[Sáng tác] Ma'gea và những giai thoại về Phép Thuật

Thảo luận trong 'Văn Học' bắt đầu bởi TKH, 25/6/11.

  1. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,194
    Nơi ở:
    Another Reality
    Chia ra dễ đọc đấy :D, và nó cũng phân cảm xúc ra từng phần luôn :D, không khéo làm cách này lại khiến câu chuyện hay hơn :P.
    Suy nghĩ của Skar sâu sắc quá :(, đôi khi mình thấy quý nó hơn là một con người thật đấy :(.
    Mà cũng không ngờ mẹ của Za lại là người cứu Skar :-?, dù lúc đầu cũng ngờ ngờ rồi, chưa kịp để mình post bài đoán ra mà TKH đã spoil sẵn 8-}.
    Brace yourself, Skarat is coming...
     
  2. bimbopro

    bimbopro T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    23/10/10
    Bài viết:
    535
    mình thật sự không biết câu lấy triết lý từ đâu cho vào truyện mình, nhưng quả thực rất hay và mang nhiều ý nghĩa.Mình luôn thích như vậy

    Tâm lý của skar rất hay, mang hơi hướng loài vật nhưng đậm chất con người

    Kết quả tồi tệ đang chờ đợi thì ai cũng biết rõ, nhưng bé Ri có vai trò gì đây?

    Hồi ức đang đi đến hồi kết
     
  3. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Đây quả là một chương dài có nhiều điều đáng nói, các bí ẩn nhỏ và kỳ lạ dần được nhắc đến, sự ra đi của Skar thật sự gây 1 sự xúc động không nói nên lời. Dù mình nghĩ giá như chỉ có Za và Skar ở đó thì khung cảnh buồn ấy sẽ ý nghĩa hơn. Tác giả cũng khéo léo miêu tả xúc cảm của Skar chứ không phải Za, như thế tránh được những suy nghĩ tà đạo không cần thiết trong Za, kiểu 'Không, đừng chết, đừng chết, người bạn của tôi ôi, xin đừng chết !!! Tôi yêu cậu mà !!!!'.

    Giông bão đã nổi lần, bóng tối kéo về, đây là lúc...chấm dứt sự yên bình bất công, đổi lại là sự thống khổ tự do, muôn vàn lần đau đớn hơn lúc con hổ trắng đen kia ra đi.

    Tại sao định mệnh đem họ lại gần nhau, cho họ làm bạn với nhau rồi lại chia rẽ họ? Mình nghĩ...sự chia ly là khởi đầu của những cuộc gặp gỡ khác. Như trái đất, nguyên sơ của nó chỉ là những hòn đá cuội, chúng va vào nhau, vỡ tan, rồi hợp lại, rồi lại vỡ tan...cứ thế...từ từ từng chút một, một tinh cầu hoàn hảo nhất trong vũ trụ được ra đời.
     
  4. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,754
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    Nhân Tết, mình xin lì xì mọi người chap tiếp theo của Giai thoại Hắc Hổ :">

    Và để tiện cho những người đọc sau, mình đã update lại mục lục ở post 1, và thêm phần giải nghĩa ở những chương có viết thần chú ngược :P

    ---

    Quái vật của bóng tối

    [spoil]

    Zan'sa lắng nghe tiếng mưa gió xé tọat màn đêm ở ngòai kia, trong lòng bồn chồn, thấp thỏm không yên.

    Đối với ông, những sự kiện không hay trong cuộc đời ông dường như luôn đi kèm với những trận giông bất ngờ chợt tới chợt đi. Như cái đêm hôm nọ ông trở về nhà trong tình trạng thập tử nhất sinh sau khi giao đấu với tên thầy đồng lọan trí kia. Hay là... như cái đêm mẹ thằng Za ra đi, bà nắm tay ông thì thào xin lỗi hai cha con do đã ích kỉ mà ra đi quá sớm.

    Đôi mắt ông chuyển sang Ri, cô cháu gái đang mệt mỏi cựa mình trong giấc mộng mị. Tội con bé, nó trở về nhà với đôi mắt ướt đẫm cả buổi chiều sau khi chứng kiến cảnh cuối đời của Hắc Hổ Skar ở bên cạnh thằng Za. Hy vọng con bé sẽ mơ thấy gì đó thật đẹp để tạm quên đi nỗi sầu muộn.

    Trời trở lạnh, nên ông khẽ đắp chăn cho cô bé, rồi lại quay ra canh cửa với ánh mắt lo âu. Đã tối thế này, lại còn mưa bão bất chợt, không biết thằng Za có về đêm nay hay không. Nó giống mẹ nó ở cái tính đa cảm, nên có lẽ nó sẽ ở lại bên cạnh Skar cho đến sáng. Lòng ông đắn đo giữa việc tiếp tục chờ và đội mưa gió đem thằng bé về.

    Bỗng nhiên, ông thấy rùng mình do sống lưng ớn lạnh. Không rõ nguyên nhân là gì, nhưng chắc chắn không phải do thời tiết. Linh cảm chuyện không lành, ông lấy vội cái áo mưa rơm rạ và không quên đem vật bất ly thân của mình - một cái túi nhỏ do vợ quá cố may cho ông bằng sợi vỏ cây. Phải đi đón thằng bé ngay lập tức, dù nó muốn hay không.

    Ông vừa dợm bước ra thì được đón tiếp một tràng mưa nặng hạt thốc thẳng vào mặt, kèm theo cơn gió lạnh bưốt giựt như muốn thổi bay cả ông. Nhưng như thế không đủ cản bước chân hối hả của ông.

    Nhưng vừa ra đến cổng nhà thì ông bỗng dừng bước. Ngòai mùi nước mưa và đất ướt, dường như mùi của Hắc thuật lẩn khuất quanh đây. Xưa nay làng Twi'lit cấm tiệt sử dụng tất cả mọi loại Hắc thuật, và hầu hết dân làng đều được huấn luyện để nhận biết ra cái mùi u ám của lọai phép thuật này. Trừ khi... cơn giông đã vô tình, hoặc cố ý xóa nhòa cái mùi ấy.

    Bất ngờ, một cái bóng đen nhảy xổ ra từ bụi cây bên trái, lao thẳng về phía ông. Nhưng do có trực giác của một Người Giữ Rừng lâu năm, ông đã kịp thời thả một ít hạt giống từ trong cái túi nhỏ xuống đất. Những hạt giống yểm bùa - có thể mọc bất cứ hình thù gì theo lệnh của chủ nhân, lập tức nảy mầm và cứng cáp lao vút lên, hất văng bóng đen ra xa. Nhưng nó nhanh chóng lấy lại thăng bằng trên bốn chân, và tiếng gừ gừ trong cổ họng hòa lẫn với âm thanh của cơn giông.

    'Một con thú', Zan'sa ngạc nhiên quan sát cái bóng đen trùi trũi đó, 'Tại sao nó lại tấn công mình?'

    Câu trả lời của ông đến cùng với một ánh chớp sáng lóa. Thân hình đen vằn vện những sọc trắng của một con Hắc Hổ quen thuộc đang trong tư thế săn mồi.

    -"Skar!? Chẳng phải mày đã chết rồi sao?", ông vội kìm câu hỏi để vội né một cú lao cao hơn những đọt cây bảo vệ ông, với những móng vuốt chết người của nó. Dù chỉ thóang qua chưa đầy một giây, nhưng ông ngửi được mùi Hắc thuật nồng nặc từ người của con Hắc Hổ.

    'Thuật gọi hồn nhập xác?', Zan'sa nhảy lùi lại phía sau trong tư thế chiến đấu, 'Bọn thầy đồng kia muốn trả thù, hay lấy lại cuốn sách chăng?"

    Mắt ông đảo vội, tìm kiếm bóng hình của kẻ dùng thuật. Thuật gọi hồn chỉ có thể dùng khi ở khóang cách khá gần, và cách nhanh nhất để vô hiệu hóa nó là tấn công kẻ niệm chú.

    Nhưng Skar lại tấn công. Lần này, với tốc độ của một con Hắc Hổ và di chuyển hết qua trái rồi qua phải, thật khó đóan được nó sẽ tấn công bên nào. Nhưng nếu đã không đóan được thì...

    Một hàng rào dài làm bằng cây mọc lên chắn cả hai bên, khiến nó buộc lòng phải một lần nữa lại phóng qua hàng rào, và lao thẳng tới Zan'sa. Nhưng ông chỉ chờ có thế là liền vứt vô mặt nó một nắm hạt giống. Thế là dây leo mọc ra và toan với tới nó, nhưng nó lại kịp nhảy bật lùi lại và lẩn mất vào bóng tối.

    Zan'sa thu hồi lại hàng rào cây để nó không biến thành điểm mù của chính ông. Biết rõ con thú sẽ không dám tấn công ngay, ông cho mình chút thời gian suy nghĩ mọi chuyện. Lần này, ông biết rằng con thú này không phải do ai điều khiển cả ngòai chính nó. Vì lần tiếp cận thứ hai này, ông không ngửi được mùi xác chết thường thấy của thuật gọi hồn mà là một cái mùi... không thuộc về bất cứ sinh vật nào trên thế giới này. Hắc ám, u tối, tanh tưởi và độc ác.

    -"Mày không phải Skar!!! Mày là ai!? Là cái thứ gì?!", giọng ông át mưa bão, và chỉ có tiếng mưa gió trả lời ông. Bất chợt, ông nhớ đến một điều quan trọng. Za đã ở bên cạnh Skar từ trưa đến giờ. Liệu thẳng bé có bị...

    -"Za... Mày đã làm gì con trai tao!?", ông gầm lên phẫn nộ. Và lần này, một tràng cười khùng khục len lỏi qua âm thanh của mưa gió đáp lại lời, như thể trêu ngươi.

    Nhưng nhờ tràng cười ấy mà nó để lộ vì trí của mình. Zan'sa lao tới, cùng lúc nó phóng ra. Bàn tay ông giơ ra, và một ngọn cây nhọn hoắt đâm thẳng về phía kẻ thù như một mũi lao. Và khi nó nghiêng đầu qua để né thì liền bị Zan'sa đâm một cú đau điếng bằng một cái gai lớn bằng bàn tay còn lại. Nó rú lên đau đớn và tát bừa. Kịp đỡ lại bằng một cái khiên cây, nhưng Zan'sa vẫn bị hất văng vào một thân cây gỗ do lực tát quá mạnh. Cú va làm không làm ông quỵ nhưng lưng nhức khủng khiếp với cái lạnh căm căm này, còn cái khiên gỗ thì nát bét.

    'Không thể tin được nó khỏe thế', Zan'sa nghĩ thầm khi ngó qua cái gai bị gãy đôi của mình, trong khi con Hắc Hổ tức giận nhìn ông từ xa. Ngay cả một con thú to lớn nhất mà bị xước một chút bởi gai dây leo 'Giấc ngủ của Da'ath' là đã lăn đùng ra ngủ khì. Còn nó thì vẫn đủ sức mà lườm ông. Hoặc cũng có thể... chất thuốc mê hoàn toàn không có tác dụng với nó.

    Zan'sa nghĩ lung lắm. Phép thuật tấn công không phải là sở trưởng của ông, còn con thú thì lại quá khỏe và quá nhanh để có thể bị vô hiệu hóa theo cách thông thường. Cơ thể ông vẫn còn chưa hồi phục hòan tòan, nên nếu đánh lâu dài thì ông sẽ là kẻ thất thế.

    Bất giác, ông thấy con thú nhìn về phía nhà ông. Dõi theo ánh nhìn của nó, ông tá hỏa khi thấy cái bóng nhỏ nhắn của Ri đang vén màn nhìn ra. Mải mê giao chiến, ông quên mất là Ri đang còn ngủ trong nhà. Đáng lẽ ông phải dụ nó đi xa trước.

    Duờng như con thú nhận biết được điều gì đó, nên nó bỏ mặc ông mà phóng tới căn nhà. Zan'sa cũng chạy hết tốc lực, vứt vội hạt giống mọc thành hàng cây dài để cản đường. Nhưng phần lớn đều bị con thú né dễ dàng, và một phần bị gió thổi bạt đi mất.

    Một ánh chớp lại nháng lên, và Ri đã nhìn thấy con Hắc Hổ. Cô vội chạy ra cửa với gương mặt rạng rỡ pha lẫn ngạc nhiên. Ri không hề biết rằng con thú này không còn là Skar nữa.

    -"Đừng đứng đó, Ri!!!", ông vừa chạy vừa gào, "Tránh ra ngay đi!!!"

    Con Hắc Hổ rướn người phóng thẳng tới, hàm răng trắng hếu nhễu dãi há to. Nhưng trước khi những cái răng bén ngót này kịp làm tổn thương cô bé thì chúng đã bị chặn lại: ông Zan'sa đã nhảy lên người nó và niềng cái hàm con thú bằng một khúc cây lớn. Điều này khiến nó phát điên mà nhảy chồm chồm lên như một con bò mộng bị cưỡi, nhưng không quên tát về phía Ri một cái.

    May mắn là Zan'sa kéo ngược khúc gỗ trong miệng nó kịp lúc, khiến cú tát chết người ấy sượt trên đầu Ri và để lại những vết vuốt sâu hoắm trên khung cửa. Còn cô bé thì hỏang hồn mà ngã ra sau, mặc cho những mảnh gỗ vụn rơi lả tả.

    -"Tại sao... Skar lại...", nỗi sợ hãi pha lẫn kinh ngạc phủ lên gương mặt xanh xao của Ri, khiến cô bé lắp bắp, "Sao nó lại..."

    -"Nó không phải Skar!!!", tiếng Zan'sa át gió bão và tiếng gầm bị mắc nghẹn của con thú,. Ông đang cố dùng hết sức lôi nó ra xa chỗ cô bé, "Chạy ngay đi, Ri!!!"

    -"Nhưng... nhưng...", giọng Ri khản đặc như thể cố nặn ra từng lời.

    -"Không 'nhưng' gì cả. CHẠY NGAY...", ông chưa dứt được lời thì đã bị con thú tông lưng thẳng vào gốc cây gần đó. Cú quật mạnh làm miệng ông mặn chát mùi máu.

    Dù vô tình hay cố ý, dường như con vật này đã 'học hỏi' thêm được gì đó khi đối phó với kẻ thù bám trên lưng. Thay vì tiếp tục lăn lộn điên cuồng, giờ nó cứ nhảy bật ngược vào vật cứng như một cách tấn công nơi mà móng vuốt và răng nó không thể vời tới.

    Và nó đã thành công. Do chóang váng bởi những cơn đau đồn dập, Zan'sa lỏng ta nắm và bị hất văng ra khỏi lưng con thú. Trước khi ông kịp lồm cồm bò dậy thì đã bị đẩy ngã ngửa, hàm răng của nó cắm phập vào cổ họng ông và cắn xé thô bạo. Nạn nhân đầu tiên của con ác thú sau này được gọi là Skarat không ai khác chính là ông Zan'sa.

    Dưới ánh chớp sáng lòa, cô thấy thân hình bất động của cậu mình loang lổ màu đỏ máu, và ánh mắt trắng dã không tròng của con thú mà xưa kia là Skar hướng về phía cô. Hàm răng trắng hếu của nó giờ nhuộm màu đỏ tươi của máu người. Nó gầm lên khóai trá cho chiến thắng đầu tiên của mình.

    Ánh nhìn của nó xóay vào cô như thể một con rắn hổ mang thôi miên con mồi. Ri cảm thấy mọi tiếng la muốn phát ra đều bị tắc nghẹn trong cổ họng, và dường như cô phải ép mình lắm mới thở gấp gáp lấy không khí được. Chân cô như nhũn ra, khiến cô phải vịn vào khung cửa mới đứng dậy được. Con ác thú thì lại có vẻ hả hê khi thấy cô bé giật bắn mình trước mọi cử động của nó, dù là nhỏ nhất . Còn cô đã quá sợ hãi để mà khóc thét lên.

    Có lẽ Ri đã không thể nào chạy được và chỉ còn chờ nó tiến đến gần nếu như lúc đó con Hắc Hổ không quay đi nhìn chỗ khác. Có tiếng ai đó gọi vang trong màn đêm:

    -"Zan'sa!!! Trời mưa trời giông mà còn làm trò gì ồn ào thế?", có lẽ những người hàng xóm đã nghe thấy tiếng động của cuộc giao tranh, và bây giờ đang chạy đến.

    Ri không biết có bao nhiêu người đã đến, cũng không biết số phận của họ ra sao khi đối đầu với con ác thú này. Điều cô nhìn thấy cuối cùng trước khi quay lưng chạy trốn vào nhà, là cái bóng đen sọc trắng kia phóng như bay về hướng nhưng cái bóng mập mờ xa xa trong mưa bão.

    [/spoil]
     
  5. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,194
    Nơi ở:
    Another Reality
    And then...Skarat come to this world, to bring nightmare X_X.
    Vẫn không biết số phận của Ri có thực sự giống như prolouge hay không X_X, mà Za đâu rồi ? :-?.
    btw, welcome back \m/.
     
  6. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Chào mừng sự trở lại \m/
    ------------------------------------

    Vậy là Ska trở lại với linh hồn u tối và nạn nhân đầu tiên lại là cha Za. Ri chắc shock dữ lắm và có lẽ còn shock hơn khi biết chuyện là do anh Za gây ra :-?
     
  7. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Za chắc ngất xỉu sau khi triệu hoán cấm chú rồi, giờ đang bò lê bò lết về nhà...

    Mà nhanh thật, hai bác cháu vừa mới về nhà ngủ 1 giấc, tỉnh dậy, tính đi thúc cha nội Za về nhà thì hắn đã thả về 1 mầm tai hoạ.

    Có đáng không, mạng của 1 con hổ lấy mạng cha mình và những người khác.

    Haiz, mà mình cũng không biết đối với anh chàng đó, những con người khác Ri và Zan'sa thì sinh mạng họ có đáng giá như là cách họ thay mặt thiên nhiên phân định quy luật sinh tồn không ? (Tối....nghĩa)
     
  8. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,754
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    Hành trình trong đêm giông

    [spoil]

    Gian bếp của ngôi nhà thật tối. Một phần do bức màn đêm đen kịt mà cơn giông kì lạ ngoài kia đem đến, một phần do quá hoảng hốt, Ri đã vô ý va phải cái bàn ăn, khiến cây đèn nấm bỏ chậu dùng để thắp sáng gian phòng rơi xuống và lăn lông lốc vào xó xỉnh khuất bóng nào đó.

    Lẽ ra Ri không nên chạy vào đây. Ri rung lẩy bẩy nhận ra điều này sau khi cô bé nép người vào phía sau khoảng hẹp của đống củi và yên vị ở trong đó. Nhà của ông Zan’sa không có cửa sau, cho nên chạy vào đây là chạy vào ngõ cụt, và nếu con thú kia xông vào nhà thì…

    Ri lắc đầu để cố xua tan hình ảnh ghê rợn mà cô vừa chứng kiến ngoài sân. Ký ức cô khắc họa lại hình ảnh một Hắc Hổ Skar oai dũng, khôn lanh, nhưng lại rất hiền hòa. Tại sao giờ đây, nó lại muốn gây tổn thương cho Ri? Nó không xem Ri là bạn nữa hay sao? Còn cậu Zan’sa, liệu cậu ấy… có còn sống hay không? Nước mắt Ri trào ra cùng với nỗi hối hận không nguôi. Phải chi lúc đó cô chịu nghe lời bác ấy mà chạy đi, thì có lẽ đã…

    Một ánh chớp chói lòa hắt vào không gian tăm tối của gian bếp, khiến Ri thấy tay chân mình lạnh toát. Không phải do gió lạnh lùa vào, cũng không phải do tiếng sấm đinh tai nhức óc, mà chính tiếng thét đau đớn, tiếng la ó gọi nhau của những con người ở đâu đó ngoài kia mới là thứ làm nỗi sợ trong Ri dâng lên tột cùng. Cô bé bịt tai lại vì không muốn, và không dám nghĩ cho số phận những người hàng xóm tò mò kia.

    Rồi bỗng dưng tất cả đều chìm trong im lặng. Ngoại trừ tiếng gió mưa gào thét, rên rỉ, trong một lúc lâu, đôi tai giỏng lên của Ri không nghe được tiếng la thét nào nữa. Có phải… nó đã kết thúc? Những người hàng xóm đã làm cách nào đó mà chiến thắng được Skar? Và bây giờ họ đang cứu giúp bác Zan’sa?

    Suy nghĩ lạc quan giúp cho máu trong người Ri lưu thông được chút đỉnh. Nhưng chỉ được chưa đầy nửa phút. Ánh chớp quái ác một lần nữa hiện lên, soi sáng gian phòng, nơi giờ đây đã xuất hiện cái con vật mà Ri đang trốn tránh. Hắc Hổ Skar đã thò cái đầu to lớn của nó vào gian bếp khịt mũi đánh hơi, và Ri muốn ngất đi khi thấy những giọt máu đỏ tươi chảy ở khóe mép của nó.

    Nín thở, tự tay bụm miệng để khỏi hét lên sợ hãi, Ri như biến thành một bức tượng nhỏ không có sự sống, với hy vọng con ác thú sẽ không thấy cô đang nấp sau đống củi. Rồi mọi niềm hy vọng của Ri bị dập tắt khi đống củi chất cao hơn đầu cô giờ đã bị tát bay phân nửa, để đôi mắt cô bé một lần phải đối diện với ánh nhìn như thôi miên của con Hắc Hổ.

    Tâm trí non nớt của Ri không cách nào chịu nổi sự tàn ác hiện rõ trong đôi mắt trắng dã không tròng kia. Đôi chân cô bé trở nên quá yếu đi và sụm xuống, còn đôi tay thì buông thõng. Nỗi sợ hãi giờ đã hoàn toàn xâm chiếm Ri, làm tê liệt cơ thể Ri.

    -“Mình đây mà”, Ri nói như mê sảng, “Skar, bạn không nhận ra mình sao?”

    Đáp lại lời cô là một tràng cười khoái trá khùng khục trong cổ họng. Và nó há cái miệng lởm chởm những cái răng đỏ máu người của nó ra. Chỉ cần một phát cắn, trên cõi đời này sẽ thiếu vắng một cô bé mang tên Ri

    -“Skar, dừng lại đi mà.”, Ri nhìn cái chết đang đến với hai hàng nước mắt chảy dài trên gò mà. Lòng cô giờ là sự pha lẫn những cảm xúc tuyệt vọng, sợ hãi và một chút buồn bã.

    Nhưng đêm đó không phải là đêm cuối cùng của Ri như cô bé nghĩ. Đang thưởng thức sự tuyệt vọng của con mồi, con ác thú bỗng gầm lên và bắt đầu lồng lộn. Có ai đó đã phóng lên lưng nó, cố kéo nó ra khỏi Ri, nhưng gian phòng quá tối nên Ri không nhìn ra là ai cả.

    -“Ri!!! Em có sao không?”, nhưng giọng nói quen thuộc ấy thì không thể lẫn vào đâu cả.

    -“Anh Za!!!”, Ri la lên mừng rỡ, rồi cô hoảng hốt khi thân hình cậu bị quật qua lại khi đang cố ghì người trên lưng con ác thú.

    -“Đi ngay đi, Ri. Anh không thể giữ được nó lâu hơn đâu”, Za gào lên, giọng khản đặc. Cậu đã phải chạy hết sức để quay về nhà, kịp lúc Ri đang gặp nguy hiểm.

    -“Nhưng… nhưng…”, Ri lắp bắp, bối rối không biết phải làm gì.

    -“CHẠY NGAY ĐI”, Za quát.

    Tình cảnh này y hệt như lúc cậu Zan’sa bảo Ri chạy đi mới vừa nãy thôi, nhưng Ri đã không làm được. Cái cảnh bác ấy bị cắn xé khiến mặc cảm tội lỗi của Ri dâng trào, Không! Cô sẽ không để ai phải chết vì cô nữa. Thế là, bằng tất cả ý chí của mình, Ri ra lệnh cho đôi chân yếu ớt vì sợ của mình phải đứng dậy, và ép chúng phải chạy.

    Suýr vấp vài lần trong bóng tối, cô vừa chạy vừa đưa tay ra dò đưởmh. Hành trình từ gian bếp cho đến cửa chính ngôi nhà chỉ có vài giây, nhưng với Ri như thể vài giờ mò mẫm trong bóng tối. Nhưng cuối cùng thì chân Ri cũng cảm nhận được cái lạnh của hơi ẩm và cái lạnh. mà cơn giông đang hoàng hành ngoài kia mang lại.

    -“Em sẽ tìm người giúp!”, Ri quay đầu lại gọi, “Cố lên anh Za!”

    Đáp lại Ri là tiếng đổ vỡ loảng xoảng của cái gì đó trong gian bếp. Biết mình phải hành động thật nhanh, Ri chạy nhanh hết sức có thể, mặc kệ cái lạnh rét đang bao trùm trên thân hình nhỏ nhắn của cô bé.

    Thật may mắn cho Ri là do bận đối đầu với cơn giông và tầm nhìn bị nước mưa hạn chế, cô bé đã không thấy được những xác người đang nằm sóng xoài trên đường đi với máu chảy đỏ thẫm nền đất từ những vết cắn, vết tát chí mạng. Đâu đó trong số họ là người cậu xấu số của

    Mà cho dù có thấy, có lẽ Ri cũng không còn tâm trí mà hét toáng hoảng loạn nữa. Trong lòng Ri giờ chỉ có một mục tiêu duy nhất: ‘Phải tìm người giúp đỡ anh Za cành nhanh càng tốt’, và Ri biết cô bé phải đi tìm ai.

    ~~/-\~~

    Những bậc thang bằng gỗ phẳng dày gắn vào cây cổ thụ to lớn đẫm nước mưa trơn trượt, kèm theo những con gió thổi bạt vào người khiến Ri suýt ngã mấy lần. Dù rất muốn leo lên thật nhanh, nhưng Ri cũng phải rất cẩn thận dò từng bước để không ngã xuống từ độ cao rất cao này.

    Đã mấy lần Ri muốn nhìn xuống để xem mình đã đi đến đâu, nhưng cô bé biết rằng nếu làm như vậy thì mọi sức lực sẽ rời bỏ cô ngay. Hồi đó, khi theo mẹ lên trên cũng những bậc thang này thì Ri đã từng nhìn xuống khi đang ở lưng chừng cầu thang, và kết quả là Ri không tài nào nhấc chân lên được nữa, cho đến khi mẹ Ri dìu cô bé lên từng bước một, không quên thốt lên lời càu nhàu. Ri thoáng mỉm cười khi nghĩ đến kỉ niệm này, và nó giúp cô tươi tỉnh chút đỉnh.

    Một cơn gió bạt mang theo những giọt nước mưa lạnh toát khiến cô bé chới với. May mà Ri kịp nắm lấy khúc gỗ của bậc thang tiếp theo và ngồi bệt xuống dựa vào thân cây, thở dốc. Tữ nãy đến giờ, Ri đã đội mưa gió mà chạy hết sức đến đây, mệt nhoài nhưng Ri vẫn còn phải leo lên những bậc thang này mới đến được nơi cô cần đến. Cái lạnh xuyên qua bộ váy ướt đẫm của cô, thấm vào da thịt vào tận xương, làm Ri mệt mỏi đến díp mắt, nhưng cái ướt lại giúp cô bé chống lại cơn buồn ngủ này.

    ‘Gắng lên, chỉ còn một chút nữa thôi’, Ri tự nhủ khi ngước lên nhìn cái sàn gỗ của ngôi nhà trên cây ẩn hiện dưới ánh chớp. Không có thời gian cho cô nghỉ ngơi vì anh Za cần được giúp đỡ ngay. Nghĩ thế làm Ri như được tiếp thêm chút sức lực mà tiếp tục lê bước những bậc thang cuối cùng.

    Và Ri đã đến nơi. Cánh cửa gỗ cứng cỏi như thách thức mưa giông của ngôi nhà đứng sững sững trước ánh nhìn vui mừng của cô bé. Không cho mình một giây để ăn mừng chiến thắng, Ri lập tức nhào đến bên cánh cửa, hai tay đấm thùm thụp liên hồi.

    -“Trưởng làng Ra’hasa. Trưởng làng Ra’hasa’, Ri gọi với cổ họng khô khốc vỉ mệt, ‘Mở cửa. Mở cửa cho cháu đi”

    Không thấy ai trả lời. Hay là ông ấy đi vắng? Ý nghĩ đó như bàn tay vô hình bóp nghẹt con tim Ri. Cô bé tuyệt vọng đấm theo cánh cửa.

    -“Mở cửa đi mà. Làm ơn”, Ri mếu máo

    Và cánh cửa bất ngờ bật mở, khiến Ri mất đà ngả vào bên trong. Ngước lên, Ri như muốn khóc đến nơi khi thấy gương mặt chai sạn, nghiêm nghị của ông trưởng làng Ra’hasa.

    -“Ri!?”, ông ta trố mắt ra nhìn, “Có chuyện gì mà đêm hôm…”

    -“Cứu anh Za, trưởng làng ơi”, Ri nắm lấy chân ông lay lay bằng sức lực còn lại, “Cứu anh cháu…”

    Rồi cô lịm đi vì mệt mỏi. Trưởng làng bế cô bé lên, và trao lại cho bà giúp việc La’di, khi bà đang hối hả chạy tới xem chuyện gì xảy ra.

    -“Chăm sóc con bé giùm tôi”, ông dặn dò khi với tay lấy áo khoác ngoài treo gần cửa. Rồi ông nhanh chóng chạy ra thẳng ra cửa và nhảy thẳng xuống.

    Bà La’di không lấy làm ngạc nhiên lắm khi bóng hình của ông ta mất hút giữa màn đêm theo cách như thế. Ông ta biết cách tự lo thân, nhưng con bé thì cần được ủ ấm và nghỉ ngơi.

    -“Tội nghiệp con bé. Không biết có chuyện gì quan trọng đến mức mà nó phải một mình đội mưa đội giông đến đây?”, bà bế Ri vào phòng khách. Và bà cho cô bé dựa lên ghế bành, đốt lò sưởi, phủ lên một tấm chăn mỏng và vội ra ngoài chuẩn bị những thứ cần thiết.

    ~~/-\~~

    Những cơn mơ chập chờn trong tâm trí Ri. Cô bé thấy mình đang tung tăng trên một cánh đồng hoa xanh mơn mởn thật đẹp, và xa xa là hình bóng quen thuộc của Za đang ngồi ngủ gật dựa vào một gốc cây. Ri chạy lại gần, mỉm cười lay ông anh của mình. Nhưng bất chợt, Za ngã qua một bên, và cô thét lên một tiếng hãi hùng thấy máu đỏ thẫm đang chảy ra từ bên mắt phải của anh ấy.

    Rồi dòng máu nhuộm đỏ cánh đồng hoa, và từ phía sau, Ri thấy con Hắc Hổ độc ác với ánh mắt trắng dã không tròng ấy đang phóng tới. Ri hoảng hốt bỏ chạy, nhưng rồi cô bị vấp té. Quay lại phía sau, Ri thấy thật rõ những cái răng nhuộm màu máu của nó đang nhe ra và chuẩn bị cắn phập vào cô. Ri nhắm mắt lại, chờ đợi sự đau đớn sẽ xảy đến.

    Bỗng một tiếng gầm dữ tợn vang lên từ phía sau Ri, thổi bật con ác thú ra xa tận chân trời, rồi biến mất như một ngôi sao của ác mộng. Ri từ từ quay lại, và thấy một con Hắc Hổ khác đang bình thản tiến đến cô bé. Trái với đôi mắt trắng dã không tròng lạnh lùng kia, đôi mắt con Hắc Hổ này thật ấm áp, và thật quen thuộc.

    -“Skar, bạn về rồi đấy à?”, nước mắt cô bé chảy ra, tay rung rung với tới để chạm vào con thú.

    Tất cả biến mất. Ri đột ngột mở mắt ra, và thấy khung cảnh của căn phòng xa lạ tràn ngập sách mà cô đang ở trong đó. Ngoài trời mưa gió vẫn thét gào, nhưng cái lạnh cắt da không còn nữa. Ai đó đã lau khô và thay đồ cho Ri, và còn đắp chăn cho cô nữa. Hơi ấm phả ra từ cái lò sưởi đang tí ta tí tách nhấm nháp củi kia khiến Ri chỉ muốn đánh một giấc êm ái.

    Rồi Ri chợt nhớ ra tại sao mình lại ở đây. Trưởng làng Ra’hasa. Cô bé đến đây để nhờ ông giúp đỡ anh Za thoát khỏi con Hắc Hổ kia. Không biết ông ấy đã đi chưa, và liệu ông ấy có đến kịp? Ri lắc đầu để xua đi ý nghĩ u ám ấy.

    Một cơn gió ấm áp kì lạ giữa đêm giông bỗng thổi lùa qua khe cửa sổ căn phòng. Có thể Ri đang quá mệt nên mê sảng, nếu không thì tại sao cô bé lại thấy bóng hình của một con thú in lên tường dưới ánh đèn nấm leo lét thắp sáng căn phòng.

    -“Skar, phải bạn đấy không?”, Ri hỏi bâng quơ khi nhớ về giấc mơ ban nãy, và như tình hẳn khi thấy cái bóng đó gật đầu. Rồi cái bóng di chuyển ra phía cửa phòng khách.

    -“Skar, bạn đi đâu thế?”, Ri vứt chăn nhảy khỏi ghế bành, vội đuổi theo. Cái bóng của Skar thoắt ẩn thoắt hiện dưới ánh đèn nấm trải dọc hành lang, và nó dẫn cô bé đến một nơi tràn ngập sách. Thư phòng của Trưởng làng.

    Ri mê và quý sách lắm, nên có một lúc cô bé choáng ngộp mà ngó nghiêng trước lượng sách nơi đây, và cô bé cũng nhăn nhó khi thấy sách nếu không bị vứt lăn lông lốc thì cũng xếp chồng xiêu vẹo không có trật tự gì cả. Nhưng rồi cái bóng của Skar dập dờn trước mặt Ri, rồi ngồi xuống ngay tại bàn đọc sách.

    Ri đến gần, và nhận thấy cuốn sách của Tri Thức đang nằm chễm chệ trên đó. Hay chính xác hơn là cuốn sách giả mà Za đã trao lại cho trưởng làng. Tại sao Skar lại dẫn cô đến với nó.

    -“Bạn muốn mình dùng quyển sách này hả, Skar?”, Ri ngập ngừng hỏi, và nhận được cái gật đầu từ cái bóng.

    Ri đón quyển sách bằng hai tay, lòng nghĩ ngợi. ‘Chỉ có thật, không có giả’, cô bé đã tò mò giải nghĩa câu thần chú khiến quyển sách được nhân đôi mà Za đã sử dụng. Có nghĩa là… có thể quyển sách giả này cũng có được quyền năng như quyển sách thật. Và cô bé có thể dùng nó để cứu Za. Có lẽ Skar cũng muốn thế

    Với khao khát giúp đỡ người anh họ của mình, Ri ôm chặt quyển sách vào lòng, thì thầm: “Sách Tri Thức ơi, xin hãy giúp anh Za sống sót”

    Quyển sách lập tức tỏa sáng. Những trang sách lật như bay cho đến khi dừng lại ở một trang, và những con chữ mạ vàng sắp xếp lại thành một hàng Cổ Chú Ngược:

    ‘Eid tonnac ohw eno,
    Evil tonnac ohw eno,
    Rehtegot luos rieht knil,
    Eno emoceb owt tel,
    Elcatsbo yna emocrevo dna.’


    Không có thời gian để tìm hiểu ngữ nghĩa của câu thần chú này, Ri đọc to và rõ từng dòng, lòng hy vọng nó là một câu thần chú, chứ không phải là chỉ dẫn như vụ cái sừng Kì Lân kia.

    Bỗng Ri hét lên và vội vứt quyển sách đi. Một ngọn lửa đen bỗng bùng lên từ quyển sách, và Ri kinh hoàng khi thấy quyển sách đang bị ngọn lửa đó làm queo quắp lại. Chả lẽ cô đã đọc sai câu thần chú?

    Chưa hết kinh ngạc, một ngọn gió lớn thổi tốc cái màn cửa sổ bằng dây leo của Thư Phòng, và tạo thành một cơn lốc nhỏ ngay bên trong căn phòng. Ri hoảng hốt chụp vội cái ghế, nhưng không có bất cứ thứ gì, kể cả những tờ giấy bị cuốn vào cơn lốc kì lạ ấy cả. Rồi cơn lốc biến mất

    Căn phòng hoàn toàn nguyên vẹn, không mất mát gì cả. Chỉ duy nhất một thứ là không còn trong căn phòng nữa là quyển sách Tri Thức đã bị ngọn lửa đen nuốt chửng. Không, đúng hơn là hai thứ. Ri quay đầu lại tìm cái bóng của Skar, nhưng không thấy nó đâu nữa.

    [/spoil]

    Giải nghĩa


    [spoil]

    Eid tonnac ohw eno,
    Evil tonnac ohw eno,
    Rehtegot luos rieht knil,
    Eno emoceb owt tel,
    Elcatsbo yna emocrevo dna.’


    ‘One who cannot die,
    One who cannot live,
    Link their soul together,
    Let them become one,
    And overcome any obstacle’


    'Người không thể chết
    Kẻ không thể sống,
    Kết nối linh hồn,
    Cho trở thành một,
    Vượt qua thử thách'


    [/spoil]
     
  9. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,194
    Nơi ở:
    Another Reality
    Vậy là lí do tại sao Za thành weretiger là do...Ri X_X. Không ngờ đấy X_X.
    Mà quan trọng là cái bóng của con Skar kìa là cái quái gì đây ? :-?. Cái này mới chính là dấu hỏi lớn nhất :-?.
    Dù biết là ko phải lúc nhưng ngay lúc này đây trông Za thật badass 8-}.
     
  10. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,303
    Văn phong của TKH vẫn xuất sắc như xưa :x
    Cái bóng của Skar đó là linh hồn hay ý chí hoặc cái gì đó đại loại thế đã xuất hiện để giúp Za chăng? :-?
     
  11. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    hnìtr ộđ tếiv ữhc cượgn aủc HKT ãđ tạđ cứm mâht oả

    ---------

    Mọi người nên nhớ làtrong hiện tại có đến 2 con hắc hổ lận đấy, cho nên rất có thể đây là sự tích ra đời của cây dâm bụt cũng nên.

    Khổ thật, yêu mà phải chịu đựng cái giá khổ đau như vậy, liệu có làm cho con người mất niềm tin vào nó.
     
  12. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Có vẻ như teso ngày càng dẫn dắt độc giả vào chỗ mờ mịt :-? Hắc hổ do Za triệu lên còn Za hổ là do Ri triệu lên chăng :)) Một end đẫm máu đang coming \m/
     
  13. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,303
    Ending là Za bị một mũi tên vô đầu
    Mea phải làm vậy trước khi anh hoàn toàn biến thành một Hắc Hổ Khát Máu mất hết nhân tính :-?
     
  14. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    ^Za là con hồ khác mà. Đâu phải con hắc hổ đâu :-?
     
  15. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,303
    Cố hoàn thành phần 1 đi rồi mi sẽ có tên trong mục Tác Giả Có Tác Phẩm Hoàn Thành o|^_^|o
     

Chia sẻ trang này