[Sáng tác] Phụ việc của quỉ sứ

Thảo luận trong 'Văn Học' bắt đầu bởi medassin, 13/4/11.

  1. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Cái này không phải dìm [-X Bạn ko thấy ghi từ đầu là parapell rồi à :D Nhân vật có thể khác chút xíu là đương nhiên :D

    Bruno này đấu nhát gái mà chỉ lúng túng khi tiếp xúc với phái nữ thôi :D Nếu hắn ham ghẹo gái như bác sĩ thì mắc chi mấy chục năm ko mở miệng được với Stacy ;))

    Class hay \m/

    Kai vô dụng với cách này vì hắn đã hóa sói lâu rồi. Chỉ xài dc với ai mới hóa sói lần đầu thôi ;)) Chưa nghĩ ra cách chen Kai vào 1 mystic nào đó :-??

    Tên hay thế mà =((
     
  2. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Nói vậy chứ dìm nhau mới vui, bên đây mà y chang bên kia thì hết thú vị.
    Nếu như bên kia, Froxi đã bị khoan sọ bởi tên Julien "đạn bạc" rồi.
    Kai không cần chen vào sự kiện lớn nào đó đâu, dù gì bên kia plot của hắn cũng gần như là nhạt nhoà
    Hay đâu mà hay?
     
  3. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Sao mi nói đúng quá vậy? =))

    Cám ơn :))

    Ôi......
    Nàng ta thẹn........nàng ta thẹn kìa!
    Đáng yêu quá đi mất :(( :">:x

    Yeah, con gái vẫn chỉ là con gái mà thôi \m/
    Đoạn này làm ta nhớ tới một nhân vật nữ trong truyện của ta
    Mắt chột, vốn là Sát Thủ nhưng lại rất yêu gấu bông :x
     
  4. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Thế phải qua đó quăng tạ :-o:-w=)) Chết dễ thế còn gì nv. =(( Các writer luôn ưu ái cho chính nhân vật mình. Nhưng med nghĩ imba luôn vừa phải. Froxi mạnh thì sẽ có những người manh ngang cô :> Chứ ai nhwu bên kia, tên nào cũng lăm lăm ta mạnh nhất :|
    Who :-? shadow caprico :))

    Chậc, cmt hay quá ;)) TA cần kẹo bông vô tư vấn tình cảm thục nữ đê \m/
     
  5. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    @med: Mi không biết đc đâu. Vì đó là nhân vật Sylvia Silverstone trong cái Hậu HP của ta :))
     
  6. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Cái tên và cái họ đều thấy riêng rồi :))
     
  7. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city

    VỊ KHÁCH BẤT NGỜ(1):
    SALIN SAZARO

    [spoil]


    -Em về rồi đây. Tôi đẩy cửa quán bước vào. Satan Blood buổi sáng thật vắng vắng khách.

    Bruno nhìn tôi trách móc:
    -Mua có chút xíu hàng mà mất gần 1h đồng hồ. Anh tưởng em xảy ra chuyện rồi chứ.
    Tôi chớp mắt hối lỗi:
    -Em biết lỗi rồi mà.

    Bộ dạng làm tich của tôi không qua mắt được Bruno, anh phì cười:
    -Thôi đi cô nương, tôi biết cô mà. Vài ngày nữa lại như thế nữa thôi.

    Tôi nở nụ cười vui vẻ:
    -Em là 1 cô gái mà anh. Phải để em thư giãn tí chút chứ.
    -Em là 1 con quái vật thì có.
    -THì quái vật mới sống cùng quỉ được chứ.

    Cả hai chúng tôi bật cười lớn. Rồi anh Bruno nói:
    -Mua hàng có đủ không anh ?
    Tôi đặt túi lên quầy:
    -Đủ cả anh à.

    Bruno vỗ vào cái túi:
    -Em may lắm mới có được nó đấy.

    Sau khi kiểm tra sơ bộ rồi anh Bruno bảo:
    -Em đem ra sau đi rồi phụ anh dọn quán và pha chế. Khách sắp đến rồi.

    Tôi ngoan ngoãn làm theo lời anh Bruno. Sau khi mọi việc xong xuôi, tôi tươm tất trong bộ đồng phục và chờ vị khách đầu tiên trong ngày.

    Cánh cửa quán bật mở và vị khách đầu tiên bước vào. Thông thường người đó sẽ quyết định số lượng khách đến trong ngày. Tôi đã nghiên cứu kĩ mà không nhận ra được qui luật này.

    Nhưng vị khách hôm nay nằm ngoài dự liệu của tôi. Đó là môttj cô gái tóc vàng, mặc trang phục váy đầm dài chấm gót xanh lá, cung cách của một tiểu thư quí tộc giàu có. Tôi vẫn chưa thể nhận xét gì nhiều ngoài 1 điều tôi có thể khẳng định. Cô gái là người.

    Con người đến quán Satan không phải hiếm. Nhưng họ phải là người có chút gì đó như Julien, chí ít cũng phải là phù thuỷ hay pháp sư. Còn cô gái này trông mảnh mia và yếu đuối làm sao.

    -Sao đây anh ? Tôi lén hỏi Bruno.
    -Khách nào cũng là khách hàng cả. Em ra đi. Bruno đẩy cái khay cho tôi.

    -Có người lại chẳng là khách đấy. Tôi cười láu lỉnh trong khi Bruno nhăn nhó.
    -Còn ở đó mà đùa. Đi đi.

    Tôi tiến lại bàn của cô gái cất giọng hỏi:
    -Quí khách dùng gì ạ ?

    Cô gái ngẩng lên. Thần sắc cô gái rất hoảng loạn. Chuyện gì vậy nhỉ.
    -Tôi…

    -Cô dùng 1 ly trà chanh nhé. Nó rất dễ ổn định tinh thần. Tôi gợi ý.
    -Vâng, cho tôi 1 ly.

    Khi mang trà ra cho cô gái, trí tò mò kéo tôi ngồi xuống. Đợi cô gái nhấp ngụm trà và có vẻ lấy lại được tinh thần của mình, tôi mới nói:
    -Có vẻ như cô không định vào đây ?
    -Sao cô biết ? Cô gái ngạc nhiên

    -Dáng vẻ của cô. Cô đang tránh 1 thứ gì đó ngoài kia. Cô muốn có chỗ trú ẩn hả ?
    -Sao cô lại biết ? Cô là … Cô gái càng ngạc nhiên hơn.
    -Đúng là tôi không định đi vào đây. Chẳng qua lúc nãy tôi cảm giác như ai đó theo dõi tôi, cảm giác như muốn giết tôi vậy. Cô gái rụt rè nói.

    Tôi nhớ lại cảm giác ban sáng của mình:
    -Cô nói thật chứ ?
    -Tôi nói dối làm gì kia chứ ? Cô gái ngước mắt nhìn tôi.

    -Ý tôi không phải thế. Chẳng là lúc sáng tôi cũng cảm thấy thế.
    -Thật vậy sao ? Cô cũng cảm thấy vậy à. Đến lượt cô gái tròn mắt kinh ngạc.

    Tôi bèn hỏi chuyện cô gái và xin phép anh Bruno tiễn cô gái về nhà.
    Khi quay lại, khách đã tăng lên và có cả quí cô kẹo bông, người khách chẳng phải khách mà tôi nói, đang nhấp rượu ở đó nữa.

    -Điều tra được gì rồi ? Bruno hỏi khi tôi ngồi xuống quầy.
    -Cô bé ấy là Salin, tiểu thư nhà Sazaro. Vài ngày trước cô ấy đã cảm thấy có ai theo dõi mình, khi cô ấy ngủ hay ra đường. Càng lúc càng nhiều hơn đến mức cô ấy rẽ vào quán hồi nãy vì cảm giác ai đó sắp ôm chặt lấy cô bé.

    -Có thể là con người không ?
    Tôi lắc đầu:
    -Em đã quan sát kĩ. Phòng cô ấy ở tầng 5. Cửa ra vào bị khoá chặt vào ban đêm. Lối đột nhập duy nhất là qua cửa sổ.

    -Vậy có thể là 1 con ma cà rồng ? Kẹo bông buột miệng.
    -Anh không nghĩ thế đâu, Stacy ? Bruno nói.

    -Đấy chỉ là suy nghĩ của anh thôi, Bruno ạ. Stacy chép miệng.
    -Cô bé có đặt tỏi ở cửa sổ. Tôi nói.

    -Tỏi chỉ là thứ bịa đặt thôi, Froxi. Stacy bật cười khúc khích. 1 trong những nụ cười hiếm hoi của cô kẹo bông.
    -Và Salin có đeo thánh giá trên ngực.

    -À, thế thì không phải rồi. Stacy ngưng cười. Mặc dù không phải là thứ hữu hiệu cho lắm nhưng với một số sinh vật hắc ám như ma cà rồng thì thánh giá vẫn có chút ít công dụng.

    -Vậy em tính sao Froxi ? Bruno hỏi tôi khi đã ngắm đủ những chiếc răng trắng loá của kẹo bông đặc biệt là hai cái răng nanh nhỏ xinh kia.

    -Tối nay em sẽ đến nhà Froxi. Tôi nói.
    -Anh cũng nghĩ vậy. Mà em biết gì không, Froxi ? Anh Bruno đứng thẳng người dậy.

    -Sao anh ?
    -Em và Salin hao hao giống nhau đó.

    Tôi ngẩn người. Sao tôi không chú ý việc này nhỉ.
    Anh Bruno nói tiếp:
    -Như vậy là hoặc là hắn nhắm vào Salin, hoặc là em đó Froxi.
    -Đêm nay anh sẽ rõ thôi. Tôi nói chắc nịch.

    [/spoil]​

     
    Chỉnh sửa cuối: 22/4/11
  8. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Trông hai người Bruno với Froxi giống hai anh em kết nghĩa dù không biết tuổi ai hơn ai.
    mảnh mai :-D
    --------
    Coi bộ ở OF mọi thứ loạn hết rồi, ma cà rồng giờ đi săn người vào ban ngày luôn
     
  9. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    A special type of vampire ;)) .
     
  10. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,126
    Nơi ở:
    Another Reality
    càng ngày mọi người càng xào nấu Old Flower theo cách riêng của họ =)).
    Em Salin hứa hẹn là một mĩ nữ có tiếng :x.
    btw, Ren sao dạo này mất bóng rồi =)).
     
  11. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    VỊ KHÁCH BẤT NGỜ(2):
    KẾ HOẠCH


    [spoil]


    Tối đó tôi lại cởi bỏ cái áo hầu bàn và vận vào cái váy ưa thích. Tôi thẳng tiến đến số 115 phố Calla, nhà của Salin.

    Calla là con đường nhỏ, cả con đường chỉ có mươi hai ba căn nhà. Nhưng đây là 1 trong những con phố sang trọng và giàu có bậc nhất ở Old Flower vì chủ nhân ở đây toàn là những tay giàu sụ. Những ngôi nhà ở đây đều kiên cố và xinh đẹp. Hàng rào sắt với mũi nhọn chỉa lên trời đầy hoa và dây leo đu bám.

    Tôi vừa đi vừa quan sát khu phố. Lúc sáng tôi có ngó sơ qua nhưng đây là ban đêm nên tôi phải quan sát thật kĩ vì chốc nữa đây nếu xảy ra sự cố thì còn biết đường mà sửa. Cũng may đêm nay trời không mưa.

    Con đường sáng trưng với dãy đèn do được ưu ái. Hai đầu con phố là hai căn gác nhỏ dành cho mấy tay bảo vệ. Khu quí tộc bao giờ cũng đặt an ninh cao. Tôi liếc sơ qua và thất vọng. Chỉ là những tay bảo vệ cấp thấp, giá mà là những người như Julien thì đỡ cho tôi biết mấy.

    Rồi tôi chợt nghĩ. Nếu đám bảo vệ túc trực ở đây mà Salin vẫn gặp nguy hiểm thì kẻ tôi đang tìm không phải bình thường.

    Dãy đèn sáng choang dẫn tôi đến căn nhà số 115, 1 căn biệt thự 5 tầng với vườn hoa và cây xanh rộng rãi, có cả đài phun nước nhỏ nữa.

    1 cô hầu gái bước ra mở cửa khi tôi bấm chuông và dẫn tôi vào phòng khách. Lúc sáng tôi đã ở đây nhưng giờ với ngọn đèn chùm trên cao, phòng khách thật lộng lẫy.

    Salin đón tôi trong cái áo đầm dài đen quyến rũ nhưng vẻ mặt cô gái xinh đẹp này đầy căng thẳng và âu lo.
    -Chị Froxi, em cứ nghĩ chị sẽ không đến.
    -Chị đã hứa rồi mà. Tôi trấn an cô bé.

    -Em lo quá. Tối nay cha em đã đi ra ngoài rồi.
    Cha Salin là thương nhân buôn vải Andray Sazaro. Ông thường xuyên ra ngoài giao dịch buôn bán nên Salin thường xuyên ở nhà một mình với những người hầu.
    -Đã có chị ở đây rồi, Salin à.

    Salin ngồi chơi với tôi cả giờ đồng hồ. Cô bé đãi tôi 1 bữa ăn thật thịnh soạn. Nhưng tôi dùng rất ít. Không phải vì tôi giữ ý, mà vì lát nữa nếu có vận động thì no bụng thật khó chịu; với lại hầu như tôi ăn rất ít. Mỗi ngày cơ thể tôi nạp chủ yếu 1 lượng nước lớn là đủ, anh Bruno thường trêu tôi rằng nuôi tôi chẳng tốn cơm và tôi không hề khó chịu gì đến lời trêu đùa ấy.

    Salin tò mò về năng lực của tôi. Chả là hồi sáng tôi phải biểu diễn chút ít để cô bé có thể tin tôi.
    -Thật ra chị là người gì vậy, chị Froxi ? Cô bé thắc mắc.
    -Chính chị cũng không biết, Salin à. Tôi trầm ngâm.

    -Chuyện chị nói về những sinh vật kì bí có thật không hả chị ?
    -Thật chứ em.

    -Họ có làm hại con người không ?
    -Không sao đâu em. Họ chỉ muốn sống cùng con người. Chỉ một số ít có vấn đề với con người nhưng chuyện đó có người khác giải quyết em à.

    -Mấy người bảo vệ biết chuyện này không ?
    -Tất nhiên rồi em à. Đó là việc chính của họ đấy. Tôi cười.

    -Ghê thật! Salin rùng mình.
    -Sao lại ghê ? Tôi ngạc nhiên.

    -Chị thử tưởng tượng xem sống kề bên những sinh vật như vậy mà ngày này qua ngày khác thì thế nào ?
    -Họ sẽ chẳng làm gì em nếu bí mật của họ được giữ kín, Salin à. Mà em sẽ chẳng kể cho người khác chị là ai đúng không nào ? Tôi nghiêm mặt đe doạ.
    -Tất nhiên rồi chị Froxi. Salin nhoẻn miệng cười.

    Sau khi quan sát mọi căn phòng, tôi hỏi Salin:
    -Nhà em phòng nào chắc chắn nhất.
    -Phòng làm việc của bố em.

    -Tốt. Tối này em ngủ ở đó nhé. Tôi gật đầu.
    -Còn phòng em ? Salin ngơ ngác.
    -Chị sẽ làm một cái bẫy. Tôi mỉm cười.

    Chúng tôi đi vào phòng ngủ của Salin. Đây đúng là căn phòng dành cho một tiểu thư quí tộc. Cái giường lớn có mái che, rèm phủ, chăn gối là loại vải và hàng cao cấp. Tuy tôi không quan tâm lắm nhưng là một cô gái, tôi vẫn thích chúng.

    -Chà! Em thật sung sướng đó Salin. Tôi trầm trồ.
    -Chị nghĩ vậy thật sao ?

    -Em có mọi thứ mà mọi người mơ ước mà.
    -Đôi lúc em lại muốn đánh đổi những thứ này để có 1 ngày không học hành, lễ nghi, làm 1 cô gái bình thường và có cha luôn bên cạnh. Salin ngước nhìn tôi buồn nói.

    Tôi vuốt tóc cô bé:
    -Đó là số phận mỗi con người Salin à. Chúng ta phải bằng lòng với những gì chúng ta có và nếu chúng ta san sẻ chúng, hạnh phúc của ta sẽ tràn đầy hơn.

    Salin ngẩn ngơ nhìn tôi. Tôi bắt chuyện khác:
    -Em biết bắn súng không ?
    -Cha em có dạy em.

    -Hay quá. Tôi vui mừng và móc túi bỏ vào lòng bàn tay cô bé mấy viên đạn.
    -Chúng làm gì vậy chị Froxi ?

    -Đạn bạc. Tôi giải thích; -Những viên đạn được phù phép để có thể tiêu diệt sinh vật hắc ám như ma cà rồng hay người sói.
    -Em có thật sự phải dùng chúng không ? Salin sợ sệt.

    -Phòng hờ thôi, Salin à. Chị nghĩ mình chị đủ rồi.
    -Nhưng em không có súng ? Salin nói.

    -Lấy trong phòng cha em đi. Tôi mỉm cười.
    -Sao chị biết phòng cha em có ?

    -Đó là qui luật đấy em à. Tôi đáp và tiến lại mở tủ quần áo của cô bé ra. Mắt tôi hoa lên với những váy lụa đầm áo bắt mắt nhiều màu sắc và sang trọng. Ây da, mình đang làm việc đấy nhá. Tôi tự nhủ thầm.

    -Chị tính làm gì vậy chị Froxi ? Salin ngạc nhiên.
    -Tối này, chị sẽ là Salin. Vẫn lựa đồ, tôi đáp.

    -A! Salin vỡ lẽ và nói giọng thích thú; -Để em giúp chị.

    Sau 1 hồi chọn lựa với hàng đống váy áo vứt la liệt dưới sàn và trên giường, Salin đưa cho tôi một váy ngủ dài màu hồng.
    -Salin à, chị cần thứ dễ xoay trở hơn. Tôi lắc đầu và thầm nghĩ: Hẳn kẹo bông thích lắm đây.

    -Thế thì chị thử cái này vậy.
    Salin đưa cho tôi một cái váy khác. Cái váy đầm đen ngắn và phồng xoè ở dưới hông, đơn giản với những đường xếp nếp và ren, ít hoạ tiết và hoa văn, trông thật giản dị. Salin giúp tôi mặc nó và cột dây sau lưng. Lớp vải lụa mềm mịn láng mượt chạm vào làn da giá lạnh của tôi gây nên cảm giác gì đó thật khó tả.

    Tôi xoay mình trước gương và giờ chỉ cần 1 thứ. Tôi lấy bộ tóc giả màu vàng óng ảnh mà tôi đã mang theo. Cái này tôi mượn của Ren vì biết hắn lắm đồ hoá trang. Dĩ nhiên là đổi lấy vài ly nước lọc.

    -Sao hả Salin ? Tôi xoay mình về phía cô bé.
    -Giờ chị mới là Salin Sazaro chứ. Salin mỉm cười.

    Tiếng chuông đồng hồ vang lên báo hiệu đã 10h. Thời điểm đã bắt đầu.
    -Ngủ ngon nhé Salin. Nhớ ở yên trong phòng nhé. Tôi ôm cô bé dặn dò.
    -Em rõ rồi. Bảo trọng nhé chị Froxi. Cô bé cũng ôm tôi chúc lại.

    Khi còn lại 1 mình, tôi dọn sạch đống đồ. Tắt đèn và lên giường nằm, tôi nhắm mắt chờ cơn ác mộng sắp đến.

    [/spoil]​
     
  12. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,126
    Nơi ở:
    Another Reality
    Hic, Ren dễ bị dụ quá X_X.
    Tối nay hứa hẹn có nhiều điều bất ngờ :-bd. Có thể Kai sẽ mò vào tìm Salin chăng ? :-?
     
  13. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Salin đúng là mỹ nữ :x=P~
    Ren sẽ đồng hàng cùng Froxi trong 1 vụ mà dự định đặt tên là "Nhà sưu tập tranh"

    Ai bảo mê nước lọc chi :))
    Kai sẽ tặng Froxi một nụ hôn nồng thắm chăng :D
     
  14. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    xong chap này có vẻ như sau vụ này, salin sẽ gia nhập vào dàn starring luôn
    con nhỏ này có lẽ sẽ thường xuyên đến SB để thăm Froxi và uống...nước lọc như Ren chăng...
    Attention: nv chính duy nhất mê gái ở OF là : Gabriel
     
  15. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    VỊ KHÁCH BẤT NGỜ(3):
    ARIAN

    [spoil]


    Thời gian chầm chậm trôi qua trong sự hồi hộp của tôi. Lát nữa đây tôi sẽ hân hạnh tiếp chuyện với ai. Là con người hay sinh vật đêm tối.

    Nếu là sinh vật đêm tối thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn. Tôi sẽ nhẹ nhàng nói chuyện, khuyên nhủ, hỏi cặn kẽ nguyên do và giúp nó giải quyết vấn đề. Dường như cách này chỉ đạt mức trung bình, 10 vụ thì chỉ 6 vụ là được như thế, còn 4 vụ còn lại thì sao.

    Dĩ nhiên là chuyển qua lĩnh vực chân tay rồi. Mặc dù tôi không thích dùng cách này cho lắm vì tôi là con gái mà. Nhưng hoạt động mạo hiểm là sở thích của tôi. Và với lũ điên cuồng không hiểu lý lẽ thì chỉ có thể nói chuyện phải quấy với chúng bằng cách đó thôi.

    Kết cục những lần trò chuyện đó thì phần thắng luôn nằm ở phía tôi. Tôi có tự mãn không. Tôi cũng không biết nữa. Chỉ là trước giừo tôi chưa gặp đối thủ và chưa thất bại lần nào. Tôi có luyện tập chiến đấu cùng anh Bruno nhưng anh ấy cố ý không xài hết sức. Tôi cũng định thử sức với kẹo bông vì nghe đồn ma cà rồng ăn chay sẽ có sức mạnh ghê gớm. Nếu không sợ làm anh Bruno giận thì tôi đã vật nhau với kẹo bông thử xem sao rồi. Đến tận giừo tôi vẫn chưa tìm ra đối thủ xứng tầm. Chỉ 1 lần duy nhất khiến tôi phải lúng túng.

    Lần đó tôi phải đi đuổi 1 con rồng ra khỏi thành phố. Đáng nhẽ tôi đã không dính vào chuyện này nhưng vì tin tức của không mặt và sự hối thúc cảu Bruno, tôi buộc phải ra tay.

    Đó là 1 trận đấu vất vả khổ sở, không phải vì tôi e sợ ngọn lửa của con rồng. Chẳng may hôm đó tôi lại diện cái váy áo thích nhất và tôi không muốn nó thành giẻ rách hay đồ nhóm lửa. Đó là kinh nghiệm nhớ đời nhất của tôi: Đừng bao giờ mặc đồ đẹp nhất của mình đi làm việc.

    Còn nếu là giả thuyết con người thì sao. Lúc đó sẽ là rắc rối thực sự. Tôi không muốn đối chọi với con người. Họ là thứ mỏng manh dễ vỡ. Đối đầu với họ chỉ có chết, và từ đó không dành cho tôi. Với lại tôi nghiêng về giả thuyết thứ hai hơn. Nếu 1 con người có hành tung bí ẩn và xuất thần nhập hoá. Hắn không phải con người.

    Tiếng động khẽ làm tôi sực tỉnh. Cánh cửa sổ đã bật mở. Gió khuya thổi tung bay tấm rèn và trong phòng tôi đã có 1 bóng người.

    Đó là 1 người đàn ông. Ông ta mặc bộ vest dài đen cổ điển với cái áo choàng dài và khuôn mặt khắc khổ. Ông ta bước lại sát giường và nhìn tôi. Tôi cố gắng không cử động mạnh.

    Khẽ cúi người xuống thấp, ông ta thì thầm:
    -Salin! Anh về đón em đây.

    Rồi gã hé miệng, răng nanh tiến sát cần cổ tôi, hơi thở lạnh gáy tôi. Tôi nắm chặt tay chờ cơ hội.

    “Đoàng” Tiếng súng vang lên.
    Tôi bật dậy ngay trong lúc gã ma cà rồng còn đang bất ngờ vì cô gái xuất hiện ngay cửa phòng tôi. Cô gái đó là Salin. Cô bé đã chẳng nghe lời tôi. Tôi nắm gã ma cà rồng lao vọt ra cửa sổ.

    Tôi lộn người vài vòng và chạm đất nhẹ nhàng trong khi gã ma cà rồng bị tôi ném bay vào bụi rậm.

    Hắn đứng bật dậy nhìn tôi giận dữ:
    -Cô là ai ?
    Tôi bật cười gỡ mái tóc vàng của mình xuống:
    -Còn người là ai ?

    -Sao cô chen vào chuyện của ta ?
    -Sao ngươi lai muốn biến một cô gái trong trắng thành quỉ dữ ?

    -Không đúng. Ta cho cô ấy cuộc sống trẻ trung vĩnh viễn.
    -Và trốn chạy mặt trời, lệ thuộc vào dòng máu sao ?

    Hắn gầm lên giận dữ lao tới tôi. Áo choàng tung bay như 1 con dơi khổng lồ.
    Tôi hụp người né cú chụp của hắn và tung cú đấm vào bụng hắn. Trong lúc hắn còn ôm bụng thì cú đấm tiếp theo đã vào mặt hắn ta.

    Con ma cà rồng bị hất văng vào bức tường. Tôi sấn lên vung tay. Những mũi băng gai nhọn phóng vụt ra từ tay tôi.

    “Phập” những mũi băng đâm xuyên áo choàng và ghim hắn vào tường.
    Tôi tiến lại gần trong khi con ma cà rồng vẫn dính cứng.
    -Tại sao ông theo Salin và muốn hại cô ấy ?
    -Không phải việc của cô. Con ma cà rồng rít lên.

    -Cô ấy là mục tiêu của ông à ?
    -Ta không có gì để nói cả. Con ma cà rồng gào lên và lao bổ tới tôi. Hắn đã gỡ cái áo choàng ra.

    Động tác của hắn thât quờ quạng. Có lẽ hắn mới trở thành ma cà rồng và lên cơn khát đầu tiên. Tôi lanh lẹ chụp hai tay hắn với những móng tay dài nhọn và giữ lại.
    -Ông có thể chọn con đường khác mà. Tôi nhờ đến kẹo bông và sự bình thản của cô ta.

    -Ta không cần cô giảng đạo. Con ma cà rồng chồm lên cắn tôi.
    Tôi đảo người và ném hắn bay vào bồn phun nước.
    “Ùm”’ Tôi mỉm cười. Cơ hội của tôi đây rồi. Tôi lao tới và nhúng tay mình vào bồn phun. Nước dâng lên và khoá cứng con ma cà rồng trong những mũi băng lạnh.
    Tôi phủi tay. Bây giờ chỉ việc đưa hắn về quán là xong.

    -Chị Froxi! Tôi giật mình khi thấy Salin đang chạy lại, trên tay cầm 1 khẩu súng.
    -Nguy hiểm lắm Salin à. Chị bảo em ở trong phòng mà. Tôi ngăn cố bé lại.

    Salin không màng tới tôi. Cô bé chăm chăm nhìn con ma cà rồng.
    -Anh Arian! Cô bé thốt lên.

    -Em biết anh ta sao ? Tôi ngạc nhiên.
    -Đó là Arian, người từng hứa hôn với em nhưng cha em đã từ chối vì gia sản anh ấy lụn bại. Anh ấy mất tích lâu rồi. Sao giờ anh ấy lại như thế này ? Salin kinh ngạc nhìn con ma cà rồng với hai tay bị khoá cứng trong khối băng.

    -Có nhiều chuyện em không thể hiểu đâu Salin à. Tôi nhìn người tên Arian giờ đã là một con ma cà rồng.

    “Rắc” Tiếng vỡ đột ngột khi tôi quay lại với Salin. Tôi xoay lại và thấy con ma cà rồng thoát khỏi khối băng. Và trước khi mũi dao của tôi đâm trúng anh ta thì …

    “Đoàng” Viên đạn bạc từ khẩu súng trên tay Salin bắn vụt ra. Nó găm vào ngực tên ma cà rồng đẩy hắn ngã vật ra thảm cỏ. Tôi kinh ngạc nhìn hai cánh tay trong băng của hắn. Hắn đã tự bẻ tay mình ra đến tấn công chúng tôi.

    -Khắc Khắc. Con ma cà rồng không tay cười.
    -Anh Arian! Salin dợm chân nhưng tôi ngăn lại; -Nguy hiểm lắm Salin à.

    -Arian, tại sao anh lại như thế này ? Salin nước mắt đầm đìa.
    -Chỉ vì em thôi, Salin. Anh muốn có thể giàu có để có thể bảo bọc em. Giờ thì muộn rồi. Arian ho sặc và phun ra ngụm máu lớn.

    -Tại sao chứ ? Em có thể chờ anh mà.
    -Không đâu Salin. Thất bại rồi. Anh không còn cơ hội nữa. Và anh chỉ muốn đưa em đi cùng. Tất cả cũng vì người đàn ông đó.

    -Người đàn ông ? Tôi nhíu mày.
    -Phải. Ông ta hỏi tôi liệu có muốn quyền lực hay giàu có không. Tôi đã chọn giàu có. Ông ta tiêm cho tôi một mũi thuốc và tôi trở thành thế này đây.

    -Đợi đã, ông ta không phải ma cà rồng sao ? Tôi chưng hửng. Người đàn ông đó chiết xuất được chất độc ma cà rồng sao.
    -Cô gái lạ, ông ta không phải ma cà rồng. Ông ta…

    Con ma cà rồng không nói hết câu. Vết đạn bắn sủi bọt trắng xoá. Anh ta khẩn khoản nhìn Salin:
    -Anh yêu em, Salin.

    Những tiếng xèo xèo vang lên và con ma cà rồng tan chảy thành vũng nước trắng xoá, cả quần áo anh ta mặc cũng vậy. Tôi nhìn lại thấy cánh tay anh ta cũng đang chảy ra còn Salin thì nhìn vũng nước bằng gương mặt đầm đìa nước mắt.
    -Em yêu anh ta à, Salin ? Tôi bóp nhẹ vai cô bé.

    Salin lắc đầu:
    -Anh ấy rất thân với em từ nhỏ. Vậy mà bây giờ…

    Tôi tính lựa lời an ủi nhưng rồi lại chợt nghĩ là không nên. Tôi nhẹ nhàng nói:
    -Vào nhà đi em. Khuya rồi.

    Đợi Salin ngẩn ngơ vào nhà xong, tôi dùng nước trong bồn rửa sạch vũng nước trắng. Rồi tôi chợt thấy 1 vật gì đó. Tôi nhặt lên xem. Là một chiếc nhẫn vàng trơn có khắc dòng chữ:
    2-TN1673-1112-C

    Đây là manh mối. Tôi tự nhủ và bỏ nhẫn vào túi áo. Thật may mắn là sau trận đấu trang phục của tôi vẫn còn y nguyên không tôi chết vì đền rồi. Tôi quay vào nhà Salin và thầm mong Bruno sẽ đãi tôi 1 ly khi quay về.

    **********

    Tôi đẩy cửa quán bước vào khi đã 4h sáng. Tôi đã ngủ cùng Salin trong phòng cô ấy suốt đêm. Khi tôi ngỏ ý muốn về, cô bé đã nằn nỉ trả tiền công. Và khi biết tôi không nhận tiền, cô bé đã bảo tôi nhận lấy bộ váy tôi mặc đêm qua.

    Và vì thế, anh Bruno trợn mắt nhìn tôi:
    -Em kiếm đâu ra cái váy đó thế ?

    Mặc dù buồn ngủ nhưng tôi vẫn vui vẻ xoay 1 vòng:
    -Anh thấy sao ?
    -Đẹp lắm. Bruno gật đầu; -Nhưng em phải đi giúp Salin chứ đầu phải ăn bận xinh xắn thế kia.

    -Em đã làm rồi. Tôi nói tự mãn và vừa kể chuyện, tôi vừa đặt cái áo choàng của Arian lên. Nó chẳng thế để lại gì cho tôi ngoài chiếc nhẫn cả.

    -Vậy con người đó tiêm được thuốc hoá ma cà rồng à ? Nghe xong, Bruno nhíu mày.
    -Anh ta bảo thế. Tôi cảm thấy cái ghế bên cạnh xục xịch. Dường như không mặt ở đây.

    -Anh nghĩ sao Zack ? Bruno xác nhận cảm tính của tôi.
    Đáp lại anh Bruno là khoảng không im lặng.

    -À, em có cái này. Tôi đặt chiếc nhẫn lên bàn.
    Bruno cầm lấy một lát rồi ném cái nhẫn sang bên cạnh tôi. Chiếc nhẫn dừng ở không trung, xoay tròn đủ phía rồi hạ từ từ xuống mặt quầy.

    Anh Bruno quay qua nói với tôi:
    -Chắc em mệt rồi Froxi. Em đi nghỉ đi. Anh có dành cho em bất ngờ trong phòng đấy.
    -Cám ơn anh Bruno. Tôi ngoan ngoãn đứng dậy nhưng sau khi đi khỏi quầy, tôi nép lại chỗ vách tường.

    -Anh biết nó là gì phải không Zack ? Giọng Bruno hỏi không mặt.
    -Có thể. Không mặt nói.

    -Vậy nó là gì ?
    -Tôi không nói được.

    -Ra giá đi Zack.
    -Ha, ông chủ ơi. Lần này ông không mua nổi đâu. Không mặt cười to.

    -Tại sao ?
    -Vì giá của nó là sinh mạng của tôi đấy.

    [/spoil]​
     
  16. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,126
    Nơi ở:
    Another Reality
    Tội nghiệp NV Adrian X_X. Mới debut đã ngỏm X_X.
    Liệu gã đàn ông đó là Draconis ư ? :-? . Hay là đại thiên sứ Gabriel ? X_X.
     
  17. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,646
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    Là một nhà bác học điên tay thủ ống chích, tay cầm cờ lê cũng nên :-"

    Có khi nào sẽ có dây mơ rễ má đến quá khứ của Froxi \m/
     
  18. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Dạo này bận quá mà truyện trong box dạo này ê hề :((
    Chap này quả là bi kịch =((
     
  19. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,126
    Nơi ở:
    Another Reality
    Một dạng Mad Scientist như thế này chăng ? :-?
    [​IMG]
     
  20. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Salin sẽ có 1 vai trò thú vị :)) MÀ tui đâu thấy gabriel mê gái chap nào đâu :-o có chăng tên bác sĩ thôi :-"

    Chưa có idea :-??

    Arian dễ die vì
    Dây này dài lắm nha :>

    ---------- Post added at 15:33 ---------- Previous post was at 14:13 ----------

    Do truyện lấy girl làm nv chính cho nên hơi chú trọng nhiều vào trang phục và tính cách cô gái chút :D Có ai cho med thêm dữ liệu được không vậy ;;)

    Không chơi google,wiki, mấy cẩm nang con gái nhé :-w
     

Chia sẻ trang này