nhưng cũng làm Jessica và Meliessa khốn đốn
    Hơn nữa, mang tiếng là phe chính nghĩa nên không chơi hội đồng ;-)
     
    Chỉnh sửa cuối: 13/3/11
  17. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Truyện càng ngày càng gay cấn :x
    Không hiểu sao Clever lại sắp xếp cho Heart và Ben đấu với nhau nhỉ?
    Nếu Heart đối đấu với Ben thì có thể sẽ phải đấu với cả Rin nữa...........

    Ký tên: Tiểu Cô Nương
     
  18. Bloodmoon2

    Bloodmoon2 Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    5/12/06
    Bài viết:
    362
    Nơi ở:
    HCM City
    Mỗi lần đi vào, nhìn thấy 1 rừng chữ, và 1 con số kiểu 6.(xxx) là lại vác mặt đi ra! =))
     
  19. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Đọc từ từ ai hối mi đâu :-" Lúc trước ta bỏ 20 chap NT đây :))

    Lenny và Rogan có vẻ đúng vì Lenny mới luyện, còn rogan chưa thấy đánh đấm ra sao. Nhưng Mel có fusion mạnh thế cơ mà :-o
    Chính nghĩa ngu vừa thôi chứ :-w

    Có vẻ sắp xem Max vs Mel đây :-? Chừng nào mới biết hết tên bài sabb đây :(
     
  20. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Đùa không vui chút nào :-(
    Giống như Jes đi theo bảo vệ Mel, Rin đi theo bảo vệ Ben, chỉ có khác là khác người cầm thẻ thôi. ;-)
    LÀm sao biết khi nào đanh mà mang quân ra cho đủ chứ, battle ngẫu nhiên mà.
    ;-)
     

Chia sẻ trang này