[Sáng tác] Quán rượu Satan's blood

Thảo luận trong 'Văn Học' bắt đầu bởi phanthieugia, 13/4/11.

  1. lehuutri123

    lehuutri123 Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    5/3/07
    Bài viết:
    1,350
    mình cực thích các nv có power khủng nhưng dễ nổi máu điên. Đọc phải nói là kích thích vãi cả ra, cho nameless điên nhiều nhiều lên nhé.
     
  2. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,705
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    ^Điên cũng có lúc, tỉnh cũng có khi tỉnh chứ. Nếu điên hoài thì làm sao ta phải thích vì sao hắn điên? :))

    Bắt chước ông Huy, ta cũng xin up vài hình minh họa các nhân vật để đọc giả xem chơi \m/

    Lưu ý là hình chỉ có tính minh họa thôi nhé :D

    Bruno Buccariatti - The Bartender

    --Normal--
    [spoil]
    [​IMG]
    [/spoil]

    --Berserk--
    [spoil]
    [​IMG]
    [/spoil]

    Stacy Ann Ferguson - The 'Vegetarian' Vampire

    [spoil]
    [​IMG]
    [/spoil]

    Invisible Man - The Nameless One


    [spoil]
    [​IMG]
    [/spoil]

    Belldandy Grandes - The Little Bell

    [spoil]
    [​IMG]
    [/spoil]

    Froxi Elesta - The Vampire Hunter

    [spoil]
    [​IMG]
    [/spoil]

    Gray von Hellsong - The Fallen One

    [spoil]
    [​IMG]
    [/spoil]
     
  3. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Nameless càng ngày càng bộc lộ ra một người bí ẩn hơn cả bí ẩn.
    Hắn gone bersek thì em bell chết mất, cũng may là parelell nên có chết cũng không sao phèo :-D

    Anyway, bổ sung hình của Kai


    [spoil][​IMG][/spoil]
     
  4. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    b-(

    Stacy hơi trẻ :)) lại hiến chứ chả phải mcr.
    Bell rất tuyệt :x
    Froxi X_X y chang khủng bố =))
     
  5. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,705
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    Stacy thì ta kiếm dc tắm nhìn hợp hơn, nhưng ông Huy chê gian nên thôi x-(

    Bell thì chắc là lúc nhớn hơn tí nữa cũng giống thê :x

    Froxi nhìn ngầu thế chê gì nữa. Trong đây cô ây là thợ săn ma cà rồng mà \m/

    Còn hình Kai thì... =))
     
  6. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Bruno Buccariatti
    [spoil][​IMG][/spoil]

    Stacy Ann Ferguson
    [spoil][​IMG][/spoil]

    Kai - The Suvivor Man (Human Form)
    [spoil][​IMG][/spoil]

    Kai - The Werewolf (Beast Form)
    [spoil][​IMG][/spoil]

    --------

    Note: Hình chôm chỉa khắp nơi
     
    Chỉnh sửa cuối: 27/4/11
  7. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Đề nghị ko chơi post hình nữa :-w .
     
  8. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    thêm 2 tấm nữa thôi :-D

    Froxi Alesta
    [spoil][​IMG][/spoil]

    Julien Dunan
    [spoil][​IMG][/spoil]
     
    Chỉnh sửa cuối: 28/4/11
  9. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,705
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    ^Grừ, post, post nữa, post mãi :-w

    Med có góp ý mình một chút về chỉnh sửa cách viết cho nó gọn hơn, nên mình sẽ thử nghiệm lên chương này :D

    Trao đổi đớn đau​


    [spoil]

    Stacy vụt chạy trong căn phòng mờ sương, đôi mắt hồng hết đánh sang trái lại sang phải, hòng tìm được một nơi an toàn cho cả cô lẫn cô bé Bell đang ngất trên tay. Hy vọng là có một nơi như thế, vì ở chỗ cô bước vào toàn là ma-cà-rồng đang ra sức đập phá bức tường băng.

    Từ xa xa, cô thấy một cái khung cửa gỗ nâu lờ mờ ẩn hiện. Quàng người Bell lên vai, cô rướng tay ra vặn nắm đấm cửa. May quá, cửa không khóa. Thế là cô mở toang ra, lách vào rồi đóng chốt cửa lại.

    Bên trong căn phòng hoàn toàn sáng sủa do màn sương không xâm nhập vào được. Nhìn bao quát thì nó giống một phòng riêng của một nhà quý tộc, từ thảm nhung xám lót sàn cho đến cái chùm đèn cầu kì lủng lẳng trên trần. Ngay giữa phòng nơi là một chiếc tràng kỷ xám kiểu cách.

    Stacy vội bế Bell lại và đặt cô bé xuống, lấy cái gối có vẻ mắc tiền kê lên một phần lên chỗ cánh bị thương. Cô xem xét xem còn vết thương nào khác trên người cô bé không. Có vết tay ai đó hằn trên cổ cô bé. Ngoài ra, không có gì khác nghiêm trọng, chỉ có vài vết trầy xước và bong gân nhẹ

    Đôi mắt hồng của Stacy nhìn gương mặt trẻ thơ với đôi mắt nhắm nghiền của cô bé với vẻ hối lỗi. Cô không rõ tại sao Nameless lại cho cô bé này tham gia, nhưng rõ ràng cô có một phần lỗi trong truyện này

    “Vì chuyện riêng của mình mà bao người bị liên luỵ”, Stacy nhẹ nhàng nâng đầu Bell lên, lấy cái lược ngà ra và chải mái tóc tím thẫm bị gãy nếp, “Anh Bruno, Nameless, giờ tới cô bé Bell này và Froxi”

    Mỗi nhịp chải trả lại dần vẻ suông mượt tự cho mái tóc tím thẫm như màn đêm của Bell, và điều này làm Stacy thấy thanh thản chút đỉnh. Nhưng không đủ để chuộc lỗi sau những gì cô bé đã trải qua.

    Nhìn đôi cánh nổi gân đen bầm mà Stacy thấy xót xa cho cô bé quá. Bell không đáng phải chịu những vết thương như thế này. Chắc là đau đớn lắm vì nét mặt của cô bé cứ co lại mỗi khi hít thở. Phaỉ chi cô có thể làm thuyên giảm những vết thương đó cho cô bé. Hoặc chí ít là gánh vác thay.

    Một ý nghĩ loé lên trong đầu cô. Có thể cô có thể làm được điều đó nếu chịu dùng phép chữa thương mà cô tình học lóm từ một tu sĩ, nhưng điều đó sẽ làm cô…

    Cô bé cựa mình nghiêng qua trái, và kêu a một tiếng đau đớn khi đôi cánh tím thẫm chạm vào lớp nệm mềm. Tâm trí Stacy đã quyết định rồi

    “Chị xin lỗi vì những gì đã qua, Bell. Hy vọng điều này có thể giúp em an giấc hơn”, cô thì thầm vào tai cô bé rồi chìa bàn tay phải ra, áp nhẹ lên chỗ cánh xỉn màu nhất, mà cô đoán do bị thương nặng nhất. Lớp lông tơ trên đôi cánh thật mềm mịm.

    Miệng Stacy lẩm bẩm một câu thần chú, và bàn tay cô loé lên ánh sáng dìu dịu do năng lượng tự nhiên tập trung lại, và bắt đầu thúc đẩy quá trình hồi phục của cơ thể Bell. Có lẽ nó đã có hiệu quả vì nét mặt cô bé giãn ra và nhịp thở trở nên đều đặn hơn. Một dấu hiệu cho thấy thần chú trị thương đã có tác dụng.

    Tuy nhiên, khi mà Bell càng cảm thấy đỡ hơn bao nhiêu thì bàn tay phaỉ của Stacy lại đau đớn, bỏng rát bấy nhiêu. Mồ hôi cô tuôn ra như tắm, đọng giọt trên khuôn mặt hồng hào, răng thì nghiến chặt lại để khỏi rên lên

    Phép trị thương này chỉ có dân tu đạo hoặc con người có khiếu phép thuật dùng là an toànm vì họ không bị ảnh hưởng bởi năng lượng ánh sáng từ nó. Nhưng với một sinh vật của đêm đen như Stacy thì nó như một cực hình khi bị một lượng lớn năng lượng ánh sáng như thế tập trung quanh tay. Cứ như cánh tay cô muốn cháy thành than đen, biến thành tro xám và tan rã ra.

    “Không sao cả… Không sao cả…”, cô tự trấn an mình và tập trung vào câu thần chú. Một ma-cà-rồng-ăn-chay như cô nếu đã có khả năng chịu được những đòn tấn công trí mạng thuộc tính ánh sáng, thì một phép trị thương nho nhỏ này sẽ không làm gì được cô ngoài một vết bỏng, có lẽ là độ 2 theo cách tính của con người.

    Vả lại, nhìn gương mặt dễ chịu của Bell thì cô cảm thấy cũng rất đáng. Thôi thì cứ coi như cách cô chuộc tội cho những gì Bell và những người khác phải gánh chịu vậy

    Năm phút trôi qua, những vết bầm đen trên đôi cánh Bell đã tan rã ra thành những mảng nhỏ, teo dần cho đến khi biến mất hoàn toàn. Đến lúc này thì Stacy ngã người ra và thở hổn hển, nhìn bàn tay phải bỏng rát của mình mà xuýt xoa.

    Bell cựa mình khiến Stacy gần như nín thở, mắt dõi theo nét mặt cô bé. Rồi cô thở phào khi thấy gương mặt trẻ thơ đó đã trở nên yên bình. Vết thương đã được chữa khỏi, hay ít nhất là đã thuyên giảm.

    Lòng Stacy tràn dâng một niềm hạnh phúc nho nhỏ khi thấy Bell ngon giấc, cứ như niềm vui của một người chị vừa chăm sóc cô em gái mình khỏi bệnh. Ờ mà có đứa em như Bell có lẽ không phải một ý kiến tồi nhỉ.

    Sè sẹ bước ra khỏi giường để khỏi làm Bell thức giấc, Stacy bước đến chỗ cái ghế bành lót đệm gần đó, và thả người xuống và ngắm nhìn bàn tay bị thương. Nám đen hơn cô nghĩ nhiều, hy vọng cô sẽ giấu được mọi người chuyện này.

    Rồi cô dưa người vào cái ghế êm ái, thả lỏng tay và nhắm hờ con mắt, cho phép mình nghỉ ngơi một chút. Chỉ mới có một tiếng đồng hồ kể từ khi cô đến đây, vậy mà cô cảm giác dài hơn thế kỉ.

    Cái khoảng thời gian yên tĩnh hiếm hoi, không đánh nhau, không toan tính suy nghĩ, chỉ có tiếng thở đều đặn yên giấc của Bell và tiếng đồng hồ tích ta tích tắc, cho phép Stacy có thì giờ nghĩ về những chuyện khác.

    Cô nghĩ về Bruno thân thương. Có lẽ anh ta không sao sau trận đấu với Giorno vì Froxi bảo anh ấy đang bận đánh nhau với bọn lâu la ngoài cổng.

    Cái gã Giorno làm cô nhíu mày. Cái cách hắn cư xử khá giống một tên thần kinh, nhưng sao cô lại có cảm giác kì lạ là hắn và Chúa-tể-ma-cà-rồng có mối quan hệ mật thiết với nhau.

    Hơi ghen tị với Froxi do cô ấy đã sát cánh với anh Bruno trong một thời gian ngắn. Nhưng bây giờ cô hơi lo cho trận đánh giữa cô ấy và Nameless. Dù ai là người thắng đi nữa thì cũng sẽ có người bị thương, còn cô thì không dám để mặc Bell một mình an giấc trên chiếc tràng kỷ đằng kia để mà ra giúp đỡ.

    Dòng suy tưởng của Stacy cứ thế mà trôi lững lờ theo thời gian. Cô hờ hững ngó bức tranh chán phèo treo trên tường, về một gã quý tộc cầm kiếm, lòng thèm có một ly Martin đỏ sóng sánh để nhâm nhi cho quên sầu và quên luôn cái tay đau.
    [/spoil]​
     
  10. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,194
    Nơi ở:
    Another Reality
    Ma cà rồng và người dơi => xứng đáng làm 2 chị em =))
    Sau vụ này liệu Stacy có nhận Bell làm em kết nghĩa ko nhỉ ? :-?
     
  11. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Froxi bị sụt lv trầm trọng :))

    Không biết cánh dơi với cánh chim có khác nhau ko ta :-/ med nghĩ cánh dơi ko có vụ lông tơ :D
    ----------------
    btw,mcr mà biết trị thương cũng lạ :D sao ko cho truyền máu. Máu giúp lành vết thương :D
     
  12. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,705
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    ^Xúi ác thế, tính bắt Bell làm ma-cà-rồng-người-dơi à =))

    Ờ thì có lẽ không có lông tơ ở cánh dơi thiệt nhỉ. Nhầm nhọt sang trồng trọt :P

    Sau vụ này, có thể không chính thức nhưng Bell với Stacy chắc cũng ngầm tự phong chị em kết nghĩa rồi :))
     
  13. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Hình như mcr là con dơi mà :-/ .
     
  14. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,705
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    ^Bậy ông. Ma cà rồng là sinh vật của bóng tối, chuyên hút máu người và tạo đệ tử từ những nạn nhân của chúng. Bởi thế Stacy bị tổn thương bởi năng lượng ánh sáng khi thực thi phép trị thương

    Còn người dơi thì đơn thuần là người cánh dơi, như cô bé Nana trong manga +Anima ấy :))
     
  15. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Người dơi thì đồng ý :| Do nó chỉ có cánh dơi \:D/

    Còn mcr đa phần ghi là vampire với lại xếp chung với con dơi có gì đâu ko hợp lý :D
     
  16. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,705
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    Nơi khác ta không biết chứ đây là Old Flower mà, miễn ta không chế quá đà như mấy con Sparkling Vampire như trong Twilight là được :D
     
  17. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Ta thích em Bell thành mcr để cool hơn và mạnh hơn :D
     
  18. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Ta thích em Bell thành mcr để cool hơn và mạnh hơn :D
     
  19. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,705
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    ^Thế thì ngươi đi cày level cho ẻm đi. Lưu ý là người dơi có sở trường mạnh về việc tấn công bằng âm thanh nhé \m/

    Thôi ta post chương mới đây :))

    Thợ săn và Sát thủ


    [spoil]

    Trong khi Stacy đang tận hưởng những giây phút thư giãn hiếm hoi thì Froxi đang đánh nhau một cách vất vả với cái tên người vô hình.

    Ngay từ khi bắt đầu trận đấu trong đầu cô giờ đã hình thành 2 luật: một là không được giết đối phương; hai là phải sống sót để thực hiện điều đó. Cô cũng có chút kinh nghiệm trong việc bắt sống sinh vật huyền bí, nên có lẽ điều một sẽ thực hiện được.

    Còn điều hai thì phải hỏi cái tên vô hình đằng kia kìa. Sau màn khởi đầu hất áo khoác phóng ám khí, bây giờ gã đang vô hình vô ảnh đâu đó trong màn sương.

    -“…Giết chết kẻ thù…”, cái tiếng rợn tóc gáy đó lại âm vang trong màn sương., như một cách áp đảo tinh thần

    Nhưng Froxi không để bị lỡm dễ thế, cô nhắm mắt chờ thời, tai lắng nghe mọi nhất cử nhất động của bầu không khí xung quanh, 2 đôi tay bắt chéo để hờ trên 2 báng súng. Thật kì lạ rằng không hề có tiếng bước chân, dù là khẽ nhất.

    -“…Bảo vệ công nương…”, có tiếng vụt xé gió ở bên phải nhắm ngay gáy Froxi.

    Cô liền phản công ngay lập tức đỡ đòn bằng một báng súng bằng tay phải, cản ngay cái lưỡi kiếm katana bén ngót mà hắn nhặt được đâu đó; còn tay trái cô rút ngay cây súng còn lại và vòng sau lưng bắn 2 phát đạn gây mê.

    Không có tiếng đạn trúng mục tiêu, nên cô biết chắc hắn đã né hết rồi. Quay qua thì hắn lại lặn mất tăm

    Lại có tiếng “…Giết chết kẻ thù…” vang vọng đâu đây. Cô có sáng kiến này muốn thử nghiệm, nên lại tiếp tục chờ thủ thế…

    “…Bảo vệ công nương…”, và lập tức nhảy tránh ngay sang phải khi nghe tên vô hình nói, không quên bồi thêm một cú đá móc ngay chân hắn khiến thân hình hắn ngã cái rầm.

    Froxi vội đứng phắt dậy và chĩa vô cái con người mặc áo khoác, mặt quấn băng trên kia, cười nhỏ nhẹ: “Yên nhé. Bảo đảm mấy viên đạn thuốc mê này không đau đâu”.

    Hắn cũng cười khằng khặc đáp trả và cú chống ngược tay làm một cú đá xoay vòng, khiến Froxi phải nhảy lùi né tránh. Một vài cọng tóc xanh của cô lơ thơ rơi xuống. Có lẽ giày hắn cũng gắn luôn dao vô hình. Ác thật, cô không thích mái tóc xanh dài mượt của mình bị sứt mẻ tí nào.

    “Tên này làm sát thủ hợp hơn là đi săn tin”, cô bực bội ngó cái khoảng không trống trơn trước mặt cô. Nhưng không sao cả, vì cô tự tin mình đã nắm được tẩy của hắn.

    Tiếng nói rợn gáy đó lại vang lên, nhưng cô để mặc. Tranh thủ ngắm móng tay sơn xanh ngọc bích cách điệu của mình, cô đang chờ tiếng…

    -“…Bảo vệ công nương…”, là lập tức cúi xuống tránh đòn chém ngang của đối phương, hai tay lấy thế thụt chỏ ra phía sau khiến hắn vất vưởng lùi lại. Hắn lại tàng hình.

    Cô cười thầm vì biết mình đã đoán đúng. Cứ hễ tên không mặt kia làu bàu “Bảo vệ công nương” cũng là lúc hắn tấn công. Cô không biết là 'công nương' nào mà quan trọng dữ vậy, nhưng cô cứ dựa vào đấy để đoán được khi nào nên né đòn. Quả là… một người điên dễ thương.

    Dù đã biết nhược điểm nhưng điều đó không làm trận chiến rút gọn đi được chút nào, vì cái tên không mặt này không hiểu ăn gì mà dai sức và giỏi né đòn thế. Bằng chứng là cô né tiếp được hai đòn dọc ngang hiểm hóc và bồi thêm vài phát đạn gây mê, nhưng tất cả đều bắn vào khoảng không. Cô cần chiến thuật riêng để thắng trận này.

    Tranh thủ lúc khoảng thời gian lặng giữa hai đòn đánh lén, Froxi bình tĩnh bắn một phát đạn quỷ xanh loại yếu, vốn có khả năng truy đuổi mục tiêu, vào màn sương. Con quỷ lúc đầu hăng hái bay đi, rồi tiu nghỉu cưỡi đạn bay về vì không thấy mục tiêu đâu cả. Cứ như thể ở đây không có ai ngoài cô ấy.

    Khi cô giơ tay đón viên đạn tính bỏ vào túi thì tên vô hình đã hiện hình và ramột đòn trảm xuống bất ngờ xuống cánh tay đang chìa ra của cô. Bất ngờ là vì hắn tấn công không hề báo trước như những lần trước với câu nói “Bảo vệ công nương”.

    Nhưng số cô chưa đến lúc làm nữ hiệp cụt tay (như kẻ xấu số nào đó) khi viên đạn quỷ xanh bỗng dưng ‘có mục tiêu’, đã khoái chí lao thẳng vào vũ khí của gã không mặt.

    Một tiếng choeng vang lên khi viên đạn đâm đầu vào cây dao sát thủ (lượm đâu đó) và hất văng nó đi, khiến gã loạng choạng lùi mấy bước. Ngó cái điệu gã cười hềnh hệch như tất cả mọi chuyện này điều chỉ là một màn hài kịch làm Froxi muốn đá rớt răng gã ghê.

    Cô trả đũa bằng mộ loạn đạn quỷ xanh nữa. Trúng hết đám này thì đố hắn đứng vững mà cười đấy.

    Nhưng tất cả những viên đạn, cũng như viên đầu tiên, chỉ biết thở dài quay về vì không tìm được mục tiêu. Lần này cô cẩn trọng hơn khi thu hồi đạn, vì tên vô hình kia xem ra đã thay đổi cách đánh.

    Cô lại đoán đúng lần nữa khi hắn lại hiện hình tấn công lúc cô đang gài lại đạn mà không hề báo trước. Sẵn đang bực, cô đá một cú ngay cằm gã khiến gã lảo đảo, rồi từ cái tư thế ống quyển chạm mặt đó, cô hạ cẳng giáng tiếp một cú trời giáng nữa, nhưng hụt. Cười nhăn nhở chọc quê rồi bước lùi lại, gã có vẻ như tan biến dần trong màn sương dày đặc

    “Màn sương! Đúng rồi, sao nãy giờ mình không để ý nhỉ”, cô cốc nhẹ lên đầu.

    Giữa khả năng thoắt ẩn thoắt hiện không để lại dấu vết của gã vô hình và màn sương chắc chắn phải có mối liên hệ kỳ lạ nào đó. Phải cắt đứt mối liên kết này thì mới thắng được. Nhưng làm cách nào? Cô có ý này, không biết thành công hay không, nhưng đáng để thử.

    Cô chờ lúc gã không mặt hiện ra tấn công liền né đòn. Nhưng thay vì phản đòn thì cô lại chạy đi, tay cầm ống dung dịch màu xanh nhạt trải đều trên đường đi tạo thành một vệt xanh xanh mờ mờ.

    Khi hắn biến mất thì cô chờ đợi, khi hắn tấn công thì lại né và chạy rải đều cái dung dịch là lạ đó. Việc này cứ thế diễn ra trong 5 phút cho đến khi những vệt xanh mờ mờ trải đều ở những chỗ cô đã định sẵn. Kế họach phản công đã được hoàn tất công tác chuẩn bị.

    Bây giờ Froxi hững hờ đặt một điếu thuốc lên môi, và dùng cây súng tạo ra một mồi lửa nhỏ để châm thuốc. Vừa châm xong thì tên vô hình lại bổn cũ soạn lại, hiện ra tấn công. Cô né lưỡi kiếm chém hụt, tiện tay túm áo khoác của mà hắn quăng vào giữa ‘trận đồ’

    -“Anh biết không, không mặt? Tôi không thích thuốc lá cho lắm”, cô cầm điếu thuốc đang cháy, ngó gã bật dậy và tan biến vào màn sương

    -“Nhưng tôi luôn mang theo mình một gói, phòng khi có người thèm”, cô mỉm cười và thả điếu thuốc cháy dở xuống mặt đất, “Hân hạnh mời anh một điếu nhé!”

    Điếu thuốc chạm vào một mảng dung dịch xanh và làm nó bắt lưả. Như những con rắn ngoằn nghoèo, tia lửa này chạy dọc theo trận đồ mà Froxi đã chuẩn bị sẵn trong màn rượt bắt kia, tạo thành một bức tường lửa cao ngút. Froxi đang ở bên trong vòng tròn lửa đó, và cô đoán gã vô hình cũng thế

    Sức nóng từ ngọn lửa sau lưng làm mồ hôi túa ra trên gương mặt, nhưng cô không để tâm. Bây giờ đôi mắt xanh của cô chỉ tập trung về phía trước, quan sát cái không khí ao ảo do nhiệt độ của ngọn lửa. Với cô thì ngọn lửa này vẫn cỏn mát chán so với chuyến du hành ở sa mạc dưới ánh nắng thiêu đốt cách đây lâu lắm rồi, nhưng có kẻ không cảm thấy ‘mát’ tí nào

    Bức tường lửa đun nóng và làm tan đi màn sương lạnh giá xung quanh. Những mảnh sương xót lại bên trong bức tường nóng bỏng này co rút lại dần và hình thành nên một bóng người đang quỵ một chân thở nặng nề. Gã vô hình đã hiện hình, do đã bị cắt đứt sự liên kết với màn sương.

    Cô bước lại gần và chĩa súng vô đầu hắn, nhẹ nhàng nói “Chúc ngủ ngon nhé, không mặt”, rồi cô khai hỏa 2 phát đạn thuốc mê vào vai hắn.

    Cô lẳng lặng nhìn hắn hức một tiếng rồi từ từ hạ người, gục mặt xuống đất. Cái mũ cao bồi lăn qua một bên, để lại cái đầu quấn băng thấm đẫm mồ hôi.

    Cô cúi xuống tát nhẹ lên một bên má gã thử xem. Không có phản ứng gì cả. Cô thở dài. Người thắng cuộc là cô, nhưng không vui tí nào khi phải đấu sống chết với khách quen của anh Bruno. Chắc ảnh sẽ giận lắm đây

    Cô quay lưng lại, nhét viên đạn quỷ băng vào nòng súng, chuẩn bị dập tắt ngọn lửa. Phải đưa gã ra khỏi đây ngay trước khi cả 2 người bị nướng chín bởi cái trận đồ lửa ‘phản chủ’ này.

    Khi giương súng chĩa thẳng vào ngọn lửa trước mặt, Froxi cảm nhận được tiếng gió bay ập vào gáy khiến cô giật thót quay mặt lại. Một cánh tay quấn băng với một con dao bén ngót giương ra, chỉ còn cách mặt cô vài cen-ti-mét.

    Phước lành cho cô khi nó không chạm trúng mục tiêu, do bị chặn bởi…

    -“Đánh hay lắm, Froxi à”, cái tiếng trầm ấm của Bruno vang lên bên cạnh cô. Phải, anh ta chính là người đã giương cánh tay rắn chắc chặn đứng đòn sát thủ của tên vô hình, cứu mạng cô.

    Bruno bật ngón tay trái với bàn tay còn lại, khen hết lời “Anh thích cái vụ xài lửa hun khói cho tên không mặt chạy ra của em lắm đấy. Nhưng với những tên điên thì cần phải mạnh tay vào đầu mới tỉnh được. Chẳng hạn như tên ngố này…”, Bruno vừa nói vừa bẻ ngoặt tay đối phương ra sau, khiến hắn phải bỏ con dao xuống.

    -“…và như thế này này”, với một động tác nhanh gọn, anh ta chụp đầu vô hình. Bàn tay nổi gân lên, hàm răng nghiến chặt, Bruno nhấc tên vô hình lên và… dọng thẳng mặt hắn xuống sàn một cái rầm, làm rung chuyển cả mặt đất.




    [/spoil]​
     
    Chỉnh sửa cuối: 29/4/11
  20. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,194
    Nơi ở:
    Another Reality
    Froxi thật là cool =)). Mà người băng hút thuốc ko sợ tan chảy sao ? :-?
    Bruno ác thật, tưởng tượng nếu đó là Ren X_X.
     

Chia sẻ trang này